Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0536

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0536: Thầy tốt bạn hiền
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Hạ Bá Đạt nao nao, ông lập tức ý thức được những lời này của Từ Quang Nhiên là có chuẩn bị trước rồi, ngày hôm nay là ngày chấp pháp cưỡng chế, lẽ nào công trường trung tâm thể dục mới xảy ra chuyện? Hạ Bá Đạt vẫn cho rằng những tòa nhà trái phép trong trung tâm thể dục mới không phải là chuyện lớn gì cả, ông không dự định đem chuyện này nói ra trong hội nghị thường ủy, nhưng mà nếu Từ Quang Nhiên đã muốn nghe, thì ông phải nói rõ một chút.

Hạ Bá Đạt mìm cười nói: "Bí thư Từ, tôi đang muốn nói về chuyện này đây!" Trên quan trường ai cũng chú ý đến thật thật giả giả cả, những lời này của Hạ Bá Đạt đã lộ ra vẻ dối trá rồi, nếu như Từ Quang Nhiên không đề cập đến chuyện này, thì ông cũng sẽ không chủ động nói ra trong hội nghị thường ủy đâu, về điểm này, trong lòng ông và Từ Quang Nhiên đều biết rõ như nhau cả.

Từ Quang Nhiên cười thản nhiên, ý bảo Hạ Bá Đạt cứ tiếp tục nói, làm một bí thư thị ủy, ông cần phải biểu hiện ra vẻ rộng lượng của một bậc bề trên, trước mặt của các thường ủy, con người của Từ Quang Nhiên bình thường vẫn hay biểu hiện khiêm tốn.

Hạ Bá Đạt nói: "Căn cứ theo sự phản ánh của các cơ quan tương ngành, đất dùng cho quy hoạch trung tâm thể dục mới bị chiếm dụng phi pháp, có người không để ý đến chính sách quy hoạch của chính phủ, tự mình xây nhà, dựng nên những kiến trúc trái phép, tôi đã đến hiện trường thị sát, phát hiện ra tình huống của những kiến trúc trái phép này cực kỳ nghiêm trọng, đã ảnh hưởng đến việc xây dựng bình thường của trung tâm thể dục mới, tất cả mọi người đều biết, trung tâm thể dục mới là công trình trọng điểm của thành phố chúng ta, sang năm sẽ tổ chức khai mạc đại hội thể dục thể thao tỉnh, khu vực đó sẽ nhận được một sự quan tâm của toàn bộ nhân dân trong tỉnh mà trước nay chưa từng có, mọi người thử nghĩ một chút đi, nếu như đại hội tỉnh được khai mạc, trên màn hình TV của hàng ngàn hàng vạn hộ gia đình xuất hiện hình ảnh của những kiến trúc trái phép này, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào đến mặt mũi của Nam Tích chúng ta?" Hạ Bá Đạt nói đến đây, rồi cố ý dừng lại một chút, ông muốn cho các thường ủy ở đây thời gian, để tiêu hóa nội dung của những lời mình vừa nói.

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nói: "Đường Thương Tây cũng thuộc về phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới sao? Sao tôi lại không biết?"

Hạ Bá Đạt bị những lời này của Từ Quang Nhiên làm cho không hiểu được, chỉnh đốn kiến trúc trái phép trong trung tâm thể dục mới thì có liên quan gì đến đường Thương Tây? Lẽ nào... Ông đột nhiên có một dự cảm không tốt, Trương Dương cũng không phải là người có thể suy nghĩ theo lẽ thường được, thằng nhãi này mười phần là đã lợi dụng tên tuổi của ông để làm chuyện xằng bậy rồi.

Từ Quang Nhiên nói: "Dỡ bỏ kiến trúc trái phép, chỉnh đốn bộ mặt của thành phố là một chuyện tốt, tôi cũng tán thành hai tay, nhưng mà tôi mong rằng trong lúc mọi người làm việc, cần phải suy nghĩ đến cảm thụ của dân chúng, cần phải suy nghĩ được phương pháp khiến cho dân chúng vui vẻ tiếp thu, làm cho mọi người hiểu được, cưỡng chế dỡ bỏ là lựa chọn trong tình huống bất đắc dĩ, không thể lợi dụng phương thức này để diễn võ dương oai!" Từ Quang Nhiên nói đến đây, trên mặt không hề có một chút ý cười nào cả, ông đứng lên nói: "Trong nhiệm kỳ của tôi, tôi không hy vọng có một người dân nào chịu ủy khuất, cũng không hy vọng xuất hiện chuyện nào không công bằng, tuy rằng rất khó làm được, nhưng m2a tôi sẽ nỗ lực cố gắng!" Nói xong ông liền rời khỏi phòng họp, thậm chí còn không nói là tan họp nữa.

Tất cả thường ủy đều nhìn ra là bí thư Từ đang nổi nóng, mà đối tượng tức giận của ông ta chính là Hạ Bá Đạt, chỉ là đa số người không biết vì sao bí thư Từ lại nổi giận, thị trưởng Hạ rốt cục đã làm nên chuyện gì mà khiến cho bí thư thị ủy phải căm tức.

....................................................

