Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0588

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0588: Lãnh đạo thị sát
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Sáng sớm hôm sau Diêm Quốc Đào liền nhận được điện thoại của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương, Kiều Chấn Lương nói: "Thủ tướng Văn muốn đi thị sát cảng Nước Sâu Nam Tích trước, anh cùng ông ta đi một chuyến nhé."

Diêm Quốc Đào có chút ngạc nhiên nói: "Không phải đã nói là sẽ đi Lam Sơn sao?"

Kiều Chấn Lương nói: "Lãnh đạo đều có chút cá tính, hôm nay đi Lam Sơn là nhật trình thị sát mà chúng ta an bài, ông ta có suy nghĩ của ông ta, chúng ta phải tôn trọng ý kiến của lãnh đạo."

Diêm Quốc Đào nói: "Tôi lập tức thông tri cho phía địa phương chuẩn bị một chút."

Kiều Chấn Lương nói: "Tám giờ rưỡi rời khỏi Đông Giang, từ Đông Giang đến Nam Tích ít nhất cũng phải hai tiếng, hiện tại chuẩn bị cũng không còn kịp rồi, có gì mà phải chuẩn bị, nên có bộ dáng gì thì cứ để ông ta xem bộ dáng đó, làm ra những thứ giả dối làm gì? Có ý nghĩa gì?"

Diêm Quốc Đào nói: "Hay là cứ an bài một chút, để bọn họ còn chuẩn bị."

Kiều Chấn Lương nói: "Anh cứ xem thế nào mà làm, đúng rồi, tỉnh trưởng Tống lần này sẽ đi cùng đó."

Diêm Quốc Đào bỏ điện thoại xuống, có chút bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra nhật trình chế định trước đã bị Văn Quốc Quyền phủ định toàn bộ, ông ta tới Đông Giang trước tiên tới khu khai phá Đông Giang, trong nhật trình đã an bài trước cho ông ta vốn không có mục thị sát khu khai phá này, ở hiện trường khu khai phá, trên yến hội hoan nghênh Văn Quốc Quyền lại nhằm vào hành vi xây dựng mù quáng của khu khai phá để phê bình, điều này khiến bọn họ cho rằng, nội dung trọng điểm thị sát lần này của Văn Quốc Quyền sẽ đặt ở các nơi xây dựng khu khai phá, không ngờ Văn Quốc Quyền đột nhiên đổi ý, ở Bình Hải nơi ông ta thật sự muốn thị sát là Nam Tích, trước đó, ông ta không hề nhắc tới chuyện Nam Tích, cũng không có lộ ra ý đồ muốn đi Nam Tích thị sát, Diêm Quốc Đào dự cảm được lần thị sát này của Văn Quốc Quyền khẳng định sẽ có một số việc phát sinh.

thái độ mà Kiều Chấn Lương biểu hiện ra tuy rằng rất dửng dưng, nhưng Diêm Quốc Đào vẫn phải làm ra một số chuẩn bị, kế hoạch thị sát của Văn Quốc Quyền thay đổi rất đột nhiên, nhưng điều này rất ít khi xảy ra trên người cán bộ cấp bậc loại này, chẳng lẽ thật sự như những gì mà ông ta đã nói, lần này tới Bình Hải là để tìm khuyết điểm. Diêm Quốc Đào lập tức liên hệ với đám quan viên Nam Tích, khi bí thư thị ủy Nam Tích Từ Quang Nhiên nghe nói tới tin tức này đang khảo sát Tĩnh Hải, lập tức tỏ vẻ mình tức khắc sẽ về Nam Tích chuẩn bị sẵn sàng.

Từ Quang Nhiên phân biệt gọi điện thoại cho thị trưởng Hạ Bá Đạt, phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ phụ trách công trình cảng Nước Sâu, để bọn họ lập tức làm tốt chuẩn bị nghênh đón thủ tướng Văn thị sát. Y dặn dò Hạ Bá Đạt: "Lập tức triệu tập công nhân bảo vệ môi trường toàn thành phố cần phải trước khi thủ tướng Văn đến, quét dọn sạch sẽ đường phố, lưu lại một ấn tượng tốt cho các lãnh đạo quốc vụ viện."

...

Khi Diêm Quốc Đào vội vàng gọi điện thoại để an bài chuẩn bị, Tống Hoài Minh đang cùng vợ chồng Văn Quốc Quyền ăn bữa sáng.

La Tuệ Ninh cười nói: "Ngọc Oánh vẫn còn nằm viện, anh không ở cùng cô ấy mà lại ở đây cùng chúng tôi ăn sáng, cô ta trong lòng khẳng định không vui đâu."

Tống Hoài Minh cười nói: "Tôi trước khi tới đây đã đến bệnh viện mang bữa sáng cho cô ấy rồi, nhìn cô ấy ăn xong tôi mới tới đây."

Văn Quốc Quyền cười ha ha nói: "Tôi đã nói Hoài Minh là một người chồng tốt mà!"

Tống Hoài Minh thở dài nói: "Tôi không xứng với ba chữ này đâu, công tác và gia đình sẽ luôn sinh ra một số mâu thuẫn, muốn làm tốt cả hai phương diện không dễ dàng đâu."

