← Ch.0992 | Ch.0994 → |
Cao Liêm Minh nói: "Bí thư Trương, anh chính là anh ruột của tôi, thôi đừng vòng vo nữa, chúng ta có thể thẳng thắn thành khẩn một chút được không?"
Trương Dương nói: "Anh có thể nhờ Cao thính ở trường hợp công khai khen ngợi đồng chí Diễm Đông một chút không?"
Cao Liêm Minh ngây ra một thoáng, lập tức hiểu ý của Trương Dương, gã cười nói: "Anh à, anh cũng thâm lắm! Phía Bắc Cảng xử phạt cảnh cáo trong đảng Trình Diễm Đông, bên anh lại bảo cha tôi ở trước mặt mọi người khen ngợi hắn, đây không phải là khiến đám lãnh đạo Bắc Cảng mất mặt ư?"
Trương Dương nói: "Người ta không cho chúng ta mặt mũi, chúng ta còn cố kỵ gì tới tình cảm, không thể đánh lên mặt phải của chúng ta thì chúng ta giơ nốt mặt trái lên cho họ đánh được?"
Cao Liêm Minh nói: "Tôi chỉ có thể thử xem, lão gia tử nhà tôi tính khí thất thường lắm, ông ấy không nhất định sẽ đáp ứng. "
Trương Dương nói: "Tôi mặc kệ, anh nếu ngay cả việc nhỏ như vậy cũng không làm được thì chứng minh năng lực của anh quá kém, Tân Hải không cần loại giá áo túi cơm như anh. "
"Anh có ý gì hả!"
Trương đại quan nhân cười nói: "Huynh đệ à, anh tự suy nghĩ cho kỹ đi!"
Ô tô dừng lại ở nhà khách huyện ủy, Trương đại quan nhân chống gậy, chậm rãi xuống ô tô.
Cao Liêm Minh nhìn bóng dáng của hắn, căm giận nói: "Anh Hải Thiên, anh nói thử đi, hắn có ý gì hả?"
Thường Hải Thiên cười nói: "Lão đệ, không cần tôi nhắc nhở cậu chứ, thằng cha này có tiếng là lục thân không nhận đó!"
Mưa bên ngoài lớn hơn vừa rồi nhiều, Kiều Mộng Viện và Thường Hải Tâm đội mưa chạy tới cửa nhà khách.
Trương đại quan nhân tuy rằng xuống xe rất sớm, nhưng lại là người vào cửa muộn nhất, biết sao được, vết thương ở chân chưa lành, muốn đi nhanh cũng không đi nhanh được, cả đám người khi đi vào nhà khách thì gặp Hứa Song Kì vừa mới chiêu đãi khách xong, khách nhân được mở tiệc chiêu đãi chính là toàn thể thành viên của tổ công tác Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng, Nghiêm Chính và Trương Dương đi qua nhau, không ngờ không để ý đến hắn, bởi vì Hạng Thành đã đưa ra quyết định triệu hồi tổ công tác, Nghiêm Chính cho rằng chuyện này có liên quan tới Trương Dương, địch ý đối với hắn đã đạt tới cực hạn, Trương đại quan nhân cười cười, vị phó bí thư Ủy ban kỷ luật Bắc Cảng này lòng dạ cũng quá hẹp hòi rồi.
Nghiêm Chính không để ý tới Trương Dương, nhưng Hứa Song Kì không thể làm như không thấy, y cười cười đi đến trước mặt Trương Dương: "Bí thư Trương cũng đến ăn cơm à!"
Trương Dương gật đầu, nhìn ra sau, nói: "Tình huống gì vậy?"
Hứa Song Kì nói: "Là như thế này, tổ công tác đã điều tra xong rồi, ngày mai sẽ đi, cho nên chúng tôi an bài tiễn đưa cho bọn họ. "
Trương Dương nói: "Lại ăn không phải trả tiền à?"
Hứa Song Kì hắn nói như vậy thì bất giác có chút xấu hổ, nhìn nhìn chung quanh, rồi nói khẽ: "Bí thư Trương dù sao dù sao cũng là lãnh đạo thượng cấp chuyện lần này, anh thấy... "
Trương Dương nói: "Chúng ta không phải đã nói rồi ư? Trừ bữa ăn đón gió đầu tiên ra, nhưng phí dụng khác không được thiếu một đồng, chỉ có mấy cán bộ mà cứ phải đưa đi đón về mãi thế à?" Hắn chẳng những là nói đám người Nghiêm Chính, còn nói cả Hứa Song Kì.
Hứa Song Kì không nhịn được nói: "Bí thư Trương, bữa này chính phủ huyện chúng tôi giải quyết. "
Trương đại quan nhân nhìn Hứa Song Kì: "Chính phủ huyện không phải lấy tiền công ra trả à? Tôi nói này lão Hứa, quan niệm của anh có chút sai lầm đó!"
