Vay nóng Homecredit

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 365

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 365: Tha thời gian
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Shopee


Trong lúc Tần Vũ đang kinh ngạc.

- Chết đi!

Ngao Khô tràn đầy hung tợn, hai tay cầm lang nha bổng đẩy mạnh ra, hung hiểm nhắm vào đầu Tần Vũ đánh tới, lang nha bổng đi tới đâu, không gian bị uốn cong tới đó.

- Bồng!

Tần Vũ giơ tay ngạnh đỡ một kích, lang nha bổng đánh xuống bên trong ẩn chứa vô số yêu nguyên lực của Ngao Khô, khiến cho xương tay của Tần Vũ xuất hiện rạn nứt, Tần Vũ trong lòng biết rằng không hay, lập tức lùi lại.

Hai người lại tách nhau ra.

Ngao Khô thay vào đó cảm thấy kì quái không hề truy theo Tần Vũ, chỉ đứng yên nhìn về phía y, hai con mắt như cá chết nhìn Tần Vũ chằm chằm, giọng nói khàn khàn vang lên:

- Tần Vũ, ta thật sự không ngờ thân thể ngươi kiên ngạnh như vậy, theo như tin tức của Tông Quật, ngươi cũng mới chỉ phi thăng tiên ma yêu giới vài trăm năm mà thôi, ai ngờ... vài trăm năm đã đạt tới cảnh giới này, ngươi quả là người có thiên tư tốt nhất mà ta đã từng gặp.

Tần Vũ nhìn về phía Ngao Khô, trong đầu cân nhắc rất nhanh.

Muốn giết Ngao Khô, quả là rất khó.

Yêu nguyên lực của Ngao Khô thực sự quá hùng hậu, không ít quyền của y đánh ra, đều bị Ngao Khô dùng yêu nguyên lực trong cơ thể chấn tan, hơn nữa thần khí lang nha bổng của Ngao Khô còn có uy lực kinh người.

- Xem ra chỉ có thể dựa vào Phá Thiên thần kiếm và Phá Không chỉ rồi!

Hai mắt Tần Vũ hàn quang lấp loáng.

- Bằng uy lực của đệ lục tầng cửu chuyển kính lực, dùng hắc động tiến hành gia tốc, uy lực của Phá Không chỉ có lẽ đủ gây tổn thương cho Ngao Khô.

Chính vào lúc Tần Vũ định động thủ...

- Bồng!

Thân hình Bạch Phượng rơi nhanh xuống mặt đất, nền đất chịu một đòn nặng bắt đầu nứt nẻ, chỗ nứt phải kéo dài ra tới vài chục dặm xung quanh. Nhưng chỉ trong chớp mắt Bạch Phượng đã lại ở giữa không trung.

- Quác quác, ăn thêm một bổng của ông nội ngươi!

Âm thanh kích động của Hầu Phí vang khắp trời đất, đồng thời vô số bổng ảnh lập tức bao bọc lấy không gian, từ bốn phương tám hướng tấn công Bạch Phượng.

Bạch Phượng cảm thấy nhức đầu vô cùng.

Ả thực tế vẫn còn có tuyệt chiêu, do bản thể là Phượng Vĩ Hạc, trong truyền thừa kí ức của ả còn lưu lại tuyệt kĩ — Phượng Vĩ Châm, uy lực cực mạnh. Cho dù là Ngao Khô cũng phải hết sức đề phòng, chỉ là Bạch Phượng biết được thân phận của Hầu Phí, không dám sử dụng tuyệt chiêu này.

Không sử dụng tuyệt chiêu, đối diện với bổng ảnh ngợp trời của Hầu Phí, Ả chỉ có thể uất hận chịu khổ.

- Phốc!

Không gian tựa như bị xé nát, hắc sắc trường thương đã xuất hiện ngay trước mắt của Bạch Phượng.

- Hừm, Hắc Vũ? Được, là ngươi tới để ta tiết hận.

Bạch Phượng liên tiếp bị Hầu Phí áp chế, ánh mắt bỗng nhiên nhìn sang một hướng khác, rồi thình lình tiến hành công kích Hắc Vũ.

Một đạo hồng quang diễm lệ từ trên người Bạch Phượng bắn ra, trực tiếp nhắm vào vùng đan điền của Hắc Vũ.

Bạch Phượng tuyệt chiêu — Phượng Vĩ Châm!

