← Ch.066 | Ch.068 → |
[Đề cử: youtube/watch?v=wB9CVHSuW7s anh em vừa bạc nhạc này lên vừa nghe, vừa đọc truyện nhé ^_^ TKS ]
....
"Ngươi nói cái gì, anh trai của ta đôi mắt bị người móc? Còn có chỉ có thể 'kéo dài tính mạng' là như thế nào!?." Kosho nghe nói tình trạng anh trai mình, khuôn mặt hoàn toàn vặn vẹo thành một đoàn.
"Kosho đại nhân xin ngươi bình tĩnh, hiện tại tình hình của ngài ấy đã được chúng ta ổn định, chúng ta trong lúc điều trị phán đoán rằng, ngài ấy sử dụng thi triển cấm thuật mạnh mẽ nào đó, dẫn đến ngài ấy phải đổi lại sức sống của chính mình để trả giá lấy cấm thuật. Còn về việc đôi mắt ngài ấy là có dấu hiệu móc ra thật sự..." Vị kia mỹ nữ bác sĩ thấy khuôn mặt Kosho hoàn toàn vặn vẹo, trong âm thanh càng run rẩy hơn.
Kosho nghe vậy hít vài hơi sâu mới lấy lại bình tĩnh, hắn nhìn vị bác sĩ kia hỏi: "Hiện tại ta có thể vào phòng thăm anh trai ta?"
"Vâng, hiện tại tình hình đại nhân Hatsu đã hoàn toàn được ổn định, cho nên..." Vị kia bác sĩ mỹ nữ còn chưa nói xong, Kosho đã một mạch chạy vào phòng bệnh.
...
Kosho bước vào phòng bệnh, nhìn trên giường bệnh đang nằm ngủ Hatsu, trong phòng bệnh gồm bốn người bác sĩ hai người y tá, hắn quay lại nói với tất cả mọi người: "Các ngươi đi ra đi, để ta cùng anh trai ở lại đây."
Tất cả mọi người nghe vậy gật đầu, cung kính thối lui.
...
Kosho đi đến giường bệnh Hatsu, ngồi lên giường, hắn buồn bã thở dài một hơi, ngước mắt nhìn lên trần nhà, ước gì trở lại như lúc trước, có cha, có mẹ, có em gái, anh trai bên cạnh vui đùa, ngày ngày thoải mái chơi game vô tư, nào như hiện giờ phải chăm lo mọi thứ cho làng, từ việc này đến việc khác, thật sự mệt mỏi....
Ở không hay biết, Kosho ngủ thiếp đi ở trên giường, có thể do công việc xử lý mấy ngày qua chưa được nhắm mắt nghỉ ngơi, dẫn đến tinh thần quá độ mệt mỏi...
....
Nửa ngày sau, mặt trời lặng lẽ rút lui, ban đêm âm u tiến đến.
Kosho mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn xung quanh căn phòng, chợt giật mình tỉnh lại, nhớ tới mình đến đây thăm anh trai mà ngủ quên mất.
"Chết, hiện tại còn có khối công việc trong làng chưa xử lý, nhanh đi thôi." Kosho nhớ tới khối công việc chưa xử lý xong, trên mặt hiện lên một tia chán nản, nhìn qua bên cạnh anh trai Hatsu còn nhắm mắt ngủ say, hắn không dám làm phiền anh trai nghỉ ngơi, vội vàng đứng dậy muốn rời đi.
"Khoang đã Kosho..." Ở khi hắn muốn rời đi, âm thanh nhỏ yếu từ phía sau truyền đến.
Kosho quay người lại, nhanh chóng chạy đến bên cạnh giường anh trai mình, trên mặt hiện lên lo lắng hỏi thăm: "Anh trai, ngươi như thế nào rồi."
Hatsu không trả lời hắn ngay lập tức.
Một phút sau, Hatsu mới mở, suy yếu, ho khan nói: "Khặc khặc, Kosho mau chạy đi, đi kiếm cha cùng mẹ, nhanh lên, chúng ta đấu không lại người kia ..."
Hatsu nằm trên giường bệnh, mắt nhắm nghiêng, nhưng đầu Hatsu quay về phía Kosho như đang nhìn hắn, nói.
Nghe Hatsu nói Kosho có chút giật mình, không nghĩ anh trai lại kêu mình bỏ chạy, nhưng là Kosho quyết chấp nhất kiên định ở lại bảo vệ làng cùng anh trai, sắc mặt nghiêm túc, âm thanh của hắn vô cùng kiên định nói: "Chuyện này là không thể nào, em không thể bỏ anh cùng người trong làng được."
Hatsu nằm trên giường nghe em trai mình nói, thần sắc không thay đổi, trên mặt hiện lên vô cùng bình tĩnh như biết trước Kosho sẽ nói như vậy, hắn im lặng thở dài một hơi, không nói gì.
Năm phút sau, bỗng nhiên Hatsu sắc mặt hiện lên buồn bã, hóc mắt trống rỗng mở ra, chăm chú nhìn về Kosho, giọng nghiêm túc lại, hỏi: "Ngươi quyết định chọn ở lại làng? Nếu như vậy có thể nguy hiểm đến tính mạng, ngươi nhìn thương thế của ta đi, là do người ấy gây ra, nếu bây giờ ngươi chọn chạy trốn tìm cha, mẹ để cứu viện, chắc hẳn hiện giờ người ấy hiện giờ chưa đến đây, ngươi hiện tại còn có thể chạy kịp."
