Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0784

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0784: Thái tử tụ hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Phùng Cảnh Lượng nói: "Cho dù tôi quyết định đầu tư, tiền trên tay tôi ném vào nội thành mới của Đông Giang các anh cũng không tạo nên nổi bọt sóng gì, tôi đối với quy hoạch của các anh tuy rằng không biết, nhưng tôi biết nội thành mới tuyệt đối không phải là là một hai trăm triệu là có thể xây xong, muốn thu lợi, nhất định phải đầu tư lớn, nói cách khác phải là một nhóm người tiến hành đầu tư. Kinh thành có một nhóm, mọi người trao đổi tin tức với nhau, bàn luận kinh tế, cứ một đoạn thời gian đều sẽ tụ hội, mời một số khách quý tới toạ đàm, chủ nhiệm Trương, thứ sáu này chúng tôi có một tiệc rượu, anh chuẩn bị một chút, tôi mời anh tới, nói chuyện về nội thành mới của Đông Giang các anh. "

Trương Dương nói: "Tham dự tiệc rượu là loại người nào?"

Phùng Cảnh Lượng cười nói: "Đều là người của kinh thành, chính là Thái tử đảng mà mọi người thường nói, cái hội này rất khó vào, hội phí hàng năm tới hai mươi vạn đó. "

Trương Dương nghe vậy liền cả kinh, đề nghị này của Phùng Cảnh Lượng khá tốt, đám Thái tử đảng này đều là hạng nhân vật có quyền thế có tiền, nếu mình có thể khiến họ động tâm, đừng nói là bốn tỷ, cho dù là hấp dẫn cả mấy chục tỷ tiền vốn cũng không thành vấn đề.

Phùng Cảnh Lượng nói: "Chuyện này tôi trước tiên phải báo với họ đã, anh chuẩn bị một chút đi, tiệc rượu tổ chức tại sảnh yến hội tại tầng cao nhất của nhà hàng Thế Kỷ Mới, bảy giờ rưỡi chiều thứ sáu, đúng rồi, tìm một bạn gái xinh đẹp, kiếm một chiếc xe sang, tới tham gia loại tụ họp này đều là những người lái xe không dưới trăm vạn đâu. " Ý của Phùng Cảnh Lượng rất rõ ràng, chiếc xe của ban trú kinh mà Trương Dương lái đến rất là mất mặt. Nói xong y lại bật cười: "Anh và Hà tiên sinh quen nhau thân như vậy, mượn chiếc Bentley số lượng hạn chế của ông ta dùng chắc không có vấn đề gì, về phần bạn gái, anh nếu không có người thích hợp thì tôi để Tiền Dĩnh cho anh mượn.

Trương đại quan nhân nghĩ thầm, bạn gái thì tôi cũng không thiếu, hắn nhếch môi cười nói: "Đi một mình không được à?"

Phùng Cảnh Lượng nói: "Vũ hội mà không có bạn gái thì anh định cướp bạn gái của người khác à?"

Trương Dương nói: "Cũng có chút đạo lý đấy!"

Hà Trường An không ở trong nước, trước mắt đang tới bãi biển Bahamas, thuận tiện dẫn cả con gái mà cháu nội đi hưởng thụ. Trương Dương gọi điện thoại cho y đề xuất chuyện mượn xe, Hà Trường An nghe nói hắn muốn tham gia tụ hội Thái tử đảng của kinh thành, không khỏi bật cười, y đương nhiên biết chuyện của đám Thái tử đảng này, có điều chiếc Bentley số lượng hạn chế của y không ở kinh thành, Hà Trường An bảo hắn trực tiếp tới nhà của y ở kinh thành lái chiếc Lamborghini mới mua mà đi, xe đó vừa lấy không lâu, bởi vì lúc hàng tới y đang ở nước ngoài, cho nên tới giờ vẫn chưa lái lần nào. Theo lời của Hà Trường An, lái chiếc xe thể thao tới thì thích hợp hơn, xe Bentley tuy rằng đủ sang nhưng lại không mốt.

Sau khi xong chuyện xe cộ, Trương Dương bắt đầu cân nhắc mời ai đi theo mình đây, người đầu tiên hắn nghĩ tới là Trần Tuyết, với tính tình của Trần Tuyết mười phần sẽ không đáp ứng cùng hắntới loại trường hợp này, nghĩ đến đôi mắt lạnh như băng của Trần Tuyết, Trương Dương lập tức tự biết rút lui, sau đó nhớ tới Tra Vi, cô nàng này rất thích hợp, có điều cô ta trước mắt không ở kinh thành. Lệ Phù? Lệ Phù có thân phận Quốc An, Trương Dương cũng không muốn dính dáng nhiều tới phía Quốc An, chi còn lại có Cố Dưỡng Dưỡng, nhưng Cố Dưỡng Dưỡng là em vợ của hắn, hơn nữa Cố Dưỡng Dưỡng đối với hắn yêu thắm thiết, dây dưa càng nhiều chẳng phải là càng khiến cô ta lún càng sâu ư? Trương Dương nghĩ tới nghĩ lui, mình không ngờ không có bạn gái thích hợp, sớm biết như vậy chẳng thà đáp ứng Phùng Cảnh Lượng cho mình mượn dùng Tiền Dĩnh.

