Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0701

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0701: Giả mạo ngụy liệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Ứng với yêu cầu của Kiều Mộng Viện, Trương Dương mang theo cô ấy đi tới sân thể dục cũ, bởi vì sân thể dục chủ của trung tâm thể dục mới đã xây xong, vận động viên bắt đầu đi qua kia đi tập luyện, sân thể dục cũ bên này càng ngày càng trở nên vắng lạnh, thường ngày thiếu giữ gìn, càng có vẻ tiêu điều.

Trương Dương từ sau khi địa điểm làm công được dọn đi, cũng rất lâu không đến nơi đây, đi vào trong sân thể dục, thấy cỏ hoang trên mặt đã bao phủ mắt cá chân, nếu như tùy ý để khối đất này không dùng tiếp, không cần bao lâu sẽ trở thành nơi hoang vu.

Kiều Mộng Viện cũng không phải lần đầu tiên đến đây, trước đó cô ấy theo lời mời của anh trai đến Nam Tích khảo sát qua cái khối đất này, bất quá khi đó cô ấy cũng không có lực chú ý đối với cái khối đất này, nguyên nhân chân chính khiến cho cô ấy động ý niệm khai phá cái khối đất này trong đầu cũng là tập đoàn English Bender.

Trên đồng cỏ có rất nhiều cây tể thái, màu trắng, đốm trắng linh tinh, gió thổi qua, nhộn nhạo màu xanh của cỏ dại, phảng phất giống như ngôi sao chợt lóe, vẻ đẹp tự nhiên không chỗ nào không có.

Kiều Mộng Viện cúi người xuống, bẻ một đóa hoa tể thái, Trương Dương đứng ở một bên chuyên chú nhìn cô ấy, cảm giác được mỗi một cử chỉ rất nhỏ của Kiều Mộng Viện đều tràn ngập lực hấp dẫn đối với mình.

Kiều Mộng Viện cảm giác được ánh mắt của hắn, nhẹ giọng nói: "Vì sao nhìn tôi như thế?"

Trương Dương nói: "Tôi còn tưởng rằng anh cô thật sự từ bỏ kế hoạch đầu tư cái khối đất này, không ngờ rằng hắn là giương đông kích tây. "

Kiều Mộng Viện ngồi xuống trên cỏ, hai tay ôm hai chân, mỉm cười nói: "Anh nghĩ rằng lần này tôi tới Nam Tích là chủ ý của đại ca tôi?"

Trương Dương gật đầu, cũng học hình dạng của cô ngồi xuống bên cạnh cô, hắn đích thật là nghĩ như vậy, hắn cho rằng Kiều Mộng Viện lần này đứng ra mua đất là chủ ý. của Kiều Bằng Cử

Kiều Mộng Viện nói: "Chuyện này không quan hệ đến anh tôi, anh ấy quả thật rất muốn cái khối đất này, thế nhưng ba tôi phản đối kịch liệt, cho rằng anh ấy đứng ra mua đất sẽ làm người ta cảm thấy anh ấy được đặc quyền, hơn nữa anh tôi xuất hiện một ít vấn đề trong tài chính, anh ấy và mấy người bạn gần đây nhìn trúng địa ốc của Hải Nam, mục tiêu có thay đổi. "

Trương Dương nói: "Nếu Kiều bí thư phản đối, vì sao cô còn muốn tiến vào?"

Kiều Mộng Viện cười nói: "Trong lòng ba tôi, tôi làm việc từ đầu đến cuối đều tốt hơn anh tôi một ít."

Trương Dương cười ha hả nói: "Đó là ba cô bất công. "

Kiều Mộng Viện nói: "Lúc đầu tôi cũng không nghĩ tới tới Nam Tích đầu tư, phó tổng tài Justine của công ty English Bender là bạn học đại học của tôi, hắn gọi điện thoại đến đây hỏi tôi tình huống của Nam Tích, nói cho tôi biết công ty English Bender chuẩn bị thiết lập nơi sản xuất hải ngoại tại Nam Tích, chính vì duyên cớ này mới khiến cho tôi quyết tâm tới Nam Tích đầu tư. "

Trương Dương nói: " Justine lần này tới Nam Tích là vì tiến thêm một bước khảo sát, có phải là đặt nơi sản xuất ở Nam Tích hay không còn chưa có quyết định cuối cùng. "

Kiều Mộng Viện cười nói: "Tám chín phần rồi, tôi có thể sớm tiết lộ cho anh một tin tức. Justine lần này tới của Nam Tích mục đích chủ yếu là tuyên chỉ, công ty English Bender đối với hoàn cảnh địa lý và điều kiện chính sách tương quan của Nam Tích đều biểu thị vô cùng thoả mãn, nơi sản xuất hẳn là xác định đặt ở Nam Tích, đương nhiên cái đó có liên quan đến ngành điện tử của Nam Tích, ở chỗ này bọn họ thuê người làm tất cả rất dễ, đều có thể giải quyết. "

