Vay nóng Tima

Truyện:Lãng Tích Hương Đô - Chương 429

Lãng Tích Hương Đô
Trọn bộ 525 chương
Chương 429: Rơi vào nguy cơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-525)

Siêu sale Shopee


Quan Trữ đang tự hỏi làm như thế nào để triệu tập 200 người còn lại của mình, làm cho Ngân Hồ bang một kích trí mạng, nhưng lại không biết Ngân Hồ bang chỉ nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ, liền triển khai phản kích điên cuồng với hai bãi mà bọn họ vừa mới mất đi sàn nhảy Nhạc Thiên cùng KTY Trời Chiều Màu Đỏ, làm cho hơn 100 người đóng tại đó không kịp ứng phó, chết thảm trọng, mà cuộc chiến chỉ diễn ra trong 20", liền tuyên cáo chấm dứt, kiến cho Thất Long bang vốn chỉ còn 200 bang chúng, lại tổn thất năm sáu mươi người, số nhân viên trốn ra được có rất ít, làm cho Quan Trữ phun huyết tại chỗ, thiếu chút nữa phát điên.

Đã biết vừa mới tổn thất 300 người, cuối cùng dĩ nhiên cũng không đoạt được cái gì? Ngay cả hai bãi vừa mới chiếm được cũng không có giữ được hơn một giờ, liền bị người ta cướp lại, cái này gọi là gì?

"Đại ca, có chuyện... có chuyện..." Một gã tiểu đệ gõ cửa đi vào, nhìn thấy bộ dạng nổi giận đùng đùng của Quan Trữ, bị dọa làm cho ngay cả lời chuẩn bị nói cũng không dám nói ra.

"Mẹ kiếp, mày bị câm ah? Có cái gì thì mau phóng ra đi!" Quan Trữ rất không thoải mái kêu lên.

"Mới vừa rồi, mới vừa rồi Ngân Hồ bang phái người đưa tới một bức thư, kêu chúng tôi tận tay giao cho anh!"

Tên tiểu đệ kia hai tay dâng bức thư lên, nom nớp lo sợ đứng trước mặt Quan Trữ.

"Bọn chúng đâu?" Quan Trữ nhận lấy bức thư, tức giận hỏi.

"Bọn họ đi rồi!" Tên tiểu đệ vội trả lời.

"Cái gì? Đi? Mẹ kiếp, bọn mày ngu ngốc hả? Chẳng lẽ không biết hiện tại Ngân Hồ bang là bang phái đối đầu với chúng ta sao? Sau này gặp phải chuyện như vậy, trực tiếp bắt bọn nó lại, trước tiên đánh cho một trận tơi bời có biết không?"

Quan Trữ thiếu chút nữa ngất đi, tại sao tiểu đệ của mình cũng ngu ngốc như vật? Ngay cả chuyện này cũng phải cần mình nói ra.

"Vâng, đại ca!"

Tên tiểu đệ kia liên tục gật đầu đáp.

Quan Trữ lúc này mới mở bức thư ra, ai biết vừa mới hình hai hàng, lập tức hắn nổi giận lôi đình, cầm chén trà trên bàn hung hăng đập xuống trên mặt đất, các mảnh nhỏ bay khắp phòng, hắn tức giận kêu lên:" Mẹ kiếp, một Ngân Hồ bang nhỏ bé đó cũng dám nói với tao như vậy, đúng là to gan, Quan Trữ tao không thể không cho chúng mày biết tay được, thì Thất Long ban tao làm sao còn có thể đặt chân ở Bắc thành? Người đâu, triệu tập nhân mã cho tap, tao muốn diệt bọn nó!"

Hai tay hắn nắm chặt lại.

"Đại ca, bọn họ, bọn họ viết cái gì vậy?"

Tên tiểu đệ kia hiếu kỳ hỏi.

"Cái gì? Bọn họ viết gì? Cũng không phải là muốn chúng ta sáng ngày mai chín giờ, tại nhà hàng Hải Loan, bảo chúng tao giao ra hai bãi, còn nói cái gì, nếu chúng ta không giao ra, liền thâu tóm Thất Long bang chúng ta!"

