Vay nóng Homecredit

Truyện:Ma Ngân - Chương 0381

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0381: hậu chiêu cuối cùng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Shopee


Năm phút trôi qua, hạm đội Bối La điên cuồng tiến lên rốt cuộc chen ngang đầu hạm đội Thiên Dực số 5, đây là tin tức tốt.

Tin tức xấu, đó là hạm đội Bối La đã nằm trong tầm nhìn của hạm đội Thiên Dực số 5, không thể nào che giấu được nữa!

- Tiêu Hoằng, lần này ta xem ngươi còn trốn đi đâu?

A Tư Mạc Đan nhìn tàu Cụ Phong phía trước, ánh mắt toát ra tia hung tàn.

Sở dĩ hắn cố chấp muốn bắt được Tiêu Hoằng, có 2 nguyên nhân: thứ nhất là muốn báo thù sỉ nhục trước đó, cho hả cơn giận trong lòng; thứ hai là nếu đánh chết được Tiêu Hoằng, quay về Thụy Lạp Tinh Quần Quốc thì tốt xấu gì cùng có một câu trả lời, bị trừng phạt cũng nhẹ hơn nhiều.

- Tất cả pháo thủ tầm xa nghe lệnh, khóa chặt tàu Cụ Phong, bắn!

A Tư Mạc Đan lớn tiếng ra lệnh.

A Tư Mạc Đan ra lệnh, 2 chiếc chiến hạm Ma Văn quân đoàn Thiên Dực số 5 đồng loạt mở ra tất cả trọng pháo, ổ phi đạn Ma Văn, khóa chặt tàu Cụ Phong ở cực xa, tiếp đó đồng loạt khai hỏa!

Thoáng cái, 2 chiếc chiến hạm Ma Văn, một chiếc bắn đầy phi đạn Ma Văn dài 10m, chiếc còn lại bắn ra trăm viên đạn Ma Văn hạng nặng!

Đồng thời 2 chiếc chiến hạm Ma Văn điên cuồng bắn ra cũng dẫn tới sức giật rất mạnh, cũng khiến tốc độ cả 2 chiếc chiến hạm Ma Văn chậm lại một ít. Nhưng không sao, theo A Tư Mạc Đan thấy, chỉ cần bắn trúng mấy cái là đã làm tàu Cụ Phong lãnh đủ, huống chi 2 chiếc chiến hạm Ma Văn cùng bắn, đánh thẳng vào một chiếc chiến hạm Ma Văn!

Trong phòng điều khiển tàu Cụ Phong, tiếng cảnh báo chói tai truyền khắp ngõ ngách, trong màn hình chính hiện rõ dày đặc đạn Ma Văn cùng phi đạn Ma Văn đang lao tới.

Nếu bị bắn trúng toàn bộ, dù là phần lớn những chỗ chí mạng trên Cụ Phong đã được thay bằng giáp bảo hộ hợp kim Vi Mễ thật dầy, nhưng cũng sẽ tàn phế nặng, đủ biết hậu quả tiếp theo.

- Tất cả pháo thủ tàu Cụ Phong vào chỗ, thả ra đạn Ma Văn quấy nhiễu, lợi dụng pháo quang thúc toàn lực chặn lại!

Tiêu Hoằng bình tĩnh tuyệt đối ra lệnh.

Thoáng cái, pháo thủ tàu Cụ Phong nhận được lệnh, bắt đầu dùng Ngự lực điều động, triển khai phòng ngự chặn đánh!

Hai tổ phi đạn ở cuối đuôi tàu Cụ Phong mở ra, đạn năng lượng quấy nhiễu dày đặc bắn ra hai bên, có đến cả ngàn viên, đồng thời pháo quấy nhiễu bắn về phía phi đạn Ma Văn, cố gắn dẫn nổ ở trên đường bay, đồng thời từng chùm tia sáng Ma Văn bắn ra từ tàu Cụ Phong, thẳng về phía đạn Ma Văn dày đặc!

Khoảng khắc, không gian giữa hạm đội Thiên Dực số 5 cùng tàu Cụ Phong hiện lên đủ loại ánh sáng!