Trương Dương nói: "Chuyện cụ thể tôi cũng làm không rõ ràng lắm, tôi đều giao cho Thường Lăng Phong. "

Kiều Mộng Viện nói: "Anh thật là, may mà có Thường Lăng Phong bên người hỗ trợ, nếu không công tác khẳng định hỏng bét. "

Trương Dương nói: "Tôi tự hiểu lấy mình, làm kinh tế không phải điểm mạnh của tôi, tôi thuộc về người làm đại sự, bình thường cẩu thả đã quen, chuyện lớn tôi nắm chắc được, chuyện chi tiết còn phải giao cho người khác làm, cô nói tôi cái này có phải gọi là thiên phú lãnh đạo hay không?" Thằng nhãi này cũng có thói quen tự lót vàng lên mặt của mình rồi.

Kiều Mộng Viện bị hắn tự biên tự diễn làm cho nở nụ cười.

Trương Dương nói: "Khinh thường tôi sao?"

Kiều Mộng Viện lắc đầu nói: "Không phải, có thể đem nhiều người có năng lực như vậy tập trung lại một chổ, tụ tập bên cạnh anh, làm việc cho anh, quả thật cũng là một loại bản lĩnh. "

Trương Dương nói: "Sao tôi nghe không giống như là khen tôi?"

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi cảm thấy là đang khen. "

Trương Dương nhìn mặt cười kiều diễm của Kiều Mộng Viện, nuốt nước bọt, thằng nhãi này thật nuốt nước bọt, ực ực, ngay cả Kiều Mộng Viện cũng nghe được, rất quái lạ dị nhìn hắn một cái, Trương đại quan nhân mình cũng thấy có chút bất nhã, xấu hổ cười cười nói: "Phản xạ có điều kiện. "

Kiều Mộng Viện nói: "Điều kiện phản xạ gì?"

Trương đại quan nhân dày mặt nói: "Nhìn thấy cô luôn luôn kìm lòng không đậu chảy nước miếng. "

Kiều Mộng Viện mặt cười nóng lên, đôi mắt đẹp nhìn lên bầu trời, nhìn mây trắng trôi giạt từ từ trên bầu trời, nhẹ giọng nói: "Xem ra vấn đề của anh rất nghiêm trọng, muốn chữa tốt bệnh cũng có một biện pháp giản đơn. "

"Biện pháp gì?"

"Đem anh đưa đến chùa miểu, không thấy được người khác phái, bảo đảm anh không bao giờ chảy nước miếng. "

Trương Dương nói: "Con người tôi Phật tổ không muốn thấy, tốt nhất là đừng đi để cho lão nhân gia ngột ngạt. "

Kiều Mộng Viện cười nói: "Nói cũng đúng, phật môn thanh tịnh, quả thật không phải chổ cho người như anh. "

Trương Dương nói: "Cho nên tôi giữ lại làm tai họa nhân gian. " Hắn nằm xuống, hai tay gối lên sau đầu, nhìn bầu trời, nhưng phát hiện tầng mây trở nên có chút dày đặc.

Kiều Mộng Viện nói: "Nói cho tôi rõ đi, cái khối đất này giá của các người là bao nhiêu?" Nói tới công sự, Kiều Mộng Viện luôn luôn rất chăm chú.

Trương Dương nói: "Thật ra cô cũng không phải người thứ nhất cảm thấy hứng thú đối với cái khối đất này, trước cô Tinh Toản đã đưa qua bảng kế hoạch. "

Kiều Mộng Viện nói: "Xem ra lại muốn trải qua một lần cạnh tranh công khai. "

Trương Dương nói: " Điều kiện của Tinh Toản cho ra cũng không được, bọn họ muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giảm thấp giá của cái khối đất này. "

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi không hỏi, mọi người cạnh tranh công bằng, tôi không muốn anh làm việc riêng tư. "

Trương Dương cười nói: "Làm việc riên tư, cái tư giữa hai ta từ đâu tới?" Một câu nói làm mặt cười Kiều Mộng Viện đỏ bừng, quả thật cô ấy những lời này tràn ngập lỗ thủng, thằng nhãi này cũng thật sự là ghê tởm, không biết lưu chút tình cảm cho người khác sao?

Kiều Mộng Viện ứng biến cũng nhanh, cô ấy nhẹ giọng nói: "Tôi tin tưởng anh sẽ không cho tôi chiếu cố đặc thù, thế nhưng anh có thể sẽ bận tâm đến mặt mũi của ba tôi. "

Trương Dương nói: "Có tôi ở đây, ba cô nói không có tác dụng bằng cô nói. "

Kiều Mộng Viện thấy hắn càng nói càng thái quá, thẳng thắn dùng im lặng mà chống đỡ.