Từ Quang Lợi thấy bóng dáng của đại ca xuất hiện phía trước, liền đứng dậy nghênh tiếp, ủy khuất đầy một bụng được phát ra, kêu lên: "Anh... "

Từ Quang Nhiên cũng không dừng chân lại, nói: "Tôi bận rộn nhiều việc lắm, không có thời gian tiếp chuyện chú"

Từ Quang Lợi nói: "Anh, em có chuyện quan trọng!"

Từ Quang Nhiên căm tức nhìn Từ Quang Lợi, hét lớn: "Có chuyện gì thì về nhà nói, nơi này là chổ làm việc của chính phủ, tôi còn có nhiều chuyện cần phải xử lý, không có thời gian quản việc nhỏ của chú!" Nói xong ông cũng không quay đầu lại, mà bước thẳng vào trong phòng làm việc của mình.

Từ Quang Lợi há to mồm ra trừng mắt đứng đơ như trời trồng ở đó, chẳng biết vì sao đại ca lại phát cơn nổi nóng với mình nữa.

Từ Quang Nhiên đi vào trong phòng làm việc xong, kéo cà vạt ra, sau đó cởi luôn hai nút áo sơ mi của mình, ông thật sự đã bị Trương Dương chọc tức rồi, còn có Hạ Bá Đạt nữa, ông cho rằng Trương Dương sở dĩ có thể bước ra khỏi phạm vi của trung tâm thể dục mới để xử lý những kiến trúc trái phép bên ngoài, nguyên nhân cũng là do Hạ Bá Đạt đứng sau lưng ủng hộ cả, Hạ Bá Đạt muốn khơi màu tranh chấp đây mà. Từ Quang Nhiên tuy là nghĩ rằng Trương Dương cũng có chút năng lực, cũng cho rằng Trương Dương rất khó dạy bảo, nhưng mà ông chưa từng cho rằng Trương Dương sẽ là đối thủ của mình, ông coi rẻ Trương Dương từ trong đáy lòng, Hạ Bá Đạt thì hoàn toàn khác, từ khi Hạ Bá Đạt đi đến Nam Tích vẫn chưa làm ra động tác gì cả, cái này không có nghĩa là Hạ Bá Đạt chịu phục ông, mà chính là Hạ Bá Đạt vẫn luôn chờ đợi cơ hội. Từ Quang Nhiên lặng lẽ nghĩ, Hạ Bá Đạt mượn chuyện chỉnh đốn kiến trúc trái phép này, chính là một đao chém lên trên người thân của ông, cái này căn bản là không suy nghĩ đến mặt mũi của ông, lúc này ông không thể nhịn được nữa rồi.

Trải qua mấy giờ chiến đấu gian khổ, đội phá bỏ rốt cục đã tháo dỡ sạch sẽ phần kiến trúc trái phép bên ngoài của siêu thị Cát Tinh, tòa nhà năm tầng lúc này trông giống một con quái thú há to mồm ra, đối mặt với đường Thương Tây, đang lặng lẽ khóc không ra nước mắt.

Trương đại quan nhân từ đầu đến cuối đều ở hiện trường, cục trưởng cục xây dựng thành phố Mạnh Sĩ Xung, cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn đều đã đi rồi, Trương Đức Phóng cũng chỉ kiên trì được một lát, khi thấy hiện trường không còn có dị động gì, cũng giao nhiệm vụ duy trì trật tự cho phó cục trưởng cục công an Mạnh Doãn Thanh, còn mình thì mượn cớ trong cục có việc nên đi trước. Trong lòng những người này đều rõ ràng, đừng tưởng ngày hôm nay đập phá siêu thị Cát Tinh, chuyện này sẽ không được để yên đâu, Lý Trường Phong có chết cũng không bỏ qua, còn bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đương nhiên sẽ không nuốt cục giận này xuống bụng rồi, cho dù muốn đập thì cũng phải là bí thư Từ lên tiếng chứ, một mình Trương Dương cậu thì tính là cái gì? Một cán bộ cấp chính xử mà dám công khai đánh vào mặt của bí thư Từ sao?

Trương Dương thỏa mãn nhìn siêu thị Cát Tinh sau khi đã dở bỏ xong, những người dân xem náo nhiệt xung quanh cũng đã ít đi rất nhiều rồi, dù sao thì chuyện phá bỏ này cũng là một chuyện rất khô khan và nhàm chán, không ai có thể vĩnh viễn ở lại đây mà nhìn chằm chằm được cả, hơn nữa ở hiện trường đầy bụi, tiếng ồn lại lớn, ở một hồi lâu sẽ làm cho trong lòng cảm thấy phiền muộn rất nhiều.

Đám quần chúng xung quanh đi xem náo nhiệt, cái bọn họ cảm thấy hứng thú chính là vị chủ nhiệm Trương này có thật sự dám đi đập nhà của Lý Trường Phong hay không, bây giờ đã được nghiệm chứng xong, người ta không chỉ dám, mà còn làm luôn rồi, trong đám quần chúng này cũng có chủ nhân của những kiến trúc trái phép, thấy ngay cả siêu thị Cát Tinh còn bị đập, bọn họ cảm thấy có chút chột dạ, Lý Trường Phong có bối cảnh gì? Là cháu trai của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đấy, ngay cả nhà của hắn còn bị đập, thì những người như bọn họ càng không tính là cái gì cả.