Trương Dương nghĩ tới nghĩ lui, vẫn lấy hết dũng khí gọi điện thoại cho Trần Tuyết, Trần Tuyết nghe nói là đi tham gia tụ hội, lập tức cự tuyệt: "Tôi không thích với loại trường hợp này, anh hay là tìm người khác đi. "

Trương Dương nói: "Nhưng... "

Trần Tuyết nói: "Thật đấy, loại chuyện này đừng tìm tôi, anh nếu có thời gian, thứ bảy tới biệt viện Hương Sơn một chuyến, tôi có chuyện quan trọng tìm anh. "

Trương đại quan nhân nghe cô ta kiên quyết như vậy thì chỉ có thể từ bỏ, cuối cùng hắn vẫn gọi điện thoại cho Cố Dưỡng Dưỡng.

Cố Dưỡng Dưỡng nghe nói Trương Dương tới kinh thành, hơn nữa muốn mời cô ta đi tham gia vũ hội, vui mừng vô cùng, nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của Trương Dương.

Trương Dương nói: "Vậy, thứ sáu anh tới đón em trước, dẫn em đi mua một bộ đồ thích hợp, nghe nói tham gia tụ hội của đám Thái tử đảng này rất phiền toái, ăn mặc cũng phải chú ý, nếu không thì cái đám đó sẽ dùng mắt chó nhìn người. "

Cố Dưỡng Dưỡng cười nói: "Được, em sẽ nghe lời anh!"

Trương đại quan nhân nghe thấy câu này cứ cảm thấy sao sao đó.

Buổi chiều thứ sáu, Trương Dương tới nhà Hà Trường An lấy chiếc Lamborghini đó, lái xe từ trong gara lái chiếc xe thể thao màu tím đó ra, Trương Dương đặc biệt nhìn công tơ mét, còn chưa tới năm mươi, lái xe đưa cái chìa khóa cho Trương Dương, không quên dặn dò: "Xe này Hà tiên sinh cũng chưa từng lái, có động cơ rất mạnh, từ 0 gia tốc tới 100 km/h chỉ cần có 3. 95 giây, tốc độ cao nhất là 300km/h, thân xe đều làm bằng hợp kim a-lu-min, nhằm hạ thấp trọng lượng của xe... "

Trương Dương cười nói: "Dong dài quá!" Hắn đã ngồi vào bên trong xe, cầm tay lái, cảm giác mỗi một tế bào trong thân thể đều đang nhảy lên, xe đẹp và mỹ nữ là hai thứ có thể kích thích đàn ông nhất.

Lái xe nói: "Trương tiên sinh, ngài lái kiềm chế một chút..."

Trương Dương cười ha ha, nói: "Yên tâm đi, tôi dùng vài ngày thôi, chú Hà nói, để tôi giúp chú ý ma hợp một chút!"Trương đại quan nhân khởi động máy, giậm chân ga, thân thể đột nhiên dán sát vào ghế dựa, thành ôn này phanh gấp lại, thật sự có chút không quen, lái xe đứng ở phía sau nhìn với ánh mắt đầy bất đắc dĩ, dù sao Hà Trường An cũng không quan tâm, đưa xe mới cho thằng ôn này phá, thôi kệ mẹ nó đi.

Trong tiếng động cơ gầm rú, Lamborghini lái tới đường cái của kinh thành, lái một chiếc Lamborghini Ma Quỷ màu tím đi trên đường của kinh thành không phải là một chuyện dễ dàng, giống như đàn violon xen cộng hưởng với hệ thống bài khí không ngừng diễn tấu ra âm thanh đầy cảm tính mà lại sôi sục, khiến cho người ta nhiệt huyết mênh mông, Trương Dương cần thời gian để thích ứng với tính năng của xe, hắn thong thả chạy trên đường cái ở kinh thành, người đi đường quay đầu về phía phát ra thanh âm, các lái xe thì trợn trừng mắt nhìn con quái vật đang di động này, thanh âm từ nắp động cơ phát ra đã phá vỡ sự yên tĩnh vốn có trên đường. Song lúc này Trương đại quan nhân chỉ chú tâm lái về phía trước. Người đi trên đường không ngừng nghị luận về người đang lái chiếc xe này, thỉnh thoảng lại lộ ra vẻ mặt hâm mộ, các cô gái thì nhảy lên nhảy xuống, cảm thụ sự táo báo và chấn hám do chiếc Lamborghini Ma Quỷ này dẫn tới.