*****

Trương Dương nói: "Bởi vì chuyện tình của công ty English Bender, Thường Lăng Phong đưa ra một khái niệm xây dựng khu công nghiệp công nghệ cao, bảng kế hoạch lần này của cô, rất phù hợp với lý niệm này, mục đích của Tinh Toản là đem cái khối đất này xây thành khu thương nghiệp sa hoa, định vị và điểm xuất phát của bọn họ cũng không rõ ràng, cho nên hai phần kế hoạch đặt cùng một chỗ, chúng tôi có khuynh hướng nghiêng về phần của cô. "

Kiều Mộng Viện nói: "Anh căn bản không nhìn phần kế hoạch của tôi!"

Trương Dương nói: "Không cần nhìn, ta tin cô "

Kiều Mộng Viện nói: "Anh tin tưởng tôi như thế, tôi cũng không gạt anh, cái giá mấu chốt của tôi đối với cái khối đất này là một tỷ năm trăm triệu, nếu như các người kỳ vọng giá cả cao hơn tôi chỉ có thể từ bỏ. " Trương Dương nói: "Tôi đã sớm nói qua, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, tôi cho tới bây giờ đều là cái nguyên tắc này. "

Kiều Mộng Viện nói: "Anh đây là lấy việc công làm việc tư! Thân là một cán bộ lãnh đạo đây chính là tối kỵ. "

Trương Dương nói: "Tại giá đồng dạng trước mặt, tôi đương nhiên muốn chọn trạch bên nào càng có lợi đối với Nam Tích phát triển, Tinh Toản xây dựng khu thương nghiệp, lý niệm tuy rằng không tồi, thế nhưng không phù hợp với hướng phát triển thời gian tới của Nam Tích chúng tôi, huống chi bọn họ ra giá trước mặt cô cũng không có bất luận cái ưu thế gì. "

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi có chút hối hận vì đã tới tìm anh. "

Trương Dương nói: "Vì sao?"

"Anh làm việc luôn luôn lẫn lộn nhiều lắm tình cảm, tôi tới tìm anh, chẳng khác nào hại anh phạm sai lầm, cho anh lấy việc công làm việc tư lạm dụng chức quyền. "

Trương Dương nói: "Cô không tự tin đối với kế hoạch đầu tư của mình như thế?"

Kiều Mộng Viện nói: "Tốt nhất tôi hẳn là trực tiếp đi tìm lãnh đạo trực tiếp. "

Trương Dương nói: "Biết tôi vì sao bài xích tinh toản như thế không?"

Kiều Mộng Viện không giải thích được lắc đầu.

Trương Dương nói: "Cũng là bởi vì bọn họ trước đi tìm lãnh đạo trực tiếp của tôi. "

Kiều Mộng Viện nở nụ cười, cô ấy đương nhiên không tin Trương Dương có cái lý do này.

Trương Dương nói: "Tôi là người này đặc biệt tin tưởng cảm giác, đối với lựa chọn người hợp tác rất xoi mói, chỉ có lẫn nhau tín nhiệm, mới có thể hợp tác khăng khít, Tinh Toản khiến cho tôi cảm giác không tốt. "

Kiều Mộng Viện nói: "Đừng quên một câu nói "vô thương bất gian" tôi cũng không chắc đã làm cho anh tin."

Trương Dương nói: "Tôi tin tưởng cô!"

Một câu nói làm Kiều Mộng Viện sững sờ ở chỗ đó.

Trương Dương ngồi dậy, rất chăm chú nhìn cô ấy: " Chuyện kinh thành, tôi vẫn không có cơ hội nói cảm ơn với cô. "

Kiều Mộng Viện nói: "Chỉ là cái nhấc tay mà thôi, chỉ là hy vọng sau này không nên có chuyện như vậy phát sinh. "

Trương Dương gật đầu, lúc này sắc trời trở nên càng ngày càng ảm đạm, trên bầu trời u ám. Kiều Mộng Viện theo ánh mắt của hắn nhìn lại, nhẹ giọng nói: "Trời muốn mưa?"

Trương Dương nói: "Vừa đến mùa xuân, Nam Tích mưa liên tục, tôi thật sự có chút không quen. "

Kiều Mộng Viện đứng dậy phủi cỏ trên người, cười nói: "Anh ở Giang thành quen, khí hậu bên kia và ở đây quả thật khác nhau. "

Trương Dương nói: "Bên này hơi ẩm quá lớn, cả ngày cảm giác trên người đều khô, không sảng khoái. "

Kiều Mộng Viện nói: "Khí hậu phương nào người phương đó, anh đến ở lâu rồi cũng có thể thích ứng. "

Hai người đi ra sân thể dục, bầu trời đã bắt đầu có nước mưa rơi xuống, Kiều Mộng Viện theo Trương Dương cùng tiến lên xe jeep của hắn, Trương Dương khởi động động cơ, liên tiếp vài lần, không có gì xảy ra, nhưng mưa càng rơi xuống càng lớn, Trương Dương tức giận đấm lên tay lái một cái nói: "Cái xe hư này!"