Văn Quốc Quyền gật đầu đầy đồng cảm.

La Tuệ Ninh nói: "Cho nên từ cổ trung hiếu không thể lưỡng toàn."

Văn Quốc Quyền cười nói: "Lời này của bà cũng không đúng, giống như là đang vòng vèo mắng chúng tôi vậy."

Tống Hoài Minh thầm nghĩ, chẳng phải là thế à.

La Tuệ Ninh nói: "Tôi chỉ ví von thôi, không có ý mắng hai anh, người làm lãnh đạo như các anh, lòng nghi ngờ quá nặng!" Ba người đều bật cười.

Văn Quốc Quyền nói: "Tôi không dùng kế hoạch thị sát mà các anh đã định trước, liệu có mang tới phiền phức cho phía Bình Hải các anh không?"

]Tống Hoài Minh nói: "Chúng tôi chỉ đề xuất kiến nghị, cuối cùng tới đâu, thị sát nơi nào, đương nhiên vẫn là lãnh đạo định đoạt, cảng Nước Sâu Nam Tích cũng là một trong những hạng mục xây dựng trọng điểm trong năm năm tương lai của tỉnh chúng tôi, cũng khá là có tính đại biểu, thủ tướng Văn tới xem cũng tốt, có điều phương diện khu khai phá lấy Lam Sơn là tốt nhất, nếu anh muốn xem thành quả cải cách mở cửa của Bình Hải chúng tôi thì tốt nhất hãy tới khu khai phá Lam Sơn."

Văn Quốc Quyền nói: "Tới Nam Tích trước, rồi tới Lam Sơn sau, khoảng cách giữa hai tòa thành thị chắng phải là rất gần sao?"

Tống Hoài Minh gật đầu.

La Tuệ Ninh nói: "Nam Tích không phải là nơi Trương Dương công tác sao?"

Văn Quốc Quyền cười nói: "Đợi khi nhìn thấy đám lãnh đạo thành phố Nam Tích, bà có cần lại nói với bọn họ một tiếng rằng Trương Dương là con nuôi của bà không?"

La Tuệ Ninh trừng mắt lườm Văn Quốc Quyền một cái, bản thân cũng không nhịn được mà bật cười.

Trương Dương nghe nói Văn Quốc Quyền tới thị sát Nam Tích, hắn lập tức gọi điện cho phó thị trưởng Cung Kì Vĩ, Cung Kì Vĩ vừa mới tham gia cuộc họp thị trưởng, trong cuộc họp, thị trưởng Hạ Bá Đạt đã thông báo với mọi người rằng Văn Quốc Quyền sắp tới Nam Tích, bảo tất cả phó thị trưởng phải hành động, trong thời gian hữu hạn tận hết khả năng chuẩn bị công tác, tuy nói là lâm thời nước tới chân mới nhảy, nhưng nói sao cũng vẫn tốt hơn là không có chuẩn bị gì.

Cảng Nước Sâu là trọng điểm thị sát của Văn Quốc Quyền. Cho nên Cung Kì Vĩ so với những người khác thì phải chịu áp lực lớn hơn một chút, Hạ Bá Đạt cũng đặc biệt nhấn mạnh với Cung Kì Vĩ, nhất định phải chuẩn bị công tác, trăm ngàn lần đừng để thủ tướng Văn phát hiện vấn đề, đừng để ông ta tìm thấy sai sót trong xây dựng cảng Nước Sâu.

Cung Kì Vĩ cảm thấy có chút buồn cười, xây dựng cảng Nước Sâu đang trong đang tiến hành, không thể hoàn mỹ đến mức để lãnh đạo không tìm ra được sai sót nào, thật ra để lãnh đạo nhìn thấy tình huống chân thật cũng không phải là chuyện xấu, nhưng cứ mỗi khi tới lúc như thế này, rất nhiều người đều sẽ khẩn trương, bọn họ vừa cân nhắc nên đi ca công tụng đức như thế nào, vừa cân nhắc phải che giấu vấn đề và khuyết điểm của bản thân. Cả ngày nói thực sự cầu thị, nhưng trong công tác thực tế có mấy ai có thể làm được thực sự cầu thị?

Khi cuộc họp kết thúc, Cung Kì Vĩ rời khỏi hội trường trước, Trương Dương cũng gọi điện thoại tới, hắn là nhắc nhở Cung Kì Vĩ chuẩn bị sẵn sàng, Trương Dương chỉ xuất phát từ hảo tâm, thời gian Cung Kì Vĩ tiếp nhận công trình cảng Nước Sâu không dài, nhân phẩm và năng lực của y đều khiến Trương Dương bội phục, cho nên Trương Dương không muốn y xảy ra chuyện gì.

Cung Kì Vĩ cười nói: "Tôi biết rồi, cám ơn cậu đã nhắc nhở, cậu là không yên tâm đối với cảng Nước Sâu hay là không yên tâm đối với tôi?"

