Vay nóng Homecredit

Truyện:Thốn Mang - Chương 214

Thốn Mang
Trọn bộ 433 chương
Chương 214: Nhất phi xung thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-433)

Siêu sale Lazada


Tử sắc thiểm điện từ những đáng thất thải kiếp vân (đám mây thiên kiếp bảy màu) trên không trung đánh xuống, tốc độ nhanh đến mức Lý Dương chẳng thể tưởng tượng nổi. Phảng phất giống như những tiếng thiểm điện đã vượt qua giới hạn của không gian và thời gian vậy, căn bản chẳng cho Lý Dương chút cơ hội phản ứng nào, những luồng thiểm điện cứ như vậy mà hung hăng đánh xuống thân thể của Lý Dương.

"Oành!"

Cả linh hồn đều chấn động một trận, nhất thời Lý Dương chẳng còn biết đến đông tây nam bắc gì nữa, toàn bộ tâ thần hắn đã bị chất động, nhưng hắn biết mình xong rồi!

Bởi vì khi vừa bắt đầu phải chống đỡ đạo thiên lôi đầu tiên từ thất thải kiếp vân đánh xuống nhục thể của Lý Dương đã thụ trọng thương. Thậm chí máu tươi còn chảy ra đầm đìa, trong trạng thái như vậy mà phải hứng chịu đạo thiên lôi thứ hai còn đáng sợ hơn đạo thứ nhất, liệu còn hi vọng sao?

"Anh bạn nhỏ, sau này đừng có mắng bừa a, bất quá kẻ không biết không có tội, ha ha, căn cơ của anh bạn nhỏ thật vững chắc, đạo thiên lôi này của bản tôn cho dù là đại thành kì tu ma giả cũng không chống đỡ nổi, không ngờ ngươi lại chống đỡ được. Ân, không tồi, có thể tính là đã qua được sự khảo nghiệm của bản tôn, ha ha, cứ tu luyện cho tốt, tiềm lực của anh bạn nhỏ rất lớn đó!"

Những thanh âm sang sảng vang lên rất rõ ràng trong tâm thần Lý Dương, hắn còn chưa kịp phản ứng lại xem rút cục là có chuyện gì, thân thể vốn đã trọng thương sau khi gặp phải đạo thiên lôi thứ nhất của Lý Dương đã hồi phục lại sau nháy mắt, từng luồng từng luồng năng lượng thần kì lưu chuyển trong thân thể Lý Dương.

Còn năng lượng của bản thân Lý Dương, vô luận là đao mang hay ma sát lực, không ngờ đều không dám có phản ứng, phảng phất như chúng đã thần phục luồng năng lượng thần kì kia vậy.

Theo sự lưu chuyển của nguồn năng lượng thần kì kia, Lý Dương không những hoàn toàn hồi phục, hơn nữa năng lượng trong thân thể hắn lại còn được đề thăng lên một lần nữa.

Năng lượng của đao phách cũng được đề thăng một lần nữa!

Một trăm triệu tinh!

Cuối cùng, dưới sự trợ giúp của luồng năng lượng thần kì, nhục thể của Lý Dương cuối cùng đã đột phá được Độ Kiếp hậu kì, đạt đến Đại Thành kì.

Âm Dương đao phách của Lý Dương cũng bắt đầu biến hóa, từ màu vàng sậm đã trực tiếp hóa thành màu lục, hai thanh đao phách lục sắc xoay chuyển trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu của Lý Dương, uy lực cũng được để thăng lên một tầng thứ mới.

Nhưng lúc này năng lượng thần kì đó cũng đã tiêu thất rồi.

Khi Lý Dương nghe thấy thanh âm của Xi Vưu đại tôn, Hạng Vũ cũng nghe thấy thanh âm của Xi Vưu.

"Thằng nhóc kia, lúc trước ngươi nói thế nào? Dễ dàng làm được? Bây giờ thì sao? Nhục thể đã tiêu thất, chỉ còn lại linh hồn, nếu không phải là Lý Dương thì lúc nào ngươi mới có thể trở về Ma giới, hừ, đệ tử của Xi Vưu ta không ngờ lại trúng mỹ nhân kế. Chuyện này mà truyền ra, nhất định mẫy lão gia hỏa kia sẽ cười chết mất. Thật là làm bản tôn mất mặt a!"

