← Ch.309 | Ch.311 → |
Từ trong con đường nhỏ rừng trúc đi đến hai người, một người thân hình cao ráo, khuôn mặt tuấn mĩ, da trong suốt như ngọc, nhưng nhìn hình dáng rất khó phân biệt là nam hay nữ. Người còn lại thật đúng là người mập mạp béo tròn trùng trục.
- Tu La Ma Đế và Hắc Ma Đế hai vị cũng đến rồi.
Vũ Hoàng cười chào hỏi.
Thanh Đế, Hắc Bạch hai vị tiên đế, Ẩn Đế cũng chào hỏi.
- Cung Bàng, ta nói, ngươi có thể biến hoá hình dạng một chút không.
Ẩn Để cười nói với người mập mạp tròn trịa,
- Thân là Hắc Ma Đế, mà luôn có bộ dạng như viên thịt, thật sự là...
Cung Bàng rất mập, nhưng khuôn mặt lạnh như băng:
- Hắc Ma ma đạo, quan trọng nhất chính là thân thể, bộ dạng thân thể tốt nhất khi chiến đấu với người chính là dạng viên thịt.
- Lâm huynh, đừng nói nữa, Cung Bàng đã đưa ra quyết định thì không một ai có thể cải biến được.
Cùng đến với Cung Bàng là "Tu La Ma Đế" có khuôn mặt tuấn mĩ khó phân nam nữ cười nói.
Tu La Ma Đế, tên là "Tự Như Tuyết", còn về giới tính... nam tính!
Trong căn nhà nhỏ của rừng trúc, chỉ trong thời gian ngắn liền tụ tập nhiều đại nhân vật như vậy, những đại nhân vật này bất kể là ai đều cao cao tại thượng, có nhiều phổ thông tu luyện giả lấy việc kiến diện họ một lần làm mục tiêu tu luyện cả đời.
Thanh Đế, Vũ Hoàng, Tu La Ma Đế, Hắc Ma Đế theo thứ tự ngồi xuống.
- Mọi người lần này đến vì chuyện gì, ta cũng đã biết.
Ẩn Đế quét mắt nhìn môọi người xung quanh,
- Toàn bộ tiên ma yêu giới động tĩnh lớn như vậy, không ngờ chỉ vì hình thành một hàng chữ.
Vũ Hoàng cười nói:
- Không chỉ là một hàng chữ, vào lúc cuối cùng, năng lượng khủng bố đó va chạm lẫn nhau. Đích thực là rực rỡ mỹ lệ. Đồng thời còn có câu nói của sự tồn tại vượt ra khỏi tiên ma yêu giới, mọi người chắc là đã nghe được.
Tất cả những người có mặt đều biến sắc.
Nghe được?
Có thể không nghe được sao? Đạo thanh âm đó căn bản bất chấp ý chí của người nào, trực tiếp vang lên trong tai, trong đầu, trong tâm linh của bọn họ, bao gồm những cao thủ như Ẩn Đế đều tương tự không thể kháng cự.
Cách biệt. Đây thực sự là cách biệt.
- Người phát ra câu nói "Anh bạn nhỏ, tu luyện nhanh lên một chút, chúng ta có thể chờ cậu", thực lực mạnh căn bản không cần suy nghĩ, đã hoàn toàn vượt xa tầng thứ mà chúng ta tưởng tượng. Nhưng mà anh bạn nhỏ này là ai, không biết là Lâm huynh có đáp án hay không.
Hắc Ma Đế nhìn Ẩn Đế.
Ẩn Đế lắc đầu.
- Lâm huynh đích xác là không biết, ta đã sớm hỏi qua rồi.
Vũ Hoàng lúc này giúp Ẩn Đế trả lời.
Vũ Hoàng đồng thời đứng lên:
- Chư vị, cáo lỗi. Ta xin đi trước một bước.
Vũ Hoàng này bất ngờ tự nhiên lại muốn rời khỏi, nhưng Ẩn Đế, Tu La Ma Đế, Thanh Đế mấy người trên mặt đều mỉm cười, ngay Hắc Ma Đế cơ nhục trên mặt cũng rung động mấy lần.
- Phong Vũ lão đệ, người đi trước đi, Chúng ta hiểu được nỗi khổ của ngươi.
