Vay nóng Tima

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0707

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0707: Nhập vai cùng xuất vai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Trương Dương cũng không lập tức cho Chu Vân Phàm câu trả lời khẳng định thuyết phục, Chu Vân Phàm cũng rất kiên trì, y nhìn hồ Phượng Nhãn trước mắt, nhẹ giọng than thở nói: "Nếu như không phải ngẫu nhiên tới đến, tôi sẽ không sinh ra hứng thú với nơi này, hồ Phượng Nhãn có tài nguyên tốt, tuy rằng diện tích mặt hồ không lớn, nhưng thắng tại chỗ tươi mát lịch sự tao nhã, thủy nhai (đường bên hồ)bây giờ là công trình của chính phủ, xây đã năm năm mà vẫn khuyết thiếu sự quản lý hữu hiệu cùng quy hoạch thống nhất, nhìn như náo nhiệt, thế nhưng cả thủy nhai lại không có một nhà nào giống nơi tiêu dùng, nếu như tôi có thể tiếp nhận được khối địa phương này, tôi sẽ gia tăng đầu tư, tại trên mặt văn hóa cùng cách điệu, làm cho thủy nhai hồ Phượng Nhãn chế tạo trở thành một trong những nơi thưởng thức tiêu phí hiệu quả nhất Bình Hải.

Trương Dương vẫn bảo lưu không nói gì với thái độ thưởng thức của Chu Vân Phàm, một thương nhân con buôn, tất cả lấy tiền tài làm trên hết, trông cậy vào y làm ra cái thưởng thức gì, hầu như là tìm ma ban ngày.

Thế nhưng tình hình của hồ Phượng Nhãn hiện nay đích thật là có chút hỗn loạn, Chu Vân Phàm nguyện ý đầu tư ở đây dù sao cũng là chuyện tốt, Trương Dương gật đầu nói: "Tôi đoán vấn đề chuyện này không lớn. "

Chu Vân Phàm nghe Trương Dương nói như vậy, không khỏi lộ ra vẻ cười hiểu ý, Trương Dương nói vấn đề không lớn, liền chứng minh chuyện này tuyệt không vấn đề, y tin tưởng vào năng lực của Trương Dương.

Từ sau khi về nước, Trương Dương còn chưa gặp qua Ngả Tây Ngõa Á, khi đi tới đình viện trong biệt thự, nhìn thấy Ngả Tây Ngõa Á mặc trang phục màu đỏ của dân tộc Ấn Độ ngồi ở trên xe đẩy, đắm chìm trong ánh mặt trời giữa trưa, lẳng lặng ngắm hoa hồng trong đình viện.

Cậu của nàng là Lạp Khố Mã đã ở Nam Tích, đang gọi điện thoại ở trên lầu hai, nhìn thấy Trương Dương cùng Chu Vân Phàm cùng nhau tiến đến, cười cười hướng bọn họ phất phất tay. Sau đó chỉ chỉ vào điện thoại, ý bảo mình còn chưa nói chuyện xong.

Trương Dương cười cười, ánh mắt trở lại trên người của Ngả Tây Ngõa Á, Ngả Tây Ngõa Á quay đầu, đôi mắt đẹp như lục bảo thạch bởi vì thấy Trương Dương mà lộ ra thần thái khác lạ. Nàng ngạc nhiên nói: "Anh đã đến rồi!" Trương Dương bỗng nhiên phát hiện ra một cái hiện tượng rất kỳ quái, khi Ngả Tây Ngõa Á nhìn thấy mình rất ít khi dùng Trương tiên sinh, chủ nhiệm Trương thậm chí Trương đại ca để xưng hô, phương thức nói như vậy làm cho bọn họ cảm thấy giác được bọn họ rất quen thuộc, rất thân cận.

Trương Dương nở nụ cười: "Có khỏe không?"

Ngả Tây Ngõa Á cố sức gật đầu, đôi mắt đẹp của nàng chớp chớp, giống như ngôi sao lóe ra, ngòn tay thon dài tuyết trắng nỗ lực giật giật, nàng đang hướng Trương Dương biểu diễn thành quả khôi phục của mình.

Trương Dương đi qua, ngồi xổm xuống, cầm lấy tay phải của nàng, dò xét mạch đập của nàng một chút, Ngả Tây Ngõa Á cảm thấy một cổ khí lưu ấm áp lưu động tại bên trong thân thể của mình, nhìn khuôn mặt anh tuấn của Trương Dương, trong lòng Ngả Tây Ngõa Á cũng tùy theo đó ấm áp lên.

Người ở bên ngoài nhìn thì xem ra tốc độ khôi phục của Ngả Tây Ngõa Á tương đối kinh người, nhưng mà tại trong cái nhìn của Trương Dương, tốc độ khôi phục thân thể của Ngả Tây Ngõa Á còn chậm hơn so với tỏng dự đoán của hắn, Trương Dương nhiều lần suy nghĩ rồi cho ra một cái suy luận, điều này rất khả năng có liên quan với việc Ngả Tây Ngõa Á tu tập yô-ga từ thuở nhỏ, yô-ga trì hoãn tốc độ trao đổi chất của cơ thể nàng, sau khi nàng bị thương, kích phát tác dụng tự bảo vệ của thân thể, bây giờ tuy rằng được trị liệu hữu hiệu, nhưng công pháp bảo hộ bản thân của nàng vẫn đang bị vây trong một loại trạng thái bảo hộ, sinh ra phản ứng bài xích đối với trị liệu của bên ngoài, chính là thành cũng chết mà bại cũng chết, yô-ga vào lúc này ngược lại làm trì hoãn sự khôi phục của Ngả Tây Ngõa Á.

Trương Dương nói: "Gần đây thân thể có cái gì khác thường hay không?"

Ngả Tây Ngõa Á nói: "Gần đây khi dùng thuốc anh kê cho em, sau mỗi lần dùng tầm nửa giờ thì tiểu phúc sẽ đau đớn, sau đó mở rộng đến thân thể và tứ chi, hai ngày này đau đớn qua đi liền thấy cơ thể cứng ngắc, có lẽ là phản ứng bình thường của cơ thể trong quá trình khôi phục đi. " Trương Dương lắc đầu.