"Sư tôn, con..." Hạng Vũ cũng cảm thấy ủy khuất, năm đó trong cuộc chiến tranh giành quyền khống chế địa cầu, mạnh nhất trong đám tiên nhân bất quá là Đại La Kim Tiên, mà hắn lại là Ma Vương, cao hơn đối phương hẳn một cấp như vậy, thế mà cuối cùng lại thất bại.

Bất quá, nếu xét từ một góc độ khác, Hạng Vũ là tự mình nhận thua, tuy hắn đã nhìn xuyên mưu kế của đám tiên nhân nhưng lại vẫn cam lòng trúng âm mưu đó.

"Không nói nữa, trải qua việc thất bại trong tình cảm, tốt xấu gì cũng có thể coi là một loại tu luyện, năm đó ngươi ở Ma giới nhiều năm như vậy mà vẫn vướng ở Ma Vương hậu kì, không thể tiến bộ, tin rằng trải qua lần này ngươi sẽ có thể đột phá đó. Ừm, đợi ngươi trở về Ma giới, thực lực hồi phục lại xong thì hãy đến Ma Thần cung tìm bản tôn.

"Vâng! Đúng rồi, sư tôn, vừa rồi Lý Dương hắn không cố ý..." Lý Dương vội vã biện hộ cho Lý Dương.

"Ha ha, bản tôn là loại người nhỏ nhen như vậy sao? Hắn cũng có thể coi là có ơn với ngươi, vừa rồi bất quá là bản tôn kiểm tra hắn một chút mà thôi, bất quá, anh bạn nhỏ này tiềm lực thật sự rất cao, sau này ngươi phải cẩn thận bồi dưỡng đó!"

"Đương nhiên!" Trong lòng Hạng Vũ nhẹ nhàng đi rất nhiều, nếu Xi Vưu đại tôn muốn trừng phạt hay giết chết Lý Dương, có lẽ chẳng có người nào có thể bảo vệ nổi hắn cả.

"Bản tôn đi đây!" Thanh âm vừa dứt, thất thải kiếp vân trên không trung đã đột nhiên tiêu thất, phảng phất như nó chưa từng xuất hiện vậy, thủ đoạn của đại tôn thật không tầm thường.

Lý Dương tỷ mỉ kiểm tra lại toàn bộ thân thể mình, kết quả đúng là khó mà tưởng tượng nổi, năng lượng của đạo thiên lôi thứ hai không những không công kích hắn mà lại còn giúp hắn hồi phục tổn thương, hơn nữa còn đột phá mãnh liệt, sau một thoáng đã hoàn toàn tiến nhập vào Đại Thành kì.

Trong long Lý Dương cảm thấy nghi hoặc nhất là, không biết ai vừa nói trong đầu mình. Hắn có thể khẳng định đó không phải là Hạng Vũ mà là một người khác, tựa hồ như là người ở trên thất thải kiếp vân đó đến khảo nghiệm hắn vậy.

Người đó rút cục là ai nhỉ?

"Lý Dương, công lực tăng tiến nhanh như vậy, thấy hưng phấn không?" Thanh âm của Hạng Vũ vang lên.

Lý Dương nhíu mày lại nói: "Bá Vương, người đó là ai thế, ngài có biết không? Không ngờ lại lợI hại như vậy? Có thể dễ dàng nâng cao công lực của ta, cho dù là nghĩa phụ ta Tiêu Diêu tán nhân cũng chẳng có được loại thần thông này a."

Hạng Vũ mỉm cười khinh thường, Tiêu Diêu tán nhân? Đến một phần vạn của Xi Vưu đại tôn cũng không bằng, đó là Xi Vưu đại tôn, một ma đế siêu việt a.

"Khặc, cái này á, bản Bá Vương biết sao được? Bất quá người đó công lực thông thần, có những thần thông quỷ thần chẳng thể dò được, sau này ngươi đừng có đắc rội người ta, cũng đừng chửi loạn lên, nếu không người đó mà tức giận thì ngươi sẽ thảm đó." Hạng Vũ đề tỉnh.

