← Ch.652 | Ch.654 → |
Liễu Sinh Nhất Lang nghe vậy thì trong lòng thấy mừng rỡ.
Thân là võ sĩ, có thể tăng cường thực lực của mình thì tự nhiên là một việc đại hỉ, thực lực của Hắc Vân hắn cũng đã được biết qua nên tự nhiên là rất hài lòng.
Tuy vậy bề ngoài thì Liễu Sinh Nhất Lang mặt cứ cứng đơ ra, lạnh lùng nói: " Ta nghe theo ngươi."
"Ngươi hiểu ra rồi đấy." Lưu Phong lạnh nhạt nói.
Liễu Sinh Nhất Lang vẻ mặt không đổi hừ một tiếng, lập tức hỏi: " Bây giờ ta có thể đi gặp thê nữ của ta chưa?"
"Đi đi."
Lưu Phong phất phất tay, để Hắc Vân mang Liễu Sinh Nhất Lang rời đi.
"Tỷ phu, ngươi sẽ không thật sự coi trọng mẹ con họ chứ?" Khuynh Thành đi vào cửa, vẻ mặt mập mờ nhìn Lưu Phong.
Lưu Phong buồn bực một trận, nghiêm trang nói: " Ngươi nói cái gì, ta là một con người đứng đắn đàng hoàng, đừng có nói bậy, cẩn thận ra kiện ngươi tội phỉ báng đấy."
Khuynh Thành nhẹ nhàng bước tới gần, bộ ngực cố tình cọ sát tay hắn vài cái, nũng nịu nói: " Tỷ phu, người đừng có giả bộ thuần khiết nữa. Ngươi là người như thế nào. Trong lòng ta nắm rất rõ, bất quá ta phải nói cho ngươi biết, đừng có ý gì tới hai mẹ con nhà kia. Ta phải thay tỷ tỷ cẩn thận theo dõi ngươi, khiến ngươi thành thật một chút." Vừa nói vừa ôm chặt lấy cánh tay Lưu Phong.
"Tỷ phu, đêm nay ta muốn ngủ cùng ngươi." Khuynh Thành chớp chớp đôi mắt to, nói một câu nói cực kỳ hấp dẫn.
Mẹ nó, muốn ngủ cùng ta, ngươi chắc chắn sẽ làm gì lén lút mà, mị lực của lão tử người bình thường không thể ngăn cản được mà.
"Không được, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi và ta không thể đồng sang, trừ phi ngươi nguyện ý cho ta làm cái kia." Lưu Phong cười vô sỉ nói, thuận tay tại trên bộ mông nhỏ nhắn của Khuynh Thành ngắt nhéo vài cái mà bình luận: " Đàn hồi quá, chỉ là có chút nhỏ." Trên thực tế, mông Khuynh Thành cũng không phải là nhỏ, là loại cực phẩm mà vừa đầy đặn lại vừa cong vênh lên. Chỉ là so với vóc người ma quỷ của Mộ Dung phu nhân, Mộ Dung Uyển Nhi, Trương Mỹ Nhân thì hơi nhỏ hơn.
Khuynh Thành bĩu môi tỏ vẻ không vui, nha đầu này rất thích tranh cường háo thắng. Lưu Phong nói mông nàng so với người khác hãy còn nhỏ thì dĩ nhiên là nàng không thấy vui vẻ gì rồi.
"Tỷ phu, người rất thích mông to sao?" Khuynh Thành hừ một tiếng khinh thường. nói: " Mông to thì có gì hơn người, hừ. được rồi, tỷ phu, ngươi xem ngươi có phương pháp nào để cho nó. lớn hơn không."
Lưu Phong thầm bật cười, nha đầu này có đôi lúc rất đang yêu.
Đã đưa tới cửa nhà mình rồi thì không bằng đùa bỡn với nàng chút chơi.
