Vay nóng Tinvay

Truyện:Thốn Mang - Chương 087

Thốn Mang
Trọn bộ 433 chương
Chương 087: Thánh Lâm tập đoàn đích yêu thỉnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-433)

Siêu sale Shopee


Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Đêm khuya, dưới đáy sông Harder! Giống như mọi ngày, Lý Dương vẫn ử dưới đáy sông mà tu luyện.

- Hô...

Từ trong tâm tạng của Lý Dương phát ra kim sắc quang mang, từng đạo thiên địa linh khí không ngừng ào vào trong thể nội, tiếp đó tiến nhập vào tâm tạng hắn. Trải qua sự chuyển hóa, nó không ngừng thấm vào nhục thể, thân thể của Lý Dương dần dần cũng lóe lên những tia quang mang nhàn nhạt...

Luyện thể chi thuật trong Ma Dương điển, đây chính là thứ mà mỗi đêm Lý Dương đều tu luyện.

Nhưng lúc này trong đan điền của Lý Dương, bề mặt của "Thất Diệu tinh cực" hình cầu chói lóa đang không ngừng xoay chuyển từng vòng. Bảy khối tinh cực này giống hệt như bảy viên kim đan vậy, giống như một cái động không đáy mà không ngừng hấp thu thiên địa linh khí rồi chuyển thành ma sát lực. Tiếp đó chúng lại bắt đầu xoay chuyển quanh bề mặt của khối cầu rồi cuối cùng từ từ tiến nhập vào trong đao mang.

Đao mang hiện nay đã có màu đỏ sẫm, đao mang đỏ sẫm đó đang không ngừng thôn phệ tất cả, những đạo đao khí đang không ngừng xoay quanh đao mang. Ma sát lực không ngừng bị chuyển hóa thành đao khí rồi sau đó ngưng kết thành đao mang, màu sắc của đao mang cũng càng ngày càng đậm...

Bảy luồng tinh cực chi hỏa không ngừng thiêu đốt, không ngừng hóa luyện xung quanh làm cho đao mang càng ngày càng thêm cô đọng.

Tuy luận về thực tế thì tu vi của Lý Dương tịnh không cao, nhưng bởi vì tinh cực đó án chiếu theo luồng khí lưu hỗn độn mà vận chuyển, khiến cho tốc độ đao mang cô đọng càng ngày càng nhanh. Thậm chí đao mang đã có được màu đỏ sẫm.

Cứ như vậy trong thân thể của Lý Dương đã có hai trung tâm. Một cái là luyện thể theo Ma đạo chi thuật án chiếu theo "Ma Dương điển" lấy tâm tạng làm trung tâm. Một cái khác án chiếu theo tâm pháp tu luyện " Thất Diệu tinh cực" và lấy bảy khối tinh cực làm trung tâm.

Có thể nói Lý Dương là một người tu luyện mà tương đương với hai người tu luyện vậy. Hơn nữa cảm nhận của Lý Dương về thiên đạo vô cùng sâu sắc, thậm chí còn vượt qua cả cao thủ Độ Kiếp kỳ, đây chính là chỗ tốt khi trực tiếp tham ngộ "Ma Thần lục tuyệt". Việc này cũng dẫn đến việc tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn rất nhiều so với người khác.

Bản thân đã có tốc độ nhanh hơn người khác rất nhiều, lại thêm trong thân thể có hai trung tâm cùng tu luyện, tốc độ đó quả thật đáng sợ. Hiện nay chỉ riêng nhục thể hay "Thất Diệu tinh cực" của Lý Dương cũng có thể tương đương với tu vi Kim Đan trung kỳ. Nhưng khi hai cái hợp lại thì sao? Đặc biệt lại là dung hợp lại trong cơ thể một người? Cái này không thể tính kiểu một cộng một, tu vi chân thực của Lý Dương rút cục cao đến thế nào đây? Có lẽ chẳng ai có thể xác định nổi.

Một đêm qua đi... Lý Dương trở lại trong biệt thự.

- Rào rào rào...

Trong phòng tắm dòng nước không ngừng chảy xuống toàn thân Lý Dương, vô luận là mùa hè hay mùa đông Lý Dương vẫn luôn dùng nước lạnh để tắm rửa, hắn thích cái cảm giác mát lạnh đó. Lau qua những giọt nước bám trên thân một lần sau đó Lý Dương tùy ý khoác lên một chiếc khăn tắm và bước vào phòng ngủ.

- Bá Vương! Ngài nói xem tôi lúc nào mới có thể đạt đến Độ Kiếp kì đây?

