← Ch.343 | Ch.345 → |
- Xem ra có thời gian nhất định phải đến Mê Thần điện một phen.
Trong đầu Tần Vũ tự nhiên xuất hiện một ý nghĩ, có Mê Thần Đồ quyển mà lại không đến Mê Thần điện, đó không phải là lãng phí tạo hóa hay sao.
Ốc Lam tựa hồ đã đoán ra được ý của Tần Vũ, cười nhạt nói:
- Tần Vũ, chưa tới lúc thích hợp ngươi đừng tới Mê Thần điện làm gì.
- Tại sao lại phải thế, ta hiện tại không phải có Vạn Thú phổ rồi sao, với thực lực bản thân ta, thêm mấy người tiên sinh, ở tiên ma yêu giới có lẽ không có gì có thể cản trở được ta cả.
Tần Vũ không nao núng.
Ốc Lam lắc đầu:
- Ngươi vẫn hoàn toàn chưa biết, Mê Thần điện là nơi như thế nào, toàn bộ thần khí của tiên ma yêu giới đều từ đó mà ra cả! Trọng yếu tới mức nào hẳn ngươi cũng rõ.
Tần Vũ gật đầu.
Toàn bộ thần khí của tiên ma yêu giới đều được lấy từ Mê Thần điện, đương nhiên nơi này cực kì quan trọng. Thế nhưng việc này với việc y tới lấy thần khí thì có quan hệ gì với nhau?
- Xung quanh Mê Thần điện có rất nhiều cao thủ giám sát, những tiên đế khác muốn tiến vào tìm thần khí, không có mấy người thèm để ý. Nhưng chỉ cần Tần Vũ ngươi xuất hiện tại đó ..... toàn bộ tiên ma yêu giới sẽ liền xuất hiện sóng gió.
- A, ta hiểu rồi.
Tần Vũ bỗng nhiên hiểu ra,
- Toàn bộ thủ lĩnh các phương thế lực của tiên ma yêu giới đều có thuộc hạ giám sát tại nơi đó, ta có Mê Thần Đồ quyển trong tay chỉ cần tiến nhập Mê Thần điện, rất có thể đoạt được một số lượng lớn thần khí, nếu chỉ một lần mà đoạt được nhiều thần khí như vậy, các phương thế lực ắt hẳn sẽ không để cho việc đó xảy ra.
- Đúng.
Ốc Lam gật đầu cười nói,
- Ngươi cuối cùng cũng đã hiểu rồi, những tiên đế, ma đế phải trải qua bao nhiêu gian khổ, thậm chí còn đối mặt với những nguy hiểm chết chóc mới đoạt được một kiện thần khí. Ngươi nếu như tiến nhập, lại có thể quá dễ dàng đoạt được hơn chục kiện thần khí. Sau khi thành công, xem ra tới lúc đó thủ lĩnh các phương có khả năng sẽ liên thủ lại với nhau ở bên ngoài Mê Thần điện để cản trở ngươi. Ép ngươi phải đem số thần khí đó chia bớt cho bọn họ!
Tần Vũ cười khổ:
- Nếu như tất cả đồng thời liên thủ cản trở ta, ta thật sự không còn cách nào khác.
Vũ Hoàng, Huyền Đế, Hắc Ma đế, Huyết Ma đế, Thanh Đế, Ẩn đế......cùng bao nhiêu vị nữa, nếu như thật sự liên thủ. Thì Tần Vũ chỉ có thể đầu hàng, ngoan ngoãn giao nộp thần khí mà thôi.
Ốc Lam cũng cười:
- Cho nên ta mới nói. Phải đợi tới khi công lực thâm hậu, hoặc giả có thể liên kết với một số người nữa cùng tiến nhập, khi đó ngươi mới an toàn mà lấy được thần khí.
- Ồ, đúng. Cũng chỉ có thể như vậy.
Tần Vũ không để tâm cười nói,
- Hơn nữa hiện giờ ta cũng chưa cần đến thần khí làm gì, quan trọng nhất vẫn là công lực của bản thân.
- Thế ngươi hãy chịu khó tu luyện đi, ta không làm phiền nữa.
Ốc Lam liền quay gót trở về nơi cư ngụ của mình.
Tần Vũ cũng ngồi xuống đả tọa, bắt đầu tu luyện 《 tam hồn cửu luyện, Ngưu Ma Hoàng còn không tới ba ngày nữa là sẽ trở về, nhưng trong Khương Lan Giới, thời gian đó lại tương đương với ba mươi ngày ngày.