Lý Dương đột nhiên bừng tĩnh, hắn nhớ đến chuyện người đó vừa nói, hiển nhiên y đã tha cho mình một lần.

Lý Dương ngẩng đầu nhìn đi, bầu trời đã hồi phục lại vẻ bình thường, chẳng có chút gì khác biệt, đến thất thải kiếp vân cũng biết mất. Tựa hồ như chưa từng có gì đặc biệt xuất hiện vậy.

Đột nhiên ...

"Bá Vương, bây giờ ta đã đạt đến Đại Thành kỳ, đến lúc đó Âm Dương song đao và tâm tạng cùng hấp thụ năng lượng, cho dù là năng lượng của kim sắc huyết dịch cũng có thể hoàn toàn hấp thu rồi." Lý Dương cười nói, hắn vốn chuẩn bị sau khi độ kiếp thì bắt đầu hấp thu kim sắc huyết dịch.

Nhưng cho dù độ kiếp thành công Lý Dương vẫn cảm thấy có chút lo lắng, luồng năng lượng cường đại như vậy mà hấp thụ vào, nếu không hấp thụ được hết thì sẽ bị bài trừ ra ngoài, như vậy thì chẳng phải rất lãng phí sao.

Hiện tại loáng cái đã đạt đến Đại Thành kì, hơn nữa Lý Dương lại có Âm Dương song đao và tâm tạng để hấp thu, khả năng hấp thu năng lượng của hắn đã vượt qua cả cực hạn của tự nhiên, so với các cao thủ đồng cấp còn cao hơn nhiều.

"Ừm, ngươi nói cũng có chút đạo lý, bất quá, muốn hấp thu cái kim sắc huyết dịch này, ít nhất cũng phải tìm một nơi an toàn đã, hay là cứ trở về Quỷ Cốc tiên phủ trước, ở trong cái Thái Cực Âm Dương đại trận đó chắc rằng chẳng có ai phát hiện ra ngươi được đâu."

Lúc này tâm tình của Hạng Vũ rất tốt, dù sao Xi Vưu đại tôn cũng vẫn nói chuyện với hắn, như vậy có thể coi là đã tha thứ cho hắn rồi.

Lý Dương nghe xong bèn khẽ điểm đầu, sau đó thân hình hắn lóe lên và tiến nhập vào trong Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận, chuẩn bị bắt đầu ngồi trong Quỷ Cốc tiên phủ để hấp thu kim sắc huyết dịch.

Bên trong gian thạch thất trong Quỷ Cốc tiên phủ. Toàn thân hắn đều trong trạng thái chuẩn bị.

Lý Dương đưa tay phải ra, trên tay phải đột nhiên xuất hiện một bình ngọc trong suốt, trong ngọc bình tán phát ra những quang mang kim sắc, một giọt huyết dịch bên trong đó đang không ngừng phát ra những luồng sóng năng lượng cường đại, không hổ là huyết dịch của Âm Dương ma đế. Năng lượng quả nhiên là mạnh đến mức kinh nhân.

"Năng lượng này cao tương đương với năng lượng của cao thủ cấp Ma Tướng, ngươi phải cận thận đó, muốn một hơi hoàn toàn hấp thụ không phải là chuyện đơn giản đâu, nếu không hấp thu được hết thì sẽ thành ra lãng phí rồi." Hạng Vũ đề tỉnh.

Lý Dương mỉm cười nói: "Chẳng có cách nào khác, thời gian không cho phép, vốn dĩ ta chuẩn bị sau khi độ kiếp xong đạt đến Độ Kiếp hậu kì thì sẽ bắt đầu hấp thụ, lúc đó còn lo sẽ lãng phí rất nhiều, nhưng bây giờ ta đã là Đại Thành kì cao thủ, cho dù có lãng phí thì cũng không tính là nhiều!"

Lý Dương quyết định thập phần kiêm định, hắn lập tức bắt đầu hấp thụ năng lượng trong giọt kim sắc huyết dịch.

"Phốc!"