Trương Dương bị câu hỏi của Cung Kì Vĩ khiến cho bật cười, quả thực hắn là có chút không yên tâm, cảng Nước Sâu bởi vì vấn đề tài chính suýt nữa thì đình công, Cung Kì Vĩ sau khi tiếp nhận công trình, vấn đề tài chính vừa mới được hòa hoãn. Trương Dương không phải là không yên tâm đối với Cung Kì Vĩ, hắn là không yên tâm đối với cảng Nước Sâu.

Cung Kì Vĩ nói: "Cải cách của chúng ta đang trong giai đoạn phát triển, tồn tại vấn đề là hợp lý, không tồn tại vấn đề ngược lại thành kỳ lạ, mỗi khi lãnh đạo tới thị sát, chúng ta đều treo tranh thư nhiệt liệt hoan nghênh, thật ra trong lòng như lâm đại địch, những hiện tượng này đều là rất không bình thường."

Trương Dương bật cười ha ha: "Thị trưởng Cung, anh đừng lải nhải nữa, các nơi trong cả nước đều là như vậy, chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu đã thẩm thấu đến mỗi một tầng lớp của xã hội rồi, ai bảo người Trung Quốc chúng ta ưa sĩ diện?"

Cung Kì Vĩ nói: "Thủ tướng Văn khi nào thì tới?"

Trương Dương nói: "Nghe nói có thể đến trước mười một giờ, phong cách làm việc của thủ tướng Văn rất lôi lệ phong hành, anh tốt nhất hãy chuẩn bị đi, nghĩ làm sao để trả lời câu hỏi của ông ta."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Biết rồi!" Y dừng lại một chút, bỗng nhiên nhớ tới gần đây mọi người đang đồn đại chuyện Trương Dương là con nuôi của Văn Quốc Quyền, có lẽ thông qua tầng quan hệ này của Trương Dương có thể đem một số ý kiến của mình chuyển cho phó thủ tướng Văn, Cung Kì Vĩ nói: "Trương Dương, nếu có cơ hội, có thể phản ánh một chút tình huống thực tế của cảng Nước Sâu với thủ tướng Văn không?"

"Tình huống gì?"

Cung Kì Vĩ nói: "Cảng Nước Sâu gặp phải khó khăn về tài chính tuy rằng đã được giảm bớt, nhưng vấn đề chân chính vẫn không được giải quyết từ trên căn bản, chúng ta nếu quá nhiều ỷ lại tài chính từ bên ngoài, sớm muộn gì cũng sẽ lại xuất hiện vấn đề, chỉ có liên hợp khai phá mới có thể giải quyết vấn đề từ căn bản, mới có thể tránh cho nội háo, tránh để tạo thành lãng phí và tổn thất không cần thiết cho quốc gia."

Trương Dương trầm mặc một chút, hắn nói khẽ: "Tôi sẽ tìm cơ hội nói với ông ta một tiếng."

Cung Kì Vĩ gác điện thoại, mới ý thức được thị trưởng Hạ Bá Đạt đứng ở chỗ cách mình không xa, nhìn thấy y đã nói chuyện xong, Hạ Bá Đạt mới cười cười đi tới: "Đồng chí Kì Vĩ!"

Cung Kì Vĩ cười nói: "Thị trưởng Hạ, tìm tôi có chuyện gì phân phó ư?"

Hạ Bá Đạt vỗ vỗ vai Cung Kì Vĩ, ngữ trọng tâm trường nói: "Phó thủ tướng Văn lần này đến Nam Tích là quyết định đột nhiên đưa ra, giết cho chúng ta trở tay không kịp, công trình cảng Nước Sâu là trọng trung chi trọng của xây dựng thành thị Nam Tích chúng ta, cũng là trọng điểm thị sát của phó thủ tướng Văn, hiện tại thời gian cấp bách, chỉ có thể tận hết khả năng chuẩn bị công tác. Tận lực cam đoan không để xảy ra vấn đề."

*****

Cung Kì Vĩ nói: "Thật ra để lãnh đạo phát hiện một số vấn đề cũng không phải là chuyện xấu, nói không chừng phó thủ tướng Văn biết được tài chính của chúng ta trước mắt đang lầm vào khốn cảnh, sẽ phê duyệt cho một khoản tài chính lớn, vấn đề của chúng ta toàn bộ đều được giải quyết. "

Hạ Bá Đạt vội vàng nói: "Đừng, trăm ngàn lần đừng, chính phủ thành phố Nam Tích chúng ta có năng lực giải quyết vấn đề tài chính của cảng Nước Sâu, không thể chìa tay xin quốc gia, tăng thêm gánh nặng cho quốc gia được. "

Cung Kì Vĩ cười cười, y chỉ nói vậy thôi, từ vẻ mặt khẩn trương của Hạ Bá Đạt cho thấy, Hạ Bá Đạt là muốn chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, Cung Kì Vĩ thật sự không hiểu, cố bày ra cảnh thái bình giả tạo, che giấu tình huống thực tế thì có gì hay? Chẳng lẽ Nam Tích không phải là một bộ phận của Bình Hải ư? Chẳng lẽ Nam Tích không phải là một bộ phận của Trung Quốc ư, để lãnh đạo của quốc vụ viện biết tình huống thật sự của Nam Tích chính làm mất mặt Nam Tích ư? Chính là phủ định thành tích chính trị của bản thân sao? Rốt cuộc là chính tích quan trọng, mặt mũi quan trọng, hay là lợi ích thiết thực của người dân Nam Tích quan trọng? Cung Kì Vĩ không muốn tiếp tục nói nữa, y nói khẽ: "Thị trưởng Hạ, tôi lập tức trở về chuẩn bị!"

