Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0622

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0622: Lo lắng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Trương Dương lại tự rót cho hắn một ly, nhẹ giọng nói: "Bí thư Lý nói thế nào với anh?"

Triệu Quốc Cường nói: "Nếu như tôi nhớ không lầm thì là cậu hẹn tôi đến đây, nói là có tình huống nói cho tôi biết"

Trương Dương nói: "Buổi chiều tôi ở phòng làm việc của bí thư Lý, Đường Hồng Anh đã gọi điện thoại cho bí thư Lý"

Triệu Quốc Cường nói: "Tôi biết"

Trương Dương nói: "Âm thanh điện thoại rất lớn, tôi nghe được một ít nội dung nói chuyện của bà ta" Hắn đương nhiên sẽ không nói rằng nhĩ lực của mình vượt xa người thường, có thể nghe rõ được những lời mà Đường Hồng Anh nói.

Biểu tình của Triệu Quốc Cường trở nên nghiêm túc, tuy rằng Lý Bồi Nguyên thẳng thắn nói rằng Đường Hồng Anh có gọi điện thoại cho ông, nhưng mà cũng không có nói về nội dung cú điện thoại này.

Trương Dương nói: "Đường Hồng Anh nói rằng mình đang nắm giữ một ít chứng cứ, có thể chứng minh chồng của bà ta bị hãm hại, lúc trước chồng của bà ta chết vì bị giết..." Nói đến đây, Trương Dương dừng lại một chút: "Anh hẳn là cũng rõ, chồng của Đường Hồng Anh chính là Phó Liên Thắng, khi còn sống đã từng đảm nhiệm phó cục trưởng phân cục khu Liên Hoa Nam Tích"

Triệu Quốc Cường gật đầu, gã cũng không hiểu biết nhiều về tình huống của Phó Liên Thắng cho lắm.

Trương Dương nói: "Phó Liên Thắng thì có thể là anh không quen, nhưng mà cục trưởng cục công an tiền nhiệm của Nam Tích Đường Hưng Sinh anh hẳn là biết, nếu như không phải là do ông ta gặp chuyện không may, thì ông ta rất có hy vọng đảm nhiệm phó sở trưởng của tỉnh chúng ta, cũng chính là vị trí Cao sở trưởng hiện nay, Phó Liên Thắng và bà chủ Chu Tiếu Nguyệt chết trong biệt thự số 33 của nhà khách chính phủ, lúc tôi đi Tĩnh Hải học tập, trùng hợp ở trong căn biệt thự đó, cũng vì vậy mà kết bạn với em gái của Chu Tiếu Nguyệt là Chu Tiếu Vân, Đường Hưng Sinh vì che giấu chứng cứ, cho nên đã nghĩ biện pháp diệt trừ Chu Tiếu Vân, cuối cùng Chu Tiếu Vân vượt qua khó khăn, tìm được bằng chứng do chị cô ta để lại, Đường Hưng Sinh biết đại thế đã mất, cho nên lẩn trốn ra nước ngoài, đến bây giờ vẫn còn chưa quy án"

Những chuyện mà Trương Dương kể Triệu Quốc Cường cũng có biết một phần, nhưng mà cũng có một phần rất lớn không biết, Triệu Quốc Cường nói: "Cậu nói là, cái chết của Đường Hồng Anh có liên quan đến vụ án của Đường Hưng Sinh?"

Trương Dương nói: "Căn cứ theo tình huống mà anh nắm được hiện nay, Đường Hồng Anh rốt cục là bị giết chết hay là do bị nổ chết?"

Triệu Quốc Cường nhìn Trương Dương một chút, thằng nhãi này nói nhiều như vậy, hiển nhiên là muốn đổi lấy một ít tin tức rồi, trong thế giới này không có nỗ lực vô duyên vô cớ nào cả, trao đổi đồng giá là một quy tắc công bình nhất, Triệu Quốc Cường nói: "Bị giết! Trong khoang miệng người chết không có bất kỳ tro tàn nào, hẳn là đã có người giết chết bọn họ trước đó, rồi sau đó mở thả khí ga ra" Bởi vì thân phận của người chết còn chưa xác minh, cho nên Triệu Quốc Cường không có khẳng định người chết là Đường Hồng Anh.

Trương Dương nói: "Có nghĩ đến hay không, là ai muốn giết Đường Hồng Anh?"

Triệu Quốc Cường không nói chuyện.

Trương Dương nói: " Khẳng định không phải là Đường Hưng Sinh, ông ta đang trốn ở nước ngoài, trong nước xảy ra chuyện gì ông ta cũng không có khả năng biết trước, cho dù có biết được Đường Hồng Nam nắm giữ chứng cứ phạm tội của mình, cũng không cần phải tốn tinh lực để giết bà ta, nói cách khác, ngoại trừ Đường Hưng Sinh ra còn có người khác, có người muốn diệt khẩu"

Triệu Quốc Cường nói: "Người này có năng lực không nhỏ"

Trương Dương nói: "Đường Hưng Sinh nhất định biết đó là ai, nhưng mà ông ta sẽ không nói, Phó Liên Thắng cũng biết, đáng tiếc là ông ta đã chết, Đường Hồng Anh hẳn là phát hiện ra một cái gì đó, nhưng không kịp chờ bà ta nói, thì đã xảy ra chuyện này"

Triệu Quốc Cường nói: "Cả nhà Phó Liên Thắng đều bị giết chết, cái xác nhỏ hẳn là con gái của bọn họ" Nói xong câu đó, gã và Trương Dương cùng im lặng, vụ mưu sát lần này quả thật rất tàn nhẫn, người này rốt cục là ai? Vì bảo vệ bí mật của mình, mà lại ra tay độc ác với hai mẹ con vốn chỉ còn có thể sống nương tựa vào nhau.