Hứa Song Kì nói: "Bí thư Trương, tôi ngay cả quyền mời bữa cơm cũng không có à?" Y ném lại câu đó rồi bước đi.
Trương đại quan nhân bật cười, thằng cha này tức giận rồi, không biết cao thấp sâu cạn gì cả, nơi này là Tân Hải, lão tử lập tức sẽ cho mày trắng mắt ra, tao cho mày bao nhiêu quyền thì mày mới có từng đó quyền.
Cao Liêm Minh thật sự truyền đạt ý tứ của Trương Dương tới chỗ cha, Cao Trọng Hòa nghe xong, không nói hai lời, bảo hắn đưa điện thoại cho Trương Dương,
Trương đại quan nhân đang bận uống rượu, Cao Liêm Minh vào phòng, đưa di động cho hắn: "Tìm anh đó, cha tôi!"
Trương Dương cũng không ngờ thằng ôn này hành động nhanh chóng như vậy, chỉ chốc lát đã gọi điện thoại cho Cao Trọng Hòa rồi, Trương Dương cầm điện thoại, đi đến trước cửa sổ rồi cười nói: "Chú Cao!"
Cao Trọng Hòa nói: "Hảo tiểu tử, tôi nếu không biểu dương Trình Diễm Đông thì cậu sẽ đá con tôi đi đúng không?"
Trương Dương cười nói: "Chú Cao, thế mà chú cũng tin à, hắn là huynh đệ của tôi, tôi nói đùa với hắn thôi. "
Cao Trọng Hòa nói: "Cậu sĩ diện, tôi không sĩ diện à? Cậu không ngờ dám đe dọa con tôi. "
Trương đại quan nhân cười nói: "Chú Cao, chú cho cháu mượn thêm một lá gan cháu cũng không dám, Liên Minh ở chỗ cháu sống không biết dễ chịu đến thế nào, công tác làm không tồi, ngoài công tác ra thì cũng không nhàn rỗi, cả ngày bu quanh những cô gái xinh đẹp. "
Cao Liêm Minh đang giỏng tai lắng nghe, nghe đến đây gã nổi cáu: "Anh nói hưu nói vượn, tôi... Tôi là loại người này ư?"
Cao Trọng Hòa ở Đầu kia điện thoại bật cười: "Có bản lĩnh thì cưa được một đứa mang về cho tôi xem nào. " Y không phải là tức giận thật sự, thở dài nói: "Trương Dương à, chuyện xảy ra ở chỗ các cậu tôi đã nghe nói rồi, chuyện sở trưởng sở quản xe nhảy lầu gây ảnh hưởng rất xấu, trên cuộc họp thường ủy, bí thư Tống đã đặc biệt nhắc tới chuyện này, người có trách nhiệm tương quan khẳng định sẽ bị truy cứu trách nhiệm, phía Ủy ban kỷ luật tỉnh đã bắt tay vào xử lý chuyện này rồi. "
Trương đại quan nhân mừng thầm trong lòng, những lời này của Cao Trọng Hòa có phải có nghĩa là Lưu Diễm Hồng đã bắt đầu hỗ trợ, muốn bắt bí thư Ủy ban chính pháp Chu Tường gánh vác trách nhiệm lần này không. Đây chính là điều mà Trương Dương muốn, nếu thực sự có thể được như ước nguyện, cũng là một chuyện tốt khiến người ta vui mừng.
Cao Trọng Hòa nói: "Trương Dương, hành vi lần này của Trình Diễm Đông quả thực đã phá hủy chế độ, cũng nên cho hắn một bài học. "
Trương Dương nói: "Chú Cao à, chuyện này đều là do tôi mà có, Diễm Đông chính là ái tướng của chú đó!"
Cao Trọng Hòa cười nói: "Cậu đừng có kéo tôi vào chuyện này, chẳng liên quan tí gì tới tôi cả, không phải là khen ngợi thôi ư? Gần đây trị an Tân Hải quả thực có chuyển biến tốt, nhưng phía Bắc Cảng tựa hồ so với trước đây còn kém hơn, nên khen ngợi tôi sẽ khen ngợi, nên phê bình thì phải phê bình!"
Những lời này của Cao Trọng Hòa chẳng khác nào cho Trương đại quan nhân một viên thuốc an thần, hắn liên tục cảm ơn.
Cao Trọng Hòa nói: "Làm cho tốt đi, chỉ cần làm việc thật sự, làm tốt công việc thì tôi sẽ vĩnh viễn là hậu thuẫn kiên cường cho các cậu. "
Hạng Thành thực sự cảm thấy hậu thuẫn của Trương Dương rất đáng sợ, cơ hồ ngay khi bọn họ làm ra xử phạt cảnh cáo trong đảng với Trình Diễm Đông, thính trưởng thính công an Bình Hải Cao Trọng Hòa trông một lần phát biểu công khai trong hệ thống công an đã ở trước mặt mọi người khen ngợi thành tích Trình Diễm Đông làm ra sau khi tới Tân Hải, đồng thời lại phê bình hiện trạng số lần phạm tội của thành phố Bắc Cảng chỉ lên chứ không xuống.