...

Trương Dương biết tin tức Văn Quốc Quyền muốn tới Nam Tích thị sát, quyết định lập tức trở về Nam Tích, công tác của Ủy ban thể dục thể thao mà hắn chủ quản cũng rất quan trọng, trung tâm thể dục mới cũng công trình trọng điểm của Nam Tích. Lại là đường mà Văn Quốc Quyền tất phải đi qua khi tới Nam Tích, nói không chừng cha nuôi này đột nhiên hưng trí, cũng sẽ vào xem một mẫu ba phân đất của mình cũng không chừng

Trương Dương lâm thời tìm tổng giám đốc Nam Quốc Sơn Trang Nhậm Văn Bân mượn một chiếc xe, ăn sáng xong, bảy giờ rưỡi thì cùng Thường Hải Tâm lái xe trở về Nam Tích, hắn phải về trước khi Văn Quốc Quyền đến Nam Tích để chuẩn bị, tuy rằng Trương Dương vẫn phản đối làm công phu ngoài mặt, nhưng công tác chuẩn bị tối thiểu tốt nhất vẫn phải làm, ví dụ như vấn đề vệ sinh, ít nhất cũng phải trình cho các lãnh đạo quốc vụ viện một diện mạo sạch sẽ, bởi vì Trương đại quan nhân phải không ngừng gọi điện thoại bố trí công tác, cho nên Thường Hải Tâm chủ động gánh vác nhiệm vụ lái xe.

Trương Dương gọi điện thoại thông tri cho phó chủ nhiệm Thôi Quốc Trụ, bảo gã lập tức động viên toàn thể nhân viên công tác của Ủy ban thể dục thể thao, trước tiên tăng ca quét dọn vệ sinh, cố gắng để hoàn cảnh trong ngoài của Ủy ban thể dục thể thao sạch sẽ như mới, lại thông tri cho Tiêu Điều Mẫn, bảo cô ta làm tốt công tác vệ sinh công trường trung tâm thể dục mới, thông tri cho các đơn vị thi công, trong thời gian ngắn nhất phải làm sạch sẽ công trường, đoạn đường đang thi công phải nhanh dọn dẹp sạch sẽ một chút, buổi sáng hôm đó dừng thông hành tất cả các xe chuyên chở vật liệu, nhân viên thi công của công trường nhất định phải làm tốt công tác an toàn phòng hộ, nghiêm khắc dựa theo chương trình thi công mà làm việc.

Trương Dương gọi điện thoại liên tiếp, chờ hắn dặn dò mọi người xong, Thường Hải Tâm đã lái vào thị cảnh Nam Tích, Thường Hải Tâm hảo tâm nhắc nhở hắn: "Gần đây nghiên cứu khoa học cho thấy, sử dụng di động trong thời gian dài sẽ có bức xạ đối với não của con người. "

Trương Dương cười nói: "Vỏ não của tôi dày lắm, không sợ bức xạ. "

Thường Hải Tâm nói: "Đừng bỏ qua những vấn đề nhỏ này, châu Âu đã có người bởi vì sử dụng di động trong thời gian dài mà bị ung thư não, tôi là quan tâm anh nên mới nhắc nhở anh thôi. "

Trương đại quan nhân thè lưỡi: "Khủng bố thế, nhưng di động cũng không thể không dùng. "

Thường Hải Tâm nói: "Dưới tiền đề có thể tốt nhất hãy sử dụng điện thoại cố định, nếu thật sự cần dùng di động thì cũng nói thật nhanh, thời gian càng ngắn thì bức xạ càng ít, còn nữa, khi vừa bắt máy là lúc bức xạ lớn nhất, anh đừng vội nói chuyện, đợi một lúc rồi hẵng đặt lên tai. "

Trương Dương cười nói: "Con người nếu sống như vậy thì không phải là mệt chết à? Tôi sẽ này cố gắng chú ý là được... " Còn chưa nói hết câu, di động lại đổ chuông. Trương đại quan nhân lần này quả nhiên nghe theo đề nghị của Thường Hải Tâm, cầm di động ra thật xa sau đó mới bắt máy, đợi đối phương alo liền mấy tiếng mới đặt di động lên tai.

...

Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ, thủ tướng Văn đến trung tâm thể dục mới thị sát chỉ là đánh cờ hiệu, sự nghiệp thể dục thể thao trên địa phương cho dù quan trọng, nhưng vẫn không thể nào quan trọng tới mức phải kinh động đến phó thủ tướng của quốc vụ viện, ông ta sở dĩ tới, mục đích là để ủng hổ cho con nuôi của ông ta, ở ngay trước mặt mọi người khẳng định thành tích của Trương Dương, lần này thì hay rồi, chẳng khác nào ở trước mặt công chúng tuyên bố, trung tâm thể dục mới chính là chính tích của Trương Dương, con nuôi của ông ta làm rất khá, về sau vận hội tỉnh chỉ cần tổ chức thành công, tất cả chính tích đều là của Trương Dương, đừng ai hòng cướp đi được, hơn nữa, Văn Quốc Quyền đã nói tới nước này thì an còn có gan mà đi cướp?

La Tuệ Ninh nhìn chồng, trong lòng cảm thấy ấm áp, bà ta ở trước mặt các lãnh đạo Bình Hải Bình Hải cường điệu Trương Dương là con nuôi của bà ta là xuất phát từ tâm lý áy náy đối với Trương Dương, trượng phu đối với cách làm của bà ta thủy chung không có đánh giá chính thức, nhưng hôm nay trượng phu đến trung tâm thể dục mới chẳng khác nào đáp ứng cách làm của bà ta, trượng phu là đang thông qua phương thức này để chống lưng cho Trương Dương, ông ấy và mình khác nhau, phương pháp làm việc không thể trực tiếp như vậy, nhưng phương pháp của ông ấy xảo diệu hơn, thông qua khẳng định trung tâm thể dục mới để đạt tới mục đích khẳng định thành tích của Trương Dương. Trên một loại ý nghĩa nào đó cũng là một loại bồi thường đối với quá khứ.

Trong lòng Trương Dương cũng rất ấm áp, bởi vì chuyện sân bay mới Giang Thành, một độ khiến quan hệ giữa hắn và Văn gia xa cách hơn không ít, nhưng nhưng lần này vợ chồng Văn Quốc Quyền tới Bình Hải, qua mấy chuyện đã uyển chuyển biểu lộ sự xin lỗi của bọn họ, mình hà đức hà năng mà có thể được bọn họ coi trọng như vậy, chút khúc mắc trong lòng Trương Dương đã sớm tan thành mây khói.

Từ Quang Nhiên cuối cùng đi tới bên cạnh Văn Quốc Quyền, y cười bồi, nói: "Chào Thủ tướng Văn, phía trước chính là sân thể dục chủ thể của trung tâm thể dục mới của chúng tôi. "

Văn Quốc Quyền tựa hồ như không nghe thấy lời nói của y, quay sang Trương Dương, nói: "Tiểu Trương, làm tốt lắm, đời này của các cậu sẽ trở thành sống lưng của nước cộng hòa chúng ta, phải làm đến nơi đến chốn, chớ kiêu ngạo chớ nóng vội, đừng bởi vì có được một chút thành tích mà dương dương tự đắc, phải luôn luôn đặt lợi ích thiết thân của người dân lên vị trí quan trọng nhất ở trong lòng. "

Trương Dương rất nghiêm túc gật đầu: "Thủ tướng Văn, lời nói của ngài tôi đều ghi nhớ hết rồi. "

Tất cả ông kính đều nhắm vào Văn Quốc Quyền và Trương Dương, đa số cán bộ ở chung quanh đều mang theo ánh mắt hâm mộ nhìn Trương Dương, thằng ôn này không biết kiếp trước tích được đức gì, có thể được thủ tướng Văn coi trọng như vậy, vừa tới Nam Tích, việc đầu tiên là khẳng định thành tích công tác của hắn, quang mang của thằng ôn này thậm chí còn che lấp tất cả đều lãnh đạo của thành phố Nam Tích.

Bí thư thị ủy Nam Tích Từ Quang Nhiên xấu hổ đứng ở bên cạnh, y thực sự hối hận vì mình đã nói câu đó, càng hối hận vì mình lại cố chen tới đây, đừng thấy y là nhân vật số một của Nam Tích, nhưng trong mắt phó thủ tướng Văn người ta, y chẳng tính là gì cả, người ta còn lười chẳng buồn nói chuyện với mình. Từ Quang Nhiên bi ai, đồng thời cũng cảm giác có chút sợ hãi, thằng ôn Trương Dương này ở trước mặt cha nuôi của hắn liệu có nói xấu gì mình không?

Thời gian Văn Quốc Quyền ở lại trung tâm thể dục mới không đến nửa giờ, đúng như những gì mà mọi người nghĩ, mục đích ông ta tới đây chỉ là cho con trai nuôi Trương Dương một cơ hội đi lên, chính là để ở trước mặt nhiều quan viên Bình Hải như vậy khen ngợi Trương Dương một chút, đừng coi thương chi tiết nhỏ này, đối với Văn Quốc Quyền mà nói thì là một việc hết sức đơn giản, nhưng hành đồng này của ông ta lại mang tới cho Trương Dương lợi ích vô cùng.

