← Ch.0715 | Ch.0717 → |
Trong kế hoạch trở mặt giữa đường của Trương đại quan nhân đổ vỡ giữa đường, khiến hắn không thể không bội phục con cáo già họ Lý, người ta phòng ngừa chu đáo, đã dự đoán được Trương Dương sẽ lợi dụng quyền đưa tin để báo thù y, thế nên chủ động từ bỏ trước khi hắn lên tiếng, điều này khiến cho Trương Dương không có cơ hội trút giận.
Trương đại quan nhân thật sự nổi giận rồi, trở lại Ủy ban thể dục thể thao, Thường Lăng Phong liếc một cái đã phát hiện ra vẻ mặt khó coi của hắn, còn tưởng rằng hắn bị chọc giận ở chỗ Cung Kì Vĩ, liền cười bảo: "Sao? Thị trưởng Cung không cho à?"
Trương Dương mắng: "Đúng là con cáo già!" Hắn đem chuyện vừa rồi trước sau kể lại một lượt cho Thường Lăng Phong, sau đó căm giận nói: "Tôi lát nữa sẽ triệu tập mấy nhà truyền thông, đồng thời đăng một thông báo, tuyên bố chuyện chấm dứt quan hệ hợp tác giữa chúng ta và nhật báo Đông Nam ra công chúng!"
Thường Lăng Phong nói: "Anh thấy làm như vậy cố ý nghĩa gì không?"
Trương Dương nói: "Rõ ràng là tôi từ chối y, hiện tại không ngờ lại bị y cướp trước!"
Thường Lăng Phong cười nói: "Tranh khí thế nhất thời để làm gì? Việc cấp bách của chúng ta là làm tốt vận hội tỉnh và hội kinh mậu, loại việc nhỏ này không đáng gì cả, cho dù anh tranh về được khí thế, người khác liệu có bội phục anh không? Theo lời anh nói, Lý Đồng Dục chia rẽ quan hệ cha con của tỉnh trưởng Tống, y cuối cùng không hề thành công, hiện tại trong lòng đang rất khó chịu, người nên cảm thấy mất mát là y mới đúng. "
Trương Dương nói: "Tôi cảm thấy người này khẳng định sẽ không dễ dàng tử bỏ, không khéo sẽ lại nghĩ ra chủ ý ác độc gì đó. "
Thường Lăng Phong nói: "Bối cảnh của Lý Đồng Dục không đơn giản, đại ca của y là phó bộ trưởng bộ tuyên truyền, anh hai của y là tổng biên tập báo Trung Hoa, địa vị trong lĩnh vực tuyên truyền trong nước khá là hiển hách, người như vậy nên bớt tiếp xúc vi diệu thôi, anh cũng biết, những năm nay ai cũng phải phòng cháy, phóng trộm, phòng phóng viên, y không chủ động tìm anh gây chuyện chính là phúc của anh rồi, anh đi trêu chọc y làm gì?"
Trương Dương nói: "Tôi chỉ lo hắn gây bất lợi cho Yên Nhiên thôi!"
Thường Lăng Phong mỉm cười nói: "Yên Nhiên đang ở nước Mỹ, y chỉ sợ là với không tới đâu. " Gã nói khẽ: "Chẳng lẽ anh lo lắng y sẽ gây bất lợi đối với tỉnh trưởng Tống ư?"
Trương Dương gật đầu, con người của Lý Đồng Dục rất ti bỉ, chuyện gì chuyện gì cũng làm ra được.