Ngả Tây Ngõa Á thấy biểu tình ngưng trọng của Trương Dương, trong lòng không khỏi trầm xuống, nàng quá khát vọng khôi phục khỏe mạnh, quá khát vọng đi lại bình thường, trong quá khứ nàng đã một lần tuyệt vọng, chính là Trương Dương làm tỉnh lại hy vọng trong lòng nàng, tứ chi có cảm giác từ từ khôi phục, làm cho lòng tin của nàng từng chút một nổi lên, nhưng chính là vì nguyên nhân như vậy, nàng càng phát ra nỗi sợ hãi thất bại, nếu như lần này là lần thứ hai thất bại, nàng sẽ đánh mất dũng khí sống sót. Ngả Tây Ngõa Á run giọng nói: "Có phải...... Em... "

Trương Dương cười nói: "Đừng sợ, anh đã tra được nguyên nhân rồi. "

Lạp Khố Mã đi tới bên cạnh Trương Dương, tình huống khôi phục của Ngả Tây Ngõa Á làm cho hắn cực kỳ vui mừng, hắn mở miệng biểu đạt lòng biết ơn đối với Trương Dương.

Trương Dương nói: "Khôi phục là một quá trình dài, có khả năng còn phải chờ mấy tháng, có thể còn phải chờ vài năm, có điều là tôi có thể xác định chính là Ngả Tây Ngõa Á nhất định có thể khôi phục khỏe mạnh. " Lần này hắn dùng từ rõ ràng trở nên cẩn thận hơn, bởi vì Trương Dương cũng không biết loại công pháp yoga kia, cho nên hắn chẳng biết trong quá trình khôi phục kế tiếp sẽ phát sinh cái gì.

Trong đôi mắt đẹp màu lục của Ngả Tây Ngõa Á hiện lên một tầng che giấu không thể phát hiện.

Trương Dương nói: "Nếu như không ngại, tôi muốn cùng Ngả Tây Ngõa Á cùng đi tới bên hồ một chút. "

Lạp Khố Mã cười gật đầu.

Trương Dương thúc xe đẩy Ngả Tây Ngõa Á rời khỏi cửa, đi tới hướng hồ Phượng Nhãn.

Vẻ mặt của Ngả Tây Ngõa Á rất khẩn trương, nàng nhỏ giọng phỏng đoán nói: "Có phải anh có gì muốn nói với em hay không?"Trương Dương nhìn ra được sự căng thẳng của nàng, cười vỗ vỗ đầu vai của nàng nói: "Sở dĩ anh mang em đi ra, là muốn hỏi riêng em một việc, em đã từng nói cho anh biết là từ nhỏ đã tu luyện yô-ga, có thể đem chuyện em tu luyện kể lại cho anh biết không?"

Ngả Tây Ngõa Á nói: "Em là từ chỗ ông nội học được yô-ga, đó là lúc năm tuổi, sau khi học tập ba năm, ông mang em đi tới Lôi Ân Cổ Tự đi tham phật, nhân duyên vừa khớp kết bạn với Đại sư Phật học Ma Kha Đa, ông ấy đưa cho em một quyển kinh Phật, ở phía sau của kinh Phật có ghi chép một loại thuật yo-ga từ xưa, lúc đó em cũng không có lưu ý, tới năm thứ hai, ông nội em vào chùa tu hành, em khóc cùng ông ấy đi tới Lôi Ân Cổ Tự, lại gặp được đại sư Ma Kha Đa, ông ấy một bên an ủi em, một bên nói cho em biết cần nghiên cứu học tập kinh Phật cho tốt, trong lòng có Phật tự nhiên sẽ không sợ cô đơn. " Nhớ lại chuyện cũ, đôi mắt đẹp của Ngả Tây Ngõa Á hơi có chút đỏ lên, cái mũi khả ái của nàng co lại thở ra, tiếp tục nói: "Từ đó về sau ông nội hoàn toàn rời khỏi em, mỗi khi nhớ tới ông, em liền lật xem bản kinh Phật kia, nhưng mà đại sư Ma Kha Đa lừa em, tuy rằng xem đã hiểu kinh Phật, em vẫn không cách nào buông bỏ nỗi nhớ đối với ông nội, em bắt đầu dựa theo cổ pháp trên sách tu luyện yô-ga, lúc bắt đầu tiến triển rất chậm, nhưng tới sau này em từ từ có thể bài trừ tạp niệm tiến vào trong trạng thái vong ngã, chí ít tại lúc tu luyện, em có thể quên đi nỗi nhớ đối với ông nội, đến sau đó thì cha mẹ em cũng rời khỏi em, em vẫn dùng phương pháp đó để quên đi ưu thương. Em biết, mình hẳn được tính là một cao thủ yô-ga. " Ngả Tây Ngõa Á có chút tự giễu cười nói.

Trương Dương nói: "Ngả Tây Ngõa Á, tốc độ khôi phục của em còn chậm hơn so với trong tưởng tượng của anh. "

Ngả Tây Ngõa Á nói: "Em đã rất ngạc nhiên, rất hài lòng, tại trước khi gặp được anh, cơ thể của em không hề cảm nhận hay biết gì, mà mấy tháng, tứ chi quanh thân em đã dần dần khôi phục tri giác, tay của em cũng có thể hơi hoạt động, lần đầu tiên em sinh ra hy vọng đối với việc khôi phục. "

Trương Dương nói: "Còn chưa đủ, dựa theo kinh nghiệm của tôi, hai tay của em bây giờ hẳn là có thể khôi phục hoạt động tự do rồi.