Trên tay phải của Lý Dương lóe lên một đạo kính khí, nắp ngọc bình liền mở ra, giọt kim sắc huyết dịch đó chậm rãi bay ra khỏi ngọc bình trong suốt và phiêu phù trước mặt Lý Dương, giọt kim sắc huyết dịch phảng phất như một mặt trời nhỏ tán phát ra những kim sắc quang mang vậy. Những kim sắc quang mang đó còn đang không ngừng xoay chuyển, vô cùng chói mắt.

"Vù!"

Lý Dương đột nhiên hít sâu một hơi, chỉ thấy một luồng khí lưu có thể nhìn rõ được chui vào trong miệng hắn, giọt kim sắc huyết dịch kia cũng theo đó tiến nhập vào miệng Lý Dương.

"Oành!"

Kim sắc huyết dịch vừa tiến nhập vào thể nội liền phảng phất như mặt trời nổ tung vậy, sau nháy mắt thể nội Lý Dương đã tràn đầy những luồng năng lượng cường đại, các đạo năng lượng đó điên cuồng lưu chuyển.

Nếu nói đến công lực thì của Lý Dương là không cao, nhưng nếu xét tâm thần, tâm thần Lý Dương đã đạt đến Đại La Kim Tiên trung kì, việc khống chế năng lượng chỉ tương đương với năng lượng của Ma Tướng trong giọt kim sắc huyết dịch này vẫn là khá dễ dàng, tâm thần cường đại của hắn hệt như người chỉ huy, tất cả những luồng năng lượng đều theo sự chỉ huy của tâm thần mà bắn về phía Thất Diệu Tinh Cực.

Bảy khối tinh cực, mỗi một khối đều giống như hắc động vậy, hiện nay lại có thêm Âm Dương song đao phách, năng lượng mà tinh cực có thể hấp thụ tự nhiên được đề thăng, bảy hắc động nhỏ đang điên cuồng hấp thu năng lượng, nhưng năng lượng từ giọt kim sắc huyết dịch đó bạo phát ra quá nhiều, Lý Dương chẳng còn cách nào, hắn đành phân ra một nhánh năng lượng để truyền về phía tâm tạng.

Theo cách nghĩ của Lý Dương, chia đều năng lượng rat u luyện nhục thể và tu luyện đao mang chẳng bằng toàn lực đề thăng uy lực của đao mang.

Dù sao đao phách công kích cực kì lợi hại, tu luyện đao phách là hữu hiệu nhất. Còn về cảnh giới nhục thể không đủ thì ngược lại còn có thể che mắt địch nhân, Lý Dương dùng Liễm Tức thật thu liễm khí tức của đao phách lại, để khí tức của nhục thể ra bên ngoài, như vậy chẳng phải là có thể che mắt địch nhân rồi sao?

Bất quá...năng lượng quá nhiều!

Lý Dương chỉ đành phân ra một nhánh năng lượng truyền vào nhục thể.

So sánh về tỷ lệ thì khoảng chừng 7: 1, từng luồng từng luồng năng lượng không ngừng bị hấp thu, Chi Thiên Càn Khôn viên cầu không ngờ lại to lên hơn ba lần, còn Thất Diệu Tinh Cực thì đang không ngừng lưu chuyển để khống chế cho Chu Thiên Càn Không viên cầu không bị nổ tung.

Màu sắc của tinh cực đã bắt đầu từ từ biến hóa, tinh cực vừa rồi còn là lục sắc của Đại Thành kỳ, bây giờ đang dần chuyển hóa thành thanh sắc...

"Xèo xèo..."

Đao mang không ngừng ào vào trong đao phách, án chiếu theo bí pháp "Thất Diệu Tinh Cực" và "Âm Dương đao phách", Âm Dương song đao phách không ngừng điên cuồng vận chuyển, tự nó hình thành nên một dòng xoáy khổng lồ, tất cả đao mang không ngừng bị hút vào trong, sau đó thì tiến nhập vào giữa hai đao phách, đao phách cũng đang từ từ chuyển hóa từ lục sắc thành thanh sắc...

