Vay nóng Homecredit

Truyện:Hi Du Hoa Tùng - Chương 526

Hi Du Hoa Tùng
Trọn bộ 952 chương
Chương 526: Người thần bí giáo huấn Hoàng Thái Tôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-952)

Siêu sale Shopee


"Điện hạ, ngài hôm nay sao gấp như thế, không phải lần trước Thái Tự Phi điện hạ vừa mới la mắng sao, bây giờ lại muốn ta. sao. ?" Hoàng Thái Tôn đối với sủng cơ này rất yêu mến. Vốn nữ tử Yên Hoa này, kỹ thuật trên giường rất cao, và được Hoàng Thái Tôn xem trọng. Chỉ mới lên giường vài lần, nàng đã hoàn toàn chiếm được sủng hạnh của Hoàng Thái Tôn.

"Bảo bối, nàng nói nhiều như thế làm gì, bây giờ ta sẽ chơi nàng đây." Hoàng Thái Tôn vốn trong lòng đang buồn phiền, lại nghe nàng nói về bản thân như thế, trong lòng càng thêm khó chịu. Thầm nghĩ chơi nàng một phen để giải tỏa tức giận trong lòng.

"Điện hạ, không cần gấp. để cho thiếp hầu hạ chàng" Khẽ thốt lên một tiếng yêu kiều, nữ tử liền xoay người đứng lên, tay đặt trên ngực Hoàng Thái Tôn, thuần thục giúp hắn cởi áo bào ra, quỳ xuống giữa hai chân hắn, dùng hết kỹ xảo để xoa bóp, kích thích kiên đỉnh của hắn. Nàng dùng đôi môi anh đào cùng cái lưỡi thơm tho của mình tận tình kích thích dục vọng của hắn.

Nhìn vẻ mặt và vóc dáng của nàng quả thật là cực phẩm, là hàng nhất lưu trong nhất lưu, hoàng thái tôn từ khi có được nàng cơ hồi mỗi ngày đều muốn cùng nàng hành sự vài ba lần.

Giờ phút này Hỉ Lai đã sớm cởi bỏ toàn bộ nội y bên trong ra, trên bộ ngực bạo mãn của nàng hai núm đỏ hồng hồng đã nhô lên sừng sững, cùng với eo thon, cặp chân thon dài mảnh khảnh làm cho Hoàng Thái Tôn vừa nhìn vừa nuốt nước miếng ừng ực. nhất là mỗi khi nhìn vào cái địa phương ướt át đó. thấy rõ hai môi thịt đỏ hồng cực kỳ hấp dẫn và khêu gợi.

Hoàng Thái Tôn được phục vụ tận tình, cảm thấy thoải mái cực kỳ, không cách nào nhịn được nữa liền xoay phắt người lại, hai tay ôm gì lấy bộ ngực bạo mãn của nàng, tận tình vận lực xoa bóp, nhồi t nó. biến nó thành muôn hình vạn trạng. Nhất thời Hỉ Lai cảm thấy rất đau đớn, nhưng mà nàng cũng không dám lên tiếng, vẫn tiếp tục phục vụ, làm cho Hoàng Thái Tôn thoải mái, thỉnh thoảng trong miệng nàng thốt ra vài tiếng rên rĩ gợi cảm.

"Bảo bối, nàng thoải mái không?" Hoàng Thái Tôn cười hắc hắc, bàn tay to lớn đã dần dần chuyển xuống địa phương giữa hai chân nàng. Khẽ đặt cặp đùi thon dài của nàng lên vai mình, mạnh mẽ xâm nhập vào hạ thể của nàng.

Hạ thể của Hỉ Lai nhất thời chịu sự xâm nhập rất đau đớn, nhưng cũng không dám thốt lên tiếng nào với tên ngỗ nghịch Hoàng Thái Tôn này. Chỉ đành cố nén, tận lực vặn vẹo đôi eo, nghênh tiếp với những cú thúc mạnh mẽ, vũ bão của Hoàng Thái Tôn.

"Điện hạ, có thể nhẹ. một chút. không." Hỉ Lai cẩn thận nhỏ nhẹ nói.

"Hừ, bảo bối, khó chịu hả, ta chính là muốn chơi ngươi mạnh bạo." Hoàng thái Tôn một mặt chuyển động hạ thể mạnh mẽ, một mặt phẩn nộ nói: "Hỉ Lai, nói cho ta biết, tại sao mẫu thân đại nhân luôn luôn bảo vệ Lưu Phong. Ta nói phải người đến Phong Thành giết chết hắn, người luôn luôn phản đối. Còn nói là vì tốt cho ta."

"Người nếu thật sự là vì lo cho ta, thì không nên ngăn cản ta giết Lưu Phong" Hoàng thái Tôn vẻ mặt tức giận.

Hỉ Lai trong lòng thở dài một tiếng, nàng biết rằng tên này bị ủy khuất rồi bây giờ muốn phát tiết trên người nàng đây. Cuộc sống của nàng thật khổ sở a.