*****

Trương Dương rèn sắt khi còn nóng, kêu nhân viên công tác quay đầu trở về làm công tác tư tưởng cho các ông già bà già ở công trường trung tâm thể dục mới, đồng thời còn đưa ra một phần văn kiện bồi thường, làm cho hắn vui mừng chính là, có hơn tám mươi phần trăm người ở đây đã bắt đầu thay đổi thái độ, đồng ý để cho chính phủ dỡ bỏ. Thật ra thì Trương Dương đã làm ra nhượng bộ lớn rồi, bởi vì những kiến trúc trái phép này căn bản là không hợp pháp, chiếm dụng đất công phi pháp, hơn nữa đa số kiến trúc được dựng lên sau khi trung tâm thể dục mới được khởi công, theo lý mà nói thì không cần bồi thường, nhưng mà lo lắng đến tâm lý của dân chúng, nên vẫn dành ra một phần bồi thường nhỏ, chỉ cần chịu chấp nhận điều kiện, thì sẽ dựa theo thành phẩm kiến trúc hiện thời mà đưa tiền bồi thường, sau đó lập tức tiến hành phá bỏ và di dời qua nơi khác.

Lúc đầu có không ít người còn ôm tâm lý quan sát, nhưng mà vừa nhìn thấy những người đồng ý phá bỏ và di dời qua nơi khác lấy được tiền, thì bọn họ cũng không khỏi động tâm, cứ như vậy đã có không ít chủ nhà chịu đồng ý phá bỏ, ngược lại chỉ có những người kiên trì không chịu thì rất ít, cuối cùng ngoại trừ hai căn nhà không đồng ý phá bỏ ra, thì những người khác đều đã đồng ý ký tên.

Lúc hoàng hôn, khi công tác phá dỡ đang tiến hành khí thế hừng hực, thì một chiếc BMW chạy đến hiện trường phá dỡ, từ trên xe bước xuống hai người, một là tổng giám đốc của Nam Quốc Sơn Trang Nhâm Văn Bân, người còn lại chính là chủ tịch của Nam Quốc Sơn Trang, người Singapo Lý Quang Nam.

Lúc đầu khi Nhâm Văn Bân nhờ vả Trương Dương giúp đỡ, cũng không ôm hy vọng quá lớn, Trương Dương lúc đó cũng không cho gã ta câu trả lời thuyết phục, nhưng mà không ngờ rằng khi Trương Dương vừa trở về Nam Tích, đã lập tức bắt tay vào giải quyết chuyện này, chỉ một lát là đã giải quyết xong vấn đề phức tạp của bọn họ rồi, cái chướng ngại siêu thị Cát Tinh chỉ trong một ngày đã bị Trương Dương diệt trừ, những kiến trúc trái phép còn lại, bởi vì thấy ví dụ siêu thị Cát Tinh, cho nên cũng đã đáp ứng điều kiện của bọn họ, chuẩn bị nhận bồi thường rời đi.

Trương Dương thấy hai người bọn họ đến, bất chợt nở nụ cười, nói: "Hai ông chủ, hai người cũng đến giúp vui à?"

Nhâm Văn Bân cười gật đầu, Lý Quang Nam đi đến thân thiết cầm lấy tay của Trương Dương, dùng sức mà ôm, không nói cái gì cả, nhưng tình cảm kích động đã bao hàm ở bên trong đó hết rồi.

Trương Dương nói: "Đừng quên lời hứa lúc đầu đối với tôi nhé, khi đại hội tỉnh khai mạc, thì cần chuẩn bị một số phòng để dùng cho chiêu đãi"

Lý Quang Nam sảng khoái đáp: "Chỉ cần lên tiếng, tất cả phòng của tôi đều có thể giữ cho chủ nhiệm Trương cả"

Trương Dương mỉm cười nói: "Yên tâm, chúng tôi sẽ không sử dụng khách sạn của các người không công đâu, tôi và các đồng chí đã khảo sát qua vị trí của các người rồi, nếu như chất lượng công trình có thể phù hợp yêu cầu, thì chúng tôi có thể suy nghĩ sử dụng khách sạn của các người làm nơi ở và nghỉ ngơi cho các vận động viên, phí dụng sẽ do đại hội chi trả"

Lý Quang Nam nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm đi, chất lượng của chúng tôi bảo đảm là hạng nhất Nam Tích này"

Trương Dương nói: "Ba cái tên nổi tiếng nhất ở Nam Tích bây giờ là Hải Thiên, Lam Thiên, Quân Duyến, mong rằng các người đến có thể xúc tiến sự phát triển của sự nghiệp khách sạn tại đây" Những lời này nói ra đầy mùi vị chính phủ.

Lý Quang Nam nói: "Tên của khách sạn đã được định rồi, gọi là khách sạn Nam Tinh, trang hoàng dựa theo tiêu chuẩn cấp năm sau, dự tính là trước tết âm lịch năm sau, chúng tôi có thể hoàn tất lắp đặt thiết bị công trình"

Trương Dương gật đầu.

