← Ch.425 | Ch.427 → |
Khi bảy mươi hai đế cấp cao thủ rời khỏi cửa vào Mê Thần điện về bẩm báo các thủ lĩnh thì bản thân Tần Vũ lại một lần nữa đi xuyên qua cấm chế ảo thuật của thần, tiến vào sân bên trong Mê Thần điện.
-Tần Vũ?
Trên mặt Phúc bá lộ chút kinh hãi:
-Mới có vài ngày ngươi đã quay lại, chẳng lẽ ngươi đã có được biện pháp khai mở "Khí Vật điện" rồi sao?
Tần Vũ lập tức xua tay cười nói:
-Đâu thế được, mới có vài ngày, ta làm sao tiến bộ nhiều như vậy. Lần này ta đến là vì có một việc muốn Phúc bá người giúp đỡ.
Phúc bá mỉm cười nói:
-Ta đã nói mà, ngươi là người kế thừa duy nhất của Mê Thần điện, chỉ cần ta có thể làm được, thì ta sẽ giúp ngươi.
Tần Vũ nóng lòng dò hỏi:
-Không biết Phúc bá đối với trận pháp cấm chế có thành tựu đến đâu?
Sở dĩ Tần Vũ đến lần này là để có thể gia tăng sự an toàn cho phụ vương và những người khác. Hắn đã nghĩ đến Thanh Vũ tiên phủ, nhưng có lẽ cấm chế của Thanh Vũ tiên phủ đối với cửu cấp tiên đế mà nói, lại là quá yếu. Do đó Tần Vũ mới tìm đến Phúc bá.
Theo những gì chủ nhân Mê Thần điện nói, muốn luyện khí thì về mặt trận pháp tất phải có đủ thành tựu. Mà kẻ theo chủ nhân Mê Thần điện nhiều năm là Phúc bá, Tần Vũ cho rằng chắc cũng rất am hiểu cấm chế của thần.
Tần Vũ không cần Phúc bá nghiên cứu kỹ càng đối với trận pháp, chỉ cần thêm vài đạo cấm chế của thần vào Thanh Vũ tiên phủ. Hắn tin tưởng nếu như vậy, Huyền Đế cũng sẽ phải từ bỏ việc phá cho được Thanh Vũ tiên phủ.
-Trận pháp cấm chế?
Phúc bá vuốt râu mỉm cười:
-Tần Vũ ngươi cũng biết, ta không có linh hồn, không có cách nào cảm nhận được không gian pháp tắc. Bình thường nhàm chán cũng nghiên cứu một chút trận pháp hỗn tạp. Về đạo học trận pháp cấm chế, ta không thể tính là "đại gia", nhưng tại thần giới cũng có thể coi là không tồi.
Phúc bá theo chủ nhân Mê Thần điện rất nhiều năm, nhân vì thân thể là được chủ nhân Mê Thần điện luyện chế thành nên năng lượng trong người có thần giới năng lượng thạch cung ứng, hắn không cần phải tu luyện. Cho nên gần như đã dồn đại bộ phận tinh lực đặt ở trên phương diện trận pháp. Đối với lý giải cấm chế trận pháp, Phúc bá tuyệt đối có thể coi là một cao thủ.
Nhưng Tần Vũ lại không nghe ra Phúc bá đang khiêm nhường:
-Đủ rồi đủ rồi, ta không cầu Phúc bá người lợi hại đến thế, chỉ cần có thể tạo chút ít về cấm chế của thần mà lực phòng ngự cao là được.
Tần Vũ vội nói, đồng thời huơ tay lấy ra một hạt châu.
-Phúc bá, đây là một tòa Tiên phủ đã biến thành hạt châu, ta muốn mời Phúc bá giúp bố trí chút cấm chế phòng ngự ở Tiên phủ này.
Tần Vũ liền nói ra mục đích của mình.
Phúc bá nghi hoặc nhìn Tần Vũ nói:
-Tần Vũ, ngươi làm thế để làm gì, chẳng lẽ với lực công kích hiện tại của ngươi, ở Tiên Ma Yêu giới lại còn người có thể uy hiếp ngươi sao?
-Không, ta là vị phụ thân cũng với các huynh đệ của ta thôi.
Tần Vũ đáp:
-Ta lo rằng sau khi ta phi thăng Thần giới, mấy người họ sẽ gặp phải công kích của một số người, do đó mới nghĩ tới sắp đặt một Tiên phủ để bảo vệ bọn họ.
