Vay nóng Tinvay

Truyện:Tinh Thần Biến - Chương 441

Tinh Thần Biến
Trọn bộ 636 chương
Chương 441: Ba kiện hồng mông linh bảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-636)

Siêu sale Shopee


Tần Vũ đi bên cạnh Phúc bá không ngừng tiến sâu vào thông đạo khúc chiết trong Khí Vật điện, Tần Vũ quan sát hai vách thông đạo mà trong lòng rất thư thái. Trên hai vách tường thông đạo của Khí Vật điện có điêu khắc các loại phù điêu, hơn nữa đều là điêu khắc tự nhiên chi cảnh như hành vân lưu thủy.

- Phúc bá, người điêu khắc phù điêu hẳn là cao nhân một phương, Phúc bá ngươi có biết người điêu khắc này không?

Tần Vũ dò hỏi, hắn nghĩ đến thân phận Xa Hầu Viên cao như vậy sẽ không lãng phí thời gian mà chậm rãi điêu khắc.

- Phù điêu này đều do chủ nhân năm đó tự mình điêu khắc mà thành.

Phúc bá địa trả lời làm cho Tần Vũ kinh ngạc.

- Ngươi nói đều là Xa Hầu tiền bối điêu khắc nên?

- Đúng.

Phúc bá vẻ mặt ngưỡng mộ,

- Thân là thần giới đệ nhất cao thủ luyện khí, phải hiểu được rất nhiều vấn đề, tỷ như năng lực khoáng thạch tầm bảo, tỷ như năng lực bố trí trận pháp cấm chế, địa năng lực khống chế hỏa diễm, năng lực điêu khắc hội họa... Để trở thành một luyện khí cao thủ thì phải tinh thông rất nhiều rất nhiều.

- Hơn nữa một luyện khí cao thủ cũng thường là một luyện đan cao thủ, chỉ là luyện đan khó khăn hơn luyện khí một bậc. Luyện đan quan trọng nhất là luyện đan lô, còn phải khống chế hỏa hậu, phải hiểu rõ dược tính của các loại tài liệu... đương nhiên, luyện đan và luyện khí khi xuất là dễ dàng.

Phúc bá mỉm cười nói.

Tần Vũ cẩn thận lắng nghe.

Hắn đã sớm quyết định phải trở thành một người có thể so sánh với luyện khí cao thủ Xa Hầu Viên, thậm chí là một cao thủ luyện khí lợi hại hơn.

- Luyện khí phải cần nhiều điều kiện như vậy sao?

Tần Vũ thầm kinh sợ.

Phúc bá cười nói:

- Đương nhiên. Để trở thành một luyện khí cao thủ phải hiểu biết rất nhiều rất nhiều, trong đó quan trọng nhất là – sự lĩnh ngộ đối với trận pháp cấm chế.

- Tần Vũ, ngươi phải biết rằng, một luyện khí đại sư, đều là trận pháp đại sư! - Phúc bá khẳng định. - Trong lúc vũ khí thành hình, phải bố trí trận pháp cấm chế lợi hại trong đó, hơn nữa đối với cấu thành vũ khí không có chút ảnh hưởng nào để vũ khí phát huy uy lực lớn nhất... tóm lại, luyện khí rất phức tạp.

Tần Vũ nở nụ cười.

- Luyện khí phức tạp? Luyện khí càng phức tạp thì thần giới luyện khí cao thủ lại càng ít?

Tần Vũ trong lòng hưng phấn. Luyện khí cao thủ càng ít, địa vị của hắn càng cao.

Trong khi đó Tần Vũ, Phúc bá hai người đã tới đại sảnh tương đối trống trải. Trong đại sảnh bố trí rất ưu nhã, tại bốn góc đại sảnh đều có thông đạo, bọn Tần Vũ hai người là từ trong một cái thông đạo đó đi vào.

- Ba thông đạo này phân biệt đại biểu cho ba tầng chứa bảo vật, thông đạo thứ nhất dẫn tới phòng chứa nhiều đồ nhất, nhưng đồ vật ở đó cũng là tầm thường nhất.

Phúc bá chỉ tay vào thông đạo đối diện.

Tần Vũ gật đầu, ánh mắt lập tức chuyển hướng tới hai thông đạo còn lại.

- Thông đạo thứ hai dẫn đến đồ vật tương đối quan trọng, trong đó cũng có không ít phòng, ngươi theo ta!

Phúc bá nói xong liền bước vào thông đạo thứ hai.