Lý Dương nhưng những bức điêu tượng đặt đầy phòng, trong lòng có chút nóng ruột.

Những bức tượng gỗ trong căn phòng này được Lý Dương khắc ra trong quãng thời gian gần đây, mấy trăm bức tượng gỗ, mỗi ngày một bức, cả căn phòng, trên giá, thậm chí là trong tủ quần áo, không chỗ nào là không có tượng gỗ. Lý Dương luôn cảm thấy Khương Tuyết như đang ở bên cạnh mình, nhưng hắn cũng biết rõ một điểm, đây chỉ là hắn tự lừa gạt mình mà thôi. Chính vì vậy hắn càng thêm mong đợi ngày đạt đến Độ Kiếp kì để rời khỏi nhân gian.

- Nếu ngươi tiếp tục ở trong thế tục tu luyện, cho dù là có cảm ngộ về "Ma Dương lục tuyệt" thì cũng cẫn ít nhất là năm mươi năm thì mới có thể độ kiếp!

Hạng Vụ căn cứ vào cảm ngộ về "Ma Dương lục tuyệt" của Lý Dương mà đưa ra phán đoán.

Lý Dương lập tức nói:

- Không! Tôi thật sự không thể nhịn nổi nữa, năm mươi năm thực sự quá dài rồi, có thể nhanh hơn một chút không? Hay là có phương pháp nào khác không?

Hạng Vũ thở dài một hơi nói:

- Cũng không phải là không có.... Ví dụ như trong Côn Luân tiên cảnh... Trong Côn Luân tiên cảnh thiên địa linh khí vô cùng thuần tịnh, vô cùng nồng đậm, hơn nữa thiên tài địa bảo rất nhiều. Ngươi có thể tìm được một vài thiên tài địa bảo sau đó thì hấp thụ hay gì gì đó. Nếu đến Côn Luân tiên cảnh, nói không chừng chỉ hai mươi năm là ngươi có thể độ kiếp rồi!

Lý Dương hai mắt sáng bừng nói:

- Côn Luân tiên cảnh, rút cục làm thế nào mới có thể tiền vào đó đây?

Hạng Vũ lắc đầu nói:

- Muốn vào Côn Luân tiên cảnh thì cần phải giải quyết được hai vấn đề. Thứ nhất, trên người ngươi có ma sát lực, hiện nay khi ngươi dùng Liễm Tức thuật nhiều nhất cũng chỉ có thể che giấu được Độ Kiếp cao thủ mà thôi, nhưng trong Côn Luân tiên cảnh còn có cao thủ Đại Thành kỳ, cho nên người nhất định phải luyện Liễm Tức thuật đến mức càng cao thâm hơn. Thứ hai, muốn tiến nhập vào Côn Luân tiên cảnh thì tất phải có phương pháp khai mở "Thiên Ảo Vi Thần trận". Đối với điểm này bản Bá Vương tuy rằng biết rõ, nhưng nếu ngươi tiến nhập vào đó thì vẫn sẽ bị công kích. Bởi vì đối với tu chân giả trong Côn Luân tiên cảnh, trừ phi là ngươi được họ triệu tới, nếu không khi tiến nhập nhất định sẽ bị công kích!

Lý Dương lập tức có chút đau đầu.

- Không phải vội, phụ thân của ngươi không phải là người của Tinh Cực tông sao? Gia gia của ngươi không phải là tông chủ của Tinh Cực tông sao? Đợi lúc bọn họ tìm thấy ngươi thì không phải là ngươi có thể quang minh chính đại mà vào đó sao? Bây giờ cái ngươi cần làm chính là cảm ngộ Liễm Tức thuật, ít nhất cũng phải đạt tới mức cao thủ Đại Thành kỳ cũng không thể nhìn ra được thực lực!

Lý Dương cười khổ nói:

- Ai biết được khi nào thì phụ thân đến tìm tôi chứ? Án chiếu theo tông chỉ của Tinh Cực tông, cần cảm ngộ được Ảm Nhiên chi cảnh mới có thể đi ra khỏi đó. Đã gần ba mươi năm rồi mà phụ thân vẫn chưa đi ra, nói không chừng thêm ba mươi năm nữa mà ông ấy...

Lý Dương nói đến đây thì ngưng lại, không nói tiếp nữa.

Hạng Vũ cũng hiểu, chẳng ai biết được lúc nào phụ thân của Lý Dương mới đi ra tìm vợ con mình. Thậm chí Lý Phong, phụ thân của Lý Dương còn không biết là mình có con, hơn nữa còn có đến hai đứa!

