Vay nóng Homecredit

Truyện:Lãng Tích Hương Đô - Chương 233

Lãng Tích Hương Đô
Trọn bộ 525 chương
Chương 233: Tiết mục giáo dục
0.00
(0 votes)


Chương (1-525)

Siêu sale Lazada


Sau khi Liêu Thiên Cửu bị Lâm Bắc Phàm càn quét một trận, tổn thất nặng nề, gần hư không có cơ hội đổi đời, ngoài tòa biệt thự quy mô không lớn lắm này ra, những nhà còn lại đã bán toàn bộ. Mặc dù không tới mức bên bờ phá sản, nhưng đã khó có thể so với trước. Nhưng may mà thủ hạ của hắn vẫn còn vô số mã tử, có thể vì hắn kiếm ít tiền sống qua ngày nhờ phí bảo vệ...

Lâm Bắc Phàm nhìn cảnh hỗn loạn trong phòng khách, trong mắt lóe lên ánh sáng tà ác, không khỏi nhỏ tiếng lẩm bầm: "Thấy dáng vẻ của họ như vậy, trong lòng mình thật có chút không nhẫn tâm".

Tiểu Kim mơ hồ cảm giác thấy trong lời nói của đối phương có mùi âm mưu, không khỏi cẩn thận hỏi: "Lão đại, rốt cuộc anh muốn làm gì? Người ta đã như vậy rồi, lẽ nào anh vẫn muốn đổ thêm dầu vào lửa? Thế sẽ chết người đó, em cho họ mỗi người bốn tới năm giọt nước miếng rồng. Đó đã là cực hạn của họ rồi, thêm nữa, bọn họ sẽ vỡ mạch máu mà chết đó".

"Ta lương thiện như vậy, sao có thể làm chuyện như vậy chứ?"

Lâm Bắc Phàm rất thuần khiết nói.

"Khụ khụ...."

Tiểu Kim thiếu chút nữa bị sặc chết nước miếng của mình, đối phương có thể nói ra những lời như vậy, thật khiến nó có chút xấu hổ, như nghe thấy Lý Liên Anh muốn lấy vợ ấy, rất mạnh mẽ.

Lâm Bắc Phàm tiện tay lấy một chiếc di động của họ, gọi tới một số điện thoại, cười nói rất thẳng thắn: "Chúng tôi là biệt thự X, ông chủ chúng tôi cần sáu mươi em. Loại cực xinh ấy, thân hình phải đẹp. Nếu tư sắc không được hay có bệnh tật gì khác, họ hoàn toàn không muốn, nếu các người có thể hoàn thành tốt, ông chủ của chúng tôi sẽ thưởng cho các người năm mươi vạn".

Bên kia là một là một cứ điểm quy mô nhỏ chuyên cung cấp hàng là thương hiệu, chuyên lấy mại dâm làm mục đích, bên trong có hơn một trăm người bán***, là lúc vô tình Lâm Bắc Phàm phát hiện ra. Má mì bên đó nghe thấy lời này, mắt tròn xoe, tròng mắt suýt nữa rơi ra ngoài, đó là một vụ lớn!

Sáu mươi em lại thêm năm mươi vạn, vậy không phải một cô hơn tám nghìn sao? Vậy mình cũng thêm chút lợi nhuận từ trong đó? Đầu tiên bà ta cũng có chút hoài nghi cuộc điện thoại này, nhưng nghĩ ngợi một chút, lập tức biết đó là biệt thự của Liêu Thiên Cửu, đối phương là người oai phong của Nam Thành, tất nhiên không thể giả. Lúc này bà ta mới vội vàng trả lời: "Anh yên tâm, tiêu chuẩn phục vụ của chúng tôi chính là yêu cầu của ngài là mục tiêu đấu tranh của chúng tôi, khách hàng chính là thượng đế, chỉ cần ngài hài lòng, bảo chúng tôi làm gì cũng được, mười phút nữa chúng tôi sẽ tới".

Lâm Bắc Phàm nghe xong trán toát mồ hôi lạnh, những lời quảng cáo này sao nghe quen vậy?

Hình như mình cũng thường thấy ở đâu đó. Trên mặt hắn vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt: "Nếu các người phục vụ tốt hơn, ông chủ chúng tôi còn thêm tiền".

Má mì kia nghe xong hai mắt lóe lên ngôi sao, e là ngay cả mình là ai cũng quên rồi, còn có thể thêm tiền ngoài? Vậy tối nay mình sẽ kiếm được bao nhiêu tiền? Bà ta vội càng gác điện thoại, hắng cổ họng kêu lên: "Các em, tiếp khách, khụ khụ, sôi nổi chút cho tôi, tối nay có hoạt động quan trọng".

Chỉ một thoáng, tất cả các cô em của trung tâm đều bắt đầu hoạt động, đều trang điểm mình thành vô cùng xinh đẹp, son, son môi, phấn má, đều không quan tâm trát hết lên mặt, như cô dâu sắp kết hôn.