Triệu Quốc Cường thấp giọng nói: " Tôi nhất định phải bắt hắn!"

Trương Dương nói:" Tôi cũng muốn sớm ngày bắt được kẻ này"

Triệu Quốc Cường nói: " Tôi muốn tìm hiểu toàn bộ sự kiện Chu Tiếu Nguyệt bị giết, cậu quen với Chu Tiếu Vân phải không? Nếu như có thể, giúp tôi liên hệ cô ta, mời cô ta đến Nam Tích phối hợp điều tra"

Trương Dương nâng ly rượu lên nói: "Tôi sẽ tận lực phối hợp, chỉ mong là cục trưởng Triệu không chê tôi nhiều chuyện"

Triệu Quốc Cường nói: " Phối hợp và nhiều chuyện là hai việc khác nhau, chủ nhiệm Trương thông minh như thế, hẳn là hiểu được giới hạn của hai cái này" Gã nâng ly rượu lên uống cạn một hơi, đứng dậy nói: "Tôi đi, chuyện của Chu Tiếu Vân tôi nhờ cậu"

Trương Dương gọi điện cho Chu Tiếu Vân đang ở bên Úc, đáng tiếc là không ai nghe máy, Trương Dương có để lại lời nhắn trong hộp thư thoại của cô ta, Chu Tiếu Vân làm nghiên cứu hải dương, bình thường hay đi lại trên biển rất lâu, cô ta hẳn là không có ở trên đất liền, mong rằng khi cô ta nhận được tin có thể trả lời ngay lập tức.

Vụ án của Đường Hồng Anh đã làm sôi sục cả Nam Tích, trong khoảng thời gian ngắn đã xuất hiện rất nhiều lời đồn với phiên bản khác nhau, cái vụ án thiếu chút nữa đã bị người quên lại một lần nữa được dân chúng Nam Tích quan tâm, Trình Diễm Đông lúc này đến Nam Tích, điều lực của hắn thật ra là được đưa xuống cùng lúc với Triệu Quốc Cường, chụolà công tác của hắn ở Phong Trạch vẫn chưa hoàn tất, cho nên đến báo danh chậm hơn hai tuần, Trình Diễm Đông đi đến Nam Tích thì chuyện đầu tiên làm không phải là đi đến phân cục Hà Tây, mà là đi đến ủy ban thể dục Nam Tích, từ cục công an Phong Trạch đến đảm nhiệm cục trưởng phân cục Hà Tây của thành phố Nam Tích, đối với hắn mà nói thì chính là một bước nhảy vọt lớn trong chính trị, cái này ít nhiều gì cũng là nhờ Trương Dương hỗ trợ, Trương Dương là quý nhân của hắn, đi đến Nam Tích thì cái đầu tiên hắn nghĩ chính là đến gặp vị thủ trưởng cũ, người bạn cũ, cũng là Bá Lạc của hắn.

Trình Diễm Đông trước khi đến Nam Tích cũng không có gọi điện cho Trương Dương, cho nên hắn xuất hiện rất đột ngột, xuất hiện như vậy mới có thể tạo nên bất ngờ, Trương Dương thấy Trình Diễm Đông đột nhiên xuất hiện bên ngoài cửa phòng làm việc của mình không khỏi bật cười đứng dậy, đi ra ngoài đón, đến trước mặt Trình Diễm Đông vỗ mạnh lên bờ vai của hắn, nói: "Rốt cục đúng là làm công an, xuất quỷ nhập thần, ngay cả một dấu hiệu cũng không có liền xuất hiện trước mặt tôi"

Trình Diễm Đông cười cười đặt hành lý dựa vào góc tường: "Chính là muốn cho thị trưởng Trương một bất ngờ!"

Trương Dương nói: "Được rồi, đừng gọi thị trưởng này thị trưởng nọ nữ, sao lại cùng một bệnh với Phó Trường Chinh thế, tôi bây giờ là chủ nhiệm ủy ban thể dục, đừng gọi loạn!"

Trình Diễm Đông cười vui vẻ nói: "Lúc trước gọi quen rồi, trong lúc nhất thời không sửa được"

Phó Trường Chinh lúc này cũng đến, hắn thông báo cho Trương Dương biết đến giờ họp tổ đảng, Trương Dương khoác tay áo nói: "Cậu kêu chủ nhiệm Thôi chủ trì thay tôi đi, dù sao thì cũng không có chuyện gì, Diễm Đông đến, tôi phải tiếp hắn!"

Phó Trường Chinh cũng đi từ Phong Trạch ra, hắn cũng quen thuộc với Trình Diễm Đông, hai người có một điểm giống nhau, đó đều là được Trương Dương đề bạt từ Phong Trạch lên, Phó Trường Chinh nhiệt tình cười nói: "Chào cục trưởng Trình, đã sớm nghe nói anh muốn đến, hoan nghênh nha!"