Kiều Mộng Viện nói: "Cũng may mà, ít nhất có thể cho chúng ta đụt mưa. "

Trương Dương bắt đầu hoài niệm da xe tải của hắn, hắn gọi điện thoại cho Triệu Thiên Tài, Triệu Thiên Tài nghe nói xe hư, nở nụ cười: "Đợi mưa tạnh, tôi qua bên kia nhìn xem rốt cục là vấn đề gì, lúc này tôi đang vội. "

Trương Dương nói: "Tôi dùng cái xe này, vừa đến thời điểm mấu chốt thì tắt lửa, anh còn nói với tôi là tính năng cái gì, tôi nói anh có phải cố ý chỉnh tôi không?"

Triệu Thiên Tài nói: "Không phải, ngay từ đầu tôi cũng là nói trước cho cậu, như vậy đi, đợi mưa tạnh, tôi đem xe trở về, giành thời gian bảo dưỡng toàn diện một chút, thật sự không được tôi đem động cơ thay đổi cho cậu. "

Chuyện tới tình trạng này, Trương Dương cũng không biện pháp gì, hắn cúp điện thoại, cùng Kiều Mộng Viện ngồi trong xe jeep, nhìn mưa xuân tí tách bên ngàoi, mưa lúc lớn lúc nhỏ, trong khoảng thời gian ngắn không có dấu hiệu ngừng lại.

Kiều Mộng Viện cũng có chút không nhẫn nại, nhìn thời gian một chút nói: "Tôi còn phải đi bàn sinh ý, xem ra chỉ có thể đón xe. "

Trương Dương sao có thể để cho cô ấy đón xe, nhanh chóng gọi điện thoại cho lão Hà, khiến cho lão Hà lái xe thương vụ của ủy ban thể dục đến đây.

Lão Hà chạy tới, Triệu Thiên Tài cũng tới, Kiều Mộng Viện mạo hiểm nhảy mưa xuống xe jeep, Trương Dương cũng theo đi ra ngoài, dùng áo bảo vệ Kiều Mộng Viện, che mưa gió thay cô ấy, đưa cô ấy lên xe thương vụ.

Mãi cho đến khi Kiều Mộng Viện rời đi, hắn mới ướt đẫm đi về xe của Triệu Thiên Tài, Triệu Thiên Tài nhếch miệng cười nói: "Tôi nói chủ nhiệm Trương này, biểu diễn hơi bị quá đó. "

Trương Dương tàn bạo trừng mắt liếc hắn quan tâm của, mình đối với Kiều Mộng Viện tuyệt không có nửa điểm giả dối ở bên trong, thằng nhãi này cư nhiên hiểu lầm mình, Trương Dương nói: "Tôi còn chưa nói anh, ngươi không phải kỹ sư máy móc hạng nhất sao? Cái xe jeep này sao luôn luôn tắt lửa?"

Triệu Thiên Tài nói: "Một lần mà thôi, có thể là có chổ nào đó có chuyện, cậu cũng biết, cái xe jeep này là hai chiếc xe chắp vá lung tung cùng một chỗ, rất nhiều bộ phần đều cần ma hợp, đừng nói xe, người cũng có lúc sinh bệnh, cậu đừng vội, tôi hiện tại kéo xe trở lại, kiểm tra một chút, lần này nhất định đem tất cả tai hoạ ngầm thanh trừ. "

Triệu Thiên Tài đem dù giao cho Trương Dương, nhờ Trương Dương hỗ trợ cầm dù, đi tới trước xe jeep, mở nắp động cơ, hắn kiểm tra một chút, rất nhanh tìm được chỗ vấn đề, cười nói: "Mạch điện nói bình điện bị lỏng, vấn đề đơn giản như vậy cậu cũng làm thấy ghế!" Hắn nối mạch điện lại, nói: "Được rồi!"

Trương Dương nói: "Chỉ đơn giản như vậy?"

Triệu Thiên Tài nói: "Lúc đầu thì đơn giản như vậy. "

Lúc này thấy một người trung niên mặc áo mưa chạy tới bọn họ, người nọ lớn tiếng nói: "Sư phụ! Ngài là sửa xe sao?"

Triệu Thiên Tài cười gật đầu, cái xe của hắn là xe quảng cáo, thảo nào người ta chạy thẳng đến chổ hắn, người trung niên chỉ chỉ một chiếc xe vận tải lớn cách đó không xa: "Xe của tôi bị hư, ngài có thể hỗ trợ nhìn được không?"

Triệu Thiên Tài theo hắn đi qua, Trương Dương không có lập tức cùng đi qua, thử đánh lửa một chút, xe jeep quả nhiên được rồi, hắn lái xe jeep chạy qua bên cạnh chiếc xe tải, nói với Triệu Thiên Tài: "Tôi đi!"

Triệu Thiên Tài đang giúp người sửa xe, hắn không ngẩng đầu, khoát tay áo nói: "Đi đi, bận việc của cậu đi!"

Trương Dương đang chuẩn bị rời đi, nhưng thấy tấm quảng cáo dán trên xe, trên quảng cáo tự nhiên có hình của Hà Hâm Nhan, trên còn có mấy chữ tôi thoả mãn, tôi thích, Đông Sơn hổ tiên hoàn!

