← Ch.320 | Ch.322 → |
Dịch giả: Halos
Biên dịch: nameFF8
Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai cùng nghĩ Tần Vũ trốn trong Thanh Vũ tiên phủ, trong tình huống vừa rồi căn bản không thể dùng phương pháp thuấn di, đại na di trốn đi.
Sâu dưới lòng đất của Lam Tuyết tinh.
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai đứng tại trung ương dung nham, dung nham gầm thét tối đa đến cách bọn họ một thốn, từ y phục cho đến trường phát phất phơ dung nham đều không lại gần được.
Hai người đứng bất động.
Ma thức, tiên thức cẩn thận tra xét từng nơi, từng ngọn núi, từng hạt cát, mỗi hạt bụi, thậm chí cả từng giọt hơi sương.
...... .
Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai rất bình tĩnh, bọn họ không tin một người chưa đạt đến cấp bậc "Đế" có thể trốn chạy, bọn họ cẩn thận tra xét, trong lòng rất tin tưởng có thể bắt giữ Tần Vũ.
Tuy nhiên, nửa ngày sau, trên mặt Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai có chút lo lắng.
Một ngày sau!
- Không có.
Sắc mặt Vũ Hoàng tràn đầy khó tin đồng thời ông nhìn về phía Tuyết Thiên Nhai ở bên cạnh,
- Tuyết Thiên Nhai, ngươi có phát hiện được gì không?
Tuyết Thiên Nhai xoay người nhìn Vũ Hoàng:
- Không phát hiện, Phong Vũ, lần này nếu không phải do ngươi tới đảo loạn ta đã giết Tần Vũ rồi.
Trong lời nói của Tuyết Thiên Nhai có một tia giận dữ.
Mê Thần Đồ quyển, Vạn Thú phổ nhìn thấy đã trong tay nhưng vì đối phương nên hắn không thành công.
Vũ Hoàng hừ lạnh một tiếng.
Ông đã sớm phái người giám thị Tần Vũ từ lúc Tần Vũ xuất hiện tại Phong Nguyệt tinh, trong các thủ lĩnh của tiên ma yêu giới ông tuyệt đối là người đầu tiên phát hiện Tần Vũ, nếu nói trong lòng không cam tâm thì Vũ Hoàng là người đứng đầu.
- Tuyết Thiên Nhai, loại bảo vật như Mê Thần Đồ quyển, Vạn Thú phổ không thể dễ dàng có được như thế, chúng ta chỉ có đồng tâm hợp lực bắt Tần Vũ mới có hi vọng có được.
Nghe Vũ Hoàng nói Tuyết Thiên Nhai khẽ nhíu mày sau đó bình thản nói:
- Nhưng mà làm sao tìm được?
Vũ Hoàng cười nhạt:
- Yên tâm, trong tình huống vừa rồi Tần Vũ vô luận ra sao cũng không thể dùng phương pháp đại na di trốn thoát, hắn chỉ có một phương pháp, trốn vào Thanh Vũ tiên phủ.
Tuyết Thiên Nhai gật đầu tán đồng.
- Nhưng ảo thuật cấm chế của Thanh Vũ tiên phủ, năm xưa lúc Nghịch Ương tiên đế còn sống ta cũng đã thấy qua, tuy xem là huyền diệu nhưng cũng không thoát khỏi sự tra xét của ta...
- Nhưng hiện tại chúng ta không phát hiện được.
Tuyết Thiên Nhai ngắt lời.
Vũ Hoàng gật đầu trịnh trọng nói:
- Đúng vậy. Hai người chúng ta cẩn thận tra xét mà không phát hiện, vậy... chỉ có một khả năng, Nghịch Ương tiên đế sau này đã tiến hành cải tiến ảo thuật cấm chế.
- Cũng chỉ có lí do này thôi.
Tuyết Thiên Nhai tán đồng.
Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai làm sao có thể tưởng tượng được Tần Vũ có một không gian thần khí đến người còn có thể tiến nhập. Vì loại thần khí đó dù là Vũ Hoàng cũng chưa từng nghe hoặc thấy qua.
Bọn họ căn bản không tin Tần Vũ lại có loại thần khí phi thường đó.