Trình Diễm Đông cười nói: "Mới vừa đến đây, mong chiếu cố nhiều hơn"

Phó Trường Chinh cười nói: "Sau này cần nhờ cục trưởng Trình chiếu cố tôi nhiều hơn mới đúng! Không làm phiền hai người ôn chuyện, chủ nhiệm Trương, có chuyện gì, cứ phân phó cho tôi là được"

Trương Dương nói: "Cậu đến Nam Dương quốc tế đặt một bàn đi, buổi tối chúng ta đón gió cho cục trưởng Trình!"

Phó Trường Chinh gật đầu nói: "Tốt!" Lúc đang chuẩn bị rời đi, Trương Dương lại nói: "Cậu gọi Thạch Thắng Lợi đến, tôi có vài lời muốn nói với hắn!"

*****

Thạch Thắng Lợi từ sau khi đảm nhiệm trưởng khoa bảo vệ của công trường trung tâm thể dục mới, cả người cũng có thay đổi rất lớn, bây giờ hắn ta đối với Trương Dương chỉ có bội phục và bội phục, hắn tự mình tham gia sự kiện đối phó với Đoạn Kim Long, và đã nổi lên tác dụng then chốt, hắn tự hy sinh bản thân, nguy trang thành người bị ngộ độc thực phẩm, cái này mới làm cho Hải Thiên bị suy ssup5, có thể tưởng tượng ra rằn người ra chủ ý chính là Trương Dương, còn hai ngày trước Lưu Thúy Vân đến gây chuyện, hắn lại chứng kiến Trương Dương bày mưu tính kế, lợi dụng Lý Trường Phong dễ dàng đánh tan âm mưu chiến tranh nhân dân của Lưu Thúy Vân, Thạch Thắng Lợi lớn như vậy rồi mà chưa từng bội phục người khác, cho dù ông già của hắn là bí thư chính ủy khu Thiên Hối Thạch Trọng Hằng, hắn cũng chưa từng bội phục qua. Có thể nói hắn quả thật đã đem Trương Dương trở thành thần tượng của mình rồi, con người chỉ cần có thần tượng, thì chẳng khác nào có một cái gương, hắn sẽ bắt đầu so sánh bản thân với thần tượng của mình một cách không tự chủ, trong bất tri bất giác sẽ có thay đổi, ngay cả ông già hắn Thạch Trọng Hằng cũng cảm thấy quái dị, vốn tưởng rằng thằng con trai của mình bất trị rồi, chỉ biết lừa dối sống qua ngày thôi, nhưng không biết tại sao lại đột nhiên có tâm tiến tới như vậy.

Thạch Thắng Lợi đi đến phòng làm việc của Trương Dương, thấy có một người không nhận ra, không khỏi nhìn nhiều lần, Trương Dương cười nói: "Tôi giới thiệu cho cậu, vị này là cục trưởng tân nhậm của phân cục Hà Tây Trình Diễm Đông, là bạn cũ của tôi, còn vị này là trưởng khoa bảo vệ trung tâm thể dục mới của chúng ta, Thạch Thắng Lợi"

Thạch Thắng Lợi nghe nói người ta là cục trưởng mới của phân cục Hà Tay, cười cười đi qua:" Xin chào cục trưởng Trình, tôi đã sớm nghe chủ nhiệm Trương nhắc đến anh!"

Trình Diễm Đông cười cười, bắt tay với Thạch Thắng Lợi: "Cậu là bảo vệ, tôi là công an, tính chất công tác của mọi người đều không khác nhau, đều là bảo hộ an toàn cho quốc gia và nhân dân"

Thạch Thắng Lợi cười nói: "Anh là quân chính quy, còn tôi cùng lắm cũng không tính là dân binh"

Trương Dương nói: "Thằng nhóc cậu nói nhiều lời vô ích như vậy làm gì, có phải là khinh thường khoa bảo vệ của ủy ban thể dục chúng tôi không? Cái này gọi là tự xem nhẹ mình, một chút lòng tin cũng không có"

Thạch Thắng Lợi ở trước mặt của Trương Dương có tính tình cực kỳ tốt, vẻ mặt tươi cười.

Trương Dương nói: "Tối nay tôi đón gió cho cục trưởng Trình, cậu gọi cục trưởng Lâm của phân cục Thiên Hối đến luôn đi, mọi người gặp mặt một chút" Trương Dương không quen với Lâm Quang Minh của phân cục công an khu Thiên Hối, nhưng mà Thạch Thắng Lợi rất quen, Trương Dương muốn mượn cơ hội này, phô trương thay cho Trình Diễm Đông, quen biết nhiều người một chút.

Thạch Thắng Lợi cười nói: "Tốt, chổ cục trưởng Lâm để tôi an bài, còn có chuyện gì khác không?"

Trương Dương nói: "Buổi tối cậu uống ít một chút, đừng làm cho tôi mất mặt"

Thạch Thắng Lợi nhe răng cười nói: "Chủ nhiệm Trương yên tâm, tôi bây giờ đã có tự chủ"

Trương Dương suy nghĩ một chút, rồi tự mình gọi điện cho Trương Đức Phóng một cú điện thoại, tuy rằng quan hệ của hắn và Trương Đức Phóng gần đây không được vui vẻ cho lắm, nhưng mà dù sao thì Trương Đức Phóng cũng là cục trưởng cục công an thành phố Nam Tích, Trình Diễm Đông đến Nam Tích làm việc, cũng cần phải gặp mặt lẫn nhau, Trương Dương vốn định mời luôn Triệu Quốc Cường, chỉ là suy nghĩ một chút, thấy Triệu Quốc Cường chưa chắc đã cho mình mặt mũi, mình tốt nhất là đừng tự làm mất mặt.

