← Ch.164 | Ch.166 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Trong mật thất của Thượng Thanh cung truyền tin đến Tiên giới.
Mật thất rộng lớn, phía trước gắn một tấm gương bát quái.
Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ hai người một trước một sau đứng thẳng, hơi cung kính khom người.
Bái kiến trưởng lão! Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ đều có vẻ thập phần cung kính. Thiếu niên lạnh lùng trong Bát Quái kính diện chính là trưởng lão Tiên giới Thượng Thanh cung, địa vị cực cao, không phải là người mà đệ tử ở Phàm Nhân giới có thể so sánh. Đây là lần đầu tiên Ngọc Minh chân nhân hai người nhìn thấy trưởng lão.
Thiếu niên lạnh lùng ở trong "kính điện", nhìn thoáng qua Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ. Mặc dù thông qua Bát Quái kính truyền tin tức, nhưng Ngọc Minh chân nhân cùng Phụng Tân cung chủ vẫn cảm thấy run lên, tựa hồ tâm linh của mình hoàn toàn bị nhìn thấu.
- Thần kiếm Tử Điện sắp xuất thế, Côn Luân tiên cảnh cũng chỉ có Thượng Thanh cung ta và Thục Sơn kiếm phái có thực lực phái người tiến nhập hạ giới. Giới hạn cao nhất của Phàm Nhân giới là Đại La kim tiên, cho nên người của hai phái nhất định phải là Đại La kim tiên. Nghe nói trong Côn Luân tiên cảnh có người đã độ tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, kết quả như thế nào? Có phải là thất bại không?
Thiếu niên băng lãnh lạnh nhạt nói.
Hắn cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút, theo hắn thấy, độ tán tiên thiên kiếp lần thứ chín khẳng định là thất bại. (1)
- Bẩm báo trưởng lão, Tiêu Diêu tán nhân đó không ngờ đã thành công vượt qua tán tiên thiên kiếp lần thứ chín. Hôm nay cũng được xem như Đại La kim tiên, phỏng chừng tán tiên thân đang từ từ biến thành tiên linh thân! Ngọc Minh chân nhân trong lòng tràn đầy oán khí.
Ngày đó Thượng Thanh cung hắn bị một đám người nhục mạ. Hắn nguyên là hy vọng Tiêu Diêu tán nhân độ kiếp thất bại. Nhưng ai ngờ Tiêu Diêu tán nhân lại phi thường như thế. Phải biết, tán tiên thiên kiếp lần thứ chín này còn chưa có ai chính thực vượt qua.
Trên mặt thiếu niên kia lộ chút kinh ngạc:
- Vượt qua rồi? Sao có thể như vậy?
Thiếu niên lãnh mạc này đừng thấy có bộ dáng thiếu niên, thực sự hắn đã tu luyện mấy trăm ngàn năm, đạt tới Tiên Quân tiền kỳ cảnh giới, tại Tiên giới cũng thuộc loại nhất lưu cao thủ. Hắn tới giờ còn chưa có nghe nói có người vượt qua được tán tiên thiên kiếp lần thứ chín.
Bẩm báo trưởng lão, Thục Sơn kiếm phái hiện tại cùng Tinh Cực tông quan hệ rất tốt. Tinh Cực tông đệ tử Lý Dương lại là nghĩa tử của Tiêu Diêu tán nhân. Đệ tử lo lắng Tiêu Diêu tán nhân sẽ cùng Thục Sơn kiếm phái liên thủ. Ngọc Minh chân nhân lúc này nói.
Thiếu niên lạnh lùng suy nghĩ chốc lát, rồi lạnh nhạt nói:
- Được, chuyện này bổn trưởng lão biết rồi, ngươi chỉ cần đợi người của Thượng Thanh cung ta phái xuống là được.
Nói xong, thiếu niên lãnh mạc trực tiếp dừng việc truyền tin.
Bên kia Tiên giới.
Vượt qua tán tiên thiên kiếp lần thứ chín? Đây là lần đầu tiên, xem ra Tiêu Diêu tán nhân kia khẳng định có chỗ nào đó hơn người, cần phải cẩn thận chuẩn bị. Nếu đã như vậy, lần này người Thượng Thanh cung ta phái xuống nhất định phải tuyển chọn thật kỹ!