Khoảng thời gian này cũng đủ để Tần Vũ tiến bộ hơn một chút.
Phải tận dụng hết toàn bộ thời gian để tu luyện, tại tiên ma yêu giới cao thủ nhiều như mây. Tần Vũ chỉ có thể cố gắng hết sức nâng công lực lên đến mức cao nhất.
Mặt hồ tựa như một tấm ngọc bích được khảm lên giữa nền đất.
Tần Vũ ngồi tĩnh tu bên hồ cũng đã được đúng ba mươi ngày, sau ba mươi ngày Tần Vũ từ từ mở mắt.
"Ngưu Ma Hoàng vẫn còn chưa về hay sao?"
Tần Vũ bắt đầu nghi hoặc, tới lúc này y căn bản vẫn chưa thấy Man Càn phái người tới truyền đạt tin tức gì cả, nhưng Tần Vũ cũng minh bạch, khi trước Man Càn nói " khoảng ba ngày " cũng chỉ là ước lượng ra mà thôi.
- Ra xem thử xem.
Tần Vũ tiêu thất tại Khương Lan Giới rồi lại xuất hiện ở chỗ Man Càn đã an bài cho y cư trú.
Đứng trong đình viện, tiên thức của Tần Vũ tràn ngập khắp nơi. Dễ dàng phát hiện được nơi Man Càn đang cùng thủ hạ luyện tập võ công, lúc này Man Càn đã cởi trần, khắp người nhễ nhại mồ hôi.
- Man Càn đại ca.
Tần Vũ truyền âm nói.
Man Càn nhận được truyền âm của Tần Vũ, lập tức dừng tay, nhìn đối thủ của mình nói:
- Ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, hôm nay tu luyện tới đây là kết thúc.
Sau đó Man Càn dùng khăn lau sạch mồ hôi rồi khoác lên mình một bộ trường bào màu vàng, tiến về chỗ của Tần Vũ.
- Tần Vũ huynh đệ. Do ngươi nói cần phải tu luyện, ta cũng không dám làm phiền tới ngươi a.
Man Càn vui vẻ tiến vào đình viện.
Tần Vũ mỉm cười, rồi nói:
- Man Càn đại ca, đừng nói vậy. ta muốn biết Ngưu Ma Hoàng bệ hạ đã trở về chưa?
- Bệ hạ?
Man Càn gật đầu nói,
- Bệ hạ sáng nay đã về tới nơi, ta lúc đầu chuẩn bị tới tối sẽ báo cho ngươi biết, không ngờ ngươi lại đã tu luyện xong rồi.
- Về rồi à.
Tần Vũ phấn khởi đứng dậy, nét mặt tràn đầy vẻ ngạc nhiên xen lẫn vui vẻ,
- Man Càn đại ca,đi, mau dẫn ta đi gặp bệ hạ.
Lúc này Tần Vũ căn bản không đợi thêm được nữa.
- Tần Vũ huynh đệ, không cần phải vội. Bệ hạ vừa về còn có nhiều việc phải giải quyết, hơn nữa muốn gặp người cũng phải đợi tới tối, bởi vì tối nay......bệ hạ đã tự thân thiết yến mời ngươi.
Man Càn hớn hở nói.
Tần Vũ cảm thấy kinh ngạc:
- Tự thân thiết yến mời ta?
Ngưu Ma Hoàng có thân phận ra sao, muốn gặp mình mà cũng phải thiết yến, như vậy quả là quá trịnh trọng.
- Tần Vũ huynh đệ, xem ra ngươi vẫn chưa ý thức được địa vị của bản thân mình.
Man Càn cười nói,
- Có thể khai mở được Vạn Thú phổ, rồi cùng với bọn Vũ Hoàng đại chiến một phen, đồng thời nắm trong tay Mê Thần Đồ quyển, từng đó dĩ nhiên là đủ để khiến bệ hạ thiết yến mời ngươi rồi.
Thực lực của mỗi người, không chỉ đơn giản là đẳng cấp tu luyện, mà còn gồm có cả vũ khí cùng nhiều thứ khác.
Tần Vũ có được Vạn Thú phổ, có thể cùng với Vũ Hoàng tranh đấu, cũng là đại biểu cho việc địa vị của Tần Vũ tương đương với Vũ Hoàng, Ngưu Ma Hoàng có mở tiệc khoản đãi cũng không tính là gì.
- Man Càn đại ca, có một việc ta muốn người giúp đỡ.