Trương Đức Phóng nhận được điện thoại của Trương Dương thì cảm thấy có chút ngoài ý muốn, từ khi Trương Dương đến Nam Tích, quan hệ của bọn họ là càng đi càng xa. Đối với chuyện này Trương Đức Phóng cũng nhìn rất thấu, gã cho rằng mình và Trương Dương có thể đi đến tình trạng ngày hôm nay, nguyên nhân căn bản bắt đầu từ xung đột lợi ích của nhau, gã rất rõ mình có thể ngồi lên vị trí cục trưởng cục công an Nam Tích, cũng có liên quan rất lớn đến Trương Dương, lúc đầu chính là do Trương Dương tiết lộ tin tức cho gã, giúp gã lật ngã Đường Hưng Sinh, lập được công to, do đó con đường để gã leo lên vị trí cục trưởng cục công an Nam Tích cũng trở nên bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng mà từ sau khi Trương Dương đến Nam Tích, thì khái niệm chính trị của bọn họ càng ngày càng xuất hiện nhiều thành kiến, Trương Đức Phóng là một người chú trọng bồi dưỡng quan hệ chính trị trong các phương diện, còn Trương Dương thì khác hẳn, tên nhóc này không thể dùng lẽ thường để nói được, cái chân chính khiến cho bọn họ phát sinh mâu thuẫn chính là khách sạn Hải Thiên, Trương Đức Phóng đã sớm coi khách sạn Hải Thiên là vật trong tay của mình rồi, nhưng không ngờ rằng lại nhảy ra một Trương Dương, hắn ta không chỉ đuổi Đoạn Kim Long đi, hơn nữa còn thanh trừ tất cả các thành viên cũ của Hải Thiên, người chân chính lấy được tiện nghi chính là Viên Ba, làm cho tất cả kế hoạch ban đầu của Trương Đức Phóng đều thất bại.

Trương Đức Phóng không tin rằng Trương Dương làm việc không công, gã cho rằng giữa Trương Dương và Viên Ba có một mối quan hệ lợi ích tương đối mật thiết, Viên Ba chỉ là một lớp ngụy trang thôi, người nắm được Hải Thiên thật sự chính là Trương Dương, mỗi khi nhớ đến chuyện này, Trương Đức Phóng không thể nào hết giận được, gã cho rằng Trương Dương đã đoạt đi lợi ích của mình. Mà kế tiếp lại phát sinh vụ án của Cung Nhã Hinh, khiến cho Trương Đức Phóng càng thêm nổi giận, gã cho rằng Trương Dương dám không báo án, giấu diếm vụ án, mục đích chính là làm cho mình mất mặt, Mạnh Doãn Thanh và Phòng Tâm Vĩ là phụ tá đắc lực của gã, hôm nay cũng bị Trương Dương thanh trừ ra khỏi nội bộ công an, bởi vì vậy Trương Đức Phóng đã coi Trương Dương là thù địch rồi.

Dù trong lòng có hận, thì công phu ngoài mặt vẫn phải làm, đây chính là nguyên tắc xử sự của Trương Đức Phóng, cũng chính là bộ mặt giả dối nhất của gã.

Trương Đức Phóng gọi Triệu Quốc Cường đến, tuy rằng Triệu Quốc Cường không nằm trong danh sách khách mời của Trương Dương, nhưng mà Trương Đức Phóng gọi gã, phần mặt mũi này gã phải cho. Trương Đức Phóng đương nhiên rõ ràng đoạn ân oán giữa Trương Dương và Triệu Quốc Cường, gọi Triệu Quốc Cường cùng đi, chính là muốn làm cho Trương Dương có tâm tư khó chịu.

Trương Dương thấy Triệu Quốc Cường đến, bất chợt sửng sốt một chút, hắn cười cười đi qua: "Cục trưởng Trương, cục trưởng Triệu, sao nể mặt quá vậy, tất cả đều đến"

Triệu Quốc Cường nói: "Tôi đến không phải là vì cậu, Trình Diễm Đông là người của cục công an chúng tôi, đón gió tẩy trần cho hắn, sao tôi có thể không đến?"

Trình Diễm Đông thấy Trương Đức Phóng và Triệu Quốc Cường hai vị lãnh đạo cấp trên đều đến, vội vã chào hỏi.

Trương Đức Phóng cười cười bắt tay với Trình Diễm Đông: "Tiểu Trình, tôi đã sớm nghe nói về cậu, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lúc ở Phong Trạch làm việc không tồi, mong rằng khi cậu đến Nam Tích chúng ta có thể phát huy năng lực như vậy của cậu, làm ra nhiều cống hiến lớn cho trị an xã hội Nam Tích chúng ta"

Trình Diễm Đông khiêm tốn nói: "Lần này tôi đến Nam Tích chỉ ôm thái độ học tập, vừa đi đến cương vị mới, tôi sẽ yêu cầu bản thân làm ra một con người mới, sau này hai vị cục trưởng có nhiệm vụ gian khổ gì, cứ việc phân công!"