Thường Lăng Phong nói: "Một tổng biên tập của một tòa soạn báo, cho dù căn cơ của y có sâu hơn nữa, bối cảnh có cường thịnh đến thế nào thì muốn ganh đua với tỉnh trưởng Tống chỉ sợ là vẫn chưa đủ sức đâu. "
Trương Dương nói: "Rất nhiều lúc cừu hận sẽ làm người ta mất lý trí. "
Thường Lăng Phong nói: "Tỉnh trưởng Tống có thể lên tới vị trí như ngày hôm nay tuyệt đối không phải là chỉ trông vào hai chữ ngẫu nhiên, đối phó với loại người như Lý Đồng Dục không cần phải phí quá nhiều tinh lực. "
Trương Dương tán đồng những lời này của Thường Lăng Phong, chỉ bằng vào thủ đoạn mà Tống Hoài Minh đối phó với Tôn Quốc Chính, chỉ một tổng biên tập của một tờ báo thì có tính là gì? Khi hắn đang chuẩn bị tham thảo chuyện quyền đưa tin với Thường Lăng Phong thì Thường Lăng Phong cười nói: "Đã tan tầm rồi, có chuyện gì thì cũng phải đi ăn cơm đã, đi, buổi tối tôi mời mọi người ăn hải sản. "
Trương Dương nói: "Lại tới Nam Dương Quốc Tế à?"
Thường Lăng Phong nói: "Không phải Nam Dương Quốc Tế, tôi vừa mới phát hiện một nhà hàng hải sản và đồ nướng rất ngon. "
Trương Dương đứng dậy nói: "Đi, gọi cả bọn Hải Tâm nữa. "
Thường Lăng Phong cười cười gật đầu.
Thường Hải Tâm vẫn đang làm việc ở trung tâm tin tức, Cao Liêm Minh mời Đường Đường từ nước Mỹ về, hệ thống và dữ liệu đã được sửa chữa, bởi vì có bài học lần trước, lần này Đường Đường đặc biệt cấp cho trung tâm tin tức hai sinh viên vừa được mời tới để huấn luyện cho mọi người, hai sinh viên này đều là chuyên gia máy tính, sau này sẽ phụ trách bảo trì hệ thống của trung tâm tin tức.
Cao Liêm Minh cũng ở bên cạnh, nhìn thấy bọn Trương Dương tiến vào, Cao Liêm Minh vội vàng chạy lên: "Tôi nói này Trương Dương, anh về cả ngày rồi mà sao không báo lấy một tiếng. "
Trương Dương nói: "Chẳng có tôn ti trật tự gì cả, gọi tôi là gì?"
Cao Liêm Minh thè lưỡi nói: "Chủ nhiệm Trương!"
Trương Dương đi đến bên cạnh Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm vẫn rất chuyên chú nhìn vào màn hình máy tính, Trương Dương nói: "Tôi rất bận, cả nửa ngày phải báo cáo công tác với thị trưởng đại nhân. " Hắn ngoài mặt là nói cho Cao Liêm Minh nghe, nhưng thật ra là nói cho Thường Hải Tâm.
Cao Liêm Minh vui vẻ nói: "Sao lại tới đây giờ này, có phải là muốn mời khách không?"
Trương Dương cười nói: "Thằng ôn cậu cũng thông minh đấy? Có điều người mời khách không phải là tôi, chủ nhiệm Thường mời khách, mời mọi người đi ăn hải sản và đồ nướng. "
Cao Liêm Minh hoan hô một tiếng.
Trương Dương đi tới đối diện Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm không thể cứ giả vờ như không thấy hắn, đôi mắt trong sáng ngẩng lên, nhìn tôi, trong ánh mắt đầy vẻ phức tạp. Cô ta đã nghe nói tin tức Trương Dương và Sở Yên Nhiên đính hôn, từ khi biết được tin tức này, trong lòng Thường Hải Tâm tràn ngập mâu thuẫn, cô ta bỗng nhiên không biết mình nên đối mặt với Trương Dương như thế nào, về sau xử lý quan hệ của bọn họ như thế nào.
Trương Dương mỉm cười nói: "Hải Tâm, mau chuẩn bị đi, chúng ta đi ăn cơm!"
Thường Hải Tâm cười cười, cô ta lập tức quay sang Đường Đường: "Đường Đường, đừng làm nữa, đi, cùng nhau đi ăn cơm!"
