Vay nóng Tima

Truyện:Tướng Dạ - Chương 565

Tướng Dạ
Trọn bộ 981 chương
Chương 565: Núi đổ đá loạn, đê hủy sông tràn
0.00
(0 votes)


Chương (1-981)

Siêu sale Shopee


Rõ ràng chỉ là một mũi tên, sinh ra hiệu quả, lại giống một cái chuỳ lớn từ bầu trời rơi xuống, nện ở trên một ngọn núi nguy nga đồ sộ, phát ra một tiếng vang lớn giống như sấm sét!

Trên khôi giáp dưới áo khoác của La Khắc Địch chợt xuất hiện một đạo phù ý cực kỳ cường đại, mặt ngoài khôi giáp lóe ra kim tuyến rất nhỏ, ý đồ đem mũi tên sắt này chặn ở ngoài khôi giáp!

Khôi giáp này trên người hắn là thần phù khôi giáp thần phù sư của Tây Lăng thần điện và công bộ Nam Tấn cùng tạo ra. Mặc dù toàn bộ Tây Lăng thần điện, khôi giúp loại cấp bậc này cũng chỉ có ba bộ. So với năm đó bộ khôi giáp kia trên người Hạ Hầu cũng chỉ hơi yếu hơn mấy phần, nếu không phải chưởng giáo đại nhân tin một bề cho hắn, hắn căn bản không có tư cách mặc ở trên người.

Thái độ của La Khắc Địch sở dĩ khinh miệt đối với Ninh Khuyết, đó là bởi vì hắn tin tưởng, vũ khí cường đại nhất Nguyên Thập Tam Tiễn của Ninh Khuyết căn bản không thể cấu thành bất cứ uy hiếp gì đối với mình.

Nhưng ngay trước khi trên cửa tiểu viện còn chưa quỷ dị xuất hiện lỗ tên tròn nhỏ kia, ở thời điểm hắn vừa mới cảm giác được ý vị nguy hiểm mãnh liệt đó, hắn đã biết mình sai rồi.

Lúc hồ đông rét lạnh, Ninh Khuyết chỉ là Động Huyền thượng cảnh. Khi đó mũi tên sắt trong tay hắn đã có thể bắn Hạ Hầu chật vật không chịu nổi. Về sau lại ở trước Hồng Liên tự, bắn Long Khánh liên tục nổ bản mạng. Nay hắn đã tiến vào Tri Mệnh cảnh, mũi tên sắt thậm chí có thể khiến Thất Niệm cùng Diệp Tô nhân vật như vậy cũng cảm thấy có chút kiêng kị, huống chi là La Khắc Địch?

Mũi tên sắt hung hăng đâm vào trong khôi giáp, đuôi mũi tên run rẩy tốc độ cao, đầu tên sắc bén không ngừng xoay tròn, ở trên thần phù khôi giáp tỏa ra ánh vàng mạnh mẽ xé ra một lỗ tên, sau đó tiếp tục cắn nát hộ thể chân khí của La Khắc Địch, đột nhiên xâm nhập!

La Khắc Địch nặng nề ngã xuống trên mặt đất, tựa như một ngọn núi sụp đổ, tung tóe lên vô số khói bụi.

Trên khôi giáp của hắn đã xuất hiện một cái lỗ lớn khủng bố, trong lỗ khôi giáp máu thịt mơ hồ, thậm chí có thể nhìn thấy xương trắng, máu tươi từ trong vô số lỗ giống như thác nước phun trào ra!

Thân là thống lĩnh Tây Lăng thần điện, mấy chục năm qua, hắn không biết từng trải qua bao nhiêu lần chiến đấu, có được kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Cho nên mới có thể ở trước khi Ninh Khuyết bắn tên, sớm cảm giác được dự báo nguy hiểm đó, mạnh mẽ khiếu khí mà ra, như núi ngọc sập, mới chưa khiến mũi tên sắt khủng bố kia bắn trúng giữa ngực mình.