"Ta đã quyết định chọn con đường nảy, ở lại đây để bảo vệ dân làng cùng anh trai, cho dù có hi sinh mạng sống của mình, ta cũng sẽ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, Vì đây chính là ngôi làng do cha dày công sức dựng lên!."
Kosho nghe vậy kiên định lắc đầu trước sau như một, hắn trầm giọng, âm thanh tràn đầy từ tính, cho dù không tiếc hi sinh tính mạng mình, hắn vẫn là kiên định chọn con đường này.
Hatsu nghe em trai mình nói vậy, thần sắc hiện lên hài lòng, hắn mỉm cười gật đầu, nói: "Tốt, không hổ em trai ta, dù ngươi chọn con đường nào đi nửa, người anh trai này sẽ luôn ủng hộ ngươi. Bây giờ chúng ta bàn về kế hoạch trước..."
"Vâng!" Kosho gật đầu mỉm cười, trên mặt thần sắc buồn bã giảm đi, hiện lên vui vẻ hơn trước.
Sau đó hai người bỏ ra một khoảng thời gian ngắn bàn về kế hoạch ứng phó chuẩn bị. Theo đó trong kế hoạch là: ưu tiên tất cả người dân thường rời đi, tìm nơi tránh nạn, dưới 10 ninja Thượng nhẫn, 30 danh trung nhẫn, 100 tên hạ nhẫn hộ tống mọi người chạy trốn.
Hơn nửa, để đề phòng Kosho cùng người anh hi sinh, không còn ai truyền lưu lại thế gian nhẫn thuật hay chakra, cho nên hai người quyết định đưa cho tất cả người dân bản cơ sở tinh luyện chakra, đẳng cấp ninja, nhẫn thuật cơ sở... đưa toàn bộ cho mọi người.
Tiếp lấy, đem tất cả ninja tập hợp lại (trừ ninja hộ tống người dân), tạo ra tấm lưới bảo vệ toàn bộ Làng Tiên Nhân, ít nhất khi địch nhân tập kích chuẩn bị từ trước, để sẵn sàng ứng phó.
...
Hai anh em bàn xong cũng đã 3 giờ 30 khuya.
Kosho nhìn đồng hồ trên tường, hắn quay lại, cười nói với anh trai mình: "Chắc hiện giờ anh cũng mệt rồi, nằm nghỉ đi, còn lại mọi chuyện do em đến xử lý."
"Khoang, nếu em chọn con đường ở lại bảo vệ dân làng thì anh ở đây có một món quà tặng cho em." Hatsu kêu Kosho dừng lại.
Ở Kosho đang kinh ngạc, Hatsu từ trong ngực móc ra cái hộp vuông màu đen, Hatsu tay mở cái hộp ra, hiện ra bên trong là một trái cây màu trắng tròn, nhỏ bằng lòng bàn tay.
"Ăn nhanh đi, ăn xong rồi ta sẽ giải thích." Hatsu đưa lên trái cây lên trước, thúc giục Kosho.
Kosho lần đầu thấy trái cây này, hình dáng vô cùng kỳ lạ, nhưng nghĩ đến chắc là anh trai không hại mình liền không chút do dự tiếp lấy, sau đó đem toàn bộ trái cây bỏ vào họng, đem trái cây nhai một hồi, sau đó nuốt vào bụng.
...
Đột nhiên cả thân thể Kosho sáng lên.
Sau 5 phút, Kosho bao quanh ánh sáng dần tắt, hiện ra hai bên trái phải đôi mắt rinnegan, nhưng đôi mắt rinnegan này đã thay đổi, biến thành chín vòng tròn đồng tâm bao quanh con mắt hắn.
Thay đổi chưa dừng lại đó, giữa trán hắn đột nhiên xuất hiện con mắt màu đỏ lòm như máu, bên trong có chín dấu phẩy khác nhau.
Con mắt này khác với hai con mắt rinnegan hai bên mắt hắn, giữa trán là màu đỏ lừ, còn ở hai bên mắt là màu tím.
Mà thay đổi lớn nhất, chính là khí chất của Kosho, phiêu dạt, tự nhiên, như là tiên nhân, không có thứ gì có thể gò bò được hắn.
Mặc dù không nhìn thấy Kosho thay đổi, nhưng Hatsu vẫn có thể cảm nhận được khí chất từ người hắn.
Hatsu hóc mắt trống rỗng nhìn Kosho, hắn khóe miệng vểnh lên, mỉm cười vui vẻ, nói: "Hồi nhỏ, mẹ ta có kể rằng, thế giới này xuất hiện một cây thần thụ, mà thần thụ đó chính lả nguồn gốc 'chakra' phát ra ở thế giới này, nếu ai ăn được trái cây từ thần thụ sẽ nắm giữ quyền năng vô hạn.
Ở hai mươi năm trước, trước khi mẹ đi cùng cha du lịch, mẹ có đưa cho ta trái này để ta cất giữ, mẹ nói rằng, lúc cần thiết hay nguy hiểm tồn vong của làng thì lấy ra sử dụng, hiện tại trách nhiệm bảo vệ làng thuộc về ngươi, cho nên ta giao sức mạnh trái."
...
*****
Nghe Hatsu nói, Kosho trên mặt hiện lên kinh ngạc, không nghĩ trên thế giới lại còn thứ này.
Hiện tại hắn cảm thấy cả người mình thay đổi, trong cơ thể một luồng sức mạnh kinh khủng đang trào lưu, hơn nửa hắn còn có cảm giác mình thật sự biến thành 'tiên nhân', nhưng súc mạnh này hình như chưa được giải phóng ra.
Phải nói là sức mạnh này như bị thiếu gì đó, cần thêm thứ gì đó mới có thể mở sức mạnh này ra.