*****

Trương đại quan nhân thấy bức tranh quảng cáo này, nhất thời nhớ lại một chuyện, nhớ lúc trước khi hắn đến kinh thành, ở trạm nghỉ thấy được quảng cao của Đông Sơn hổ tiên hoàn, lúc đó liền có chút căm tức, bất quá bởi vì thời gian vội vàng, cho nên không lo lắng truy cứu, bởi vì sự kiện này, hắn đã hỏi riêng Hà Hâm Nhan, Hà Hâm Nhan cho đến bây giờ cũng chưa làm qua quảng cáo của hổ tiên hoàn gì cả, cái nhà mấy sản phẩm bảo vệ sức khỏe Đông Sơn căn bản là xâm phạm vào chân dung quyền của cô ấy. Hà Hâm Nhan biết chuyện này cũng nổi giận bảo Đổng Học Bân không cần hỏi đến, cô ấy sẻ ủy thác cho luật sư của mình tiến hành xử lý, cho nên Đổng Học Bân cũng đã quên chuyện này, nhưng ngày hôm nay thấy được quảng cáo của Đông Sơn hổ tiên hoàn, lập tức rõ ràng, xem ra Hà Hâm Nhan xử lý không được tốt, cái xưởng hổ tiên hoàn này tiếp tục sản xuất, quảng cáo tiếp tục làm, bây giờ còn làm đến Nam Tích, không coi Đổng Học Bân vào đâu cả.

uan nhân không nhịn được, hắn nhấn phanh lại, đẩy cửa xe đi xuống, chiếc xe này ngoại trừ tài xế trung niên còn có hai người, hai người hiện tại đều ở trong xe trú mưa, Trương Dương đi tới trước mặt tài xế trung niên nói: " Trong xe có cái gì?"

Trung niên tài xế nhìn hắn một cái, cười nói: " Sản phẩm bảo vệ sức khỏe!"

Trương Dương nói: " Mở ra tôi xem!"

Người trung niên sửng sốt một chút, trong lòng nói làm gì vậy? Bất quá miệng hắn vẫn rất khách khí: " Không tốt đâu, mưa lớn như vậy, hàng nếu như bị ướt thì làm sao bây giờ?"

Trương Dương nói: " Đông Sơn hổ tiên hoàn?"

Người trung niên nói: " Đúng vậy, cậu cũng nghe nói qua, chúng tôi là xưởng chính quy, tại Lâm Lang tỉnh Đông Sơn rất có danh tiếng, sản phẩm của chúng tôi dễ bán toàn quốc, không thành vấn đề. " Hắn nói đến đây, nhớ tới cái gì, chỉ chỉ quảng cáo trên xe nói: " Thấy không, ngay cả Đại Minh tinh đều làm quảng cáo cho chúng ta!"

Không đề cập tới chuyện này Trương Dương còn không tức, nghe hắn nói như vậy, Trương Dương cả giận nói: " Đem hàng mở ra!"

Người trung niên nghe ngữ khí bất thiện, lúc này mới cảm giác được có chút không đúng.

Triệu Thiên Tài thấy Trương Dương nổi nóng, cũng ngừng tay, đứng dậy nhìn rốt cục chuyện gì xảy ra.

Người trung niên nói: " Các người sửa xe thì sửa xe, không sửa thì đi, làm gì vậy? Kiểm tra hàng của chúng tôi? Muốn cướp của sao?" Hai đồng bạn bên trong xe, nghe được khắc khẩu phía dưới, hai người đều mở cửa xe đi xuống, hai người này tất cả đều là thân hình cao to, vạm vỡ, một người bên trong hung thần ác sát trừng mắt Trương Dương: " Làm gì? Mày muốn làm gì? Muốn tìm chuyện cũng phải xem lại phân lượng của mình!" Đang nói chuyện, đưa tay đẩy qua hướng Trương Dương, Trương Dương vung tay đẩy cánh tay hắn. đẩy tại lên ngực của hắn, tên này lập tức nghiêng ngả, thân thể rầm! một tiếng ngã vào thùng xe, đứng cũng không vững, nhất thời ngồi trên đường lầy lội.

Người còn lại nổi giận, thấy đồng bạn bị Trương Dương đẩy ngã, hắn nổi giận gầm lên một tiếng: " Tên nhóc, mày con mẹ nó muốn chết!" Xông lên đấm một quyền vào mặt Trương Dương.

Trương đại quan nhân há có thể bị hắn đụng tới, không đợi hắn vọt tới trước mặt mình, giơ lên một cước, đem thằng nhãi này đạp ngã lăn ra, người còn lại còn muốn động, Triệu Thiên Tài bất ngờ cho một quyền vào bên gáy của hắn, đập tên nhóc hôn mê. Triệu Thiên Tài tuy rằng không rõ rốt cục là sao, nhưng Trương Dương là chiến hữu cùng sinh cùng tử của hắn, ở nước Mỹ, bọn họ cùng chiến đấu với nhau, ở Trung Hoa Triệu Thiên Tài vẫn không chút do dự.

