← Ch.0366 | Ch.0368 → |
Ở trong hư không mênh mông, hạm đội Bối La đã hoàn toàn chạy ra khỏi hệ hàng tinh thuộc Vũ Nhuận Tinh, thẳng hướng tới chiến tuyển Tây Cương với tốc độ cao nhất.
Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính Cụ Phong Hào, giờ phút này thần sắc bình thản như trước, ngồi dựa trên ghế chính thông qua màn hình, quan sát nhất cử nhất động của chiến tuyển Tây Cương.
Nếu so sánh chiến tuyển Tây Cương với một con rắn lớn, như vậy quân đoàn Thiên Dực thứ 5 không thể nghi ngờ chính là một cây đinh đâm vào con rắn lớn này. Giờ khắc này toàn bộ chiến tuyển Tây Cương, đã bắt đầu xuất hiện hỗn loạn.
về phần đám người La Kiệt, trên nét mặt tràn ngập lo lắng và không yên.
Hiện tại La Kiệt đã thật sự ý thức được, theo như lời Tiêu Hoằng trước đó chiến tuyển Tây Cương sẽ sụp đổ, cũng không phải là lời nói xuyên tạc.
- Trưởng quan! A Mình Tả Tướng quân phát ra lời kêu gọi chúng ta!
Quan thông tin bỗng nhiên báo cáo với Tiêu Hoằng.
Nghe nói như thế, thần sắc Tiêu Hoằng cũng không có biển hóa gì quá lớn, chỉ liếc mắt nhìn La Kiệt một cái, tiếp theo lệnh cho quan thông tin, tiếp nổi.
Ngay sau đó, phía trên màn hình chính liền xuất hiện hình ảnh A Mình Tả, cả người hắn nhìn qua dường như trong nháy mắt đã già đi vài tuổi.
- Tiêu Hoằng! Nói vậy hiện tại hẳn ngươi đã biết tình hình của chiến tuyển Tây Cương, quân đoàn Thiên Dực thứ 5 đáng sợ đã san bang Vân Đoan quân đoàn. Hiện tại ta hy vọng ngươi có thể chay tới chiến tuyển Tây Cương, chống cự lại quân đoàn Thiên Dực thứ 5. Nhớ kỹ, không cần đánh bừa, đánh không thắng liền rút về!
Một câu cuối cùng, A Mình Tả nói đặc biệt rất nhỏ.
- Đa tạ Tướng quân quan ái!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp lại. Hắn cũng có thể nghe ra được, dường như giờ khắc này A Mình Tả cũng là bị ép buộc, một câu cuối cùng đối với sự quan ái của A Mình Tả, ý cũng không muốn Bối La quân đoàn đi lên liều mang đến chết với quân đoàn Thiên Dực thứ 5, điều này làm cho Tiêu Hoằng cũng nảy sinh một chút cảm tình đối với A Mình Tả.
- Tốt lắm! Giờ là mệnh lệnh, trong vòng bốn ngày phải chay tới chiến tuyển Tây Cương!
Thấy Tiêu Hoằng không hề có ý kiến phản đối, A Mình Tả tiếp theo ra lệnh.
- Không cần lâu như vậy, hai ngày rưỡi đủ rồi! Thực không dám giấu, ta đã xuất phát từ trước, đang chạy tới chiến tuyển Tây Cương!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói, trên mặt hiện lên một chút ý cười mờ nhạt.
A Mình Tả cùng Ách Tề Nhĩ ở một bên nghe nói như thế, thần sắc hơi biến đổi. Tiêu Hoằng lại một lần nữa kháng mệnh, nhưng kháng mệnh lần này, lại làm cho bọn họ cảm nhận được vô tận vui mừng, thậm chí là cảm kích.
Thời điểm này duy chỉ có Mạn Đạt là sắc mặt vô cùng khó coi như trước, ơ hắn xem ra, Tiêu Hoằng thực hiện như thế, không khác gì sợ mình sống quá lâu.
Có thể trong nháy mắt san bang Vân Đoan quân đoàn, cho dù Bối La quân đoàn của hắn cường hãn mấy đi nữa, thi giỏi hơn bao nhiêu chứ?