"Ngươi phải chăng cảm thấy trong người mình có một nguồn sức mạnh khổng lồ vô tận nhưng giống như thiếu gì đó, chưa được mở ra?" Hatsu cảm nhận Kosho cơ thể biến đổi, hóc mắt trống rỗng nhìn về hắn cười hỏi.
Nghe Hatsu nói, Kosho gật đầu, cảm nhận trong cơ thể nguồn sức mạnh kia một hồi như thiếu gì đó bị giam cầm lại, gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Ngươi đưa cho ta một con mắt rinnegan đi." Hatsu gật đầu, sau đó đột nhiên nói một câu khiến Kosho ngây người trong giây lát.
Nhưng sau một giây, Kosho nhanh chóng phản ứng lại, hắn không chút do dự đem hai tay móc ra một con mắt rinnegan của mình, sau đó gắn đem nó vào hóc mắt trống rỗng của Hatsu.
...
Mặc dù tạm thời bị mù khi đang cấy ghép đôi mắt cho Hatsu, nhưng Kosho dường như cảm ứng được mọi thứ xung quanh mình, bắt đầu chậm rãi thuần thục đem cấy con mắt rinnegan của mình vào trong hóc mắt của người anh trai Hatsu.
30 phút sau.
Cấy ghép hoàn thành.
Hatsu dần dần mở con mắt ra, làm quen với ánh sáng bên ngoài một chút.
Bên mắt phải của hắn là con mắt màu tím rinnegan tà dị cửu câu ngọc của Kosho khi nãy được cấy ghép.
Hatsu ánh mắt tràn đầy nhu hòa, cưng chiều nhìn về đứa em trai mình, tay phải sờ đầu hắn, mỉm cười, trong miệng lẩm bẩm vài câu, sau đó nói: "Hiện tại mọi chuyện tốt rồi, ta sẽ giúp ngươi giảm đi gánh nặng này."
Hatsu vừa dứt lời, đột nhiên trong lòng bàn tay phải Hatsu xuất hiện một luồng sét đầy tính hủy diệt cỡ nhỏ, sau đó hắn bàn tay phải đang nắm luồng sét kia đánh về phía ngực Kosho.
"Phốc" Bàn tay phải của Hatsu dễ dàng đâm xuyên qua ngực phải của Kosho.
Kosho hai tay ôm ngực, trên mặt hiện lên hoảng sợ, hắn ánh mắt không tin nhìn chằm chằm Hatsu, âm thanh run rẩy, không tin tưởng việc này, hỏi: "Tại sao? Anh trai tại sao phải làm như vậy? Cho ta biết lý do"
"Tại sao? Lý do? Tạ đã nói với ngươi rồi mà, ta giúp ngươi giảm gánh nặng mà ngươi đang gánh lấy." Hatsu không vì vậy mà sắc mặt thay đổi, trên môi vẫn nở nụ cười, ánh mắt cưng chiều nhìn hắn nói.
Nghe lời này của anh trai mình, sắc mặt Kosho trắng bệch, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, tan nát cõi lòng, không nghĩ đến...anh trai mình lại 'phản bội', giết chính mình.
Nhớ đến hồi nhỏ những cảnh tượng Hatsu chơi đùa với mình...Lại nhìn đến trên ngực phải của mình, trái tim bị tay Hatsu đâm thành lỗ thủng, máu tươi điên cuồng chảy ra...
Con mắt trái rinnegan của hắn nhịn không được lại thay đổi, từ cửu câu ngọc biến thành thập nhị câu ngọc(12 câu ngọc).
Nhưng cho dù con mắt biến thành 12 câu ngọc thi thế nào? Trái tim bị đâm thủng, cho dù là tiên nhân cũng không thể sống lại, nói chi hiện tại Kosho.
Dần dần, Kosho tầm mắt ngày càng mờ đi, cảnh vật xung quanh nhạt dần, sau đó liền con mắt nặng nề nhắm lại, hắc ám bao trùm ý thức hắn...
Còn sót lại hình ảnh cuối cùng, đó là tấm khuôn mặt mỉm cười cưng chiều đó của anh trai hắn, Hatsu...
(Grrrrr Đậu Má Râu XANH!!!! Đang Viết Gặp mấy con muỗi chít ngứa vãi, phải dừng tay lại gãi, cứ vài giây gãi một lần, đậu má râu xanh bọn nó, con em nó, fuck you mother Muỗi!!!)***~~ GRRRRRR
[PHÁT TIẾT MỘT HỒI SORRY A+E^_^]
...
"Đây là đâu, ta không phải bị Hatsu đâm chết rồi sao? Chẳng lẽ là trong truyền thuyết địa ngục?"
Kosho nhìn xung quanh không gian đen tối, không có một chút ánh sáng lọt vào, thầm nghĩ.
Lúc này, trong không gian đột nhiên sáng lên, sau đó một màn hình khổng lồ xuất hiện trước tầm mắt.
Sau đó, hắn nhìn thấy 'mình' hồi nhỏ đang cười đùa, nhìn về ai đó.
Kosho nhìn một chút, cảm thấy hình ảnh này vô cùng quen thuộc.
Hình ảnh khi này lại thay đổi. Hai đứa bé ngồi bên cạnh máy vi tính chơi game với một người thanh niên...
Nhìn thấy hình ảnh này, Kosho giật mình một cái, chợt nhớ lại, đây không phải là hình ảnh lúc nhỏ của mình sao? Còn có thể nghe được âm thanh bên trong, như là xem video vậy, với lại hình như đây là góc nhìn của Hatsu?...