Dù vậy, vị đại nhân vật Tây Lăng thần điện kiêu ngạo không ai bì nổi này vẫn bị thương nặng. Nếu hắn không phải người tu hành võ đạo cường hãn nhất, nếu không phải mặc thần phù khôi giáp chưởng giáo đại nhân ban cho hắn, cho dù chỉ là vai trái trúng tên, nghĩ hắn cánh tay trái cũng sẽ cụt, hôm nay không có sức tái chiến nữa.

La Khắc Địch nằm ở trên mặt đất, quanh thân thể khôi ngô tất cả là hòn đá bùn đất bị đập bắn tung lên, nhìn lên tựa như ngọn núi sập nghiêng, vai trái phun trào máu tươi, tựa như thác nước cùng dòng suối loạn lưu trong ngọn núi.

Hắn nhìn tầng mây đen cực dày kia trên bầu trời, sắc mặt trở nên cực độ tái nhợt, trong ánh mắt toát ra chiến ý cùng tức giận cực kỳ cuồng bạo, tay phải vỗ mạnh mặt đất điên cuồng hét lên một tiếng bắn lên, hướng về xa xa tiểu viện kia lao đi.

Uy lực Nguyên Thập Tam Tiễn vượt qua hắn tưởng tượng, nhưng dù sao chưa bắn chết hắn, hắn tin tưởng chỉ cần mình một khi hành động, người nọ trong tiểu viện liền không thể nhắm mặt mũi các loại yếu hại của mình. Như vậy chỉ cần mình có thể chống đỡ qua hơn trăm trượng khoảng cách này tiếp cận tiểu viện, liền nhất định có thể giết chết thằng cha đáng giận kia!

Mười tám Tây Lăng thần vệ tay cầm chuôi đao, theo La Khắc Địch hướng tiểu viện kia lạo đi, dưới mây đen chỉ thấy áo lông đỏ bay bay, thanh thế cực kỳ mênh mông kinh người, thoạt nhìn giống như thiên quân vạn mã!

Như một ngọn núi hướng tiểu viện ném tới, La Khắc Địch còn có mười tám Tây Lăng thần vệ gắt gao theo ở sau hắn, cũng chưa gặp phải tên sắt đánh lén khủng bố như trong tưởng tượng.

Bởi vì ở đây có người phản ứng so với bọn hắn nhanh hơn rất nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều. Ngay tại nháy mắt La Khắc Địch kêu to vừa mới bật ra khỏi môi, trên cửa gỗ tiểu viện quỷ dị xuất hiện lỗ tên kia, Thất Mai đại sư đã hành động.

Giày rơm trên chân hắn chợt vỡ tan thành vô số bụi bặm, thân thể kéo ra một tàn ảnh, trong mấy hơi thở đã lướt đến trước cửa tiểu viện, thân pháp nhanh nhẹn như cuồng phong trên hoang nguyên, làm người ta khiếp sợ vô cùng!

Lúc trước, một khắc đó Thất Mai sau khi nghe được La Khắc Địch kêu to cũng không thể xác nhận mục tiêu của mũi tên sắt đầu tiên là La Khắc Địch, nhưng hắn vẫn không tránh né, ngược lại là lấy tốc độ nhanh nhất, lướt hướng tiểu viện.

Đây quả thật là đánh bạc cực kỳ mạo hiểm, nhưng chỉ cần tới gần tiểu viện, kéo gần khoảng cách với nhau, vậy liền có thể làm Nguyên Thập Tam Tiễn cường đại nhất của đối thủ mất đi đại bộ phận uy lực. Thất Mai vì giết chết con gái Minh Vương, không tiếc mình thân rơi vào U Minh, đối mặt cơ hội tốt như vậy, nào sẽ sợ hãi đánh bạc một hồi?