Lúc này bất luận là Tiêu Hoằng hay A Tư Mạc Đan đều biết rõ lần tấn công này có ý nghĩa gì, đó là sống hay là chết!

Nhưng mà hai đấm khó chống bốn tay, đối mặt với 2 chiếc chiến hạm Ma Văn bắn tầm xa, dù là tàu Cụ Phong dốc hết sức cũng vẫn có 2 viên đạn Ma Văn cùng một viên phi đạn Ma Văn xuyên qua rào chắn của tàu Cụ Phong, đánh thẳng vào thân hạm, khiến hai bên thân hạm tàu Cụ Phong bùng lên ánh lửa!

Cho dù ở phòng điều khiển tàu Cụ Phong, Tiêu Hoằng vẫn cảm nhận được chấn động mạnh, Tiêu Hoằng ngồi trên ghế chính, nghiến chặt răng, sắc mặt bình tĩnh ngưng đọng trên mặt.

Về phần những người khác như Bì Nặc. toàn bộ đều không yên lòng! Thậm chí có những tín đồ thành kính đã bắt đầu chắp tay liều mạng cầu nguyện, cầu cho mọi chuyện bình yên!

A Tư Mạc Đan trong hạm đội Thiên Dực số 5, nhìn mấy viên đạn Ma Văn cùng phi đạn Ma Văn đánh trúng tàu Cụ Phong, xiết chặt hai tay, ánh mắt tràn đầy hưng phấn!

- Ha ha! Tiêu Hoằng, ngươi cùng quân đoàn Bối La của ngươi không phải rất lợi hại hay sao? Lần này ta xem ngươi còn không chết?

A Tư Mạc Đan hưng phấn nói.


Trong phòng điều khiển, nhân viên Thiên Dực nhìn trọng pháo đánh trúng tàu Cụ Phong, cũng hiện lên vẻ hưng phấn không thôi. Bọn họ thật là hận Tiêu Hoằng thấu xương, chỉ là không ngờ Tiêu Hoằng cũng có lúc lộ ra sơ hở, bọn họ không tin lần này Tiêu Hoằng còn không chết.

Nếu có thể đánh chết Tiêu Hoằng, coi như rửa sạch một chút sỉ nhục trước đó.

Nhưng khi nhân viên Thiên Dực định nhảy lên hoan hô, bọn họ bỗng khiếp sợ phát hiện ánh sáng trên tàu Cụ Phong tan đi, tàu Cụ Phong chỉ lắc lư mấy cái, vẫn duy trì siêu cao tốc nhanh chóng chạy về phía Tinh Môn Hạm!

Hơn nữa còn nhanh chóng kéo ra khoảng cách với hạm đội Thiên Dực số 5, chạy ra khỏi tầm bắn!

- Cái... cái chuyện gì thế này?

A Tư Mạc Đan khó tin vào mắt mình, ở trong màn hình, A Tư Mạc Đan thấy rõ chỗ đạn Ma Văn và phi đạn Ma Văn đánh trúng cũng không tạo ra vết thương chí mạng lên tàu Cụ Phong. Ngoại trừ bắn tan bột phấn Lăng tinh ra, giáp bảo vệ hợp kim Vi Mễ bị tấn công nặng nề mới vặn vẹo biến dạng, nhưng cũng không ảnh hưởng tính năng của tàu Cụ Phong.

- Giáp bảo vệ kia... làm sao được chứ?

Phong Đốn, tham mưu trưởng quân đoàn Thiên Dực số 5, không khỏi hô to khó tin.

Rõ ràng quân đoàn Thiên Dực số 5 gặp được cơ hội tốt như thế, lại thất bại lần nữa, nhìn từ góc độ khác, cũng là một lần sỉ nhục đối với quân đoàn Thiên Dực số 5.

Cơ hội tốt như thế, chiếm cứ hết thiên thời địa lợi nhân hoà, vậy mà cũng không thể giết được Tiêu Hoằng, quân đoàn Thiên Dực số 5 còn gì là mặt mũi!

- Đáng chết mà!

A Tư Mạc Đan nhìn hạm đội Bối La càng lúc càng xa, hổn hển mắng to, ngực bức bối suýt nữa phun máu.