Tất cả đành tùy duyên thôi, bây giờ ta cứ nỗ lực tu luyện, Liễm Tức thuật cũng sẽ theo sự cảm ngộ về "Ma Thần lục tuyệt" thêm sâu mà tự nhiên tăng lên, việc này vốn không thể vội vã được. Cái gì mà Thánh Lâm tập đoàn Lâm thị sớm muộn gì cũng bị hắn tiêu diệt, Lâm Thiên Vũ chắc chắn sẽ bị hắn dùng "Thí Hỏa chi hình" mà thiêu đốt linh hồn thôi.

Lý Dương ở trong nhân gian, có lẽ việc hắn mong muốn nhất ngoài việc có thể độ kiếp, còn có một việc nữa chính là tiêu diệt tập đoàn Thánh Lâm, hành hạ Lâm Thiên Vũ. Nếu còn có chuyện gì khác thì có lẽ chỉ còn phụ mẫu và đệ đệ của hắn thôi. Đối với người thân của mình, Lý Dương vẫn có chút không nỡ rời.

Lần này sáng lập ra Cực Thối đạo, Lý Dương cũng chỉ là phục vụ cho Lý gia, phục vụ cho Lý Thạc sau này, vì Lý gia phục vụ. Còn đối với bản thân hắn, kỳ thực đối với việc này hắn cũng không hề nhiệt tâm. Mất đi người yêu, yêu cầu của hắn đối với thế giới này đã trở nên rất thấp rồi.

Trên bàn ăn sáng.

Điền Cương đã trở lại được mấy ngày, có lẽ hắn đã hoàn toàn yên tâm về việc huấn luyện cơ bản, dù sao bốn trăm đại hán đều đã đạt tới nhất tinh cấp (1).

Lý Dương uống một cốc sửa rồi ngẩng đầu lên nói:

- Có chuyện gì thì nói đi!

- Sư huynh, không phải huynh để cho ra kiến tạo Cực Thối đạo quán sao? Có tới hơn ba trăm Cực Thối đạo quán, ta đã hoàn toàn kiến tạo thành công. Tất cả đều đã được chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể khai trương.

Lily mỉm cười nói.

Lý Dương vừa nghe xong mắt liền sáng lên. Tiếp đó hắn lập tức gật đầu với Lyli một cái và nói:

- Không tồi, Điền Cương cũng đã bồi dưỡng thành công bốn trăm nhất tinh cấp huấn luyện viên, muội kiến tạo Cực Thối đạo quán cũng thành công trước thời hạn, cặp "tiểu phu thê" hai đứa thật lợi hại nha.

Vừa nghe Lý Dương nói "tiểu phu thê", Điền Cương và Lily lập tức đỏ bừng mặt lên, thời gian hai ngươi ở cùng nhau tuy không ngắn nhưng họ vẫn chưa quyết định kết hôn.

Lý Dương nhìn hai người, Điền Cương và Lily rõ ràng đã ở cùng nhau vậy mà vẫn ngang ngạnh chưa chịu kết hôn. Vì vậy Lý Dương bèn đề tỉnh họ:

- Nghe ta nói này, hai đứa nên kết hôn sớm một chút! Lily không có trưởng bối, còn Điền Cương đệ thì sao? Lúc nào đi nói với các trưởng bối trong nhà một chút, nhất là phụ thân đó.

Điền Cương vừa nghe đến đây, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ quái dị. Lý Dương nhìn thấy biểu hiện của Điền Cương là liền biết hắn có tâm sự trong lòng.

- Sư huynh, có câu "trưởng sử vi phụ" (2), đợi đến lúc đệ và Lily kết hôn, sư huynh và Vương Thông trưởng lão sẽ làm đại diện cho nhà trai và nhà gái nhé.

Điền Cương đưa ra quyết định.

Lý Dương nhìn thấy biểu hiện của Điền Cương thì biết rằng mình chẳng thể khuyên nổi, đành gật gật đầu.

Đột nhiên.

- Tiểu thúc, mau dạy cháu võ công đi!

Thanh âm của Cát Hân từ ngoài cửa vọng vào.

Lý Dương ngẩng đầu nhìn ra, hắn không khỏi mỉm cười, Cát Hân đang vận trang phục vận động mà cười hi hi tung tăng chạy tới.

Mấy ngày này Lý Dương phải dành ra một quãng thời gian để dạy Cát Hân, vốn dĩ Lý Dương dự tính giao cho Cát Hân "Hạo Đình Thanh Minh quyết", nhưng Cát Hân lại cứ muốn học các pháp quyết tu luyện từ Lý Dương hắn.