Lâm Bắc Phàm tất nhiên không để ý tới chuyện ở đây, mà là đi thẳng lên tầng hai của biệt thự, theo phương hướng Tiểu Kim chỉ rón ra rón rén, sợ bị Liêu Thiên Cửu phát hiện.

Nếu như đổi lại bình thường mà nói, mình tất nhiên không sợ Liêu Thiên Cửu, nói không chừng còn có thể uống vài chén rượu, ăn chút thức ăn, nói chuyện đời, bàn luận lý tưởng, thậm chí là về các cô em gi đó với hắn. Nhưng bây giờ tới trộm đồ, lỡ bị người ta phát hiện, danh tiếng của mình há không phải là rớt xuống ngàn trượng, chịu sự phỉ nhổ của bạn bè sao?

"Ngươi, ngươi nói bây giờ hắn đang làm gì?"

Lâm Bắc Phàm nuốt nước miếng thật sâu, nhỏ tiếng hỏi.

"Cái này, sao em biết được? Bên dưới xảy ra động tĩnh lớn như vậy, lẽ nào hắn còn có thể ngủ được sao?"

Tiểu Kim cũng có chút nghi hoặc truyền âm nói. Pháp lực của nó có hạn, có thể mơ hồ cảm thấy trong phòng có một bóng người, nhưng không biết đối phương đang làm gì?

Lâm Bắc Phàm nghe thấy nó nói như vậy, trong lòng càng không yên, vội vàng vé một miếng vải rách trên quần áo, che mặt mình lại, lúc này mới mấy bước xông tới cửa phòng Liêu Thiên Cửu, lúc này mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

"Í?"

Tiếp đó Lâm Bắc Phàm trừng to mắt, không nói lên lời.

Trong phòng đâu có bóng Liêu Thiên Cửu? Trên giường còn có một người đàn ông, nhưng đó là là một người mày đậm mắt to, tóc đen, hoàn toàn không phải là Liêu Thiên Cửu, hình như là một con tốt thủ hạ của hắn.

"Ngươi, ngươi là ai?"

Người đàn ông kia nghe thấy cửa phòng có chút động tĩnh, vội vàng trừng hai mắt, thấy có một người từ ngoài đi vào, lớn tiếng quát.

"Khụ khụ, thât ra tôi tới tham quan biệt thự này".

Lâm Bắc Phàm rất vô liêm sỉ nói.

"Tham quan biệt thự? Tham quan biệt thự cái gì?"

Người đàn ông kia vẫn chút buồn ngủ mông lung, không hiểu câu đó là có ý gì, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, hai chân như lò xo, bắn một cái, xông tới chỗ Lâm Bắc Phàm, hai tay như hai dao thép, hung ác bổ tới ngực hắn.

Mắt Lâm Bắc Phàm sáng lên, võ công của người đàn ông này hình như mạnh hơn những người bên dưới một chút, xem ra là cao thủ Liêu Thiên Cửu mời tìm được mấy ngày nay, chẳng trách nhường phòng mình cho hắn.

Nhưng người như vậy, là đối thủ của mình sao?

Lâm Bắc Phàm rất bảnh bao lắc đầu, khinh thường nói: "Chút tài mọn, cũng dám động thủ với ta sao?"

Hắn chẳng buồn nhìn đối phương, tay phải giơ ra như tia chớp, nắm chặt cổ tay phải đối phương, đồng thời kéo về phía mình, người đối phương đã không chịu khống chế lảo đảo ngã về phía trước. Hắn đồng thời đá chân phải ra, hung hăng đá tới bụng của đối hương, người đó lập tức hét lên tiếng thảm thiết: "Phù phù".

Một tiếng, đã ngã nhào trên đất.

Lâm Bắc Phàm tiện tay nện sau gáy đối phương một cái, người đàn ông đó chẳng kịp kêu lên một tiếng đã hôn mê rồi.

"Oa, lão đại, hai chiêu vừa rồi của anh gọn gàng linh hoạt, ẩn chứa bạo lực rất mạnh, em thật bội phục anh".

Tiểu Kim đã nhảy ra khỏi túi quần hắn, vẻ mặt đắc ý cười lớn nói.

"Ngươi ít nói nhảm thôi, thời gian của chúng ta có hạn, không có thời gian chậm trễ, nhanh mang hết những thứ có giá trị ở đây theo".

Lâm Bắc Phàm trừng mắt với nó, sao đó nằm trên giường, ngủ gà ngủ gật.

Hai mắt Tiểu Kim lóa sáng, nhìn bốn phía xung quanh vài lần, lập tức xông tới hai cái két bảo hiểm bên cạnh, chẳng buồn nhìn, một đạo kim quang hiện lên, hai két bảo hiểm đó lập tức bị cắt hành hai nửa, rất nhiều tiền mặt vàng bạc trang sức bên trong đổ ra.

"Oa, nhiều tiền vậy, xem ra lần trước lão đại vẫn chưa biến Liêu Thiên Cửu thành kẻ nghèo rồi".

