← Ch.0514 | Ch.0516 → |
Trương Dương đến bộ tổ chức sớm năm phút đồng hồ, chỉ là ngồi đợi đến mười một giờ hai mươi, bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi mới chậm rãi đ vào, thấy Trương Dương, ông mới nhớ ra là đã đáp ứng muốn cùng đi với hắn đến ủy ban thể dục, cười áy náy nói: "Cậu xem trí nhớ của tôi kìa, quên mất chuyện này luôn rồi, xin lỗi, thật sự xin lỗi" Ông ta nói như vậy, làm cho Trương Dương không thể nào nói ngược lại, phải biết rằng người ta dù sao cũng là bộ trưởng bộ tổ chức, còn hắn tuy rằng chuyện cấp chính xử đã được định, nhưng dù sao cũng chưa chứng thực, xem ra con người của Hà Anh Bồi cũng không hề có vẻ kiêu ngạo.
Trương Dương nói:" Không sao cả, hay là buổi chiều chúng ta đi qua?"
Hà Anh Bồi nói: "Kịp mà, mười hai giờ mới tan tầm, ủy ban thể dục cách cũng không xa, đi bộ chừng mười lăm phút là tới. Tiểu Lưu, cậu chuẩn bị xe đi"
Trong lòng Trương Dương nói, chờ ông chuẩn bị xe xong, chỉ sợ là đến giờ tan tầm luôn rồi, hắn liền cười nói: "Hay là ngồi xe của tôi đi, tôi lái xe đến cũng được"
Hà Anh Bồi gật đầu nói: "Cũng tốt, tiết kiệm thời gian, tiểu Lưu, đi theo chúng tôi, cùng nhau qua"
Vì thế bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi mang theo thư ký Tiểu Lưu lên trên xe tải da của Trương Dương, bộ trưởng vừa ngồi vào liền phát hiện ra cách phối trí của chiếc xe này rất cao, liền tấm tắc khen: "Nhìn không ra, bên trong chiếc xe lại tốt như vậy, còn hơn cả xe xa hoa nữa"
Trương Dương cười nói: "Một người bạn làm giúp tôi, cũng không tốn nhiều tiền" Những lời này đúng là có ý tứ giấu đầu lòi đuôi mà.
Hà Anh Bồi theo thói quen ngồi phía sau xe, làm lãnh đạo thì hầu như chẳng ai có thói quen ngồi cạnh người lái cả, thư ký tiểu Lưu ngồi bên cạnh chỉ đường cho Trương Dương.
Lộ trình đi đến ủy ban thể dục cũng không dài, nhưng mà xe cộ cũng rất đông, trên đường đi còn có thể tùy ý thấy được xe tải vận chuyển đất, làm cho con đường Minh Khê trở thành một đống bụi bậm chồng chất, Trương Dương đóng cửa sổ xe lại, nghe Hà Anh Bồi ngồi phía sau nói: "Con đường này là đi đến công trường xây dựng trung tâm thể dục thể thao, bởi vì đại hội thể dục thể thao sẽ tổ chức tại Nam Tích, cho nên gần đây phải nắm chắc tiến độ của công trình"
Trương Dương gật đầu nói: "Có chút hỗn loạn"
Hà Anh Bồi cười nói: "Không có biện pháp, thành phố cũng đã chỉnh đốn rất nhiều thức, bây giờ tất cả đều phải nhường đường cho xây dựng hết" Lúc nói chuyện thì phía trước đã kẹt xe.
Trương Dương nhìn thời gian một chút, đã là mười một giờ năm mươi rồi, cho dù bây giờ bọn họ có chạy đến chổ ủy ban thể dục đi chăng nữa thì phỏng chừng người ta cũng đã tan tầm. Hắn muốn quay xe trở lại, chỉ là một chiếc xe tải khác đã theo sát phía sau, chiếc xe của Trương Dương bị hai chiếc xe tải kẹp chính giữa, tiến khó mà lùi cũng khó, Trương Dương cười cười bất đắc dĩ, nói: "Bộ trưởng Hà, xem ra chúng ta đi không đúng lúc rồi"
Hà Anh Bồi thở dài, ông cũng không dự kiến là ngày hôm nay lại kẹt xe, xa xa có mấy người cảnh sát giao thông đi đến, Tiểu Lưu liền nói: "Được rồi, cảnh sát giao thông đến, đường sẽ nhanh chóng được giải quyết"
Những cảnh sát giao thông này cũng không nóng lòng giải quyết kẹt xe, mà là vội vàng ghi hóa đơn phạt cho mấy xe vận tải kia, trường hợp này thì Trương Dương đã thấy nhiều lắm rồi, những chiếc xe vận tải này hầu như là đều có chổ vi phạm, chỉ cần cảnh sát giao thông muốn tra, thì chiếc xe nào cũng có thể tìm thấy lỗi cả.
Mấy tên tài xế vội vàng vây lại chổ cảnh sát giao thông, bị cảnh sát giao thông quát cho một tiếng, có người lại vội vàng lấy điện thoại ra, nhìn ra hẳn là đang tìm người.