Đối với cùng một người, lãnh đạo thành phố Bắc Cảng và lãnh đạo tỉnh lần đầu tiên xuất hiện ý kiến bất đồng, khiến đám thường ủy Bắc Cảng này xấu hổ hơn là, xử phạt cảnh cáo trong đảng nhằm vào Trình Diễm Đông đã được phát xuống, nếu sớm biết Cao Trọng Hòa sẽ phát biểu như vậy, bọn họ có lẽ sẽ cân nhắc lại quyết định xử phạt này.
Trên cuộc họp thường ủy Thành phố Bắc Cảng âm vân mật bố, bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Bắc Cảng Trần Cương trước tiên báo cáo đại khái tình huống điều tra của tổ công tác Ủy ban kỷ luật ở Tân Hải, y cuối cùng tổng kết: "Tôi cho rằng bây giờ còn vẫn chưa đến lúc rút tổ công tác về, sự kiện Triệu Kim Khoa nhảy lầu vẫn chưa hoàn toàn điều tra rõ, hiện tại chỉ có thể nhận định là bị giết, bản thân hắn cũng tồn tại vấn đề tham ô nghiêm trọng, nhưng sau lưng hắn có phải còn có những hành vi phi phạm phát luật không? trong ban lãnh đạo Tân Hải có người nào có liên quan không? Rốt cuộc là ai giết hắn? Một loạt vấn đề mấu chốt này chưa được điều tra rõ, tổ công tác trong quá trình điều tra ở Tân Hải đã gặp không ít trở ngại và đối đãi không công bình, nhân viên tương quan của Tân Hải không phối hợp với tổ công tác điều tra, tôi cho rằng đây là nguyên nhân căn bản khiến tiến triển của tổ công tác gặp cản trở. " Trần Cương đối với Trương Dương oán hận chất chứa quá sâu, hơn nữa y thân là bí thư Ủy ban kỷ luật, bất bình cho tổ công tác cũng nằm trong dự kiến.
Ánh mắt mọi người đều nhìn Hạng Thành, rút tổ công tác về là quyết định của hắn.
Hạng Thành cầm một tập hóa đơn ném lên bàn: "Đây là hóa đơn tôi vừa mới nhận được, việc ăn ở của tổ công tác ở Tân Hải đều được ghi lại đầy đủ bên trên, trừ bữa tiệc đón gió mà phía Tân Hải chiêu đãi ra, bọn họ tổng cộng tiêu phí năm vạn tám ngàn đồng!"
Trần Cương có chút kinh ngạc, hắn bảo người khác đưa hóa đơn tới tay mình, nhìn từ đầu tới đuôi một lần, lập tức minh bạch khẳng định là Trương Dương làm trò.
Hạng Thành nói: "Tôi không rõ, quy cách mỗi bữa cơm của tổ công tác vì sao đều phải cao như vậy? Hả? Chúng ta phái ra tổ công tác là để điều tra, không phải để đi ăn ngon, các anh nhìn xem, bên trên ngay cả thực đơn cũng viết rõ ràng, năm người, mỗi bữa cơm đều gần hai mươi món đồ, phòng cũng là tiêu chuẩn cao nhất, thế là sao!"
*****
Trần Cương nói: "Đât căn bản chính là thủ tục, trước đây tổ công tác xuống đều là chính phủ địa phương phụ trách tiếp đãi, tiêu chuẩn đều là bọn họ định ra! Bọn họ chiêu đãi gì thì tổ công tác ăn cái đó!"
Hạng Thành nói: "Ai quy định người ta nhất định phải mời các anh? Tổ công tác xuống ăn, mặc ở, đi lại người ta phải bao hết, được ăn xuông uống xuông à?"
Tất cả thường ủy đều không nói gì, chuyện này mọi người trong lòng biết rõ, lãnh đạo thượng cấp tới đơn vị hạ cấp đi đó là nể mặt họ, lần nào không phải là tiếp đãi ngon lành, đã ai nghe thấy chuyện tính hóa đơn bao giờ đâu? Đây là một quy tắc mà mọi người ngầm công nhận, tuy rằng không có văn bản quy định rõ ràng, nhưng chỗ nào cũng đều là làm như vậy, toàn quốc trên dười đều làm vậy, sao đến Tân Hải không ngờ lại có ngã rẽ? Nguyên nhân ở trên người Trương Dương, thằng cha này rõ ràng là đang gây chuyện. "
Trần Cương nói: "Bí thư Hạng, tôi thấy chuyện này không phải là vấn đề chủ yếu, không nên làm quá găng. "
Hạng Thành nói: "Cái gì gọi là không nên làm găng? Tổ công tác của Ủy ban kỷ luật bọn họ đi là để làm gì? Chính bọn họ cũng không rõ ư?"