Văn Quốc Quyền dừng chân ở đây, mục đích của ông ta đã đạt được rồi, hiển nhiên là không có ý tiếp tục khảo sát sâu hơn nữa, mỉm cười nói: "Thể dục thể thao của Thành phố Nam Tích làm rất tốt, nhìn thấy nơi này, tôi đã không cần phải xem tiếp nửa, tôi tin vào năng lực công tác của cán bộ trẻ tuổi, hi vọng trong đảng của chúng ta sẽ xuất hiện càng lúc càng nhiều những cán bộ thanh niên có trách nhiêm có năng lực như Trương Dương!" Một câu của Phó thủ tướng Văn đã dát vàng lên mặt Trương Dương, đánh giá như vậy có thể nói là không ao, ai cũng biết rằng chiêu này gọi là lấy việc công làm việc tư, nhưng chẳng ai dám nói ra nửa chữ, ở đây người có quyền lên tiếng tuyệt đối chỉ có Văn Quốc Quyền, ông ta nói gì thì là thế nấy.

Tống Hoài Minh thầm thấy buồn cười, Văn Quốc Quyền đánh giá Trương Dương cũng quá cao rồi, cứ như vậy, đám lãnh đạo thành phố Nam Tích chỉ sợ phải đau đầu rồi, về sau ai còn dám chọc Trương Dương nữa.

Văn Quốc Quyền tới cũng vội mà mà đi cũng vội, Trương Dương suất lĩnh một đám cán bộ Ủy ban thể dục thể thao tiễn các lãnh đạo lên ô tô, khi lên xe, Tống Hoài Minh mới giới thiệu cho Từ Quang Nhiên giới thiệu cho Văn Quốc Quyền: "Thủ tướng Văn, vị này là bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên của Nam Tích!"

Từ Quang Nhiên vẻ mặt tôn kính, nói: "Chào Thủ tướng Văn!"

Văn Quốc Quyền mỉm cười, gật đầu nói: "Đồng chí Quang Nhiên, anh rất khẩn trương à, sao đầu đầy mồ hôi thế kia?"]

*****

Từ Quang Nhiên lúc này mới ý thức được đầu mình đầy là mồ hôi, y bình thường rất giỏi ăn nói, nhưng ở trước mặt lãnh đạo đột nhiên trở nên ngọng nghịu, y cứng ngắc nói: "Trời nóng quá... " Nói xong bản thân mình cũng cảm thấy lý do này thật sự quá gượng ép, thời tiết tháng mười hai làm sao mà nóng cho nổi?

Văn Quốc Quyền cười nói: "Đừng khẩn trương, tôi chỉ là tới khảo sát công tác của các vị một chút, thả lỏng tâm thái đi, phải có lòng tin đốivới năng lực lãnh đạo của mình!" Mọi người ở chung quanh đều bật cười.

Từ Quang Nhiên vừa lau mồ hôi vừa nói: "Vâng, vâng!"

Nhìn ô tô của các lãnh đạo rời đi, đám người đưa tiễn cùng phát ra tiếng hoan hô, đám cán bộ của Ủy ban thể dục thể thao còn kích động hơn, tuy rằng người được khen ngợi là Trương Dương, nhưng mỗi người của Ủy ban thể dục thể thao bọn họ đều được chia xẻ phần vinh dự này, điều này có nghĩa là địa vị của Ủy ban thể dục thể thao thành phố Nam Tích sau khi Trương Dương tới đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Bọn họ về sau ở Nam Tích sẽ có sức ảnh hưởng càng lúc càng lớn.

Phó chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao Tang Kim Đường cũng ở trong đám người đang hoan hô, Trương Dương nhìn Tang Kim Đường, bỗng nhiên nhớ tới chuyện thằng ôn này đút lót chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao Huệ Kính Dân, trong lòng không khỏi có chút cảm thán, thật ra Tang Kim Đường cũng có chút năng lực, đáng tiếc vấn đề của gã theo sự sa lưới của Huệ Kính Dân mà hiện ra, thuộc loại cán bộ bị Huệ Kính Dân liên luỵ, chắc là ngày tháng của gã ở Ủy ban thể dục thể thao cũng đến kỳ cuối rồi, Trương Dương không hề nhắc nhở Tang Kim Đường, chuyện này không thuộc phạm trù quản hạt của hắn, chuyện của Huệ Kính Dân liên lụy tới không ít người, ánh mắt của Trương Dương lướt qua sân thể dục chủ ở phía sau, Từ Quang Lợi vì chuyện công trình đã nhiều lần tặng lễ cho Huệ Kính Dân, Ủy ban kỷ luật tỉnh sau khi truy cứu xuống, thế tất sẽ dấy lên một hồi sóng to gió lớn, trước khi phong ba nổi lên, hắn cần phải chuẩn bị tốt công tác, bảo đảm xây dựng trung tâm thể dục mới sẽ không bị ảnh hưởng.

Đoàn xe của các lãnh đạo đi chưa được bao lâu thì Trương Dương nhận được điện thoại của Lý Vĩ, lại là La Tuệ Ninh cảm giác thân thể có chút không khoẻ, tới nhà khách chính phủ thành phố Nam Tích nghỉ ngơi, Lý Vĩ lo lắng sức khỏe của bà ta có vấn đề, cho nên mời Trương Dương tới một chuyến.