Một gã cảnh sát giao thông đi đến hướng xe tải da của Trương Dương, hắn nhìn nhìn chiếc xe một chút, gõ cửa sổ xe, Trương Dương hạ cửa sổ xe xuống cười cười.
Tên cảnh sát giao thông kia nói: "Đem bằng lái và chứng minh của anh ra"
Trương Dương phối hợp giao ra, tên cảnh sát giao thông kia nhìn một chút rồi nói: "Anh có biết là đã vi phạm gì không?"
Trương Dương cảm thấy mình hình như chẳng có chổ nào vi phạm cả, cười nói: "Đồng chí cảnh sát, tôi vi phạm ở chổ nào?"
"Chiếc xe của anh bị tình nghi là xe cải trang phi phám, chạy xe đến bãi đậu xe phía trước, giao cho đội cảnh sát giao thông xử lý" Hắn nói xong liền xé hóa đơn phạt đưa cho Trương Dương.
Trương Dương rất là buồn bực, vừa mới đến Nam Tích liền gặp phải chuyện không may, trên xe còn có bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi nữa chứ.
Hà Anh Bồi thấp giọng nói với tiểu Lưu vài câu, Tiểu Lưu mở cửa xe đi xuống.
Đúng lúc này, một gã đàn ông ục ịch cầm điện thoại đi tới, nói với tên cảnh sát giao thông kia: "Ai phụ trách các người?"
Tên cảnh sát giao thông kia nói: "Chuyện gì?"
"Anh dựa vào cái gì mà bắt xe của tôi?" Khẩu khí của người đàn ông này tương đối cứng rắn.
Tên cảnh sát giao thông liền đáp: "Những chiếc xe tải này đi vào vùng cấm, quá tải nghiêm trọng, rất nhiều chổ bị nghi ngờ là vi phạm"
Người đàn ông ục ịch nói: "Chúng tôi vận chuyển vật liệu cho công trường trung tâm sân thể dục, làm lỡ việc xây dựng trung tâm sân thể dục, trách nhiệm này anh có gánh nổi không?" Hắn ta chỉ vào tên cảnh sát giao thông, nói: "Tôi và cục trưởng Trương của mấy người là bạn tốt, anh lại tự nhiên bắt xe của tôi?" Hắn ta nói xong liền gọi điện thoại, sau khi điện thoại được chuyển, hắn ta liền nói vài câu rồi giao cho tên cảnh sát giao thông kia, tên cảnh sát này cầm lấy điện thoại, có vẻ kinh sợ, sau khi nghe điện thoại xong, liền giao điện thoại lại cho tên ục ịch, rồi lập tức cho mấy chiếc xe tải này đi qua.
Trương Dương nhìn những chiếc xe tải đi qua, rồi nhìn tên cảnh sát giao thông, tên cảnh sát giao thông này đang bị nghẹn một cục tức trong họng, thấy Trương Dương đang nhìn mình, tất cả tức giận liền trút lên đầu của Trương Dương: "Tất cả các người đều xuống xe cho tôi, chiếc xe của các người có vấn đề"
Trương Dương thầm nghĩ tên cảnh sát giao thông này đúng là không may, gặp phải mình thì không còn sao, chỉ là trong xe còn có bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi đồng chí đang ngồi, Hà Anh Bồi là thành viên thường ủy của thành phố Nam Tích, với năng lực của ông ta muốn đối phó với một cảnh sát giao thông thì căn bản là không cần phải nói.
Thư ký Tiểu Lưu nghe hắn ta nói vậy cũng nổi nóng lên, ngẩng cao mặt, nói với tên cảnh sát giao thông kia: "Anh có biết ai đang ngồi bên trong không? Bộ trưởng Hà của bộ tổ chứ cđấy" Thủ pháp cáo mượn oai hùm này, hầu như tất cả thư ký đều vận dụng rất thuần thục.
Tên cảnh sát giao thông kia lúc này mới biết người ngồi trong xe chính là bộ trưởng Hà của bộ tổ chức thành phố Nam Tích, cái này thì hay rồi, trên trán hắn lập tức chảy ra một đống mồ hôi lạnh, hắn hận không thể tát vào mồm của mình hai cái, nghĩ như thế nào mà lại tự nhiên đi tra chiếc xe này? Mặt của Hà Anh Bồi thường xuyên xuất hiện trên TV, tên cảnh sát giao thông nhìn vào bên trong một chút, biết lời của người ta nói đều là sự thật, dám cản xe của bộ trưởng bộ tổ chức, trừ phi là hết muốn làm việc tại Nam Tích rồi, vội vàng kính lễ một cái, rồi giao tất cả giấy tờ lại cho Trương Dương.
Trương Dương cười cười, hắn cũng không tính toán gì với đám tôm tép này cả, nếu như hắn muốn tính, thì cho dù không cần Hà Anh Bồi, chỉ một cú điện thoại thôi thì Trương Đức Phóng cũng vui vẻ chạy đến, đối với Trương Đức Phóng, Trương Dương vẫn có đủ lòng tin.