Hắc Vũ sắc mặt đại biến. liền cố hạ mình xuống khoảng mười phân "xuy xuy~~", hồng quang diễm lệ bắn vào lớp Hắc Vũ mao chiến giáp trên người Hắc Vũ.

Hắc lân chiến giáp, là do tầng tầng lông vũ xếp thành, đạo hồng quang tựa như cực nóng, tầng tầng vũ mao tạo nên hắc lân chiến giáp trên người Hắc Vũ chỉ một lúc đã bị hỏa thiêu tới ba, bốn tầng.

- Phốc xích!

Đạo hồng quang này dĩ nhiên đâm xuyên vào thể nội của Hắc Vũ.

- Tiểu Hắc.

Nhìn thấy cảnh tượng đó trong lòng Tần Vũ chấn kinh.

- Tạp mao điểu!

Hầu Phí cũng lo lắng, y làm sao có thể nghĩ rằng Bạch Phượng bị mình áp chế không ngờ lại có công kích lợi hại như vậy, ngay cả Hắc Vũ chiến giáp tiếp cận thần khí phòng ngự cũng bị xuyên thấu.

- Con mụ lông trắng kia, có bản sự thì tấn công ta đây.

Hầu Phí giống như phát cuồng, toàn thân phát xuất kim quang chói mắt, hắc sắc trường côn lập tức biến dài ra gấp đôi.

- Kim Uyên!

Bạch Phượng sắc mặt đại biến, thần khí chiến y "Kim Uyên", đây là bảo bối của Đại Viên Hoàng. không ngờ lại đem cho Hầu Phí.

Khoác Kim Uyên lên người, Bạch Phượng cho dù có sử dụng Phượng Vĩ Châm công kích Hầu Phí, cũng không thể thành công. Dẫu sao Hầu Phí vẫn là lục cấp yêu đế đích siêu cấp thần thú, thực lực so với Bạch Phượng chỉ kém hơn một cấp mà thôi.

Hắc sắc trường côn phong cuồng đánh tới, mỗi đạo côn ảnh đều huyền diệu tới cực điểm.

Còn như phòng ngự?

Hầu Phí không hề lo tới, y chỉ biết công kích.

- Công kích truyền thừa của Đại Viên Hoàng quả nhiên lợi hại, phòng ngự lại có thần khí chiến y Kim Uyên, ta thật sự không có khả năng giết chết Hầu Phí. Trận chiến này quả là khó chịu a!

Bạch Phượng trong lòng bất lực vô cùng.

********

Hắc Ô thành phạm vi cực lớn, tuy hiện tại lấy ba huynh đệ Tần Vũ làm trung tâm, khu vực xung quanh khoảng trăm dặm đều biến thành đất chết, vừa mới chiến đấu đã có vài nghìn người bị chấn động làm tử vong, còn cả vài vạn người bị trọng thương. Những người còn lại đều đã sớm tránh đi chỗ khác.

Lúc này vài vạn người đang ở trên trời dưới đất, từ xa quan sát.

Chỉ thấy đạo đạo bổng ảnh giống như trường long phá không, liên tiếp những tiếng giao kích tựa như hành tinh va đập vào nhau không ngừng truyền tới, âm thanh đó chính là tiếng của Tần Vũ cùng Ngao Khô lấy cứng chọi cứng.

- Oanh!

Không biết dư kình từ công kích của ai đánh xuống mặt đất, lập tức cả vùng đất rộng lớn giống như có địa chấn, bắt đầu xuất hiện vô số những vết nứt ngoằn nghèo.

Những người chen chen chúc chúc từ xa quan sát, đang đàm luận.

- Dương đại nhân, những người đang đánh nhau kia là ai, không ngờ lại dám động thủ tại Hắc Ô tinh.

Một đại hán cường tráng đứng bên cạnh lão nhân áo đen nói.

Hắc y lão nhân, là một nhị cấp yêu đế cao thủ, tại Hắc Ô tinh cũng tính là có địa vị.

Hắc y lão giả nhìn về đại chiến ở xa xa:

- Là ai ư? Xem khí kình ta cũng không thể chống đỡ được, chiến đấu ở tầng thứ này, cho dù ta có ở đó, sợ rằng cũng bị người ta một chiêu giết chết.

Những tu luyện giả ra xung quanh ồ lên kinh ngạc.