Ẩn Đế cười nói. .
Vũ Hoàng trên mặt hiếm hoi xuất hiện nét ửng đỏ, liền đó chân bước hai ba bước biến mất khỏi rừng trúc.
Vũ Hoàng vừa biến mất, một nhân ảnh xinh đẹp liền xuất hiện trong rừng trúc, lớp sa y màu phấn hồng phiêu đãng, một nữ tử đẹp đến động lòng người xuất hiện trước mặt bọn người Ẩn Đế.
- Phong Vũ lão đệ không đi, Huyền Hi muội tử cũng sẽ không xuất hiện à.
Thanh Đế cười ha ha nói.
Người đến chính là Huyền Đế "Huyền Hi".
Huyền Đế chỉ hờ hững cười không nói nhiều.
----- Ẩn Đế tinh - Đông Tinh thành, trong lầu các một toà trang viện.
Vũ Hoàng lúc này đang ngồi trong đó.
- Huyền Hi tính khí quá cổ quái. Trước đó vài ngày không phải còn tốt sao, lại giận nữa rồi. Ài...
Vũ Hoàng trong lòng thở dài một hơi, khoé miệng không khỏi một nụ cười khổ.
Vào lúc này một nam tử trọc đầu tiến đến.
- Bái kiến bệ hạ.
Nam tử trọc đầu cung kính nói. Nam tử trọc đầu này chính là cao thủ trong "Thập bát đế" dưới trướng Vũ Hoàng, lục cấp Tiên đế "Viên Lam" tiên đế.
Vũ Hoàng khôi phục lại vẻ thản nhiên trên mặt như trước:
- Viên Lam, để ngươi phái người theo dõi đám người kia có kết quả gì không?
Viên Lam tiên đế cung kính nói:
- Bệ hạ, năm mươi năm trước. Long tộc hoàng tử Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ cùng với người bệ hạ đã giao phó đã đến trang viện của Yêu đế Mông Hoành.
- Người đó ngươi đã tra ra thân phận chưa?
Vũ Hoàng lại hỏi tiếp.
Viên Lam gật đầu nói:
- Dạ có, bệ hạ. Từ thị nữ trong trang viện Mông Hoành tra ra, Mông Hoành bọn chúng xưng hô người mà bệ hạ giao phó là "Tần Vũ"!
- Tần Vũ?
Trên mặt Vũ Hoàng lộ ra một tia kinh ngạc.
Có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh, sao lại có thể là Tần Vũ?
Trong lòng Vũ Hoàng, Tần Vũ chỉ là sư điệt của "Lan Phong", chỉ là một tiểu nhân vật mới phi thăng chưa lâu mà thôi. Trong lòng Vũ Hoàng, chân chính xem trọng chính là Lan Phong.
- Tần Vũ? Sợ là Lan Phong kia cố ý báo giả danh thôi.
Vũ Hoàng cười khẩy.
- Thuộc hạ không biết, tuy nhiên bệ hạ phái người truy tìm Lan Phong kia, hắn ta khẳng định biết có nguy hiểm, hắn hiện tại nói không chừng thực sự có khả năng sử dụng giả danh "Tần Vũ".
Viên Lam tiên đế tán đồng.
- Tiếp tục nói.
Vũ Hoàng thản nhiên nói.
Viên Lam tiên đế chỉnh lý lại một lượt suy nghĩ trong đầu rồi nói:
- Năm mươi năm trở lại đây, căn cứ theo chúng ta điều tra phán đoán, bọn người Ngao Vô Danh chắc là đều trốn trong Vô Danh long phủ, trong một thời gian, chúng ta đã nghĩ mấy người Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ, Tần Vũ đã rời khỏi Ẩn Đế tinh. Nhưng chúng ta trong thời gian năm mươi năm, đã phát hiện Khương Nghiên và thê tử Liên Trúc của Ngao Vô Danh ra ngoài dạo chơi, do vậy năm mươi năm này, bọn người Tần Vũ chắc là luôn trốn trong Vô Danh long phủ.
Sự tồn tại của Vô Danh long phủ, đối với cơ cấu tinh báo của Vũ Hoàng, không được tính là bí mật.