Thiếu niên lãnh mạc nghĩ tới đây, liền lập tức rời khỏi mật thất.
Thục Sơn kiếm phái bên trong cũng có mật thất truyền tin tới Tiên giới.
- Cái gì? Kim Kiếm, ngươi nói thật sao?
Từ trong Bát Quái kính truyền lại thanh âm kinh ngạc của Nam Cung Lam.
- Đúng vậy, sư tôn, Tiêu Diêu tán nhân đúng là đã độ kiếp thành công!
Kim Kiếm tôn giả trả lời, Kim Kiếm tôn giả có bộ dạng của một lão già, nhưng Nam Cung Lam lại có dáng vẻ của một thanh niên, nhìn bề ngoài Nam Cung Lam chỉ như người ba mươi tuổi mà thôi.
Nam Cung Lam chính là đệ tử nhập thất của Thục Sơn kiếm phái đệ nhất cao thủ Cửu Thiên Tiên Đế. Cửu Thiên kiếm điển đã tu luyện tới được đệ ngũ Chương là Ngọc Thanh kiếm điển Chương. Công lực tuy chỉ là Đại La kim tiên hậu kỳ nhưng bằng vào công kích cường đại của Kiếm tiên cùng với uy lực của Cửu Thiên kiếm điển, thực lực chân chính tuyệt đối khủng bố.
Nam Cung Lam yên lặng một hồi, lúc sau mới nói:
- Kim Kiếm, trước hãy tạo quan hệ thật tốt với Tiêu Diêu tán nhân, nếu như hắn đã đạt tới cấp biệt này, đợi khi thần kiếm xuất thế, đối với bọn ta cũng có ảnh hưởng nhất định. Bất quá, hắn tương tự cũng có ảnh hưởng tới Thượng Thanh cung. Ừm, Tiêu Diêu tán nhân này không ngờ có thể vượt qua được tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, xem ra hắn nhất định phải có chỗ nào đó hơn người. Không biết chừng thực lực không chỉ như biểu hiện bên ngoài là Đại La kim tiên tiền kỳ. Được rồi, nói tới đây thôi, việc này ta sẽ thông báo với chưởng môn sau.
Nói xong, Nam Cung Lam liền trực tiếp ngưng truyền tin.
- nói không chừng lần này ta sẽ phải tự mình hạ giới một chuyến rồi!
Nam Cung Lam trong lòng thầm nghĩ, sau đó chuyền người đi thông báo với Thục Sơn kiếm phái trưởng môn
Tinh Cực tông.
Trên lâu các nơi ở của Lý Dương
Lý Dương dựa vào lan can, tay cầm Bích Thủy địch, nhắm hờ hai mắt, thổi Hồng Trần Luyện Tâm khúc. Nói đúng hơn, không thể tính là Hồng Trần Luyện Tâm khúc, bởi hiện tại Lý Dương đang thổi Tầm Mịch nhạc Chương mà mình tự sáng tác ra.
Tầm Mịch chi đồ mờ ảo vô cùng, cũng không biết tới ngày nào mới gặp lại nhau, ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, thậm chí còn không biết bản thân làm thế nào để tìm được người yêu, không ngừng tìm kiếm, chỉ là trong tâm vẫn luôn có một phần chấp niệm.
Tiếng sáo phiêu đãng tới khắp các khu vực trong Tinh Cực tông, rất nhiều đệ tự không tự chủ được đắm mình vào trong đó.
Trên người Lý Dương từ từ xuất hiện những gợn sóng màu xanh, tự hồ như mỗi lần hắn đắm chìm vào trong khúc nhạc, thì thanh sắc quang hoa này lại xuất hiện.
Đột nhiên...
Phạm vi của những gợn sóng này từ từ thu hẹp lại, như Lý Dương lại không hề phát hiện ra, hoàn toàn đắm chìm trong tư niệm của bản thân, tiếp tục thổi sáo.
Vầng sáng tiếp tục thu nhỏ lại, thậm chí chỉ còn cách thân thể có vài phân nữa, thanh sắc quang mang cứ theo tiếng sáo của Lý Dương mà tiếp tục thu nhỏ lại, cuối cùng thậm chí biến mất không thấy đâu, nhìn từ bên ngoài cơ thể hoàn toàn không còn thanh sắc quang hoa nữa.