Thất Mai lướt tới cửa tiểu viện, hai chân trần đạp mạnh ở dưới bậc đá trước cửa, đạp ra từng vết nứt, thân thể đột nhiên dừng lại, sau đó không ngừng nghỉ chút nào, lưu loát sinh động như mây bay nước chảy phất tay áo tăng một cái, đánh về phía cửa sân.

Ở người bình thường xem ra, người tu hành cường đại nhất đó là ngự kiếm thuật, có thể cách cự ly xa tiến hành công kích. Nhưng những người tu hành thật sự tu hành chỗ chí cao, có không ít người không hẹn mà cùng trở về bản thân, vô luận Nam Tấn Kiếm Các, hay là các khổ tu tăng Huyền Không tự, đều là như thế.

Tay áo tăng của Thất Mai nhìn như tầm thường, trên thực tế cuốn theo vô số thiên địa nguyên khí, phất một cái, uy lực như tảng đá khổng lồ nện ra. Trong tiếng vang răng rắc, cửa sân bằng gỗ chợt vỡ thành vô số mảnh, hướng về trong sân bắn đi.

Tay áo tăng phi thường kinh nghiệm, cho dù Ninh Khuyết ở phía sau cửa sân tay cầm cung sắt chuẩn bị bắn ra, đối mặt vô số mảnh vụn gỗ bắn đến, cùng chỉ có thể tạm thời tránh đi, chỉ cần tranh thủ được khoảng thời gian này, Thất Mai liền có thể áp sát.

Đúng lúc này, tường viện phía bên phải cửa sân bỗng nhiên sập! Mấy chục khối gạch như mưa rơi xuống bay tung tóe, bụi bùn năm cũ bội đầy trong kẽ gạch tức thì bị chấn thành như khói như sương như hạt bụi!

Bóng người Ninh Khuyết từ trong mưa gạch sương bụi lướt ra, hai tay nắm chặt phác đao, chém như tia chớp về phía lưng Thất Mai!

Lúc này tay áo tăng của Thất Mai vừa mới thu hồi, cửa sân biến thành vô số mảnh vụn đang bắn nhưng không cần nói là hắn đang ở trong tình huống, mặc dù là đang như mãnh hổ bổ nhào tới La Khắc Địch cùng mười tám Tây Lăng thần vệ đều không ngờ, Ninh Khuyết lại không ở phía sau cửa sân, mà là ra ngoài mọi người dự kiến phá tường mà ra!

*****

Phác đáo nặng nề đang cắt tốc độ cao qua không khí, lại bởi vì tốc độ quá nhanh, vậy mà khiến thân đao cùng không khí ma sát vang lên tiếng thê lương, đều bị thu liễm hết ở trong đao thế, tỏ ra tịch mịch như vậy. Hơn nữa thân đao u ám của phác đao mang theo mảng đao ảnh âm u kia, làm người ta cảm giác một đao này căn bản không phải đến từ nhân gian, mà là đến từ minh gian.

Phác đao sắc bén chém trên lưng Thất Mai, phát ra một tiếng vang quái dị như trúng bông rách! Lưng Thất Mai thần kỳ kịch liệt rung động lên, cơ thịt trên lưng giống như tự có được sinh mệnh của mình, có chỗ bắt đầu thả lỏng, có chỗ bắt đầu căng lên. Mà lúc lực lượng các cơ bắp đó hợp ở một chỗ, thì biến thành một con đê lớn có thể ngăn nước lũ ngàn năm, muốn đem thanh phác đao giống như nước lũ đánh vào thân thể mình kẹp lấy hoặc là nói cản lại!

Ninh Khuyết cảm nhận được từ chỗ chuôi đao truyền đến lực đạo kỳ dị, nhưng nào sẽ để ý tới, hét lớn một tiếng, hạo nhiên khí phun trào ra, phác đao cắt ra những lực đạo quái dị đó, từ cổ tăng nhân kéo dài mãi tới bên hông!