"Đàn bà, đều là tiện nhân hết." Hoàng Thái Tôn thục càng lúc càng mạnh mẽ. Hỉ Lai lúc đầu còn cảm giác có chút đau đớn, nhưng dần dần phía dưới xuất ra dâm thủy tràn trề, khoái cảm cũng trào dâng mãnh liệt, trong nhất thời miệng nàng phát ra những tiếng rên rĩ động lòng, Hoàng Thái Tôn nghe thấy dục vòng càng dâng cao hơn nữa, cười to ha hả, càng dũng mãnh công kích hạ thể nàng.

"Điện hạ, mạnh thêm. một chút." Hỉ Lai bị dục vọng kích thích, liền lớn tiếng van. xin.

Hoàng Thái Tôn lạnh giọng nói: "đàn bà a, đều là khẩu thị tâm phi. vừa rồi ngươi còn kêu ta nhẹ nhàng. bây giờ lại muốn ta mạnh bạo. mẹ kiếp, chơi chết ngươi luôn."

Hỉ Lai tựa hồ có chút bất mãn, trong miệng tiếng rên rĩ lại càng phát ra dồn dập, không ngừng van xin hắn thục nhanh hơn, mạnh hơn. Kết quả là Hoàng thái Tôn chịu đựng không nổi, đành phải phún xuất ra một tràng dịch thủy.

Hỉ Lai lúc này sắp lên cao trào, vốn đang định hưởng thụ khoái cảm, kết quả không ngờ là Hoàng Thái Tôn lại ngã ngựa trước, làm cho nàng thật là mất hứng.

Mặc dù trong lòng nàng cảm thấy rất hụt hẫng, nhưng mà lại giả bộ làm ra vẻ rất thỏa mãn, ôm chặt lấy thân thể Hoàng Thái Tôn, nũng nịu làm nũng"điện hạ, người thật là dũng mãnh, ta đều bị người chơi đến lên bờ xuống ruộng."

Hoàng Thái Tôn nghe thế, đắc ý dị thường, đưa tay vô đét đét vào mông nàng, tự tin nói: "Người là hạng đàn bà dâm đãng, nếu không phải ta cường mãnh như thế, ai có thể thỏa mãn nổi ngươi."

"Đúng. đúng vậy." Hỉ Lai ra vẻ sung sướng nói: "Ngoại trừ điện hạ, nam nhân trong thiên hạ này đều vô dụng." Tuy nói thế, nhưng mà trong lòng Hỉ Lai đang mắng thầm, ngươi là hạng bất lực, thiên hạ nam nhân không ai vô dụng hơn ngươi.

"bảo bối, nhanh giúp ta." Hoàng Thái Tôn lại lấy kiên đĩnh đang ướt đẫm khí dịch ra, trực tiếp ra lệnh cho Hỉ Lai dùng miệng làm sạch nó.

Hỉ Lai không dám chần chừ, vội vàng dùng cái miệng nhỏ nhắn phục vụ hắn.

Hạ thân được hưởng cảm giác ôn nhu, mềm mại, Hoàng Thái Tôn cảm thấy rất sảng khoái.

Đột nhiên lúc này bỗng xuất hiện một thanh âm"Điện hạ, xem ra ngươi thật sự là không thể dạy nổi."

"Hỗn láo, là ai. Mau xuất hiện?" Thanh âm của người nọ, Hoàng Thái Tôn và Hỉ Lai đều nghe rất rõ ràng.

"ta là ai cũng không quan trọng" Thanh âm người mới đến tựa hồ làm người ta có cảm giác mờ ảo, như là có thể phát ra từ bốn phương tám hướng, không xác định được.

"Ra đi, ngươi cuối cùng là ai?" Hoàng Thái Tôn vội vàng xuống giường đi xung quanh xem thử. Hỉ Lai vội vàng lấy mền che kín thân thể lại, nhìn xung quanh tứ phía.

"Ta ở đây!" Đang tính lên tiếng, Hoàng Thái Tôn chỉ cảm thấy mắt hoa lên một cái, một bóng người thần thái tiêu soái đột nhiên phiêu nhiên hạ lạc ở đối diện hắn.

"Ngươi là ai? Ban đêm đến Đông Cung là muốn gì?" Hoàng Thái Tôn mặc dù có chút sợ hãi, nhưng mà cũng cố trấn định.

"Đừng nên nói những lời vô dụng này. Dù sao ta cũng không nói cho ngươi biết ta là ai?" NGười nó mang mặt nạ chỉ lộ ra hai con mắt, hắn liếc mắt nhìn Hoàng Thái Tôn một cái rồi lạnh lùng nói: "Điện hạ, ta không nói lời khách sáo làm gì, biểu hiện của ngươi bây giờ, thiết nghĩ muốn ngồi lên cái ghế đó sợ rằng không có một tia hy vọng."

"Đồ hỗn láo, ngươi." hoàng Thái Tôn giận dữ quát lên một tiếng.

Người nọ ngắt lời hắn"Không nên giận dữ, bởi vì ngươi không có tư cách đó. Nếu ta muốn, ta bây giờ chỉ cần dụng một ngón tay út thì ngươi chắc chắn phải chết"

"Vệ binh, vệ binh." Tựa hồ cảm giác được sát khí của người nọ, Hoàng Thái Tôn nhất thời kinh hoảng đứng lên, lớn tiếng la lớn.