Nhưng Lý Dương không hề chú ý, trong đan điền của hắn, đã xuất hiện đạo đạo thanh sắc khí lưu.
Thời gian trôi qua, giống như những sự kiện Lý Dương trải qua càng nhiều, cảm khái càng sâu, Tầm Mịch nhạc Chương cũng càng lúc càng dài, trong Tầm Mịch nhạc Chương có cảnh Lý Dương năm xưa cố gắng khổ luyện trong khu nghiên cứu cơ nhân thủy dược, có những tràng chém giết tại địa hạ quyền đàn, có...
Tầm Mịch chi đồ của Lý Dương càng dài, Tầm Mịch nhạc Chương cũng cứ theo đó mà kéo dài ra.
Nếu như Lý Dương vẫn cứ tiếp tục cố gắng như vậy, không ngừng nghĩ cách tiến nhập Quỷ giới, nhưng lại vĩnh viễn không thể làm được, thì Tầm Mịch nhạc Chương cũng sẽ kéo dài vô tận.
"Tầm Mịch nhạc Chương" là mô tả lại quá trình tìm kiếm của Lý Dương. Mỗi lần thổi lên, Lý Dương lại tựa như vừa mới trải qua một biến cố, tâm linh lại được thanh tẩy thêm lần nữa, tâm cảnh tiếp tục đề cao thăng hoa. Chỉ trong thời gian của một khúc nhạc, nhưng đã miêu tả lại được toàn bộ quá trình tìm kiếm.
Tiếng sáo dừng lại!
- Ai!
Lý Dương than nhẹ một tiếng, buông cây sáo xuống. Mỗi lần Lý Dương cảm thấy con đường tìm kiếm càng thêm xa xôi, lại lấy sáo ra thổi, trong lòng cũng bình tĩnh trở lại, có thể chịu được sự tịch mịch.
- Ân?
Lý Dương khẻ cau mày. Hắn đột nhiên cảm thấy trong đan điền tựa như có một loại năng lượng kỳ lạ, lập tức tâm thần tiến nhập vào trong xem xét.
Trong đan điền.
Đan điền giống như vũ trụ vô biên, Chu Thiên Càn Khôn viên cầu giống như một hành tinh, không ngừng vận chuyển. Bảy khỏa tinh cực án chiếu theo bắc đẩu thất tinh bố trí bên trong Chu Thiên viên cầu cũng không ngừng hấp thu thiên địa linh khí, chuyển hóa thành ma sát lực tiến nhập vào trong bảy khỏa tinh cực. Bảy khỏa tinh cực sau đó lại phát ra ma sát lực tiến nhập vào trong đao phách.
Một ngọn phi đao màu vàng nhạt lơ lửng ở giữa.
Mà lúc này thanh sắc khí lưu dày đặc giống như một con sông, tràn ngập khắp cả trong đan điền.
"Đây không phải là bi sát được miêu tả trong ngọc giản mà nghĩa phụ cấp cho ta sao?" Lý Dương trong lòng cả kinh, rồi lập tức vui sướng, bản thân không ngờ bất tri bất giác lại sinh ra bi sát, bi sát này hỗ trợ cho kiếm mang được gọi là Kiếm Chi Bi Sát.
Nhưng Lý Dương lại là đao mang, đao phách, bi sát này là hỗ trợ cho đao mang nên gọi là Đao Chi Bi Sát mới đúng.
- Ta trước cứ tiến vào mật thất, sau đó sẽ từ từ để Đao Chi Bi Sát cùng đao phách dung hợp!
Lý Dương cố gắng đè nén sự kích động, vội vàng dùng Xuyên Vân Toa Vụ thân pháp.
Trong mật thất chuyên dụng của Lý Dương.
Chỗ bế quan ba năm lần trước, với tốc độ đao mang của Lý Dương, rất nhanh liền đã tới được Tuyết phong.
- Độn!
Lý Dương tay kết ấn pháp, lập tức xuyên qua nham thạch, trực tiếp tiến nhập vào mật thất trong lòng núi.