Mấy người ra khỏi cửa, Trương Dương bảo mọi người lên xe jeep của mình, theo Thường Lăng Phong chỉ đi tới ngõ nhỏ gần Ủy ban thể dục thể thao, thật ra trước đây khi Ủy ban thể dục thể thao chưa chuyển nhà, Trương Dương thường xuyên đến đây ăn cơm, có điều hắn không ngờ Thường Lăng Phong cũng có thể tìm được nơi này, con đường này vừa tới trời tối, đâu đâu cũng sẽ tràn ngập múi than củi, không biết từ lúc nào đã biến thành phố đồ nướng, bởi vì địa thế hẻo lánh, chỉnh trị bộ mặt thành phố cũng rất ít khi bận tâm đến loại địa phương này.
Thường Lăng Phong dẫn bọn họ tới quán, Trương Dương lại gọi điện thoại cho Triệu Thiên Tài, bảo Triệu Thiên Tài cũng đến góp vui.
Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra tình tự của Thường Hải Tâm không tốt, Trương đại quan nhân trong lòng biết biết rõ, tình tự của Thường Hải Tâm không tốt là có liên quan tới mình, nhưng ở trước mặt mọi người, hắn cũng không tiện nói gì.
Cũng may là đề tài của mọi người chủ yếu xoay quanh công việc.
Đường Đường nói: "Hai sinh viên mới tới trung tâm tin tức đó rất thông minh, tôi thấy vài ngày nữa, bọn họ sẽ quen thuộc với toàn bộ hệ thống, về sau không cần tôi phải từ xa chạy tới nữa. "
Trương Dương nói: "Đường Đường, trình độ máy tính của cô cao như vậy, có từng nghĩ về nước phát triển không?"
Đường Đường nói: "Hoàn cảnh của phương diện này ở trong nước vẫn chưa ổn, tôi trước tiên muốn ở Mỹ rèn luyện vài năm, chờ thị trường trong nước chín muồi rồi sẽ về nước phát triển. "
Trương Dương nói: "Hiện tại cơ sở sản xuất hải ngoại của công ty Yingde Seoul đã đặt ở Nam Tích, Nam Tích chúng ta trong vài năm nữa phải xây dựng khu khai phá kỹ thuật công nghệ cao, chúng tôi vừa rồi đã thảo luận về khu đất sân thể dục mới, xác định phải dựng lên một số quảng trường nhất lưu của toàn quốc, đến lúc đó Nam Tích chúng ta sẽ trở thành thị trường giao lưu IT được chú ý, tôi cảm thấy, cô nên về sớm một chút, ở đây khẳng định sẽ có cơ hội phát triển rất lớn."
Thật ra Đường Đường cũng đã nghe nói tới chuyện này, cô ta cười nói: "Anh thật đúng là tận hết sức lực tuyên truyền cho Nam Tích, nếu mỗi vị cán bộ đảng đều tận chức tận trách giống như anh, kinh tế Trung Quốc đã sớm phát triển đi lên rồi. "
*****
Cao Liêm Minh nói: "Điểm này tôi tán thành, đừng nhìn chủ nhiệm Trương của chúng ta bình thường thì cà lơ phất phơ, nhưng thái độ công tác rất nghiêm túc. "
Trương Dương trừng mắt lườm hắn một cái, nói: "Anh nói ai thế? Ai cà lơ phất phơ? Anh nói chuyện sao càng lúc càng không biết lớn nhỏ vậy nhỉ? Cẩn thận tôi rán cá anh luôn đó!"
Cao Liêm Minh gào lên: "Ông chủ, cho một phần cá rán!" Đầu óc của hắn rất linh hoạt, tiếp lời của Trương Dương một cách rất xảo diệu!
Lần này ngay cả Thường Hải Tâm cũng không nhịn được cười.
Thường Lăng Phong nói: "Nơi này đồ rán đồ xào đều có, muốn ăn gì thì cứ gọi, tôi nay tôi làm chủ tẩy trần cho chủ nhiệm Trương. "
Cao Liêm Minh nói: "Tôi thấy tối nay phải là chủ nhiệm Trương mời khách mới đúng!"
Trương Dương nói: "Cao Liêm Minh, tôi vì sao phải mời khách!"