Đồng thời, sau khi đơn giản giao phó nhiệm vụ, Ách Tề Nhĩ liền điều động bốn chiếc Ma Văn chiến hạm, bao gồm hai chiếc của Bộ tổng chỉ huy tiến hành hộ vệ, mở rộng toàn bộ khu vực số 3 chiến tuyển Tây Cương, chuẩn bị ở trong không gian, tận khả năng quấn lấy quân đoàn Thiên Dực thứ 5.
Mà quân đoàn Thiên Dực thứ 5, dường như vẫn như trước là một bộ dáng không nóng nảy.
Đang phá hủy từng cái phóng tuyến phòng ngự trên Hiểu Lan Tinh.
Ở bên kia, trên Nam Du Tinh, sau khi cắt liên lạc với Ách Tề Nhĩ, cố Hoành Thần trước tiên phát ra lời kêu gọi Tá Phu là Quan tổng chỉ huy chiến khu tây nam Phục Thản Để Quốc, người lãnh đạo trực tiếp của mình. Tá Phu là quân hàm Thượng tướng, cấp bậc Đại Ngự Sư.
Rất nhanh, theo hình ảnh tiếp nổi, cố Hoành Thần cùng Chu Bằng có thể rõ ràng nhìn thấy một nam nhân qua tuổi năm mươi, trên mép giữ hai hàng râu rậm, đeo quân hàm Tướng quân màu lam sậm hình sáu cạnh, xuất hiện bên trong màn hình. Tuy rằng nước da có vẻ hơi thô ráp, nhưng vẻ mặt lộ rõ phong thái uy nghiêm.
- Nếu ngươi gọi tới chỉ là báo cáo tình huống của chiến tuyển Tây Cương, vậy ngươi không cần nhiều lời. Hiện tại ta chỉ muốn biết, các ngươi có thể chống đỡ được bao lâu?
Không đợi Cố Hoành Thần lên tiếng, Tá Phu đã dẫn đầu lên tiếng nói, trên nét mặt lộ rõ vô cùng ngưng trọng.
Không có người nào biết rõ mức độ đáng sợ của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 này hơn so với Tá Phu, chiến tuyến Tây Cương không có ai là đối thủ của nó.
- Không... Không rõ lắm!
Cố Hoành Thần vẫn như trước chân mày nhíu sát vào nhau, trên toán đầy mồ hôi, hàm hồ nói. Đây cũng là lần đầu tiên hắn hàm hồ như thế, bởi vì trong lòng hắn thật sự chìm xuống:
- Vân Đoan quân đoàn đã bị diệt rồi! Ta đã phái ra Bối La quân đoàn là quân đoàn cường hãn thứ hai đứng sau Vân Đoan quân đoàn, chỉ hy vọng bọn họ có thể cầm cự được!
- Đứng sau Vân Đoan quân đoàn?
Tá Phu thưởng thức từ ngữ này! Hiển nhiên, từ ngữ này dường như ngay lập tức chứng mình Bối La quân đoàn không địch lại vẫn Đoan quân đoàn, mà đối với Bối La quân đoàn, Tá Phu chỉ là có nghe nói qua, nhưng cũng không hiểu biết nhiều lắm.
Nhưng nếu như thế, thi hậu quả có thể nghĩ mà biết, Bối La quân đoàn nhất định phải bị diệt.
- Thông báo cho Bối La quân đoàn, không tiếc hết thảy giá phải trả, tận khả năng bám trụ quân đoàn Thiên Dực thứ 5 thời gian bảy ngày, tổn thất bao nhiêu, ta sẽ bổ sung cho hắn bấy nhiêu!
Tá Phu hạ đạt mệnh lệnh.
- Hiểu rõ!
Cố Hoành Thần đáp lại, tiếp theo cắt liên lạc.
Cùng lúc đó, Tá Phu cũng vội vàng liên lạc với Thánh điện kỵ sĩ đoàn, hy vọng bọn họ tức khắc điều động 1000 Thánh điện kỵ sĩ, mặt khác Tá Phu cũng điều ra quân cận vê của bản thân cộng 5000 binh sĩ, lập tức chuyển quân hội hợp với Thánh điện kỵ sĩ đoàn, tạo thành đội quân tinh anh 6000 người đối kháng với quân đoàn Thiên Dực thứ 5.
- Tướng quân! Điều đi cận vê quân của ngài? Vây an toàn của ngài thi sao bây giờ?