Đạm thanh sắc! (màu xanh nhạt)

Thiên Ma tiền kì, cơ hồ trong quãng thời gian này, đao phách của Lý Dương đã có đột phá đạt đến Thiên Ma tiền kì rồI, dù sao nếu chia năng lượng của giọt kim sắc thành tám phần thì có bảy phần được tinh cực hấp thụ để tu luyện đao phách, phần còn lại được dùng để tôi luyện nhục thể, tuy phải tu luyện hai thanh đao phách, nhưng đao phách vẫn tiến bộ nhanh hơn.

Tâm tạng Lý Dương hần như đã đạt đến mức tinh hoa, tâm tạng là hạch tâm để tu luyện nhục thể, tâm tạng của hắn không ngừng được tôi luyện, từng luồng từng luồng năng lượng dung nhập vào bên trong và không ngừng trở nên tinh túy, đạo lí này giống hệt như "bách luyện thành cương" (sắt luyện mãi cũng thành thép). Bất quá, tôi luyện nhục thể so với tôi luyện thép thì gian nan hơn nhiều, cũng cần tỷ mỷ hơn nhiều.

Năng lượng cơ nhục Lý Dương được đề cao một cách điên cuồng, những cực hạn liên tục được đột phá, năng lượng vốn là một trăm triệu tinh nay đã điên cuồng tăng lên thành...

Thiên Ma tiền kì.

Đột nhiên, trong cơ nhục hắn, những phù triện từng tiến nhập vào thân thể hắn do luyện "Tử Cực Ma Thể huyền công tựa hồ như có biến hóa gì đó, việc này dẫn đến, một quầng sáng màu tím xuất hiện bên ngoài thân thể Lý Dương.

"Hãy tính tâm mà hấp thu năng lượng, khi nào kết thúc bản Bá Vương sẽ nói với người." Hạng Vũ vội vàng đề tỉnh, lúc này năng lượng đang xung kích đến, sao có thể phân tâm chứ?

Lý Dương cũng hiểu rõ, toàn bộ tinh thần hắn lập tức tập trung vào việc hấp thu năng lượng

"Xèo xèo..."

Vô số tia lửa điện xuất hiện xung quanh Chu Thiên Càn Khôn viên cầu và liên tục biến hóa kịch liệt. Luồng năng lượng vô tận khiến cho tất cả đều đạt tới cực hạn, đao phách cũng điên cuồng đề thăng, trên thực tế đao phách cũng đang không ngừng biến hóa, không ngừng ngưng tụ, không ngừng lớn lên...

Thanh sắc! Thiên Ma trung kỳ!

Cách lần đột phá trước không đầy một phút, không ngờ lần này đã đạt đến Thiên Ma trung kỳ, Âm Dương đao phách cũng biến thành thanh sắc, công kích lực lại một nữa đăng tăng đến một tầng thứ mới.

"Nhanh, nhanh, nhanh!"

Lý Dương điên cuồng hấp thu, bởi vì năng lượng trong kim sắc huyết dịch đang điên cuồng xung kích trong thể nổi, thể nội Lý Dương cũng đã chịu không ít tổn thương, tuy có ma sát lực không ngừng thấm vào để phục hồi nhưng tốc độ vẫn kém xa tốc độ bị phá hoại, Lý Dương có cảm giác, có lẽ không đầy ba phút nữa, năng lượng trong kim sắc huyết dịch đó sẽ xé tan cơ nhục của hắn mà lao ra ngoài, vô cùng lãng phí.

"Nhanh, nhanh, nhanh!"

Lý Dương điên cuồng hút năng lượng vào và cố đẩy đến Thất Diệu Tinh Cực. Hắn có cảm giác, cực hạn mà Thất Diệu Tinh Cực có thể hấp thu phải cao hơn so với trong mật điển "Thất Diệu Tinh Cực" đã viết, hơn nữa tâm thần của cũng đang ở trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu, hắn biết bây giờ vẫn còn có thể hấp thụ thêm.

Phán đoán của Lý Dương không sai, "Thất Diệu Tinh Cực" là do Lý Tầm Hoan năm đó viết, cái gọi là sức hấp thu cực hạn chỉ là án chiếu theo phương pháp tu luyện của Lý Tầm Hoan mà thôi, nhưng trong quá trình tu luyện, đao phách của Lý Dương lại đã phát sinh biến hóa.