Trong lòng Tần Vũ luôn có một việc cần phải giải quyết.
- Có việc gì cứ nói ra hết đi.
Man Càn hào sảng nói.
Tần Vũ liền vung tay, chỉ thấy năm người xuất hiện giữa không trun, năm người đó là —— Đạm Mộng, Khổng Lam, Đồ Cương, Uyển Nhi còn cả tiểu Ngưu Oa nay đã trưởng thành.
- Chủ nhân.
Cả bọn Khổng Lam cung kính nói.
Hiện tại Ngưu Oa giống như con nghé nhỏ ngày nào đã trở nên cao lớn cường tráng, đang mở to mắt nhìn chằm chằm về phía Tần Vũ, nghe thấy bọn Khổng Lam nói vậy y liền tỉnh ngộ:
- Trịnh Chung bái kiến Tần Vũ đại nhân.
Ngưu Oa chỉ là tên gọi khi còn nhỏ, còn tên thật của y là Trịnh Chung
Tần Vũ gật đầu.
- Man Càn đại ca, Trịnh Chung đã lớn lên trong Thanh Vũ tiên phủ, ta cũng không muốn y cả đời này phải ở trong đó ......nhưng ta nơi ở không có, đi theo ta lại rất nguy hiểm. Cho nên ta muốn nhờ đại ca chiếu cố y. Đương nhiên ta cũng sẽ để cho bọn Khổng Lam, bốn người ở lại với y.
Tần Vũ nói ra ý định của mình.
Man Càn nhìn qua bọn khổng lam gương mặt lộ rõ nét cười..
Khổng Lam, Đạm Mộng cùng Đồ Cương đều đạt cửu cấp yêu vương. Tuy không phải tiên đế, nhung cũng có thể sử dụng vào nhiều việc.
- Ngươi yên tâm, gửi gắm Trịnh Chung cho ta, sau này gặp lại y, tuyệt đối không khiến ngươi thất vọng.
Man Càn hớn hở nói.
Ngưu Oa nghe Tần Vũ cùng Man Càn nói chuyện, trong lòng không khỏi hưng phấn kích động.
Trong Thanh Vũ tiên phủ, bên cạnh y chỉ có mấy người bọn Đạm Mộng,
Tuy đều là người thân, nhưng tổng cộng chỉ có vài người, Ngưu Oa vẫn luôn muốn khám phá thế giới muôn màu bên ngoài.
- Khổng Lam, từ hôm nay, bốn người các ngươi được khôi phục tự do. Các ngươi hãy ở lại làm thuộc hạ của Man Càn, thuận tiện thay ta chăm sóc tiểu Ngưu Oa, các ngươi có nguyện ý không?
Tần Vũ quay sang nhìn bốn người.
Bọn Khổng Lam bốn người không che dấu được ánh mắt lộ một tia vui mừng.
Tự do......có lẽ là mong ước lớn nhất của linh thú trong Vạn Thú phổ.
- Nguyện ý.
Bọn Khổng Lam tất cả cùng gật đầu.
Tần Vũ tâm ý máy động liền giải trừ trói buộc linh hồn của bọn Khổng Lam.
Giải quyết được việc của tiểu Ngưu Oa, Tần Vũ coi như đã nhấc ra khỏi đầu một khối tâm bệnh, tiểu Ngưu Oa đi theo y, Tần Vũ cũng biết rằng khẳng định khó có ngày nào yên ổn, ở bên cạnh Man Càn vẫn tốt hơn nhiều.
Đêm.
Trong cung điện tại hoàng thành của Ngưu Ma Hoàng.
Ngưu Ma Hoàng thân là hoàng giả của tẩu thủ tộc. Hoàng cung tuy không tính là xa hoa, nhưng lại có một loại khí thế rất đặc thù. Toàn bộ hoàng cung đều là màu đen, nhìn từ xa giống như cự thú thời tiền sử đang nằm ẩn mình vậy.
Tần Vũ theo sự chỉ dẫn của Man Càn, tiến vào biệt viện trong hoàng cung.
Hôm nay tuy gọi là mở tiệc mừng Tần Vũ, thực tế tổng cộng chỉ có ba người – Ngưu Ma Hoàng, Man Càn cùng Tần Vũ. Đương nhiên trước khi đến trước biệt viện, Tần Vũ vẫn không biết rằng chỉ có ba người.