Kosho trong lòng hiện lên tò mò, nhìn lên màn hình xem tiếp...
Sau đó từng cái hình ảnh chậm rãi trôi qua, từ lúc 1, 2 tuổi cho đến tới khi 20 năm sau...
...
Hatsu thần sắc bình tĩnh nhìn qua Kosho, nghiêm túc nói: "Kosho, ta cảm thấy có một luồng hắc ám đang tiến đến đây, ta cần nhanh chóng đi điều tra, tìm kiếm Aino, ngươi ở lại làng bảo vệ, nếu có gì xảy ra lập gọi điện thoại cho ta."
Kosho nghe vậy gật đầu, nghiêm túc nhìn anh trai mình, nói: "Ta biết, ta sẽ dùng cả tính mạng để bảo vệ ngôi làng này."
Hatsu mỉm cười, tay vỗ vai hắn vài cái, nói: "Ta đi" liền biến mất.
....
"A không nghĩ đến nơi này lại có căn cứ giấu sâu trong lòng đất như vậy, hình như đây là khu thí nghiệm?" Hatsu mở ra cặp mắt sharingan quan sát mặt đất, thầm nghĩ.
Nhìn dưới mặt đất có thang máy ngầm được che giấu kỹ gần đó, Hatsu nhanh chóng tìm tới thang máy, sau đó bấm nút di chuyển xuống dưới.
...
Phòng thí nghiệm vô cùng rộng lớn, chia nhiều tầng hầm nối thông các nơi khác nhau, nhưng nơi thí nghiệm này như bị người bỏ hoang, không có một bóng người sinh sống, làm việc ở đây.
Tốn một chút thời gian tìm kiếm, Hatsu tìm tới nơi căn hầm sâu nhất dưới lòng đất.
Nhìn cảnh cửa sát khổng lồ đóng chặt, đôi mắt sharingan nhìn xuyên qua, thấy bên trong phòng đang nằm là một vị mỹ nữ, làn da trắng mịn, thân hình đầy đã yểu điệu, đây không phải Aino thì là ai?
Thấy vợ mình đang nằm trên giường, dáng vẻ ngủ say, Hatsu cho dù trầm ổn bình tĩnh sắc mặt cũng là thay đổi, nhanh chóng lấy cậy mạnh cửa đi vào.
...
"Rầm!" Sau một phút, cánh cửa sắt nặng nề sập xuống
Hatsu nhanh chóng chạy vào trong phòng, đi đến đến bên cạnh Aino, kiểm tra một hồi Aino không có thương tích gì, trong lòng không khỏi thở phào một hơi.
"Bốp bốp bốp"
"Wow, không hổ là anh trai, anh làm tốt lắm, không nghĩ anh lại tìm được đến nơi này nha, ahi hi hi."
Một hồi tiếng vỗ tay như chúc mừng người chiến thắng, sau đó một hồi âm thanh the thé tiếng cười vui vẻ từ phía sau lưng Hatsu vang lên.
Hatsu nghe âm thanh phát ra từ sau lưng, hắn không khỏi giật mình một cái, theo bản năng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một người từ trong bóng tối bước ra.
Đó là....
...
Là ai? Mời các bạn đón xem phần tiếp theo vào NGÀY MAI nhé!!!
P/s: mai tiếp, bị bệnh rồi, thật mệt mỏi, ôi định mệnh @@!
*****
Nghe âm thanh đằng sau vang lên, Hatsu giật mình một cái, quay đầu nhìn lại phía sau.
Chỉ thấy, từ trong bóng tối bước ra một thiếu nữ, nàng mái tóc trắng để dài tới chân.
Thiếu nữ làn da trắng như tuyết, sắc mặt lạnh lùng như hàn băng vạn năm, ngũ quan xinh xắn, trên đầu mọc hai chiếc sừng cong lại như sừng hươu, khóe miệng của nàng như có, như không, mỉm cười nhìn Hatsu.
Hatsu nhìn dáng vẻ nàng, trong mắt hiện lên kinh ngạc, theo bản năng thốt lên: "Ōtsutsuki Shizu!?"
Nhưng nghĩ đến dáng vẻ của Shizu, lại so sánh với người trước mắt này, 20 năm trôi, qua chẳng lẽ nàng mãi mãi là 'thiếu nữ' ư?, với lại cặp mắt kia, Shizu rõ ràng là byakugan...
Hatsu nghĩ dến đây, sắc mặt từ kinh ngạc đổi thành hoảng sợ, hắn nhìn nàng, run giọng hỏi: "Ngươi, ngươi là ai, ngươi không phải Shizu!?"
"Ahi hi hi, ta biết là ngươi sẽ hỏi như vậy mà, ta tên là Ōtsutsuki Nareda, có thể coi ta là em gái của ngươi" Thiếu nữ tay vuốt mái tóc trắng dài kia, nàng miệng cười the thé khiến người lạnh run, ngắn gọn giới thiệu về mình.
"Dòng họ Õtsutsuki?!" Nghe thiếu nữ giới thiệu, ánh mắt Hatsu không tự chủ co rút lại.
"Chẳng lẽ con của baba vs mama vừa đi du lịch ở 20 năm trước rồi giữa đường chịch nhau sinh ra?
Không đúng, mặc dù ngoại hình nàng có chút giống với đặc trưng dòng họ Õtsutsuki, nhưng tại sao nàng lại ở trong phòng thì nghiệm này?
Với lại baba với mama đâu? Nếu nàng ở đây thì chắc hẳn hai ngươi phải bên cạnh nàng chứ!? Hơn nửa tại sao Aino nằm tại đây? Còn có hồi trước vụ ám sát mình cùng Kosho bất thành, chẳng lẽ tất cả là do nàng, một tay gây ra!?"