Dù A Tư Mạc Đan biết rõ muốn bắn trúng tàu Cụ Phong đã là xa vời, nhưng vẫn ra lệnh hạm đội:

- Đi tới hết tốc lực, đuổi theo!

5 phút, 5 phút cực kỳ khẩn trương trôi qua!

Lúc này, Tiêu Hoằng ở phòng điều khiển nhìn qua cửa sổ thấy được Tinh Môn Hạm đang chầm chậm mở ra, đang súc thế. Tuy rằng nhìn Tinh Môn Hạm chỉ nhỏ như hạt đậu, nhưng đối với hạm đội Bối La đã là rất gần rồi.

Đây là hy vọng, một khi xuyên qua, cuối cùng sẽ an toàn!

Liếc màn hình chính, Tiêu Hoằng có thể thấy rõ dù hạm đội Thiên Dực số 5 vẫn đuổi sát theo sau, nhưng đã không có uy hiếp quá lớn tới tàu Cụ Phong. Chỉ cần bảo trì tốc độ này, quân đoàn Thiên Dực số 5 đừng mơ đuổi kịp.

- Báo cáo trưởng quan, còn 4 phút nữa, chúng ta có thể đi qua Tinh Môn Hạm. Lái tàu báo cáo với Tiêu Hoằng.

Đồng thời, lúc này Tiêu Hoằng cũng thấy được ở trên màn hình, Tinh Môn Hạm khởi động hoàn tất, nhân viên trên Tinh Môn Hạm đã vào tàu cứu hộ tách ra, sau đó chui vào trong Tinh Môn Hạm.

Trước khi đi, hạm trưởng Tinh Môn Hạm số 419 còn phát tin tức với tiêu Hoằng: Tiêu tướng quân, bảo trọng!

- Cám ơn.

Nhìn thấy những chữ này, Tiêu Hoằng khẽ nói, hắn biết lúc này Tinh Môn Hạm đã điều chỉnh vào trang thái tự động, duy trì 1 tiếng cũng không có vấn đề, thời gian này đối với Tiêu Hoằng là đủ rồi.

- Báo cáo trưởng quan, còn 3 phút nữa, chúng ta có thể xuyên qua Tinh Môn Hạm.


Lái tàu lại báo cáo với Tiêu Hoằng, sắc mặt vui mừng, dù là muôn ngàn khó khăn, hy vọng đã ngày càng gần!

Hơn nữa, lúc này dù có bất kỳ cách nào, quân đoàn Thiên Dực số 5 cũng không thể uy hiếp được tới hạm đội.

Nhưng ngay khi mọi người đều cho là thế, sắc mặt hoa tiêu bỗng biến đổi, trong ánh mắt xuất hiện cảnh giác:

- Báo cáo trưởng quan, bên trái phía trước phát hiện 6 chiếc chiến hạm Ma Văn, là hạm đội chiến thuật Giao Long quận Nam Du!

Nghe thế, Tiêu Hoằng cũng hiện ra vẻ cảnh giác, nhưng vẫn ra lệnh:

- Không cần để ý tới chúng, đi tới hết tốc lực! Chỉ cần xông qua Tinh Môn Hạm, chúng ta sẽ an toàn!

Nhưng Tiêu Hoằng vừa phát lệnh ra, ở phía trước, 6 chiếc chiến hạm Ma Văn chạm đội chiến thuật Giao Long gấp rút chạy tới đà xếp hàng ngang chắn giữa hạm đội Bối La cùng Tinh Môn Hạm, giống như một cái vách tường.

Sau đó lắc lư thong thả tiến về phía Tinh Môn Hạm!

Chỉ cần 30 giây, hạm đội Bối La chạy siêu cao tốc sẽ xuất hiện ở mặt sau hạm đội chiến thuật Giao Long, bởi vì hạm đội chiến thuật Giao Long chắn giữ tuyến đường, cản trở con đường của hạm đội Bối La, bởi vậy hạm đội Bối La không thể không giảm tốc độ tránh cho đụng phải.

- Tiêu tướng quân, hạm đội chiến thuật Giao Long tới đón ngài, an toàn trở về chiến tuyến Tây Cương.

Hạ Kỳ Phong quan tổng chỉ huy hạm đội dùng Ma Văn thông tin nói với Tiêu Hoằng.