Trần Cương nói: "Căn bản là có người cố ý gây chuyện thôi!"
Hạng Thành nói: "Đừng trách người ta gây chuyện, là bản thân các anh có vấn đề, thiếu tính tự hạn chế, thiếu tính cảnh giác, ruồi bọ không bâu trứng không thủng, xảy ra chuyện đầu tiên là nghĩ tới đổ trách nhiệm lên người người khác, làm gì hả? Tôi thấy chuyện này chính là nguyên nhân của bản thân tổ công tác Ủy ban kỷ luật. "
Thị trưởng Bắc Cảng Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, tôi thấy cũng lạ, ghi chép hóa đơn sao tường tận vậy, rốt cuộc là ai đưa cho anh?" Khi hắn hỏi câu này cũng đã rõ, chuyện này khẳng định là Trương Dương làm.
Hạng Thành nói: "Các anh đều thấy rõ ràng, hóa đơn này là bản sao chép, là Ủy ban kỷ luật tỉnh cho tôi, mục đích chúng ta phái ra tổ công tác Ủy ban kỷ luật là để điều tra người khác, nhưng hiện tại thì ngược lại, mông mình còn lau chưa sạch, tôi nói này, đám người của Ủy ban kỷ luật chưa ăn cơm à?"
Trần Cương mặt đỏ bừng, lần này mất mặt quá, Trương Dương à Trương Dương, thằng nhóc cậu thâm lắm, không ngờ lợi dụng loại chuyện này để hại tổ công tác Ủy ban kỷ luật chúng tôi.
Phó bí thư thị ủy Bắc Cảng Tưởng Hồng Cương trong lòng cười thầm, hắn sớm biết Trương Dương không dễ chơi đâu mà, cái này là báo ứng tới rồi, trước tiên là trong chuyện của Trình Diễm Đông, để thính trưởng thính công an tỉnh lên tiếng, Cao Trọng Hòa ở trước mặt mọi người khen ngợi hắn, nhưng đám người các anh lại xử phạt cảnh cáo hắn, chống đối với thính tỉnh, đây không phải là tự tìm khó coi ư? Về phần hóa đơn của tổ công tác Ủy ban kỷ luật, ai cũng có thể nhìn ra là Trương Dương lừa họ, nhưng tính cảnh giác của đám người này cũng quá kém, Hạng Thành nói đúng, các anh chưa được ăn cơm à? Người ta mời là các anh ăn à?"
Trong lòng đa số thường ủy đều đồng tình với tổ công tác, thật ra thượng cấp ăn hạ cấp đã là chuyện thiên kinh địa nghĩa, đã ai nhìn thấy hạ cấp tính hóa đơn bao giờ đâu, còn cầm một đống hóa đơn tới đây tính nợ?
Hạng Thành nói: "Chuyện này tuyệt đối không phải là việc nhỏ, tôi thấy một số người trong xem chúng ta ăn cơm nhà nước quen rồi, ăn rất thoải mái, ăn rất đúng lý hợp tình, tôi hôm nay ở đây nhắc nhở mọi người, cùng với tất cả cán bộ của Bắc Cảng chúng ta, khi ăn uống của công thì nhớ mà chùi mép!" Nói tới đây y nâng chung trà lên uống một ngụm, giảm xóc cho tình tự đang kích động của mình, thật ra y không phải nhằm vào Trần Cương, hiện tại chuyện xảy ra liên tiếp tất cả là Trương Dương phản kích, Trương Dương tuyệt đối không chỉ nhằm vào tổ công tác của Ủy ban kỷ luật, hắn đang khiêu chiến quyền uy của ban lãnh đạo thành phố Bắc Cảng.
Hạng Thành nói: "Hôm nay tôi nhận được điện thoại của Ủy ban kỷ luật tỉnh, vụ án của Triệu Kim Khoa đã khiến Ủy ban kỷ luật tỉnh coi trọng cao độ, hơn nữa trên cuộc họp thường ủy tỉnh ủy, bí thư Tống cũng đã đặc biệt nhắc tới chuyện này, mặc dù ở sau khi chuyện phát sinh, chúng ta đã áp dụng thái độ tích cực chủ động, nhưng vì tình tiết vụ án cực kỳ phức tạp, cho nên tiến triển vẫn rất chậm, chuyện này chúng ta sẽ tiếp tục tra, đồng thời cũng không thể để ảnh hưởng đến công tác chủ yếu của chúng ta, đối với người có trách nhiệm tương quan trong chuyện này phải truy cứu trách nhiệm!"
Nghe thấy bốn chữ truy cứu trách nhiệm, ánh mắt Trần Cương sáng ngời, xem ra Hạng Thành vẫn quyết định giáo huấn Trương Dương.
Lời nói kế tiếp của Hạng Thành lại khiến Trần Cương thất vọng.
