← Ch.408 | Ch.410 → |
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
- Nguyên Thủy!!!
Xi Vưu nhìn chằm chằm vào Nguyên Thủy Thiên Tôn phẫn nộ quát, đồng tử của hắn tựa như bộc phát những luồng điện, cả Hỗn Độn Không Gian đã tựa hồ sáng bừng lên. Hiển nhiên, Xi Vưu lúc này đã giận điên người.
- Nhận lấy cái chết!
Xi Vưu cắn răng nói, trước giờ Xi Vưu chưa bao giờ phẫn nộ đến thế. Nhưng lúc này hắn là quả thật đã phẫn nộ phát điên lên.
Đại Tôn vĩnh viễn bất tử. Nguyên thần linh hồn của Lý Dương có thể tương đương với Ngũ Hành Chi Linh, Xi Vưu tin rằng nhất định hắn sẽ trở thành Đại Tôn, vô luận làm sao hắn sẽ tuyệt đối không thể chết. Nhưng bất tử không có nghĩa là có thể thoát ly khỏi Cửu U Vực, Cửu U Vực cuồng loạn nhất, hấp lực kinh khủng cũng làm cho Đại Tôn phải lạnh mình.
Không ai biết cuối cùng của Cửu U Vực rốt cuộc là cái gì, Đại Tôn cũng không có dũng khí đi vào. Trên thực tế kia không phải là chuyện có dũng khí hay không, mà là các Đại Tôn tự biết nặng nhẹ, chỉ cần thấy cảnh Cửu U Vực điên cuồng hấp thu nước Thiên Hà, bọn họ cũng tự biết mà không dám tiến vào Cửu U Vực.
Đại Tôn đích thật là bất tử, nhưng nếu bị hãm ở Cửu U Vực thì cũng có thể không ra được. Một khi vĩnh viễn giam trong Cửu U Vực, quả thật là sống không bằng chết. Lý Dương cho dù trở thành Đại Tôn thì có gì hữu dụng đâu?
Cơ bắp toàn thân Xi Vưu cuộn lên, kình khí từ nắm đấm phát ra làm vỡ vụn cả một khoảng không gian.
- Oành...
Một trận chấn động kịch liệt, một quyền Xi Vưu kinh khủng xuyên phá không gian, còn mang theo cả năng lượng làm băng hoại thiên địa đánh thẳng vào Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh hãi:
- Xi Vưu lại vì Lý Dương mà nổi điên rồi, không ổn!
Nguyên Thủy Thiên Tôn không phải là đối thủ của Xi Vưu, hắn căn bản bất chấp mọi thứ, dùng hết sức vung Bàn Cổ phiên lên che chắn trước mặt. Còn nắm đấm của Xi Vưu sau khi xuyên phá thiên địa, liền nện mạnh vào Bàn Cổ phiên của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời bay lui ra sau, Bàn Cổ phiên cũng chấn động một lúc lâu sau mới hoàn toàn hóa giải được một kích này của Xi Vưu.
- Xi Vưu, dám khi dễ Nhị sư đệ, đối thủ của ngươi là ta.
Lão Tử lúc này cảm thấy vô cùng hài lòng với cú đánh lén vừa rồi của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Huống chi Tam Thanh và Tam Tôn đại chiến thì đối thủ của hắn chính là Xi Vưu. Xi Vưu bây giờ đánh Nguyên Thủy, Lão Tử há có thể để mặc hắn tự tung tự tác?
Lão Tử lúc này vung căn quải trượng, hướng về phía Xi Vưu nện xuống.
- Tiên giới Tam Thanh, lo lắng về việc sinh ra vị Đại Tôn thứ tư Ma giới ta, lại dám dùng thủ đoạn như thế. Thật mắc ói, ta cũng phát điên rồi!
Toàn thân Chúc Dung Đại Tôn hỏa quang đại thịnh, hắn cũng không thèm đánh với Thông Thiên giáo chủ, mà đánh về phía Nguyên Thủy.
- Nguyên Thủy! Xem đây!
Cộng Công cũng rất giận dữ, bay thẳng đến Nguyên Thủy đánh xuống.
Thông Thiên giáo chủ thấy cảnh này, nhưng lại cố ý chậm chân một chút.