- Cho dù ảo thuật cấm chế được cải tiến, nhất thời chúng ta khó phát hiện ra nhưng có một điểm tuyệt đối không sai, Tần Vũ khẳng định còn ở đâu đây cách chúng ta không xa.
Vũ Hoàng đoán.
Hai mắt Tuyết Thiên Nhai sáng lên.
Cơ hồ cùng lúc, Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai đều phóng "vực" của mỗi người, trong diện tích dung nham vài trăm dặm, khoáng thạch đều chấn động, dĩ nhiên là toàn bộ nằm trong "vực" của hai đại cao thủ.
- Ông!
Toàn bộ các hạt dung nham cực nhỏ bị chấn thành hư vô, khoáng thạch cứng hơn cũng bị chấn vỡ thành hư vô.
Nếu trong đó có vật thể do Thanh Vũ tiên phủ biến thành tuyệt đối không bị chấn vỡ, không chỉ mỗi tra xét mà còn dùng biện pháp loại trừ, thoáng chốc diện tích vài trăm dặm cơ hồ toàn bộ hóa thành hư vô, chỉ có một khối khoáng thạch rất nhỏ.
- Có một khối.
Vũ Hoàng lật tay, khối khoáng thạch chưa bị chấn vỡ ngoài trăm dặm liền bắn xẹt tới.
- Của ta.
Tuyết Thiên Nhai cơ hồ đồng thời phát hiện khối khoáng thạch cứng rắn này. Ông cũng phóng ra một đạo trảo hình khí kình muốn chụp lấy khối khoáng thạch đó, hai cổ năng lượng đồng thời chụp lấy khoáng thạch.
Hai bên dùng lực tranh đoạt.
- Bồng!
Khối khoáng thạch nhỏ không chịu nổi năng lượng tranh đoạt của hai bên liền nổ tung.
- Thì ra chỉ là một khối lưu nham thạch.
Vũ Hoàng cười than.
Tuyết Thiên Nhai cũng cười mình.
Một khối lưu nham thạch. Bọn họ lại mới nhận định là do Thanh Vũ tiên phủ biến thành. Việc mới phát sinh cho bọn họ biết đó không thể là Thanh Vũ tiên phủ. Đường đường Thanh Vũ tiên phủ của Nghịch Ương tiên đế làm sao bị như thế?
- Tuyết Thiên Nhai, cáo từ.
Vũ Hoàng chắp tay nói.
Tuyết Thiên Nhai lạnh nhạt nói:
- Cáo từ.
Hai người đồng thời hóa thành hai đạo lưu quang bắn khỏi lòng đất, hai người rời lòng đất nhưng không đi khỏi Lam Tuyết tinh, vì...
Hai người nhận định Tần Vũ khẳng định trốn tại nơi nào đó ở Lam Tuyết tinh, hai đại siêu cấp cao thủ đều lưu lại Lam Tuyết tinh, thậm chí ma thức, tiên thức của bọn họ cũng bao trùm Lam Tuyết tinh, không đình chỉ lấy một giây.
Một khi Tần Vũ từ trong Thanh Vũ tiên phủ đi ra, hai người này nhất định tra ra.
----- Dung nham từ mặt đất vỡ nát phun ra, thậm chí có không ít rơi vào dòng sông, sau đó hóa thành nham thạch nguội lạnh, Khương Lan Giới của Tần Vũ cũng hóa thành một vệt dung nham theo đó rơi vào trong dòng sông.
Trôi theo dòng nước sông, Khương Lan Giới của Tần Vũ biến thành một hạt cát phổ thông chìm dưới đáy sông.
Lần trước Tần Vũ bị thất cấp ma đế "Bạch Phát huyết ma" Huyết Y Lãnh phát hiện Thanh Vũ tiên phủ, chính là vì giọt không khí do tiên phủ của Tần Vũ biến thành không bị vỡ nát khi Huyết Y Lãnh bạo phát năng lượng, cũng không lay động, vì thế mới để Huyết Y Lãnh phát hiện sự lạ lùng.
Nhưng lần này, Tần Vũ để Khương Lan Giới biến thành giống như dung nham, theo dung nham phun ra rơi vào sông. Còn Tuyết Thiên Nhai, Vũ Hoàng một ngày sau mới tiến hành công kích tra xét trong diện tích vài trăm dặm, lúc đó Khương Lan Giới của Tần Vũ đã sớm chìm vào trong sông rồi.