Sau khi bố trí cấm chế xung quanh mật thất xong, Lý Dương trực tiếp xếp bằng ngồi xuống, trong tay cầm một khối ngọc giản ghi nhớ những việc liên quan tới Kiếm Chi Bi Sát mà lần trước Tiêu Diêu tán nhân đã cấp cho hắn, bên trong còn ghi cách làm sao để bi sát hỗ trợ cho kiếm mang. Tương tự Lý Dương cũng có thể dùng bi sát hỗ trợ cho đao phách.
- Lý Dương, chờ một chút... đừng quá vội vàng!
Bá Vương bỗng nhiên lên tiếng.
- Bá Vương, ta hiện tại cứ lưu bi sát hỗ trợ trên đao phách, sau này công kích có thể có thêm tâm thần công kích. Sao vậy? Có vấn đề gì sao?
Lý Dương hỏi lại.
Hạng Vũ cười nói:
- Lý Dương, ngươi chẳng lẽ không thể nhất cử tam tiện sao?
Lý Dương sửng sốt, "nhất cử tam tiện"?
- Thật sự là tiểu tử ngu ngốc, nghĩa phụ ngươi là tu tiên, phương pháp công kích rất đơn giản, cho nên chỉ có thể hỗ trợ cho kiếm mang. Nhưng ngươi? Ngươi chẳng lẽ chỉ có đao mang công kích sao? Tu ma giả thân thể của ngươi để làm gì?
Hạng Vũ trách mắng.
Lý Dương ngẩn người rồi lập tức cười lớn:
- Ha ha, đúng vậy, tu ma giả tối cường chính là nhục thể, nhục thể công kích cũng là một phương pháp. Nếu như ta đem một bộ phận bi sát dung hợp vào nhục thể, sau này nhụ thể của ta cũng có thể có hỗ trợ thêm tâm thần công kích. Hay, hay! Bá Vương, người quả là lợi hại. Bi sát này nhất định phải sử dụng thật tốt. Ừm, được! Cứ theo biện pháp của người đi.
Lý Dương nói xong, liền nhắm mắt đề tâm thần hoàn toàn dung nhập vào đan điền.
Đầu tiên là dùng một bộ phận bi sát dung hợp vào trong đao mang.
Lý Dương có thể cảm nhận rõ ràng, tâm thần của bản thân cùng khí lưu màu xanh này có một liên hệ kỳ lạ. Hắn trước tiên khống chế gần nửa thanh sắc khí lưu từ từ tiến vào Chu Thiên viên cầu, án chiếu theo phương pháp của Kiếm Chi Bi Sát tu luyện ra Đao Chi Bi Sát.
Khí lưu màu xanh cắt thành hai đoạn, trong đó một đoạn khí lưu không ngừng tụ tập vào trong đao phách, đồng thời đạo khí lưu còn lại cũng từ từ tụ hội lại. Mật độ gia tăng đồng thời cũng thu nhỏ lại, thanh sắc khi lưu ban đầu tràn ngập cả đan điền, giờ biến nhỏ lại chỉ còn bằng đao phách.
Đồng thời hình thái cũng thay đổi, quá khứ là khí lưu, giờ lại là thiểm điện!
Không khác biệt nhiều lắm so với thanh sắc thiểm điện của tán tiên thiên kiếp lần thứ chín, bất quá bản thân rất bé nhưng vẫn to hơn so với sợi tóc một tí. Tán tiên đệ cửu thứ thiên kiếp khi xưa, ban đầu thanh sắc thiểm điện cũng chỉ bằng một sợi tóc.
Thanh sắc thiểm điện giống như điện xà không ngừng di chuyển xung quanh đao phách.
Lý Dương chậm rãi khống chế thanh sắc thiểm điện dung hợp vào trong đao phách, thanh sắc thiểm điện giống như sợi tóc cuốn quanh lấy đao phách từ từ thấu nhập vào bên trong.
Đột nhiên, Lý Dương trong lòng chấn động.
Hắn đột nhiên có một loại cảm giác, giống như có một cầu nối vô hình liên hệ giữa tâm thần năng lượng cùng với đao phách. Lý Dương thậm chí có thể trực tiếp để tâm thần lực lượng đi theo đao phách công kích.
Lúc này bên trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu, đao phách màu vàng nhạt sớm đã biến đổi.