- Tại cách đây không lâu, người của thuộc hạ tra ra được, bọn người Tần Vũ, Quân Lạc Vũ, Ngao Vô Danh đó xuất hiện trong trang viện của Mông Hoành, còn ở trong đại sảnh trang viên cử hành yến hội.
Viên Lam cung kính nói.
- Ô?
Vũ Hoàng khẽ mỉm cười,
- Trên bầu trời Ẩn Đế tinh năng lượng khủng bố tụ tập nhiều như vậy, bọn chúng lại dám tiến hành yến hội, cũng coi như là có đảm lượng.
- Viên Lam.
Vũ Hoàng sắc mặt thoáng nghiêm túc.
Viên Lam tiên đế khom người, hắn biết Vũ Hoàng sắp hạ mệnh lệnh rồi.
- Ta lệnh ngươi tiếp tục nghiêm mật giám thị "Tần Vũ" kia, chỉ cần hắn còn ở cùng một chỗ với Ngao Vô Danh, các ngươi không cần thiết thông báo với ta. Nhưng mà... hắn một khi rời khỏi Ngao Vô Danh liền phải lập tức thông báo với ta.
Vũ Hoàng ra nghiêm lệnh.
- Vâng, bệ hạ.
Viên Lam tiên đế khom người tuân mệnh.
- Còn nữa, Tần Vũ kia có cử động gì đặc biệt ngươi cũng đều phải ghi nhớ lại, qua mỗi một khoảng thời gian phải gửi những tin tức đó đến cho ta.
Vũ Hoàng lại nhắc nhở thêm.
----- Tần Vũ mặc dù có "Lưu Tinh Lệ". Tiên thức thập mẫn cảm, cho dù cao thủ cấp tiên đế theo dõi hắn, hắn cũng có thể dễ dàng phát hiện.
Nhưng mà...
Thủ đoạn giám sát của thủ hạ Vũ Hoàng, phải nói là xuất hoài không hết, cho dù với sự lợi hại của Tần Vũ trước giờ cũng không phát hiện được có người giám sát hắn, nên đáy lòng Tần Vũ luôn không lo lắng quá về nguy hiểm.
Hiện tại lại càng không!
Trong Thanh Vũ tiên phủ.
Tần Vũ đang ngồi trên một chiếc ghế, trong tay lấy ra lục sắc tiểu tháp "Khương Lan Giới".
Chuyện năng lượng vũ trụ khủng bố hội tụ tại Ẩn Đế tinh đã trôi qua, Tần Vũ hiện an tâm khai mở Khương Lan Giới.
- "Khi ngươi có thể hoàn toàn sử dụng "Khương Lan Giới". Cũng chính là khi ngươi có thể gặp được Lập nhi."
Tần Vũ nhớ rõ câu nói đó của Lan thúc, hồi tưởng lại câu nói này, trên mặt Tần Vũ liền có vẻ tươi cười.
- Lan thúc nói qua, thực lực năm-sáu cấp kim tiên là có thể khai mở tầng thứ nhất Khương Lan Giới. Ta hiện tại chắc là có thể rồi.
Tần Vũ hít một hơi sâu.
Trong không gian đan điền, tại vị trí sâu một phần ba của hắc động thông đạo kim sắc viên hoàn quang mang loé lên.
Hắc Động chi lực từ trong thể nội Tần Vũ trực tiếp quán nhập vào Khương Lan Giới.
Lục sắc tiểu tháp bắt đầu dần dần rung động hẳn lên, từng đạo kim sắc quang mang từ lục sắc tiểu tháp sáng lên, dần dần... theo đó năng lượng Tần Vũ quán nhập vào càng lúc càng nhiều, kim sắc quang mang cuối cùng hoàn toàn bao phủ lục sắc tiểu tháp.
Lục sắc tiểu tháp không ngờ biến thành kim sắc tiểu tháp.
- Tiểu Vũ, chúc mừng ngươi mở được Khương Lan Giới đệ nhất tầng không gian, phía sau còn có hai tầng không gian chờ ngươi. Chờ đến khi ngươi hoàn toàn mở hết Khương Lan Giới, đó là khi có tư cách gặp Lập nhi rồi.
Khi Tần Vũ khai mở tầng thứ nhất thanh âm Lan thúc vang vọng trong đầu Tần Vũ.
- Ta mở được rồi. Cuối cùng đã mở được tầng thứ nhất.