Trương Đức Phóng cười cười nói với Triệu Quốc Cường: "Quốc Cường, tiểu Trình rất khiêm tốn!"

Triệu Quốc Cường cười cười nói: " Khiêm tốn là mỹ đức, nhưng lúc có nhiệm vụ cần thiết, đừng có khiêm tốn, cần phải chủ động xông lên, như vậy mới là bản sắc của hình cảnh chúng ta!"

Trình Diễm Đông mỉm cười nói: "Các lãnh đạo yên tâm, tôi khẳng định sẽ là người thứ nhất xông lên!"

*****

Cục trưởng phân cục khu Thiên Hối Lâm Quang Minh, gã không ngờ rằng hai vị lãnh đạo thị cục đều đến trước hơn gã, Lâm Quang Minh chắp tay nói: "Xấu hổ xấu hổ, trên đường kẹt xe nên đến muộn" Gã vừa nói chuyện, vừa cởi áo khoác ra, điều hòa trong phòng đủ ấm rồi, căn bản là không cần mặc nhiều đồ.

Triệu Quốc Cường cười ha hả nói: "Chúng tôi từ tổng cục đến đây, trên đường có đi qua khu Thiên Hối của anh, làm gì thấy có kẹt xe? Hơn nữa anh cũng không có đến muộn!"

Lâm Quang Minh cười ngượng ngùng nói:" Mượn cớ đùn đẩy đã quen rồi, mở miệng ra là nói, tôi không có đến muộn, chẳng qua là muộn hơn hai vị lãnh đạo" Lâm Quang Minh rất biết nói chuyện, gã là một nhân vật khéo đưa đẩy, có quan hệ ở chung không tồi với các lãnh đạo cục công an, cùng với lãnh đạo các cấp trong khu Thiên Hối. Trương Dương thông qua Thạch Thắng Lợi mời gã đến, Lâm Quang Minh cũng không do dự, chuyện của Mạnh Doãn Thanh và Phòng Tâm Vĩ hai người đã sớm được truyền khắp hệ thống công an rồi, ai cũng biết hai người bọn họ xuống đài là có quan hệ trực tiếp đến Trương Dương, đối với một người như vậy Lâm Quang Minh không muốn đắc tội vào.

Trương Dương bắt chuyện với mấy tai to mặt lớn trong cục công an, mời ngồi xuống, Trương Đức Phóng nói: "Sớm biết như vậy, tôi mang mấy người trong phân cục đến, đỡ phải sau này lại phải dẫn tiểu Trình giới thiệu" Triệu Quốc Cường nói: "Chủ nhiệm Trương thật sự đúng là quan tâm chuyện trong cục chúng tôi, ngay cả tiệc đón gió tẩy trần hoan nghênh tiểu Trình cũng làm thay chúng tôi" Những lời này của gã rõ ràng là có ý châm chọc Trương Dương quản quá nhiều.

Trương đại quan nhân cười nói: " Mấy lãnh đạo hiểu lầm rồi, tôi không phỉa là muốn đãi tiệc đón gió thay mọi người, bữa tiệc ngày hôm nay coi như là tôi mời Diễm Đông, Diễm Đông lúc còn ở Phong Trạch là bạn hợp tác tốt của tôi, tôi mở tiệc đón gió mục đích là muốn giới thiệu cho mọi người một chút, sau này Diễm Đông ở Nam Tích còn cần mấy vị lãnh đạo hỗ trợ và chiếu cố nhiều hơn nữa"

Trình Diễm Đông nghe Trương Dương nói như vậy, trong lòng rất là cảm động, hắn mới đến đương nhiên là có nhiều chổ không tiện nói ra, mỉm cười nói: "Mong rằng các vị lãnh đạo sau này chiếu cố nhiều hơn"

Trương Đức Phóng cười ha hả nói:"Diễm Đông là bạn của cậu, cũng tức là bạn của chúng tôi, sau này trong công tác chúng tôi sẽ trợ giúp lẫn nhau, hết giờ làm việc cũng sẽ giao lưu nhiều hết, nào! Chúng ta uống một ly vì Diễm Đông đến"

Ba câu không rời khỏi việc chính, một đám công an ngồi cùng một chổ, đề tài nói chuyện liền dẫn đến vụ nổ gần đây, trọng tâm câu chuyện là do Lâm Quang Minh khơi mào, vụ án này xảy ra tại khu Thiên Hối, tuy rằng được thị cục tiếp nhận, nhưng mà gã cũng rất quan tâm đến chuyện này, dù sao thì khu Thiên Hối cũng lâu rồi không phát sinh ra vụ án kịch liệt nào như thế, Lâm Quang Minh nói: "Hai mẹ con Đường Hồng Anh đã đắc tội với ai thế? Mà người này vì sao lại tàn nhẫn như vậy, ra tay giết chết cả hai mẹ con!" Triệu Quốc Cường thở dài nói: "Còn chưa xác nhận rõ ràng, nhưng mà căn cứ theo tình huống điều tra tại hiện trường, và báo cáo nghiệm thi cho thấy, hai mẹ con đều bị người ta giết trước, sau đó mới tạo ra một vụ nổ khí ga, vụ nổ này muốn tạo thành một hiện trường giả là một vụ tai nạn, nhưng mà thủ pháp ra tay cũng thật vụng về" Trương Đức Phóng không nói gì, nâng tách trà lên lặng lẽ uống, gần đây Nam Tích không ngừng xảy ra chuyện không may, gã cũng có một dự cảm không tốt trong người.