"Đương nhiên có. chỉ sợ là ngươi không chịu thôi." Lưu Phong bộ dáng muốn nói lại thôi, có vẻ rất khó khăn.
Khuynh Thành nghe vậy, vội vàng dùng ngực cọ sát với cánh tay của Lưu Phong, làm nũng nói: " Tỷ phu, ngươi nói nhanh đi, tới cùng là phải làm thế nào?"
"Ngươi thật sự muốn biết?"
"Ân, vô cùng và chắc chắn muốn biết." Khuynh Thành mắt long lanh ánh sao, chỉ còn kém không có cởi quần áo hiến thân luôn nữa thôi.
Lưu Phong cười hắc hắc, cái này là tự ngươi tìm đến đấy nhé: " Kỳ thật rất đơn giản, không cần ngươi làm cái gì, chuyện này cần ta làm. Nói đơn giản một chút, muốn mông to ra, tốt nhất là thường xuyên để ta xoa nắn giúp ngươi."
Ngay khí hắn thấy mặt Khuynh Thành trở nên âm trầm, vội vàng giải thích: " Đừng vội vàng, nghe ta giải thích đã, mông của nữ giới bị khác giới tiếp xúc sẽ chịu kích thích, do đó sẽ tiết ra một loại kích thích tố(hoocmon). Sẽ một trình độ nhất định mà thúc đẩy cho nó lớn lên."
"Ân, chuyện là như vậy đấy, ngươi đã hiểu chưa?" Lưu Phong lạnh nhạt nói.
Khuynh Thành hơi do dự một chút. Bán tín bán nghi: " Thật sự? Làm như vậy thật sự hữu hiệu, ngươi không có gạt ta chứ?"
Lưu Phong nhất thờ trở nên nóng nảy: " Ngươi có thể không tin ta, có thể hoài nghi ta, nhưng ngươi không thể hoài nghi lời ta vửa nói. Những lời đó tuyệt đối là thật. Ngươi nghĩ lại thử xem, ta lúc nào đã gạt ngươi chưa. Ngươi xem ngực của người đi, được ta xoa nắn có phải là lớn hơn nhiều so với trước kia không?"
Khuynh Thành cúi đầu, nhìn lướt qua bộ ngực của mình, thầm nghĩ, đúng là như vậy. Bộ ngực mình đúng thật là lớn hơn so với trước kia, chẳng lẽ thật sự là do hắn ban tặng sao."
Khuynh Thành kỳ thật đã nghĩ sai rồi.
Nàng bây giờ đang ở giai đoạn phát dục thứ hai, cái "meo meo" chính đang lớn lên, cùng Lưu Phong không có quan hệ "sờ-lớn" gì cả.
Mặc dù vuốt ve ở một mức nhất định có thể có tác dụng thúc đẩy "meo meo" phát dục, nhưng hiệu quả này cơ bản là không đáng kể.
Khuynh Thành là một người cổ đại, sao có thể biết nhiều như vậy.
"Nếu thực sự là như vậy, ngươi sờ. sờ tiếp đi."
Khuynh Thành tựa hồ đã hạ một quyết tâm rất lớn, nói xong câu kia, đột nhiên xoay người lại, khom lưng xuống, vểnh mông lên, kiên trì thúc giục Lưu Phong: " Tỷ phu, mau sờ đi, sờ đi."
Trời ơi, đây không phải là hấp dẫn trắng trợn sao?
Ngươi nghĩ thử xem, khi mà một nữ nhân cong mông lên chủ động cho ngươi sờ vào, vậy sẽ có cái cảm giác gì? Ướt át, kích thích. Quá mức *** kích thích mà.
Lưu Phong đang muốn vươn tay tới, đột nhiên nghe được một thanh âm nghiêm khắc: " Khuynh Thành, phong nhi, các người đang làm cái gì vậy?"
Lưu Phong ngẩng đầu lên nhìn, mẹ nó, nửa đường gặp trình giảo kim rồi. Lý Hương Quân chính đang tức giận vội vàng đi tới.