Soạt một tiếng! Tăng y của Thất Mai vỡ tan, dưới tăng y xuất hiện một vết thương cực sâu, máu tươi tựa như nước lũ tràn qua đê, từ trong miệng vết thương khủng bố đó chảy tràn ra!

Lưỡi đao ở trên lưng Thất Mai đại sự kéo đi, ở trong thời gian cực ngắn, vang lên rất nhiều tiếng lưỡi đao cùng xương cốt ma sát rất nhỏ, có thể thấy Thất Mai gặp phải bao nhiêu thống khổ.

Nhưng biểu cảm trên mặt Thất Mai chưa có bất cứ biến hóa gì, bình tĩnh đến cực điểm, giống như phác đao trong tay Ninh Khuyết cắt không phải thân thể mình, mà là đang cắt vỏ cây bờ suối. Liền ở nháy mắt đao thế của Ninh Khuyết, hắn xoay người, tùy ý máu tươi ở trên không hất ra một mảng máu, vươn hai tay bổ về phía mặt Ninh Khuyết.

Ninh Khuyết không biết tăng nhân trung niên này là ai, cho nên lúc trước Nguyên Thập Tam Tiễn lựa chọn bắn về phía La Khắc Địch hắn nhận ra hơn nữa cảnh giác. Nhưng tăng nhân trung niên này có tư cách đứng chung một chỗ với La Khắc Địch, tất nhiên là đại nhân vật của phật tông. Thậm chí vô cùng có khả năng là cường giả giống như Bảo Thụ đại sư trong Huyền Không tự.

Cho nên hắn ra tay không có bất cứ gì giữ lại. Mặc dù phác đao chém trúng lưng đối phương, cũng chưa thả lỏng ý cảnh giác, cực sâu sắc chú ý tới, phác đao trong tay mình tuy lưu lại ở trên lưng tăng nhân này một vết thương cực thảm thiết, nhưng đao thế chung quy bị phòng ngự run run quỷ dị của tăng nhân này lúc trước hóa giải không ít. Lưỡi đao cắt ra đều là da thịt, lại chưa thể chém đứt xương cốt đối phương, càng chưa hương tổn đến nội phủ đối phương.

Đã như vậy, tăng nhân trung niên này đánh trả tự nhiên cũng ở trong dự kiến của hắn. Liền ở lúc hai bàn tay hơi gầy mà giống cành cây kia đánh úp về phía mặt mình, hắn đã sớm làm ra phản ứng. Phác đao trong tay từ thấp vẩy lên, từ phía trái cạo thẳng ngang, mang theo hạo nhiên khí mênh mông, lần nữa bổ về phía thân thể đối phương.

Lưỡi đao xé gió rít lên, thanh âm cực kỳ thê lương. Tuy phát ra thanh âm, nhưng so với đao đầu tiên phá tường mà ra, uy lực cũng nhỏ đi không bao nhiêu. Biểu cảm trên mặt Thất Mai càng thêm yên tĩnh, hai bàn tay bổ về phía mặt Ninh Khuyết, bỗng nhiên ở trên không tản ra, như mục đồng thổi sáo hướng hai bên vươn đi, liền muốn đi lưỡi đao hướng hai mắt mình mà đến.

Ninh Khuyết khẽ run, hắn không tin tăng nhân trung niên cường đại này là tên ngu ngốc, như vậy đối phương đã dám dùng hai tay không tới bắt phác đao của mình, tự nhiên đôi tay kia không phải thường.

Ở trong tích tắc, ánh mắt hắn bắt giữ được mép hai tay tăng nhân trung niên này nổi lên tia sáng màu vàng, không khỏi nháy mắt nhớ tới trong Lạn Kha tự, tay trái Bảo Thụ đại sư từng biến thành bàn tay vàng kia -- lúc ấy Ninh Khuyết bắn ra một mũi tên, tay trái Bảo Thụ đại sư giống như mạ vàng, đón đỡ một Nguyên Thập Tam Tiễn, sau đó vỡ vụn.