- Dương đại nhân, ta nghe sư tôn ta nói, lần này trong số ba vị đại nhân trong Hoàng thành có hai vị đang cùng kẻ khác chiến đấu.

Một người trẻ tuổi cảm thán nói.

- Hai vị trong số ba vị đại nhân?

Hắc y lão giả hai mắt trợn trừng, ngay cả những người xung quanh cũng đều ngẩn ra.

Ba vị đại nhân thủ hạ của Bằng Ma Hoàng, mỗi vị đều là bát cấp yêu đế, hơn nữa còn là thượng cấp thần thú. Thực lực cực mạnh, ngang ngửa với bát cấp tiên đế Vũ Hoàng năm xưa. Đương nhiên, ba vị đại nhân hiện tại so với cửu cấp tiên đế Vũ Hoàng, đã cách biệt không ít.

- U!

Một âm thanh bén nhọn vang lên, đạo côn ảnh tựa như dài ra tới vài chục dặm, từ không trung đột ngột đánh xuống giữa chiến trường.

Đồng thời hai đạo nhân ảnh từ trong trung tâm của cuộc chiến tung mình lên trời.

Hai người trong quá trình phi hành, vẫn không ngừng công kích lẫn nhau, tiếng va chạm làm cho những người ở xung quanh vài trăm dặm đều cảm thấy như sét đánh bên tai.

- Tần Vũ, khả năng khôi phục của ngươi quả là khủng bố.

Ngao Khô không khỏi lên tiếng.

Khoảng cách giữa hai người lúc này tầm vài dặm, rồi lập tức khoảng cách đó nhanh chóng thu hẹp lại, bọn họ thực sự đang dùng thân thể chiến đấu với nhau.

Tại tiên ma yêu giới, công kích chủ yếu phân ra hai loại: Một loại là khống chế phi kiếm hoặc pháp thuật cấm chế từ xa tiến hành công kích. Loại thứ hai là cận chiến.

Tấn công từ xa xem ra có vẻ rộng rãi, nhưng nếu như muốn giết người lại cực khó. Dẫu sao, dựa vào năng lượng điều khiển phi kiếm, công kích lực không thể bằng cầm trong tay, toàn lực công kích được.

Như cận thân chém giết.

Chỉ cần không cẩn thận, rất có khả năng bị mất mạng.

Tần Vũ, dựa vào thân thể phòng ngự cường hãn, không ngừng tiến hành cận chiến. Còn Ngao Khô tương tự dựa vào "Song Thủ Long Thứu" chiến đấu hình thái phòng ngự cùng tốc độ đạt tới mức kinh nhân không ngừng tiến hành cận chiến.

Một lần cận thân giao chiến, hai người đều phong cuồng đưa đối phương vào tử địa.

Lần này, hai người đứng cách nhau khoảng vài dặm. Rồi lập tức giao kích tại một điểm, đồng thời hai người như thiểm điện phong cuồng công kích về phía đối phương.

Lang nha bổng nhắm vào đầu Tần Vũ đánh tới, lần này Tần Vũ không dùng tay phòng thủ như trước.

- Lần này, người phải chết.

Ánh mắt Tần Vũ như điện.

- Bồng!

Tần Vũ khẽ lắc đầu tránh qua một bên, lang nha bổng hùng hổ liền đập trúng vai Tần Vũ, âm thanh rắc rắc của xương bị vỡ khiến cho người ta nghe mà phát run, còn Tần Vũ thật sự chỉ khẽ nhíu mày, quang mang trong mắt càng thêm lạnh lùng.

Gần như đồng thời.

Một chỉ từ tay trái của Tần Vũ mãnh liện nhắm vào eo bụng của Ngao Khô.

Lưu Tinh chỉ pháp — Phá Không Chỉ!

Đệ lục tầng lam sắc cửu chuyển kính lực tinh túy tới cực điểm, bắt đầu được Hắc Động vận chuyển, lam sắc cửu chuyển kính lực tốc độ đạt tới cực hạn khủng bố.

Trong lúc một chỉ từ tay trái của Tần Vũ đánh ra. Tay phải cầm thần kiếm Phá Thiên cũng đâm tới ngực của Ngao Khô, long vĩ (đuôi rồng) của Ngao Khô tựa hồ như đã phát hiện ra, lập tức cuốn lấy tay của Tần Vũ.

Nếu như không có lực gia tốc của tay phải, thần kiếm Phá Thiên căn bản không thể xuyên phá được phòng ngự của Ngao Khô.