Hành trình của bộ ly hợp vô cùng ngắn, lực độ của góc cứng khiến động tác đạp ga cần rất nhiều sức, động tác tiến thoái đúng chỗ cần khảo nghiệm cơ nhục của cánh tay trái, chiếc xe này thật sự là quá cá tính, theo tốc độ nhanh hơn, Trương Dương cảm thấy cây cối ở bên đường lướt qua người hắn như bay.

Ô tô giống như một con trâu đực gầm gừ trầm thấp, nhưng xe lái tới ngã tư đường của kinh thành thì rõ ràng không thể phát huy năng lượng của nó, sau khi tiến vào đường của trường cao đẳng, mật độ xe và người đi đường rõ ràng giảm bớt, Trương đại quan nhân giậm mạnh chân ga, tốc độ xe trong khoảng thời gian ngắn đã lên tới gần 100km, đáng tiếc là không đợi hắn tiếp tục tăng tốc thì đã tới trước cửa trường.

Trương đại quan nhân dừng xe lại, xung quanh vù một cái có cả đám sinh viên ùa lên, cả đám chưa bao giờ được nhìn thấy chiếc xe thể thao đẹp như vậy, luôn miệng bình phẩm từ đầu đến chân.

kéo cửa lên, Trương đại quan nhân đi xuống, nhìn thấy Cố Dưỡng Dưỡng đang đứng ở cửa nhìn, cô ta rõ ràng không ngờ Trương Dương lại lái một chiếc Lamborghini sang như vậy tới đón cô ta, nhìn thấy Trương Dương, Cố Dưỡng Dưỡng bật cười, cô ta đi về phía Trương Dương, lúc này tất cả mọi người đều biết chiếc Lamborghini này đến là để đón Cố Dưỡng Dưỡng.

Trong ánh mắt hâm mộ hoặc ghen tị, Cố Dưỡng Dưỡng đi lên ô tô, Trương Dương cười nói: "Thắt dây an toàn vào!"

Cố Dưỡng Dưỡng mặt hơi đỏ lên, cô ta nói khẽ: "Anh sao lại lái một chiếc xe thể thao sang thế tới đây?"

Trương Dương nói: "Buổi tối đi tham gia tụ hội của đám Thái tử đảng đó, không khệnh khạng thì không được, đi, anh dẫn em đi mua quần áo. "

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Thật sự phải đi à?"

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, hôm nay để anh trả!"

Buổi chiều hôm ấy Trương đại quan nhân mất hơn bảy vạn đồng, cũng may là thằng ôn này có chút tích góp, bằng không thì không thể nào chịu được, Cố Dưỡng Dưỡng cầm bộ trang phục dạ hội đó, có chút thẹn thùng nói: "Không mặc hở hang như vậy thì không được à?"

Trương Dương nói: "Đây là bộ kín nhất rồi đấy, thật sự không hiểu, quần áo dạ hội đều hở hang vậy à?"

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Nếu để cha em nhìn thấy em mặc thế này, kiểu gì cũng mắng chết em!" Nói xong cô ta bật cười khanh khách: "Trương Dương, vì anh em phá lệ một lần. "

*****

Trương Dương lúc này mới nhớ tới một chuyện, hôm nay Cố Dưỡng Dưỡng ngay cả một tiếng anh rể cũng không chịu gọi, mà ngay cả là anh Trương cũng không gọi, chỉ gọi thẳng tên hắn. Trương Dương nói: "Em sao trực tiếp gọi tên của anh vậy?"

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Về sau em sẽ luôn gọi anh như vậy. "

"Không có chút lễ phép nào cả!"

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Anh đã đính hôn với Sở Yên Nhiên rồi, không còn là anh rể của em nữa, gọi anh là anh Trương thì luôn cảm thấy không hay bằng trực tiếp gọi tên của anh, tránh để cả ngày anh coi em là trẻ con, sau này cũng tránh tạo thêm phiền phức cho anh. "

Trương Dương nói: "Đây cũng gọi là lý do à?"

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu.

Trương Dương dẫn Cố Dưỡng Dưỡng tới KFC ăn đồ ăn nhanh, đây là yêu cầu của Cố Dưỡng Dưỡng, lễ hội hôm nay bắt đầu vào bảy giờ rưỡi, mà chắc loại tụ hội này là ăn đồ lạnh, không có gì ngon cả.

Trương đại quan nhân đối với tụ hội hôm ấy vẫn rất coi trọng, hắn tới khách sạn kinh đô Kỳ Nguyên mới đặt một phòng, cái này là để tiện cho Cố Dưỡng Dưỡng thay quần áo, tuy rằng ban trú kinh Bình Hải có chỗ, nhưng Trương Dương không muốn chuyện này để ban trú kinh biết, bọn họ nếu, biết chỉ sợ không tới một ngày, cả Bình Hải đều sẽ biết.

Cố Dưỡng Dưỡng đổi sang bộ quần áo dạ hội màu đỏ, khoác thêm một chiếc áo mỏng, mặc lễ phục dạ hội cũng phải xem thời tiết, hơn nữa hiện tại đã là tháng mười một, buổi tối đã bắt đầu lạnh.