Tần Vũ muốn dùng thần thức điều tra một phen, nhưng ở nơi này, thần thức căn bản không cách nào thẩm thấu ra xa được.

Đi vào hành lang thông đạo thứ hai, Tần Vũ liếc mắt một cái liền thấy được mấy căn phòng.

- Phúc bá, trong những phòng này chứa những đồ vật gì?

Tần Vũ hỏi.

Phúc bá cười nói:

- Trong đệ nhị thông đạo chủ yếu là một số thiên thần khí, còn có một chút tài liệu luyện khí tương đối quý, đương nhiên có một ít tàng phẩm kỳ lạ.

- Vào phòng này.

Phúc bá nói rồi mở căn phòng thứ nhất.

Tần Vũ đi theo Phúc bá vào căn phòng, vừa tiến vào trong phòng đã thấy tràng cảnh nhất thời đại biến, gian phòng biến thành phương viên lớn vài trăm thước trong đó có một đình viện thật lớn. Đình viện này được xây bằng thạch bản, đồng thời tại bên trong đình viện xuất hiện các thạch bàn cao nửa thân người, trên mỗi bàn đặt một kiện vũ khí. Liếc mắt một vòng trong đình viện thấy hơn mười quầy, trên mỗi một đài đều có một kiện thiên thần khí.

- Sáu mươi tám kiện thiên thần khí, nhiều như vậy?

Mắt Tần Vũ không khỏi sáng rực lên, nhìn kỹ trong số thiên thần khí đó có thiên thần khí trọng hình chiến đao, có chiến đao hẹp dài, có loan đao, có trường kiếm, có đoản kiếm, có cả nhuyễn kiếm, có cả cửu tiết tiên...

Các loại thiên thần khí ở trước mắt này làm cho người ta cảm thấy một trận rung động.

- Tần Vũ, sáu mươi tám kiện thiên thần khí này đều là do chủ nhân trong khi nhàm chán luyện chế ra. Trong đó hạ phẩm thiên thần khí có bốn mươi hai kiện, trung phẩm thiên thần khí có hai mươi hai kiện, còn thượng phẩm thiên thần khí có bốn kiện, tổng cộng sáu mươi tám kiện.

Tần Vũ nghi hoặc nhìn Phúc bá:

- Phúc bá, tại sao thượng phẩm thiên thần khí lại ít như vậy?

- Tần Vũ, ngươi tham lam quá. - Phúc bá cười nói, - Tần Vũ, ngươi phải hiểu được rằng tay không gột nên hồ. Để luyện chế một kiện thượng phẩm thiên thần khí, phải sử dụng tài liệu cực kỳ trân quý. Bình thường một thượng phẩm thiên thần khí tương đương một kiện hồng mông linh bảo, thậm chí là hai ba kiện hồng mông linh bảo!

Tần Vũ cuối cùng cũng hiểu.

Hồng mông linh bảo trân quý bởi vì có 'Hồng Mông linh Khí'. Thượng phẩm thiên thần khí bên trong không có hồng mông linh khí, không có hồng mông linh khí mà đạt tới uy lực như vậy chắc chắn phải sử dụng tài liệu cực kỳ trân quý.

- Để luyện chế một kiện thượng phẩm thiên thần khí phải có tài liệu cực kỳ trân quý. Chủ nhân tại thần giới cũng không có thế lực lớn, tài liệu người chính mình thu thập chỉ là loại bình thường. Loại tài liệu trân quý này cần phải có thế lực lớn, hoặc là may mắn phi thường mới có được. Chủ nhân cũng nhờ thù lao trong khi luyện khí cho người khác mới có một ít tài liệu trân quý này.

Phúc bá cảm thán nói:

- Chủ nhân tại thần giới tung hoành nhiều năm như vậy, thù lao cho mỗi lần luyện khí cho người khác đều rất cao, vì vậy mới thu thập được nhiều tài liệu trân quý, luyện chế nhiều thiên thần khí, còn có cả hồng mông linh bảo!

- Nói về số lượng hồng mông linh bảo, chủ nhân tuyệt đối là thần giới một phương thế lực.

Phúc bá rất tự hào.

Lúc trước 'Tượng Thần' Xa Hầu Viên tại thần giới địa vị rất cao bởi vì không thuộc một thế lực nào, hơn nữa với thực lực của thần giới đệ nhất luyện khí nên không ai dám đắc tội hắn.

Đây cũng là lý do Xa Hầu Viên có thể bình yên tồn tại với đống bảo vật này.