Nhâm Văn Bân nhìn hiện trường phá dỡ khí thế ngất trời phía trước, mỉm cười nói: "Chủ nhiệm Trương làm việc quả nhiên là mạnh mẽ vang dội, chuyện những người khác không làm được, cậu vừa mới đến, tất cả đều được giải quyết dễ dàng"

Trương Dương nói: "Đừng tâng bốc tôi như vậy, tôi giúp anh không chỉ là bởi vì chúng ta là bạn, mà sáng tạo cho những nhà đầu tư bên ngoài một hoàn cảnh thích hợp chính là trách nhiệm của quan viên Nam Tích chúng tôi, mong rằng các người có thể làm ra cống hiến thiết thực cho Nam Tích"

Lúc này trợ lý chủ nhiệm ủy ban thể dục Tiêu Điều Mẫn đã đi đến, cô ta nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, phóng viên của đài truyền hình muốn phỏng vấn ngài"

Trương Dương lắc đầu nói: "Nói với bọn họ tôi không có thời gian" Lúc nói chuyện thì điện thoại vang lên, Trương Dương vừa nhìn, là Hạ Bá Đạt gọi điện đến, lập tức ý thức được, thị trưởng Hạ mười phần là gọi đến hỏi tội mình rồi, hắn liền vẫy vẫy tay với Tiêu Điều Mẫn, giao điện thoại cho cô ta: "Nói em không có ở đây"

"Cái này... " Tiêu Điều Mẫn làm vẻ mặt khó xử, do dự một chút, rồi vẫn nghe điện thoại.

Điện thoại vừa được chuyển lập tức vang lên âm thanh giận dữ của Hạ Bá Đạt: "Trương Dương, cậu làm cái gì thế?"

Tiêu Điều Mẫn sợ hãi nói: "Chủ nhiệm Trương không có ở đây... điện thoại của ngài ấy để trong xe... "

Trương Dương giơ ngón tay cái với Tiêu Điều Mẫn.

Hạ Bá Đạt đã nghẹn một cục giận ở ngay cổ họng rồi, cả giận nói: "Cô là ai?"

"Tôi là trợ lý của ngài ấy, Tiêu Điều Mẫn... "

"Tôi là Hạ Bá Đạt, kêu hắn gọi lại cho tôi!"

Tiêu Điều Mẫn nghe đến tên của Hạ Bá Đạt, sợ đến nỗi thiếu chút nữa rơi điện thoại xuống đất luôn, cho đến khi Hạ Bá Đạt cúp điện thoại, tiếng tút tút mới làm cho cô tỉnh lại, vẻ mặt của cô đầy đau khổ trả điện thoại lại cho Trương Dương, nói: "Chủ nhiệm Trương, là điện thoại của thị trưởng Hạ, hình như ông ấy rất tức giận, kêu ngài gọi điện lại cho ông ấy... "

Trương Dương nở nụ cười, Hạ Bá Đạt tức giận là chuyện bình thường thôi, ngày hôm nay hắn đã dùng danh nghĩa của Hạ Bá Đạt để đập siêu thị Cát Tinh, khẳng định là đã chọc tức bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên rồi, Từ Quang Nhiên tức giận dù sao cũng cần một chổ để phát ra, và phỏng chừng đối tượng phát tiết này mười phần là Hạ Bá Đạt, ông ta sẽ cho rằng chính Hạ Bá Đạt đã sai khiến mình làm. Trương đại quan nhân cảm thấy rất là thú vị, chó thể làm cho hai lão đại đứng đầu Nam Tích đấu với nhau cũng là một chuyện có thể cảm thấy rất thành công, con người của Hạ Bá Đạt vô cùng khéo đưa đẩy, luôn luôn chỉ lo nghĩ cho bản thân thôi, như vậy sao được chứ? Trong thể chế, cho dù bạn không muốn đấu với người khác, nhưng người khác cũng có thể đấu với bạn, mọi việc mà muốn sống chết mặc bây là điều căn bản không có khả năng rồi.

Trương Dương mới không ngu đến mức chủ động gọi điện cho Hạ Bá Đạt, bây giờ gọi cho ông ta, không phải là chủ động nghe chửi sao? Trương đại quan nhân không có sở thích tự ngược đãi bản thân đâu, thấy nhiệm vụ ngày hôm nay đã gần hoàn thành rồi, hắn cũng nói vài câu với Tiêu Điều Mẫn, kêu cô ta điều tra rõ ràng bối cảnh của hai căn nhà cuối cùng không chịu đồng ý phá bỏ kia, sau đó suy nghĩ phương pháp ứng đối.

Lý Quang Nam và Nhâm Văn Bân vốn định mời Trương Dương đi ăn, nhưng mà nhìn thấy hắn bận rộn công tác như vậy, cũng không có ý tứ quấy rầy, thế là nói chuyện vài câu rồi rời đi.

Lúc sáu giờ, Trương Dương nhận được điện thoại của Cố Giai Đồng, cô ta đã đến Nam Tích rồi, Trương Dương vô cùng mừng rỡ, hai ngày trước hắn đến Đông Giang, Cố Giai Đồng đúng lúc đi đến Giang thành để xử lý công chuyện của nhà máy thuốc, cho nên hai người không gặp mặt nhau, không ngờ rằng cô ấy lại chủ động đến Nam Tích tìm mình.

Cố Giai Đồng nói: "Chị vừa mới đưa ba chị về, nói với ba là chị trở về Đông Giang xử lý công việc"

Trương Dương cười ha hả, Cố Giai Đồng nghe tiếng cười của hắn, bắt đầu trở nên có chút xấu hổ, nhẹ giọng nói: "Em cười cái gì?"