Trong một giây ngắn ngủi, Hatsu đại não vận chuyển liên tục, trong đầu liên tục đặt ra câu hỏi cho mình.
Hắn quyết định thăm dò hư thực chuyện này ra sao, thần sắc nhanh chóng bình tĩnh lại, trầm ổn nhìn nàng, dò hỏi: "Vậy Aino bị bắt cóc, còn có việc ám sát ta cùng Kosho hồi trước là do ngươi làm?"
"Ahi hi hi, anh trai ngươi đoán đúng rồi, không hổ là anh trai của ta Hatsu, tất cả việc này là do ta làm, đáng tiếc ở đây ta không có phần thưởng."
Ōtsutsuki Nareda trực tiếp gật đầu, thừa nhận tất cả chuyện này do nàng làm, không có một chút nào giấu giếm, ánh mắt nhìn Hatsu, thần sắc tự nhiên, nàng nói tiếp: "Đây là cái bẫy, ta không biết ngươi cùng người anh trai còn lại Kosho mạnh như thế nào, cho nên ta quyết định bắt cóc Aino dẫn ngươi tới đây, xử lý ngươi trước, sau đó tới anh trai Kosho, ahi hi hi."
Hatsu nghe nàng thừa nhận cùng việc bắt cóc Aino để dẫn dụ mình tới đây, sắc mặt không khỏi thay đổi, âm thanh khàn khàn, trầm giọng hỏi: "Tại sao ngươi lại phải làm như vậy!?"
"Bởi vì, mục đích thật sự của ta chính là, hủy diệt Làng Tiên Nhân!" Ōtsutsuki Nareda lúc này đột nhiên thần sắc thái độ thay đổi 360 độ, cả khuôn mặt lạnh lùng, âm thanh như hàn băng nói, không còn cười đùa hí hửng như lúc trước.
Hatsu nghe vậy, thần sắc bình tĩnh không thay đổi, mắt hơi liếc mắt nhìn qua bên giường đang nằm Aino, nhìn Nareda nói: "Chúng ta lên trên mặt đất nói chuyện..."
"Tốt, ahi hi hi!" Nareda không chút do dự đồng ý, ánh mắt hơi liếc xéo theo ánh mắt Hatsu nhìn về phía Aino, che miệng cười 'dịu dàng' một tiếng.
...
Trên mặt đất, Hatsu dẫn Nareda cách xa phòng thí nghiệm 1000m bên ngoài mới dừng lại.
"Khoảng cách này đủ an toàn chưa anh trai?" Nareda nhìn thấy Hatsu dừng lại không đi tiếp, nàng mỉm cười hỏi.
"Được rồi" Hatsu gật đầu, nhìn nàng, sắc mặt nghiêm túc, nói: "Ta cám ơn ngươi vì đã theo ta đến đây, ta không biết tại sao ngươi muốn hủy diệt Làng Tiên Nhân, ta cũng không muốn biết lý do tại sao, nhưng ta không vì thế mà tha cho ngươi, nếu ngươi chịu đầu hàng theo ta đến Làng Tiên Nhân thì ..."
"Đủ rồi thằng đàn bà!" Nareda lạnh giọng cắt đứt Hatsu dài dòng, nàng sắc mặt lạnh như băng, nhìn hắn nói: "Cho dù ngươi có nói như thế nào thì ta đã quyết tâm phải hủy diệt cho bằng được, hiện tại bắt đầu được rồi."
"Thằng đàn bà...."
"Thằng đàn bà..."
"Thằng đàn bà..."
Hatsu lần đầu bị người nói vậy, trong chốc lát không khỏi ngây người ba giây, trong đầu hắn quanh quẩn chỉ có ba chữ này ...
Rốt cuộc một giây sau, dù tính cách trầm ổn như hắn cũng không nhịn nổi người khác nói vậy.
Hatsu sắc mặt đen lại, hắn nhịn không được chỉ tay vào Nareda hiếm có chửi thề một tiếng: "Cái thối con đ*** bán âm bán dương, ta nhìn thấy ngươi không có ngực liền biết đồ con âm dương***"
"Thối con đ****? Bán âm bán duong? Không ngực?..."
Lần này đến lượt Nareda sắc mặt đen, nàng nhìn lại ngực mình...đúng là ngực có chút nhỏ. Lại nhớ đến câu chửi lúc nãy, sắc mặt từ màu đen chuyển thành lạnh như băng, nàng đôi mắt tìm kia nhìn Hatsu chằm chằm, chậm rãi nói ra: "Ngươi sẽ hối hận vì nói ra lời này."
Dứt lời, ở Hatsu bất ngờ như chưa còn kịp phản ứng, nàng đưa tay trái hướng về Hatsu, sau đó nói: "Vạn Tượng Thiên Dẫn."
"Năng lực lục đạo một trong Thiên Đạo!?" Hatsu cả ngươi không tự chủ được bay đến Nareda, suy nghĩ.
Khi gặp Nareda ở phòng thí nghiệm, không biết có phải do di truyền của cha cùng mẹ hay không mà hắn đã sớm mở ra cặp mắt sharingan của mình, hơn nửa là loại mạnh nhất bên trong sharingan, vĩnh cửu Mangekyou Sharingan.
Ở lần đầu hắn thấy Nareda thì trong lòng đã chấn động dữ dội, bởi vì trong cở thể của Nareda ẩn chứa khổng lồ sức mạnh, thậm chí còn viễn siêu mình cùng đứa em trai cộng lại.