Kim quang phía trên "Khương Lan Giới" tiêu tán, khôi phục lại thành lục sắc tiểu tháp.
Nhìn lục sắc tiểu tháp trong tay, trên mặt Tần Vũ có một chút vui sướng:
- Nhiều năm như vậy, ta cuối cùng đã mở được tầng thứ nhất Khương Lan Giới. Có thể mở được tầng thứ nhất, nói lên ta cuối cùng sẽ có một ngày mở được tầng thứ hai, tầng thứ ba!
Tần Vũ mục quang lấp loáng, sung mãn tự tin.
- Lập nhi, ngày chúng ta gặp lại không xa, không còn xa nữa rồi!
Tần Vũ cảm thấy tim mình run rẩy. Bất kể thế nào... bản thân cuối cùng đã hoàn thành bước thứ ba.
Khương Lan Giới, là một thần khí phi thường thần kỳ, thần khí này rốt cuộc là đẳng cấp gì, trung cấp thần khí? Thượng cấp thần khí? Hoặc là cực phẩm thần khí? Tần Vũ thực không biết.
Cho dù hắn bây giờ đã là chủ nhân của Khương Lan Giới.
Tâm ý vừa động, cả người Tần Vũ biến mất khỏi Thanh Vũ tiên phủ.
Trong Khương Lan Giới đệ nhất tầng thế giới.
Cảm giác kỳ dị, giây phút tiến vào Tần Vũ liền cảm giác được cả không gian này với không gian bên ngoài rõ ràng bất đồng, bản chất không gian phát sinh một số biến hoá Tần Vũ không thể hiểu được.
Khương Lan Giới tầng không gian thứ nhất, so với thời gian bên ngoài tỷ lệ: mười trên một, trong không gian này trải qua mười năm, bên ngoài mới qua một năm.
Thời gian biến hoá, mật độ nguyên linh chi khí cũng phát sinh biến hoá. Mật độ nguyên linh chi khí nơi này cũng tương tự gấp mười lần bên ngoài.
- Kỳ diệu, Khương Lan Giới quả kỳ diệu, có thể cải biến tốc độ thời gian, cải biến mật độ nguyên linh chi khí, quá là phi thường.
Đáy lòng Tần Vũ không khỏi cảm thán.
Tần Vũ bây giờ tu vi quá thấp, căn bản không hiểu được có thể chế ra không gian thần khí khống chế thời gian lưu tốc, đây là đại biểu cái gì!
- Thần khí, là thần khí ẩn hàm không gian, có thể để người tiến vào.
Ánh mắt Tần Vũ sáng hẳn lên.
Không gian giới chỉ lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể chứa đựng các thứ, căn bản không có khả năng để người tiến vào.
Thanh Vũ tiên phủ là một loại động phủ có thể để người tiến vào, nhưng phòng ngự thì thực sự dựa vào cấm chế. Hơn nữa động phủ loại này có hạn chế về to nhỏ, ví như Thanh Vũ tiên phủ, tổng cộng chỉ lớn như vậy mà thôi.
Nhưng mà không gian thần khí này không như vậy.
Không chỉ nội bộ không gian vô cùng vô tận, đồng thời bản thân lực phòng ngự của thần khí cũng vượt xa cấm chế phòng ngự của "Thanh Vũ tiên phủ".
Một khi tiến vào trong "Khương Lan Giới", cho dù là cao thủ cấp độ Vũ Hoàng cũng đừng mơ tưởng phá vỡ.
Khai mở Khương Lan Giới tầng thứ nhất, thân là chủ nhân Khương Lan Giới, Tần Vũ đương nhiên biết Khương Lan Giới này bản thân phòng ngự lợi hại.
Tần Vũ tâm ý vừa động liền ra khỏi Khương Lan Giới.
- Mặc dù chỉ mở được tầng thứ nhất, nhưng thực sự khiến ta tu luyện thời gian giảm đi mười lần, ngay cả lúc nguy hiểm cũng có chỗ để giấu mình.
Tần Vũ nhìn lục sắc tiểu tháp trong tay rất là hưng phấn.
Tần Vũ ghét cái cảm giác sợ đầu sợ đuôi.