Phúc bá hiểu ra liền vỗ vai Tần Vũ, tự tin nói:
-Tiên Ma Yêu giới? Ha ha... A Phúc ta tốt xấu gì cũng đã đi theo chủ nhân chứng kiến rất nhiều cục diện của các thế hệ, bình thường kết giao cũng đều là cao thủ thiên thần. Trận pháp cấm chế ta dù không giỏi nhưng cũng có thể tùy tiện bố trí vài cái mà thần nhân bình thường sẽ không phá được.
Tần Vũ lập tức vui mừng khôn xiết. Đến cả thần nhân nói chung cũng không phá được trận pháp cấm chế thì nào có sợ bọn người Huyền đế?
-Cảm ơn Phúc bá.
Tần Vũ đưa Thanh Vũ tiên phủ thu nhập vào bên trong Khương Lan giới, đồng thời nói:
-Phúc bá, nơi này quá hẹp, theo ta đến Khương Lan giới để tiện cho việc bố trí trận pháp cấm chế nhé.
Khuôn viên sân không lớn mà muốn bố trí cấm chế tất phải cần biến về bộ dạng bản thể của Thanh Vũ tiên phủ.
Phúc bá là quản gia của Mê Thần điện, còn mình thì là người kế thừa duy nhất của Mê Thần điện. Để cho Phúc bá biết được sự tồn tại của Khương Lan giới, Tần Vũ cũng không lo lắng.
-Khương Lan giới?
Phúc bá không khỏi kinh ngạc, rồi lại mỉm cười:
-Nghe tựa như là không gian thần khí. Lạ thật, lạ thật. Được rồi, để ta đi xem sao.
Tâm ý Tần Vũ chợt động, cả người Phúc bá trong tình trạng không phản kháng tiến vào trong Khương Lan giới.
Trong đệ nhất không gian của Khương Lan giới.
Trên bãi cỏ bỗng xuất hiện một tòa cung điện, chính là Thanh Vũ tiên phủ. Nhưng Tần Vũ và Phúc bá chỉ đứng giữa không trung.
Phúc bá ngạc nhiên nhìn bốn phương tám hướng, cảm thấy Khương Lan giới này ẩn chứa nguyên linh khí, không khỏi than thở:
-Thật là lợi hại, không ngờ có thể để nguyên linh khí của ngoại giới vào được bên trong thần khí. Hơn nữa xem ra thì thế giới này cũng không hề có giới hạn. Người luyện chế ra không gian thần khí này... thực lực tuyệt không dưới chủ nhân của ta.
Phúc bá còn không biết Khương Lan giới thực ra phân làm ba không gian. Mỗi không gian có tốc độ thời gian trôi khác nhau. Nếu Phúc bá biết bên trong Khương Lan giới thời gian có thể biến đổi thì chắc y sẽ càng khiếp sợ hơn.
-Được rồi, đã lâu không bố trí trận pháp, trong lòng có chút ngứa ngáy.
Phúc bá mỉm cười đồng thời bay về hướng Thanh Vũ tiên phủ:
-Tần Vũ, bỏ tất cả các cấm chế cũ đi.
Rõ ràng Phúc bá căn bản không để trong mắt cấm chế mà Nghịch Ương tiên đế bố trí khi trước.
Tần Vũ không khỏi cười xòa:
-Phúc bá đúng là Phúc bá, quản gia của đệ nhất cao thủ luyện khí ở Thần giới, thật không thể đánh giá thấp a.
Lập tức Tần Vũ bỏ đi tất cả cấm chế của Thanh Vũ tiên phủ. Lúc này Thanh Vũ tiên phủ không có bất kỳ cấm chế nào, mặc cho Phúc bá bố trí.
-Tại Tiên Ma Yêu giới cũng không cần cấm chế quá lợi hại, cho nên thoải mái hơn chút.
Hai tay Phúc bá duỗi thẳng ra, mười ngón tay đồng thời bắn ra mười đạo quang hoa. Mười đạo quang hoa hoặc giao nhau, hoặc dung hợp, hoặc hình thành một phù hiệu khác thường, cuối cùng tạo thành một cái lưới quái dị bao phủ hoàn toàn Thanh Vũ tiên phủ, hòa nhập vào bên trong Thanh Vũ tiên phủ.