Quan Trữ tức giận đến đỏ cả mặt, âm thanh có chút khàn khàn, phảng phất như nương nương khang vậy.

Tên tiểu đệ kia tiếp nhận bức thư trong tay hắn nhìn kỹ lại vài lần, quả nhiên đúng như lời Quan Trữ nói, khẩu khí nói chuyện của đối phương vô cùng cường ngạnh, không chừa một chút mặt mũi này, còn bày ra bộ dáng khí thế của bề trên, làm cho hắn nhìn thấy mà tức giận.

"Đáng chết, tên hỗn đản Nhạc Bình, nếu như không phải tại hắn, Thất Long bang chúng ta sao có thể bị vây trong thế bị động này? Thất đúng là một tên hổn đản thành sự thì không đủ bại sự thì có thừa, tao... tao..."

Quan Trữ nghị đến cái tai họa mà Nhạc Bình tạo ra cho mình, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng đối phương đã bị Ngân Hồ giết chết, bản thân có tức giận cũng không làm được gì.

"Đại ca, hiện tại trong tay chúng ta chỉ có hơn 200 người! Mà Ngân Hồ bang mới vừa giành được thắng lợi, tinh thần đang mạnh, hiện tại cùng Ngân Hồ bang liều mạng, đối với chúng ta mà nói là bất lợi.

Tên tiểu đệ kia rất thành khẩn nói.

"Vậy mày bảo phải làm sao bây giờ?"

Quan Trữ trực tiếp vứt cho hắn một cái ánh mắt khinh thường.

"Đại ca, em cảm thấy chúng ta có thể dùng gậy ông đập lưng ông!"

Tên tiểu đệ kia có chút đắc ý cười nói.

"Mẹ kiếp!"

Quan Trữ trực tiếp cho hắn một cái bạt tai, rất không thoải mái kêu lên:" Đừng tưởng rằng bản thân biết được vài câu cổ thi, là có thể ở chỗ này giả bộ với lão tử, nhanh đem kế hoạch của mày nói ra, nếu như đối với chúng ta hữu dụng, tao chắc chắn sẽ thưởng cho mày, nếu như vô dụng, tao cho mày một đao!"

Tên tiểu đệ kia bị dọa cho rụt cổ lại, thiếu chút nữa giấu mặt ở trong áo, hắn âm thầm le lưỡi, cười nói:" Đại ca, phương pháp rất đơn giản, hiện tại Ngân Hồ bang vừa mới giành được thắng lợi, chắc chắn rất kiêu ngạo, không để chúng ta vào mắt, chúng ta liền thừa dịp ngày mai lúc thương thảo ở nhà hàng Hải Loạn, đem Ngân Hồ bang cùng toàn bộ thủ hạ giết chết, như vậy bọn Ngân Hồ bang tất bại!"

"Giết chết bọn họ? Mày ngu ngốc hả, bọn họ nhiều người như vậy, làm sao có thể dễ dàng giết được?"

Quan Trữ rất không thoải mái trừng mắt nhìn hắn một cái, thiếu chút nữa cả hai mắt cũng lòi ra ngoài. Đây là tiểu đệ của mình sao? Dĩ nhiên đưa ra chủ ý ngu như vậy.

"Đại ca, lần này Ngân Hồ bang bọn chúng mang theo người khẳng định sẽ không nhiều, chúng ta nếu như điều động một trăm tên huynh đệ bí mật bao vây nơi đó lại, bọn họ còn có thể chạy thoát sao? Hơn nữa, bọn họ vừa mới chiến thắng chúng ta, nhất định cho rằng bản thân rất mạnh, rất kiêu ngạo, tâm lý nhất định sẽ xem thường chúng ta, nhất định sẽ chỉ mang theo vài người bên cạnh, chuyện này đối với chúng ta mà nói, chính là một cái cơ hội ngàn năm có một!"

Tên tiểu đệ kia vội vàng đem kế hoạch của mình ra kể lại rõ ràng chi tiết.