Khi Trương đại quan nhân lái chiếc Lamborghini màu tím tới cửa khách sạn kỷ nguyên mới, lúc này mới ý thức được chiếc xe này không phải quá bắt mắt, bãi đỗ xe của kỷ nguyên mới tối hôm đó quả thực thành hội chợ của xe sang thế giới, Ferrari, Lamborghini, Porche, Bentley, BMW, bình thường trên đường cơ hồ không thấy được một chiếc đều xuất hiện ở đây, Trương Dương không ngờ còn nhìn thấy một chiếc Lamborghini giống của mình, có điều là xe màu cam.

Cố Dưỡng Dưỡng nói khẽ: "Tới tham gia tụ hội đều là loại người nào vậy?"

Trương Dương nói: "Thái tử có quyền thế nhất kinh thành, đều là nhân vật như Kiều Bằng Cử ấy. "

Trước khi Trương Dương xuống xe nhận được điện thoại của Phùng Cảnh Lượng, y cũng đã đến bãi đỗ xe, Trương Dương nói vị trí của hắn, sau đó mở cửa xe, Cố Dưỡng Dưỡng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, động tác này khiến bộ ngực thanh xuân của cô ta rõ ràng nhô lên trước. Trương đại quan nhân lúc này mới phát hiện dáng người của Cố Dưỡng Dưỡng thì ra phát dục lại đẹp như vậy, thằng ôn này lập tức ý thức được mình đã nảy sinh ý niệm xấu trong đầu, người ở trước mặt này vẫn là em vợ của mình, nói sao cũng không được có những ý nghĩ không an phận với cô ta.

Cố Dưỡng Dưỡng cởi áo khoác, Trương Dương rất thân sĩ mở cửa cho cô ta, cái váy đỏ này của Cố Dưỡng Dưỡng để lộ phần lưng, vai thơm và phần lưng có đường cong dụ người lộ ra ngoài, bước xuống xe, Trương đại quan nhân trước tiên nhìn tới ngây ngốc, tuy hắn đã nhìn ở cửa hàng, nhưng hiện tại tiếp xúc gần, Cố Dưỡng Dưỡng thật sự là đẹp tới mức khiến cho người ta ngưng thở.

Xe thể thao của Trương đại quan nhân tuy rằng không được tính là sang nhất, nhưng bạn gái tuyệt đối là một trong những người xinh đẹp nhất.

Phùng Cảnh Lượng từ trong một chiếc xe thể thao Porche đi tới, bại gái mà y dẫn tới không phải là Tiền Dĩnh mà là vợ y, con gái của một bộ trưởng bộ nào đó.

Phùng Cảnh Lượng cười ha ha đi tới trước mặt Trương Dương, y liếc qua Cố Dưỡng Dưỡng, chậc chậc khen: "Xe sang người đẹp, chủ nhiệm Trương, ngài vừa ra tay đã muốn lật tung cả hội Thái tử kinh thành à!"

Trương đại quan nhân cười nói: "Tôi cũng muốn vậy lắm, nhưng rất tiếc là tôi không có năng lực đó. "

Phùng Cảnh Lượng rất lịch sự giới thiệu vợ hắn với Trương Dương, Trương Dương cũng giới thiệu Cố Dưỡng Dưỡng cho bọn họ, có điều không giới thiệu xuất thân của Cố Dưỡng Dưỡng.

Vợ chồng Phùng Cảnh Lượng liếc một cái là nhìn ra Cố Dưỡng Dưỡng khẳng định xuất thân danh môn, con gái gia đình bình thường tuyệt đối không có loại khí chất này của cô ta.

Bọn họ đi thang máy lên của khách sạn kỷ nguyên mới.

trong sảnh hội nghị của tầng cao nhất, tất cả đều đã được bao, người ngoài tuyệt đối miễn vào, Trương Dương là nhờ được Phùng Cảnh Lượng đặc biệt mời mới có cơ hội tới địa phương này.

Cố Dưỡng Dưỡng khoác tay Trương Dương, hai người vừa tiến vào hiện trường tiệc rượu đã hấp dẫn được sự chú ý của mọi người, Trương Dương lúc này mới hiểu được vì sao Phùng Cảnh Lượng đã đặc biệt dặn dò hắn phải dẫn bạn gái theo cùng, có một bạn gái xinh đẹp trong trường hợp xã giao như thế này là cực kỳ quan trọng, không cần tiêu phí quá nhiều tinh lực cũng có thể hấp dẫn được sự chú ý của mọi người.

Trương Dương từ trong đám người tìm được mấy khuôn mặt quen thuộc, Vương Học Hải dẫn một vị mỹ nữ đang nói chuyện phiếm với mấy người, cách đó không xa còn có người trẻ tuổi đang có chút kinh ngạc nhìn hắn, chính là Lương Khangmà một trong Tam công tử của kinh thành, cùng đi với hắn là Cơ Nhược Nhạn, quản lí với Thái Hồng.

