← Ch.169 | Ch.171 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Vân Vụ sơn phát tán ra tử sắc quang mang, quang hoa ban đầu cao tới mười trượng, nhưng hiện tại lại đang từ từ thu nhỏ lại, giờ đã thu nhỏ lại chỉ còn khoảng năm trượng gì đó rồi không thu nhỏ lại nữa. Quang hoa màu tím ban đầu đã biến thành từng lớp từng lớp hào quang màu tím, Vân Vụ sơn hoàn toàn bị lớp hào quang màu tím này bao phủ.
- Bắc Tông Ngũ Môn, mấy trăm người vừa đến là đạo hữu của Bắc Tông Ngũ Môn!
Ảo Quang chân nhân liếc mắt một cáo đã nhận ra vài trăm tu tiên giả kia là đệ tử của Bắc Tông Ngũ Môn một trong thập đại tông phái. Bắc Tông Ngũ Môn lịch sử lâu đời, tu luyện lấy thanh tịnh làm chủ, có tôn chỉ là "thức tâm kiến tính" (tu tâm luyện tính), lấy việc luyện tâm luyện cái tôi làm cơ sở.
- Thức tâm kiến tính, hừm, bất quá, lần này Bắc Tông Ngũ Môn xuất động tới vài trăm người, xem ra, không phải tất cả đều là cao thủ, hơn nữa trong số những người này, không ngờ còn có cả đệ tử Kim Đan kỳ, quả không biết ngũ đại môn chủ của Bắc Tông Ngũ Môn rốt cuộc là đang nghĩ gì?
Tiêu Diêu tán nhân có chút nghi hoặc.
Bắc Tông Ngũ Môn theo như đạo lý cũng có vài chục Tán tiên, nhưng lần này tới đây tổng cộng chỉ có ba Tán tiên, một cao thủ thủ Đại Thành kỳ, còn lại từ đệ tử tinh anh tới đệ tử bình thường không ngờ cũng có mặt, quả khiến cho người ta phải kinh ngạc.
- Năm trăm người, xét về cao thủ, lần này Bắc Tông Ngũ Môn đã xuất ra một phần mười lực lượng!
Ảo Quang chân nhân đối với Bắc Tông Ngũ Môn cũng nắm được một chút. Mới đưa mắt đã nhìn ra đệ tử của Bắc Tông Ngũ Môn có gần năm nghìn thì có năm trăm người tới đây. Hơn nữa số lượng Độ Kiếp kỳ, Nguyên Anh kỳ đệ tử cùng Tán tiên cũng không sai khác với một phần mười tổng số là mấy.
Tán tiên Lãnh Vũ gật đầu nói:
- Bắc Tông Ngũ Môn coi như là vẫn còn giữ được bình tĩnh, khoảng cách từ chỗ bọn họ tới Vân Vụ sơn chỉ sau có Tinh Cực tông ta. Những đệ tử được phái tới cũng chỉ bằng một phần mười thực lực, cho dù có mất đi một phần, đối với Bắc Tông Ngũ Môn cũng không có ảnh hưởng gì lớn.
Đám người Bắc Tông Ngũ Môn bên kia tựa như rất thống khổ, mới một lúc đã chết vài chục đệ tử đồng môn, hơn nữa đều đã ở cùng với nhau hơn vài chục năm thậm chí cả trăm năm, tâm tình đương nhiên không thể tốt được.
- Lý Dương, con chẳng lẽ đã phát hiện ra được việc gì đáng vui sao?
Tiêu Diêu tán nhân tò mò hỏi, hắn phát hiện Lý Dương lộ vẻ tươi cười, tựa như nhìn thấu được điều gì đó.
- Con nghĩ, con đã tìm ra được cách vượt qua khu vực bị áp lực cấm chế rồi!
Lý Dương mỉm cười tự tin nói.
Bên cạnh Tiêu Diêu tán nhân, Thiết Oa chân nhân cùng với bọn người Ảo Quang chân nhân vừa tới ai ai cũng tràn đầy hy vọng nhìn Lý Dương, thậm chí cả vài chục người vừa mới mất đi huynh đệ cũng cố đưa tai lên nghe cho rõ.
- Biện pháp gì?
- Ngạnh kháng vượt qua!
Lý Dương mỉm cười nói, câu trả lời của hắn giống y hệt với câu trả lời của Hạng Vũ lúc đầu.
- Ha ha, con không ngờ lại trêu nghĩa phụ, tiểu tử con thật là!