Thân phận trong thời đại này cũng là một loại giấy thông hành, thân phận càng cao thì phạm vi thông hành càng lớn, cảnh sát giao thông không chỉ trả lại giấy tờ cho Trương Dương, mà còn chỉ huy những xe khác nhường đường cho xe của Trương Dương.
*****
Hà Anh Bồi cũng không có biểu thị gì, nhắm hai mắt lại, yên lặng dưỡng thần.
Trương Dương lái xe đến ủy ban thể dục đã là mười hai giờ mười phút rồi, hoàn cảnh của ủy ban thể dục cũng không tồi, cây xây vờn quanh trong một tòa nhà cổ kính, đây chính là chổ làm việc của bọn họ, phía sau còn có cửa trực tiếp dẫn đến sân thể dục cũ nữa.
Trương Dương thấy đã qua giờ tan tầm rồi, liền cười nói với Hà Anh Bồi:" Bộ trưởng Hà, hay là chúng ta đi đến gần đây ăn cơm nha"
Hà Anh Bồi mở mắt ra, cười nói: "Đi nhà khách ăn đi, mấy cán bộ của ủy ban thể dục đang ở đó chờ"
Trương Dương mới biết được là Hà Anh Bồi đã sớm nói chuyện rồi.
Nhà khách của ủy ban thể dục đi từ cửa phía tây của khu nhà này ra ngoài, Trương Dương phát hiện ra chổ này được xây dựng không tồi, tuy rằng đã là trời thu, nhưng mà bóng cây trải dài, cầu nhỏ nước chảy, tùy ý là có thể thấy được cảnh trí, nếu như không biết nơi này là ủy ban thể dục, sẽ nghĩ lầm là đi đến Giang Nam Lâm viên. Nhà khách của ủy ban thể dục tổng cộng là do một căn nhà cao bốn tầng cấu thành, xây dựng từ những năm của thập niên bảy mươi, ngói xanh tường hồng, trên tường còn có ba da hổ đã khô vàng, đặc biệt quấn quanh những vân da cũ kỹ.
Bốn vị phó chủ nhiệm của ủy ban thể dục tất cả đều đang đứng ở cửa chờ, bốn phó chủ nhiệm này đều là đảng viên cả, lúc trước chủ nhiệm ủy ban thể dục Chu Đại Niên vừa làm chủ nhiệm vừa là bí thư đảng của tổ này, khi mà ông sinh bệnh, toàn bộ ủy ban thể dục tạm thời bị vây trong cục diện rắn mất đầu, bốn phó chủ nhiệm này ai cũng không phục ai cả, một người mập mạp mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đứng trước nhất tên là Tang Kim Đường, là phó bí thư tổ đảng này, cũng là người có tư lịch già nhất trong ủy ban thể dục ngoại trừ Chu Đại Niên ra, vốn gã ta là người có hy vọng nhất trong việc tiếp nhận vị trí của Chu Đại Niên, chỉ là không ngờ rằng giữa đường lại nhảy ra một Trương Dương, giấc mộng lên làm chủ nhiệm ủy ban thể dục của gã cũng tuyên bố chấm dứt, người đen gầy kia tên là Lý Hồng Dương, xuất thân từ vận động viên, cũng là người có thành tựu lớn nhất trong bốn gã phó chủ nhiệm này, khi còn trẻ đã từng vinh dự nhận chức quán quân cầu lông toàn quốc, đã từng hai lần đạt quán quân cầu lông của châu Á, bởi vì đoạn lịch sử này, cho nên Lý Hồng Cương căn bản là không coi những phó chủ nhiệm khác ra gì cả, cho rằng những người này đều là kẻ bình thường, căn bản là không hiểu thể dục thể thao là gì cả. Hai phó chủ nhiệm còn lại một tên là Lưu Cương, một tên là Thôi Quốc Trụ, đều xuất thân từ thể dục cả, hai người này cũng có một chút bối cảnh, cần nhấn mạnh một chút chính là Thôi Quốc Trụ, năm nay bốn mươi bốn tuổi, là cao thủ cờ vây chuyên nghiệp, là một bạn cờ tốt lâu năm của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên. Lúc Chu Đại Niên sinh bệnh, Thôi Quốc Trụ đã làm ra một ít hoạt động, Từ Quang Nhiên cũng đã tiết lộ ý tứ giúp đỡ gã ta trong lời nói, Thôi Quốc Trụ cũng ôm hy vọng lớn về việc có thể lên làm chủ nhiệm ủy ban thể dục, chỉ là vị chủ nhiệm mới Trương Dương này đến và chính thức tuyên bố với bọn họ rằng tất cả chỉ là một trò đùa.
Đứng ngoài cửa còn có một người mặt đen cao to, gã ta gọi là Đoạn Kiến Trung, cũng là đảng viên của ủy ban thể dục, là tổ trưởng tổ kiểm tra kỷ luật của ủy ban thể dục thành phố Nam Tích, đứng bên cạnh gã còn có một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi, cũng là người nữ đảng viên duy nhất trong nhóm người này, lúc trước là trợ lý của Chu Đại Niên, tên Tiêu Điều Mẫn.