Nhưng hắn vì gặp được Lập nhi nhất định phải bảo vệ tính mạng, mà bây giờ có Khương Lan Giới, Tần Vũ cũng dễ thở.
Mặc dù không rõ cấp độ của thần khí "Khương Lan Giới" này, nhưng với nhãn quang của Tần Vũ, "Khương Lan Giới" phi thường này chắc là phải hơn xa thần khí "Phá Thiên" của mình.
- Lan thúc tuỳ ý cho Tông Quật, Phí Phí bọn họ loại vũ khí bằng vật chất đặc biệt kia là đã sánh ngang với thần khí rồi, còn Khương Lan Giới này, khi Lan thúc cho ta lại có vẻ trịnh trọng như vậy, sự trân quý của Khương Lan Giới tưởng tượng cũng hiểu được.
- Thật muốn ở tại Khương Lan Giới khổ tu mấy trăm năm, ừm, trước ra ngoài ứng phó Khương Nghiên, bằng không Khương Nghiên lại bám riết không buông giờ.
Tần Vũ trực tiếp li khai Thanh Vũ tiên phủ.
----- Trong tửu lâu.
Tần Vũ một thân một mình ngồi uống rượu.
- Lạc Vũ huynh, đừng trách ta không phải là huynh đệ, chỉ là Nghiên nhi kia thật quá phiền phức.
Tần Vũ nhìn xuống con đường phía dưới tửu lâu Quân Lạc Vũ bất đắc dĩ đi theo sau Khương Nghiên dạo chơi trong lòng thầm nghĩ.
Khương Nghiên ép Tần Vũ, Quân Lạc Vũ bọn họ theo nàng dạo chơi.
Tần Vũ bồi tiếp một đoạn đường, còn hiện tại...đến phiên Quân Lạc Vũ rồi, Tần Vũ thực không có nghĩa khí để cùng Quân Lạc Vũ thụ tội, vừa rồi khi hắn bồi tiếp Khương Nghiên, vì lẽ gì Quân Lạc Vũ lại được ngoại lệ?
- Trước hãy chơi với Nghiên nhi vài ngày, sau đó tiến vào Khương Lan Giới khổ tu.
Tần Vũ tâm hạ quyết định.
Trong Khương Lan Giới khổ tu, tuyệt đối có thể khiến tốc độ tu luyện của Tần Vũ tiến vào một tầng thứ mới, tại Khương Lan Giới tầng thứ nhất khổ tu một ngàn năm, bên ngoài mới trải qua một trăm năm mà thôi.
Lẳng lặng uống rượu, hưởng thụ hương vị mỹ tửu do tiên nhân ủ chế, đột nhiên kế đó.
- Tiểu thư, ngồi bên này.
Một thanh âm thánh thót vang lên trong tửu lâu, Tần Vũ ngửng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thị nữ áo vàng đang dẫn một thiếu nữ áo xanh đi tới vị trí cửa sổ của tửu lâu.
- Tư Tư, ngươi cũng ngồi xuống đi.
Trên mặt thiếu nữ áo xanh có chút nhợt nhạt của người mang bệnh.
Nhìn thấy thiếu nữ áo xanh đó, đồng tử Tần Vũ liền co rút một trận.
Hắn nhớ rõ... Thiếu nữ áo xanh này chính là cô gái mà đồ đệ ngốc "Liễu Hàn Thư" của mình yêu thích.
Trong đầu Tần Vũ không khỏi hồi ức lại rõ ràng tình cảnh lúc đó.
- "Ta cả đời này, duy nhất tiếc nuối chính là... nàng"
Thất khiếu lưu huyết Liễu Hàn Thư giống như mộng du, tại khi bên bờ vực tử vong trong nhãn thần ảm đạm như có sự hàm chứa không buông được, sau đó thất khiếu lưu huyết Liễu Hàn Thư chầm chậm ngã xuống, chạm vào mặt đất "oanh".
Cả người Tần Vũ thân thể run lên, tâm tình cả người hoàn toàn biến đổi.
- Hàn Thư.
Tần Vũ trên mặt có chút chua chát, hắn làm sao cũng tưởng không ra, tại nơi đây lại gặp được thiếu nữ áo xanh mà đồ đệ "Liễu Hàn Thư" của mình yêu thích.
← Ch. 309 | Ch. 311 → |