Tiêu Diêu tán nhân không khỏi bật cười mắng.
Lý Dương khẽ lắc đầu, vẫn tươi cười như trước kiên định nói:
- Ngạnh kháng vượt qua, đích xác là một biện pháp để vượt qua!
Lý Dương lúc đầu còn cho rằng Hạng Vũ nói đùa với hắn, nhưng giờ đây hắn lại nhận thấy lời của Hạng Vũ chính là một biện pháp để vượt qua.
Áp lực cấm chế có chung đạo lý với trọng lực cấm chế, áp lực sẽ có một giá trị nhất định, chỉ cần có thể chịu được áp lực cường đại này, vậy là được, phải biết rằng sở dĩ mấy người kia đều bị chết là bởi vì không chống đỡ nổi áp lực mà thôi.
Hiện tại cần phải tìm hiểu rõ một việc là áp lực của cấm chế này rốt cuộc lớn tới mức nào?
- Ngạnh kháng vượt qua, làm cách nào để chống đỡ? Ai biết được cấm chế này uy lực lớn tới mức nào? Dù sao giờ đây xem ra, những kẻ tiến vào đều đã chết hết!
Tán tiên Lãnh Vũ hỏi lại, hiển nhiên hắn có chút không tin tưởng vào câu trả lời của Lý Dương.
Lý Dương không trả lời, ngược lại quay sang hỏi những người xung quanh:
- Mọi người có chú ý tới những tu tiên giả vừa bị chết trong khu vực áp lực cấm chế vừa rồi không? Thời gian bọn họ chết đều có sự khác biệt, hơn nữa công lực của bọn họ cũng không được tính là cao.
Lời này của Lý Dương vừa nói ra, mấy người Tiêu Diêu tán nhân lập tức nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.
Gần năm trăm đệ tử Bắc Tông Ngũ Môn phi hành cực nhanh, Đại Thành kỳ cao thủ cùng với ba vị Tán tiên bị các đệ tử vây quanh, vài chục để tử đi đầu vừa tiến vào trong khu vực kia, thân thể trong nháy mắt đã bị chấn nát, xương cốt máu thịt rơi xuống đất, còn tất cả số nguyên anh đều cố gắng bộc phát toàn bộ năng lượng chống cự áp lực, nhưng cuối cũng vẫn bị vỡ tan.
Nhưng không phải tất cả nguyên anh đều bị ép nát trong nháy mắt, có vài nguyên anh chống cự được một lúc, chỉ là không kịp chạy trốn, cuối cùng vẫn bị chấn tan.
Tiêu Diêu tán nhân hai mắt sáng ngời:
- Đúng, những đệ tử vừa chết tu vi cao nhất cũng chỉ có một kẻ mới đạt tới Độ Kiếp kỳ, hơn nữa nguyên anh của hắn còn chịu đựng được một lúc, sau đó bị ép nát, ngay cả nguyên anh của Độ Kiếp kỳ đệ tử còn chịu đựng được một lúc, chứng tỏ áp lực tịnh không quá khủng bố.
Một lúc này, chưa được tới nửa giây, người bình thường đều không chú ý tới, nhưng Lý Dương lại chú ý được.
- Đúng vậy, áp lực của cấm chế này có một giá trị nhất định, chỉ cần người ta có thể tiếp nhận được, liền có thể trực tiếp tiến vào!
Trên người Lý Dương vẫn luôn có một đạo trọng lực cấm chế, hắn biết rõ rằng áp lực của cấm chế là không thể thay đổi.
Tán tiên Lãnh Vũ lúc này vui vẻ nó:
- Nếu như vậy, chúng ta cứ thử trước xem sao!
- Ai đi thử đây? Tiểu tử ngươi đi sao?
Thiết Oa chân nhân cười lạnh nói, Thiết Oa chân nhân có chút coi thường Tán tiên Lãnh Vũ. Tại Tinh Cực tông, hắn chỉ có chút quan hệ với Ảo Quang chân nhân cùng Lý Dương, còn những người khác hắn đều không coi ra gì.
Tán tiên Lãnh Vũ không khỏi đỏ mặt, nhưng hắn không nói gì thêm. Luận thực lực, Tán tiên Lãnh Vũ ngay cả Tán tiên thiên kiếp lần thứ nhất còn chưa vượt qua. Vừa rồi ngay cả đệ tử Độ Kiếp kỳ cũng chết, trong lòng Lãnh Vũ cũng không nắm chắc, hắn đương nhiên sẽ không đi.