Trương Dương nở nụ cười, hắn đi tới sau xe, túm lấy khóa cửa xe, vận nội lực, chỉ nghe một tiếng cạch cạch, bẻ gãy cái ổ khóa, giật hai cánh cửa quạt gió, thấy bên trong xe tất cả đều là thùng, trong thùng có đầy đủ các loại hộp, hơn phân nửa đều là Đông Sơn hổ tiên hoàn.

Người trung niên bò dậy trên mặt đất, hắn có vẻ có chút kinh hoảng, lấy điện thoại ra gọi điện thoại, hiển nhiên là xin giúp đỡ.

Triệu Thiên Tài lặng lẽ nhắc nhở Trương Dương nói: " Hắn gọi giúp đỡ. "

Trương Dương lạnh lùng nhìn thoáng qua, thấp giọng nói: " Để cho hắn gọi, hắn gọi ai thì gọi, hôm nay tôi muốn nhìn xem, ai có lá gan lớn như vậy. "

Triệu Thiên Tài đến bây giờ cũng không rõ Trương Dương vì sao muốn phát hỏa, mở một cái thùng ra, lấy một hộp Đông Sơn hổ tiên hoàn, có chút vô cùng kinh ngạc nói: " Không phải là hổ tiên hoàn sao? Đáng để cậu phát hỏa lớn như vậy?"

Trương Dương mới đem nguyên nhân mình phát hỏa nói cho Triệu Thiên Tài, Triệu Thiên Tài vừa nghe liền vui vẻ, thảo nào Trương Dương tức giận, chuyện này đổi lại trên người hắn, cũng sẽ không nhịn được.

Người trung niên gọi người không tới, nhưng Trương Dương gọi người đã tới, cục trưởng Trình Diễm Đông của phân cục công an Hà Tây mang đội cấp tốc đi tới hiện trường, Trình Diễm Đông đến trước mặt Trương Dương hỏi rõ tình huống, Trương Dương đem chuyện tình nói, Trình Diễm Đông nhỏ giọng nói: " Chuyện này cũng không phải tôi quản. "

Trương Dương nói: " Đừng quản nhiều như vậy, đem cái xe này giam lại trước, tôi muốn để cho lãnh đạo nhà máy của bọn họ đến đây, chuyện này cần phải nói rõ ràng với bọn họ."

Một gã công hồi an cầm lấy một cái hộp nhìn một chút, lại mở một lọ bên trong, ngửi ngửi, thất kinh nói: " Thuốc giả!"

Một câu nói đem Trương Dương và Trình Diễm Đông Đô hấp dẫn đi qua, Trình Diễm Đông nói: " Thuốc giả? Cậu có thể kết luận?"

Người công an gật đầu, thấp giọng nói: " Thuốc này tôi ăn rồi, các người nhìn in ấn đóng gói đi, rất thô, căn bản là không phải chính phẩm. "

Trương Dương đi qua nhìn một chút, quả thế.

Ba người kia lúc này có chút sợ, người trung niên nói: " Đồng chí công an, chúng tôi chỉ là vận chuyển, bên trong xe có gì, chúng tôi thật không biết!"

Trình Diễm Đông hừ lạnh một tiếng: "Cẩn thận soát, xem trên xe còn có cái gì!"

Hai gã võ cảnh ba vào bên trong xe, cẩn thận tìm tòi, không soát không biết, trong xe container không chỉ có là Đông Sơn hổ tiên hoàn, bên trong còn có chất kháng sinh, thuốc kháng ung thử, có rất nhiều thứ đều rất khan hiếm trong thành phố, bất quá từ bề ngoài, có thể nhận định sơ bộ trên cơ bản đều là thuốc giả.

Trương đại quan nhân cũng là vô tâm trồng liễu liễu thành bóng mát, vốn là muốn lấy lại công đạo cho Hà Hâm Nhan, nhưng không ngờ rằng đánh bậy đánh bạ phát hiện một xe thuốc giả.

Trình Diễm Đông phỏng chừng ba người này tám chín phần cũng là thành viên của băng thuốc giả, nộ quát một tiếng nói: " Tất cả đều bắt lại cho tôi!"

Ba người sợ đến mặt không còn chút máu, người trung niên kêu lên: " Oan uổng, oan uổng!"

Trương Dương đi qua, đưa tay cho một cái tát: " Nhìn cái mặt lấm la lấm lét của mày, vừa nhìn liền biết không phải thứ tốt, mày oan uổng? Oan uổng cái rắm! Thành thật khai báo, số thuốc giả là từ đâu ra?"

Người trung niên cắn răng không thừa nhận, chỉ nói mình là vận chuyển hàng hóa.

Trình Diễm Đông cười nói: " Chuyện này giao cho tôi đi, tôi nhất định mau chóng điều tra rõ chuyện này, cho cậu một công đạo. "

Trương Dương không phải là muốn công đạo cái gì, mục đích lúc đầu của hắn cũng không phải tra thuốc giả, mà là muốn tìm Đông Sơn hổ tiên hoàn, nhưng không ngờ rằng ngay cả Đông Sơn hổ tiên hoàn đều là giả mạo.