Ngả Tây Ngõa Á nhẹ giọng nói: "Có lẽ là em chậm hơn so với người khác một chút, trị liệu cũng tùy người mà khác nhau. "

Trương Dương lắc đầu nói: "Anh phỏng chừng có liên quan tới việc em tu luyện yô-ga, nhớ lại trước đây khi anh mới trị liệu cho em, anh phát hiện ra thân thể của em bị liệt lâu như vậy nhưng lại không xuất hiện héo rút như người bình thường, vẫn khỏe mạnh như cũ, vẫn duy trì co dãn như cũ. "

Ngả Tây Ngõa Á gật đầu nói: "Hẳn là có liên quan với việc em tu luyện yô-ga, thuật yô ga trì hoãn tốc độ trao đổi chất của thân thể em, cũng trì hoãn tốc độ héo rút của cơ thể em. "

Trương Dương nói: "Cũng đồng dạng trì hoãn tốc độ khôi phục của em, thuật yô ga của em đã tương đương tinh thâm, biểu hiện ra chống cự cùng bài xích với trị liệu của anh, đây chỉ là một loại phản ứng bản năng bảo hộ thân thể của em, thế nhưng cũng không có lợi cho sự phục hồi của em. "

*****

Ngả Tây Ngõa Á có chút rõ ràng, nàng nhẹ giọng nói: "Nhưng mà từ sau khi em bị thụ cũng không có tu luyện qua yô-ga. "

Trương Dương nói: "Từ nhỏ em đã bắt đầu luyện tập yô-ga, rất nhiều thứ đã dung nhập vào trong thể nội của em, khi em bị thương, thuật yô-ga sẽ bảo vệ một bộ phận thân thể em, trì hoãn héo rút, tuy rằng em không sử dụng thuật yô-ga, thế nhưng thân thể của em sẽ không tự chủ được tự phát sinh phản ứng bản năng. "

Ngả Tây Ngõa Á cắn cắn môi anh đào nói: "Em nên làm cái gì bây giờ?"

Trương Dương nói: "Muốn giải quyết vấn đề này, anh nhất định phải hiểu rõ thuật yô-ga của em, võ học Trung Hoa cùng võ học Ấn Độ là hai cái khái niệm hoàn toàn bất đồng, anh không dám tùy tiện tiến hành trị liệu. "

Ngả Tây Ngõa Á nói: "Anh muốn giải thuật yô ga em tu luyện?"

Trương Dương cuống quít giải thích nói: "Anh không có ý coi lén. " Trương Dương biết các phái võ lâm Trung Quốc rất nghiêm mật đối với võ công bản môn, tuyệt không dễ dàng hướng ra phía người ngoài tiết lộ điều quan trọng trong đó, không biết Ấn Độ có phải như vậy hay không.

Ngả Tây Ngõa Á cười nói: "Đừng nói là thuật yô-ga, anh bảo em làm chuyện gì em cũng sẽ không cự tuyệt!"

Trương đại quan nhân nao nao, những lời này của Ngả Tây Ngõa Á làm cho hắn có chút hiểu lầm.

Ngả Tây Ngõa Á từ vẻ mặt của Trương Dương liền ý thức được điểm này, khuôn mặt bất giác có chút đỏ lên nói: "Em là nói nếu em có thể làm được, trở lại em sẽ đem bản kinh Phật kia đưa cho anh. "

Trương Dương cười khổ nói: "Cho dù em đưa cho anh, anh cũng xem không hiểu, tới Ấn Độ anh chính là một kẻ mù chữ. " Trương đại quan nhân bỗng nhiên cảm thấy sự quan trọng của việc thống nhất ngôn ngữ giữa các quốc gia, rõ ràng đều là nhân loại, có nhiều loại ngôn ngữ như vậy để làm gì, giao lưu nhiều lên sẽ không tiện, có điều là phải nói ngôn ngữ thông dụng nhất thế giới phải kể tới ngôn ngữ tứ chi, Trương đại quan nhân nghĩ nghĩ liền nghĩ tới trên tà đạo.

Ngả Tây Ngõa Á nói: "Trên cuốn kinh Phật có tranh vẽ, khi có được phương pháp tu niệm, em đọc cho anh nghe. "

Trương Dương nói: "Anh phải hiểu được cách giải phương thức tu luyện thuật yô-ga, mới có thể từ đó tìm ra phương pháp giải quyết việc đối kháng trị liệu trong cơ thể em. "

Thời gian của các vị đại sứ hình tượng đều rất quý giá, hiệu suất của bọn họ cũng tương đối cao, trong vòng một ngày đã quay xong toàn bộ các cảnh trong phim tuyên truyền, sau khi Trâu Đức Long cùng Hứa Di quay xong ngay tức khắc liền rời khỏi Nam Tích, bọn họ còn có các chuyện khác, tuy rằng phía Nam Tích đã an bài việc du lãm, nhưng là bọn họ căn bản không có thời gian. Quan Chỉ Tình là một trong những người kết thúc quay muộn nhất, nàng tại bên trong sân vận động mới khánh thành quay vài động tác trượt băng nghệ thuật, tuy rằng thiết bị của Trung tâm thể dục Nam Tích là hạng nhất, nhưng là bọn hắn không có sân thi đấu thể thao trên băng, Quan Chỉ Tình chỉ có thể dùng giày trượt patin làm ra mấy cái động tác đơn giản, cũng may là quay phim tuyên truyền, không phải phát sóng trực tiếp từ hiện trường, yêu cầu tự nhiên không nghiêm ngặt như thế, trải qua các loại chế tác cắt nối biên tập phía sau, đã không còn nhìn cái lỗi gì.

Lúc Trương Dương tới, liền nhìn thấy Quan Chỉ Tình hoàn thành một động tác xoay người trên không trung, cũng không kìm được vỗ tay vì biểu hiện đặc sắc của nàng.

Vương Chuẩn thấy hắn tới, vội vã hướng hắn ngoắc ngoắc, Trương Dương đi tới bên cạnh Vương Chuẩn: "Đạo diễn Vương, có cái gì cần phân phó?"

Vương Chuẩn nhìn chằm chằm vào camera đang quay lại động tác vừa quay, Quan Chỉ Tình cũng phủ thêm cái áo ba-đờ-xuy đi tới cạnh bọn họ, Trương Dương đưa cho nàng một chai nước khoáng, Quan Chỉ Tình uống một ngụm, thì nghe được Vương Chuẩn nói: "Cô Quan, có thể làm ra động tác nâng người kinh điển của cô hay không?"Dù sao đi giày trượt patin cũng ảnh hưởng tới hiệu quả, Vương Chuẩn còn có chút không hài lòng đối với đoạn quay hiện nay.

Quan Chỉ Tình nhíu nhíu mày đầu nói: "Đó là động tác của hai người, anh bảo một mình tôi làm là sao?"