Trương Dương lập tức chạy tới nhà khách phủ thành phố.

La Tuệ Ninh đang ngồi ở trên ban công của tòa nhà hứng nắng, trên bàn ở bên cạnh đặt một bình trà chanh, nhìn thấy Trương Dương tới, bà ta cười cười, nói: "Lý Vĩ bảo con đến à?"

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, mẹ thấy chỗ nào không khỏe. "

La Tuệ Ninh lắc đầu nói: "Không có gì không khỏe cả, chỉ cảm thấy có chút bứt rứt. "

Trương Dương ý bảo bà ta để tay lên mặt bàn để mình giúp bắt mạch, phát hiện mạch của La Tuệ Ninh cũng không có gì dị thường, lúc này mới yên lòng, Trương Dương mỉm cười nói: "Mẹ nuôi, mẹ có phải có tâm sự hay không?"

Mắt La Tuệ Ninh bỗng nhiên đỏ lên, bà ta cầm tay Trương Dương, nói: "Trương Dương, con có thể giúp mẹ khuyên Hạo Nam, bảo nó đừng tới Tân Cương nữa không, mẹ lớn tuổi rồi, con gái thì lại như thế, hiện tại con trai lại muốn rời xa mẹ, trong lòng mẹ thật sự là khó chịu lắm. "

Trương Dương nhìn bộ dạng của La Tuệ Ninh, trong lòng cũng cảm thấy buồn bã, chuyện của Văn Linh tuy rằng là cô ta gieo gió gặt bảo, nhưng trên một ý nghĩa nào đó cũng có chút liên quan tới hắn, La Tuệ Ninh không hề bởi vì chuyện này mà hận hắn, đối với hắn vẫn quan ái như xưa, mặc dù khi sự kiện sân bay mới Giang Thành phát sinh, quan hệ giữa bọn họ một lần nữa nảy sinh ngăn cách, nhưng thông qua biểu hiện lần này của bọn họ ở Bình Hải, tầng ngăn cách đó sớm đã sụp đổ, Trương Dương rất đồng tình với cảnh ngộ của mẹ nuôi, nhưng hắn cũng có chút bất lực, hắn hiểu khá rõ Văn Hạo Nam, chuyện mà gã đã quyết định rất khó thay đổi. Từ tình huống trước mắt cho thấy, Văn Quốc Quyền tỏ vẻ đồng ý với lựa chọn của con trai,

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, thật ra Hạo Nam tới Tân Cương chưa chắc đã không phải là chuyện tốt, ở kinh thành mặc dù có cha mẹ giúp, hưng thanh danh của cha mẹ đối với anh ấy cũng là một loại áp lực. Con cho mẹ một ví dụ nhé, con gái của bí thư thị ủy Lam Sơn Thường Hải Tâm, trước đây ở chính phủ thành phố Lam Sơn làm thư ký, theo lý thuyết thì là rất tốt, nhưng cô ta lại thấy không được như ý, cảm thấy người khác khi nhìn thấy cô ta luôn mang theo thành kiến, trước giờ đều đối đãi với cô ta như con gái của bí thư Thường, chứ không coi cô ta là Thường Hải Tâm. Cô ta vốn muốn tới thư viện làm để không gặp phải người ngoài, sau lại quyết định điều đến chỗ con công tác, từ lúc tới chỗ con, tính cách lập tức trở nên vui vẻ hoạt bát hơn. Hiện tại lưu hành một câu, gọi là tìm lại chính mình, con thấy anh ấy là muốn tìm lại chính mình, Hạo Nam tới Tân Cương cũng vốn là để tìm lại bản thân mình, mẹ nên cho anh ấy cơ hội, để anh ấy chịu chút mưa gió, chịu một chút chèn ép, đến cái lò biên cương rèn luyện một thời gian, cái này gọi là mạ vàng, mẹ cũng không thể nào lo cho anh ấy cả đời được. "

La Tuệ Ninh không nhịn được, bật cười: "Con đó, lời nào tới miệng con rồi cũng thành tốt cả, mẹ vốn muốn bảo con đứng ở bên mẹ, nhưng con tới nơi, ngược lại không giúp mẹ mà còn đứng ở phía nó."

Trương Dương cười nói: "Mẹ nuôi, con phát hiện mẹ đối với con ngược lại khoan dung hơn nhiều, thật ra Hạo Nam so với con thì xuất sắc hơn nhiều, mẹ đối với anh ấy cũng nên phóng tay một chút. "

La Tuệ Ninh nói: "Tính của con và nó khác nhau, con có gì cũng sẽ trực tiếp nói với mẹ, nhưng Hạo Nam thì luôn tích giữ ở trong lòng, có lẽ con nói đúng, mẹ nên phóng tay với nó. "

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, mẹ hiện tại sinh ra tình tự mất mát cũng là điều khó tránh khỏi, cha nuôi của con bện bịu việc Quốc gia đại sự, khẳng định rất khó chiếu cố chuyện của gia đình, bình thường thời gian nói chuyện với mẹ tất nhiên là ít, chị Linh lại như vậy, tính cách của anh Hạo Nam thì hướng nội, cho nên mẹ sinh ra cảm giác cô độc, Hạo Nam hiện tại tới Biên Cương càng làm cho cảm giác này của mẹ tăng lên. Con thấy mẹ nên chú ý tới những chuyện khác nhiều hơn, tham gia một số hoạt động xã hội, làm sự nghiệp từ thiện, chỉ cần mỗi ngày đều có chuyện làm, sự chú ý của mẹ sẽ bị di dời, cũng sẽ không cảm thấy mất mát nữa, mẹ thấy con nói có đúng không?"

