← Ch.379 | Ch.381 → |
"Tùy ngươi" Thái Tử Phi cười lạnh 1 tiếng nói: "Tất cả đều là do các ngươi bức ta. Vốn dĩ cuộc sống của ta và Thái Tử có thể trôi qua lặng lẽ. Chỉ là ma qủy các ngươi xuất hiện đã làm rối loạn cuộc sống chúng ta."
"Điện hạ, có lẽ chúng ta quả thật là 1 đám ma qủy, nhưng ngươi cũng không có tư cách phê bình chúng ta. Nếu lúc đầu ngươi phát hiện Thái Tử cùng người đàn bà kia có quan hệ, có thể tỉnh táo xử lý, ngươi cũng sẽ không bị chúng ta lôi kéo. Cuối cùng, tạo nên cục diện này cũng chính là ngươi, không nên oán hận người khác." Hắc Phượng Hoàng âm thanh lạnh lùng nói.
Thái Tử Phi sắc mặt âm trầm nhìn Hắc Phượng Hoàng nói: "Ma qủy, cũng là do lũ ma qủy các ngươi làm hại ta. Ta lập lại lần nữa, ta muốn gặp hắn. Nếu hắn vẫn còn ẩn mặt không gặp ta thì đừng trách ta trở mặt."
Hắc Phượng Hoàng cả kinh, vốn nghĩ Thái Tử Phi chỉ là một người bình thường, nhưng lúc này trên người nàng có thể cảm nhận được một cỗ sát khí cường đại. Thậm chí cổ khí tức này còn làm cho hắn nội tâm cảm thấy sợ hãi.
"Điện hạ, ngươi đừng quá kích động, ta lần này trở về nhất định nói với hắn, đồng thời tận lực khuyên bảo hắn cùng ngươi gặp mặt 1 lần. Bất quá, ngươi ở đây phải chuẩn bị thật tốt. Ngươi chắc đã biết, các ngươi gặp mặt một khi bị người khác phát hiện, chúng ta sẽ lâm vào thế bị động." Hắc Phượng Hoàng khuyên giải nói.
"Việc này không cần ngươi chỉ bảo, ta tự biết làm như thế nào." Thái Tử Phi cười 1 tiếng nói: "Hắc Phượng Hoàng, ngươi trở về nói với hắn, một khi nóng nảy ta có thể làm bất cứ chuyện gì."
Hắc Phượng Hoàng nao nao, thấp giọng nói: "Điện hạ, ngươi hôm nay làm sao vậy, tựa hồ tâm tình rất kích động, chẳng lẽ ngươi không thể vì Hoàng Thái Tôn mà nghĩ lại? dù sao, hắn cũng chính là con ruột của ngươi."
Thái Tử Phi cười lạnh 1 tiếng nói: "Con ta, không sai, đúng vậy, Hoàng Thái Tôn chính là con của ta và hắn, nhưng là những năm gần đây, hắn có hoàn thành trách nhiệm làm cha sao? hắn có hoàn thành trách nhiệm làm chồng sao?. Không có, cái gì cũng không có. Hắn trong lòng không coi chúng ta là vợ con, hắn không phải chỉ coi trọng quyền lực thôi sao."
"Điện hạ, không thể nói bậy." Hắc Phựơng Hoàng vội vàng nói: "Ngươi hẳn là biết, hắn làm tất cả là để cho Hoàng Thái Tôn có thể lên ngôi Hoàng Đế."
"Có đúng vậy không?" Thái Tử Phi đi vài bước tới gần Hắc Phượng Hoàng nói: " Trước kia, ta rất ngây thơ khờ khạo, vẫn tin vào hắn, cũng nghĩ chúng ta tất cả là vì đứa con này. Nhưng bây giờ ta hiểu, hắn làm vậy chỉ là vì chính mình."
"Điện hạ, người hiểu lầm rồi, tuyệt đối không phải như người tưởng tượng." Hắc Phượng Hoàng thầm giật mình, vội vàng giải thích nói: "Tin ta đi, tất cả những thứ chúng ta làm cũng đều là vì Hoàng Thái Tôn."
"Im miệng, ngươi không thể thay mặt hắn nói." Thái Tử Phi xoay người chuyển ánh mắt nhìn Linh vị của Thái Tử: "Ngươi đi đi, nhớ làm cho hắn nhanh chóng gặp ta, nếu không ngươi biết hậu quả rồi đó."
Hắc Phượng Hoàng đã âm thầm theo Thái Tử Phi cả chục năm, đối với nàng có chút hiểu rõ, cũng có thể hiểu được, Thái Tử Phi chính là người đàn bà điên cuồng. Những chuyện người khác không dám làm hoặc làm không được, nàng đều có thể làm. Đối với sự uy hiếp của Thái Tử Phi, nàng tịnh không 1 chút nghi ngờ.