Cao Liêm Minh cợt nhả nói: "Cứ giả vờ, chuyện đã sớm được truyền ra rồi, nghe nói anh và Sở Yên Nhiên lại đính hôn, hiện tại lại thành con rể của tỉnh trưởng, anh nói xem, anh không mời khách thì ai mời khách?"
Nhắc tới chuyện này, vẻ mặt của Thường Hải Tâm không khỏi buồn bã, cô ta sợ bị người khác nhìn ra manh mối gì, liền cầm cốc trà lên uống một ngụm.
Trương Dương mắng thầm Cao Liêm Minh nói chuyện không biết chọn lúc, có điều cũng không trách Cao Liêm Minh được, dù sao chuyện của hắn và Thường Hải Tâm giấu rất kín, trừ hai người bọn họ ra, người khác căn bản không biết sự ám muội giữa bọn họ.
Thường Lăng Phong nâng chén nói: "Được, vậy chúng ta chúc mừng chủ nhiệm Trương!"
Cao Liêm Minh nói: "Phải, từng người chúc mừng, thay phiên nhau kính anh ta!"
Trương đại quan nhân tửu lượng như biển, ai mời cũng không cự tuyệt, khi đến phiên Thường Hải Tâm kính rượu, tâm tình của Thường Hải Tâm phức tạp và rối rắm cực độ, có điều cô ta khống chế coi như không tồi, bưng chén rượu trước mặt lên nói: "Chủ nhiệm Trương, chúc anh hạnh phúc!"
Trương Dương mỉm cười nói: "Cám ơn, tôi cũng chúc mọi người đều được hạnh phúc, đều vui vẻ!"
Thường Hải Tâm uống cạn chén rượu dầu tiên, dẫn tới một tràng hoan hô, trong lòng Trương Dương tràn ngập thương xót, tiếp đó thì loại thương xót này biến thành một loại áy náy.
Bọn Triệu Thiên Tài lúc này mới tới, nghe nói tin tức Trương Dương đính hôn, cũng cũng kính Trương Dương vài chén, khi Triệu Thiên Tài ở nước Mỹ đã gặp Sở Yên Nhiên, biết đối tượng mà Trương Dương đính hôn là Sở Yên Nhiên, Triệu Thiên Tài lập tức trầm trồ khen ngợi, giả vờ say, nói ra chuyện Sở Yên Nhiên ở nước Mỹ xâm nhập vào lãnh sự quán New York, anh dũng cứu Trương Dương.
Mọi người nghe thấy chuyện này, căn bản đều coi cố sự này là truyền kỳ, Đường Đường nói: "Sở tiểu thư đối với anh thật sự là tình thâm nghĩa trọng, có cơ hội tôi nhất định phải phải làm quen. "
Cao Liêm Minh nói: "Trước đây tôi thực không tin vào tình yêu, thấy vợ chồng vốn là chim cùng rừng, đại nạn lâm đầu thì mặc ai nấy bay, nhưng nghe xong cố sự của anh và Sở Yên Nhiên, tôi bỗng nhiên phát hiện, trên đời này thực sự có chuyện đồng sinh đồng tử, cùng chung hoạn nạn. "
Thường Lăng Phong không nói gì, không biết vì sao, hắn bỗng nhiên nhớ tới Chương Duệ Dung, từ khi cô ta được điều động công tác tới kinh thành, giữa bọn họ đã ngắt liên hệ, Thường Lăng Phong tuy rằng biểu hiện vẫn bình tĩnh, nhưng ở sâu trong lòng thì không có lúc nào là không hy vọng sẽ nhìn thấy cô ta đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, cho dù là một cú điện thoại, một phong thơ cũng được? Nhưng mà Chương Duệ Dung lại giống như đột nhiên biến mất khỏi thế giới này, từ nay về sau rời khỏi cuộc sống của hắn. Thường Lăng Phong ý thức được, mình chưa bao giờ quên Chương Duệ Dung, có lẽ về sau cũng sẽ không quên được.
Thường Hải Tâm cầm chén rượu lên, nói khẽ: "Trương Dương, tôi rất cảm động, có một cô gái tốt như Yên Nhiên yêu anh, anh thật sự rất may mắn, nào, cụng ly!"