...
Nareda thấy Hatsu bay tới gần mình, chỉ còn cách 5-6m, khóe miệng nàng vểnh lên mỉm cười, tay phải của nàng dộng.
Chỉ thấy nàng tay phải nấm lại hình quả đấm, sau đó đánh về không gian phía trước, hướng Hatsu đang bay tới.
"Cờ-crắc***!" tiếng như gương bể vang lên.
Sau đó chỉ thấy vùng không gian nơi Nareda đấm như mặt băng mỏng bị bể ra, từng vết nứt lan rộng ra, xung quanh không khí hình thành tơ nhện vết nứt, sau đó một nguồn lực lượng vô hình từ nấm đấm của Nareda phát ra, bắn về phía Hatsu.
"Phốc!" Hatsu đang bay trên không trung, đột nhiên cảm thấy một nguồn 'trọng lực' khổng lồ, nặng nề, đập vào người hắn, khiến cho cơ thể lục phủ ngũ tạng chao đảo, vị trí thay đổi, nhịn không được từ cổ họng phun ra một ngụm máu.
Thân thể như diều dứt dây, bay ra xa hơn chục mét mới nặng nề ngã xuống gốc cây gần đó dừng lại.
Cũng may từ nhỏ hắn được Minh Hạo huấn luyện về thể thuật nhiều, ít nhất có thể chịu đựng nổi đòn tấn công này.
Hatsu tay ôm ngực mình, cả người chật vật đứng lên, đôi mắt sharingan điên cuồng chuyển động nhìn về Nareda đứng đằng kia, nàng đứng khoanh tay mỉm cười ngạo nghễ nhìn mình.
"Ahi hi hi, không nghĩ đến anh trai dưới một đòn 'chấn động' cũng có thể đứng dậy nha?" Nareda nhìn thấy Hatsu dưới một đòn của mình, vậy mà còn có thể đứng dậy, trên mặt không khỏi hiện lên ngạc nhiên.
Nàng nhìn hắn cười nói: "Vậy tới thử một đòn nửa xem nào?"
Dứt lời, nàng tay phải lại đánh về phía không gian trống rỗng về phía trước một cái, hướng vị trí Hatsu đang đứng.
"Cờ-Cr~ắc!" Âm thanh như gương bể vang lên, sau đó từng vết rách như mạng nhện lan tràn xung quanh không khí.
Một luồng chấn động sức mạnh vô hình đánh tới Hatsu, khiến cây cối xung quanh bỗng nhiên ngã đổ xuống liên tục.
Lại một lần nửa nhìn thấy chiêu này của Nareda, ánh mắt Hatsu co rút, lập tức hai tay nhanh chóng kết xuất thủ ấn, thét lên: "Nhẫn Thuật---- Thế Thân Thuật!"
"Bồng!" kết ấn xong, Hatsu biến mất, hóa thành một đạo khói trắng, thay vào đó là khúc gỗ mục, còn Hatsu đứng ở xa đằng kia.
"Ầm!" Một giây sau, cái khối gỗ, đột nhiên nổ tung một cái, hóa thành đám bột phấn rơi lã chã trên không trung.
Hatsu nhìn khối gỗ mục vị trí lúc nãy mình đứng bị phá tan nát, trong lòng âm thầm hô may mắn, vừa kịp thời kết ấn thuật.
Nhẫn thuật này là do hắn cùng người em khai phát, lúc bọn hắn còn nhỏ chiến đấu với nhau để giành thức ăn(một trò vui nào đó).
Hatsu sắc mặt càng nghiêm túc hơn, thận trọng nhìn về Nareda, hắn trầm giọng nói: "Nếu ngươi khả năng chỉ có như vậy, thì liền để ta đến ngăn cản ngươi đi!"
(còn tiếp...)
...
*****
Hatsu hai tay nhanh chóng kết ấn thuật, sau một giây hắn kết ấn xong.
"Bồng!" Đột nhiên xung quanh xuất hiện làn khói trắng, khói trắng dần tan đi, để lại bốn người giống y chang Hatsu đột nhiên xuất hiện, đứng bên cạnh hắn.
Đây chính là cơ bản nhất nhẫn thuật một trong, Phân Thân Thuật. Sau đó, cả bốn Hatsu phân thân cùng lúc chia nhiều hướng khác nhau chạy về Nareda.
Nareda nhìn Hatsu sử dụng thuật phân thân thì trên mặt hiện lên hoàn toàn khinh thường, nàng không nhanh, không chậm kết thuật ấn theo.
Ba giây sau, 'bồng' một tiếng, bốn người giống y chang Nareda xuất hiện.
Sau đó bốn người phân thân Nareda cũng phân ra bốn phương tám hướng chạy về phía Hatsu phân thân.
"Có thể sử dụng nhẫn thuật? Vậy năng lực đánh vào không khí tạo ra 'trọng lực' là như thế nào? Mình nhớ trong rinnegan năng lực đâu có năng lực như vậy, chẳng lẽ nàng là Shizu biến dạng mà thành? Nhưng nhìn cách nói chuyện cùng âm thanh kia rõ ràng hai người khác một trời một vực."
Hatsu nhíu mày nhìn Nareda sử dụng nhẫn thuật trong lòng âm thầm suy nghĩ.
(SKIP)
...
"Ngươi rốt cuộc là ai, tại sao ngươi có cặp mắt đó?" Hatsu không biết sử dụng bao nhiêu ảo thuật, nhẫn thuật đều vô dụng trước người thiếu nữ này, lúc này hắn lại tiếp tục bị đánh bay ra xa vài chục mét mới dừng lại.