- Hừ hừ, đánh hay lắm! Nguyên Thủy ở Tiên giới cũng cực kỳ kiêu ngạo, bình thường hay dựa vào Đại sư huynh mà lên mặt, làm cho hắn ăn quả đắng một lần cũng tốt.
Nội bộ Tiên giới Tam Thanh cũng không phải là hoàn toàn đoàn kết, Thông Thiên giáo chủ đã cố ý không ra tay.
Trong Tiên giới, Lão Tử vô vi, chính thức thân truyền đệ tử chỉ có một người là Huyền Đô Đại Pháp Sư, kí danh đệ tử có thượng động bát tiên cũng tiêu diêu tự tại, cũng không khai sơn lập phái. Do đó thế lực của Lão Tử tại Tiên giới cũng không có bao nhiêu.
Đệ tử dưới tay Thông Thiên và Nguyên Thủy Thiên Tôn đều rất nhiều. Thế lực cũng rất lớn.
Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử có quan hệ rất tốt, có đại sự gì đều nói "việc này phải thỉnh giáo đại sư huynh ", Lão Tử bình thường tự nhiên rất thiên vị Nguyên Thủy Thiên Tôn, do đó trong Tiên giới, thế lực của Nguyên Thủy Thiên Tôn lại càng mạnh hơn.
Thông Thiên giáo chủ ngại việc tranh chấp vì bản thân mình tốt xấu cũng là một trong Tam Thanh, đều là sư huynh đệ. Chỉ có thể làm ngơ coi như không nhìn thấy, trên thực tế trong lòng cũng rất hậm hực.
Chúc Dung, Cộng Công hai đánh một, Nguyên Thủy tự nhiên luống cuống tay chân, chỉ một lát sau, liền không đỡ được nữa.
- Bồng!
Chúc Dung đập mạnh một bổng vào đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn, Chúc Dung địa hỏa thần côn không phải là một cây côn bình thường, nó dung hợp mười đại kim ô, ngọn lửa trong đó thậm chí còn vượt qua cả Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, đó là sự lợi hại của hỗn độn Hỏa Linh.
Tóc trắng bay phất phơ của Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời bị đốt trụi.
- Ngươi dám ...
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời giận quá bốc, đỉnh đầu xịt ra cả luồng khói trắng:
- Khinh người quá đáng, không đập vào mặt các ngươi, há có thể làm cho ta hạ hỏa.
- Bồng!
Lục sắc trường thương của Cộng Công đột nhiên biến thành mềm như bún, như một cán roi quất vào mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhất thời mặt hắn xuất hiện một vết roi rướm máu. Nguyên Thủy Thiên Tôn rùng mình, nhất thời cả mặt mũi đều đỏ bừng lên, gào lên:
- Không đánh vào mặt các ngươi, Nguyên Thủy Thiên Tôn không phải là một trong Tam Thanh!
- Chúc Dung, hai đánh một, đúng là không biết xấu hổ.
Lúc này Thông Thiên giáo chủ từ từ bay đến, hét lớn rồi đánh mạnh về phía Chúc Dung.
Dù sao cũng không thể đứng một bên quan khán quá lâu, nếu không ý đồ của mình sẽ bị Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn phát hiện ra. Đại Tôn giao thủ tốc độ cực nhanh, trên thực tế vừa rồi Thông Thiên đứng một bên chỉ dừng tay có vài giây mà thôi.
Do đó Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không thể làm sao hoài nghi Thông Thiên được.
- Tam sư đệ, ngươi đối phó Chúc Dung trước.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngược lại còn cảm kích Thông Thiên giáo chủ, dù sao hai đánh một, Nguyên Thủy Thiên Tôn chỉ biết đỡ. Thu thập Cộng Công trước, rồi quay sang đối phó Chúc Dung, đây là kế hoạch của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
- Ha ha! Nguyên Thủy, đốt mái tóc của ngươi, đánh vào mặt nhà ngươi, có phải là đau lắm phải không.
Chúc Dung không lo lắng chút nào.
Mặc dù Nguyên Thủy đại chiến hơi bị rơi xuống hạ phong, nhưng hai bên cũng đã đại chiến không biết bao nhiêu lần, muốn đánh bại được Nguyên Thủy Thiên Tôn cơ hồ là một việc bất khả thi.