Đưa mắt xem xét --
Bên cạnh biệt viên là một cây đại thụ giống như cây quế, cùng một chiếc bàn nhỏ. Xung quanh chỉ có ba chiếc ghế, lúc này ngoại trừ thị nữ trong biệt viện. Chỉ có một nam nhân, một nam nhân tràn đầy bá khí.
Như trâm ngọc nằm trong đáy nước, đôi mắt lấp lánh sung mãn có thần, mỗi động tác quay đầu, vung tay đều khiến cho người ta cảm thấy động lòng.
Đây là một nam nhân hàm chứa lực lượng làm kẻ khác động lòng.
- Bệ hạ, đây chính là Tần Vũ.
Man Càn khẽ cúi mình cười nhẹ nói.
Tần Vũ cũng lập tức cúi mình nói:
- Tần Vũ xin ra mắt Ngưu Ma Hoàng bệ hạ.
Y hiện tại có việc muốn nhờ người, hơn nữa Ngưu Ma Hoàng bản thân đã có địa vị cực cao, cung kính như vậy cũng là điều nên làm.
Ngưu Ma Hoàng tử tế quan sát Tần Vũ, sau đó gật đầu cười nói:
- Quả nhiên là thiên tài trẻ tuổi, khi Càn nhi tới phàm nhân giới ngươi mới chỉ đạt Đại Thành kì, hiện tại ngươi xem ra cũng đã tới đế cấp, tốc độ tu luyện như vậy, xem ra thiên tài tiên đế gì đó của tiên giới cũng không bằng ngươi.
Tần Vũ chỉ mỉm cười.
Tốc độ tu luyện của y....
Thực tế từ khi phi thăng, tới lúc đạt thực lực như hôm nay, cho dù tính theo thời gian thực sự, cũng chỉ mới được vài trăm năm.
Lời nói của Ngưu Ma Hoàng hết sức tinh tế, có vẻ tự nhiên nhẹ nhàng khen ngợi Tần Vũ, mỗi câu nói đều xem ra rất đơn giản, nhưng lại khiến cho tâm thần Tần Vũ thư thái vô cùng. Dẫu sao Ngưu Ma Hoàng cũng đã nhắc đến việc mà Tần Vũ tự hào nhất.
Cùng với câu nói mở đầu, Tần Vũ đã không còn cảm thấy quá xa cách với Ngưu Ma Hoàng nữa.
- Ngưu Ma Hoàng bệ hạ, mục đích của ta lần này tới Thúy Vân tinh hẳn Man Càn đại ca đã nói cho người biết rồi, sau khi phi thăng ta cũng không ngừng tìm kiếm huynh đệ của mình, người hiện tại có thể chỉ giúp ta, xem nhị đệ Hầu Phí của ta đang ở đâu được không?
Tần Vũ thấy cơ hội thích hợp liền vào ngay vấn đề.
Ngưu Ma Hoàng nâng ly uống cạn chén rượu, rồi cười nhẹ nói:
- Ngươi nói tới Hầu Phí.....y hiện tại đang ở truyền thừa cấm địa của Viên hầu tộc.
Trong mắt Ngưu Ma Hoàng ánh lên một tia ái mộ.
- Truyền thừa cấm địa?
Tần Vũ nhìn Ngưu Ma Hoàng.
Man Càn bên cạnh cũng cảm thấy chấn động:
- Có phải là truyền thừa cấm địa của Viên hầu tộc trong truyền thuyết?
Man Càn trong mắt của không giấu được sự ngưỡng mộ.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu nói:
- Đúng, truyền thừa cấm địa đã có từ rất rất lâu, là do một vị tiền bối của Viên hầu tộc từ thần giới trở lại tiên ma yêu giới, sau đó lập nên thánh địa đó.
- Tiền bối từ thần giới trở lại tiên ma yêu giới?
Tần Vũ hiện tại cuối cùng đã cảm thấy truyền thừa cấm địa quả không tầm thường.
Ngưu Ma Hoàng nhìn Tần Vũ cười:
- Tần Vũ, ngươi có lẽ cũng biết .....từ trước tới nay, trong tình huống bình thường cao thủ mạnh nhất của yêu giới là những ai không?
Tần Vũ lắc đầu.
- Càn nhi, ngươi nói cho Tần Vũ nghe đi.
Ngưu Ma Hoàng cười nhẹ nói.
Man Càn hít sâu một hơi, sau đó quay sang Tần Vũ giải thích:
- Tại yêu giới mạnh nhất là ba người, trong tình huống bình thường chính là Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng cùng Đại Viên Hoàng các đời. -
- Thế còn Nghê Hoàng?