Ở đây chỉ có Thiết Oa chân nhân cùng Tiêu Diêu tán nhân, mới nắm chắc mười phần vượt qua được.
Đột nhiêu sắc mặt Tiêu Diêu tán nhân biến đổi, đưa mắt nhìn về phía phương nam, nói:
- Người của Thục Sơn kiếm phái tới rồi!
Lý Dương, Thiết Oa chân nhân, Tiêu Diêu tán nhân, Ảo Quang chân nhân trong nháy mắt cùng nhìn về chân trời phía Nam. Lý Dương cùng Thiết Oa chân nhân lộ rõ vẻ không để ý, Lý Dương tới đây cũng chỉ là xem thử. Trong mắt hắn, trọng bảo như vậy làm sao có thể dễ dàng đoạt được, cứ để cho người của Thục Sơn kiếm phái cùng Thượng Thanh cung đấu một trận trước đi.
Nhưng Tán tiên Lãnh Vũ vẻ mặt lại có phần khó coi.
- Vị này chính là Tiêu Diêu tán nhân!
Tiếng cười sang sảng vang lên từ cuối chân trời, trong nháy mắt một đạo kim quang lóe lên, Nam Cung Lam đã xuất hiện bên cạnh đám người Lý Dương. Chỉ có duy nhất một mình Nam Cung Lam, bên cạnh hắn không có lấy một Tán tiên đệ tử của Thục Sơn kiếm phái.
Nam Cung Lam lo lắng bảo bối bị đoạt mất cho nên mới dùng tốc độ nhanh nhất tới trước. Hiện giờ Kim Kiếm tôn giả còn đang dẫn theo những Tán tiên cùng Đại Thành kỳ cao thủ khác đi tới, cho dù là với tốc độ của Tán tiên, xem ra cũng cần phải mất một canh giờ nữa mới tới được.
Đáp lại câu hỏi của Nam Cung Lam, Tiêu Diêu tán nhân chỉ mỉm cười, khẽ gật gật đầu.
- Tiêu Diêu đạo hữu, ta là sư tôn của Kim Kiếm, Nam Cung Lam. Kim Kiếm sớm đã nói qua về đại danh của Tiêu Diêu đạo hữu, Tiêu Diêu đạo hữu vượt qua được đệ cửu thứ Tán tiên thiên kiếp, tin rằng khi tới Tiên giới, thanh danh ắt hẳn sẽ rất vang dội!
Nam Cung Lam tỏ vẻ rất nhiệt tình, nhưng hắn không hề để mắt tới đám người Ảo Quang chân nhân. Trong mắt Nam Cung Lam, tại Côn Luân tiên cảnh hiện tại chỉ có Tiêu Diêu tán nhân cùng người của Thượng Thanh cung mới có ảnh hưởng tới việc đoạt bảo vật mà thôi.
Huống hồ, hắn là Đại La kim tiên, làm sao có thể để mắt tới những tu chân giả bình thường?
- Nam Cung đạo hữu, Kim Kiếm hắn cũng đã nói qua một vài việc cho ta, ta sớm đã hiểu được, về mặt lập trường, ngươi không cần phải lo lắng!
Tiêu Diêu tán nhân hờ hững nói.
Nam Cung Lam gật gật đầu, thần thức lập tức bao trùm cả Vân Vụ sơn, định tra sét một phen.
- Ồ? Sao cả thần thức cũng đều không thể xuyên qua được?
Nam Cung Lam kinh ngạc nói.
Tiêu Diêu tán nhân cũng thấy kinh ngạc, lập tức dùng thần thức xem thử. Lúc này hào quang màu tím bao bọc bên ngoài năm trượng của Vân Vụ sơn khiến cho người ta cảm thấy kinh ngạc chính là thần thức căn bản không thể nào xuyên qua hào quang màu tím được.
Vốn sau khi hào quang màu tím xuất hiện, mắt thường đã không cách nào nhìn xuyên qua được, phần lớn mọi người đều không để ý, dù sao tu tiên giả còn có linh thức, nhưng ngay cả thần thức cũng không xuyên qua được, chứ đừng nói gì là linh thức.
Quả nhiên Ảo Quang chân nhân, Lý Dương cả đám đều lộ vẻ kinh ngạc.
- Làm sao tất cả đều ở dưới chân núi, không tiến nhập Vân Vụ sơn vậy?