Tổng tham mưu trưởng Trịnh Hạo Hiên của Chiến khu tây nam, lên tiếng nói.
Nên biết rằng, đạt tới cấp bậc Thượng tướng, bất kể tại một quốc gia nào đều có địa vị hết sức quan trọng.
- An toàn của ta tự mình có thể giải quyết! Nhớ ngày đó một mình ta bị một quân đoàn đuổi giết, cũng không có chết, hiện tại cứ y như thế làm theo đi, Trịnh Hạo Hiên Tướng quân!
Tá Phu đại vung tay lên, không để cho từ chối, phía trên cánh tay lớp lớp vết thẹo.
Tá Phu có thể đi tới tình trạng ngày hôm nay, toàn bộ hoàn toàn là lăn lộn từ trong máu mà ra, là Thượng tướng quân hàng thật giá thật. Bởi vậy, đối với cuộc chiến này, không có người nào biết rõ hơn so với Tá Phu.
Chiến tuyến Tây Cương nguy hiểm, Nam Du Quận cũng nguy hiểm!
Tuy rằng Nam Du Quận không phải một quận giàu có nhất của Phục Thản Đế Quốc, nhưng cũng có thể nói là một yếu đạo thông tàu thuyền, thái độ làm người của Tá Phu luôn luôn là một tấc đất một tất giành giật.
Sáu tiếng qua đi, lại nhìn quân đoàn Thiên Dực thứ 5, đã lại lần nữa khởi động, tất cả Ma Văn vận binh hạm đồng loạt bay lên không trung, đồng thời hai chiếc Ma Văn chiến hạm Thân Cưu Hào, cộng thêm ba chiếc Ma Văn vận binh hạm Hà Long phái tới, bắt đầu tiến hành oanh tạc điên cuồng khu vực số 3 của chiến tuyến Tây Cương, phát động một đợt lại một đợt công kích mãnh liệt.
Không thể phủ nhận, năng lực đả kích hành tinh của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 có thể nói là biến thái, công kích không gian cũng hung hãn dị thường: khống chế cự ly, nắm chắc điểm đạn rơi, kỹ thuật ngăn chặn... toàn bộ đều là vượt qua nhất lưu.
về phần Ách Tề Nhĩ phái tới bổn chiếc Ma Văn chiến hạm, chỉ có thể dùng hết toàn lực ngăn cản.
Nhưng dù vậy, vẫn bị oanh kích phải liên tục thôi lui về phía sau. Trước cũng đã nói qua, một chiếc Ma Văn chiến hạm cường hãn hay không, không chỉ quyết định bởi tính năng của Ma Văn chiến hạm, mà còn phải xem thực lực của nhân viên trên hạm.
Một ngày sau, khu vực số 3 chiến tuyến Tây Cương đồng dạng cũng đi theo Vân Đoan quân đoàn tuyên cáo hoàn toàn bị diệt, một chiếc Ma Văn chiến hạm của chiến tuyến Tây Cương bị hủy.
Nhìn hạm đội Thiên Dực thứ 5 đi ngang qua chiến tuyển Tây Cương, đánh thẳng tới Hải Lam Tinh là hậu phương lớn của chiến tuyển Tây Cương, Ách Tề Nhĩ ở trong Bộ tổng chỉ huy rúng động toàn thân, bên trong ánh mắt phủ kín vẻ kinh hoàng.
Hình ảnh này có ý nghĩa gì, trong lòng Ách Tề Nhĩ rất rõ ràng, đây chính là lũ lụt vỡ đê.
- Thông báo cho ba quân đoàn đang chay tới đây, nhanh chóng gấp rút tiếp viện Hải Lam Tinh!
Ách Tề Nhĩ dùng thanh âm khàn khàn hạ đạt mệnh lệnh, đây cũng là lần cuối cùng hắn có thể bình tĩnh ra lệnh.
Một khi Hải Lam Tinh thất thủ, chiến tuyển Tây Cương chẳng những hoàn toàn mất đi hậu phương lớn, còn có thể gặp phải một kích trí mạng từ phía sau. Quân đoàn Thiên Dực thứ 5 tiến tới một bước sẽ đi vào nội đĩa Nam Du Quận, tiến hành phá hư bốn phía. Nếu quay đầu lại, thi có thể từ sau lưng đâm chiến tuyển Tây Cương một đao trí mạng, dẫn tới cả chiến tuyển Tây Cương hoàn toàn sụp đổ.