Nhưng Thông Thiên giáo chủ và Nguyên Thủy liên thủ, hắn sẽ cùng với Cộng Công liên thủ chống lại ngay, dù sao quan hệ giữa Ma giới Tam Tôn cũng rất tốt.
Trong lúc nhất thời, trong Hỗn Độn Không Gian một lần nữa xảy ra một trận ác chiến.
Xi Vưu vì Lý Dương nên công kích điên cuồng, Lão Tử trong lúc nhất thời chỉ có thể cuống cuồng chống đỡ, nhưng phòng thủ không được chặt chẽ như trước, hai người đánh đến hôn thiên ám địa. Về phần Nguyên Thủy Thiên Tôn, thì không cần nhiều lời, hắn đánh mức điên cuồng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này phải đánh để lấy lại thể diện. Bàn Cổ phiên phất lia lịa, khi thì đập xuống, khi thì trùm cả không gian, Nguyên Thủy rơi vào trạng thái phát huy hết lực lượng siêu cường. Xem ra việc phẫn nộ cực độ cũng có thể làm cho lực công kích của một người tăng vọt.
- Đánh lén. Tam Thanh lại đánh lén!!!
Hạng Vũ là người thứ nhất có phản ứng.
Có thể đánh lén Lý Dương, hơn nữa ngay cả Lý Dương cũng không kịp có phản ứng, cũng chỉ có Đại Tôn và Hồng Quân thôi. Hồng Quân đâu cần phải đối phó người nào. Nếu ra tay đánh lén thì còn gì là thân phận địa vị của Hồng Quân Đạo Nhân nữa?
Còn nhân vật cấp bậc Đại Tôn, Ma giới Tam Tôn tự nhiên sẽ không đối phó Lý Dương, cho dù đầu óc bã đậu cũng có thể đoán ra là Tiên giới Tam Thanh đánh lén.
- Cửu U Vực! Cửu U Vực vô cùng thần bí, lực thôn phệ cực mạnh, đến cả Đại Tôn cũng không dám vào. Chỉ cần xem nước Thiên Hà gần như là vô tận thế mà vẫn bị Cửu U Vực hút sạch, sư huynh lần này bị công kích, bị hãm vào trong Cửu U Vực.
Điền Cương mắt hơi đỏ lên, miệng thở gấp.
Sốt ruột, khó chịu, phẫn nộ!
Lãnh Huyết Ma Đế cũng bay tới, nàng cũng thấy cảnh này, lạnh lùng nói:
- Hẳn là Tiên giới Tam Thanh hạ độc thủ, Cửu U Vực thần bí khó lường, Lý Dương huynh đệ có thể... Có thể không có cách nào thóat ra.
- Im miệng!
Điền Cương đột nhiên nắm cổ áo Lãnh Huyết (dã man, o biết nàng là con gái àh), ánh mắt tóe lửa. Hắn nhìn chằm chằm Lãnh Huyết Ma Đế nói:
- Sư huynh ta nhất định sẽ thoát, không có khốn cảnh nào có thể gây khó dễ cho hắn, Lôi Viêm Địa Ngục và Hỗn Độn Sơn cũng không thể vây khốn hắn, lần này hắn chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì.
Lãnh Huyết Ma Đế cười lạnh:
- Lôi Viêm địa Ngục mặc dù nguy hiểm, nhưng vẫn còn có người khác biết hư thật trong đó, nhưng Cửu U Vực này ngay cả Đại Tôn cũng không biết bên trong có cái gì, ngươi cũng thấy nước Thiên Hà hút sạch như thế. Năng lượng thôn phệ khổng lồ như vậy, Đại Tôn cũng không thoát ra được, Lý Dương làm sao ra được, ngươi đừng tự dối mình nữa.
Điền Cương rùng mình, tay từ từ buông Lãnh Huyết Ma Đế ra.
- Không, tuyệt đối không có khả năng, không khó khăn nào có thể ngăn nổi sư huynh, tuyệt không có!
Điền Cương thì thầm nói.