-Cấm chế phòng ngự, công kích, ảo thuật đều giống nhau.
Phúc bá nhẹ gật đầu rồi sau đó nhắm hai mắt lại, mười ngón tay trên hai tay khi thì búng ra, khi thì bấm thành ấn quyết, trận pháp cấm chế liền dung nhập vào trong Thanh Vũ tiên phủ.
Khoảng nửa canh giờ trôi qua.
Tần Vũ từ đầu đến cuối ở bên cạnh yên lặng quan sát, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận, bản thân căn bản xem không hiểu. Tiên đế cao thủ bố trí cấm chế, hắn còn có thể miễn cưỡng nhìn ra. Còn Phúc bá bố trí, nhìn thì rất nhẹ nhàng đơn giản nhưng Tần Vũ lại không hiểu gì cả. Vì sao mấy cái phù hiệu ấn quyết kỳ lạ ấy lại kết hợp với nhau thì tạo thành được cấm chế thần.
-Xong rồi.
Phúc bá mỉm cười bay về bên cạnh Tần Vũ.
Tần Vũ vội hỏi:
-Phúc bá, cấm chế Thanh Vũ tiên phủ này là như thế nào?
Phúc bá tự tin đáp:
-Ta tịnh không sử dụng quá nhiều tâm lực và năng lượng, chung quy năng lượng của ta là có từ thần linh tinh phách. Ta đồng thời bố trí ba cấm chế thần, một làm cấm chế công kích, một làm cấm chế phòng ngự, một làm cấm chế ảo thuật. Cấm chế ảo thuật này, ít nhất là mạnh hơn so với cái cấm chế cấp thấp nhất bên ngoài Mê Thần điện.
Phúc bá nói ra điều này, Tần Vũ không khỏi cười mát. Cấm chế ảo thuật của Mê Thần điện, nếu không có Mê Thần đồ quyển thì cho đến nay có lẽ sẽ không ai có thể tiến vào được a. Mà cái đó chỉ là loại thấp nhất của cấm chế ảo thuật. Hiện tại Phúc bá đã bố trí cấm chế ảo thuật thần phổ thông, uy lực lại càng mạnh hơn.
Phúc bá lại nói thêm:
-Cấm chế phòng ngự mà thần nhân bình thường không thể phá được này so với cái phong ấn mà ngươi dùng thần thương "Tàn tuyết" phá hủy thì khả năng phòng ngự mạnh hơn nhiều. Nếu ngươi dùng thần thương Tàn tuyết, toàn lực thi triển thì chắc là có thể phá được.
Tần Vũ nở nụ cười hài lòng. Cấm chế phòng ngự có uy lực loại này, làm sao mà hắn không hài lòng chứ?
Phúc bá thật thà nói:
-Về cấm chế công kích, đối tượng tấn công chỉ có thể là người ở bên trong Thanh Vũ tiên phủ. Cấm chế không cách gì công kích được người ở bên ngoài. Lực công kích... không quá mạnh, nhưng cửu cấp tiên đế nói chung chắc cũng không thể đỡ nổi. Nếu là người có thiên thần khí hoặc hồng mông linh bảo thì sẽ khó nói.
Tần Vũ lại không để tâm chút nào:
-Cấm chế công kích? Ha ha, chắc là không cần dùng. Ta sẽ nhắc nhở phụ vương không để bất kỳ người ngoài nào tiến vào trong.
Tần Vũ cười nói:
-Hơn nữa thiên thần khí và hồng mông linh bảo, tại Tiên Ma Yêu giới cũng không có mấy người có được.
Nói đến đây, Tần Vũ nghĩ đến Yêu giới tam hoàng, tam đại quân chủ của Ám Tinh giới.
Truyền thừa chi bảo của Bằng Ma Hoàng và Long Hoàng, uy lực rõ ràng hơn thần khí, hẳn là thiên thần khí hoặc giả là hồng mông linh bảo. Còn truyền thừa chi bảo của tam đại quân chủ Ám Tinh giới chắc cũng vậy, là thiên thần khí hoặc hồng mông linh bảo.
Tam đại cấm chế thần thêm vào Thanh Vũ tiên phủ khiến Tần Vũ vô cùng khích động. Cảm kích từ biệt Phúc bá xong, Tần Vũ liền trực tiếp rời khỏi Mê Thần điện.