*****

Trương Dương cố ý nói với Trình Diễm Đông: " Cục trưởng Trình, xe thuốc giả như thế được cho là lớn án, phỏng chừng phải trên mười năm!"

Trình Diễm Đông đương nhiên biết ý tứ của hắn, và phối hợp với Trương Dương tương đối ăn ý, gật đầu vẻ mặt ngưng trọng nói: " Vụ án lớn như vậy, làm không tốt là chung thân, nghiêm trọng hơn thì bắn chết cũng rất có thể. "

Người trung niên bị Trương Dương hù dọa, mặt mũi trắng bệch, môi run run nói: "Không liên quan đến tôi... "

Trương Dương nói: " Thẳng thắn được khoan hồng, chống cự bị nghiêm phạt, chính sách của đảng mày hẳn là biết, nhanh chóng đem nơi bào chế thuốc giả nói cho chúng tôi biết, tranh thủ xử lý. "

Trình Diễm Đông nói: " Có vài người chết cũng không hối cải, chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, chủ nhiệm Trương, ngài cũng đừng quan tâm, người như thế không đáng đồng tình!"

Người trung niên thì không sao, nhưng hai người đồng bọn bên cạnh bị dọa đến hồn phi phách tán, hai người kêu lên: " Không quan hệ đến chúng tôi, không quan hệ đến chúng tôi, chúng tôi là hắn gọi tới hỗ trợ áp xe... Chúng tôi không biết bên trong là cái gì. "

Trình Diễm Đông nói: "Nhanh chóng khai mau, những thuốc này từ đâu mà ra?"

Phòng tuyến tinh thần của đám người này rốt cục tan vỡ, bọn họ rất nhanh khai ra, những thuốc giả này tất cả đều là từ trong một nhà xưởng tư doanh bắc giao Nam Tích đi ra, nhà xưởng mở quán nước đánh lừa bên ngoài, nhưng bên trong là một động bào chế thuốc giả, sau khi bọn họ khai báo, Trình Diễm Đông suất lĩnh công an cảnh sát, lúc này đi đến nơi đó tra rõ, để cho bọn họ khiếp sợ chính là, trong phòng kho một ngàn mét vuông của nhà xương này tất cả tràn đầy thuốc, những thuốc giả này đa số đều là thuốc kháng nghiện, thuốc kích dục, điều kiện sản xuất và trang thiết bị đều cực kỳ đơn sơ.

Ông chủ nhà xưởng đã sớm nhận được tin tức chạy trốn, bắt được đều là một ít công nhân đến đây làm công, cũng không phải nhân vật quan trọng.

Thuốc giả ở đây đem mục tiêu tập trung vào thuốc kích dục và thuốc kháng ung thư, nguyên nhân là giả mạo những thuốc này tương đối bí mật, không dễ dàng bị phát hiện, Trình Diễm Đông tìm được một phần hóa đơn tại hiện trường, chỉ là cái hóa đơn này thôi thì cũng đã có giá giao dịch là một triệu ba trăm ngàn rồi, con số này chỉ là giá gốc của bọn chúng, chỉ cầnnhững thuốc giả này được vận chuyển ra ngoài, giá cả sẽ tăng lên vài lần, sau đó thuốc giả mạo chảy vào thị trường chữa bệnh, tổn hại lợi ích của xí nghiệp tương quan đồng thời cũng tổn hại sức khỏe thân thể của dân chúng.

Trương Dương trong lúc vô ý phát hiện được đống thuốc giả, chuyện này có ý nghĩa vô cùng trọng đại, cũng giải phiền cho rất nhiều nhà máy xí nghiệp chế thuốc, trong cùng ngày sau khi chuyện xảy ra không lâu, đại biểu tiêu thụ của nhà mấy Lâm Lang thành phố Lâm Lang tỉnh Đông Sơn đặc biết đến ủy ban thể dục để biểu đạt cảm ơn với Trương Dương.

Đại biểu tên là Tiết Đông Dương, là chủ nhiệm phòng làm việc ở Nam Tây của nhà máy Lâm Lang, hai năm nay hổ tiên hoàn của bọn họ được tiêu thụ rất tốt, lợi nhuận năm ngoái của nhà máy đạt đến mười lăm triệu, dự định quý thứ nhất của năm nay sẽ lại tăng cao hơn so với năm ngoái, chính là vì nhà máy làm ăn náo nhiệt như thế, cho nên mới bị thuốc giả quậy phá, bây giờ thuốc gia Đông Sơn hổ tiên hoàn trong thành phố càng ngày càng nhiều, nhà mày cũng bị chuyện này làm cho phức tạp.