Khuynh Thành vội vàng đứng thẳng dậy, mặt đỏ ửng lên nhìn sư tôn, sau đó thấp giọng mắng Lưu Phong một tiếng, xoay người chạy ra ngoài.
Lưu Phong một trận buồn bực. Thật *** đến đúng lúc quá mà.
"Phong nhi, ngươi có nên cho ta một lời giải thích không?" Lý Hương Quân nhìn Lưu Phong ánh mắt đầy thâm ý.
Lưu Phong vội cười xòa một tiếng: " Mỹ nhân tỷ tỷ, ta không có gì để giải thích cả, muốn biết có chuyện gì, tỷ đi hỏi Khuynh Thành đi? Tin tưởng rằng nàng sẽ nói tỷ. Được rồi, đã trễ thế này, nàng tìm đến ta có việc gì sao?" Lưu Phong đem mọi phiền toái đẩy hết cho Khuynh Thành, hắn đoán chắc rằng Khuynh Thành sẽ không dám nói thật đâu.
Ân, nhất định là sẽ không nói thật.
"Về chính sách an dân của Bách Dã thành, chúng ta đã nghĩ qua rồi, ngươi xem đi?" Lý Hương Quân đến tìm Lưu Phong đích thực là có chuyện quan trọng.
Lưu Phong tiếp nhận cáo thị kia, cẩn thận nhìn, hơn nữa còn nói một số ý kiến của mình. Sau đó lập tức trả lại cho Lý Hương Quân, để cho nàng thu xếp phân phát xuống.
Ngày thứ hai. Cáo thị thông báo chính sách an dân chính thức được tuyên bố, hơn nữa còn được dán khắp các bờ tường Bách Dã thành từ phố lớn đến ngõ nhỏ. (giống khoan cắt bê tông củ nhỉ)
Căn cứ vào chính sách an dân, năm nay toàn thành các hạng thuế thu đều giảm một nửa, ba vạn nô lệ bên trọng thành sau khi thẩm tra toàn bộ đã được trả lại tự do, trở thành nông dân chính thức, do Thần Thánh quân đoàn phụ trách phân chia ruộng đất mới cho họ, thanh niên cường tráng khỏe mạnh có thể được chiêu mộ vào Bách Dã thành thủ bị quân đoàn, quân phòng thủ Bách Dã thành lúc trước bị bắt làm tù binh thì thành giờ lại trở thành nô lệ.
Chính sách an dân rất nhanh đã được hơn nửa dân cư Bách Dã thành nhiệt liệt hoan nghênh.
Một bộ phận nhỏ các gia tộc Phù Tang, bởi vì chính sách của Lưu Phong động chạm đến ích lợi của họ, cho nên đã ngầm phát động tư nhân võ trang, chuẩn bị lấy nó để kháng nghị lại chính sách an dân của Lưu Phong.
Đáng tiếc chính là võ trang của bọn họ còn chưa đến được tướng quân phủ thì đã bị Thần Thánh quân đoàn hoàn toàn bóp chết.
Đối với những chuyện như vậy thì Lưu Phong đã dự liệu từ sớm, vốn hắn có thừa năng lực để đem những cuộc bạo loạn này bóp chết từ trong trứng.
Nhưng hắn lại có kế hoạch khác. Cho nên để mặc cho các gia tộc Phù Tang bên trong Bách Dã thành tùy ý liên lạc với nhau, rồi sau đó mới tung một mẻ lưới bắt hết bọn họ lại. Sau đó còn tịch thu gia sản, ruộng đất của bọn họ sung vào công quỹ.
Vàng bạc tự nhiên là rơi vào túi mình, còn về phần ruộng đất thì chia cho nô lệ vừa mới lấy lại tự do và một ít nông dân.