Nhưng mà chỉ có âm thanh, mà không dùng hình ảnh liên lạc, nguyên nhân là vì Hạ Kỳ Phong sợ nhìn tới ánh mắt của Tiêu Hoằng, nhất là vào lúc này.

Tiêu Hoằng lúc này nhìn hạm đội chiến thuật Giao Long cản trở, bị buộc giảm tốc độ, cùng hạm đội Thiên Dực số 5 đuổi sát phía sau, sắc mặt tím đen, ánh mắt điên cuồng!

- Tránh ra!

Tiêu Hoằng dùng Ma Văn thông tin nói lại!

- Tiêu tướng quân, xin bình tĩnh, yên tâm, có hạm đội chiến thuật Giao Long tiếp ứng, ngài đã an toàn.

Hạ Kỳ Phong không nhanh không chậm nói, đã ngăn cản tốc độ của hạm đội Bối La!

- Khốn kiếp, cút ngay!

Lúc này, cuối cùng Tiêu Hoằng nổi giận lớn tiếng mắng to!

- Tiêu tướng quân, mời ngài nói chuyện khách khí một chút, chúng ta tới cứu viện ngài, không phải tới nghe ngài chửi mắng, hơn nữa ta cũng không phải cấp dưới của ngài, ngài không có quyền mắng ta.

Hạ Kỳ Phong chậm rì rì nói.

Hạm đội Thiên Dực số 5 phía sau đã lại tới gần hạm đội Bối La, tình huống đã cực kỳ nguy cấp!

- Lái tàu, lên trên, vòng qua hạm đội chiến thuật Giao Long!

Tiêu Hoằng nhìn hạm đội Thiên Dực số 5 đang nhanh chóng tới gần, ra lệnh.

Tiêu Hoằng ra lệnh, 4 chiếc chiến hạm Ma Văn hạm đội Bối La cùng một động tác, đồng loạt bay lên, muốn vòng qua hạm đội chiến thuật Giao Long cản đường!

*****

Nhưng Tiêu Hoằng vừa ra lệnh xong, hạm đội Bối La vừa bay lên, phía hạm đội chiến thuật Giao Long cũng bay cao theo, mạnh mẽ chặn đường Tiêu Hoằng.

- Tiêu tướng quân, xin ngài bình tĩnh, chúng ta tới giúp ngài.

Hạ Kỳ Phong nói tiếp.

Ở phòng điều khiển, Tiêu Hoằng thấy cảnh này, vốn sắc mặt nổi giận liền bình tĩnh lại, bởi vì Tiêu Hoằng đã thấy được hạm đội Thiên Dực số 5 mặt sau đã đuổi tới.

Tuy rằng A Tư Mạc Đan còn có một chút cố kỵ hạm đội chiến thuật Giao Long, nhưng thấy hạm đội chiến thuật Giao Long trước sau không bắn trả, lá gan cũng to ra, hơn nửa lại khóa lấy tàu Cụ Phong.

- Ra lệnh, chiến hạm vận chuyển Bối La tiếp tục bay lên, tàu Cụ Phong đi xuống.

Bỗng nhiên Tiêu Hoằng bình thản trở lại, ra lệnh.

- Trưởng quan, ngài muốn...

Lái tàu như hiểu được ý của Tiêu Hoằng, hơi do dự nói.

- Nghe lệnh!

Bỗng nhiên Tiêu Hoằng rống lên.

- Rõ! Trưởng quan!

Nói xong, lái tàu điều khiển tàu Cụ Phong đột nhiên hạ xuống!

Hạm đội chiến thuật Giao Long chặn ở phía trước cũng lựa chọn hạ xuống, đối với tình huống hai chọn một, bọn họ tự nhiên lựa chọn Tiêu Hoằng.

Lúc này 3 chiếc chiến hạm vận chuyển quân đoàn Bối La đã thừa cơ lướt qua hạm đội chiến thuật Giao Long, đi thẳng vào Tinh Môn Hạm!