Mắt Tiểu Kim híp thành khe hở, trong ánh mắt lập lòe vô số ngôi sao, hai móng vuốt khẽ quét một cái, quét sạch toàn bộ những thứ đó. Nó lại quét một lượt toàn bộ căn phòng, nhặt nốt mấy đồng trên người đàn ông đó, rồi mới loạng choạng người, đi tới các phòng khác, bắt đều kế hoạch càn quét quy mô lớn.

Trong phòng khách bây giờ đã hỗn loạn không chịu nổi, hơn hai mươi ngươi người đàn ông đều không ngừng làm những động tác giống nhau, nhìn tới một cái, giống như ổ mại dâm. Chính vào lúc này, má mì kia đã dẫn hơn sáu mươi em xinh đẹp tới, mới hiện lên nụ cười nghề nghiệp nói: "Các người...." Bà ta đã bị hai người đàn ông kéo tới sofa, còn chưa kịp phản ứng lại, quần áo trên người đã bị xé tan, mà một người đàn ông trong đó rất thô lỗ tiến vào trong cơ thể bà ta.

Những cô gái khác cũng vẻ mặt kinh ngạc nhìn cảnh tượng trong phòng khách, không biết những người đàn ông này sao lại đói khát như vậy, một người mà lại làm chuyện thế này, nhưng chính lúc họ mới nghĩ tới đó, đã bị một đám đàn ông như sói như hổ nhào tới, đại sảnh nhanh chóng truyền tới từng đợt tiếng rên rỉ khó nghe.

Lâm Bắc Phàm dẫn Tiểu Kim cuốn vô số tiền mặt và trang sức đi, vừa may nhìn thấy cảnh này, hắn không khỏi tấm tắc tán dương: "Không ngờ những cô em này lại nhanh như vậy, tiếng kêu cũng thật nghề nghiệp, ta có cần làm chút chuyện gì khác không nhỉ?"

Hắn lại lén lấy di động, gọi điện thoại cho đài truyền hình và rất nhiều tòa soạn báo của Nam Thành.

Không tới mười lăm phút, bên ngoài biệt thự đã có vô số xe cộ, rất nhiều ký giả mang theo máy quay vội vã lao vào trong, như một đám cường đạo, xông thẳng vào trong biệt thự, điên cuồng quay chụp cảnh tượng thân thể khó coi trong phòng khách, từng gương mặt ở hiện trường đều thu hết vào máy quay.

"Các vị khán giả ngồi trước màn hình tivi, chúng tôi đàn truyền hình trực tiếp sự kiện quan trọng đang xảy ra tại Nam Thành của chúng ta, hiện giờ có hai ba người đàn ông, sáu mốt cô gái, họ lại đàn làm những chuyện không thể cháp nhận được, thật khiến chúng ta cảm thấy vô cùng thất vọng, hy vọng các ban ngành có liên quan có thể tiến hành điều tra toàn diện sự việc này, mang tới một thế giới thanh bình cho thành phố Nam Thành".

"Xin hỏi vị tiên sinh này, lẽ nào mọi người không cảm thấy như vậy có tổn hại tới đạo đức chung sao?"

"Hả, hả, cô nói gì? Ồ, sướng chết được, tôi không biết, ồ, chỗ đó của cô gái này rất chặt, khiến tôi...a".

"Xin hỏi vị này, lẽ nào các ngườ không biết làm như vậy sẽ gây ảnh hưởng không tốt cho Nam Thành chúng ta sao?"

"Hả, cô nói gì? Ồ, phụ nữ đúng là rất tuyệt, tiếng kêu cũng rất hay, rất nghề nghiệp, còn hay hơn tiếng kêu của những em trong Av, chi bằng các người cũng tới thử xem".

Những ký giả kia ai nấy tròn mắt, vốn tưởng những người đàn ông này còn để ý tới chút ảnh hưởng, ít nhiều cũng phải che dấu cơ thể mình, nhưng ngược lại bọn họ không hề giác ngộ, còn nói ra những lời vô liêm sỉ như vậy, điều này khiến bọn họ có phần xấu hổ, xem ra tiết mục này phải tiến hành xử lý thôi, nếu không, sẽ trở thành tiết mục mang tính giáo dục.

Tối nay Liêu Thiên Cửu vừa vặn cùng mấy người bạn tới quán uống rượu, không quay về biệt thự, nhưng sau khi hắn nhìn thấy những tin tức đó trên tivi, hắn suýt nữa phun ra toàn bộ rượu đã uống vào, trong mắt trừng lớn, tức giận quát lên: "Bọn họ, bọn họ đang làm gì? Lũ khốn đáng chết, bọn họ, lại dám làm chuyện đó trong biệt thự của mình, ta, ta phải giết chết các ngươi"."Bốp".

Hắn đã đập mạnh một cái cốc trên đất, đập cho nát vụn, mặt mũi hắn cũng trở nên vô cùng dữ tợn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-525)