Trên mắt Ngao Khô lộ ra vẻ vui mừng. Nhưng chỉ trong chớp mắt đã liền biến đổi.

- Phốc!

Phá Không chỉ!

Y căn bản không đề phòng từ một chỉ từ tay trái của Tần Vũ bỗng nhiên bạo phát một lực xuyên thấu kinh người như vậy, liên tục xuyên qua tầng tầng lớp lớp long lân, ngay cả yêu nguyên lực hùng hậu từ thể nội cũng chỉ làm giảm đi được tám phần lực của lam sắc chỉ, còn lại không cách nào chống đỡ.

- Không có nguyên anh?

Tần Vũ rõ ràng cảm nhận được Phá Không chỉ xuyên qua thân thể Ngao Khô, quả thực không hề công kích được nguyên anh của đối phương.

- A~~

Đôi mắt như cá chết của Ngao Khô bỗng phát ra ánh sáng chói mắt, sau đó toàn thân cơ nhục bắt đâu vặn vẹo chuyển động, chỉ nghe thấy những âm thanh cơ nhục bị xé nát không ngừng vang lên.

Trong mắt Tần Vũ, Ngao Khô không ngờ lại chia thành hai phần. Rồi hai phần này lại một lần nữa vặn vẹo, chỉ một lúc đã biến thành hai người, hai Ngao Khô xuất hiện trước mặt Tần Vũ, lạnh lùng nhìn y.

Phân thân thuật?

Không phải!

- "Việc này là sao, đây là loại công pháp gì? Hai tên Ngao Khô ngày thực lực không ngờ lại hoàn toàn giống nhau, đều bằng với thực lực của Ngao Khô bình thường."

Tần Vũ chấn kinh.

Hai tên Ngao Khô đưa mắt nhìn nhau. Rồi quay sang nhìn về phía Tần Vũ, Ngao Khô phía bên phải cười nhạt nói:

- Tần Vũ, khỏi nhìn nữa, ta nói cho ngươi biết, cả hai đều là bản thể của ta.

- Trong số ba vị đại nhân thủ hạ của bệ hạ, ta có thể đứng đầu, hơn cả Bạch Phượng có tuyệt chiêu "Phượng Vĩ Châm", ngươi nghĩ rằng chỉ bởi năng lực vừa nãy hay sao?

Hai tên Ngao Khô nhìn Tần Vũ, tịnh không hề động thủ.

- Cả hai đều là bản thể?

Tần Vũ lên tiếng.

Hai tên Ngao Khô này quả là rất kiên nhẫn, tên phía bên trái liền cười mỉa mai:

- Bản thể của ta là biến dị thượng cấp thần thú "Song Thủ Long Thứu", một hóa hai, cũng là thiên phú thần thông trong truyền thừa kí ức, ngươi vừa nãy có thể cùng một bản thể của ta đả đấu không phân cao thấp, thực lực cũng coi là không tệ. Chỉ là cả hai ta cùng ra tay, ngươi vẫn không phải là đối thủ.

Tần Vũ nghe Ngao Khô nói vậy, một lời cũng không nói, bỗng nhiên Tần Vũ khép hờ mắt.

- Phí phí, tiểu Hắc, không cần phải chiến đấu nữa, mau tới đây.

Tần Vũ bí mật truyền âm nói.

Hầu Phí, Hắc Vũ lúc này đang cùng Bạch Phượng giao chiến nhận được truyền âm của Tần Vũ, cả hai mười phần tin tưởng Tần Vũ, trực tiếp bỏ qua Bạch Phượng cực tốc phi hành về phía Tần Vũ, Tần Vũ tâm ý máy động trực tiếp đưa Hầu Phí, Hắc Vũ hai người tiếp nhập Khương Lan Giới.

- Phí phí, tiểu Hắc, các đệ hãy về Khương Lan Giới trước. Ta sẽ lập tức theo sau.

Truyền âm của Tần Vũ vang lên trong não của Hầu Phí, Hắc Vũ.

- Xoát!

Thân ảnh của Bạch Phượng đã tới bên cạnh hai tên Ngao Khô, nghi hoặc nói:

- Ngao Khô, Hắc Vũ cùng Hầu Phí đều biến mất rồi.