Bộ trưởng bộ tổ chức đích thân tới, hơn nữa hôm nay còn chính là ngày đầu tiên mà chủ nhiệm mới đến nhậm chức, bọn họ không một ai vắng mặt cả, vẻ mặt của Tang Kim Đường tươi cười đi ra đón, lúc Chu Đại Niên sinh bệnh nằm viện thì, gã vẫn tự cho mình là người lãnh đạo của ủy ban thể dục, nhiệt tình đưa tay ra nắm lấy tay của bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi, nói: "Hoan nghênh bộ trưởng Hà đến đây chỉ đạo công tác"
Hà Anh Bồi không khỏi cười nói: "Tôi làm gì mà chỉ đạo công tác nhiều như vậy, ngày hôm nay tôi đến là vì giới thiệu vị lãnh đạo mới cho mọi người... " Nói đến đây, ông dừng lại một chút, nhấn mạnh thêm lời nói, giới thiệu với mọi người: "Vị này chính là chủ nhiệm ủy ban thể dục mới tới, Trương Dương"
Sáu vị đảng viên của ủy ban thể dục đều nhìn Trương Dương, trong lòng có đủ kinh ngạc và kinh ngạc, bọn họ đều nghe nói vị chủ nhiệm mới tới này rất trẻ tuổinhg không ai có thể ngờ rằng lại trẻ đến nổi như vậy, Tang Kim Đường năm nay năm mươi mốt tuổi, con của ông ta cũng đã hai mươi bảy rồi, Tang Kim Đường nhìn Trương Dương, trong lòng thầm nghĩ: "Thoạt nhìn còn không lớn hơn con của mình? Cái thế đạo gì đây, tui lăn lộn cả đời cũng không bằng một thằng nhóc vừa mới dứt sữa, sau này còn phải nghe theo lời của nó nữa chứ" Nhưng mà ngay trước mặt bộ trưởng bộ tổ chức, không ai dám nói ra suy nghĩ trong lòng cả.
Vẻ mặt của Tang Kim Đường vẫn vui cười đi đến trước mặt của Trương Dương, thân thiết nói: "Chủ nhiệm Trương, không ngờ rằng cậu lại trẻ tuổi như vậy" Những lời này nghe qua thì có vẻ thân thiết, nhưng cẩn thận nghĩ lại thì sẽ phát hiện ra sự miệt thị và nghi vấn bên trong.
Trương Dương cười cười, bắt tay với Tang Kim Đường, ngay sau đó người hắn bắt tay chính là Tiêu Điều Mẫn, người nữ duy nhất này từ trước đến giờ chưa từng cam chịu lạc hậu, nhất là Tiêu Điều Mẫn làm trợ lý chủ nhiệm, sau này đối tượng mà cô trợ lý sẽ chính là người thanh niên này.
Trương Dương lần lượt bắt tay với Thôi Kim Trụ, Đoạn Kiến Trung, người bắt tay cuối cùng chính là Lý Hồng Dương, tay của Lý Hồng Dương đúng là lớn kinh người, rốt cục vẫn là người xuất thân từ vận động viên.
Sau khi giới thiệu qua lại lẫn nhau, Tiêu Điều Mẫn nói: "Đừng đứng ở ngoài nữa, mau vào đi, cơm nước đã chuẩn bị xong hết rồi"
Vì thế Tang Kim Đường cùng với bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi đi đầu, Tiêu Điều Mẫn và Trương Dương đi sau, mấy đảng viên khác lần lượt đi theo.
Nhà khách của ủy ban thể dục tuy rằng không phải là một quán ăn chuyên nghiệp gì, nhưng mà cơm nước cũng được đặc biệt chú ý, đầu bếp của bọn họ lúc trước từng làm việc cho chính phủ, sau khi về hưu được mời đến đây làm. Bởi vì là buổi trưa, dưới sự kiên trì của Hà Anh Bồi nên tất cả mọi người không uống rượu, ông ở đây làm cho bầu không khí cũng trở nên vô cùng câu nệ, Trương Dương tuy rằng là một người không quan tâm lắm, nhưng mà ngày hôm nay dù sao cũng là ngày đầu tiên đến nhậm chức, không biết gì về tất cả thành viên của ủy ban thể dục, đương nhiên là cũng không thể mở miệng chém gió như thường ngày rồi, buổi dùng cơm trưa này, tất cả mọi người đều ăn rất cẩn thận, rất câu nệ, mỗi vị thành viên của ủy ban thể dục đều lặng lẽ quan sát Trương Dương, nỗ lực làm ra một ấn tượng ra mắt đầu tiên khắc sâu nhất.
Bởi vì không có uống rượu, cho nên bữa cơm trưa này kết thúc rất nhanh, sau bữa ăn, mọi người cùng Hà Anh Bồi dẫn Trương Dương đi dạo một vòng trong khu làm việc của ủy ban thể dục, phần lớn là làm quen với hoàn cảnh ở đây một chút.