Nam Cung Lam liền hỏi, thần thức của Nam Cung Lam cũng không cách nào nhìn ra được áp lực cấm chế. Dẫu sao đây cũng là do Tiên đế Tthiên Nhàn Tử bố trí, đồng thời Nam Cung Lam cũng cảm thấy bên trong Vân Vụ sơn tràn ngập sát khí.
Lý Dương mỉm cười, đưa tay chỉ về hướng bên cạnh.
"Tiến vào trong núi, sinh tử khó nói!"
Nam Cung Lam vừa mới liếc mắt, đã cảm nhận được khí thế của tám chữ này "Tthiên Nhàn tiên đế quả nhiên không hổ là cao thủ cấp bậc Tiên đế, nếu là người bố trí cấm chế trận pháp thì nhất định phải cẩn thận!" Nam Cung Lam thầm nghĩ.
Hắn sao biết được, lúc đầu sáu thanh thần kiếm của thần khí Xích Tiêu được phân chia cho sáu phân thân của Thiên Nhàn tiên đế canh giữ, cả Tiên giới không một ai dám tới cướp đi.
Tam Thanh, cao thủ đẳng cấp chí tôn căn bản không thèm để ý, còn như cao thủ cấp bậc Tiên đế có thần khí dù có muốn đoạt lấy cũng không dám đắc tội với Thiên Nhàn. Những Tiên đế không có thần khí, sợ rằng ngay cả một phân thân của Thiên Nhàn cũng đánh không lại, dù sáu phân thân của Thiên Nhàn, mỗi phân thân đều có thực lực giống như bản thể. Hơn nữa bản thân Thiên Nhàn cũng có thần khí của mình.
- Ha ha, Nam Cung, tốc độ của ngươi thật là nhanh!
Âm thanh của Tằng Phong vang lên, hai đạo kim quang đã phóng tới bên cạnh đám người Lý Dương, chính là Tằng Phong cùng thê tử của hắn là Hữu Di.
Nam Cung Lam lạnh lùng nói:
- "Trâu trâu ngựa ngựa", tốc độ của hai ngươi cũng không chậm!
Lý Dương đứng một bên không khỏi bật cười, Tiên nhân của Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái vừa mới gặp mặt, đã phát ra mùi thuốc súng đậm đặc.
Tằng Phong quay đầu nhìn về phía Tiêu Diêu tán nhân, không khỏi đưa mắt liếc Lý Dương một cái, trong mắt ánh lên hàn quang lạnh lẽo:
- Vị này chính là Tiêu Diêu tán nhân, còn người trẻ tuổi bên cạnh, hẳn là nghĩa tử của Tiêu Diêu tán nhân ngươi!
Ngữ khĩ của Tằng Phong rất bình tĩnh.
Thê tử Hữu Di của hắn sắc mặt lúc này khẽ biến đổi, bởi vì hai người đều phát hiện ra, bọn họ không ngờ lại không nhìn thấu được thực lực của Tiêu Diêu tán nhân. Vậy chứng tỏ điều gì? Tâm cảnh của Tiêu Diêu tán nhân còn cao hơn bọn họ!
Tằng Phong vốn muốn ra tay giết chết Tiêu Diêu tán nhân cùng Lý Dương, nhưng hiện tại lại không nắm chắc, hơn nữa Nam Cung Lam đứng bên cạnh vẫn luôn chờ đợi cơ hội, Tằng Phong bèn quyết định lấy đại cục làm trọng.
Còn về phần Lý Dương, Hạng Vũ đã dùng liễm tức thuật giúp Lý Dương che dấu khí tức, cho dù là Nam Cung Lam cũng không cách nào nhìn ra Lý Dương là tu ma giả.
- Đại cục làm trọng!
Tằng Phong thầm nhắc nhở bản thân, đồng thời cũng đưa tay nắm lấy tay của Hữu Di.
- Đạo hữu cẩn thận!
Tiếng hét từ xa vang lên là của đệ tử Bắc Tông Ngũ Môn. Đệ tử của Bắc Tông Ngũ Môn lúc này đang nghỉ ngơi dưới chân Vân Vụ sơn, bọn họ bỗng nhiên phát hiện từ xa có gần ngàn người bay tới, gần ngàn người này chen chen chúc chúc, công lực có cao có thấp.
Cẩn thận? Cẩn thận việc gì?