Tình huống vạn phần nguy cấp!
Hà Long ở Hi Lạc Tinh, nhìn thấy công kích đã lâu vẫn không ha được chiến tuyển Tây Cương, mà cứ như vậy bị quân đoàn Thiên Dực thứ 5 manh mẽ chọc ra một cái lỗ thủng, trên mặt hắn không kềm được toát ra thần sắc phức tạp, có hưng phấn, có như trút được gánh nặng, cũng có cảm khái vô tận.
Không hổ là quân đoàn cấp A, sức chiến đấu của nó không khỏi khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên thán phục.
- Trưởng quan! Vừa mới nhân được tin tình báo, Bối La quân đoàn đang dùng tốc độ cao nhất hướng tới chiến tuyển Tây Cương!
Ga trợ thủ của Hà Long, vội vàng đi tới nhỏ giọng nói bên tai Hà Long.
- Tốt lắm! Đỡ tổn công chúng ta phải chủ động đánh tới Vũ Nhuận Tinh. Lần này, ta thật muốn nhìn xem tên Tiêu Hoằng làm thể nào chổng lại quân đoàn Thiên Dực thứ 5 cường hãn này. Tiêu Hoằng hắn không phải rất lợi hại sao? Lần này đối mặt với quân đoàn Thiên Dực thứ 5 vô địch, ta thực muốn biết Tiêu Hoằng hắn còn lẩy gì để đánh?
Hà Long thì thào tự nói.
về phần Bệ Đồ ở An Đồ Tinh, đương nhiên cũng có thể nhìn thấy nhất cử nhất động ở chiến tuyển Tây Cương, nhìn thấy quân đoàn Thiên Dực thứ 5 manh mẽ xé mở một cái lỗ hổng ở chiến tuyển Tây Cương, xâm nhập trong đó, trong lòng hắn không kềm được ngạc nhiên thán phục, đồng dạng cũng có một chút băn khoăn: đó là quân đoàn Thiên Dực thứ 5 chính là quốc bảo của Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, không thể để bi tổn thương.
Giống như rút ra một thanh dao sắc bén vô giá, cùng sống mái với địch nhân, lúc nào cũng phải lưu ý vũ khí trong tay đừng xuất hiện vết nứt mẻ.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính Cụ Phong Hào, đối với tình huống của chiến tuyển Tây Cương, đồng dạng hắn cũng thấy rõ, trong vẻ bình thản thường ngày thoáng hiện lên một chút vẻ lo lắng.
- Thông báo cho hạm đội, đối hướng đường hàng không, mục tiêu điểm Hải Lam Tinh!
Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh.
Đồng thời mệnh lệnh cũng trước tiên truyền tới A Mình Tả nơi đó, tuy rằng không biết tình trạng của Bối La quân đoàn hiện tại, nhưng A Mình Tả rất rõ ràng, trước mắt xuất động Bối La quân đoàn chỉ có thể xem như còn nước còn tát. Bởi vậy, A Mình Tả khẩn cấp điều động năm chiếc Tinh Môn Hạm ở phụ cận tuyển đường của Bối La quân đoàn, toàn bộ hiệp trợ Bối La hạm đội tiến hành nhảy vượt không gian.
Như thế, liền có thể thu ngắn thời gian của Bối La quân đoàn chạy tới chiến tuyển Tây Cương.
Đãi ngộ như vậy ở Nam Du Quận gần như cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện, đây là không quản hết thảy xây dựng một thông đạo tốc độ cao dành cho hạm đội Bối La.
Bất kể là Ách Tề Nhĩ hay A Mình Tả, trong lòng đều biết rõ, có cầm chân quân đoàn Thiên Dực thứ 5 được thời gian bảy ngày hay không, toàn bộ hy vọng đều đặt trên Bối La quân đoàn.
Theo Tinh Môn Hạm tạo thành thông đạo không gian tốc độ cao xong, hạm đội Bối La cũng tiến vào tốc độ cao trước nay chưa có, bàng tốc độ nhanh nhất gấp rút tiếp viện chiến trường.
← Ch. 0366 | Ch. 0368 → |