Lương Khang rất kỳ lạ vì Trương Dương xuất hiện ở đây, trong mắt hắn Trương Dương vốn không thuộc giới này.

Phùng Cảnh Lượng mời Trương Dương tới cũng không cần phải có sự đồng ý của mọi người, người khởi xướng tụ hội này sớm nhất là Chu Hưng Quốc, gã cũng là một trong Tam công tử của kinh thành, tuổi trong đám Thái tử kinh thành này cũng là lớn nhất, năm nay đã ba mươi lăm tuổi, làm sinh ý than đá, ở nội mông Sơn Tây có rất nhiều mỏ quặng, cha gã là một trong các thường ủy, Chu Hưng Quốc làm người lão luyện thành thục, trong giới này cũng rất có uy vọng, là lão đại hoàn toàn xứng đáng trong cảm nhận của mọi người.

Phùng Cảnh Lượng giới thiệu Trương Dương cho Chu Hưng Quốc quen, Chu Hưng Quốc dáng người không cao, nhưng lộ ra vẻ vô cùng săn chắc, hai mắt sáng ngời hữu thần, gã cười cười bắt tay với Trương Dương: "Trương Dương, tôi nghe Cảnh Lượng nhắc tới anh rất nhiều lần rồi, !"

Trương Dương cười nói: "Chu tiên sinh đối với tôi mà nói mới là như sấm bên tai, từ lâu đã muốn kết bạn với anh, đáng tiếc là không cơ hội thích hợp. " Hắn đang chuẩn bị giới thiệu Cố Dưỡng Dưỡng với Chu Hưng Quốc thì nghe thấy Cố Dưỡng Dưỡng nói khẽ: "Anh Hưng Quốc!" Không ngờ Chu Hưng Quốc và Cố Dưỡng Dưỡng lại quen nhau rồi.

Chu Hưng Quốc cười nói: "Dưỡng Dưỡng cũng tới à, sức khỏe của chú Cố thế nào rồi?"

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu nói: "Rất tốt. "

Trương Dương đoán quan hệ của Cố Doãn Tri và cha của Chu Hưng Quốc không tồi, trước đây hắn lại không có nghĩ tới chuyện này, Cố Doãn Tri đảm nhiệm chức bí thư tỉnh ủy Bình Hải nhiều năm, ông ta trong cao tầng khẳng định có không ít quan hệ.

Chu Hưng Quốc lại dẫn kiến Trương Dương với mấy bằng hữu chung quanh, một trong Tam công tử của kinh thành Từ Kiến Cơ, hiện tại đang làm nhà đất, là tổng tài tập đoàn Kiến Cơ, về phần Lương Khang, Trương Dương đã biết từ trước rồi.

Lương Khang dẫn Cơ Nhược Nhạn đi tới, hắn cười nói: "Dây không phải là chủ nhiệm Trương ư! Tới kinh thành lúc nào vậy, sao không nói với tôi một tiếng. "

Trương Dương cười nói: "Lương tổng bận quá, tôi không dám quấy rầy ngài!"

Cơ Nhược Nhạn cười cười thân mật với Trương Dương, là bạn gái của Lương Khang, cô ta hôm nay cũng không thích hợp nói quá nhiều.

Tam công tử của Kinh thành tề tụ ở một nơi, ba người bọn họ là người nổi tiếng nhất trong cái giới này, Tam công tử cũng chỉ là ngoại giới đặt cho họ, bản thân bọn họ cũng không ủng hộ.

Chu Hưng Quốc đi tới đài chủ tịch nói vài câu, Phùng Cảnh Lượng nói khẽ với Trương Dương: "Đợi lát nữa sẽ an bài cho anh lên phát biểu, anh giới thiệu tình huống của nội thành Đông Giang mới nhé. "

Trương Dương gật đầu.

Sau khi Chu Hưng Quốc phát biểu ngắn gọi, liền mỉm cười nói với mọi người: "Tối nay chúng tôi đặc biệt mời tới một vị khách quý, tổng chỉ huy của bộ chỉ huy xây dựng nội thành mới, chủ nhiệm hội quản ủy nội thành mới Đông Giang - Trương Dương, tiếp theo chúng tôi hoan nghênh anh lên giới thiệu một chút về nội thành mới của Đông Giang, tin rằng đây sẽ là một cơ hội hiếm có. " Chu Hưng Quốc đương nhiên biết Trương Dương chỉ là phó chức, mục đích gã giới thiệu như vậy là để khiến mọi người coi trọng Trương Dương hơn.

Mục đích mà đám Thái tử gia này ở cùng một chỗ cũng không phải đơn thuần là để đấu xe sang, so mỹ nữ, ý nghĩa chân chính của loại tụ hội này là để trao đổi tin tức với nhau, thông qua sự trao đổi và tham thảo của bọn họ, có thể thấy rõ được tình thế phát triển trong nước, cùng với tình trạng kinh tế nước ngoài, có điểm đầu tư tốt, mọi người sẽ cùng tham dự đầu tư, Phùng Cảnh Lượng lần này coi như đã dẫn Trương Dương tới đúng chỗ.