*****

Trương Dương nói: "Không có gì, em đang nghĩ đến chị, không ngờ chị đã đến rồi!"

"Nói xạo"

"Đâu có, mà chị đang ở đâu, em đến đón chị"

Cố Giai Đồng nói: "Không cần, chị lái xe đến, em trực tiếp đến phố Thư Vân đi, chị muốn ăn đồ ở đó!"

"Tốt, em lập tức đi ngay!"

Tâm tình của Hạ Bá Đạt cực kỳ phiền muộn, ông cảm thấy rằng mình đã bị thằng nhóc Trương Dương tính kế rồi, cục tức này cần có chổ để phát ra, chỉ là Trương Dương lại không cho ông cơ hội này, vừa nghĩ đến hai chữ Trương Dương, Hạ Bá Đạt liền hận đến nổi ngay cả hàm răng cũng ngứa lên,

Từ khi Hạ Bá Đạt bước vào con đường làm quan đến nay rất ít khi gặp phải những chuyện khiến cho ông phiền muộn thế này, cảm giác bị người khác lợi dụng cũng không dễ chịu, Hạ Bá Đạt không có chổ phát tiết, đang muốn tìm người thổ lộ, lúc này ông bỗng nhiên phát hiện ra, ở Nam Tích ông ngay cả một người bạn cũng không có, Hạ Bá Đạt nhớ đến lúc trước, nhớ đến khi mình còn đi theo Cố Doãn Tri, ông chẳng bao giờ phải chịu đựng loại áp lực như hiện tại.

Có lẽ là do trời cao cảm thụ được nỗi phiền muộn của ông, cho nên trong lúc tâm tình của Hạ Bá Đạt trầm thấp nhất, Cố Doãn Tri tự nhiên lại chủ động gọi điện thoại đến, nhận được điện thoại của Cố Doãn Tri, Hạ Bá Đạt cảm thấy máu cả người đang bắt đầu sôi trào lên: "Bí thư Cố, ngài khỏe không?"

Ngay cả Cố Doãn Tri cũng cảm thấy được Hạ Bá Đạt có chổ dị dạng, mỉm cười nói: "Rất tốt, gần đây cậu bận rộn công việc nhiều quá, đến Đông Giang cũng không đi thăm tôi"

Tình cảm của Hạ Bá Đạt và Cố Doãn Tri không phải là loại tầm thường, mà là loại tình cảm được thành lập sau khi trải qua nhiều sóng gió, vừa là thầy vừa là bạn, Hạ Bá Đạt cười nói: "Bí thư cố, vậy cuối tuần này tôi sẽ đến thăm ngài"

Cố Doãn Tri nở nụ cười, ông cũng không thật sự có ý trách cứ Hạ Bá Đạt: "Tiểu Hạ, tôi đang ở Tây Tiều, sẽ ở vài ngày, hai ngày nữa có thời gian rãnh rỗi thì đến tâm sự với tôi"

Hạ Bá Đạt kích động nói: "Vậy tôi đến ngay!"

Cố Doãn Tri sửng sốt, ông không ngờ rằng phản ứng của Hạ Bá Đạt lại kích động như vậy, ông cười nói: "Không cần, ngày hôm nay đã muộn quá rồi, có thời gian thì hẵng đến cũng được"

Hạ Bá Đạt nói: "Bí thư Cố, tôi đến, tôi có chuyện muốn nói với ngài"

.................................

Một giờ sau, Hạ Bá Đạt liền chạy đến Tây Tiều, Cố Doãn Tri sau khi biết ông ta đến, liền kêu con trai Cố Minh Kiện ra ngoài mua rượu và đồ ăn đến, lúc này đang chuẩn bị trong phòng bếp.

Hạ Bá Đạt tuy rằng đến rất vội vang, nhưng mà vẫn mang theo một chai rượu tốt, vừa vào cửa liền thân thiết kêu lên: "Bí thư Cố!"

Giọng nói của Cố Doãn Tri vang ra từ trong phòng bếp: "Tiểu Hạ, đến đúng lúc lắm, vào giúp tôi mang đồ ăn ra ngoài"

Hạ Bá Đạt đặt chai rượu trong phòng khách, sau đó đi vào phòng vệ sinh rửa tay rửa mặt sạch sẽ, lúc này mới đi vào trong phòng bếp. Cố Doãn Tri đang hầm trứng, mùi thơm mê người, gần đây nhiệt tình về học tập nấu nướng của bí thư Cố đang tăng vọt, hầu như mỗi ngày đều tự mình xuống bếp, từ một góc độ nào đó cũng có thể giúp ông đỡ cảm thấy buồn chán sau khi về hưu, mà quả thật ông cũng cần làm một cái gì đó để giết thời gian.

Hạ Bá Đạt cầm dĩa rau trộn, Cố Doãn Tri cũng không quay đầu lại, nói: "Cậu mang dĩa rau trộn ấy lên phòng khách trước đi, tôi lập tức lên ngay"

Trong lòng Hạ Bá Đạt lộ ra sự ấm áp và thân thiết, Cố Doãn Tri vẫn giống như ngày xưa, không hề có bất luận cảm giác xa cách nào cả, trước mặt của Cố Doãn Tri, Hạ Bá Đạt luôn cảm thấy rằng mình vĩnh viễn đều là thư ký của ông ta, được ông ta sai bảo là một loại hạnh phúc khó có thể nói bằng lời.