"Điện hạ, người yên tâm, ngươi chắc chắn sẽ được gặp hắn." Hắc Phượng Hoàng vội vàng nói.
Thái Tử Phi đắc ý cười cười: " Hắc Phượng Hoàng, nếu ta nói ngươi là tiện nhân chắc ngươi cũng không phản đối. Nếu ngươi sớm 1 chút đáp ứng ta, ta cũng không cần phải uy hiếp ngươi."
Hắc Phương Hoàng nghe vậy, trong lòng tức giận đến cắn răng, nhưng ngoài mặt không thể nổi giận, chính mình nhịn một chút vì chuyện trọng đại của tổ chức.
"Điện hạ, ngươi giáo huấn rất đúng." Hắc Phượng Hoàng cung kính nói.
Trong nội hoa viên của Thiên Thượng Nhân Gian, Lưu Phong cùng Dương Thị vẫn ở cùng một chỗ, đem hết toàn lực dẫn dụ Lưu Phong, vốn đã ngưỡng mộ Lưu Phong từ lâu, Dương Thị như 1 con sư tử cái, điên cuồng chủ động, cái lưỡi thơm tho trong miện Lưu Phong ra sức câ dẫn, kích động, thậm chí bàn tay bé nhỏ cũng đã lần vào bên trong nội khố của Lưu Phong.
Lưu Phong thân là nam nhân cũng không cam lòng chịu yếu thế, một tay sờ nắn bộ ngực to lớn của Dương Thị, một tay chậm rãi xoa bóp hương đồn của nàng.
"Quả là cực phẩm ah, đúng thật là nữ nhân thành thục." Lưu Phong phát hiện chỉ là nữ nhân thành thục, trên người da thịt cũng rất là co dãn ah. Nhất là mỹ đồn, càng không thể dừng lại được.
"Công tử, người thích ta không?" Dương Thị trong cơn dục tình, yêu mị hỏi. Mặc dù lúc này nàng biết lời Lưu Phong lúc này không thiệt tình, nhưng là nàng vẫn thích nghe.
"Thích." Lưu Phong như si ngốc, ngữ khí tràn ngập dục tình nói.
. Lập tức tay trái của hắn hạ xuống chiếc eo thon nhỏ, tay phải nhẹ nhà đi xuống, khe khẽ kích động, bàn tay đã tiến vào giữa hai chân nàng.
"Quả là nhiều nước ah."
Lưu Phong âm thầm cảm khái. Cái này của Liên Nguyệt căn bản là không thể so sánh được với nữ nhân thành thục Dương Thị. Đương nhiên, so sánh này chỉ về lượng dâm thủy. Ở các phương diện khác, Liên Nguyệt vẫn chiếm ưu thế hơn.
Theo sự vuốt ve điên cuồng, quần áo của hai người cũng được cởi bỏ, trước mặt đối phương hoàn toàn trần truồng.
Dương Thị lần đầu thấy nam nhân lõa thể, trong lòng vừa thẹn thùng, vừa có chút kích động hưng phấn, một bàn tay nhỏ bé gắt gao cầm lấy bổng bổng nóng bỏng. Dương Thị thậm chí cảm giác được, bổng bổng có 1 chút giật giật cương lên.
"Công tử, cái này. thật kỳ lạ ah." Dương Thị rất tò mò, tại sao bổng bổng trong tay mình lại không ngừng cương lên, khiến trong lòng nàng ngứa ngáy.
Lần này Lưu Phong không trả lời câu hỏi của nàng, Dương Thị nao nao, lập tức hiểu được, Lưu Phong giờ phút này ngoại trừ dục vọng, đâu thể nào giải thích vấn đề của nàng.
Nghĩ tới đây, Dương Thị trong lòng có chút thất vọng. Nàng đang suy nghĩ, nếu Lưu Phong đang ở trong trạng thái thanh tĩnh mà cùng với nàng thì thật là tốt biết bao.
"Công tử, người có thoải mái không?" bất kể Lưu Phong trả lời hay không, Dương Thị có chút dâm đãng hỏi.
Đương nhiên tay nàng cũng không nhàn rỗi, gắt gao cầm bổng bổng của Lưu Phong, nhẹ nhàng ma sát lên xuống.
Lưu Phong nhất thời cảm giác 1 trận thoải mái, thiếu chút nữa lên tiếng rên rỉ.