"Bí thư Ủy ban chính pháp Tân Hải Chu Tường trong phân công Triệu Kim Khoa tồn tại sai lầm rất lớn, hắn phải chịu trách nhiệm trực tiếp nhất, tôi quyết định đưa ra quyết định tạm dừng tất cả chức vụ trong ngoài đảng của đồng chí Chu Tường, cũng sẽ tiến hành điều tra công tác trước kia của hắn, trước khi kết quả điều tra sáng tỏ, tạm thời không có phân công khác, công tác hiện tại của đồng chí Chu Tường sẽ do đồng chí Trình Diễm Đông tạm thời kiêm nhiệm. "
Tất cả thường ủy đều kinh ngạc vạn phần nhìn Hạng Thành, không ai ngờ rằng Hạng Thành tuyên bố ra một quyết định như vậy, nếu ném Chu Tường ra gánh vác trách nhiệm thì cũng là điều bất đắc dĩ, nhưng để Trình Diễm Đông tiếp nhận công tác của Chu Tường thì có chút tự mình đánh vào mặt mình, phải biết rằng quyết định xử phạt cảnh cáo trong đảng Trình Diễm Đông là y vỗ bàn định án.
Trong lòng Hạng Thành tràn ngập bi ai và bất đắc dĩ, y cũng không muốn làm như vậy, nhưng quyết định này căn bản không phải y đưa ra, phía Ủy ban kỷ luật tỉnh gây áp lực rất lớn, có thể đoán được, nếu tiếp tục dây dưa trong chuyện Triệu Kim Khoa, không bao lâu nữa Ủy ban kỷ luật tỉnh sẽ phái ra tổ công tác, đến lúc đó điều tra không chỉ là Tân Hải, thậm chí ngay cả toàn bộ Bắc Cảng cũng sẽ gà chó không yên, trong đây Trương Dương nhất định mang đến tác dụng tương đối lớn.
Cuộc họp thường ủy này khiến Hạng Thành mất hết mặt mũi, sau khi tuyên bố ý kiến xử lý Chu Tường xong thì y lập tức cho tan họp.
Thị trưởng Cung Hoàn Sơn trong lòng tràn ngập hoang mang, thật ra mỗi thường ủy đều như vậy cả, nhưng người trực tiếp tới văn phòng của Hạng Thành chỉ có y. Tới văn phòng của bí thư thị ủy, Cung Hoàn Sơn không nhịn đượ nói: "Bí thư Hạng, xử lý Chu Tường căn bản là không có đạo lý, trước mắt không hề có chứng cớ cho thấy hắn có liên quan tới Triệu Kim Khoa tham ô?"
Hạng Thành nói: "Dùng người không xem xét!"
Cung Hoàn Sơn nói: "Nếu nói đến dùng người không xem xét, như vậy Trương Dương thân là bí thư huyện ủy cũng có trách nhiệm!"
Hạng Thành nhìn Cung Hoàn Sơn, bỗng nhiên cảm thấy trên người Cung Hoàn Sơn còn có rất nhiều chỗ không thành thục, xử lý một người còn cần lý do ư? Cái sai thật sự của Chu Tường không phải là lúc trước đề cử Triệu Kim Khoa, mà là vì hắn gây trở ngại cho bố cục chính trị của Trương Dương.
Cung Hoàn Sơn nói: "Bí thư Hạng, có phải Trương Dương thông qua thượng tầng gây áp lực cho ngài không?"
Hạng Thành nhắm mắt lại, vẻ mặt của tôi đã nhắn nhủ cho Cung Hoàn Sơn một ý, anh hỏi lắm thế.
Cung Hoàn Sơn thở dài nói: "Tôi không rõ tỉnh lý vì sao phái loại người như hắn xuống, trẻ tuổi khí thịnh, làm việc xung động, từ khi hắn tới đã mang đến rất nhiều nhân tố không hài hòa, hắn muốn làm gì? Thực sự cho rằng không ai quản được hắn ư?"
Hạng Thành nói khẽ: "Tôi vừa mới nhận được một tin tức xác thực, văn kiện chính thức Tân Hải bỏ huyện lập thành phố sắp được đưa xuống, anh biết điều này có nghĩa là gì không?"
Cung Hoàn Sơn mở to hai mắt, tuy rằng y sớm biết chuyện này đã thành tất nhiên, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy.
Hạng Thành có chút mệt mỏi thở dài: "Tinh lực của tôi không còn nhiều nữa rồi, có lúc thật sự muốn về hưu ngay, không quản gì nữa, không hỏi gì nữa!"
Trương đại quan nhân cũng biết chuyện bỏ huyện lập thành phố đã thành kết cục đã định, nhưng trước khi văn kiện chính thức chưa được đưa xuống, hắn vẫn không tỏ ra nửa phần đắc ý, đánh cờ chính trị liên tiếp quay chung quanh sự kiện Triệu Kim Khoa, cuối cùng hắn vẫn chiếm được thượng phong, đá Chu Tường đi, dùng Trình Diễm Đông thay thế vị trí của hắn, đây là một nước cờ mà Trương đại quan nhân đã sớm tính kỹ, chỉ có điều hắn luôn luôn tại đang tìm kiếm cơ hội thích hợp, lý do thích hợp để xuống tay.