Trong tầng không gian thứ nhất của Khương Lan Giới.
Trên mặt đất vô tận của Khương Lan Giới vì nguyên linh chi khi sung mãn làm cho rất nhiều cây cỏ hoa lá sinh trưởng, sinh cơ vô tận.
Còn Tần Vũ bây giờ đang đứng trên thảm cỏ trong Khương Lan Giới, nhìn không gian mênh mang của Khương Lan Giới.
Tần Vũ hiểu rõ với tâm tính của Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai, tuyệt đối không rời đi đơn giản như thế. Nhất định ở bên ngoài đang cẩn thận giám sát. Hơn nữa... Tần Vũ cũng có thể cảm ứng được một bầy tiên thức, ma thức không ngừng lướt qua hạt cát do Khương Lan Giới biến thành.
Công năng biến đổi của Khương Lan Giới quả thật phi thường.
Dù hai người Tuyết Thiên Nhai, Vũ Hoàng liên thủ cũng không phát hiện được Khương Lan Giới đáo để ở nơi nào, tiên thức, ma thức của bọn họ tra xét hạt cát do Khương Lan Giới biến thành này không chỉ một lần mà vẫn xem đó là một hạt cát phổ thông.
- Ta thật thiếu cẩn thận.
Tần Vũ cẩn thận nhớ lại hành động trong thời gian vừa rồi, không khỏi lắc đầu cười.
Bát cấp Tiên đế, bát cấp Ma đế.
Hai thủ lĩnh giám thị ở bên ngoài nhưng Tần Vũ cũng chẳng thèm để ý.
Bản thân nếu thu liễm linh hồn chi lực hoàn toàn dung nhập vào trong Lưu Tinh Lệ đồng thời không sử dụng năng lượng thể nội. Dù là Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai cũng không phát hiện được hắn.
- Ta không động đến năng lượng thể nội, Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai không phát hiện ra ta, nhưng ta nếu rời Khương Lan Giới tới Lam Tuyết tinh có thể một mực không sử dụng năng lượng không?
Trong đầu Tần Vũ có chút lo lắng.
Nếu muốn lập tức rời Khương Lan Giới.
Tần Vũ buộc không được sử dụng một tí năng lượng nào, một khi sử dụng, mấy người Vũ Hoàng sẽ phát hiện ra hắn.
- Cho dù ta không sử dụng một tí năng lượng nào nhưng khi tiến nhập tinh tế truyền tống trận... Vũ Hoàng bọn họ cũng sẽ kinh ngạc phát hiện ta sử dụng tinh tế truyền tống trận để vận chuyển, nhưng trong đó bọn họ lại phát hiện không có khí tức của người ta khẳng định sẽ hoài nghi.
Tần Vũ có thể tưởng tượng ra trạng thái đó.
Tinh tế truyền tống trận tiến hành truyền tống, nhưng trong đó không có người?
Loại tình huống đó căn bản không phù hợp với lẽ thường, Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai phát hiện tình huống như thế chắc sẽ trực tiếp thuấn di đến đó. Dù mình có thể kịp truyền tống đi, có thể Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai sẽ trực tiếp ra lệnh có người của mình vây công ngăn trở Tần Vũ ở truyền tống trận bên kia sau đó nhanh chóng đuổi tới.
Vì thế điều này không thực hiện được.
- Còn có một phương pháp, hơi phiền phức một chút.
Trong lòng Tần Vũ nghĩ đến một tình huống.
Biện pháp này là: Tần Vũ sau khi đi ra không sử dụng một tí năng lượng nào nhưng đến một lúc nào đó đột nhiên trực tiếp thi triển đại na di đến một tinh cầu khác! Cho dù Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai phát hiện nhưng làm sao biết Tần Vũ đến nơi nào chứ?
Biện pháp này tuy hay nhưng Tần Vũ muốn đi yêu giới đường gần nhất phải thông qua tiên giới, nếu đi từ ma giới thì phải đánh một vòng lớn.
Từ Lam Loan tinh vực đến tiên giới rồi tới yêu giới.