"Như Phong Tựa Bế"! Phương pháp vận chuyển của Thất Diệu Tinh Cực án chiếu theo quỹ tích vận chuyển của luồng khí lưu hỗn độn, lúc đó sự bó buộc tăng lên tới mầy lần, hiệu quả cũng tốt hơn nhiều, sức hấp thu cực hạn cũng càng lớn hơn, không cần phải lo lắng Chu Thiên Càn Khôn viên cầu nổ tung.

"Vù vù..."

Những luồng năng lượng điên cuồng tiến vào mà phát ra những tiếng "vù vù", những kinh mạch của Lý Dương lúc này sớm đã bị xung kích cho vỡ tan, trong người hắn lúc này chỉ có kinh mạch do năng lượng tạm thời hình thành mà thôi.

"Lách tách, lách tách..."

Năng lượng nhục thể của Lý Dương lại một lần nữa được tăng lên một cấp biệt mới, đạt đến Thiên Ma trung kì, còn lúc này Âm Dương đao phách của hắn cũng đã gần đạt đến cảnh giới có màu xanh đậm rồi, dù sao bảy phần tám năng lượng cũng được dùng để tôi luyện đao phách, nhưng Lý Dương lại không phát hiện được, linh hôn của hắn cũng bắt đầu chậm rãi thay đổi.

Một khi công lực đạt đến Thiên Ma kì thì linh hồn liền đạt đến Nguyên Thần cảnh giới, linh thức được đổi thành thần thức, bởi vì tiến bộ của Lý Dương quá nhanh, từ Đại Thành kì đến Thiên Ma kì chỉ trong vòng hơn một phút, vì vậy đạt đến Thiên Ma trung kì mà linh hồn của hắn vẫn chưa thể biến đổi thành công.

"Ông..."

Một tiếng động vang lên, Âm Dương đao phách cuối cùng đã có màu xanh đậm, cũng chính là đại biểu cho Thiên Ma hậu kì, năng lượng vẫn tiếp tục được hấp thụ, không ngừng được tôi luyện, theo sự đề thăng của Âm Dương đao phách, đẳng cấp của tinh cực cũng không ngừng đề thăng, cực hạn mà tinh cực hấp thụ được lại tăng lên một tầng thứ mới.

"Vù vù..."

Một nửa số năng lượng còn lại hoàn toàn tiến nhập vào trong Thất Diệu Tinh Cực. Đao phách của Lý Dương không biến đổi, không ngừng tiến bộ, Lý Dương có một loại cảm giác rằng, đao phách của hắn đã sắp đạt đến cảnh giới "đạm lam sắc" (màu xanh lam nhạt) rồi.

Nhưng đúng vào lúc này, năng lượng của kim sắc huyết dịch biến mất. Năng lượng để có thể từ Thiên Ma hậu kì đến Ma Tướng tiền kì cần nhiều hơn của những tầng thứ trước nhiều, càng về sau thì càng cần nhiều năng lượng.

Nhưng đồng thời, linh hồn của Lý Dương cũng đã biến đổi thành công, trở thành nguyên thần.

"Vù vù..."

Cuối cùng Lý Dương cũng cảm nhận được sự thay đổi của linh hồn, hắn có thể khống chế được nguyên thần một cách rất tự nhiên, thể nội tuy bị năng lượng của kim sắc huyết dịch xung kích cho tổn thương nghiêm trọng, nhưng dưới sự khống chế của nguyên thần, sau một lát tổn thương đã hoàn toàn hồi phục.

"Ha ha, nguyên thần không bị diệt tức là không chết, xem ra rất có đạo lý a!" Lý Dương mỉm cười mà từ từ mở hai mắt ra.

Chỉ trong vòng mấy phút mà nhục thể hắn đã đạt đến Thiên Ma trung kì, Âm Dương đao phách đạt tới cực hạn của Thiên Ma hậu kì, chỉ còn cách Ma Tướng có một chút nữa mà thôi, đương nhiên Lý Dương cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của nguyên thần, cái này thật sự là "một bước lên trời".

Quyển 7: Kim Sắc Huyết Dịch


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-433)