La Tuệ Ninh gật đầu: "Con nhắc mẹ mới nhớ, sau khi bàn đấu giá di tác của Thiên Trì tiên sinh sẽ thành lập một quỹ khuyến học, mẹ về sau có thể chú ý chuyện của phương diện này nhiều hơn. "

Trương Dương nói: "Lần này về có chuẩn bị tới thăm Tu Văn không?"

La Tuệ Ninh nói: "Vốn cũng muốn đi, nhưng mấy ngày nay tâm tình không tốt, ngẫm lại thấy hay là thôi đi, để tránh quấy rối sự yên tĩnh của bà ấy. "

Trương Dương cười nói: "Cổ bảo Thanh Dương rất đẹp, hay là mẹ tới tham quan một chút. "

La Tuệ Ninh nhớ tới chuyện lần trước Trương Dương cùng bà ta về Tu Văn, ở cổ bảo Thanh Dương gặp đội ngũ đưa ma, không khỏi thở dài nói: "Hiện tại rất nhiều quan viên thật sự phải kiểm điểm lại hành vi của mình. "

Trương Dương nói: "Cha nuôi chuẩn bị ở Nam Tích thị sát mấy ngày?"

La Tuệ Ninh nói: "Hôm nay ở Nam Tích, buổi sáng ngày mai tới Lam Sơn, ngày kia đi thị sát bắc bộ Bình Hải, Giang Thành cũng là một trong những nơi muốn đi. " Bà ta lắc đầu: "Lần này mẹ không nên đi cùng, chẳng giúp được chuyện gì cả. " Thật ra mục đích chủ yếu lần này La Tuệ Ninh đi theo là để thăm đứa con nuôi này của bà ta, từ sau trường phong ba sân bay mới Giang Thành, hai mẹ con bọn họ vẫn là lần đầu gặp lại, chỉ từ điểm này mà nói, mục đích lần này đã đạt được rồi, hiểm lầm giữa bọn họ cũng đã nói rõ rồi.

Trương Dương nói: "Có thể giúp con được một việc rất lớn mà. "

La Tuệ Ninh cười nói: "Mẹ chẳng giúp gì con cả, con có thể có được thành tích ngày hôm nay tất cả đều là dựa vào sự cố gắng của chính bản thân con, mà mẹ nói con là con nuôi của mẹ cũng là sự thật thôi. "

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, thật ra con có một số chuyện muốn nói với cha. "

La Tuệ Ninh nói: "Hai ngày nay ông ấy bận lắm, con cũng không có cơ hội nói chuyện riêng với ông ấy đâu, có kiến nghị gì thì con nói với mẹ cũng được. "

Trương Dương nói: "Tài chính của Thành phố Nam Tích rất khẩn trương, trước đó vài ngày bởi vì vấn đề tài chính, công trình cảng Nước Sâu thiếu chút nữa gặp đình công toàn diện. "

La Tuệ Ninh nói: "Con là muốn giúp thành phố Nam Tích xin tài chính của quốc gia ư?"

Trương Dương lắc đầu nói: "Thật ra có một số vấn đề có thể giải quyết, lúc ban đầu, Nam Tích và Lam Sơn đều cạnh tranh hạng mục cảng Nước Sâu, cuối cùng Nam Tích giành được thắng lợi, cảng Nước Sâu xác định do Nam Tích xây dựng, phương diện đầu nhập tài chính chủ yếu có hai nhà nhà đầu tư, một nhà là tập đoàn Tinh Nguyệt của Singapore, còn có một nhà chính là chú Hà. "

Trương Dương chậm rãi kể lại, nói tất cả một lượt về cảng Nước Sâu, từ ban đầu trù hoạch kiến lập đến về sau đầu tư xuất hiện vấn đề, hắn vốn là không muốn nhắc tới chuyện cảng Nước Sâu, nhưng Cung Kì Vĩ dã tìm tới hắn, muốn thông qua hắn nói lại quan điểm của y với Văn Quốc Quyền, Trương Dương cho rằng suy nghĩ của Cung Kì Vĩ là chính xác, trong chuyện cảng Nước Sâu, nếu Nam Tích và Lam Sơn có thể hợp tác, không nghi ngờ gì nữa sẽ giảm bớt sự mạo hiểm của công trình cảng Nước Sâu, không chỉ liên quan tới lợi ích của Nam Tích, mà về sau cũng sẽ liên quan đến lợi ích của các thành thị xung quanh, hợp tác khai phá mới là hành vi thật sự phù hợp với lợi ích của Bình Hải.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)