Trên thân của đao phách màu vàng nhạt đã có một đường ngoằn nghèo màu xanh, vây bọc lấy xung quanh đao phách.
Thành công rồi!
Lý Dương trong lòng kích động.
- Lý Dương, bi sát đã dung hợp thành công với đao phách, vậy bi sát này làm sao để dung hợp với thân thể đây?
Hạng Vũ hỏi Lý Dương.
Lý Dương ngẩn người.
- Bá Vương, đao phách có thể cùng với đao phách dung hợp, như nhục thể cũng có thể cùng dung hợp với bi sát!
Lý Dương bản thân cũng không xác định được.
Khí lưu màu xanh chỉ có một chút, thân thể lớn như vậy, làm sao dung hợp đây.
Thân thể quá lớn, dung hợp vào chỗ nào đây? Chẳng lẽ là tùy ý tìm một nắm đấm hay chỗ nào đó để dung hợp?
Hạng Vũ lại hỏi.
Lý Dương đột nhiên hai mắt sáng ngời:
- Có rồi, Bá Vương, hạch tâm của nhục thể là ở đâu?
Hạng Vũ hơi bất ngờ nói:
- Không phải là trái tim sao? Chẳng lẽ dung hợp vào trong tim, vậy, là thế nào? Tim cũng không thể công kích.
Lý Dương cười nói:
- Tim không thể công kích, nhưng tim lại có thể phát ra ma sát lực. Ta có thể để tâm thần công kích nhập vào ma sát lực. Sau đó khi nhục thể công kích, đồng thời hộ trợ ma sát lực, như vậy không được sao?
Đao phách của Lý Dương cũng có đạo lý như vậy, bi sát cùng đao phách dung hợp, khi đao mang công kích, liền có thể có cả tâm thần công kích.
Nếu bi sát dung hợp vào tim, tim phát xuất ra ma sát lực liền có thể mang theo cả tâm thần công kích, tới lúc đó, quyền cước đều dùng ma sát lực công kích là được.
Thông minh! Hạng Vũ khen ngợi.
Lý Dương mỉm cười, lập tức tâm thần liền bắt đầu khống chế đạo khí lưu màu xanh còn lại tiến vào trong tim, sau đó để thanh sắc khí lưu cùng với cỗ cỗ thiên địa linh khí cùng nhau tiến vào trong đan điền.
Khí lưu màu xanh kịch liệt thu nhỏ lại, biến thành một tia chớp rồi dung hợp vào trong đan điền.
Nhưng.
Theo suy đoán của Lý Dương, bi sát có lẽ sẽ cùng tim dung hợp tại một chỗ, nhưng trên thực tế tình huống lại không giống như vậy.
- Xuy xuy...
Thanh sắc thiểm điện không ngờ ở trong trái tim, dựa theo Ma Dương điển vận chuyển lại xuất hiện biến hóa đặc thù.
Thanh sắc thiểm điện không ngờ dung hợp vào trong ma sát lực, sau đó dung nhập vào từng bộ phận trên cơ thể của Lý Dương và rồi trở thành một bộ phận của cơ thể.
- Xuy xuy...
Nếu có người tới mật thất, liền có thể pháy hiện toàn thân Lý Dương phát ra đạo đạo thanh sắc điện quang, sau một hồi lâu, thanh sắc điện quang biến mất không thấy đâu.
Nhưng giữa trán của Lý Dương lại xuất hiện một đạo ấn ký màu xanh, chỉ là xuất hiện rất nhanh, mới đó đã không thấy đâu.
Rốt cuộc là có chuyện gì? Lý Dương trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, cả Hạng Vũ cũng không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
---
1. Phụ chú: Thiên kiếp chính là do thiên địa khống chế, cho nên Tiêu Diêu tán nhân thành công vượt qua thiên kiếp, Tiên giới Thượng Thanh cung nhân cũng không biết
Chúc mừng ngày phụ nữ Việt Nam 20 - 10
Nhóm dịch chúng tôi đang gặp chút khó khăn, rất mong anh em TTV ủng hộ tham gia dịch tại đây:
Tập 6: Phong khởi vân dũng
← Ch. 164 | Ch. 166 → |