Lôi Tát ở tàu Liệp Cung nhìn 3 chiếc chiến hạm vận chuyển Bối La đã cách xa tàu Cụ Phong, sắc mặt đại biến, hắn lập tức hiểu được ý của Tiêu Hoằng, đó là Tiêu Hoằng lựa chọn hy sinh mình bảo toàn phần lớn chủ lực của quân đoàn Bối La.

- Trưởng quan!

Lôi Tát thấy cảnh này, không khỏi rống to vào Ma Văn thông tin, ánh mắt đỏ lên!

Tiêu Hoằng ở phòng điều khiển tàu Cụ Phong nhìn Lôi Tát hai mắt đỏ rực, lại mỉm cười!

- Có lẽ lần này ta thật sự không thể theo các ngươi trở về, nhưng mà, Lôi Tát, cùng tất cả binh lính Bối La trên chiến hạm vận chuyển, mời các ngươi ghi nhớ, một ngày nào đó Tiêu Hoằng ta sẽ trở về, chờ ta. Trong thời gian này, các ngươi nhớ kỹ không được tùy tiện chống cự, cố gắng bảo toàn chủ lực quân đoàn Bối La, nhớ lấy!

Tiêu Hoằng nhíu mày, mắt đỏ lên căn dặn.

- Trưởng quan...

Ở tàu Liệp Cung cùng binh lính Bối La trong những chiến hạm vận chuyển khác, mỗi người sững sờ, ánh mắt tràn ngập bi thương phẫn nộ. Bọn họ không thể ngờ được, lúc này quân đoàn Bối La trăm trận trăm thắng lại rơi vào cảnh này!

- Nhớ kỹ, không được tùy tiện chống cự, tránh cho bị xử lý như phản quân. Nhớ kỹ, ta sẽ trở về.

Tiêu Hoằng nói xong, trực tiếp cắt liên lạc với 3 chiếc chiến hạm vận chuyển!

Ngay sau đó, 3 chiếc chiến hạm vận chuvển Bối La đồng loạt xuyên qua Tinh Môn Hạm, về phần tàu Cụ Phong của Tiêu Hoằng vẫn bị cản trở!


Nhìn 3 chiếc chiến hạm vận chuyển tiến vào Tinh Môn Hạm, Tiêu Hoằng hơi nhíu mày liền thả lỏng, nhìn sang màn hình khác, hạm đội Thiên Dực số 5 đã lại bắn ra đạn cùng phi đạn Ma Văn dày đặc

Về phần hạm đội chiến thuật Giao Long, vẫn không có chút ý định giúp đỡ chặn lại, Hạ Kỳ Phong biết rõ nếu tấn công tàu Cụ Phong, trực tiếp tiêu diệt, chiến hạm Ma Văn sẽ có ghi lại, đến lúc đó thật sự không dễ giao phó với cấp trên. Đương nhiên nếu vừa rồi Tiêu Hoằng chủ động tấn công, vậy thì họ có thể gán ghép tội phản quân đánh lại tàu Cụ Phong, chỉ tiếc dường như Tiêu Hoằng cũng biết rõ điều này.

Ở tàu Cụ Phong, Tiêu Hoằng nhìn màn hình chính, vô số đạn cùng phi đạn Ma Văn đánh thẳng lên tàu Cụ Phong, không khỏi híp mắt.

- Ra lệnh tất cả pháo thủ, toàn lực chặn lại, lập tức đổi tuyến đường, phương hướng Cự Nhân Tinh ở phía nam.

- Đã rõ.

Lái tàu đáp lời, theo Tiêu Hoằng ra lệnh, dùng hết tốc lực đổi hướng, khiến cả chiếc tàu Cụ Phong như bị trôi đi.

Bởi vì đổi hướng quá mạnh, bên trong tàu Cụ Phong như nghe được tiếng giáp bảo vệ chịu đựng lực tác dụng quá mạnh mà phát ra tiếng vặn vẹo!

Đồng thời, pháo thủ trong tàu Cụ Phong cũng tiến hành điên cuồng chặn đón!

Chỉ tiếc dù dốc hết sức, vẫn có 3 viên đạn, 2 phi đạn Ma Văn trực tiếp đánh vào tàu Cụ Phong. Phần giáp đuôi vừa bị đánh trúng một lần đã rạn nứt, tiếp đó tách rời khỏi tàu Cụ Phong, đuôi hạm đã bốc khói dày đặc!