Điền Cương cơ hồ luôn luôn đi cùng với Lý Dương từ đầu đến cuối, từ khi còn là quyền thủ của hạ quyền đàn tới tận hôm nay. Hơn nữa một nhà hắn chịu ơn cứu mạng của Lý Dương, đối với Lý Dương, Điền Cương vừa cảm kích vừa kính trọng.
- Điền Cương, ngươi cần tĩnh táo lại.
Hạng Vũ nghiêm mặt, vỗ vỗ vai Điền Cương.
Hạng Vũ hiểu, cho dù biết là Tam Thanh đã hạ thủ, bọn họ cũng không có biện pháp gì. Tam Thanh là nhân vật ra sao, bọn họ bất quá chỉ là Ma Đế thôi, trong mắt Tam Thanh cũng chỉ là con kiến, căn bản không thể trả thù được.
- Nếu sư huynh có gì ngoài ý muốn, ta nhất định buộc Tam Thanh phải hối hận!!!
Điền Cương gằn giọng nói, hàn quang trong mắt tỏa ra, Khai Thiên Thần Phủ trong tay hắn run lên bần bật, phát ra những âm thanh kì lạ, giống như vật có linh tính.
Hạng Vũ và Lãnh Huyết Ma Đế nhìn Điền Cương lúc này cũng cả kinh.
Lúc này bọn họ mới tỉnh ngộ, Điền Cương không giống như bọn họ, Điền Cương bản thân có Khai Thiên Thần Phủ, Khai Thiên Thần Phủ là thần khí của Bàn Cổ, Bàn Cổ lại là một nhân vật bằng vai phải lứa với Hồng Quân, thần khí của ngài uy lực hẳn phải kinh khủng phi thường.
Điền Cương muốn trả thù, nói không chừng cũng có có thể làm được.
Tam Thanh như một người đã trưởng thành, còn Điền Cương giống như một đứa hài đồng, nhưng hài đồng này lại có thể giết chết người trưởng thành bằng một con dao. Mặc dù hiện tại đây đứa bé này chưa thể phát huy hết uy lực của con dao ấy, nhưng rõ ràng là một con dao cũng có uy hiếp với người trưởng thành.
Còn các Ma Đế khác, cho dù Tam Thanh đứng yên cho họ đánh, cả bọn cũng không thể gây thương tổn cho Đại Tôn. Nhưng Đại Tôn khi đối mặt với Điền Cương, trong lòng có cũng hơi e ngại. Đúng ra là e ngại Khai Thiên Thần Phủ của Điền Cương. Dù sao Khai Thiên Thần Phủ được hình thành từ khi khai tích hỗn độn, hóa ngũ hành thành lục giới.
- Không đối phó được Tam Thanh, ta cũng có thể giáo huấn đám đồ tử đồ tôn của bọn họ.
Lãnh Huyết Ma Đế cười lạnh nói.
Hạng Vũ và Điền Cương nhãn tình sáng lên.
- Đại quân Trung Ương Nguyên Vực nghe lệnh, xung phong! Đối mặt địch nhân tuyệt đối không thể dung tình, giết hết không tha!
Hạng Vũ phẫn nộ quát lên.
- Thủy Vực Phương Bắc nghe lệnh, truy sát người Tiên giới, giết hết không tha!
-... giết hết không tha!
Thanh âm của ba thống soái vang vọng cả chiến trường.
Trong quá trình chiến đấu, các chiến sĩ Ma giới xem như chỉ hạ thủ lưu tình, dù sao mục đích chính của bọn họ là chiến đấu, cố gắng đạt được thắng lợi trong cuộc đại chiến này, không phải muốn giết chết hết địch nhân. Do đó khi truy sát cũng không dùng tốc độ nhanh nhất, công kích cũng không quá mức điên cuồng.
Nhưng bây giờ vừa nghe mệnh lệnh của ba vị thống soái, nhất thời khí thế thay đổi.
Giết không tha!
- Gầm!!!...
Những tiếng rú từ nỗi điên cuồng ẩn chứa trong huyết mạch của chiến sĩ Ma giới. Bây giờ mọi người đã phát cuồng, mắt đỏ ngầu, bắt đầu giết chóc.
Giết!
Không do dự gì, cứ thế mà giết!