"Ahi hi hi, không phải ta nói rồi à, ta là em gái của ngươi." Nareda che miệng lại mỉm cười một cái, âm thanh the thé nói.
"Ngươi nói dối! Cha và mẹ từ đó tới giờ chỉ nhấc đến ba đứa con mà thôi, làm sao lại sinh ra đứa thứ 4?" Hatsu vẻ mặt không tin lời nàng, nói.
Nghe Hatsu nói, sắc mặt Nareda trong nháy mắt biến đổi, trở nên băng lãnh hơn, nàng âm thanh the thé khiến người lạnh cả gai ốc kia vang lên: "Vậy ý ngươi ta là con hoang? Tốt lắm, ta hôm nay chỉ định dạy cho ngươi một bài học, nhưng ngươi dám nói câu đó liền chuẩn bị tinh thần đi, ta không để ngươi chết từ từ, mà ta sẽ để ngươi giằn vặt trong đau đớn." nói xong, Nareda kia đột nhiên cả thân hình biến hóa....
Cả hình dáng nàng thay đổi, chỉ thấy nàng cả người cao hơn, đôi ngực nhỏ của nàng nhô to ra, như muốn phá áo. Hơn nửa mái tóc trắng chuyển thành bạch kim.
"Tốt rồi, việc này có thể nhanh kết thúc" Nareda biến đổi xong, cảm nhận luồng sức mạnh trong cơ thể, nàng tư tin, kiêu ngạo nhìn hắn.
Hatsu sắc mặt hoàn toàn vặn vẹo, trong ánh mắt hoàn toàn điên cuồng, hắn nhìn Nareda trầm giọng nói: "Tốt lắm, ngươi đã sử dụng hết toàn lực, thì ta cũng vậy."
"Susanno!" Sau đó Hatsu hoàn toàn điên cuồng hét lên, hai tay liên tục kết ấn, đôi mắt sharingan của hắn chảy ra từng dòng huyết lệ.
Sau đó, chỉ thấy cả thân thể hắn một khung xương khổng lồ màu đen bao phủ, tiếp đó là máu, thịt, giáp, vũ khí hiện ra.
"Hahaha! Hiện tại tới lượt ngươi"Hatsu cười điên cuồng nhìn Nareda nói.
Dứt lời, vũ khí của susanoo chính là cây 'búa' khổng lồ, susanoo huy động tay, đem cây búa khổng lồ đập tới Nareda vị trí, cây búa bên trong ẩn chứa đầy sấm sét lực hủy diệt, điên cuồng tàn phá bừa bãi xung quanh.
"Ầm ầm!" Tiếng sấm sét vàng rên khắp không gian.
Cả vùng đất bị cây búa đập thành hố to sập xuống dưới hơn 100m, mặt đất rung chuyển dữ dội.
"Quá yếu!" Bên trong hố, Nareda nhẹ nhàng giơ ra một ngón tay đỡ lấy cây búa, khinh thường nói.
Sau đó Nareda đột nhiên biến mất, xuất hiện phía sau Susanoo, một tay nhẹ nhàng đánh vào cơ thể Susanno.
"Cờ-Cr~ắc!" Tiếng như gương bể vang lên, từng vết rách ở sau lưng Susanoo bắt đầu lan ra xung quanh.
....
"Phốc"
"Không thể nào, Susanoo vậy mà không thể đỡ được..."
Hatsu cả người vô lực ngã xuống, đôi mắt chảy đầy máu tươi, nhuộm đỏ toàn bộ khuôn mặt hắn.
"Ta không cam lòng! Ta còn trẻ, còn có Aino, em trai ta Kosho, Cha, Mẹ, Em gái Ta đang chờ ta, ta không thể chết" Hatsu dần cảm thấy đôi mắt nặng nề, cơn buồn ngủ ập tới, con mắt muốn đóng lại, trong lòng hắn gào thét điên cuồng, rốt cuộc...
"Cấm thuật---- Đảo~Ngược~Thời~Không!" Hắn quyết định sử dụng cấm kỵ thuật một trong, hi sinh nặng nề thị lực hai con mắt cùng sinh lực cơ thể!
...
Đôi mắt mangekyou sharingan điên cuồng chuyển động, mắt hai bên trái chảy ra dòng huyết lệ.
Sau đó chỉ thấy Hatsu đang đứng nơi đó biến mất, trở lại vị trí cũ đứng khi nãy.
Nareda cũng là thân thể biến đổi lại bình thường, cùng với trở về vị trí cũ lúc trước.
Hai người khi này đứng rất gần nhau, chỉ cách 1m là đụng tới.
Hai mắt Hatsu hiện tại thị lực đã giảm cực mạnh, có thể nói tầm nhìn hắn giống như người già tuổi 70 vậy, mờ mờ ảo ảo không thấy rõ phía trước, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được Nareda đang đứng trước người, không chút do dự sử dụng còn lại khí lực đánh về phía Nareda.
"Xẹt" Âm thanh cái áo bị xé rách vang lên.
Chỉ thấy Narede lộ ra phía trên hai gò 'núi' nhỏ.
Hatsu giống như đã dồn hết tất cả sức lực vào cái đánh lúc nãy, cả người hắn co quặp lại, sau đó vô lực ngã vào đôi bé thỏ của Nareda....
Hatsu cảm nhận được cái gì đó...mềm mại...Ánh mắt mờ nhạt của hắn đã ở gần 0, 1mm Rốt cuộc.....hắn đã thấy ...... đôi ngọc thỏ...mềm mại...
Máu từ lỗ mũi không tự chủ tràn ra ngoài...