Tiêu Điều Mẫn nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi không ngờ ngài lại đến nhanh như vậy, phòng làm việc còn chưa chuẩn bị tốt"
Trương Dương cười nói: "Không cần phải chuẩn bị tốt làm gì, chỉ cần một căn phòng, một bàn làm việc là được" Sau này hắn sẽ là người lãnh đạo đứng đầu của ủy ban thể dục, hòa ái dễ gần là biểu hiện bên ngoài cần phải có rồi.
Tiêu Điều Mẫn nói: "Buổi chiều tôi sẽ chuẩn bị, buổi chiều hẳn là có thể chuẩn bị tốt"
*****
Trương Dương gật đầu, phó bí thư tổ đảng bên cạnh Tang Kim Đường hỏi: "Chủ nhiệm Trương dự định lúc nào đi làm?"
Trương Dương nói: "Ngày mai đi, sáng mai tôi đến"
Tiêu Điều Mẫn nói:" Chủ nhiệm Trương, ngài đến Nam Tích có an bài chổ ở chữ? Nếu như chưa có, bây giờ tôi có thể kêu nhà khách thu xếp cho ngài một phòng"
Trương Dương cười nói: "Tốt, làm phiền chủ nhiệm Tiêu" Hắn quả thật cần một chổ để ở, nhà khách ủy ban thể dục cách địa điểm làm việc của ủy ban thể dục chỉ có một bức tường, có thể ở chổ này thì quá tốt rồi.
Tiêu Điều Mẫn thầm nghĩ trong lòng, tôi đâu phải là chủ nhiệm gì đâu, tôi chỉ là trợ lý chủ nhiệm thôi. Nhưng mà toàn bộ ủy ban thể dục đều gọi cô ta là vậy, người khác gọi Tiêu Điều Mẫn đều thấy rất tự nhiên, chỉ là Trương Dương lại chính là chủ nhiệm của cô, người ta gọi cô là chủ nhiệm, cô đương nhiên là không nhận nổi rồi.
Sau khi Trương Dương tìm hiểu tình huống xong liền cùng bộ trưởng bộ tổ chức Hà Anh Bồi rời đi, Hà Anh Bồi ngồi xe của Trương Dương đến, hắn đương nhiên là phải đưa Hà Anh Bồi về rồi. Trương Dương có ấn tượng không tồi với vị bộ trưởng bộ tổ chức này, tuy rằng dáng người hơi buồn cười một chút, nhưng mà thái độ làm người tương đối hòa ái nhiệt tình, là một người hiền lành. Trương Dương đưa Hà Anh Bồi đến bãi giữ xe của thị ủy, lúc cáo từ còn nói với Hà Anh Bồi: "Bộ trưởng Hà, chờ hai ngày nữa tôi thu xếp xong mọi chuyện, tôi sẽ mời ông uống rượu, đến lúc đó nhớ nể mặt tham dự nha"
Trương Đức Phóng biết tin Trương Dương từ Giang thành điều đến Nam Tích làm việc, đối với Trương Đức Phóng mà nói là một việc tốt, Trương Dương đến gã hoan nghênh hai tay, nghe nói Trương Dương đã đến Nam Tích rồi, Trương Đức Phóng vui vẻ nói: "Sao cậu không gọi điện thoại trước, để tôi ra đón tiếp"
Trương Dương nói: "Không cần phải long trọng như vậy, bây giờ anh là cục trưởng công an rồi, công việc khẳng định là không ít, tôi làm sao dám để anh đại giá quang lâm đến"
Trương Đức Phóng cười nói: "Cái gì mà cục trưởng công an, tôi chỉ là tạm giữ thôi, có trời mới biết khi nào tôi mới chuyển lên chính thức"
"Tạm giữ cũng là đứng đầu"
Trương Đức Phóng nói: "Cậu chế nhạo tôi hay là nghẹn chết vậy? Hai anh em chúng ta có quan hệ gì? Không nói về chuyện cục trưởng là không được? Buổi tối tôi đón gió tẩy trần cho cậu, cậu ở đâu? Ra về tôi phái người đến đón cậu"
Trương Dương đem địa chỉ là Tiêu Điều Mẫn thu xếp nói cho gã biết, Trương Đức Phóng hẹn năm giờ rưỡi sẽ phái người đến nhà khách ủy ban thể dục đón hắn, lúc sắp cúp điện thoại, gã lại nói:" Lương Thành Long đang ở Nam Tích, hay là, buổi tối tôi kêu hắn đến luôn?"
Trương Dương nói: "Đương nhiên là phải kêu luôn rồi, tôi đang chuẩn bị gọi cho hắn đây"
Những chuyện đầu tiên khi Trương Dương đến Nam Tích được dàn xếp xong xuôi, khi rời khỏi tòa thị chính, hắn trực tiếp quay trở lại nhà khách ủy ban thể dục, đi đến tòa nhà số hai, phát hiện ra Tiêu Điều Mẫn đang ở sảnh an bài cái gì đó, thấy Trương Dương trở lại nhanh như vậy, Tiêu Điều Mẫn cười đón, nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài đã trở về"
Trương Dương gật đầu mỉm cười nói: "Muốn nhìn xem căn phòng của tôi một chút"
Tiêu Điều Mẫn nói:" Phòng đã chuẩn bị tốt rồi, tôi dẫn ngài qua" Cô đưa tay qua muốn lấy cái túi da của Trương Dương.