Lâm Quang Minh nói:" Cả nhà Phó Liên Thắng gặp chuyện không may đã làm chấn động rất lớn trong nội bộ công an chúng ta, vô luận là quá khứ Phó Liên Thắng đã làm cái gì, thì hắn cũng đã chết, vợ và con của hắn là vô tội, hôm nay có được kết cục như vậy, không thể không cảm thấy tiếc hận được"

Thạch Thắng Lợi và Phó Trường Chinh ngồi cùng một chổ, trường hợp này thì hai người vốn không có nhiều tư cách nói chuyện, Phó Trường Chinh đương nhiên là biết được vị trí của mình, nhưng mà Thạch Thắng Lợi thì lại không nhịn được, hắn nói: "Lúc anh Phó còn sống, tôi thấy cách làm người của anh ấy cũng không tồi, anh ấy rốt cục là đắc tội với ai, mà lại rơi vào kết cục bi thảm như vậy?"

Trương Đức Phóng buông tách trà xuống, nói: "Chủ đề ngày hôm nay là hoan nghênh tiểu Trình, sao lại nói chuyện về vụ án, tôi thấy tất cả các người đều cuồng công tác cả, như vậy không tốt, công việc và cuộc sống phải tách xa nha, sau giờ làm việc, chúng ta không nói về vụ án nữa, uống rượu, uống rượu!"

Triệu Quốc Cường nói: "Cục trưởng Trương, anh không phải đã nói, chúng ta làm công an, hai mươi bốn giờ đều là làm việc, không có thời gian nghỉ ngơi sao?" Trương Đức Phóng ặc một tiếng, không khỏi cười nói: "Tôi có nói qua như vậy sao?"

Lâm Quang Minh làm chứng nói:" Cục trưởng Trương quả thật có nói như vậy"

Trương Dương nói: "Hai mươi bốn giờ đều làm việc, người sắt cũng không chịu nổi, vậy thì... tôi tán thành lời nói của cục trưởng Trương, sau giờ làm việc, chúng ta không nói về vụ án, uống rượu! Uống rượu!" Tâm tình của Triệu Quốc Cường tối hôm đó cũng không được cao, nhìn ra là gã có tâm sự, lúc rời đi, Trình Diễm Đông và Trương Dương cùng nhau đưa gã đến bãi gữ xe, Triệu Quốc Cường bắt tay với bọn họ, gã nhìn Trương Dương một chút, bỗng nhiên nói: "Trương Dương, tôi có chuyện muốn nói với cậu" Trương Dương gật đầu, cùng Trương Đức Phóng đi đến một góc đèn đường không người. Trương Đức Phóng châm một điếu thuốc, thấp giọng nói: "Ủy ban kỷ luật có phải là đi tìm cậu hay không?" Trương Dương sửng sốt một chút, lập tức nhớ đến việc Lý Bồi Nguyên tìm hắn để hỏi về chuyện của Hải Thiên, lẽ nào Trương Đức Phóng cũng bị điều tra sao?

Trương Đức Phóng dùng sức hút một hơi thuốc vào, phun ra một ngụm khói, nói: " Cậu không cần nghĩ nhiều, tôi chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi"

Trương Dương nói: "Bí thư Lý thật ra có tìm tôi nói qua, hỏi về chuyện chuyển nhượng của Hải Thiên, tôi nói đúng sự thật, sao thế? Ông ta cũng tìm anh?" Trương Đức Phóng ngẩng đầu, nhìn khói thuốc bay lượn lờ, không ngừng khuếch tán dưới ngọn đèn, giọng nói của gã có chút trầm thấp: "Đoạn Kim Long có thể cung cấp nhiều tài liệu không thật cho ủy ban kỷ luật, muốn bôi đen chúng ta" Gã dùng hai chữ "chúng ta", chính là muốn nhắc nhở Trương Dương, bây giờ hai chúng ta đang đứng trên cùng một con thuyền, Đoạn Kim Long không chỉ kiện cáo một mình gã, mà còn có cả Trương Dương.

Trương Dương cười chẳng đáng, nói: " Con người của Đoạn Kim Long căn bản là một tiểu nhân, ông ta rời khỏi Nam Tích, khẳng định là ghi hận tôi trong lòng, ông ta muốn làm thế nào thì làm, tôi mặc kệ, dù sao thì tôi cũng không có làm chuyện gì sai trái"

Trương Đức Phóng nói: "Miệng người có thể làm mòn kim hủy cốt, cho dù cậu không có làm gì sai, cũng sẽ khiến cho người ta cảnh giác, chuyện trong thể chế rất là khó nói, lúc người khác nói cậu tốt thì không ai tin, chỉ cần có người nói cậu xấu, thì lập tức điều tra ngay, mấy lão già của ủy ban kỷ luật thích nhất là đi vạch lá tìm sâu, đừng thấy bình thường bọn họ cười cười nói nói với cậu, nói không chừng sẽ ngáng chân cậu ngay lập tức" Trương Đức Phóng giống như là đang nói với bản thân vậy, gã và Trương Dương đã lâu rồi không tâm sự thành thật với nhau như vậy.