Trương Dương đi lên bục chủ tịch, phía dưới vang lên tiếng vỗ tay lịch sự, Trương Dương mỉm cười chào hỏi mọi người: "Các vị tiên sinh, thưa quí ông quí bà, rất vinh hạnh có thể có được cơ hội trao đổi trực tiếp với mọi người, tôi đầu tiên xin được giới thiệu một chút về mình, tôi tên là Trương Dương, nam, hai mươi bảy tuổi, cán bộ quốc gia, cho nên bài phát biểu của tôi có thể sẽ mang theo một số nguyên tố của báo cáo công tác chính phủ theo thói quen, xin mọi người hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt. "

Phía dưới vang lên tiếng cười thiện ý.

Trương Dương nói: "Chư vị ở đây đều là hành gia làm kinh tế, làm buôn bán và đầu tư, cho nên tôi cũng không cần làm tổng thuật quá nhiều, tôi chỉ đơn giản giới thiệu tình huống của nội thành mới Đông Giang một chút với mọi người. "

Nhìn Trương Dương phát biểu trên bục, Lương Khang bĩu môi khinh thường, hắn nhìn nhìn Cơ Nhược Nhạn bên cạnh, phát hiện đôi mắt đẹp của Cơ Nhược Nhạn đang rất chuyên chú nhìn chằm chằm vào Trương Dương, tản mát ra thần thái khác thường, giống như đang nhìn tình nhân trong lòng của cô ta vậy, Lương Khang trong lòng rất không thoải mái, tuy rằng hắn cảm thấy Cơ Nhược Nhạn có thể là đang cố ý giả vờ, cố ý khơi mào sự phẫn nộ trong lòng mình, nhưng hắn vẫn rất khó chịu. Tay hắn đặt lên lưng Cơ Nhược Nhạn nói khẽ: "Hắn cũng biết nghĩ biện pháp nhỉ, không ngờ lại chạy đến đây lôi kéo đầu tư. "

*****

Cơ Nhược Nhạn nói: "Anh không thể phủ nhận, tài ăn nói của hắn quả thực rất tốt. "

Lương Khang nói: "Nói có tốt hơn nữa thì cũng chỉ là lý luận suông, xây một nội thành mới nào có dễ dàng như vậy? Người tới đây đều chú trọng kiếm tiền nhanh gọn, ai có kiên nhẫn lâu như vậy mà đi đầu tư trường kỳ?"

Cơ Nhược Nhạn không nói gì, một gã thanh niên hơn hai mươi tuổi đi tới bên cạnh Lương Khang, hắn tên là Trần An Bang, là con trai của phó bộ trưởng bộ ngoại giao Trần Toàn, trong giới này thuộc loại tuổi khá nhỏ. Sau khi học nhiều năm ở Mỹ thì về nước làm ngành bưu điện, cũng giành được một khoản đầu tư phiêu lưu của nước ngoài, làm một trang web có tính tổng hợp, trước mắt tình trạng đưa vào hoạt động rất tốt, tài phú của Trần An Bang tất nhiên là tăng như lăn cầu tuyết, cũng là một dạng nổi trội trong giới này.

Trần An Bang và Lương Khang rất thân nhau, hắn đi tới bên cạnh Lương Khang, nói: "Anh Khang, cô gái đó là ai vậy?" Hắn chỉ chỉ vào Cố Dưỡng Dưỡng đang một mình đứng đó nghe Trương Dương phát biểu.

Lương Khang mỉm cười nói: "Bạn gái của Chủ nhiệm Trương, tôi cũng không quen, có điều rất xinh đẹp. "

Cơ Nhược Nhạn liếc Cố Dưỡng Dưỡng một cái: "Con gái út của tiền bí thư tỉnh ủy tỉnh Bình Hải Cố Doãn Tri, chị gái Cố Giai Đồng của cô ta hình như từng có một đoạn tình cảm với Trương Dương, về sau Cố Giai Đồng bị người ta bắt cóc không biết tung tích, Trương Dương liền truy nhận Cố Giai Đồng làm vợ, chuyện này rất nhiều người đều biết, phải nói Cố Dưỡng Dưỡng là em vợ của hắn mới đúng. "

Trần An Bang nói: "Cô ta và hắn có phải là... "

Cơ Nhược Nhạn lắc đầu nói: "Chắc không phải vậy đâu, cô gái này rất đơn thuần, Trương Dương cũng đã đính hôn, vợ chưa cưới của hắn là Sở Yên Nhiên, con gái của tỉnh trưởng Bình Hải Tống Hoài Minh, là chưởng môn nhân đương nhiệm của tập đoàn tài chính Benin nước Mỹ. "

Cơ Nhược Nhạn nắm rất rõ về tư liệu của Cố Dưỡng Dưỡng, kể lại răm rắp.

Trần An Bang nói: "Vậy tôi chẳng phải là vẫn có cơ hội ư?"