Trương Dương cười từ chối, nói: "Được rồi, để tôi tự mang, làm sao có thể để cho nữ si mang túi giùm tôi"
Tiêu Điều Mẫn cười nói: "Anh cũng coi thường tôi quá, lúc trước tôi cũng xuất thân là vận động viên đấy"
Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Tiêu lúc trước luyện tập cái gì?"
Tiêu Điều Mẫn nói: "Điền kinh, chạy nhanh, tiếp sức, nhảy xa, cái gì cũng có, đã từng tham gia giải toàn quốc, chỉ là nhanh chóng bị loại" Thấy Trương Dương không cho mình mang giúp hành lý, Tiêu Điều Mẫn cũng không kiên trì.
Đi đến phòng 408, cửa phòng mở ra, hai gã phục vụ vừa mới đổi mới chăn giường mới hoàn toàn, Trương Dương để túi xách xuống, đây là một căn phòng có hai phòng kép, bên ngoài làm phòng tiếp khách, bên trong là phòng ngủ, đồ dùng bên trong cũng đầy đủ cả, chỉ là hơi cũ kỹ một chút thôi.
Tiêu Điều Mẫn nói: "Căn phòng này là phòng có điều kiện tốt nhất trong nhà khách, chủ nhiệm Trương nhìn xem, có thỏa mãn chưa?"
Trương Dương gật đầu nói: "Thỏa mãn, thỏa mãn, chủ nhiệm Tiêu, thật sự là làm phiền cô"
Tiêu Điều Mẫn bị hắn mở miệng ra là gọi chủ nhiệm Tiêu làm cho không được tự nhiên, cô có chút lúng túng nói: "Chủ nhiệm Trương, ngài không nên gọi tôi như vậy, tôi chỉ là một người phụ việc trong ủy ban thể dục, là trợ lý chủ nhiệm, không phải là một chủ nhiệm gì cả, ngài gọi tên của tôi cũng được"
Trương Dương cười nói: "Như vậy đi, tôi gọi là chị Tiêu"
Tiêu Điều Mẫn cười thành tiếng, cô đi đến phía cửa sổ giật màn cửa sổ lên, nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, nhà khách có một hoa viên, bây giờ là trời thu, đợi khi xuân về nở hoa, thì trăm hoa trong hoa viên nở rộ, cảnh sắc tương đối xinh đẹp, buổi tối ngay cả mùi của gió cũng rất thơm"
Trương Dương cũng đi đến phía cửa sổ nhìn một chút.
Tiêu Điều Mẫn nói: "Từ cửa nhỏ phía đông kia có thể đi qua ký túc xá của ủy ban thể dục chúng ta, phía bắc có lối đi thông với sân thể dục, buổi tối tản bộ nếu không muốn đi xa, ngài có thể đến sân thể dục cũng được, muốn tập thể hình hay vận động, các loại hình nào cũng có, gần đây có nhiều vận động viên luyện tập bên trong, quản lý hơi nghiêm ngặt một chút" Cô mó ra một tấm thẻ chứng nhận đặt lên bàn: "Ngài vừa mới đến ủy ban thể dục, có một vài giấy chứng nhận cũng tiệ hơn một chút" Tiêu Điều Mẫn suy nghĩ cũng thật là chu đáo.
Trương Dương nói: "Ngày mai tôi chính thức đi làm, còn làm phiền chị Tiêu dẫn tôi đến các phòng các bộ môn để nhìn một cái"
Tiêu Điều Mẫn nói: "Cái này vốn là chức trách của tôi, chủ nhiệm Trương yên tâm đi" Đợi sau khi hai gã phục vụ đi rồi, cô mới nhỏ giọng nói: "Chủ nhiệm Trương, bên nhà hàng tôi đã nói chuyện rồi, ngài chỉ cần vào đó ăn rồi ký tên là được, nếu như không muốn đến, có thể gọi điện thoại kêu bọn họ trực tiếp mang đến"
Trương Dương trước khi đi đến Nam Tích cũng không có ôm quá nhiều hy vọng gì với ủy ban thể dục cả, cho rằng ủy ban thể dục của Nam Tích cũng không khác gì Giang thành cả, đều là chổ cũ nát, một nghèo hai trắng, không ngờ rằng ủy ban thể dục không chỉ có hoàn cảnh ưu nhã, thoạt nhìn điều kiện trong các phương diện cũng không tồi, tuy rằng không phải là bộ ngành chủ yếu gì, nhưng mà cảm giác của người đứng đầu, cũng thật là đã.
Sau khi Tiêu Điều Mẫn nói xong tất cả mọi chuyện, liền chào Trương Dương ra về, Trương Dương tiễn cô ra đến cửa, Tiêu Điều Mẫn cười nói: "Gặp phải bất kỳ chuyện gì cứ việc gọi điện thoại, có thể giải quyết, tôi nhất định sẽ giải quyết giúp ngài"
Trương Dương gật đầu, lại cảm ơn một lần nữa.