Lần này, sở dĩ Tần Vũ muốn phá bỏ phong ấn, thứ nhất là muốn trấn nhiếp các phương thế lực, thứ hai là "thông hành lệnh bài" mà tam đại quân chủ của Ám Tinh giới đưa cho lúc trước chứa đựng năng lượng quá ít, nên không mở được nhiều lần phong ấn. Do đó, Tần Vũ chỉ có thể phá phong ấn để ra vào.
Mà phong ấn Tần Vũ lựa chọn phá vỡ là phong ấn ở cửa vào của Yêu giới.
Rời khỏi Mê Thần điện, Tần Vũ liền phi hết tốc lực tới Ngư Dương tinh.
Tại Ngư Dương tinh thuộc Lưu Tuyền tinh hệ. Bên trong một phòng ở trang viện hào hoa của Tần gia chỉ có ba người Tần Vũ, Tần Đức và Tần Phong.
-Vũ nhi. Thanh Vũ tiên phủ ấy liệu có thực sự như con nói không?
Tần Đức nghi ngờ nhìn Tần Vũ. Tần Vũ đi mất mấy ngày nay, bọn Tần Đức, Tần Phong cũng đoán già đoán non rút cục hắn đi làm gì, không nghĩ khi quay lại, Tần Vũ lại cho bọn họ một kinh ngạc thật lớn.
Tần Phong cũng nhìn Tần Vũ hỏi:
-Tiểu Vũ, có cấm chế lợi hại như vậy sao? Không thể như thế.
-Đại ca, phụ vương cứ yên tâm, lần này con đi là để mời một vị cao thủ Thần giới hỗ trợ. Cấm chế trên bề mặt chính là cấm chế thần, uy lực rất lớn, thậm chí người của Tiên Ma Yêu giới sẽ không thể vào được.
Tần Vũ khẳng định vô cùng chắc chắn:
-Phụ vương, người mau chóng luyện hóa nguyên linh tinh phách -- -- hạch tâm của Thanh Vũ tiên phủ này. Sau này Thanh Vũ tiên phủ sẽ thuộc về phụ vương người quản lý.
Tần Đức vui mừng nhìn Tần Vũ nói:
-Vũ nhi, nói thật, phụ vương hiện tại quả thực có chút bối rối a.
Vừa nói Tần Đức vừa tự cười nhạo:
-Cấm chế thần, ta thật không dám nghĩ tới. -
Nói rồi Tần Đức lại than thở vài tiếng. Là người cha, thấy nhi tử phi thường như vậy, lần nào cũng vượt quá sự tưởng tượng của ông ta, vậy có thể nói gì được đây? Chỉ có thể tự hào về con mình thôi.
-Phụ vương, tiểu Vũ, con nghĩ... chúng ta sẽ chuyển Thanh Vũ tiên phủ đến một tinh cầu khác, đại bộ phận người Tần gia chúng ta cũng chuyển đi. Về Ngư Dương tinh, chỉ cần lưu lại vài người là được. Biết tiểu Vũ ngươi và Huyền đế có ân oán nên ta không cách gì cảm thấy yên tâm được.
Tần Phong lên tiếng.
Tần Vũ nghe xong, trầm ngâm một chốc rồi nói:
-Dạ, con đồng ý. Lưu Tuyền tinh hệ này là địa bàn của Huyền Đế, mà ở phía tây của nó có một tinh hệ là "Sí Dương tinh hệ", đó lại là địa bàn của Viêm Hoàng ở Tiên giới. Đến nơi đó sẽ an toàn hơn.
-Được, quyết định sẽ tới một tinh cầu ở Sí Dương tinh hệ.
Tần Đức cũng gật đầu tán thành.
Sau đó Tần Đức liền bắt đầu luyện hóa nguyên linh tinh phách.
Tại một tòa cung điện bài trí trang nhã thuộc về Huyền đế trong Cửu Diễn.
Tông chủ Cửu Diễn tông khom người nói:
-Bệ hạ, hôm nay tuyệt đại đa số người của Tần gia nọ đã rời khỏi Ngư Dương tinh. Theo như tin tức của những nữ đệ tử gả cho nhà họ Tần thì bọn họ đến Ngụ Đức tinh trong Sí Dương tinh hệ.
-Ngụ Đức tinh.