Tự dưng Lý Dương lại truyền thụ cho nàng nội dung của chín tầng đầu "Ma Dương điển". Án chiếu theo cách nói của Hạng Vũ, Ma Dương điển phân thành Ảo Tinh giai, Minh Nguyệt giai và Cực Dương giai. Cái chân chính, chân quý không thể truyền ra ngoài chính là tầng thứ ba Cực Dương giai, còn về Ảo Tinh giai thì có truyền cũng chẳng sao, dù sao Ảo Tinh giai tu luyện đến cực trí bất quá cũng chỉ là phi thăng mà thôi.

- Quãng thời gian này tu luyện thế nào?

Lý Dương mỉm cười hỏi.

Cát Hân lập tức nói:

- Cháu tu luyện rất thoải mái a, đặc biệt là từ sau khi tiểu thúc đưa cho cháu khối tinh thể giống hệt như kim cương đó. Khi cháu tu luyện nó liền tỏa ra từng luồng khí lưu và thấm vào thân thể cháu, làm tốc độ tu luyện trở nên rất nhanh, bây giờ đã đạt đến tầng thứ hai rồi!

Lý Dương gật gật đầu nói:

- Ừm, vậy cũng có thể coi là không tồi. Không phải ta đã bảo cháu là cứ an tâm tu luyện nội công sao? Sao còn chạy tới đây làm gì?

Đôi mắt của Cát Hân nháy nháy nhìn Lý Dương, nàng làm ra vẻ vô tội nói:

- Cháu... cháu chỉ là muốn học thể thuật mà thôi, thực lòng mà nói tu luyện nội công rất là vô vị a.

Kỳ thực Cát Hân nào có muốn học thể thuật, nàng chỉ là muốn được ở cùng Lý Dương. Còn về nội công mà Lý Dương truyền thụ nàng chỉ nhìn qua một cái là đã hiểu rồi, nhưng nàng vẫn cố ý không ngừng hỏi han về các nội dung trong đó.

Từ sau khi Cát Hân biết có một thanh niên đã đưa cho cha mình mười triệu đô la, nàng liền có chút hiếu kỳ với người này. Lần đầu tiên cùng Lý Dương gặp mặt, Cát Hân vừa nhìn thấy khí chất lãnh ngạo của y thì trong lòng đã có một tia chấn động. Sau đó nàng tiếp xúc với Lý Dương, dần dần sinh ra một loại cảm tình chẳng rõ là gì đối với vị "tiểu thúc" này!

- Được rồi, ta sẽ truyền thụ cho cháu một bộ thể thuật!

Bộ thể thuật mà Lý Dương định truyền thụ cho Cát Hân tất nhiên là không kém, hắn lập tức hỏi xin Hạng Vũ một bộ thể thuật cấp chín. Đối với Cát Hân, hắn cảm giác nàng giống như tiểu muội muội cùa mình, là vãn bối của mình vậy. Hắn có trách nhiệm phải bảo vệ nàng như một vị trưởng bối.

Tiếp đó hai người đã đi vào sân trong.

- Ta sẽ biểu diễn một lượt trước, sau đó sẽ cho cháu lên thử!

Lý Dương vừa nói xong liền bắt đầu biểu diễn.

Hiện này, đối với Lý Dương mà nói, bộ thể thuật đó hắn chỉ cần dụng thần thức học qua một chút là đã có thể hoàn toàn dung hợp, quán thông rồi.

Cát Hân nhìn theo thân ảnh phiêu hốt của Lý Dương mà trong lòng không khỏi nổi lên một tia si mê, thân thể của Lý Dương hệt như giao long nhập hải, kim bằng xuyên vân hay bạch hạc vút bay...

Dần dần thiên địa linh khí đã tụ tập lại quanh người Lý Dương và bắt đầu dung hợp vào thân thể hắn, nếu xét theo khía cạnh trình độ mà nói, thể thuật của Lý Dương hiện nay đã vượt qua cấp độ của bộ thể thuật này rồi, vì sự cảm ngộ của Lý Dương về thiên đạo đã vượt qua nó rất nhiều.

Những luồng khí lưu thanh sắc nhàn nhạt không ngừng xoay tròn xung quanh, còn Lý Dương thì giống hệt như con thoi đang không qua lại trong đám mây đó.

Ánh mắt Cát Hân càng lộ ra vẻ si mê.

- Nhìn rõ chưa?

Lý Dương mỉm cười nhìn Cát Hân.