Lương Khang cười nói: "An Bang, anh tốt nhất đừng đi chọc cô ta, tên Trương Dương này không dễ đối phó đâu. " Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng hắn lại muốn nhìn thấy Trần An Bang đi trêu chọc Trương Dương, Lương Khang đối với Trương Dương thủy chung canh cánh trong lòng.

Trần An Bang nói: "Hắn là cái thá gì? Không phải chỉ là một cán bộ cấp ban nho nhỏ thôi ư?"

Lương Khang nói: "Phó thủ tướng Văn là cha nuôi của hắn đấy!"

Trần An Bang nói: "Anh nói vậy thì tôi biết rồi, thì ra đứa con nuôi mà bác Văn nhận chính là hắn. " Hắn từ trong khay của nhân viên phục vụ cầm hai chén, bước về phía Cố Dưỡng Dưỡng.

Lương Khang thở dài nói: "Người trẻ tuổi chính là tâm cao khí ngạo như vậy đấy. "

Cơ Nhược Nhạn nói: "Em sao cảm thấy giống như là sắp xảy ra chuyện vậy nhỉ?"

Lương Khang nói: "Thằng ôn An Bang này cưa gái cũng rất có nghề, anh nghe nói, con gái mà hắn nhìn trúng chưa từng thất thủ đâu. "

Cơ Nhược Nhạn cười cười không nói gì.

Trần An Bang tới trước mặt Cố Dưỡng Dưỡng, rất phong độ cười cười, đưa cho Cố Dưỡng Dưỡng một ly rượu vang, Cố Dưỡng Dưỡng rụt rè cười nói: "Xin lỗi, tôi không biết uống rượu!"

Trần An Bang gật đầu, hắn gọi nhân viên phục vụ tới, trả lại chén rượu, cầm một ly nước chanh.

Cố Dưỡng Dưỡng không tiện cự tuyệt, nhận lấy cốc nước chanh đó.

Trần An Bang nói: "Cố tiểu thư đang học ở kinh thành à?"

Cố Dưỡng Dưỡng gật đầu, ánh mắt vẫn chuyên chú nhìn Trương Dương.

Trần An Bang nói: "Bác Cố gần đây đang làm gì vậy?"

Nghe thấy hắn nhắc tới cha, Cố Dưỡng Dưỡng có chút tò mò có chút tò mò nhìn hắn một cái, nói khẽ: "Hưởng thụ cuộc sống đã về hưu. "

Trần An Bang nói: "Nhớ mấy năm trước, bác Cố có tới nhà của tôi làm khách, lúc đó, tôi vẫn còn đang học ở Mỹ... " Thằng ôn này rất gian xảo, kỳ thật hắn căn bản là đang biện tạo, mượn câu này để hấp dẫn sự chú ý của Cố Dưỡng Dưỡng, sau đó giới thiệu thân phận và bối cảnh của mình cho Cố Dưỡng Dưỡng biết, Cố Dưỡng Dưỡng tuy rằng trải đời chưa nhiều, nhưng vẫn có thể nhìn thấu dụng ý tiếp cận của Trần An Bang, trong trường hợp này, cô ta xuất phát từ lịch sự, không lập tức bỏ đi.

Vương Học Hải lưu ý Trần An Bang đang tiếp cận Cố Dưỡng Dưỡng, Trần An Bang trong giới này cũng là một hoa hoa công tử nổi danh, có điều hắn thừa dịp Trương Dương không có mặt, tiếp cận bạn gái của Trương Dương thì hình như không được lịch sự lắm, Vương Học Hải nói với Phùng Cảnh Lượng: "Tiểu Trần bệnh cũ lại tái phát rồi, anh đoán xem hắn liệu có chọc tức Trương Dương không?"

Phùng Cảnh Lượng hơi ngẩn ra, lúc này mới phát hiện Trần An Bang đang bắt chuyện với Cố Dưỡng Dưỡng, hắn và Trương Dương lúc trước quen biết nhau là vì Kiều Bằng Phi quấy rối Sở Yên Nhiên, bị Trương Dương ở Tử Kim các đánh cho một trận, tính tình của Trương Dương hắn biết rõ, Trần An Bang này rõ ràng không biết được sự lợi hại của hắn, Phùng Cảnh Lượng không khỏi nhíu mày, Trương Dương là hắn mời đến, hắn cũng không muốn tối nay xảy ra xích mích gì.

Lúc này Trương Dương phát biểu xong, từ trên bục đi xuống, hắn quay lại bên cạnh Cố Dưỡng Dưỡng, Cố Dưỡng Dưỡng cười tươi tắn, cầm cốc nước chanh đưa cho Trương Dương, Trương Dương uống một hớp lớn.

Trần An Bang cười nói: "Chủ nhiệm Trương, phát biểu rất hay!"

Trương Dương rất lịch sự cười cười với gã.