- Đáng tiếc khi chủ nhân luyện chế 'Thiên Tôn linh bảo' đã không tiếc hết thảy tài liệu trân quý kỳ lạ nhất. Không ít hồng mông linh bảo đã bị thu hồi để lấy hồng mông linh khí. Trên thực tế Mê Thần Điện tài phú đã bị chủ nhân mang đi hơn nửa.

Phúc bá nhìn Tần Vũ giải thích.

- Ta hiểu.

Tần Vũ hoàn toàn minh bạch.

Từ di ngôn của Xa Hầu Viên, Tần Vũ tựu cảm nhận được khát vọng của Xa Hầu Viên đối với 'Thiên Tôn linh bảo' trong truyền thuyết. Xa Hầu Viên lưu lại nhiều đồ vật cho mình như vậy đã là quá tốt rồi.

- Phúc bá, dẫn ta đến các phòng khác xem sao.

Tần Vũ xoay người cùng Phúc bá rời khỏi phòng này.

Trong Khí Vật điện tam đại hành lang thông đạo, Tần Vũ cùng Phúc bá từ các phòng trong đệ nhị thông đạo, đồ vật trong đệ nhị thông đạo này quả thật vô cùng trân quý, tùy tiện lấy ra một kiện đều là 'Truyền thừa chi bảo' tại tiên ma yêu giới.

- Với đống tài liệu quý trọng này, không biết sau một năm ta có đủ thực lực để luyện chế thiên thần khí không.

Tần Vũ cảm thán lên tiếng, rồi cùng Phúc bá rời khỏi phòng cuối cùng của đệ nhị thông đạo.

Giống như Tần Vũ nhận xét, những tài liệu trân quý này sẽ không bị hắc sắc thần hỏa dung hóa.

Ra khỏi hành lang thứ hai quay lại trung ương khách thính.

- Đệ tam thông đạo chỉ có hai phòng.

Phúc bá chỉ vào thông đạo tối trọng yếu, hai bên vách thông đạo màu đen, điêu khắc chủ yếu do hắc sắc、hồng sắc cấu thành.

Tần Vũ từng bước tiến nhập vào trong đó liền thấy một cái long đầu! cặp mắt đỏ đậm của Long đầu chằm chằm nhìn chính hắn.

- Hô!

Tần Vũ cảm thấy trái tim đập mạnh, mới phát hiện ra đấy chỉ là một hình điêu khắc thật lớn. Cả hành lang chỉ đủ để điêu khắc một thân rồng, hình điêu khắc này tự nhiên tản mát ra một loại khí phách.

Tần Vũ trong lòng âm thầm than thở:

- Xa Hầu Viên tiền bối điêu khắc chi đạo đã đạt tới mức "kinh thiên đích quỷ thần khiếp", thần giới đệ nhất luyện khí đại sư, quả thật không phải đơn giản.

Hành lang màu đen này chỉ có hai phòng, một tả một hữu.

- Trong phòng này tàng trữ ba kiện hồng mông linh bảo, đây là chủ nhân lưu lại cho ngươi.

Phúc bá chỉ tay vào căn phòng bên phải.

Tần Vũ nghi hoặc chỉ vào căn phòng bên trái hỏi:

- Trong phòng này có cái gì?

- Phòng bên trái này có một vật vô cùng trân quý. Đừng có gấp, xem hết phòng bên phải rồi sẽ đến phòng bên trái.

Phúc bá mỉm cười mở căn phòng bên phải.

- Đệ nhất trân quý? - Tần Vũ không khỏi nghi hoặc, - So với ba kiện hồng mông linh bảo còn trân quý hơn? Là cái gì nhỉ?

- Tần Vũ, vào nhanh đi.

Phúc bá đứng ở cửa phòng bên phải gọi Tần Vũ.

Tần Vũ trả lời, trong đầu tạm thời không hỏi đến đồ vật trong phòng bên trái, theo Phúc bá bước vào căn phòng bên phải nơi có hồng mông linh bảo.

Vừa mới bước vào, tràng cảnh trước mắt lại biến ảo.

- Hoa hoa 00:04, ngày 23 tháng 7 năm 2020 (+07)

Trước mắt hoàn toàn không thấy rõ. Tần Vũ nghe thấy tiếng nước chảy, Tần Vũ bước tới nơi phát ra thanh âm thì nguyên lai là một dòng sông không ngừng lưu động. Trên mặt sông có một con thuyền nhỏ phiêu đãng.