Đấu tranh chính trị rất dễ khiến một người nhanh chóng thành thục, chính là thông qua trận chiến tranh không đánh mà thắng với Hạng Thành, Trương đại quan nhân mới hiểu được, khi thật sự muốn sẽ đối phó với một người, căn bản không cần lý do.
Nhận sự ủy thác của thị ủy thành phố Bắc Cảng, bộ trưởng bộ tổ chức Bắc Cảng Mạnh Khải Trí đặc biệt tới tới tham gia hội nghị mở rộng của thường ủy huyện ủy Tân Hải lần này, Mạnh Khải Trí lần này tới là để tuyên bố quyết định cách chức bí thư Ủy ban chính pháp Chu Tường, đồng thời tuyên bố Trình Diễm Đông tiếp nhận chức vụ bí thư Ủy ban chính pháp và được bổ nhiệm thành thường ủy Tân Hải.
Đối với tất cả thường ủy Tân Hải mà nói thì đây không phải là một tin tức tốt, thỏ tử hồ bi, ai cũng hiểu, sự kiện Triệu Kim Khoa nhảy lầu lần này người thắng cuối cùng là Trương Dương, Trình Diễm Đông trở thành thường ủy huyện ủy là một nước cờ mà hắn ủ mưu đã lâu, kế tiếp thằng cha này khẳng định sẽ tiếp tục tăng mạnh địa vị của hắn ở trong ban lãnh đạo Tân Hải.
*****
Mạnh Khải Trí nói: "Tôi hy vọng ban thường ủy huyện ủy sẽ tăng mạnh học tập lý luận, lấy tư tưởng xây dựng chính trị làm trọng điểm, cố gắng có giải phóng mới trên tư tưởng, trong công tác có những biện pháp mới, trong phát triển có hiệu quả mới, không ngừng đề cao trình độ lãnh đạo và trình độ chấp chính; tăng mạnh hợp tác đoàn kết, phát huy đầy đủ hợp lực chỉnh thể của ban lãnh đạo, cố gắng xây dựng đoàn kết hài hòa, tâm tình thư sướng đồng mưu cùng phát triển hoàn cảnh tốt; thay đổi tác phong công tác, dĩ cầu tác phong làm việc thật sự, tập trung tinh thần làm xây dựng, toàn tâm toàn ý phát triển; cường hóa tự hạn chế liêm khiết, biết tự trọng, biết tự xét, tự cảnh giác, tự khích lệ, tạo ra hình tượng thanh chính liêm khiết. "
Nói xong những lời này, Mạnh Khải Trí tạm dừng một chút, ánh mắt nhìn đám thường ủy Tân Hải chung quanh, cuối cùng dừng lại trên mặt Trương Dương, lần thay đổi thường ủy Tân Hải này, không chỉ là vấn đề bên trong Tân Hải, cũng là một lần đánh cờ giữa lãnh đạo thành phố Bắc Cảng và Trương Dương, người thắng cuối cùng không nghi ngờ gì nữa chính là Trương Dương, thị ủy vừa mới làm ra quyết định xử phạt cảnh cáo trong đảng Trình Diễm Đông thì bên kia thính trưởng công an công an tỉnh Cao Trọng Hòa liền công khai khen ngợi thành tích công tác của Trình Diễm Đông, thái độ của y không nghi ngờ gì nữa đã tạo ra áp lực rất lớn cho lãnh đạo thành phố Tân Hải.
Hạng Thành không nghi ngờ gì nữa không đứng vững trước áp lực này, cuối cùng đẩy Chu Tường ra gánh vác trách nhiệm sự kiện Triệu Kim Khoa, rõ ràng là bất đắc dĩ, ý vị cực kỳ trào phúng là, Trình Diễm Đông vừa bị y xử phạt, biến hóa nhanh chóng trở thành bí thư Ủy ban chính pháp Tân Hải, cũng thành công thế thân Chu Tường trở thành thường ủy huyện ủy, chiêu thức phản kích này của Trương Dương thực sự quá tuyệt diệu. Bởi vì chuyện này, Mạnh Khải Trí cũng nhìn Trương Dương với cặp mắt khác xưa.
Trương Dương lúc này vẻ mặt rất bình tĩnh, tuy rằng là ngụy trang, nhưng ít nhất ngoài mặt thằng cha này làm được rất tốt thắng không kiêu bại không nản.