Nghe nói bắt được băng thuốc giả, Tiết Đông Dương trước tiên đến phân cục để tìm hiểu tình huống, lúc này mới biết là chủ nhiệm ủy ban thể dục Trương Dương phát hiện ra xe thuốc giả, tìm và bắt được một ổ chế thuốc giả, bên công an đã áp dụng hành động tiêu hủy. Tiết Đông Dương cũng nghe tiếng Trương Dương đã lâu, biết hắn là người nổi tiếng trong chính đàn Nam Tích, muốn kết giao từ lâu, nhưng khổ nổi vẫn không có cơ hội, hiện tại có một cơ hội tốt như vậy, hắn vươn cao cờ hiệu cảm ơn đến tìm Trương Dương.

Tiết Đông Dương đương nhiên không biết mục địch ban đầu của Trương Dương khi truy xe thuốc giả là gì? Nếu như hắn biết, vô luận thế nào cũng sẽ không tự chui đầu vào lưới.

Trương Dương nghe nói người đại diện của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khỏe Lâm Lang tới, trong lòng nói đi mòn gót giày cũng không thấy, tôi chưa đi tìm các người, các người tự mình đến cửa, tốt, ngày hôm nay nợ cũ thù mới tính chng một lần, dám đem ảnh chụp người phụ nữ của tôi để đóng gói lên hộp hổ tiên hoàn, mẹ kiếp, ăn mật báo à?

Tiết Đông Dương mang theo trợ lý đi vào phòng làm việc của Trương Dương, bởi vì hai ngày nay ủy ban thể dục đang bận dọn nhà, cho nên bên trong có vẻ hơi loạn, lúc Tiết Đông Dương đi vào, Trương Dương đang xem báo, nghe được Phó Trường Chinh nói: "Chủ nhiệm Trương, chủ nhiệm Tiết đại biểu của nhà máy Lâm Lang tỉnh Đông Sơn đến cảm ơn anh!"

Trương Dương ngẩng đầu, thấy một người trung niên mập mập đen đen mang theo một trợ thủ đến đây, tên trợ thủ phía sau cầm một lá cờ, trên cờ thiêu tám chữ lớn, biểu tình trên mặt Trương Dương cười như không cười: "Các người là... "

Con người của Tiết Đông Dương rất quen thuộc xã giao, gã đi đến hướng Trương Dương, vươn tay, cầm chặt bàn tay của Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Trương, thật sự là cảm ơn ngài, nếu không phải ngài tìm ra băng làm thuốc giả, công ty chúng tôi không biết còn gặp bao nhiêu tổn thất, cảm ơn, rất cảm ơn" Người Đông Sơn khi lộ ra vẻ kính ý, lắc tay cũng mạnh hơn nhiều.

Trương Dương nhếch miệng cười: "Anh là người của nhà máy sản phẩm bảo vệ sức khỏe Lâm Lang?"

Tiết Đông Dương buông hai tay của Trương Dương ra, nhanh chóng móc ra một danh thiếp: "Chủ nhiệm phòng làm việc tại Nam Tích của nhà máy Lâm Lang, Tiết Đông Dương!"

Trương Dương nhìn lướt qua danh thiếp: "Ngồi đi!"

Tiết Đông Dương kêu trợ thủ đem cờ thưởng giao cho Phó Trường Chinh, sau đó hai người ngồi xuống sô pha.

Trương Dương nói: "Nhà mấy của người là sản xuất hổ tiên hoàn?"

Tiết Đông Dương gật đầu: "Đúng vậy, chủ nhiệm Trương hôm nay giúp chúng tôi giải quyết một vấn đề lớn, vấn đề thuốc giả đã làm chúng tôi đau đầu rất lâu, từ ngay mở cửa kinh doanh, trên thị trưởng xuất hiện không ít thuốc giả mạo Đông Sơn hổ tiên hoàn của chúng tôi, khiến cho uy tín của chúng tôi bị tổn hại nghiêm trọng, may mà chủ nhiệm Trương phát hiện ra được băng nhóm làm thuốc giả này, ngày hôm nay tôi đến đây là đặc biệt tỏ lòng cảm ơn"

Trương Dương nói: "Trên người anh có thuốc thật hay không?"

Một câu nói làm cho Tiết Đông Dương sửng số, t vị chủ nhiệm Trương này có ý gì? Lẽ nào hắn muốn hổ tiên hoàn sao? Nhưng hắn còn trẻ như thế, theo lý mà nói thì không cần cái này.

Trương Dương nhìn hắn không nói lời nào, không nhịn được truy vấn: "Có hay không?"

Tiết Đông Dương nói: "Trong xe có, tôi mang theo hơn mười hộp, tiểu Lưu, nhanh chóng đi lấy đi" Hắn cười nói với Trương Dương: "Chủ nhiệm Trương, không phải tôi khoác lác, hổ tiên hoàn của chúng tôi tuyệt đối đủ kình đủ lực, sau này tặng cho người thân bạn bè gì, chỉ cần nói mấy câu, muốn bao nhiêu tôi tặng ngài bấy nhiêu"

Trương Dương cũng là vẻ mặt cười, bất quá nụ cười của thằng nhãi này bắt đầu để lộ ra một chút mùi vị âm hiểm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)