Trương Dương vốn lo lắng Thường Hải Tâm sẽ uống, có điều tình huống như vậy không hề phát sinh, Thường Hải Tâm tuy rằng tình tự rất kém, nhưng vẫn bảo trì lý trí, sau bữa cơm tối, Trương Dương lấy cớ tiện đường đưa Thường Hải Tâm và Triệu Thiên Tài về, sau khi ở nhà máy sửa chữa thả Triệu Thiên Tài xuống, trong xe jeep chỉ còn lại có Trương Dương và Thường Hải Tâm. Đây là cơ hội mà Trương Dương cố ý tạo ra, có một số lời hắn muốn nói riêng với Thường Hải Tâm.
Trương Dương đỗ xe jeep đứng ở bờ sông Tây Lăng, đề nghị với Thường Hải Tâm: "Xuống đi dạo một lát đi, tối nay cô uống không ít rồi!"
Thường Hải Tâm lắc đầu, vẫn kiên trì ngồi trong xe jeep, cô ta nói khẽ: "Tôi không uống nhiều. "
Trương Dương nói: "Tôi và Yên Nhiên... "
Thường Hải Tâm nói: "Tôi nhớ nhà, cha mẹ cũng không yên tâm để tôi một mình công tác ở Nam Tích, cho nên... "
Trương Dương hiểu ý cô ta, lắc đầu nói: "Trung tâm tin tức vừa mới thành lập không lâu, mà cô đã đi rồi à?"
Thường Hải Tâm cắn cắn môi, mắt đã đỏ lựng lên: "Trương Dương, anh và Yên Nhiên vốn nên là một đôi, tôi, tôi yêu anh, nhưng tôi không nên chen vào giữa hai người, tôi hiện tại cảm thấy mình như một tên trộm, tôi không thích cảm giác như vậy, tôi nguyện ý trả giá vì anh, bất kể là như thế nào cũng được, nhưng tôi sợ có lỗi với Yên Nhiên, tôi sợ sẽ phá hoại tình cảm giữa hai người. "
Trương Dương im lặng không nói gì, hắn vươn tay ra, khẽ vuốt mái tóc của Thường Hải Tâm, nói khẽ: "Là lỗi của tôi!"
Thường Hải Tâm lắc đầu nói: "Nếu đã biết là sai, vây thì đừng tiếp tục sai nữa, đối đãi với Yên Nhiên cho tốt, nếu chúng ta tiếp tục duy trì loại quan hệ này, đối với cô ta là không công bình. "
Tay Trương Dương đột nhiên dùng sức, ôm Thường Hải Tâm vào trong lòng, Thường Hải Tâm dựa sát vào bộ ngực săn chắc của Trương Dương, nước mắt không nén được mà tuôn rơi. "Trương Dương, tuy rằng chia tay sẽ rất đau, nhưng chúng ta phải đối mặt, một trái tim không thể chia làm hai nửa được. "
Trái tim Trương đại quan nhân cũng không phải chỉ chia thành hai phần, hắn cảm thấy mình quá tham lam, mỗi một đoạn tình cảm đều muốn, mỗi một cô gái đều không muốn buông tha, nhưng kết quả của sự tham lam của hắn là tạo thành sự thương tâm cho các cô.
Ôm lấy thân hình cường tráng của Trương Dương, ruột của Thường Hải Tâm lúc này như đứt ra từng khúc, cô ta ý thức được rõ được tình cảm của mình đối với Trương Dương là khó có thể dứt bỏ, nhưng lý trí lại nói cho cô ta hay, bọn họ tiếp tục như vậy lại là không đúng, Thường Hải Tâm là con gái của xã hội hiện đại, tình cảm quan và đạo đức quan của cô ta không thể giống với lão yêu hai đời làm người như Trương Dương.
Trương Dương nói: "Cho tôi chút thời gian, tôi sẽ có thể xử lý tốt chuyện này. "
Thường Hải Tâm rưng rưng nước mắt nhìn Trương Dương: "Có thể ư?"