Gần ngàn người này cũng có không ít người để ý tới tiếng hét của tu tiên giả ở bên dưới, gần ngàn người này là quần long hỗn tạp, có đại phái có tiểu phái, cũng có người độc lai độc vãng.
- A!... A! ...
Gần trăm người vừa tiến vào khu vực chịu áp lực căn bản không có thời gian phản ứng, thân thể trong nháy mắt bị ép cho nát bấy, xương cốt gãy nát, máu thịt bầy nhầy, thân thể của tu tiên giả thật sự là quá yếu. Dưới tình huống không kịp phản ứng, cho dù là Đại Thành kỳ cao thủ thân thể cũng bị ép nát trong nháy mắt.
Lý Dương bỗng nhiên hai mắt sáng lên.
Hắn đã nhìn thấy gì?
Hắn thấy một tu chân giả sau khi thân thể bị ép nát, nguyên anh không ngờ có thể chống chọi được một lát, thậm chí còn thoát ra khỏi khu vực chịu áp lực.
"Đại Thành kỳ cao thủ, nguyên anh của Đại Thành kỳ cao thủ có thể chịu đựng được áp lực!" Lý Dương trong lòng không khỏi kích động. Không chỉ có hắn, cả Tiêu Diêu tán nhân, Nam Cung Lam bao nhiêu cao thủ cũng đều chú ý tới việc này.
Tằng Phong cùng Hữu Di sắc mặt biến đổi.
- Không ngờ được, Thiên Nhàn tiền bối trước khi rời đi còn bố trí cấm chế trận pháp.
Tằng Phong cười khổ, hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra được đây chính là áp lực cấp chế. Đối với áp lực cấm chế chỉ có hai biện pháp phá giải, một là trực tiếp giải trừ cấm chế, hai là trực tiếp dùng thân thể ngạng kháng vượt qua.
Giải trừ cấn chế? Cấm chế trận pháp do Thiên Nhàn Tiên đế bố trí, Tằng Phong có nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua bản thân có thể giải trừ được.
Cho dù là trận pháp bình thường nhưng do Tiên đế bố trí, cho dù có phát hiện ra được trận cơ của trận pháp cũng không thể giải trừ hết được. Dù sao cách biệt quá lớn, cho nên chỉ có một con đường là tiến vào.
- Tằng Phong, sao còn chưa tiến vào? Nguyên anh của Đại Thành kỳ cao thủ còn có thể chống chọi được, một Đại La kim tiên như ngươi hẳn phải vượt qua được chứ.
Nam Cung Lam cười nói.
Tằng Phong trong lòng thầm mắng "Nam Cung Lam, tên gia hỏa âm hiểm này, ai biết được đằng sau áp lực cấm chế còn có trận pháp nào nữa không? Đây là do chính Thiên Nhàn Tiên đế bố trí, làm sao chỉ có mỗi một áp lực cấm chế được." Nhưng Tằng Phong vẫn nở nụ cười nói:
- Không cần vội vã, đệ tử của Thượng Thanh cung ta vẫn còn chưa tới.
Nhất thời tất cả đều không ai dám tiến thêm tiếp.
Lý Dương nhìn Tằng Phong cùng Nam Cung Lam, trong lòng cười lạnh "Mấy tên Đại La kim tiên này chắc là sẽ để cho đệ tử thử vào trận trước, đợi cho tới khi nhìn rõ trận pháp cấm chế bọn chúng mới tiến nhập, thật là lũ gia hỏa âm hiểm!" bất quá Lý Dương lại cười nhạo bản thân.
Hắn cùng đám Tiêu Diêu tán nhân đứng yên ở đây không tiến nhập vào trong trận, cũng không phải là chung một đạo lý là để cho người của Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái vào trận trước sao?
- Hô hô...
Trên không trung trùng trùng điệp điệp giống như một bầy châu chấu khổng lồ, gần vạn tu tiên giả phi hành đầy trời, trong đó có hai đám người tốc độ cực nhanh, hơn đám người kia tới gần mười lần. Đó chính là số Tán tiên của Thượng Thanh cung cùng Thục Sơn kiếm phái, dẫn đầu phân biệt là Kim Kiếm tôn giả cùng Ngọc Minh chân nhân.
Nhóm dịch chúng tôi đang gặp chút khó khăn, rất mong anh em TTV ủng hộ tham gia dịch tại đây:
Tập 6: Phong khởi vân dũng
← Ch. 169 | Ch. 171 → |