Vương Chuẩn nói: "Chỉ là làm ra hình dạng rồi tôi đem màn ảnh chia cắt đi một chút thôi, chỉ cần làm ra động tác nâng người là được. "Quan Chỉ Tình nói: "Anh thật đúng là được voi đòi Hai Bà Trưng=)), đi chỗ nào tìm vận động viên trượt băng chứ?"

Ánh mắt của Vương Chuẩn hướng qua Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Trương, có lẽ ngài phải đích thân lên rồi!"

Trương Dương cuống quít xua tay nói: "Tôi không biết, tôi không được. "

Vương Chuẩn nói: "Anh nhảy tốt như vậy, khí lực lớn như vậy, tuyệt đối là không thành vấn đề, chỉ cần làm động tác nâng người, anh căn bản không cần cử động, camera của chúng tôi sẽ quay dọc di động theo một quỹ đạo, cái động tác nào cũng đều có. "Gã rất có chút ý niệm không trâu bắt chó đi cày trong đầu.

Trương Dương còn muốn ngăn lại, Quan Chỉ Tình nói: "Được rồi, đừng chối nữa, tối nay tôi còn phải chuyển máy bay đi Mát-xcơ-va, Trương Dương, để tôi dạy cho anh!"

Trương đại quan nhân có chút nhức đầu, mình cũng không muốn xuất ra danh tiếng gì, hắn ho khan một tiếng nói: "Tôi mặc như này được sao?"

Vương Chuẩn nói: "Có trang phục diễn xuất, thể hình anh tốt như vậy, chỉ cần cởi áo ra, tôi tuyệt đối sẽ quay anh đến hoàn mỹ!"

Lông tóc Trương đại quan nhân dựng thẳng đứng lên, khốn kiếp, thói nghiện phim cấp ba của tên đạo diễn này lại tái phát, gã muốn quay mình lỏa thân sao? Trương Dương nói: "Không thích hợp thì phải?"

Vương Chuẩn nói: "Sợ cái gì, cũng không quay khuôn mặt của anh, nếu có hiệu quả thì dùng, không tốt thì chúng tôi xóa đi thôi! Anh là chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao, phải làm gương tốt!"Nói đến loại tình trạng này, Trương đại quan nhân chỉ có thể kiên trì đi lên.

Động tác này cũng không phức tạp, chỉ cần giữ tay cho Quan Chỉ Tình nâng người lên là được, Trương đại quan nhân thay đổi một cái quần múa diễn viên, thật chặt, sát. Mỗi bộ phận của thân thể đều bị kéo căng quá chặt chẽ, đột nổi lên một khối to, Trương đại quan nhân nhìn cái gương một chút liền có chút muốn rút lui có trật tự, lúc đầu muốn mặc áo lên thì Vương Chuẩn chết sống kiên trì bắt hắn nửa thân trần ra trận, lời nói của gã phấn khởi ầm ầm: thân thể khỏe đẹp như thế mà không biểu diễn thật sự là quá đáng tiếc. Vương Chuẩn nói: "Anh ra đứng trước màn ảnh trước như vậy, anh chính là tượng trung cho sức mạnh cùng cái đẹp. "

Trương đại quan nhân có chút chột dạ nói: "Không quay khuôn mặt đó!"

Vương Chuẩn nói: "Nói không quay sẽ không quay, anh cứ tự mình xem lại, nếu như có mặt anh liền xóa đi. "

Trương đại quan nhân nghe lời này thế nào cũng không thích hợp, Vương mập mạp khốn kiếp, nếu như ngươi dám chơi ta, ta sẽ lột hết đồ của ngươi rồi triển lãm trên đường cái.

Vì vậy Trương đại quan nhân đi tới chỗ trung tâm của sân, nhân viên công tác kéo tới một cái xe đẩy nhỏ, để cho Trương Dương đứng ở phía trên, Băng công chúa Quan Chỉ Tình thấy bộ dạng của Trương Dương, mặt có chút ửng đỏ, phải thừa nhận là hình thể của thằng nhãi này thật đúng là luyện tập không tồi, còn hơn cả đám vận động viên chuyên nghiệp kiêu ngạo kia nhiều.

Vương Chuẩn nói: "Anh giữ cho Quan tiểu thư nâng người lên, nhân viên công tác sẽ ở phía dưới di chuyển xe đẩy, đồng thời chúng ta tiến hành quay chụp, chủ nhiệm Trương, anh tưởng tượng một chút, hai người là một đôi tình nhân thân mật, hai người bây giờ không phải đứng ở trong sân vận động, hai người là đang đứng ở băng thiên tuyết địa của miền Bắc Trung Quốc, tuyết bay tán loạn, tuyết trắng xóa trời, toàn bộ trong thiên địa chỉ còn lại có anh cùng cô ấy, hai người đang yêu nhau, tâm hồn hai người theo mộng tưởng tung bay... " Phải nói là Vương mập mạp tại trên mặt đạo diễn cũng rất chuyên nghiệp. Có điều là trong cái nhìn của Trương đại quan nhân, thằng nhãi này giống như là một gã dẫn mối hơn.

Quan Chỉ Tình rất dễ tiến vào trạng thái, nhưng Trương đại quan nhân rõ ràng kém hơn rất nhiều, bên này nâng Quan Chỉ Tình lên, lấy thể lực của hắn thì dù nâng cả người mềm mại của Quan Chỉ Tình lên cũng chỉ là một bữa ăn sáng, nhưng khi nắm được cái đùi đẹp dài trắng nõn của Quan Chỉ Tình, một tay bắt lấy hông nâng nàng lên thì cảnh xuân dưới cái vày ngắn hiện ra, tuy rằng không thấy rõ lắm, nhưng Trương đại quan nhân là một người có rất nhiều sức tưởng tượng, nhất thời quên sạch các thứ Vương Chuẩn dẫn dắt hắn vào, trong đầu trong nháy mắt bị một chút cảnh tượng xuân ý dạt dào lập tức thay thế.

Vương Chuẩn tức giận đến quát to, một khi tiến vào trạng thái đạo diễn, Vương mập mạp rõ ràng chính là một con gà mái già, mở to hai mắt ra nhìn Trương Dương nói:

"Chủ nhiệm Trương, anh có biết phải làm cái gì không, tôi bảo anh là đóng vai thâm tình, không phải bảo anh đóng vai tình dục! Anh nhìn lại bộ dạng của anh bây giờ xem, căn bản là một tên cuồng tình dục phải không?"