Tần Vũ cẩn thận quan sát bốn phía.

Căn phòng này bố cục gồm có một hạp cốc, một hà lưu, một con thuyền phiêu đãng. Tại bên cạnh dòng sông là một sơn cốc, trong đó có một tòa nhà bằng đá, bên cạnh tòa nhà là một thạch tháp màu xám.

- Phúc bá, ba kiện hồng mông linh bảo ở đâu?

Tần Vũ nghi hoặc hỏi.

Phúc bá lắc đầu cười nói:

- Ha ha, hồng mông linh bảo có linh tính, nếu nó không muốn cho người ta phát hiện ra thì cho dù ở trước mặt ngươi cũng không phát hiện được. Nhìn kỹ đi, chắc ngươi bây giờ đã có thể thấy hai kiện hồng mông linh bảo ngay trước mắt.

- Ở trước mắt ta?

Tần Vũ nghi hoặc nhìn kỹ trước mắt, con thuyền nhỏ phiêu động, hà lưu lưu động, căn nhà đá, thạch tháp, còn có một ít tảng đá hoa cỏ bên cạnh...

- Con thuyền nhỏ này thật cổ quái.

Tần Vũ đột nhiên nhìn chằm chằm vào con thuyền nhỏ.

Hà lưu không ngừng lưu động nên con thuyền nhỏ phiêu phù trên mặt nước không ngừng nhấp nhô, chính là mặc dù nó nhấp nhô như thế nào thì vẫn đứng tại một điểm mà không bị trôi xuống hạ lưu.

- Đúng, con thuyền đó là một trong ba kiện hồng mông linh bảo, thuyền này tên là 'Phi Viên thần chu", là phi hành linh bảo. Tại thần giới cũng thuộc loại hồng mông linh bảo phụ trợ cực kỳ trân quý.

Phúc bá mỉm cười nói,

- Ngươi nhìn kỹ lại xem còn có đồ vật có thể là linh bảo?

Tần Vũ bất đắc dĩ cười nói:

- Không rõ ràng lắm, ta cảm giác không phải là thạch ốc kia, hay chính là thạch tháp?

Phúc bá kinh ngạc nhìn Tần Vũ, gật gật đầu cười nói:

- Đúng, thạch tháp kia chính là một kiện hồng mông linh bảo khác, tại thần giới cũng là hồng mông linh bảo phụ trợ cực kỳ trân quý - Tỏa Thần tháp!

- Tỏa Thần tháp?

Tần Vũ kinh ngạc nhìn thạch tháp màu xám bình thường, không nghĩ thạch tháp cũng uy danh như vậy.

- Kiện linh bảo thứ ba được đặt ở trong thạch ốc, đó là kiện linh bảo công kích duy nhất trong số ba kiện linh bảo ở đây.

Phúc bá mỉm cười đi đến thạch ốc, Tần Vũ lập tức đi theo phía sau.

Thạch ốc không lớn, ở trung tâm chỉ có một bồ đoàn. Mặt sau bồ đoàn có quầy bao quanh, phía trên quầy có một vòng tròn, bên trên vòng tròn có đặt một đôi thủ sáo (bao tay) trong suốt không thể nhận ra.

Tần Vũ kinh ngạc nhìn đôi thủ sáo, nếu không cẩn thận quan sát thì sẽ không nhìn thấy.

- Song thủ sáo này là kiện hồng mông linh bảo công kích duy nhất ở đây, tên là 'Tuyết Ti thủ sáo'. - Phúc bá mỉm cười nói, - Ba kiện hồng mông linh bảo này là chủ nhân lưu lại cho ngươi, với ba kiện linh bảo này, chỉ cần ngươi đạt tới thiên thần cảnh giới, liền có thể tại thần giới tung hoành một phen.

Tần Vũ gật đầu.

Tần Vũ cũng không rõ ràng rằng ba kiện hồng mông linh bảo này có tác dụng như thế nào, phải luyện hóa mới biết được. Chỉ là luyện hóa hồng mông linh bảo không phải đơn giản.

- Luyện hóa hồng mông linh bảo phải hao phí thời gian, tinh lực. Tạm thời không nóng vội, đi các phòng khác đã.

Tần Vũ gật gật đầu, nói với Phúc bá,

- Phúc bá, chúng ta đi xem các phòng khác.

Tự nhiên Tần Vũ nhớ tới đồ vật trong căn phòng bên trái, so với căn phòng bên phải còn trân quý hơn.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-636)