- Trưởng quan, động cơ chính số 2 bị hư hại, mất đi 20% tốc độ.

Lái tàu toát mồ hôi báo cáo với Tiêu Hoằng.

- Không cần để ý, hết tốc lực đi Cự Nhân Tinh!

Tiêu Hoằng sắc mặt lạnh lùng ra lệnh.

A Tư Mạc Đan trong hạm đội Thiên Dực số 5 nhìn tàu Cụ Phong bị buộc đổi hướng, đuôi tàu bốc khói dày đặc, không khỏi cười khè.

- Ha ha! Không ngờ quận Nam Du cũng có người không thích Tiêu Hoằng, muốn dồn Tiêu Hoằng vào chỗ chết, có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến quận Nam Du không thể quật khởi được. Đám quan viên trịch thượng, gặp chuyện thì đầu tiên không phải lo làm sao quật khởi nổi lên, mà là lo cho tiền đồ địa vị của mình.

A Tư Mạc Đan nói:

- Chỉ tiếc một nhân tài như Tiêu Hoằng, nếu ở Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, tuyệt đối sẽ là sĩ quan cấp quốc bảo, nhưng ở quận Nam Du lại là cái đinh trong mắt người khác!

- Truyền lệnh hạm đội, không được bỏ qua tàu Cụ Phong, đuổi theo, tấn công hủy diệt cho ta.

Tuy rằng trong lòng cảm khái, nhưng trong lòng A Tư Mạc Đan, Tiêu Hoằng phải chết!

Còn ở bên kia, nhìn hình ảnh tàu Cụ Phong bị buộc đổi hướng, hạm đội Thiên Dực số 5 đuổi theo tàu Cụ Phong, Hạ Kỳ Phong toát ra tươi cười âm lãnh, vẫn không hề có hành động vươn tay hỗ trợ.

6 chiếc chiến hạm Ma Văn hạm đội chiến thuật Giao Long đã bỏ neo ở lối vào Tinh Môn Hạm, một là ngăn cản cửa vào Tinh Môn Hạm, hai là chuẩn bị trở về bất cứ lúc nào!

Mấu chốt nhất là muốn xem tàu Cụ Phong hủy diệt như thế nào, trở về cũng có giao phó.

Cùng lúc đó, Bệ Đồ ở An Đồ Tinh cũng đã thấy được kết cục của tàu Cụ Phong, bị hạm đội Thiên Dực số 5 truy đuổi, lại có 2 viên phi đạn Ma Văn bắn trúng, khiến phần giáp bảo vệ tàu Cụ Phong bắt đầu biến hình diện tích rộng.

- A Tư Mạc Đan, làm tốt lắm.

Bệ Đồ không khỏi hô lên, nhưng mà vẻ mặt đang hưng phấn đột nhiên ngừng lại, tiếp đó liền đại biến!

Bởi vì Bệ Đồ phát hiện tàu Cụ Phong tàn tạ đang không phải đi tuyến đường lung tung không mục đích, mà là có mục tiêu, chính là Cự Nhân Tinh, hành tinh dạng khí khổng lồ


- Chẳng lẽ Tiêu Hoằng biết, ở đó...

Bệ Đồ lẩm bẩm, tiếp theo dùng tốc độ nhanh nhất liên lạc với A Tư Mạc Đan, ra lệnh:

- Tướng quân A Tư Mạc Đan, dốc hết khả năng tiêu diệt tàu Cụ Phong, tuyệt đối đừng cho tàu Cụ Phong chạy tới Cự Nhân Tinh!

A Tư Mạc Đan nhận được lệnh này, có phần khó hiểu, theo lý thì lúc này Tiêu Hoằng đã cùng đường, hắn không rõ vì sao Bệ Đồ khẩn trương như thế.

Nhưng khi A Tư Mạc Đan đang khó hiểu, lại thấy tàu Cụ Phong đã kéo thân hạm tàn tạ liều lĩnh tiến vào trong quỹ đạo Cự Nhân Tinh, cố gắng vòng qua!