Quan Trữ nghe thấy hắn nói như vậy tâm lý cũng có chút lay động, đây đích xác là cơ hội không tệ. Có thể nhân cơ hội này đem con điếm Ngân Hồ kia cùng thủ hạ của nó bắt hết một lưới, nếu như vậy, Thất Long bang của mình có thể chuyển bại thành thắng, hoàn toàn chiếm lĩnh địa bàn của Ngân Hồ bang, làm cho Thất Long bang của mình chính thức trở thành một bang phái cường đại thật sự, làm như vậy mặc dù có điểm mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần, dù sao hiện tại Thất Long bang của mình tổn thất thảm trọng, không thể cùng Ngân Hồ bang đối cứng.

"Uh, chủ ý này của tiểu tư ngươi mặc dù có chút ngu ngốc, bất quá cũng là một biện pháp tốt!"

Quan Trữ vuốt ve cằm của mình, khẽ gật đầu.

Tên tiểu đệ kia thiếu chút nữa hộc máu, nếu như ngài nói chủ ý này ngu ngốc, có thể không cần, chỉ là lời này khẳng định không dám nói.

"Tốt lắm, mày dẫn người của chúng ta, bao vây xung quanh nhà hàng Hải Loan xem xét tình huống một chút, sau đó buổi sáng ngày mai trước nhà hàng, an bài qua đó 100 huynh đệ, mai phục xung quanh, chỉ cần con nhỏ Ngân Hồ kia dám tiến vào, chúng ta liền cho bọn nó hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này, hắc hắc, bọn chúng không rất đắc ý, rất kiêu ngạo sao? Tao lần này sẽ cho bọn nó biết sự lợi hại của Thất Long bang tao!"

Quan Trữ tàn nhẫn nói"

"Vâng! Đại ca!" Tên tiểu đệ kia vội vàng lên tiếng. Một đêm không nói chuyện.

Sáng sớm ngày thứ hai, Quan Trữ sau khi dùng qua bữa ăn sáng, liền từ trong Thất Long bang chọn ra 20 tên tiểu đệ khôn khéo, đi theo mình, ngồi lên xe, chạy đến nhà hàng Hải Loan, mà buổi tối hôm qua hắn đã cho tên tiểu đệ đưa ra chủ ý này, âm thâm phái ra 100 tên bang chúng, mai phục bốn phía xung quanh nhà hàng, chờ bọn Ngân Hồ đến.

Nhưng ai biết được đám người Quan Trữ cứ như vậy ngồi chờ hơn nhiều giờ, từ 8h30-10h, nhưng không thấy người của Ngân Hồ bang xuất hiện, điều này làm cho hắn kinh ngạc không thôi, ngồi ở chỗ này, phảng phất như nổi điên vậy, vỗ bàn một cái, tức giận kêu lên:" Đám Ngân Hồ bang này đúng là không nói đạo nghĩa? Nếu mời chúng ta đến đây, tại sao còn không tới gặp mặt? Đáng chết, nếu bọn chúng đến, tao nhất định sẽ không hạ thủ lưu tình."

"Đại ca, chẳng lẻ bọn họ biết kế hoạch của chúng ta, nên không dám tới?"

Một tên tiểu đệ thử dò hỏi.

Quan Trữ khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói:" Buổi tối ngày hôm qua chúng ta mới nghĩ ra kế hoạch, bọn chúng làm sao có thể biết được? Bất qua nói thế nào đi nữa, con tiện nữ Ngân Hồ kia nếu đã dám mời chúng ta tới nơi này, khẳng định có 100% năm chắc, nhưng nàng tại sao lại lật lòng? Mặc kệ, chúng ta đi về trước, lần này Thất Long bang chúng ta nhất đinh phải nghĩ ra biện pháp thập toàn thập mỹ, hoàn toàn tiêu diệt Ngân Hồ bang!"

Hắn nhìn thấy cạm bẫy mà bản thân sắp xếp thất bại, trong lòng buồn bực không nói nên lời! Không thể không đứng dậy, mang theo những người này chuẩn bị rời khỏi nhà hàng này.