Cả chiến trường trở nên điên cuồng, cao thủ Ma giới từ việc bay ở trên trời đuổi theo như một bầy châu chấu đột nhiên biến thành những máy bay tiêm kích bổ xuống, tốc độ tăng lên rất nhiều, lực công kích cũng mạnh hơn. Mọi người đã bộc phát hoàn toàn thực lực mạnh nhất, nhất thời tổn thất của Tiên giới tăng lên rất nhiều.
- Chạy mau, người trong Ma giới điên cả rồi.
- Mọi người chạy mau lên, người Ma giới nổi giận rồi.
Những thanh âm nhốn nháo trong đại quân Tiên giới. Đám người Tiên giới sớm đã mất đấu chí, dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi. Nếu còn có có mấy người ở lại muốn chiến đấu vớicác chiến sĩ Ma giới, chỉ trong giây lát đã bị một đám người Ma giới tràn lên chém chết sạch.
Không gian chấn động.
Một khe nứt xuất hiện, nhất thời hơn mười Tiên Quân chết ngay tại đương trường, mắt Điền Cương đỏ ngầu, nắm tay nắm chặt lấy Khai Thiên Thần Phủ, vung búa giết chóc.
- Sư huynh, ngươi phải sống mà thóat ra, nhất định phải ra nhé!!!
Điền Cương kêu thầm, Khai Thiên Thần Phủ trong tay càng lúc càng múa lên loang loáng.
Vô luận là Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh, hay là cuộc chiến giữa đại quân Ma giới và đại quân Tiên giới, tất cả đều vì việc Lý Dương bị đánh lén rơi vào Cửu U Vực mà ngày càng thêm điên cuồng, trong lúc nhất thời Tiên Ma giới hoàn toàn rối loạn.
Loạn.
Không ai có thể ngăn cản, chỉ có giết chóc.
Hoặc là người Ma giới giết người Tiên giới, hoặc người Tiên giới giết người Ma giới, hai phương nhân mã đánh nhau không chút dung tình, đánh nhau hăng máu đến quên cả việc sống chết của bản thân.
Sau khi nhìn thấu sanh tử, những người tu luyện có còn sợ chết nữa không?
Dù sao tu luyện rất lâu rồi, thời gian họ sống đã vượt xa người bình thường, bọn họ sẽ chấp nhận việc chết trên chiến trường với một thái độ thản nhiên.
Huyết tinh ngập trên chiến trường, máu nhiễm hồng cả bầu trời Thiên Hà, tay chân gãy vụn, kiếm gãy bay tán loạn trong không trung.
Còn Tam Tôn, Tam Thanh trong Hỗn Độn Không Gian cũng chém giết rất kịch liệt, trong đó Nguyên Thủy Thiên Tôn là người đang công kích Cộng Công điên cuồng nhất...
Tiên Ma càng lúc càng điên cuồng hơn, bởi Lý Dương.
Sau khi Lý Dương bị hút vào Cửu U Vực thì chuyện gì xảy ra trong đó? Cửu U Vực rốt cuộc có bí mật gì đây?
Cửu U Vực.
"Đây là đâu?" Lý Dương từ từ tỉnh lại, nhìn quanh bốn phía, lập tức Lý Dương mặt mày biến sắc, hắn cảm thấy rõ ràng mình đang rơi xuống rất nhanh, tốc độ nhanh đến kinh người, hơn nữa lực hút khổng lồ càng làm cho hắn cảm thấy hoảng sợ.
Hoàn hảo, ở đây thần thức vẫn còn hữu hiệu, thần thức Lý Dương đảo qua, hoàn toàn nắm được mọi việc.
Phía dưới Cửu U Vực là khoảng trống ngàn dặm, nhưng hắn vẫn rơi xuống phía dưới như trước, không ai biết Cửu U Vực này rốt cuộc sâu đến đâu, Lý Dương khống chế bổn nguyên năng lượng cố gắng chống đỡ với hấp lực, nhưng căn bản không có hiệu quả.
Ngay cả Đại Tôn đã nhìn thấy hấp lực này cũng phải lạnh mình, Lý Dương há có thể thoát khỏi nổi, nhất là khi Lý Dương đã bị hãm vào trong Cửu U Vực.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
← Ch. 408 | Ch. 410 → |