Từ trong lời nói của Trương Đức Phóng, Trương Dương đã biết được rằng ủy ban kỷ luật có thể đã tìm đến gã rồi, xem ra cuộc sống gần đây của Trương Đức Phóng cũng không được tốt lắm, Trương Dương nói: "Lời đồn không lừa được kẻ có trí, mà lời đồn trên đời này lại rất nhiều, nếu như mỗi một chuyện chúng ta đều phải quan tâm, vậy thì chuyện gì chúng ta cũng không thể làm được"

*****

Trương Đức Phóng nói: "Ngàn vạn lần đừng xem thường lực lượng của tiểu nhân, Đoạn Kim Long đã đưa lên không ít tài liệu đen cho ủy ban kỷ luật rồi, chủ yếu là hướng về hai người chúng ta, lão đệ, vì tình cảm tương giao của chúng tôi, tôi cho cậu một nhắc nhở, ngàn vạn lần không được chủ quan"

Trương Dương nói: " Cảm ơn, tôi nhất định sẽ lưu ý nhiều hơn"

Khi Trương Đức Phóng rời đi, Trương Dương rơi vào trầm tư đáng kể, bí thư của ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên tìm hắn hỏi về chuyện của khách sạn Hải Thiên, hắn liền đoán được rằng có người đã đưa tài liệu đen lên rồi, mà lời nói của Trương Đức Phóng cũng đã chứng minh điểm này, Đoạn Kim Long khẳng định đã đưa một ít chứng cứ trong tay lên ủy ban kỷ luật, lúc đầu Đoạn Kim Long rời khỏi Nam Tích, từ bỏ khách sạn Hải Thiên cũng là bất đắc dĩ, xem ra ông ta không cam lòng nuốt cục giận này xuống, chuyện bây giờ chưa trôi qua được bao lâu, thì ông ta liền tính kế phản kích. Trương Dương cũng không sợ Đoạn Kim Long phản kích, cũng giống như những gì mà hắn đã nói với bí thư ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên vậy, hắn căn bản là không có bất luận chổ tốt nào trong vụ việc chuyển nhượng của khách sạn Hải Thiên cả, Trương đại quan nhân căn bản là nhìn chướng mắt đống tiền này, người khác không cho là như vậy thì đó là chuyện của người khác, hắn có thể nhìn ra được là Trương Đức Phóng rất khẩn trương, từ lúc Đoạn Kim Long kinh doanh Hải Thiên, thì Trương Dương đã nhận thấy được quan hệ lợi ích chặt không đứt giữa Trương Đức Phóng và Đoạn Kim Long rồi, khi Đoạn Kim Long gặp rủi ro, Trương Đức Phóng đã tỏ vẻ không quan tâm đối với ông ta, chắc là vì sự tuyệt tình của Trương Đức Phóng đã làm chọc giận Đoạn Kim Long.

.......................................

Tối hôm đó Trương Đức Phóng không có về nhà, mà là đi đến nơi ở của Chung Hải Yến, bởi vì sợ người khác phát hiện ra quan hệ của bọn họ, cho nên Chung Hải Yến đã thuê nhà tại ngoại ô thành phố, cô ta vừa mới từ chổ làm về nhà, còn chưa kịp tắm, thì thấy Trương Đức Phóng mở cửa tiến vào, Chung Hải Yến cảm thấy có chút kinh ngạc, cô ta đi ra giúp Trương Đức Phóng cởi áo khoác, nhẹ giọng nói: "Không phải tối nay anh phải về nhà sao?"

Trương Đức Phóng cau mày, ngồi xuống ghế sô pha.

Chung Hải Yến pha trà cho hắn, nghe thấy mùi rượu trên người hắn, thân thiết hỏi: "Anh uống rượu sao?"

Trương Đức Phóng gật đầu nói: "Trương Dương mời khách đón gió tẩy trần cho phân cục trưởng mới đến, cho nên uống vài ly"

Chung Hải Yến nghe đến tên của Trương Dương thì trong lòng liền có chút kỳ quái, không ngờ xảy ra nhiều chuyện như vậy, mà Trương Đức Phóng và Trương Dương vẫn có thể ngồi cùng bàn với nhau.

Trương Đức Phóng uống trà, nói: "Sao này hôm nay trở về sớm thế? Sinh ý không đông?"

Chung Hải Yến liếc nhìn gã một cái, nói: "Cũng là do anh, từ sau khi Mạnh Doãn Thanh và Phòng Tâm Vĩ gặp chuyện không may, nghiệp vụ trong cục của anh cũng ít đi nhiều, sinh ý trong quá cũng vì thế mà càng ngày càng ít đi, cái tên Trương Dương này thật sự là đã làm khổ em"

Trương Đức Phóng thấp giọng nói: " Nếu sinh ý không tốt, thì đóng cửa đi"

Chung Hải Yến nao nao, sao Trương Đức Phóng lại đột nhiên nói ra một câu như vậy, quán của cô còn chưa khai trương được bao lâu, cô ta nhạy cảm thấy được nhất định đã xảy ra chuyện gì, ôm lấy cánh tay của Trương Đức Phóng, ôn nhu nói: "Làm sao thế? Tâm tình của anh hình như không được tốt lắm!"

Trương Đức Phóng dựa lưng về phía sau ghế sô pha, Chung Hải Yến ôm lấy thân thể của hắn, nhỏ nhẹ nói: "Sao thế, anh nói cho em biết đi!"