Trương đại quan nhân nói: "Mọi chuyện đều có thể. "
Thường Hải Tâm sau khi cân nhắc thận trọng cuối cùng vẫn không rời khỏi Nam Tích, có điều cô ta rõ ràng chủ động xa cách với Trương Dương.
Trương Dương cũng tỏ vẻ thông cảm, thật ra mỗi người đều cần không gian riêng để suy nghĩ và cân nhắc, nhân sinh về sau của bọn họ sẽ tiếp tục như thế nào, tình cảm của bọn họ sẽ đi theo con đường nào, Trương đại quan nhân cũng ít khi hồi tâm tính, mà dồn đại bộ phận tinh lực vào công tác.
Nhật báo Đông Nam rời khỏi đương nhiên sẽ không ảnh hưởng đến công tác tuyên truyền đưa tin của vận hội tỉnh, với năng lực và quan hệ các mặt của Trương Dương, chuyện này có thể giải quyết rất đơn giản, vốn hắn muốn giao quyền đưa tin ưu tiên về vận hội tỉnh cho nhật báo Nam Tích, nhưng không ngờ nhật báo Bình Hải chủ động tìm tới, nhật báo Bình Hải là báo tỉnh của tỉnh Bình Hải, sức ảnh hưởng và độ rộng phát hành của bọn họ trong tỉnh lớn hơn nhật báo Nam Tích nhiều, Trương Dương tất nhiên rất mừng, chẳng những giao quyền đưa tin ưu tiên về vận hội tỉnh cho bọn họ, mà ngay cả quyền đưa tin độc quyền về hội kinh mậu cũng giao cho báo tỉnh luôn.
*****
Quyền tiếp sóng của Vận hội tỉnh thì giao cho đài truyền hình Bình Hải, quyền đưa tin radio giao cho đài phát thanh thể dục thể thao thành phố Nam Tích.
Tất cả đều tiến hành rất thuận lợi, Trương Dương đối với khối tuyên truyền đưa tin này rất trọng thị, khi ký hợp đồng chính thức quyền tuyên truyền đưa tin, đặc biệt mời bộ trưởng tuyên truyền tỉnh Bình Hải Tiếu Nguyên Bình, chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Bình Hải Cừ Thánh Minh đến Nam Tích, bí thư thị ủy Lý Trường Vũ, thị trưởng Hạ Bá Đạt, bộ trưởng tuyên truyền Lương Tùng của Nam Tích tất cả đều có mặt, ở hiện trường ký hợp đồng dựng một lễ đường chính phủ Nam Tích, cơ hồ tất cả thành viên của giới truyền thông và tin tức trong tỉnh đều có mặt.
Lý Trường Vũ và Hạ Bá Đạt cùng các lãnh đạo sau khi gặp mặt, tới ngồi ở đài chủ tịch, Lý Trường Vũ mỉm cười nói với Hạ Bá Đạt: "Hôm nay giới truyền thông tin tức tới cũng không ít. "
Hạ Bá Đạt cười cười: "Xem ra vận hội tỉnh lần này của chúng ta được giới truyền thông chú ý rồi. " Trong lòng y cũng rõ, những phóng viên truyền thông này tới còn không phải bởi vì Tiếu Nguyên Bình có mặt ư? Hạ Bá Đạt rất hiểu về con người của Tiếu Nguyên Bình, khi Cố Doãn Tri còn chấp chính, người này được biết đến với tính cách ngay thẳng, chính là vì tính cách ngay thẳng của y mà đắc tội với không ít người, thậm chí còn dám chính diện chống đối với bí thư tỉnh ủy Cố Doãn Tri, thái độ của Cố Doãn Tri đối với hắn cũng là chọn dùng sách lược chèn ép, trong một đoạn thời gian rất dài Tiếu Nguyên Bình phải ngồi trên vị trí phó giám đốc đài truyền hình tỉnh, cho tới khi giám đốc đài truyền hình tỉnh, phó bộ trưởng bộ tuyên truyền tỉnh Vương Trọng Dương phạm sai lầm, Tiếu Nguyên Bình mới được đưa lên thay, Cố Doãn Tri trên phân công quan viên là người cực kỳ công chính, ông ta nhìn vấn đề cũng không phải bởi vì yêu ghét cá nhân mà quyết định, tuy rằng ông ta không thích tính cách Tiếu Nguyên Bình, nhưng ông ta vẫn công nhận năng lực của Tiếu Nguyên Bình, nếu đổi thành người khác, quan viên chính diện chống đối hắn, nghi ngờ sách lược chấp chính của hắn rất khó được trọng dụng, mà Cố Doãn Tri thì vẫn trọng dụng Tiếu Nguyên Bình.