Hạ Bá Đạt mang dĩa rau trộn lên bàn ăn xong, Cố Minh Kiện cũng vừa trở về từ bên ngoài, hắn mua trứng ngỗng muối, một đặc sản địa phương ở đây, đi cùng hắn còn có một cô gái khác, là trợ lý của hắn Liễu Duyên lần này cùng nhau đến Tây Tiều du ngoạn, Cố Doãn Tri cũng có hảo cảm đối với đứa con gái này, nhưng mà nghe Cố Minh Kiện nói hắn ta và Liễu Duyên chỉ là bạn bè bình thường thôi. Đối với hôn nhân đại sự của con cái, Cố Doãn Tri cũng không lo lắng, lúc trước bên người Cố Minh Kiện không hề thiếu gái đẹp làm bạn, sau sóng gió ở kinh thành, cả người của Cố Minh Kiện trở nên trầm lắng, có thể nói là thâm trầm nội liễm hơn so với trước kia, đi ra ngoài xã hội cũng ít hơn so với trước kia rất nhiều, Cố Doãn Tri ngược lại có chút hoài niệm về đứa con trai có tính cách hướng ngoại ngày xưa hơn. Con người đúng là có đôi khi lại rất mâu thuẫn với bản thân.

Cố Minh Kiện gặp Hạ Bá Đạt, cười cười kêu một tiếng chú Hạ.

Hạ Bá Đạt nói: "Minh Kiện, ngồi xuống cùng uống vài ly"

Cố Minh Kiện lắc đầu nói: "Không được, tối nay ngoài rạp hát có diễn suất, con dẫn Liễu Duyên đi, chú nói chuyện phiếm với ba của con đi"

Cố Doãn Tri mang phần trứng chưng ra, nghe con trai không ở nhà ăn, gật đầu nói: "Cũng tối, đi dạo với tiểu Liễu đi"

Cố Minh Kiện và Liễu Duyên đi rồi, Hạ Bá Đạt cẩn thận nói: "Bạn trai của Minh Kiện?"

Cố Doãn Tri cười ha hả nói: "Trợ lý của nó, bây giờ thì vẫn chưa"

Hạ Bá Đạt cũng khen một câu: "Cô bé thật xinh đẹp"

Cố Doãn Tri cởi tạp đề xuống, ngồi xuống bên cạnh, Hạ Bá Đạt vội vàng khui rượu, Cố Doãn Tri nói: "Tôi đi lấy chút trà gừng để uống kèm"

Hạ Bá Đạt nói: " Bí thư Cố ngồi đi, tôi đi cho!"

Cố Doãn Tri cũng không giành với ông ta, Hạ Bá Đạt đi ra ngoài, lấy gừng vàng bỏ vào trong ấm trà rồi rót nước nóng vào, sau đó mang ấm trà đến, Cố Doãn Tri nói: "Đi gì đến?"

Hạ Bá Đạt rót trà vào trong cái ly nhỏ trước mặt của Cố Doãn Tri, cũng rót cho mình một ly, nói: "Tôi lái xe đến"

Cố Doãn Tri à một tiếng, cười nói: "Sao không kêu tài xế?"

Hạ Bá Đạt cười nới: " Tới gặp lãnh đạo cũ không cần phải làm rung động như vậy"

Cố Doãn Tri cười cười, nhớ đến lần trước khi Hạ Bá Đạt đi thăm mình, quan viên trong vùng này đều bị kinh động, Hạ Bá Đạt hẳn là biết mình không thích chuyện này, cho nên lần này đến kín đáo, lại không biết ngày hôm nay Hạ Bá Đạt đến đây thăm mình, là do muốn thổ lộ nỗi phiền muộn trong lòng.

Hai người uống chút rượu trước, Hạ Bá Đạt ăn, trứng chưng của Cố Doãn Tri làm, mùi vị cũng còn tạm được, nhưng gà hầm thì không được ngon cho lắm, phải nói là còn dai quá, Cố Doãn Tri cười nói: "Trong phương diện nấu nướng tôi chỉ là một đứa học trò nhỏ thôi, cậu chịu khó thông qua một chút nhé"

Hạ Bá Đạt nói: "Có thể được ăn đồ do chính tay của bí thư Cố nấu cũng là phúc của tôi, mùi vị không tồi"

Cố Doãn Tri nói: " Còn biết nói lời dễ nghe à, tôi cứ tưởng rằng cậu lên làm thị trưởng rồi, nghe người khác nịnh hót quen, ngược lại không biết tự mình nói ra"

Hạ Bá Đạt nói: "Trước mặt của ngài, tôi đều là nói thật"

Cố Doãn Tri chậm rãi hạ ly rượu xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn xuyên vào nội tâm của Hạ Bá Đạt thông qua đôi mắt, thấp giọng nói: "Tâm tình của cậu không được cao, gấp gáp chạy đến chổ của tôi, có phải là gặp chuyện không hài lòng không?"