"Quan ca, ngài không ăn một chút gì sao? Nhà hàng chúng tôi có rất nhiều món ăn đặc sắc."

Ông chủ nhà hàng ân cần dò hỏi.

"Để khi khác, lão tử không có nhiều thời gian lãng phí như vậy!"

Quan Trữ rất không thoải mái quát lên.

Hắn vừa mới đi ra khỏi nhà hàng, đang chuẩn bị ngồi vào trong xe, lại nghe thấy điên thoại của mình vang lên, hắn vội vàng móc điện thọai ra, ai biết được bên kia lại truyền đến từng đợt âm thanh dồn dập:" Đại ca, việc lớn không tốt, Ngân Hồ bang đánh vào bên trong bãi của chúng ta, bọn em... bọn em không ngăn cản được!"

Quan Trữ nghe được những lời này, cảm giác cả đầu nổ ầm ẩm một tiếng, hoàn toàn nổ tung.

Ngân Hồ bang dĩ nhiên nhân cơ hội này đánh lén bãi của mình? Chuyện này quả thực làm cho hắn bất ngờ, khinh hãi hồi lâu không nói nên câu nào.

"Bọn em... bọn em là bán bar Lam Thiên, bọn họ... bọn họ có sáu bảy mươi người, nhân số của chúng ta quá ít, căn bản không phải đối thủ của bọn họ, cứu mạng, a..."

Từ bên kia điện thoại truyền đến những âm thanh thảm thiết của đám tiểu đệ, ngay sau đó không còn âm thanh gì.

"Đại ca, phát sinh chuyện gì sao?" Mấy tên tiểu đệ bên cạnh Quan Trữ nhìn thấy chuyện không ổn, vội vàng dò hỏi.

"Mẹ kiếp, chó chết, Ngân Hồ bang dĩ nhiên đánh lén bãi của chúng ta, thật sự là đáng chết, nhanh tập hợp mọi người, chạy tới quan bar Lam Thiên, nếu ai chậm trễ xử theo bang quy!"

Quan Trữ điên cuồng gào thét lên. Dưới sự đái lĩnh của hắn, 100 tên bang chúng đang mai phục xung quanh nhà hàng Hải Loan còn không biết chuyện gì phát sinh, mơ mơ màng màng trở lại trong xe, trùng trùng điệp diệp chạy về phía quán bar Lam Thiên.

"Đám cẩu tạp chủng Ngân Hồ bang, nhanh lăn ra đây cho tao, hôm nay tao phải quyết thắng bại mới chúng mày!"

Quan Trữ tay nắm đao, dẫn theo hơn 100 bang chúng, đằng đằng sát khí lao vào bên trong quán bar Lam Thiên, lớn tiếng hét lên.

Nhưng cả quán bar Lam Thiên chỉ có mấy người nhân viên quét dọn vệ sinh, những người khác lại không có một người nào, hơn nữa bọn họ nhìn thấy những người này lao vào, vội vàng kêu lên:" Quan ca, mới vừa rồi Ngân Hồ bang giết vào nơi này, đem mọi người của anh giết sạch, sau đó chạy đi!"

"Gì? Chạy? Đáng chết!"

Quan Trữ thiếu chút nữa hộc máu.

Vào lúc này điện thoại của hắn một lần nữa vang lên, hắn vội vàng nghe, bên kia lại truyền đến một âm thanh vội vàng:" Đại ca, chuyện không hay, người của Ngân Hồ bang giết tới đây, người của bọn chúng nhiều lắm, chúng em không thể ngăn cản được, bọn em là câu lạc bộ Tứ Hải Thiên, thỉnh cầu trợ giúp." Bên kia không ngừng vang lên từng tiếng chém giết cùng tiếng kêu thảm thiết, tràng diện có vẻ vô cùng thảm thiết.

"Gì? Mẹ kiếp, người đâu, theo tao đi!" Quan Trữ lớn tiếng kêu lên.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-525)