Lam Tuyết tinh này là một trong hai đại tinh cầu trung chuyển thông tới tiên giới. Bản thân sau khi đi ra có thể đến tinh cầu trung chuyển kia xuất phát. Nhưng mình biết làm như thế, mấy người Vũ Hoàng sao lại không nghĩ tới được?
Có khi một trong hai người Vũ Hoàng hoặc Tuyết Thiên Nhai trực tiếp đợi mình ở tinh cầu trung chuyển kia.
- Làm sao giờ? Nếu muốn đi bây giờ, thông qua tinh cầu trung chuyển đến tiên giới căn bản không thực hiện được. Không lẽ phải đi vòng từ ma giới?
Trong lòng Tần Vũ suy tính, Tần Vũ căn bản không nghĩ đến việc dùng đại na di đi từ Lam Loan tinh vực đến tiên giới.
Giữa hai tinh vực có một cự li vô cùng lớn không có tinh thể nào. Đoạn cự li này dài hơn cả một tinh hệ, trong vũ trụ không gian này không có tinh cầu lớn mà lại có một số năng lượng nguy hiểm khủng bố.
Trực tiếp dùng đại na di không ngừng tiến về phía trước
Dù là Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai cũng không dám làm chuyện điên rồ như thế, trong ý thức Tần Vũ đã loại trừ điều này từ đầu.
Hiện tại trước mắt Tần Vũ chỉ có hai con đường an toàn.
Thứ nhất: sau khi đi ra trực tiếp dùng đại na di đi đến một tinh cầu khác sau đó cải biển dung mạo, thu liễm khí tức đi qua ma giới trước rồi đánh một vòng lớn đi tới yêu giới.
Thứ hai: Đợi, đợi Vũ Hoàng, Tuyết Thiên Nhai mất hết nhẫn nại, nhận định Tần Vũ đã sớm rời Lam Tuyết tinh. Lúc đó Tần Vũ lại xuất phát!
Chọn đường nào đây?
- Trước hết phải giải quyết vấn đề về phương pháp công kích đã, sau đó hay xem xét chọn đường nào.
Tần Vũ thấy đầu óc quay cuồng, tạm thời không xem xét dùng phương pháp nào để trốn đi nữa.
Trước hết giải quyết vấn đề phương pháp công kích lúc chiến đấu.
Phương pháp công kích!
Đây chính là điểm yếu của Tần Vũ
Lúc chiến đấu với Ngọc Thanh Tử, Tiềm Khải tiên đế, thậm chí với mấy cao thủ Huyết Y Lãnh, Tri Bạch, Ma đế "Huyết Y", Tần Vũ đều cảm thấy phương pháp tấn công của mình có vấn đề.
Đặc biệt lúc Tần Vũ nhìn thấy Ngao Vô Danh đại chiến với hai người Huyết Y Lãnh, Tri Bạch, giờ nhìn thấy Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai giao thủ, Tần Vũ càng nhận định phương pháp công kích của mình có vấn đề.
Uy lực công kích của người khác lớn, hơn nữa còn ẩn chứa công kích lực cực kì cường đại.
Còn của mình?
Hình như chỉ có thể dựa dẫm vào tốc độ, vào thân thể gần như là bất tử, liều mạng dùng công đối công với đối phương.
Đúng, bản thân có thần khí chiến y, có sinh mệnh nguyên lực, người khác muốn giết mình rất khó. Thần kiếm Phá Thiên của mình có thể giết chết một vài tiên đế nhất-nhị cấp.
Nhưng loại phương pháp công kích này chỉ là phương pháp công kích đơn giản lợi dụng ưu điểm của bản thân. Phương pháp công kích trong khi đánh nhau của các cao thủ phàm nhân tại Tiềm Long đại lục, của các tu chân giả.
Phương pháp công kích của bản thân căn bản không phải là thủ đoạn của kim tiên, cũng không phải thủ đoạn của Tiên đế!
Dựa vào cơ sở vững chắc của mình, linh hồn có Lưu Tinh Lệ củng cố, thân thể gần như bất tử, ngoài ra còn có thần khí chiến y phòng ngự, công kích có thần kiếm Phá Thiên.