Nhớ lại tình cảnh lúc ấy, Ninh Khuyết tin tưởng tăng nhân trung niên này tuyệt đối không thể dùng một đôi tay, đã tiếp được một đao toàn lực mang theo hạo nhiên khí của mình, đao thế không chút trở ngại, ngược lại càng thêm hung hăng, vững vàng tiếp tục chém xuống!

Bốp một tiếng vang nhỏ, đầu ngón út tay phải Thất Mai đại sư chạm tới trên lưỡi phác đao, Ninh Khuyết chỉ cảm thấy một lực lượng cường đại từ thân đạo truyền tới chuôi đao, sau đó lại truyền tới bàn tay mình!

Lại là mấy tiếng vang nhỏ, bốn ngón tay còn lại của tay phải Thất Mai đại sư, giống thổi sáo ấn lỗ, theo thứ tự rơi ở trên lưỡi đao, nhìn như phong nhã thoát tục, thực ra nhanh như tia chớp!

Lúc năm ngón tay phải của Thất Mai đại sư, toàn bộ rơi ở trên lưỡi đao, ánh vàng mép bàn tay chợt đậm thêm, sau đó ở trong nháy mắt cực ngắn biến mất, nhìn không ra bất cứ gì khác thường.

Năm lực lượng hùng hồn theo năm lần đè ngón tay này, rót hết vào trong thân đao nặng nề chắc chắn của phác đao. Sau đó đánh úp về phía thân thể Ninh Khuyết, thân đao vang lên ông ông, thân thể hắn run nhè nhę.

Giọt nước mưa trong suốt giọt hạo nhiên khí kia ngưng tụ thành trong cơ thể Ninh Khuyết giống như cảm nhận được uy hiếp nào đó, vậy mà không chờ đợi niệm lực triệu dẫn, liền vội kịch liệt xoay tròn, đem vô số hạo nhiên khí chuyển vận đến trong hai bàn tay, khiến đôi bàn tay hắn biến thành như sắt rèn, cầm chuôi đao tiếp tục cắt ngang, đao thế cường hãn đến cực điểm!

Lúc này, lưỡi đao sắc bén cách má Thất Mai đại sư chỉ có mấy tấc, mà cũng chính là ở lúc này, tay trái hắn cũng rốt cuộc chạm tới trên thân đao của Ninh Khuyết.

Tay trái Thất Mai đại sư chỉ có hai ngón tay, ngón cái cùng ngón trỏ, hai tay cộng lại một chỗ chỉ có bảy ngón tay, một khi mở ra, liền như là Thất Mai thanh đào, cho nên đại sư pháp danh Thất Mai.

Tuy chỉ có hai ngón tay, nhưng so với hai tay của tuyệt đại đa số người trên đời dùng còn tốt hơn, còn mạnh hơn, cái này không quan hệ với thường xuyên sử dụng, chỉ cùng thiên tâm kiên định và câu chuyện quá khứ có liên quan.

Ngón cái tay trái Thất Mai đại sư rơi ở trên lưỡi đao, chưa bị cắt ra vết thương, dùng không phải tư thế ấn lỗ của tay phải, dịu dàng nâng thân đao, giống như cẩn thận mà thận trọng cầm một cây sáo trúc.

Ngay trong nháy mắt ngón cái kia nhẹ nhàng nâng lưỡi đao, Ninh Khuyết cảm giác được một lực lượng cường đại, giống thủy triều các mấy chục trượng, theo thân đao liền hướng mình vỗ tới.

Thân thể hắn kịch liệt run rẩy, tựa như rêu xanh trên đá ngầm trong thủy triều, không biết khi nào sẽ bị giội đi.

Một ngón trỏ cuối cùng của Thất Mai đại sư cũng đặt ở trên lưỡi đao, cùng ngón cái tạo phương hướng trái ngược, nâng một bên khác của lưỡi đao, vẫn là động tác cầm sáo, mềm nhẹ mà bình tĩnh.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-981)