Tiêu Điều Mẫn đi rồi, Trương Dương đi tắm nước nóng một phen, rồi thay một bộ đồ khác, vừa nằm xuống giường không được bao lâu, thì cửa phòng của hắn liền vang lên tiếng gõ cửa. Trương Dương đi ra mở cửa phòng, là Lương Thành Long tới. Lương Thành Long vừa vào cửa liền hét: "Ta xxx, cậu không có suy nghĩ sao, vừa đến Nam Tích làm quan phụ mẫu, liền khinh người khác, không biết gọi điện thoại nói một tiếng à?"
*****
Trương Dương cười tủm tỉm nằm xuống giường, đôi chân trần chà qua chà lại trên giường: "Tôi đến Nam Tích mà cậu không biết? Giả ngu à?"
Lương Thành Long nói: "Trời đất chứng giám, gần đây tôi bị chuyện cảng nước sâu làm cho sức đầu mẻ trán, khoản tiền mà chính phủ Nam Tích đáp ứng không có, tôi đang nghĩ biện pháp gôm tiền, căn bản là không quan tâm đến chuyện của quan trường" Hắn ngồi xuống cạnh Trương Dương, vỗ vỗ vai của Trương Dương nói: "Lần này lợi hại quá, nhân họa được phúc, phó xử thành chính xử"
Trương Dương thờ ơ lạnh nhạt nói: "Tám chữ còn chưa có một nét, tôi không phải là quan phụ mẫu gì cả, chỉ là chủ nhiệm ủy ban thể dục, nói trách ra là chức quan nhàn hạ phụ trách dụ dân chúng chơi thể thao"
Lương Thành Long cười nói: "Tôi lại không nghĩ như vậy, bây giờ đã không giống như xưa, tố chất nhân dân đã được đề thăng lên một trình độ cao, cậu không nhìn thấy nhiệt độ của mấy sân bóng đá, sân bóng rổ, sân thể dục đang tăng cao sao, bây giờ toàn dân đều đang tham gia phong trào thể dục thể thao, bước ra ngoài cửa, ăn cơm uống rượu mà không nói chuyện thể dục thì chính là không yêu nước, không nói hai câu về bóng đá thì không thể hiện ra được đẳng cấp bản thân"
Trương Dương cười nói: "Nói về bóng đá và đẳng cấp có quan hệ chó má gì ở đây? Tiêu chuẩn của bọn họ như vậy, tôi cũng lười tham gia"
Lương Thành Long nói: "Nam Tích sang năm làm đại hội thể dục thể thao, năm nay cậu lại được điều đến, xem ra lãnh đạo rất là coi trọng cậu"
Trương Dương nói: "Lần này coi như là tránh được một kiếp, nhân họa được phúc tôi không dám nói, nhưng mà mới vừa đến, tôi cũng nên cúi thấp thành thật một chút, để tránh lộ ra bím tóc gì bị người ta nắm" Hắn nhìn Lương Thành Long, nói: "Cậu không phải là bận rộn nhiều việc sao? Sao lại chạy đến đây sớm vậy?"
Lương Thành Long nói: "Bận cái rắm, tôi cho tất cả công nhân đình công rồi, bọn họ không cho tôi tiền, tôi lấy cái gì mà phát lương? Cậu xem, chuyện cảng nước sâu này đúng là con mẹ nó tà mà, Hứa Gia Dũng chết, tập đoàn Tinh Nguyệt không ra tiền, chủ tịch Phạm Tư Kỳ trở về Singapo, nói trở về thương thảo dự án đầu tư một lần nữa, thật sự không hiểu con nhỏ này muốn làm gì luôn? Người nước ngoài chúng ta không nói, nói về Hà Trường An đi, ông ta cũng là quân chủ lực trong đầu tư cảng nước sâu, lúc trước đã lấy ra hai tỷ rồi, chỉ là lúc này lại đột nhiên chơi trò bốc hơi khỏi nhân gian, biến mất lâu như vậy, ngay cả người cũng không thấy, chẳng lẽ ông ta bỏ luôn hai tỷ?
Trương Dương đương nhiên biết Hà Trường An bây giờ đang bận việc riêng, dàn xếp chuyện của con gái và cháu ngoại, phỏng chừng là qua một thời gian nữa mới trở về nước, hắn cười nói: "Làm việc tốt thường rất khó, nói không chừng qua vài ngày nữa tất cả mọi chuyện đều được giải quyết một cách dễ dàng"
Lương Thành Long nói: "Tôi mặc kệ, dù sao thì không có tiền tôi sẽ không khởi công, buổi sáng bí thư Từ đã gọi chúng tôi đến tập trung mở một buổi họp, kêu chúng tôi khắc phục khó khăn, nói thì nghe dễ quá, khó khăn làm sao mà dễ khắc phục như vậy sao?"