Mặt Trương đại quan nhân đỏ bừng, Vương mập mạp khốn kiếp, ngươi có biết đang nói ai hay không?

*****

Vương Chuẩn nói xong cũng ý thức được mình không phân rõ đối tượng, có chút nghĩ mà sợ, một bên cười một bên giải thích nói: "Bệnh nghề nghiệp, bệnh nghề nghiệp thôi, chủ nhiệm Trương chớ trách, tôi một khi tiến vào trajg thái quay chính là lục thân không nhận. "

Trương Dương nói: "Anh không phải nói không quay khuôn mặt tôi sao? Tôi có vẻ mặt gì, anh quản được trứ sao? Bị thương tự tôn, không chụp!"Trương đại quan nhân nháo lên bãi công.

Vương Chuẩn khuyên can mãi mới mời được hắn trở lại, Quan Chỉ Tình ngược lại không nói cái gì, chỉ là bởi vì lời nói của Vương Chuẩn mà khuôn mặt có vẻ càng đỏ hơn.

Vì vậy Trương đại quan nhân cùng Quan Chỉ Tình một lần nữa vào chỗ, Vương Chuẩn nói: "Chúng ta tranh thủ một lần ok luôn, chủ nhiệm Trương, anh có thể nhắm mắt lại, tưởng tượng một chút, người anh nâng lên không phải là cô Quan, mà là vợ của anh, là người anh cực kỳ yêu thương, vì nàng, anh nguyện ý nỗ lực tất cả, thậm chí có thể hi sinh tính mạng của mình, ở nơi băng thiên tuyết địa chứng kiến tình yêu thuần khiết của hai người, anh nâng cô ấy lên, hai người giống như một đôi uyên ương bay lượn trong màn tuyết... "

Trương đại quan nhân nhắm hai mắt lại, nâng lên thân thể mềm mại của Quan Chỉ Tình, trong đầu của hắn tiến vào một khoảng không minh, giống như tự đặt mình trong băng nguyên tuyết trắng xóa, hắn nâng Quan Chỉ Tình lên, dùng thân thể của mình bảo vệ xung quanh... " Khuôn mặt Quan Chỉ Tình lộ ra biểu tình cực kỳ phức tạp, đôi mắt lóe ra quang mang khác lạ.

Thẳng đến khi Vương Chuẩn lớn tiếng kêu lên:" OK!" mới làm cho hai người đang chìm đắm tại trong ảo tưởng tỉnh lại, Trương Dương buông Quan Chỉ Tình ra, lại không cẩn thận chạm vào chỗ đó của nàng, Trương đại quan nhân có chút xấu hổ, thấy khuôn mặt Quan Chỉ Tình tràn đầy vẻ ngượng ngùng, chuyện này cũng không tiện giải thích, mình cũng không phải vận động viên chuyên nghiệp, động tác sao chính xác được? Muốn trách chỉ có thể trách tên Vương mập mạp kia, ngàn vạn lần không nghĩ lại nghĩ ra loại chủ ý thối này.

Trương Dương đến phòng nghỉ thay đổi quần áo xong, trở lại chỗ cũ xem phát lại thì Quan Chỉ Tình chưa kịp thay quần áo, khoác áo ba-đờ-xuy đứng ở bên cạnh xem, hai người đều không nghĩ tới hiệu quả quay lại có thể hoàn mỹ như thế, Vương Chuẩn có chút ít đắc ý nói: "Chờ sau khi tôi chế tác hoàn thành, một đoạn này tuyệt đối gây chấn động. "

Trương Dương nói: "Không phải nói không quay tôi khuôn mặt sao?"

Vương Chuẩn nói: "Anh muốn thì tôi liền lưu lại, không thì tôi xóa. "

Trương đại quan nhân cả giận nói: "Tôi đương nhiên muốn! Anh không phải nói lời vô ích sao?"Nói xong mới hiểu được bộ dạng kia của Vương Chuẩn.

Mọi người xung quanh cùng nhau nở nụ cười, ngay cả Quan Chỉ Tình cũng không kìm được lộ ra nụ cười.

Vương Chuẩn nói: "Chủ nhiệm Trương, thực sự đừng nên xóa, quá hoàn mỹ mà!"

Quay xong cảnh này, Quan Chỉ Tình lập tức lên đường đi tới sân bay, nàng muốn bay tới kinh thành sau đó chuyển máy bay đi tới Mát-xcơ-va, tham gia tranh giải Trượt Băng Nghệ Thuật tổ chức ở đó.

Trên đường Trương Dương tiễn nàng đi tới sân bay, hai người cũng không nói nhiều lời, sau khi quay xong đoạn phim kia, trong lòng hai người đều có chút cảm giác là lạ, vẫn là Trương Dương dẫn đầu đánh vỡ trầm mặc, hắn cười nói: "Quá khứ tôi từng nghe người ta nói, khi diễn viên bọn họ quay, bởi vì nhập vai, nam nữ diễn viên thường thường sẽ yêu đối phương, ha hả, ta nghĩ vừa rồi tôi thật sự là có chút nhập cai, đến bây giờ còn chưa thoát ra từ trong vai diễn. "

Quan Chỉ Tình cười cười, nhẹ giọng nói: "Tôi cũng như vậy. "

Trương Dương vô cùng kinh ngạc nhìn nàng một cái, hai người từ trong ánh mắt của đối phương tựa hồ thấy được một chút gì đó, Quan Chỉ Tình cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Có liên lạc với Yên Nhiên hay không?"