Cát Hân lập tức tỉnh ngộ, sau đó... nàng lắc đầu một cách rất dứt khoát rồi làm ra vẻ đáng thương nhìn Lý Dương nói:

- Tiểu thúc, cháu không nhìn rõ, người có thể diễn lại một lượt không?

Lý Dương trong lòng thầm nói:

- Ừm, bộ thể thuật này là cửu cấp thể thuật, Hân Hân làm sao có thể mới một lần mà đã nhìn rõ ràng được, hay là cứ tỷ mỉ dạy thôi!

Tiếp đó Lý Dương nói với Cát Hân:

- Bây giờ động tác của ta sẽ chậm đi một chút, đánh nửa bộ ra cho cháu nhìn kỹ nhé!

Lý Dương liền tiếp tục bắt đầu biểu diễn bộ thể thuật này.

Một giờ sau.

- Hân Hân, sao cảm ngộ của cháu với thể thuật lại chậm như vậy chứ? Đến giờ mà mười phần vẫn chưa lĩnh ngộ được một sao?

Lý Dương cảm thấy có chút bất lực, tuy hắn cảm giác khi mình luyện bộ thể thuật này tốc độ hấp thụ thiên địa linh khí cũng không tồi, nhưng cứ biểu diễn mãi như vậy thì cũng chẳng ra sao cả.

Trong lòng Cát Hân đang cười thầm đắc ý, nàng nhìn ba lần là đã hoàn toàn nhớ rõ rồi, nhưng sao nàng lại nói cho tiểu thúc chứ, nếu nói ra thì không phải sau này không thể nhìn thấy người nữa sao?

- Ân, tiểu thúc, là cháu ngốc nghếch, cháu cũng sốt ruột rồi a!

Cát Hân giả trang tuyệt đối là hoàn mỹ vô khuyết.

Lý Dương nhìn thấy Cát Hân như vậy thì cũng chẳng thể tức giận nổi nữa.

- Được rồi, ngày mai ta tiếp tục dạy cháu nhé, hôm nay tạm thời đến đây thôi!

Lý Dương chỉ đành nói như vậy.

Cát Hân lập tức nói:

- Vâng ạ! Tiểu thúc! ngày mai người nhất định phải tiếp tục dạy cháu đó, cháu thật sự rất thích bộ thể thuật này!

Lúc này Lý Dương chỉ còn cách gật đầu.

- Trưởng lão, bên ngoài có người của tập đoàn Thánh Lâm muốn tìm người, hắn tên là Lâm Ngọc.

Đại hán coi cửa hướng về Lý Dương cung kính nói.

- Tập đoàn Thánh Lâm?

Lý Dương trong lòng chấn động:

- Bọn chúng tìm được ta rồi hay sao?

- Ngươi để hắn vào đi!

Lý Dương vẫn quyết định xem xem người của tập đoàn Thánh Lâm tìm mình có chuyện gì.

Thân mặc một bộ tây phục sẫm màu của một hãng nổi tiếng, gương mặt thì vô cùng anh tuấn. Nhìn thấy người trẻ tuổi này, ấn tượng của Lý Dương đối với hắn có thể nói là không tồi.

- Mộc Dịch tiên sinh, xin để ta giới thiệu một chút! Ta là Lâm Ngọc, tổng giám đốc của tập đoàn Thánh Lâm, ta đại biểu cho chủ tịch hội đồng quản trị Lâm Thiên Vũ hỏi thăm ngài.

Lâm Ngọc lộ ra vẻ khiêm tốn lễ độ.

Lý Dương vừa nghe xong, lập tức trong lòng thầm nghĩ "A, tên gia hỏa Lâm Thiên Vũ này đã trở thành chủ tịch hội đồng quản trị? Lẽ nào phụ thân hắn đã giao lại cho hắn tất cả!

- Xin mời Lâm Ngọc tiên sinh vào phòng khách, có chuyện gì thì hãy từ từ bàn!

Lý Dương mỉm cười nói.

-

1. Nhiều chỗ tác giả để là "một tinh", nhưng do lúc tuyển dụng mấy trăm đại hán này có nói là "có một vài đại hán thậm chí còn có năm đến sáu tinh năng lượng". Chính vì vậy tớ sửa hết thành "nhất tinh cấp" – vandai79

2. Có lẽ tác giả viết nhầm hay còn có ý thâm sâu khác. Nhưng ý nghĩa của câu này ở đây là "người làm anh có thể thay thế cha" – chắc cha Điền Cương die rùi – vandai79

Tập 4: Cực thối Đạo quán


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-433)