Cả hai Ngao Khô đều nhíu mày, sau đó lạnh lùng nhìn Tần Vũ, hai đôi mắt tựa như độc xà quấn lấy Tần Vũ.

- Ngao Khô, quỷ kế của ngươi ta đã biết rồi, ngươi không cần phải giả vờ nữa.

Tần Vũ khẽ nhếch môi cười.

- Quỷ kế, quỷ kế gì?

Ngao Khô vẫn dấu diếm.

Tần Vũ cười nhạt nói:

- Từ lúc bắt đầu, sau khi hai người các ngươi xuất hiện, ta đã hoài nghi... muốn bắt hoặc giết bọn ta, tại sao Bằng Ma Hoàng cùng một viên thủ hạ bát cấp yêu đế còn lại vẫn không xuất hiện?

- Muốn đối phó với các ngươi, hai người bọn ta là đủ rồi.

Bạch Phượng lên tiếng.

Tần Vũ lắc đầu phản bác:

- Ngao Khô, Bạch Phượng, lúc đầu còn có thể xem là hai người các ngươi tự cao, nhận thấy hai người đã đủ đối phó bọn ta, nhưng cùng bọn ta giao chiến lâu như vậy, các ngươi có lẽ cũng biết hai người các ngươi không làm gì được bọn ta. Nếu như Bằng Ma Hoàng cùng tên đại nhân còn lại ở tại Hắc Ô tinh, bọn chúng khẳng định phải xuất hiện, nhưng bọn ta chém giết lâu như vậy rồi, Bằng Ma Hoàng vẫn không xuất hiện.

- Cho nên, ta chắc rằng bằng ma hoàng căn bản không ở tại Hắc Ô tinh.

Tần Vũ tự tin nói,

- Hai người các ngươi cùng bọn ta chiến đấu, giống như Bạch Phượng, lúc đầu căn bản không hề xuất toàn lực, cuối cùng phải chịu khổ thật thảm, mới sử dụng Phượng Vĩ Châm. Còn như Ngao Khô... cùng ta giao chiến lâu như vậy, nếu không phải biết được ta có Phá Không Chỉ cùng thần khí, đủ sức giết chết y. Y căn bản cũng không xuất toàn lực, hóa thành hai bản thể.

Tần Vũ nhìn chằm chằm hai người:

- Tất cả nói lên điều gì, nói lên rằng các ngươi đang kéo dài thời gian, chắc hẳn Bằng Ma Hoàng đã đang trên đường trở về, thậm chí có khả năng đã gần tới Hắc Ô tinh rồi.

Lúc này tiên thức của Tần Vũ bao phủ toàn bộ Hắc Ô tinh, hiện tại Tần Vũ đã đạt tới thiên hồn đệ tam linh hồn cảnh giới, cộng thêm Lưu Tinh Lệ giúp đỡ, cho dù cửu cấp yêu đế cũng đừng mong thoát khỏi sự dò xét của Tần Vũ.

Hai Ngao Khô hợp lại làm một, rồi nhìn Tần Vũ:

- Tần Vũ, ngươi rất thông minh, ngươi nói đúng, vừa giao thủ với ngươi, ta đã biết, cho dù ta có hóa thành hai bản thể cùng ra tay, tối đa cũng chỉ đánh bại ngươi, nhưng nếu như ngươi chạy trốn, ta căn bản không bắt được, cho nên ta mới kéo dài thời gian...

- Ngươi vẫn còn muốn kéo dài thời gian... Bằng Ma Hoàng đã về tới rồi.

Tần Vũ cười rạng rỡ, thân ảnh bỗng hóa thành một đạo lưu quang lao về phía đám người tại Hắc Ô thành.

Ngao Khô cùng Bạch Phượng giật mình, định đuổi theo, nhưng yêu thức của bọn chúng lại phát hiện ra khí tức của Tần Vũ đã hoàn toàn tiêu thất.

- Tần Vũ này quả thật là quá giảo hoạt, y vừa nãy nói bệ hạ trở về là sao? Bệ hạ quả thật đã trở về rồi sao?

Bạch Phượng nghi hoặc nói, trên mắt Ngao Khô cũng có chút nghi hoặc.

Tuy nhiên chỉ một lúc...

Cả hai đều hiện rõ vẻ cười khổ, bởi vì trong não của bọn chúng đã vang lên truyền âm của Bằng Ma Hoàng:

- Hắc Vũ cùng với hai huynh đệ của y đâu?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-636)