*****

Hạ Bá Đạt biết mình đi theo bên cạnh của Cố Doãn Tri lâu rồi, có chuyện gì cũng không gạt được con mắt của ông ta, Hạ Bá Đạt thở dài nói: "Bí thư Cố, lần này tôi đến tìm ngài giúp tôi chỉ ra sai lầm" Ông đem chuyện Trương Dương đến Nam Tích kể ra lại một lần, lúc nói đến chuyện Trương Dương mượn lời nói của mình để đập phá siêu thị Cát Tinh trong việc xử lý những kiến trúc trái phép trong phạm vi của trung tâm thể dục mới, không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, cảm thán nói: "Tên nhóc này dám dùng danh tiếng của tôi để làm ra loại chuyện này, cái này không phải là khơi màu mâu thuẫn giữ tôi và Từ Quang Nhiên sao?"

Cố Doãn Tri nghe đến đoạn đó thì khóe môi hiện lên một nụ cười, ông nhấp một chút trà gừng, tuy rằng ông không tự mình trải qua chuyện này, nhưng mà ngh đến mấy cái sự đấu tranh chính trị này, trong lòng cảm thấy thân thiết không gì sánh bằng, ông nhớ đến lần nói chuyện cùng với Trương Dương cách đây không lâu, nhớ đến việc mình đã từng khuyên hắn không nên làm đứa nhỏ không may, chỉ là thoạt nhìn đứa nhỏ Trương Dương này không nghe lời cho lắm, tuy rằng là như vậy, nhưng ông vẫn cảm thấy rất dễ chịu.

Hạ Bá Đạt nói: "Tôi thật sự có chút hối hận, vì sao lúc đầu lại điều hắn đến Nam Tích"

Cố Doãn Tri mỉm cười nói: "Ai cho hắn lá gan lớn như vậy, dám công khai đối nghịch với Từ Quang Nhiên?"

Hạ Bá Đạt nói: "Ngài cũng không phải là không biết, hắn sinh ra là đã có tính cách không sợ trời không sợ đất rồi" Hạ Bá Đạt cũng rõ ràng quan hệ của Trương Dương và Cố Doãn Tri.

Cố Doãn Tri cười ha hả nói: "Cậu cho rằng hắn là một thanh niên không có đầu óc? Một thanh niên không có đầu óc thì làm sao có thể đi lại trong quan trường đến bây giờ? Ở Xuân Dương, ở Giang Thành, hắn đã có không ít mâu thuẫn với các lãnh đạo, nhưng mà hắn có được một nhóm người, mà nhóm người này đều là những nhân vật nắm giữ thực quyền trong tay, như Lý Trường Vũ, Tần Thanh, như Đỗ Thiên Dã, chứng minh rằng hắn cũng không phải đi đến đâu gây thù đến đó, hắn cũng có trí tuệ chính trị của riêng mình"

Hạ Bá Đạt nói: "Hay là hắn cảm thấy trách nhiệm của cái chức chủ nhiệm ủy ban thể dục này quá lớn, cho nên muốn làm Từ Quang Nhiên tức giận đuổi hắn ra khỏi cương vị này"

Cố Doãn Tri nói: "Một chủ nhiệm ủy ban thể dục khiêu chiến vượt cấp với bí thư thị ủy, cậu cảm thấy bình thường sao? Trương Dương tuy rằng có lá gan lớn, nhưng mà hắn cũng không phải là thằng nhóc không có đầu óc, hắn sẽ không phạm vài sai lầm cấp thấp này"

Hạ Bá Đạt nói: "Bí thư Cố, tôi thật sự không biết hắn muốn làm cái gì?"

Cố Doãn Tri nói: "Cậu tuy rằng đến Nam Tích làm thị trưởng, nhưng mà ánh mắt của cậu không thể chỉ giới hạn trong phạm vi Nam Tích, cậu cần phải đứng ở trên cao nhìn xuống, nhìn xa trông rộng hơn, chỉ có như vậy thì cậu mới có thể thấy rõ được tình huống hiện tại một cách toàn diện" Cố Doãn Tri có chút thất vọng về Hạ Bá Đạt, ông phát hiện ra cũng không phải là thiếu sót kỹ xảo chức vị gì, mà là thiếu một dũng khí và quyết đoán, cái này đối với một lãnh đạo của chính phủ mà nói thì cũng không phải là chuyện tốt gì.

Cố Doãn Tri biết Trương Dương điều đến làm chủ nhiệm ủy ban thể dục ở Nam Tích, lúc đầu cho rằng chỉ là một điều động bình thường thôi, nhưng mà bây giờ ông bỗng nhiên ý thức được, thì ra việc điều động Trương Dương đến chính là một bộ phận quan trọng trong một bố cục lớn, Cố Doãn Tri thấp giọng nói: "Thường Lăng Không điều đến Lam Sơn làm thị trưởng có gợi ý gì cho cậu?"

Hạ Bá Đạt nói: "Có phải là trong tỉnh đã có bất mãn với chính đàn Nam Tích không?" Hạ Bá Đạt vẫn luôn hoài nghi về điều này.