Vài ngày sau, Lưu Phong cơ hồ đã tiêu diệt hết cường hào, địa chủ. bên trong Bách Dã thành. Đem tất cả ruộng đất phân chia cho lương dân(dân lành).
Những chuyện này đều là Lưu Phong dựa theo chính sách cải cách ruộng đất sau khi tân trung quốc ở kiếp trước thành lập mà thi hành.
Hiệu quả thì rất rõ ràng, nó đã được sự ủng hộ nhiệt liệt của tất cả dân chúng.
Sau khi Lưu Phong tiếp quản Bách Dã thành vài tháng, mấy thành trì Phù Tang chung quanh Bách Dã thành bắt đầu điều binh quy mô lớn. Bất quá bọn họ tựa hồ không có dấu hiệu tiến quân tấn công Bách Dã thành. Trái lại, bọn họ lại tăng mạnh phòng ngự. Xem cái kiểu đấy chắc là sợ bị Lưu Phong tấn công.
Lưu Phong một mặt để cho Liễu Sinh Nhất Lang vẽ binh lực phòng ngự và tư liệu các thành trì. Một mặt lại tích cực tập luyện Thần Thánh quân đoàn, cùng với mở rộng việc chiêu một Bách Dã thủ bị quân.
Đương nhiên, đối tượng chiêu mộ của Bách Dã thủ bị quân, trước mắt vẫn còn giới hạn là người Hoa Hạ, man nhân bên trong Bách Dã thành. Cùng với người của vài quốc gia khác.
Đối với người Phù Tang và người Cao Lệ, Lưu Phong tạm thời còn chưa dám thu nhận.
Căn cứ theo bố trí, mục tiêu tiếp theo của Lưu Phong là một ngôi thành cách Bách Dã thành khoảng trăm dặm, Trường Thanh thành.
Tục ngữ có nói, ba nữ nhân thì thành một vở kịch (kiểu giống như hai người đàn bà và 1 con vịt thì thành 1 cái chợ), hôm nay trong phòng Lưu Phong đang diễn ra một vở kịch cực kỳ hấp hẫn.
"Tỷ phu, không phải ngươi đã nói sẽ ngủ cùng ta sao? Như thế nào ngươi lại dẫn nàng ta vào phòng?" Khuynh Thành bĩu môi, bất mãn nói với Lưu Phong.
Mộ Dung Uyển Nhi đánh giá Khuynh Thành đang cố ý làm nũng và khoe vẻ lả lơi, ánh mắt dần dần trở nên rét lạnh như kiếm. Trong bụng thầm nghĩ, ngoài miệng thì cứ kêu tỷ phu liên mồm, thế mà hành vi thì lại không đứng đắn như vậy, đây là loại người gì thế?
"Tỷ phu, ngươi muốn ngủ cùng giường với nàng sao?" Khuynh Thành nhìn thoáng qua Mộ Dung Uyển Nhi nói
Lưu Phong một trận buồn bực. Nàng ta còn là nữ nhân sao? Lời như vậy mà cũng có thể nói?
"Khuynh Thành muội muội, việc này có quan hệ gì tới muội sao?" Mộ Dung Uyển Nhi vốn tưởng sẽ hòa thuận với Khuynh Thành ở cùng nhau, nhưng đây là Khuynh Thành cố ý khiêu khích, mình cũng không thể chịu thiệt được.
"Sao lại không có quan hệ, tỷ phu đã đáp ứng ngủ chung với ta, đồng thời còn muốn giúp ta sờ." Khuynh Thành vốn muốn nói là sờ mông rồi, nhưng lời vừa ra đến miệng lại cảm thấy mình là nữ nhân, nói như vậy thì không ổn lắm.
Mộ Dung Uyển Nhi nghe vậy, ý vị thâm trường liếc nhìn Lưu Phong, lập tức đem ánh mắt chuyển hướng đến Khuynh Thành, tập trung đặc biệt ở hai chỗ hiểm ngực và mông một lát. Lạnh nhạt nói: " Sờ cái gì?"