Sự vấp váp và ma luyện trên Chính trị cũng khiến Tiếu Nguyên Bình thành thục hơn rất nhiều, sau khi y đảm nhiệm chức giám đốc đài truyền hình, năng lực công tác xuất chúng rất nhanh được cao tầng công nhận, theo tuổi tác của bộ trưởng tuyên truyền Trần Bình Triều tới điểm, tiến tới nhận chức chủ tịch chính nghiệp, Tiếu Nguyên Bình thuận lợi đảm nhiệm chức bộ trưởng bộ tuyên truyền tỉnh Bình Hải, trên đại hội đảng lần này trúng tuyển làm một trong thường ủy tỉnh Bình Hải.
Trong đó còn có một điểm khá quan trọng, quan hệ của Tiếu Nguyên Bình và tỉnh trưởng Tống Hoài Minh rất tốt, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà lần này y ra sức giúp Trương Dương.
Chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao tỉnh Cừ Thánh Minh và Trương Dương không đánh không quen nhau, y và Trương Dương là bạn vong niên, huống chi vận hội tỉnh cũng là công trình chính tích của y, y đương nhiên phải biểu hiện ra sự coi trọng của mình. Cừ Thánh Minh và Tiếu Nguyên Bình ngồi ở vị trí giữa đài chủ tịch, sau một phen khiêm nhượng, do Tiếu Nguyên Bình phát biểu đầu tiên.
Tiếu Nguyên Bình nói: "Chào các vị quan khách, xin chào các vị phóng viên! Đầu tiên, tôi xin được cám ơn vì mọi người có thể tới Nam Tích tham gia lần ký hợp đồng này, cám ơn sự chú ý của các anh đối với vận hội tỉnh lần này, cám ơn sự ủng hộ của các anh đối với sự nghiệp thể dục thể thao Bình Hải!"
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Tiếu Nguyên Bình đợi cho tiếng vỗ tay lắng xuống, lại nói: "Điển luận tuyên truyền liên quan tới sự ổn định và hoà bình lâu dài của đảng và quốc gia, vào thời khắc mấu chốt sẽ càng làm tôn lên tầm quan trọng cực đoan của công tác tuyên truyền tư tưởng. Càng là khi gặp phải khiêu chiến trọng đại, càng cần sự bảo chứng tư tưởng có sức mạnh, sự ủng hộ của dư luận và động lực tinh thần. Chiến tuyến tuyên truyền tư tưởng của chúng ta phải thật sự quán triệt với bộ thự quyết sách của Trung ương, đồng thời vào lúc toàn diện đẩy mạnh các hạng công tác như võ trang lý luận, tuyên truyền tin tức, xuất bản văn nghệ, xây dựng đạo đức tư tưởng, sáng tạo văn minh tinh thần và cải tổ thể dục thể thao và văn hóa, còn phải ở thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng quan trọng, sản sinh ảnh hưởng cực lớn, tiến thêm một bước làm nổi bật địa vị và tác dụng của công tác tuyên truyền tư tưởng trong toàn cục.
Xã hội hiện đại, sức ảnh hưởng của tuyên truyền và dư luận xã hội càng lúc càng lớn. Dư luận dẫn đường chính xác, lợi đảng lợi nước, dư luận dẫn đường sai lầm, lầm đảng lầm nước, lầm dân. Có thể nắm vững được công tác tuyên truyền dư luận hay không, sẽ liên quan tới lòng người hướng về, liên quan tới sự hưng suy của sự nghiệp, liên quan tới địa vị chấp chính của đảng. Càng lúc càng nhiều người cảm nhận được uy lực cực lớn và ưu thế độc đáo của công tác tuyên truyền tư tưởng.