Trương Đức Phóng nói: " Đoạn Kim Long có thể đã kiện cáo anh với ủy ban kỷ luật!

"Cái gì?"

Trương Đức Phóng nói: "Yến nhi, em phải lập tức rời đi, thừa dịp ủy ban kỷ luật còn chưa tiến hành điều tra em, lập tức đi ngay"

Chung Hải Yến nói: "Em có cái gì phải sợ, Đoạn Kim Long hắn có được nhược điểm gì của em?"

Trương Đức Phóng nói: "Anh hoài nghi trong tay lão ta có một ít chứng cứ mà chúng ta không biết, Yến nhi, em cứ rời đi trước đi, tránh gió một chút, chờ chuyện này qua rồi hãy trở về, chỉ cần bị ủy ban kỷ luật theo dõi, thì sẽ là chuyện rất phiền phức"

Chung Hải Yến nói: "Đã xác thực?"

Trương Đức Phóng nói: "Vẫn chưa, nhưng mà anh nghe nói bên ủy ban kỷ luật đã bắt đầu điều tra chuyện của Hải Thiên"

Chung Hải Yến nói: "Coi anh bị dọa kìa, đâu có việc gì đâu! Đoạn Kim Long cũng có bàn tay không sạch sẽ, nếu lão ta dám kiện chúng ta, thì em sẽ làm cho lão ấy không chịu nổi, mấy năm nay lão cũng làm kinh doanh trái pháp luật không ít, trừ phi là lão đã hết muốn sống ngày lành, muốn ngồi chồm hổm trong nhà tù!"

Trương Đức Phóng thì lại không được lạc quan như Chung Hải Yến, Đoạn Kim Long kinh doanh trái pháp luật ít nhiều gì cũng do gã che chở, tuy rằng gã không trực tiếp cầm tiền trên tay của Đoạn Kim Long, nhưng mà Chung Hải Yến thì đã cầm không ít rồi, Chung Hải Yến là nhân vật quan trọng, nếu như Đoạn Kim Long thật sự là không từ một giá nào, Chung Hải Yến khẳng định là sẽ bị điều tra, chỉ cần rơi vào trong tay viện kiểm soát, thì Chung Hải Yến còn có thể tình thâm nghĩa trọng với hắn hay không, rất là khó nói.

Trương Đức Phóng nói: "Phòng ngừa chu đáo vẫn tốt hơn, anh nghe nói bên ủy ban kỷ luật điều tra chuyện của Hải Thiên, cho nên anh mượn cơ hỏi đêm nay hỏi thử Trương Dương một chút, hắn nói với anh rằng ủy ban kỷ luật đã đi tìm hắn rồi, chính là bởi vì chuyện của Hải Thiên. Yến Nhi, không có gió thì sóng không nổi dậy được, bây giờ em mà không đi, nếu như bọn họ mà tìm đến cửa, thì muốn chạy cũng đã không được"

Chung Hải Yến nghe Trương Đức Phóng nói như vậy cũng không khỏi khẩn trương, cô ta đương nhiên không muốn đi, Trương Đức Phóng sở dĩ kêu cô ta đi, dụng tâm rất rõ ràng, gã vì muốn bảo vệ chính mình, nghĩ như vậy, Chung Hải Yến khó tránh khỏi có chút thất vọng. Con người Trương Đức Phóng đúng là không có đảm đương, gặp phải chuyện, gã chỉ nghĩ đến việc tự bảo vệ mình, căn bản là không suy nghĩ đến cảm thụ của cô. Chung Hải Yến thả Trương Đức Phóng ra, lặng lẽ ngồi qua một bên.

Trương Đức Phóng thấy cô ta rõ ràng không vui, nhẹ giọng khuyên: "Chỉ đi tránh đầu sóng một chút, qua một thời gian không còn việc gì, anh sẽ an bài cho em trở về"

Chung Hải Yến nói: "Từ nhỏ đến lớn em đều sống tại Nam Tích, bây giờ anh bắt em phải rời đi?"

Trương Đức Phóng nói: "Không phải là bắt em rời đi, mà chỉ kêu em tránh mặt một chút, anh không muốn em xảy ra chuyện"

Chung Hải Yến: "Em cực khổ nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới có được ngày hôm nay, Yến Quy Lai vừa mới khai trương không bao luâ, anh kêu em đem tất cả sự nghiệp vứt bỏ hết? Chỉ là vì suy đoán của anh?"

Trương Đức Phóng nói: "Không phải là suy đoán nữa rồi, ủy ban kỷ luật đã bắt đầu điều tra chuyện của Hải Thiên, sớm muộn gì cũng tra lên người của em, Yến nhi, anh không muốn em có việc"

"Hay là anh không muốn bản thân mình có việc?"

Trương Đức Phóng đương nhiên có thể nhìn ra oán niệm trong lòng Chung Hải Yến, vươn tay nắm lấy vai của Trương Đức Phóng, Chung Hải Yến lại hét to lên: "Đừng đụng vào em!"

Tay của Trương Đức Phóng vẫn để yên ở đó.

Chung Hải Yến đứng thẳng lên, ánh mắt trở nên xa lạ chưa từng có, cô lắc đầu nói: " Anh đi về đi, từ nay về sau đừng đến chổ của em nữa!"


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)