Cố Doãn Tri nói: "Tiểu Hạ, xử sự rất khéo đưa đẩy, cùng với cẩn thận là những điểm mạnh của cậu, nhưng mà nếu như thật sự làm lãnh đạo của một phương, không có sự sắc sắc có nghĩa là không có phong cách, và là một loại khuyết điểm, chính trị và đảng phối hợp với nhau cũng không có nghĩa là phải nghe theo mù quáng, bất luận quan viên gì cũng đều có điểm giới hạn, đặc điểm của bọn họ không chỉ biểu hiện từ ưu điểm, mà khuyết điểm cũng có thể, một người lãnh đạo vô cùng hoàn mỹ mà không biết dùng thì cũng là vô dụng, có khuyết điểm cũng chưa hẳn là một chuyện xấu"

Hạ Bá Đạt mơ hồ cảm thấy được điều gì đó.

Cố Doãn Tri dừng lại một chút, nói tiếp: "Có câu vua nào triều thần ấy, tầng lãnh đạo tuy thay đổi, nhưng cũng không giới hạn trong một hai chức vị, cũng giống như nguyên liệu nấu ăn, đầu bếp khác nhau thì sẽ nấu ra mùi vị khác nhau, Kiều Chấn Lương là một người có chủ kiến, ông ta sẽ không dựa theo phương án chính trị lúc xưa của tôi mà thực thi nguyên vẹn, ông ta có suy nghĩ của ông ta, thấy có chổ nào không thích hợp ở Bình Hải thì sẽ tiến hành cải cách, sự cải cách này cũng không phải diễn ra trong một hai ngày, mà còn liên quan đến nhiều mặt khác nhau. Việc điều động Thường Lăng Không đi đã cho một tín hiệu rõ ràng, đồng chí Chấn Lượng đã không còn hài lòng với tình huống hiện tại của tầng lãnh đạo Nam Tích"

Hạ Bá Đạt gật đầu, từ khi ông đến Nam Tích tới nay, biểu hiện của Từ Quang Nhiên tuy rằng đối với mình rất khách khi, nhưng trên thực tế là luôn bài xích ông, Hạ Bá Đạt cũng có chút căm tức đối với điều này.

Cố Doãn Tri nói: "Bây giờ cậu từ từ suy nghĩ đi, vì sao Trương Dương lại dám chống đối với Từ Quang Nhiên?"

Hạ Bá Đạt nhấp một ngụm rượu, ông bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận, Trương Dương là do bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào giới thiệu cho ông, mà hậu trường của Diêm Quốc Đào chính là bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, người bày ra chuyện này rất có thể là Kiều Chấn Lương? Một bí thư tỉnh ủy đột nhiên đứng về phía của một cán bộ cấp xử, chuyện này không khỏi làm cho ông suy nghĩ sâu xa. Hạ Bá Đạt nhanh chóng đưa ra một phương án, Trương Dương dám chống đối với Từ Quang Nhiên là do hắn có chổ dựa, mà chổ dựa phía sau lưng của hắn chính là bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, Kiều Chấn Lương điều Trương Dương đến Nam Tích cũng không phải là muốn hắn thành thật ở yên làm chủ nhiệm ủy ban thể dục, mà là ông muốn Trương Dương đến gây sự. Hạ Bá Đạt nghĩ đến đây, ông ý thức được ngộ tính của mình trong chính trị quả thật không được cao lắm, nếu như không phải là do Cố Doãn Tri chỉ điểm cho ông, thì đến bây giờ ông vẫn chưa thấy rõ đầu đuôi của chuyện này. Nếu như ông nắm chặc thời cơ, hoàn toàn có thể là người lấy được lợi ích lớn nhất trong ván cờ này, chỉ đáng tiếc là giác ngộ và phản ứng của ông thật sự quá chậm. Từ việc Kiều Chấn Lương bày ra ván cờ này thì hẳn có thể nhìn ra Kiều Chấn Lương đang rất bất mãn với Từ Quang Nhiên, ông ta điều Trương Dương đến Nam Tích mục đích chính là muốn gây náo loạn sự yên tĩnh tại Nam Tích. Là do bản thân Hạ Bá Đạt không biết tự nắm bắt thời cơ tuyệt hảo này, nếu như Hạ Bá Đạt kiên quyết đứng về phía của Kiều Chấn Lương, thì lần này hẳn là sẽ thu được lợi ích chính trị lớn nhất.

Cố Doãn Tri đã nhìn rất thấu chuyện này, Kiều Chấn Lương đã bất mãn với hiện trạng quan trường tại Nam Tích, ý đồ của ông ta là muốn thay đổi sự phân phối quyền lực tại Nam Tích. Từ lúc Cố Doãn Tri đảm nhiệm bí thư thị ủy, thì ông cũng đã có chút hiểu biết về con người của Từ Quang Nhiên rồi, Từ Quang Nhiên là một quan viên thành thục, có năng lực có quyết đoán, nhưng mà Từ Quang Nhiên lại là một quan viên chuyên tâm vào xây dựng thành phố, mà xây dựng thành phố chính là bước tiến lớn nhất trong tất cả, sau khi Cố Doãn Tri rời khỏi cương vị lãnh đạo, ông rất ít khi nào bình luận về cục diện chính trị của Bình Hải, ngày hôm nay nếu như không phải là vì Hạ Bá Đạt, nếu như không phải thấy Hạ Bá Đạt là bộ hạ cũ của mình, Cố Doãn Tri sẽ không nói gì hết.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1276)