Muốn thực lực có thực lực, muốn vũ khí có vũ khí. Chỉ là công kích lực của mình tuyệt chưa hoàn toàn bạo phát ra.
Tần Vũ cảm thấy rung động.
Tần Vũ muốn sáng tạo ra một bộ phương pháp công kích của mình, thích hợp với điều kiện của bản thân, một loại công pháp đủ để phát huy lực công kích của mình đến cực điểm, phát huy uy lực lớn nhất!
Giả sử công kích lực bây giờ là một trăm, Tần Vũ muốn sáng tạo ra một phương pháp công kích thích hợp nhất có thể đem công kích lực của mình đề thăng đến một ngàn, thậm chí cao hơn.
......
Trong Khương Lan Giới, Tần Vũ toàn tâm toàn ý tập trung vào việc sáng tạo ra công pháp cho mình.
Thời gian trôi đi....
Tần Vũ nhớ lại từng cảnh, đặc biệt là cảnh các đại cao thủ ra tay đánh nhau, quan trọng nhất là hai cảnh giao thủ giữa "Tuyết Thiên Nhai và Vũ Hoàng", với trận "Ngao Vô Danh"giao thủ cùng Huyết Y Lãnh và Tri Bạch".
Tần Vũ không ngừng nhớ lại cảnh mấy đại cao thủ này đánh nhau, nhờ vào tiên thức linh mẫn của hắn, tuy hắn không hoàn toàn nhìn rõ từng chiêu thức trong cảnh bọn họ chiến đấu nhưng vẫn có thể nhìn được một phần.
Theo đó không ngừng nghiên cứu, Tần Vũ có lúc như đứa trẻ kích động khi có được đồ chơi, có lúc thể hiện một nét cười cực kì thuần phác vì cảm ngộ được một cảnh giới công kích huyền diệu...
Sự lĩnh ngộ của Tần Vũ về chiến đấu được đề thăng với tốc độ kinh nhân.
Tần Vũ cuối cùng đã lí giải được vì sao phần lớn cao thủ muốn nhìn các Tiên đế công kích nhau, nguyên nhân chủ yếu nhất là muốn cảm ngộ ra cảnh giới mới ở trong đó.
Cảnh giới linh hồn của Tần Vũ tuy cao nhưng không phải do hắn cảm ngộ ra, cũng không phải được đề cao từ từ theo năm tháng.
Cảnh giới linh hồn của hắn là dựa vào công pháp "Tam Hồn Cửu Luyện" của "Lưu Tinh Lệ" không ngừng tu luyện mà có được, hắn kết đám thủ ấn ẩn chứa đại thần thông đó, hiểu được thì hiểu, không hiểu được thì thôi. Tu luyện như thế tuy cơ sở là có thật nhưng không chân chính hoàn toàn lĩnh ngộ được đến cấp độ đó.
Vì thế bây giờ cảnh giới linh hồn của Tần Vũ đã đạt đến tầng ba địa hồn, nhưng cấp độ của chiêu thức công kích còn rất thấp, tối đa cũng chỉ là cấp độ thiên tiên mà thôi.
Cấp độ của chiêu thức công kích thấp, hiệu suất tự nhiên thấp.
Thấy người ta giao thủ càng lúc càng nhiều, Tần Vũ tự nhiên cảm thấy phương pháp công kích của mình có vấn đề.
Cảnh giới linh hồn Tần Vũ cao, Tần Vũ nhớ lại cảnh các cao thủ đánh nhau, tốc độ lĩnh ngộ so với các đại cảnh giới tự nhiên nhanh hơn nhiều... trong lúc lĩnh ngộ, phương pháp công kích của bản thân Tần Vũ cũng từ từ thành hình.
Cao thủ chân chính, phương pháp công kích đều thích hợp nhất với điều kiện tự thân của bọn họ.
Thời gian trôi đi, Vũ Hoàng và Tuyết Thiên Nhai khổ cực giám thị bên ngoài Khương Lan Giới ở Lam Tuyết tinh, tuy nhiên, Tần Vũ lại đang chìm đắm trong sự vui vẻ của việc chân chính lĩnh ngộ từng cấp độ cảnh giới.
← Ch. 320 | Ch. 322 → |