Trần An Bang nói: "Anh tới đây là muốn hấp dẫn đầu tư, nhưng anh hôm nay không hề nhắc tới khả năng được hồi báo, đối với một hạng mục không nhìn thấy hồi báo, anh cho rằng có thể khiến cho bao nhiêu người hứng thú?"

Trương Dương cười nói: "Tôi trước đó đã nói rõ rồi, phương diện buôn bán đầu tư không phải là nghề của tôi, mục đích tôi hôm nay tới đây chính là giới thiệu tình huống của nội thành mới Đông Giang cho mọi người biết, để mọi người trong lòng minh bạch, để mọi người tự mình tới đánh giá giá trị đầu tư của nội thành mới Đông Giang. "

Trần An Bang nói: "Nói một câu không khách khí, cá nhân tôi cho rằng nội thành mới Đông Giang không có bất kỳ giá trị đầu tư nào. "

Trương Dương hơi ngẩn ra, thái độ của Trần An Bang rất không hữu hảo.

Trương Dương vẫn giữ lịch sự: "Người khác nhau đối với mỗi chuyện cũng đều có nhận thức khác nhau, tôi không miễn cưỡng mỗi người đều công nhận tiềm lực phát triển của nội thành mới Đông Giang, đồng dạng lời nói của Trần tiên sinh cũng chỉ có thể đại biểu cho cái nhìn của cá nhân anh. "

Trần An Bang nói: "Tôi thấy anh hôm nay hình như đến nhầm chỗ rồi, trong giới này trên cơ bản đều là những người có thành tích trong các ngành các nghề, con người thì phân tầng lớp, làm sinh ý cũng vậy thôi, chúng tôi trong cái giới này nếu như tầm mắt chỉ nhìn vào những chuyện bé xíu trong nước, vậy thì sinh ý cũng không thể phát triển nhảy vọt, tôi xin đưa ra một ví dụ thỏa đáng nhé, nếu anh đứng trên vị trí của chúng tôi, một nông dân tới đây tuyên truyền với anh về đầu tư bãi nuôi lợn trong thôn họ, anh liệu có quan tâm không? Tuy rằng rất có khả năng kiếm tiền, nhưng trong chúng tôi liệu có ai có kiên nhận mà để hứng thú vào một chuyện có khả năng hồi báo cực thấp như vậy?" Những lời này của Trần An Bang tràn ngập hàm nghĩa công kích và châm chọc. Hắn và Trương Dương vốn không quen biết nhau, đương nhiên không nói tới là có xích mích gì, nhưng thất phu vô tội, hoài bích có tội, Trương Dương dẫn theo một bạn gái xinh đẹp như vậy tới đây, lập tức khiến Trần An Bang tự cho mình siêu phàm cảm thấy tâm lý mất bình hành, trong đối thoại của hắn và Trương Dương biểu hiện ra sự khắc bạc.

Trương Dương còn chưa nói gì thì Cố Dưỡng Dưỡng đã nghe không nổi nữa, cô ta trả lời lại một cách mỉa mai: "Chuyện trước khi chưa bắt đầu làm, ai có thể dự liệu được hồi báo trong tương lai của nó? trên thế giới này trước giờ chưa từng thiếu loại người nói như rồng leo, làm như mèo mửa, chỉ biết lý luận suông!"

Trần An Bang cười nói: "Cố tiểu thư đừng tức giận, tôi chỉ là luận sự thôi!" Hắn quay sang Trương Dương, nói: "Trương tiên sinh, tôn chỉ tụ hội của giới chúng tôi chính là để bù đắp cho nhau, có thể là anh lần đầu tiên tới đây nên vẫn chưa được quen thuộc. " Vẻ mặt của hắn tràn ngập vẻ khinh miệt, ở sâu trong lòng đối với Trương Dương là khinh thường, cho rằng Trương Dương chỉ là một tên thấy người sang bắt quàng làm họ.

Trương Dương mỉm cười nói: "Trần tiên sinh nói không sai, tôi lần đầu tiên tham gia loại tụ hội này, vốn cho rằng người tới đây đều là tinh anh xã hội trẻ tuổi đầy hứa hẹn, nhưng đến đây rồi mới phát hiện, ở đâu cũng là ngư long hỗn tạp, luôn luôn có một số người, hắc hắc... " Trương đại quan nhân dùng tiếng cười trào phúng để bỏ đi những lời nói phía sau.

Trần An Bang đương nhiên minh bạch Trương Dương là đang nói mình ở đây chỉ là chen vào cho đủ số, nhưng hắn lại không thấy vậy, Trần An Bang cho rằng mình bất kể là xuất thân hay là thành tựu đều có tư cách đứng ở chỗ này, nhưng Trương Dương thì không có tư cách đó, Trần An Bang cố ý nói: "Đích xác là vậy, Trương tiên sinh tốt nghiệp ở trường đại học nào?"

Trương Dương nói: "Anh đang tra hộ khẩu à?" Hắn đối với Trần An Bang đã có chút mất kiên nhẫn rồi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1276)