Khuynh Thành chớp chớp đôi mắt to, nói với Lưu Phong: " Tỷ phu, ngươi nói cho nàng đi."
Lưu Phong quay phắt đầu đi, không thèm đếm xỉa đến nữa.
Khuynh Thành thấy thế, bĩu môi. Lòng chua xót thầm nghĩ. Hắn trước sau có nhiều nữ nhân như vậy. Không được, ta không thể để nàng ta tiếp tục "đì", ta phải "bật" lại nàng ta.
Tiểu Linh Nhi khoanh chân ngồi ở trên giường, tay nâng cằm mà nhòm trộm, tựa hồ thấy hơi khó hiểu, cô bé thật sự không rõ, tại sao hai đại tỷ tỷ này lại tranh cãi với nhau.
Bất quá, lại cảm thấy cái trò này rất thú vị.
Cô bé lùi người về sau, dựa lưng vào chăn, hai tay ôm đầu gối, chuẩn bị tiếp tục xem kịch hay.
"Tỷ phu, ngươi mau nói gì đi, ngươi định ngủ chung với ai?" Khuynh Thành tiên phong trong việc đập tan không khí nặng nề trong phòng.
Mộ Dung Uyển Nhi cũng không cam lòng chịu yếu thế: " Đương nhiên là ngủ cùng ta. Ngủ cùng ngươi thì có thể làm cái gì?" Mộ Dung Uyển Nhi sớm đã biết Khuynh Thành không thể hư thân(mất trinh), cho nên mới cố ý nói như vậy.
"Ngươi." Khuynh Thành im re, rất rõ ràng, Mộ Dung Uyển Nhi đã nói đúng chỗ hiểm của nàng.
Bầu không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng. Nhiệt độ đang giảm xuống rất nhanh.
Tiểu Linh Nhi là thiên sinh linh thể, rất nhạy cảm thấy được có nguy hiểm, cô bé lập tức đưa ra một lựa chọn thông minh. Lùi người về sau thêm chút nữa, tránh để lúc hai nàng thượng cẳng tay, hạ cẳng chân thì một cô bé vô tội như mình ăn phải đạn lạc.
Cứ tranh giành đi. Dù sao ta cũng là nữ nhi của ba ba, nhất định sẽ được ngủ cùng ba ba
Chẳng lẽ, hai vị đại tỷ tỷ này đều thích ba ba.
Suy nghĩ của Tiểu Linh Nhi vẫn không thay đổi so với lúc trước, thích chính là ngủ cùng một chỗ. Mụ mụ thích ba ba cho nên mụ mụ mới ngủ chung với ba ba. Tiểu Linh Nhi cũng thích ba ba, cho nên cũng ngủ chung với ba ba.
Ân. đúng là như vậy, không sai được.
Các nàng nhất định là đều thích ba ba.
Thật thú vị, xem kịch tiếp.
Mộ Dung Uyển Nhi đột nhiên giơ tay vén vén mái tóc, mỉm cười nói: " Khuynh Thành muội muội, ngươi còn nhỏ, có một số việc ngươi không làm được đâu. Thôi, ngươi trở về đi, chờ ngươi trưởng thành rồi hẵng nói a?"
Khuynh Thành hừ một tiếng. con mắt cứ đảo qua lại giữa mình với Mộ Dung Uyển Nhi, thầm so sánh bộ ngực, mông. của hai người. Nàng thấy hơi chán nản, mặc kệ là ngực hay mộng, mình tựa hộ so với Mộ Dung Uyển Nhi đều nhỏ hơn một số.
"Chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đều đầy đủ. Ngươi là nữ nhân, ta cũng là nữ nhân. Việc ngươi có thể làm, ta cũng có thể làm." Khuynh Thành ưởn ngực ra như để thị uy.
← Ch. 652 | Ch. 654 → |