Trong lòng Mạnh Khải Trí thầm khen hắn vài câu, tiếp tục nói: "Lúc này, tôi cũng hy vọng các vị thường ủy tăng mạnh học tập, chủ động thích ứng với sự nhu yếu của xã hội, coi học tập là một loại cảnh giới tư tưởng, một loại tinh thần truy cầu, trong lúc học phải biết kết hợp xúc tiến khai triển các mục công tác. Muốn dẫn đầu thì phải nắm thật làm thật, làm được nhận thức nghiêm túc với mỗi một việc, cẩn trọng làm tốt mỗi một công tác, hoàn thành vững chắc mỗi một nhiệm vụ, đặc biệt phải chứng thực hạng mục xây dựng, so phục vụ và hiệu suất, làm gương mẫu cho cán bộ các cấp. Phải dẫn đầu hộ đoàn kết, từng thời từng khắc lấy trấn an phát triển làm trọng, tôn trọng lẫn nhau, tín nhiệm lẫn nhau, phối hợp với nhau, ủng hộ lẫn nhau, cùng không ngừng đẩy mạnh các hạng sự nghiệp xây dựng của huyện ta. Phải dẫn đầu liêm khiết tự hạn chế, nắm trọng điểm các tiểu tiết, dùng quyền lực cẩn thận, không tính toán lợi hại, làm việc nghiêm túc, làm quan thanh bạch, làm người đường đường chính chính!"
Trương Dương vỗ tay đầu tiên, hắn khen: "Bộ trưởng Mạnh nói rất đúng, làm quan thanh bạch, làm người đường đường chính chính!"
Hắn tạm dừng một chút, nhìn mọi người chung quanh rồi nói: "Có thể sẽ có người thấy xử phạt đối với đồng chí Chu Tường quá nặng, tôi muốn nói một câu, chúng ta thân là lãnh đạo làm mỗi một việc đều phải suy nghĩ kỹ càng, đều phải chuẩn bị gánh vác trách nhiệm, đều phải có dũng khí gánh vác trách nhiệm, xảy ra chuyện, tất nhiên phải chịu trách nhiệm, tôi xin đưa ra một ví dụ, Tân Hải làm khu bảo lưu thuế nhập khẩu, tôi mời tới Thường Hải Thiên, tôi bảo hắn phụ trách chuyện này, nếu hắn xảy ra vấn đề, ai sẽ gánh vác trách nhiệm? Tôi! Một cán bộ, nếu ngay cả dũng khí đảm đương cũng không có, như vậy tôi khuyên hắn đừng tiếp tục làm nữa, ít nhất Tân Hải trong tương lai, trong lúc tôi nhậm chức, sẽ không cho hắn cơ hội. Tôi không muốn lặp lại phân công cho mọi người, trên thực tế phân công đã rất rõ ràng, phân công trước khi tôi đến cũng rất rõ ràng. Bộ môn mà Chu Tường được phân quản xảy ra vấn đề, hắn nên gánh vác trách nhiệm này! Tôi cũng mong mọi người từ trong chuyện này có thể nhận được bài học, về sau phương diện nào xảy ra chuyện, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm của người phụ trách được phân quản. "
Hiện trường lặng ngắt như tờ, lúc này đã không còn ai đồng tình với Chu Tường, ai cũng nghe ra, vị bí thư Trương này không phải nói đùa, hắn muốn làm lớn một trận ở Tân Hải.
Trương Dương lại nói: "Tôi nhớ rõ trước khi mình tới Tân Hải, phó bí thư Lưu của Ủy ban kỷ luật từng nhắc nhở tôi, làm quan ngoài mặt nhìn thì oai phong lẫm liệt, nhưng trên thực tế lại rất mạo hiểm, như đi trên băng mỏng, hơi sơ ý một chút là vạn kiếp bất phục! Nhưng loại mạo hiểm này chỉ là đối với những người làm quan có tà niệm, chỉ cần chúng ta đi ngay thẳng, tôi dám cam đoan phía trước mọi người chúng ta tương lai tất nhiên sẽ là một mảng đường bằng phẳng. "
Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay, nhưng không nhiệt liệt, tất cả mọi người bởi vì chuyện của chuyện mà mất hết tâm tình.
Cuối cùng đến phiên Trình Diễm Đông phát biểu, Trình Diễm Đông cũng không phát biểu những từ khảng khái kích ngang gì, nói nhiều không bằng làm thật, Trình Diễm Đông cũng hiểu rõ, hắn trở thành thường ủy Tân Hải là nhờ Trương Dương nghĩ hết mọi biện pháp tranh thủ cho hắn, căn bản không thể phục chúng, bên trong các thường ủy ở đây đa số đều có địch ý đối với mình, nói nhiều thì chỉ khiến người khác cảm thấy mình kiêu căng.