Trương Dương nói: "Đã sớm nói cậu là một gian thương rồi mà, bây giờ công trình cảng nước sâu gặp khó khăn, cậu không phải bình thường luôn tự nhận là người yêu nước sao? Bây giờ là lúc mà cậu biểu hiện rồi đấy"
Lương Thành Long nói: "Nói đến chuyện này lại tức giận, nếu như đám lãnh đạo Nam Tích mà có thể đối xử bình đẳng thì không có gì, nhưng mà bọn họ căn bản là không công bằng, có nghe nói về công trình xây dựng trung tâm thể dục mới không, người nhận thầu chính là em trai của Từ Quang Nhiên Từ Quang Lợi, khoản tiền công trình của hắn ta tại sao không khất nợ?"
Trương Dương có biết một người em của Từ Quang Nhiên là Từ Quang Thắng, nhưng chưa từng gặp qua Từ Quang Lợi, không ngờ rằng Từ Quang Nhiên lại là loại nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, trung tâm sân thể dục mới lại chính là do em trai của ông ta nhận thầu xây dựng. Trương Dương nói: "Cậu đi nói chuyện bí thư Từ một chuyến, ông ta còn không đem khoản nợ công trình trả cho cậu sao"
Lương Thành Long thở dài nói: "Làm gì dễ dàng như vậy, lúc trước tôi vẫn đi theo con đường của thị trưởng Hạ, ông ta là một người thành thật, là một thị trưởng có thể tin được, cũng không có quyền lực của thị trưởng, chuyện cảng nước sau, ông ta căn bản là không dính vào, vẫn luôn là do Thường Lăng Không phụ trách, bây giờ Thường Lăng Không đi rồi, không biết ông ta sẽ thế nào"
Trương Dương nói: "Lần này tôi đến Nam Tích là để hỗ trợ cho thị trưởng Hạ"
Lương Thành Long nói: "Ông ta cũng không hề có dính dáng gì đến thể dục thể thao cả, lần này thường vụ phó thị trưởng Trần Hạo, phó thị trưởng Vương Hải Ba được đề bạt lên, tất cả đều là môn sinh của Từ Quang Nhiên, Hạ Bá Đạt muốn xoay mình tại Nam Tích cũng không dễ dàng"
Trương Dương nghe Lương Thành Long phân tích một hồi, phát hiện ra Lương Thành Long có oán niệm rất lớn đối với bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, lúc trước Trương Dương có vài lần tiếp xúc với Từ Quang Nhiên, luôn cảm thấy con người của Từ Quang Nhiên tương đối hòa ái, nếu như mọi chuyện mà Lương Thành Long nói đều là sự thật, vậy thì Từ Quang Nhiên và Thẩm Khánh Hoa của Phong Trạch chính là người tám lạng kẻ nửa cân, nhưng mà Trương Dương lăn lộn trong thể chế lâu như vậy rồi, đối với loại chuyện này thì thấy cũng chẳng thể làm gì được, bí thư thị ủy là người đứng đầu, ông ta muốn an bài ai mà không được hả? Đổi lại cho Trương Dương làm bí thư thị ủy, khẳng định là hắn cũng sẽ làm như vậy.
Trương Dương nói: "Lúc trước tôi chưa từng làm qua công tác của ủy ban thể dục, vừa mới đến đây nên không có bất luận manh mối nào cả"
Lương Thành Long nói: "Tôi cũng không quen thuộc về ủy ban thể dục, nhưng mà làm quan chổ nào cũng như nhau, muốn làm quan tốt thì phải lừa trên gạt dưới, cái này không phải là tôi đả kích tính tích cực của cậu, mà chỉ nói sự thật tôi, ủy ban thể dục là một chổ để dưỡng lão thích hợp nhất tại Nam Tích, công việc cũng không nhiều, ngay cả xây dựng trung tâm thể dục thể thao cũng không có chuyện của bên cậu"
Trương Dương nói: "Như vậy tôi càng thích, vừa định nương cơ hội này để nghỉ ngơi điều dưỡng một phen"
Lương Thành Long mở to mắt ra, không thể tin được nhìn Trương Dương: "Cậu mà cũng có thể thành thật được sao? Tôi không tin"
Trương Dương nói: "Thời gian sẽ kiểm tra tất cả, được rồi, Trương Đức Phóng lăn lộn tại Nam Tích thế nào?"
Lương Thành Long bĩu môi nói: "Hắn à, một cái bánh quẩy, đi đến chổ nào cũng có thể xài được, khi Đường Hưng Sinh chạy án, bây giờ cục công an Nam Tích là do một mình hắn định đoạt, hắn đến Nam Tích tuy rằng không lâu, chỉ là danh tiếng không được tốt lắm, cậu nên giữ khoảng cách cẩn thận với hắn" Lương Thành Long tốt bụng nhắc nhở.
Trương Dương cười nói: "Nói như thế nào cũng đều là quen biết đã lâu, tôi làm thể dục cũng không có xung đột lợi ích gì với hắn, nghe cậu nói vậy, hình như có ân oán gì với hắn?"
← Ch. 0514 | Ch. 0516 → |