Trương Dương cũng không có gạt nàng, gật đầu nói: "Đã nói qua điện thoại, chỉ nhật tôi tới Tĩnh An, cô ấy đáp ứng ở đó chờ tôi, cùng tôi nói chuyện rõ ràng. "

Nghe được tin tức này, ở sâu trong lòng Quan Chỉ Tình lại có thể có một loại cảm giác mất mát, nàng rất nhanh liền ý thức được đó là một tín hiệu cực kỳ nguy hiểm, ép mình thoát ra tư trong bầu không khí khiêu vũ vừa rồi, nói:

"Hai người sớm nên như vậy, nếu đã yêu nhau, phải tích cực mà đối diện, trong lòng của Yên Nhiên thủy chung chỉ có một mình anh, Trương Dương, nhất định phải biết quý trọng. "

Trương Dương trịnh trọng gật đầu: "Chờ sau khi Tỉnh Vận Hội khai mạc, còn muốn phiền phức cô qua hỗ trợ tuyên truyền. "

Quan Chỉ Tình cười nói: "Bạn bè của tôi rất ít, bây giờ anh đã tính là một trong số đó, giữa bạn bè không cần phải phải nói lời khách khí. "

Trương Dương cười nói: "Lần này quá vội vàng, cũng không chiêu đãi cô được tốt, để lần sau cô tới, tôi nhất định rút ra thời gian chiêu đãi cô một phen thật tốt tại Nam Tích. "

Quan Chỉ Tình mỉm cười nói: "Tôi mong muốn lần sau Yên Nhiên sẽ cùng anh cùng nhau tới đón chiêu đãu tôi. "

Trương Dương nói: "Hy vọng là có thể!"Nói ra những lời này, hắn bỗng nhiên phát hiện ra khả năng quay về của mình đối với cùng Sở Yên Nhiên cũng không ôm hy vọng quá lớn, thời gian cùng khoảng cách đã làm cho giữa bọn họ trở nên có chút xa lạ, mà sau khi Cố Giai Đồng rời đi, làm cho từ sâu trong đáy lòng của Trương Dương xuất hiện một vết nứt không bao giờ lành lại, hắn khát vọng tình cảm, nhưng mà hắn sợ hứa hẹn (thằng nay giống mình=)), nếu như Yên Nhiên vẫn là mong một cái hứa hẹn vĩnh cửu, thời gian tới bọn họ sẽ là thế nào đây?

Trâu Đức Long hấp dẫn chính là một số thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi, tuy rằng danh tiếng bạo tăng, nhưng lại chỉ là lớp sóng mặt ngoài, sự xuất hiện của Băng công chúa Quan Chỉ Tình cùng Ngưu Gia Quân mới thực sự là một quả bom nổ dưới nước trong sách lược của Nam Tích, bọn họ hấp dẫn đến sự chú ý của vô số thương gia cùng xí nghiệp, quản đốc nhà máy thuốc lá Nam Tích Liêu Vĩ Trung nhiều lần nỗ lực mới mời được Ngưu Gia Quân đến đây dự tiệc, trong đó chính là ảnh hưởng của Trương Dương, Ngưu Tuấn Sinh đối với việc nhà máy thuốc lá mời khách vẫn là tương đối chống cự, gã hướng Trương Dương nói: "Trương lão đệ, không phải tôi không cho cậu mặt mũi, nhưng chúng ta phải nói trước lời cảnh cáo, chúng ta là người là công tác thể dục, là người dẫn đường cho toàn dân khỏe mạnh, tôi không thể làm quảng cáo cho hãng thuốc lá, dù cho bao nhiêu tiền cũng đều không thể làm. "

Trương Dương cười nói: "Bảo anh đi ăn chứ không bảo anh đi làm quảng cáo, Liêu Vĩ Trung là người sùng bái anh, người ta muốn xin anh kí tên, đâu có xin tôi, để hướng về bữa tiệc đêm nay, người ta bao hết toàn bộ chi phí của phim tuyên truyền đó. "

Ngưu Tuấn Sinh cười khổ lắc đầu: "Cậu đó, bây giờ trong mắt toàn tiền à. "

Trương Dương lấy ra một bao thuốc lá, rút ra một điếu đưa cho gã, tuy rằng Ngưu Tuấn Sinh không tiếp nhận quảng cáo thuốc lá, nhưng lại cũng rất nghiện thuốc lá, cầm lấy điếu thuốc lá rít một hơi, khen: "Thuốc ngon a, hiệu gì thế?"

Trương Dương đem bao thuốc đưa cho gã, Ngưu Tuấn Sinh nhìn một chút, Nhất Phẩm Cẩm Loan, chính là do nhà máy thuốc lá Nam Tích sản xuất. Ngưu Tuấn Sinh lại rít một hơi: "Không tồi, thật không tồi!"

Trương Dương cười nói: "Ngưu ca, tôi hiểu ý của anh, quay lại bảo bọn họ chuẩn bị hai hòm cho anh mang đi. "

Ngưu Tuấn Sinh ha hả nở nụ cười, chỉ vào Trương Dương nói: "Tật xấu trên quan trường các cậu đừng dùng trên người tôi, tôi muốn hút thì không tự mình mua được sao?"

Trương Dương nói: "Anh nên xem rõ ràng, đó là cung cấp đặc biệt cho nội bộ, có tiền chưa chắc đã mua được. "

Ngưu Tuấn Sinh cũng không cùng hắn khách khí: "Cung cấp nội bộ sao, vậy chuẩn bị vài bao cho tôi nếm thử đi!"

Khi đang nói chuyện ô tô đã đi tới trước khách sạn Cẩm Loan, khách sạn Cẩm Loan là tài sản của hãng thuốc lá, bởi vì hãng thuốc lá tài đại khí thô, nên tuy khách sạn này không treo cấp sao gì, nhưng mà trình độ thiết bị cũng không kém cấp năm sao.

Lão Hà dừng xe lại, đoạn thời gian gần đây Chu Sơn Hổ đều đi theo trên xe hắn, kỳ thực Chu Sơn Hổ lái xe đã rất không tồi rồi, chỉ có điều còn chưa có cầm bằng lái, nên trước tiên cứ theo trên xe lão Hà.

Trương Dương cùng Ngưu Tuấn Sinh và đám đệ tử của hắn xuống xe.

Quản đốc kiêm bí thư Đảng ủy nhà máy thuốc lá Liêu Vĩ Trung đã dẫn đầu đám lãnh đạo nhà máy nghênh đón tại trước cửa, Trương Dương dẫn đầu đi qua, cùng Liêu Vĩ Trung nắm tay, cười nói: "Quản đốc Liêu, ngài còn tự mình đi ra nghênh đón, quá long trọng rồi. "

Liêu Vĩ Trung cười nói: "Huấn luyện viên Ngưu là thần tượng của tôi, tôi nhất định phải tự mình đón chào, như thế mới đủ tôn kính!" Y đi tới trước mắt Ngưu Tuấn Sinh nhiệt tình cùng hắn bắt tay.

Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Quản đốc Liêu quá khách khí rồi, tôi chỉ là một người bình thường, nào dám làm thần tượng của ngài. "

*****

Liêu Vĩ Trung nói: "Tinh thần của Ngưu Gia Quân làm cho tôi cảm động, tôi bây giờ hiệu triệu mọi người trong phạm vi nhà máy học tập tinh thần phấn đấu ngoan cường của Ngưu Gia Quân, chính là dưới sự khích lệ tinh thần của các vị, nhà máy chúng tôi phát triển không ngừng. "

Trương Dương cười nói: "Chiếu theo lời ngài nói như vậy, nhà máy các ngài hẳn nên cho huấn luyện viên Ngưu một ít cổ phần công ty mới đúng. "

Liêu Vĩ Trung cười ha ha nói: "Tốt, tốt!" Y cung kính mời mọi người tiến vào khách sạn.

Mặc dù Trương Dương đã công tác ở Nam Tích một thời gian, nhưng lại chưa từng đi tới khách sạn Cẩm Loan, ở đây lắp đặt thiết bị rất xa hoa, trần nhà thiết kế tinh mỹ, tại trong các khách sạn lớn của Nam Tích cũng không thấy nhiều, sau khi ngồi xuống, người bán hàng bắt đầu rót rượu, Trương Dương nhìn tất cả rượu dùng trong bữa tiệc này đều là Mao Đài ủ hầm ba mươi năm, càng phát ra cảm giác nhà máy thuốc lá Yên Hán thật là giàu có. Trong lòng bắt đầu hoạt động, xem ra tiềm lực của Yên Hán rất lớn, chút tiền bán đấu giá bó đuốc này đối với bọn họ không tính là cái gì, làm đại hộ có nhiều lợi nhuận đóng góp thuế cho Nam Tích, lần Tỉnh Vận Hội này sẽ còn phải nghĩ biện pháp để cho Yên Hán móc ra nhiều thêm mới tốt.

Sau khi Liêu Vĩ Trung đi qua hoan nghênh, mọi người bắt đầu uống rượu, qua ba tuần rượu, Liêu Vĩ Trung cười nói: "Quá khứ tôi đã từng xem qua Ngưu Gia Quân thi đấu, có điều là xem ở khán đài cự ly xa xem, còn cùng với huấn luyện viên Ngưu ngồi ở một bàn ăn là lần đầu tiên. "

Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Còn có thể có cơ hội, Tỉnh Vận Hội sẽ mời dự họp, chúng ta còn có thể cổ động nhiều hơn!"

Liêu Vĩ Trung nâng chén nói: "Cảm tạ sự giúp đỡ của huấn luyện viên Ngưu đối với sự nghiêp thể thao Nam Tích chúng tôiì, cảm tạ trợ giúp của Ngưu Gia Quân đối với thể thao Nam Tích chúng tôi!"

Trương Dương cười kháng nghị nói: "Tôi nói lão Liêu này, lời này hẳn là tôi nói mới đúng, anh đem lời tôi nói đều nói hết thì tôi nói gì đây?"

Mọi người cả bàn nở nụ cười, Liêu Vĩ Trung cười xin lỗi nói: "Xin lỗi, xin lỗi, chủ nhiệm Trương, tôi vượt quyền rồi. "

Trương Dương nói: "Kỳ thực tôi còn thật muốn đem chức chủ nhiệm Ủy Ban Thể Dục Thể Thao giao ra đi, tôi thấy anh Liêu hợp nhất đó. "

Liêu Vĩ Trung cười nói: "Chủ nhiệm Trương, anh nói như vậy tôi thật ngại quá, tôi thật sự không phải có ý định vượt quyền. "

Trương Dương cười nói: "Yên Hán các anh có tiền như thế, Ủy Ban Thể Dục Thể Thao chúng tôi vừa vặn thiếu tiền, nếu như hai nhà chúng ta biến thành một nhà, vấn đề tài chính của Tỉnh Vận Hội liền được giải quyết. "

Liêu Vĩ Trung sao có thể không biết Trương Dương có chủ ý gì, ha hả cười nói: "Yên Hán chúng tôi là một thành viên của Nam Tích, Tỉnh Vận Hội sẽ tổ chức ở Nam Tích, chúng tôi đương nhiên muốn góp một phần lực, chủ nhiệm Trương, tôi cũng không gạt anh, chúng tôi đang ở chuẩn bị làm rào bao quanh khán đài quanh sân Trung Tâm Thể Dục Mới các anh, đây coi như là trợ giúp đối với thể dục sự nghiệp của Nam Tích. "

Trương Dương cười nói: "Quảng cáo của chúng tôi cũng không rẻ đâu!"

Liêu Vĩ Trung nói: "Chỉ cần vật có giá trị, về mặt giá không có vấn đề. " Y bưng lên chén rượu kính Ngưu Tuấn Sinh nói: "Huấn luyện viên Ngưu, ta có một ý nghĩ, chẳng biết ngài có hứng thú làm người phát ngôn cho nahf máy thuốc lá Yên Hán chúng tôi hay không?"

Trương Dương biết Liêu Vĩ Trung muốn tìm Ngưu Gia Quân làm quảng cáo, có điều là không nghĩ tới y lại nói tới nhanh như vậy.

Ngưu Tuấn Sinh cười nói: "Tôi bây giờ là người phát ngôn của Tỉnh Vận Hội, tôi cùng Ủy Ban Thể Dục Thể Thao có ước định, trong lúc làm đại sứ, không được tiếp thu bất luận quảng cáo đại sứ cho xí nghiệp nào của Nam Tích. " Ngưu Tuấn Sinh cũng không phải nhân vật bình thường, trước khi tới đã nghĩ ra phương pháp đối phó được rồi, hắn đem tất cả nan đề đều giao cho Trương Dương. Kỳ thực ai cũng không vượt qua được tiền, Ngưu Tuấn Sinh biết Yên Hán khẳng định sẽ xuất ra một khoản thù lao xa xỉ, thế nhưng hắn vẫn phải bận tâm đến hình tượng, làm quảng cáo cho thuốc lá, đây chính là chuyện có thể gây tổn hại tới hình tượng cá nhân, nhất là đối với một người làm công tác thể dục như hắn.