Góc độ chuyển đổi, A Tư Mạc Đan khiếp sợ phát hiện ở một nơi khác ở Cự Nhân Tinh là một cái thiên thể màu lam, sóng năng lượng màu u lam xung quanh đang tụ tập dạng xoắn ốc hướng vào trung tâm!

- Trùng động! Tại sao ở đây có thứ này?

A Tư Mạc Đan không khỏi khiếp sợ hô lên.

A Tư Mạc Đan tự nhiên phải biết trùng động, đó là một thiên thể có thể tiến hành bước nhảy không gian, Tinh Môn Hạm căn cứ vào nghiên cứu nguyên lý này mà trở thành công cụ di chuyển cực nhanh. Nhưng không ai dám tùy tiện đi thử trùng động thiên nhiên, bởi vì trùng động không phải truyền tống tới địa điểm xác định, mà là có tính ngẫu nhiên.

Chẳng những khoảng cách xa hơn Tinh Môn Hạm rất nhiều, hơn nữa không ai biết sẽ truyền tống vật thể đi chỗ nào. Tuy rằng trước đó có người xuyên qua thành công, nhưng cũng có người trong quá trình xuyên qua bị lực kéo mạnh mẽ của trùng động tự nhiên, trực tiếp xé toạc chiến hạm Ma Văn ở trong trùng động!

Lúc này A Tư Mạc Đan phải bội phục Tiêu Hoằng, không thể ngờ được chạy tới tuyệt cảnh rồi, hắn vẫn cưỡng ép để lại cho mình một con đường chạy trốn.

Trước mắt, mặc kệ là A Tư Mạc Đan hay Hạ Kỳ Phong, có muốn cản lại cũng đã không kịp nữa!

- Trưởng quan, không lẽ chúng ta...

Lái tàu trong phòng điều khiển tàu Cụ Phong nhìn thiên thể kỳ dị phía trước, tự nhiên biết đó là cái gì, quay đầu lại, ánh mắt kinh hãi nhìn Tiêu Hoằng.

- Đừng ngừng lại, xuyên qua đi, nói không chừng còn có hy vọng sống sót.

Tiêu Hoằng âm trầm ra lệnh. Bản thân Tiêu Hoằng cũng biết đây là hành động mạo hiểm tuyệt đối, không nói sẽ bị truyền tống tới chỗ nào, tàu Cụ Phong tàn tạ rất có thể sẽ bị xé nát hoàn toàn khi xuyên qua trùng động!

Nhưng trước mắt, còn có con đường thứ hai cho Tiêu Hoằng lựa chọn hay sao?

- Đã rõ!

Lái tàu tự nhiên hiểu được cách nghĩ của Tiêu Hoằng, hô lên. Lúc này hạm đội Thiên Dực số 5 lại phát động tấn công lần nữa, lái tàu cắn răng một cái, trực tiếp điều khiển tàu Cụ Phong đâm đầu thẳng vào trùng động!

Chỉ trong chớp mắt, nhìn từ cửa sổ, mọi người có thể thấy được cảnh vật xung quanh bắt đầu vặn vẹo, tiếp đó ánh sáng như cơn sóng xẹt qua ngoài cửa sổ.

Tàu Cụ Phong phải thừa nhận lực kéo xé cực lớn, áo giáp lại phát ra tiếng kẽo kẹt, cả chiếc tàu Cụ Phong tàn tạ giống như đang bồi hồi bên bờ tan vỡ thành mảnh vụn.

bởi vì nguyên nhân góc độ, hạm đội chiến thuật Giao Long cũng không lưu ý tới tình huống ở mặt trái Cự Nhân Tinh, nhưng khi Hạ Kỳ Phong còn đang chuẩn bị xem Tiêu Hoằng chết như thế nào, lại kinh ngạc phát hiện tàu Cụ Phong bỗng nhiên biến mất khỏi máy thăm dò Ma Văn!

- Cái gì, có chuỵện gì thế?

Hạ Kỳ Phong thấy cảnh này, không khỏi biến sắc.

- Trưởng quan, vừa rồi máy thăm dò năng lượng phát hiện phía sau Cự Nhân Tinh có vùng mù năng lượng, nghi ngờ là có trùng động!

Nhân viên thăm dò báo cáo với Hạ Kỳ Phong.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1129)