"Không cần la, vệ binh của ngươi sẽ không ai tới đâu. Hơn nữa trong nữa canh giờ cũng sẽ kh6ong có ai bén mảng đến gần Đông Cung đâu" Người nọ từ từ nói.

"Ngươi cuối cùng muốn làm gì?" Hoàng Thái Tôn hoảng sợ nói: "Muốn bạc, ta cho ngươi Muốn đàn bà, ngươi cũng có thể lấy bảo bối Hỉ Lai của ta đi."

"Hừ, thật không ra gì. Trong lòng ngươi ngoại trừ tiền và đàn bà ra, chẳng lẽ không còn có gì khác hay sao?" Người nọ khẽ thở dài"với những điểm này, thì làm sao ngươi có thể ngồi trên cái ghế đó được. So với Yến Vương, ngươi kém quá xa"

"Yến. vương." Hoàng Thái Tôn hơi kinh hãi, thất thanh nói: "Ngươi là do tứ hoàng thúc phái tới ư? Ngươi muốn giết ta?" Nghĩ thế, Hoàng Thái Tôn ngay cả thối lui cũng không đủ sức.

"ngươi sai rồi, ta không phải người của Yến Vương, ta cũng không phải đến để giết ngươi" Người nọ hừ một tiếng nói: "Ta đến là nhắc nhở ngươi, ngươi cần phải chấm dứt cuộc sống hoang dâm vô độ này đi. Nếu không ngươi đừng hòng có thể ngồi lên cái ghế đó được. Ngươi tưởng rằng hoàng đế chỉ cần ăn chơi xa đọa thôi sao?"s

Người nọ tiếp tục nói: "Đừng tưởng rằng ngươi là trưởng tôn thì có thể mọi sự đều thuận lợi. Nói cho cùng, cho dù ngươi lấy danh nghĩa trưởng tôn kế thừa ngồi lên cái ghế ấy, với biểu hiện bây giờ của ngươi, thử hỏi thiên hạ có ai phục ngươi hay không. Ta dám cam đoan, đến lúc đó các hoàng thúc của ngươi ai cũng kh6ong phục, chỉ cần bọn họ khởi binh tạo phản, ngươi tất tánh mạng khó giữ."

"Ngươi muốn ta làm thế nào?" Hoàng Thái Tôn nghe xong, trong lòng nhẹ nhõm vài phần, không nhịn được liền hỏi.

"Học tập cách làm vua." Người nọ lạnh lùng nói: "Nếu ngươi tiếp tục như thế, thì việc ngồi trên cái ghế đó chỉ là ảo tưởng mà thôi."

"Hy vọng lần sau gặp lại ngươi, ngươi sẽ có thay đổi"

Hoàng Thái Tôn thấy người nọ quả thật không muốn giết hắn, trong lòng thở dài một hơi, vội vàng hứa"ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nghe lời ngươi dạy bảo. Từ ngày mai trở đi. không. từ bây giờ trở đi, nhất định sẽ học tập đế vương chi đạo (đạo làm vua) "

"được rồi, tốt lắm. Hy vọng ngươi làm được như vậy, cũng không uổng công ta đi một chuyến" Người nọ cười lên một tiếng, đang định dặn dò thêm vài câu, lại nghe bên ngoài có động tĩnh"Có người đến, ta đi trước đây, nhớ kỹ lời ta nói: "

Thanh âm vừa dứt, đã vội vàng phi thân biến mất, cùng lúc đó ngoài cửa xuất hiện một cái bóng. Đúng là Hắc Phượng Hoàng.

Hắc Phượng Hoàng vội vàng nhìn thoáng qua, rồi phi thân đuổi theo.

Sau đó, thái Thử Phi cũng mang theo một đám thị vệ tiến vào"Triệt nhi, Triệt nhi, ngươi không sao chứ?" Thái Tử Phi vội vàng phân phó bọn thị vệ bảo vệ Đông Cung, rồi vội vàng chạy đến ôm lấy Hoàng Thái Tôn, ân cần hỏi thăm.

Hoàng Thái Tôn lạnh nhạt nói một tiếng"Mẫu thân đại nhân. Từ giờ trở đi, ta muốn học đế vương chi đạo. Xin người dạy cho con"

Thái Tử Phi nghe vậy, trong lòng vui vẻ nói: "Con ta rốt cuộc cũng đã hiểu chuyện rồi. hảo, ta lập tức phái người gọi Lãnh Nguyệt tiên sinh đến. Từ ngày mai trở đi, sẽ do hắn dạy bảo con"

Hoàng Thái Tôn gật gật đầu"Vâng, Lãnh Nguyệt tiên sinh là đệ nhất mưu sĩ trong đám thuộc hạ của cha năm đó, có hắn dạy con, cũng là tốt nhất rồi."

"Triệt nhi, vừa rồi xảy ra chuyện gì? Thích khách có đả thương. con hay không?"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-952)