Liêu Vĩ Trung nghe Ngưu Tuấn Sinh nói như vậy lập tức rõ ràng người ta uyển chuyển cự tuyệt, cũng không có tiếp tục nói nữa, cười nói: "Tôi đây chỉ có nương theo gió đông của Tỉnh Vận Hội, liều mạng làm quảng cáo. "

Trương Dương cười nói: "Bây giờ quốc gia đã có lệnh cấm quảng cáo thuốc lá. "

Liêu Vĩ Trung nói: "Cho nên bây giờ tất cả mọi người nên thay đổi phương thức, Yên Hán không gọi là Yên Hán nữa, cũng đổi tên tập đoàn, quảng cáo cũng không rõ ràng giống như trong quá khứ nữa, sẽ tài trợ hoạt động, sẽ là đánh danh bài với tên gọi Yên Tiêu, nói ngắn lại, đó là trên có chính sách, dưới có đối sách. "

Trương Dương cười nói: "Cho nên các anh đã nghĩ ra một Nhất Phẩm Cẩm Loan. "

Liêu Vĩ Trung cười châm thuốc cho Ngưu Tuấn Sinh, chính y cũng châm một điếu thuốc lá nói: "Huấn luyện viên Ngưu, ngài đánh giá một chút, sản phẩm của chúng tôi như thế nào?"

Ngưu Tuấn Sinh nói: "Tốt! Thực sự ngon!"

Liêu Vĩ Trung nói: "Có những lời này của huấn luyện viên Ngưu, tôi từ đáy lòng liền kiên định, sau này ngài bình thường hút thuốc, Yên Hán chúng tôi sẽ bao toàn bộ!"

Trong lòng Trương Dương nói, tốt a, lúc đầu dự định giúp Ngưu Tuấn Sinh muốn hai hòm, mình còn chưa mở miệng, Liêu Vĩ Trung đã đảm nhiệm định việc xuống tới, nói như thế nào đây? Tài đại khí thô, vẫn là tài đại khí thô (giàu có).

Ngưu Tuấn Sinh thấy người ta hùng hồn khách khí như vậy, lúc này đã có chút ngại ngùng, hắn cười nói: "Vô công không thụ lộc, anh Liêu nghìn vạn lần đừng có khách khí như vậy, đại lễ như vậy tôi cũng không dám nhận, tôi cầm hai điếu làm kỷ niệm là được rồi, cũng giúp anh Liêu đẩy mạnh tiêu thụ tới đám bạn của tôi. "

Tuy rằng Liêu Vĩ Trung không phải thương nhân, nhưng trong bàn tính cũng đã có tiếng vang, mời khách có mục đích, thuốc cũng không phải là tặng không, Liêu Vĩ Trung nói: "Huấn luyện viên Ngưu, tôi nghe nói ngài không chỉ có trình độ dạy học cao siêu, còn là một vị đại gia thư pháp, tôi chính là fan siêu cấp của ngài, chẳng hay có thể cho chúng tôi vài hán đề được không?"

Nếu như ở quá khứ, Ngưu Tuấn Sinh khẳng định là vui vẻ đáp ứng, nguyên nhân cũng là tương đối giản đơn, hắn thích khoe khoang thư pháp. Điền kinh là chuyên môn của hắn, nhưng thư pháp mới là ham mê của hắn. Nhưng ngày hôm nay bất đồng, Trương Dương ở bên cạnh hắn, trình độ thư pháp của Trương Dương như thế nào, hắn cực kỳ rõ ràng, chuyện múa búa trước cửa Lỗ Ban, hắn cũng không muốn làm.

Trương Dương thấy Ngưu Tuấn Sinh do dự, cũng biết hắn cố kỵ cái gì, Trương Dương nói: "Chữ của Ngưu huấn luyện viên tuyệt đối là nhất lưu, hiếm khi có được fan nhiệt tình như anh Liêu, tôi thấy ngày hôm nay anh không được chối từ. "

Ngưu Tuấn Sinh ha hả cười cười, nhân cơ hội lật cánh tay của Trương Dương, ý tứ của hắn là nói Trương Dương cố ý để cho mình bêu xấu, Trương Dương lại cười nói: "Thịnh tình không thể chối từ, anh cũng đừng chối từ. "

Ngưu Tuấn Sinh vốn chính là một người phúc hậu, còn nữa, nói ăn thịt người nhà mềm yếu, tay bắt người nhà ngắn, không lưu lại cho Yên Hán người ta chút gì đó đích xác có chút không thể nào nói nổi. Vì vậy Ngưu Tuấn Sinh tại sau khi ăn xong để lại một bức tự sơ sài " Nhất Phẩm Cẩm Loan, Tiếu Khán Phong Vân. "

Liêu Vĩ Trung cũng là một người thường trên mặt thư pháp, y khen không dứt miệng đối với bức chữ này của Ngưu Tuấn Sinh.

Buổi chiều cùng ngày, Liêu Vĩ Trung lại tự mình dẫn bọn họ tham quan xưởng thuốc lá Nam Tích, như lời Trương Dương nói, thuốc lá là đại hộ cho lợi nhuận và thuế cao cho Nam Tích, mức quy mô cùng trình độ quản lý đều đại biểu cho tiêu chuẩn cao nhất của Nam Tích, Liêu Vĩ Trung mang theo bọn họ tham quan phân xưởng lắp ráp của Yên Hán, tại hiện trường đưa cho Ngưu Tuấn Sinh hai hòm thuốc lá, đương nhiên Trương Dương cũng không thể thiếu phân, trước khi rời đi hắn đã được người ta đưa một hòm thuốc lá tới trên xe rồi.

Trương Dương cũng không cùng y khách khí, trước khi cùng Liêu Vĩ Trung chia tay nói: "Quản đốc Liêu, cảm tạ anh đã thịnh tình khoản đãi. "

Liêu Vĩ Trung cười nói: "Chủ nhiệm Trương không cần khách khí với tôi, sau này chúng tôi còn muốn mượn gió Đông của Tỉnh Vận Hội, đem phẩm bài của chúng tôi làm vang kiêu ngạo. "


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1276)