Thứ nhất là phục vụ đắc lực cho đại cục công tác của đảng và quốc gia. Chiến tuyến tuyên truyền tư tưởng sẽ giữ vững cho sự suy xét đại cục, hành động trong đại cục, kinh nghiệm lịch sử cho thấy, công tác tuyên truyền tư tưởng là một công tác cực kỳ trọng yếu. Hiện nay hoàn cảnh dư luận quốc tế biến hóa sâu sắc, tình thế của lĩnh vực hình thái ý thức khó phân và phức tạp, ý thức tư tưởng xã hội ngày càng đa dạng hóa, công tác tuyên truyền tư tưởng tuyệt đối không phải là có cũng được mà không có cũng không sao, mà là không thể thay thế. Là người làm công tác tuyên truyền tư tưởng, chúng ta nhất định phải nhận thức rõ giá trị đặc thù của công tác tuyên truyền tư tưởng, tỉnh táo nhìn nhận sứ mệnh quan trọng mà mình đang gánh vác, không ngừng tăng cường ý thức chính trị, ý thức đại cục, ý thức trách nhiệm, nắm vững quyền chủ động trong công tác tuyên truyền tư tưởng. Phải kiên trì dùng yêu cầu của thời đại để nhìn rõ công tác tuyên truyền tư tưởng, sáng tạo ra quan niệm mới, sáng tạo ra nội dung mới, sáng tạo ra hình thức mới, sáng tạo ra phương pháp mới, sáng tạo ra thủ đoạn mới, cố gắng thể hiện tính thời đại, nắm chắc tính quy luật, làm giàu tính sáng tạo, ở khởi điểm mới khai sáng ra cục diện mới của công tác tuyên truyền tư tưởng. "
Tiếu Nguyên Bình liên tiếp nhiều như vậy, cầm lấy cốc nước uống một ngụm.
Cừ Thánh Minh ở bên cạnh có chút không biết phải nói gì, hôm nay là nghi thức ký hợp đồng quyền đưa tin tuyên truyền vận hội tỉnh, Tiếu Nguyên Bình đã quên mất thể dục thể thao rồi, đặc biệt trình bày tầm quan trọng của công tác tuyên truyền, có điều Tiếu Nguyên Bình này có chút cứng nhắc, làm việc rất nghiêm túc, vả lại người ta là thường ủy tỉnh, khi lên tiếng, người khác cũng không tiện ngắt lời.
Sau khi Tiếu Nguyên Bình nói xong tầm quan trọng của công tác tuyên truyền, cuối cùng quay lại đề tài thể dục thể thao: "Vận hội tỉnh là sự kiện bốn năm một lần của tỉnh Bình Hải chúng tôi, lần này tôi tới Nam Tích, tham quan bộ mặt thành phố của Nam Tích, tham quan trung tâm thể dục mới của Nam Tích, các sân thi đấu của vận hội tỉnh, sự tham quan lần này đã để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc, tôi nhìn thấy một Nam Tích khác hẳn với trước đây, nhìn thấy Nam Tích đã thay đổi, nhìn ra được quần thể cán bộ thành phố Nam Tích rất nghiêm túc làm công tác, vận hội tỉnh được tổ chức tại Nam Tích, không phải chuyện của riêng Nam Tích, vận hội tỉnh thuộc Bình Hải, mỗi một thành viên của Bình Hải chúng ta đều phải coi vận hội tỉnh là chuyện của mình để làm. người làm công tác tuyên truyền chúng ta phải đứng mũi chịu sào, tạo thế trước cho vận hội tỉnh lần này, lợi dụng ưu thế truyền thông của chúng ta, lợi dụng tài nguyên tuyên truyền của chúng ta, khiến vận hội tỉnh khắc sâu vào lòng người, tranh thủ để mỗi một người dân tỉnh Bình Hải đều tham dự vào sự kiện thể dục thể thao lần này!"
← Ch. 0715 | Ch. 0717 → |