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
"Phốc phốc phốc"
....
Hơn 100 ngụm máu mũi từ mũi hắn phun ra....
Cả cơ thể hắn tấp ngã xuống đất như một vị anh hùng hi sinh anh dũng trên chiến trường ...
....
Nareda hiện tại lâm vào ngây người, cảm nhận đôi ngực bị Hatsu 'sờ ' khi nãy sắc mặt đỏ bừng lên lên.
Nàng trên mặt hiện lên giận dữ đi tới gần Hatsu, ngồi xuống móc hai mắt hắn ra bỏ vào lọ thủy tinh.
"Ta móc hai mắt ngươi cho ớn anh trai ạ, ai kêu đôi mắt của ngươi dám làm bẩn, chạm vào đôi ngực xinh của ta!?" Trong lòng nàng âm thầm nghĩ, lại nhớ đến Hatsu chửi mình mấy câu trước cùng với bị sờ ngực, nàng nhịn không được ôm hận, lại lấy chân đá vào cơ thể hắn vài cái, đến khi cơ thể lộ ra xương sống bên trong nàng mới hài lòng dừng lại.
Làm xong, Nareda vô tình bỏ đi, để lại Hatsu cô đơn một mình nằm ở đó...
Vài ngày sau...hắn dùng ý trí cuối cùng, bò lết đến ngoài Làng Tiên Nhân cách 100m mới vô lực ngã xuống nằm tại chỗ....
....
Tới đây màn hình tắt, không gian trở về hắc ám như cũ.
Sắc mặt Kosho sau khi xem xong bộ phim này, có thể nói biểu tình vô cùng đặc sắc phong phú...
Trong đầu hắn đột nhiên nhớ tới câu nói của vị mỹ nữ bác sĩ kia.
"Đại nhân xin tha thứ cho ta nói thẳng, Hatsu đại nhân tình huống hiện tại đã ổn định không còn nguy hiểm, nhưng mà hiện tại chỉ là kéo dài tính mạng trong một thời gian ngắn, hơn nửa đôi mắt của đại nhân Hatsu bị người khác cướp đi, có khả năng vĩnh viễn bị mù lòa."
Chẳng lẽ việc tính mạng không sống được bao lâu do chảy máu mũi nhiều quá là như vậy?...Cái này cũng là quá ảo đi.
Nếu như hi sinh sinh lực cùng hai mắt thị lực thì ít nhất còn có thể sống được thêm 30 năm, nhưng nghe bác sĩ nói chỉ có thể sống "ngắn ngủi"...
Lại thật sự không nghĩ đến anh trai mình sử dụng toàn lực vẫn là thua trước người thiếu nữ thần bí kia.
Thời khắc này, Kosho bỗng nhiên cảm thấy vô cùng buồn ngủ, sau đó đôi mắt không tự chủ nặng nề nhắm lại
...
...
...
Kosho lần nửa mở mắt ra, đập vào mắt là cảnh tượng phòng bệnh, đang nằm trên giường anh trai của mình, quay qua, Hatsu đang mỉm cười nhìn mình.
"Kosho, chắc ngươi đã thấy? Đây là trí nhớ của ta đấy... !"
Nói tới đây, Hatsu sắc mặt có chút đỏ lên, hiển nhiên là xấu hổ việc mình xé rách áo người ta...
"Tốt rồi anh trai, vậy việc anh đâm em khi nãy là ảo thuật do anh tạo ra? Kosho ho khan một cái lái sang chuyện khác, hắn tò mò hỏi lại chuyện lúc trước.
"Đúng vậy, anh làm vậy để rinnegan em tiến hóa lên, không nghĩ đến là thành công, hiện tại đến lúc anh tặng em món quà cuối cùng." Hatsu gật đầu nói, sau đó con mắt rinnegan thay đổi, từ cửu câu ngọc biến thành thập nhị câu ngọc.
Hatsu ánh mắt cưng chiều nhìn hắn, sau đó đột nhiên mắt hắn nhắm lại, khỏe miệng cong lên tia mỉm cười tự hào...
"Anh trai ngủ à?" Kosho thấy anh trai chợt nhắm mắt lại không nói tiếp hắn hỏi thăm.
5 phút sau...
"Anh trai...!!!" Hắn sắc mặt thay đổi, trong lòng hoảng sợ, nhịn không được kêu lớn hơn.
"Anh trai!!!"
30 phút sau...
"Anh trai!!!"
"Anh trai!!!"
"Oa!"
Liên tục kêu hai tiếng 'anh trai' Kosho con mắt đỏ lên, từ hóc mắt rơi ra những giọt nước mắt...sau đó đột nhiên hắn aò khóc lớn như một đứa trẻ.
....
Sáng sớm ngày hôm sau.
Làng Tiên Nhân
Tin tức: Ngày hôm qua, đại nhân Hatsu, con trai đầu lòng của thần linh, vì chiến đấu với ác ma mà hi sinh anh dũng ngã xuống...
Tất cả mọi người dân thường tâm khóc thương tiếc vì ngài ấy, hoạt động Làng Tiên Nhân, từ buôn bán đến quân đội đều dừng lại, mọi người đều tập trung đến làm lễ cúng đốt, đi chôn cất người anh hùng hi sinh vĩ đại vì ngôi làng....
Ngày đó Kosho quỳ sáng đêm trước ngôi mộ anh trai mình...
....
P/s:Tác giả xin gởi lời chúc sức khỏe tới tất cả ae.... . Cám ơn mọi người ủng hộ mìnhsuốt thời gian qua ^_^ G9 nhá
← Ch. 066 | Ch. 068 → |