"Công tử, người cũng làm ta." Thấy Lưu Phong trên người nàng vuốt ve loạn xạ, mắc dù rất sảng khoái, nhưng không khỏi cảm giác thấy trống trải ở khoảng giữa 2 chân.
Rất nhanh, dưới sự kích thích của Dương Thị, bàn tay to lớn của Lưu Phong ra sức vuốt ve hương đồn phì mỹ của nàng.
Theo sự vuốt ve của Lưu Phong, khoái cảm cùng với kích tình từ đồn bộ của Dương Thị dâng lên.
Lưu Phong trong lòng thầm bật cười, hai tay linh hoạt vuốt ve đồn bộ, thỉnh thoảng cái tay ở trong địa phương thần bí còn khẩy nhẹ vào điểm nhạy cảm nhất của nữ nhân.
Mỗi lần khẩy nhẹ vào điểm nhạy cảm trong địa phương ướt át thần bí, thân thể Dương Thị đều run rẩy vài cái, hai tay vuốt ve bổng bổng của Lưu Phong ngày một nhanh hơn.
Dương Thị cảm giác chính mình đang thăng hoa, tâm run rẩy, đùi run rẩy, phong nhũ to lớn run rẩy. tóm lại toàn thân run rẩy, khoảng trống giữa 2 chân đã ngập tràn dâm thủy.
"Ahhhhh."
Theo sự kích thích của ngón tay Lưu Phong tại đồng cỏ ướt át, Dương Thị thân thể kịch liệt run lên, trong miệng phát ra 1 tiếng rên rỉ, hai tay ma sát bổng bổng Lưu Phong ngày 1 nhanh.
Lưu Phong rên lên thỏa mãn, mặc dù chỉ là được phục vụ bằng tay, nhưng cái loại cảm giác này. không cần nói cũng biết.
Giờ phút này trong đầu Lưu Phong chỉ có 1 ý niệm đó là: Sảng khoái, thoải mái.
Dương Thị hai mắt mê ly, sắc mặt hồng nhuận, khoé môi nhếch lên dâm đãng, hưng phấn cười, nàng tựa hồ đang đắm chìm trong biển dục vọng.
"Công tử, nhanh lên, ta sắp không xong rồi." Dương Thị cảm giác hạ thể của mình đang chậm rãi co rút lại, trong lòng một trận kích động, vội vàng lên tiếng gọi.
Lưu Phong tự nhiên biết, đây là biểu hiện nũ nhân đạt cực khoái, ngón tay hắn vội vàng gia tăng tốc độ.
Đồng thời, hai tay của Dương Thị cũng đáp ứng theo, tốc độ gia tăng nhanh hơn.
Cứ như vậy, hai người rốt cuộc cùng 1 lúc thở nhẹ ra, cùng đạt được cực khoái.
Dương Thị cảm thấy hạ thể của mình một trận mệt mỏi, thân thể vô lực, nàng buông hai tay ra, câu lấy cổ Lưu Phong, thân thể ngồi trên người hắn, trong miệng phát ra tiếng thở dốc kiều mị.
Lưu Phong âm thầm kêu khổ, Dương Thị này quả thật không phải, hai tay dính đầy tinh dịch lại choàng lên cổ hắn. Mặc dù đây đều là kiệt tác của hắn, nhưng là Lưu Phong vẫn cảm thấy không ổn.
"Công tử, ta rất thoải mái, đợi lát nữa ta sẽ cùng người tiếp tục." ngón tay cũng không ngừng vuốt ve giữa hai chân Lưu Phong, Dương Thị nghỉ ngơi 1 chút, đột nhiên ngồi xổm xuống, cái miệng xinh xắn đã ngậm lấy bổng bổng của Lưu Phong.
Lưu Phong biết hôm nay kích tình sẽ vẫn còn lâu mới chấm dứt.
"Điện hạ, có một số việc ta phải đề tỉnh người." Hắc Phượng Hoàng bị Thái Tử Phi giáo huấn, trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu, quyết định gia tăng áp lực, làm cho Thái Tử Phi trong lòng cũng phải cảm thấy bất an.
"Nói đi." Thái Tử Phi hừ lạnh nói.
"Về Lưu Phong ngươi hiểu được bao nhiêu?" Hắc Phượng Hoàng lạnh nhạt nói: "Lưu Phong là 1 đối thủ rất đáng sợ, vừa mới đây, ngươi phái hắc ám cao thủ Thiên Đại theo hắn, nhiệm vụ đã thất bại."
"Cái gì? Ngươi nói Thiên Đại đã bị hắn phát hiện?" Thái Tử Phi hơi kinh hãi.
← Ch. 379 | Ch. 381 → |