Tần Vũ vẫn còn nhớ đến vị siêu cấp thần thú cửu cấp yêu đế này.
- Ta nói đến những vị Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng cùng Đại Viên Hoàng các đời. Còn hiện tại Nghê Hoàng dù lợi hại, thế nhưng chỉ cần Nghê Hoàng phi thăng, có xuất hiện một thần thú phượng hoàng mới hay không vẫn còn khó nói. Như Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng, Đại Viên Hoàng thì thời nào cũng có.
Tần Vũ đương nhiên minh bạch.
Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng, Đại Viên Hoàng bản thân đã được xưng tụng như vậy, đương nhiên thế hệ nào cũng tồn tại.
- Bọn họ lợi hại như vậy, nguyên nhân là do... Long Hoàng trong cơ thể có truyền thừa bảo vật của Long tộc, Bằng Ma Hoàng cũng có bằng tộc truyện thừa bảo vật, uy lực của truyền thừa bảo vật ....so với thần khí còn ghê gớm hơn.
Man Càn nhìn Tần Vũ mỉm cười.
Tần Vũ trong lòng chấn động.
Tời giờ y cuối cùng đã hiểu ra, hiểu được vì sao Ốc Lam lại nói Long Hoàng cực mạnh, đủ mạnh để khiến cho Nghịch Ương tiên đế khuất phục.
Long Hoàng đạt bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú, nhưng lại có truyền thừa bảo vật, cho nên thực lực quả thật rất mạnh .....ngay cả cửu cấp yêu đế siêu cấp thần thú cũng không dám nói chắc có thể đối phó với y.
- Truyền thừa bảo vật so với thần khí còn lợi hại hơn, đó là thứ gì vậy?
Tần Vũ kinh ngạc.
Man Càn cùng Ngưu Ma Hoàng đều lắc đầu.
Tử Đồng Ngưu Ma Hoàng bọn họ cũng xem là lợi hại, đáng tiếc lại không có truyền thừa bảo vật, làm sao Bằng Ma Hoàng và Long Hoàng có thể đem bí mật của truyền thừa bảo vật nói cho họ biết được.
Tần Vũ bỗng nhiên nghĩ tới một việc:
- Ngưu Ma Hoàng bệ hạ, vừa rồi Man Càn đại ca có nói Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng đều có truyền thừa bảo vật, thế còn Đại Viên Hoàng? Y có chỗ nào lợi hại? Vì sao lại có thể so bì cùng hai vị kia.
Ngưu Ma Hoàng cười nhẹ nói:
- Đại Viên Hoàng sở dĩ cường mạnh, chính bởi vì truyện thừa cấm địa.
- Truyền thừa cấm địa có gì lợi hại?
Tần Vũ đối với truyện thừa cấm địa đã có chút tò mò.
Ngưu Ma Hoàng thở dài nói:
- Nói thật, nếu chân chính chiến đấu, Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng có truyền thừa bảo vật có khả năng mạnh hơn so với Đại Viên Hoàng một chút, bởi vì Đại Viên Hoàng không có truyền thừa bảo vật gì cả.
Tần Vũ bắt đầu nhíu mày, y cảm thấy lời của Ngưu Ma Hoàng có phần mâu thuẫn.
- Viên hầu tộc vốn thiện chiến, truyền thừa cấm địa cũng là một địa phương để " dĩ chiến ngộ đạo", tu luyện ở đó, có thể khiến năng lực chiến đấu của bọn họ tăng lên rất nhanh. giống như Long Hoàng, Đại Viên Hoàng tương tự cũng là bát cấp yêu đế. Bởi vì Long Hoàng có truyền thừa bảo vật, có thể khiến cho thực lực tăng lên gấp mười lần. Còn Đại Viên Hoàng dựa vào lĩnh ngộ trong chiến đấu, cũng làm cho lực công kích mạnh hơn tám, chín lần.
- Là cao thủ cùng cấp, nếu như không dựa vào vũ khí gì cả, thì Long Hoàng, Bằng Ma Hoàng dù có liên thủ, cũng không phải là đối thủ của Đại Viên Hoàng, lĩnh ngộ trong chiến đấu, dĩ chiến ngộ đạo, đó cũng là thứ giúp cho đời đời các Đại Viên Hoàng tung hoành tiên ma yêu giới.
Ngưu Ma Hoàng cảm khái nói.
← Ch. 343 | Ch. 345 → |