Khóe miệng Huyền đế khẽ nhếch, ánh mắt lộ vẻ vui mừng:
-Quả nhiên giống như ta nghĩ. Gã Tần Vũ ấy đúng là e ngại ta mới đem gia tộc của hắn chuyển tới chỗ ấy.
Huyền đế quay sang nhìn tông chủ Cửu Diễn tông nói:
-Mặc dù tuyệt đại đa số người trong Tần gia đã rời đi rồi nhưng không phải còn có một bộ phận ở lại sao. Hãy làm ra vẻ như trước kia đối đãi những người này của Tần gia cho tốt. Những chuyện còn lại ngươi không cần phải quản, ngươi có thể lui ra rồi đó.
-Tuân lệnh, bệ hạ.
Trong lòng tông chủ Cửu Diễn tông mặc dù luôn mê hoặc không hiểu rút cục Huyền đế muốn làm cái gì nhưng từ trước tới giờ hắn không hề hỏi câu nào.
Huyền đế khẽ cười, nhẹ giọng nói:
-Tần Vũ, làm sao ngươi biết được căn bản ta không muốn sát hại cả nhà ngươi. Nhưng ngươi làm như vậy chứng tỏ trong lòng rất kiêng kỵ ta, xem ra... kế hoạch của ta chắc sẽ thành công.
Tại Ngụ Đức tinh, thuộc Sí Dương tinh hệ.
Ở nơi này, Tần Vũ đã mua một dãy núi, bao gồm cả mấy tòa cung điện trên đó. Bằng vào tài lực hiện tại của Tần Vũ, muốn mua một dãy núi thực sự là dễ dàng và đơn giản vô cùng.
Những tòa cung điện này trở thành nơi cư ngụ của người nhà Tần gia, còn Thanh Vũ tiên phủ lại được an bài trong hẻm núi thuộc dãy núi. Khi bình thường, vài thành viên trọng yếu của Tần gia cư trú trong Thanh Vũ tiên phủ. Đồng thời Tần gia cũng đã mua vài ngàn người hầu tại Ngụ Đức tinh.
Nhóm người Hầu Phí, Hắc Vũ, Bạch Linh và Hắc Đồng cũng đã đi ra khỏi Khương Lan giới. Bọn họ cùng ở Tần gia. Chung quy người nhiều hơn, nên những ngày này trôi qua cũng thoải mái.
Thoáng cái đã nửa năm trôi qua.
"Xuy..."
Đầu thương đen tuyền xé rách không gian, mang theo khí thế không thể địch nổi, phảng phất như thiên thần giáng hạ lôi điện trực tiếp đâm Tần Vũ. Nhưng tay phải Tần Vũ chỉ khẽ phất lên, một luồng nhu kình liền phá vỡ chiêu này.
-Hắc Vũ, kinh thiên nhất côn khó luyện thế nào, thì kinh thiên nhất thương của đệ cũng khó luyện như vậy.
Tần Vũ an ủi.
Bằng vào nhãn quang của Tần Vũ, tất nhiên có thể phán đoán một thương đó của Hắc Vũ vẫn còn chưa đạt đến tinh túy của kinh thiên nhất côn.
-Đại ca, đệ không nhịn được nữa. Đại Viên Hoàng đó hơn người ở chỗ có kinh thiên tam côn, nhưng không phải hắn tương đương với Bằng Ma Hoàng sao? Hơn nữa lực phòng ngự Hắc Vũ chiến giáp của đệ tuyệt đối vượt qua thượng phẩm thần khí. Thân pháp của đệ cũng chiếm ưu thế hơn rất nhiều so với Đại Viên Hoàng. Xuyên Vân thương của Lan thúc cho cũng có uy lực rất cao. Đệ chắc có thể giết được Bằng Ma Hoàng.
Hắc Vũ có phần khát khao. Mối thù giết cha hại mẹ, không đội trời chung!
-Tốc độ của đệ còn chưa bằng Bằng Ma Hoàng đâu.
Tần Vũ than thở một tiếng. Thấy biểu tình của Hắc Vũ, Tần Vũ hiểu được không thể khuyên nhủ gã liền nói ngay:
-Được rồi, đệ đã yêu cầu như vậy, ta đáp ứng cho đệ đi tìm Bằng Ma Hoàng báo thù.
← Ch. 425 | Ch. 427 → |