Sau khi cuộc họp thường ủy chấm dứt, Trương Dương và Mạnh Khải Trí cùng nhau rời khỏi phòng họp, hắn cười nói: "Bộ trưởng Mạnh, tôi đã an bài tốt rồi, buổi trưa chúng ta tùy tiện ăn chút gì đó ở nhà khách huyện ủy. "
Vẻ mặt Mạnh Khải Trí không ngờ toát ra một tia do dự, cũng khó trách y do dự, dù sao chuyện tổ công tác đuổi Trương Dương đi cũng sờ sờ ra đó, thằng cha này không ngờ có thể đưa hóa đơn ăn ở của tổ công tác trong lúc ở Tân Hải lên Ủy ban kỷ luật tỉnh, mình nếu ăn cơm hắn chiêu đãi, chưa biết chừng thằng cha này lại diễn lại trò cũ. Mạnh Khải Trí nói: "Không cần ăn cơm đâu, tôi trở về còn có việc, lần này tới đây là để tuyên bố quyết định của thị lý. "
Trương Dương nói: "Buổi trưa rồi, bộ trưởng Mạnh, ngài bận đến mấy thì cũng phải ăn cơm trưa xong rồi hẵng đi, tôi là thành tâm thành ý mời ngài, ngài phải nể mặt tôi chứ. "
Mạnh Khải Trí nhìn thấy thằng ôn này tình tình mời mọc, lại nghĩ, không phải chỉ là một bữa cơm thôi ư? là hắn đề xuất chiêu đãi, lại không phải là mình khăng khăng đòi ăn, đố hắn làm gì được, Mạnh Khải Trí vì thế gật đầu: "Trương Dương, đơn giản chút, dựa theo tiêu chuẩn đi. "
Trương đại quan nhân nghe thấy những lời này của Mạnh Khải Trí thì thiếu chút nữa bật cười ra tiếng, chẳng trách Mạnh Khải Trí lại ra sức khước từ, hóa ra là sợ mình chơi hắn, Trương Dương cũng không định như vậy, trước đó đuổi tận giết tuyệt tổ công tác của Ủy ban kỷ luật là vì hắn ghét họ, nhưng bằng vào đống hóa đơn đó cũng chẳng làm gì được tổ công tác.
Dựa theo ý tứ của Mạnh Khải Trí, Trương Dương quả nhiên bảo người làm đơn giản, không có khách nào khác, chỉ có hắn và Mạnh Khải Trí, bốn món ăn một món cạnh, ngay cả rượu cũng không chuẩn bị, bữa cơm này đối với Mạnh Khải Trí đã quen thấy hoành tráng mà nói quả thực có thể dùng từ khó coi để hình dung, có điều y chẳng những không thấy Trương Dương bất kính bộ trưởng tổ chức là y, ngược lại từ trong đáy lòng cảm thấy vui mừng, xem ra người ta là thành tâm mời y ăn cơm, là mình nghĩ nhiều rồi.
Tuy rằng đồ ăn không nhiều lắm, nhưng mùi vị vẫn không tồi, Mạnh Khải Trí vừa ăn vừa tán thưởng.
Trương Dương nói: "Bộ trưởng Mạnh, tôi muốn nghe ngóng một chuyện, bí thư Trần của Ủy ban kỷ luật có đúng là có thành kiến với tôi không?"
Mạnh Khải Trí bật cười ha ha: "Trương Dương, sao đột nhiên hỏi những lời này?" Từ những lời này đã nhìn ra hết tiêu chuẩn chính trị của Mạnh Khải Trí, y chẳng ừ là có cũng chẳng lắc là không, lại mượn những lời này để thám thính cái nhìn thật sự của Trương Dương đối với Trần Cương, thân là bộ trưởng tổ chức Bắc Cảng, Mạnh Khải Trí đã cảm thấy được một cách sâu sắc rằng khí hậu chính trị Bắc Cảng hình như có chút dị thường.
Trương Dương nói: "Thiên hạ không có bức tường nào là không lọt gió, tôi ở Bắc Cảng cũng không phải toàn là kẻ địch!"
Mạnh Khải Trí cười nói: "Tiểu Trương, lời này của anh không đúng đâu, ai coi anh như kẻ thù chứ? Đều là đồng chí của mình, trong công tác sợ nhất chính là tạo quân xanh. "
Trương Dương cười hắc hắc, nói: "Bộ trưởng Mạnh, tôi ít nhiều cũng có chút tự hiểu lấy mình. Con người của tôi trong quan trường có thể tính là dị loại, người thích tôi thì rất thích, người ghét tôi thì chính là hận thấu xương, anh nói đúng không?"
Trong lòng Mạnh Khải Trí, thằng ôn này nói ra những lời này có thể là đang thử thái độ của mình, chẳng lẽ hắn đã nghe nói tới gì đó? Từ trong những lời này của Trương Dương còn toát ra một ý tứ, bên trong thường ủy Bắc Cảng chắc có người ủng hộ hắn.
Mạnh Khải Trí mỉm cười nói: "Tôi trước giờ luôn rất thưởng thức anh, thời gian anh tới Tân Hải tuy rằng không lâu, nhưng có thể tranh thủ khu bảo lưu thuế nhập khẩu tới Tân Hải, đủ để chứng minh năng lực chấp chính của anh, các lãnh đạo thành phố cũng đều rất thưởng thức anh. "
← Ch. 0992 | Ch. 0994 → |