Vay nóng Homecredit

Truyện:Ma Ngân - Chương 0449

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0449: biến đổi lớn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Lazada


Ở trong hạm đội chiến lược Tây Điểm, bên trong phòng điều khiển tàu Trân Ny, Tiêu Hoằng vẫn ngây ngẩn, hắn thật không biết vì sao A Di La muốn gặp mình.

Theo lý, Tiêu Hoằng dẫn quận Nam Du tấn công Phục Thản Đế Quốc, hẳn là A Di La phải bất mãn mới đúng, lẽ ra đuổi mình mặc kệ sống chết, vì sao còn muốn gặp mình?

Còn Lạc Tuyết Ninh bên cạnh, ở trước mặt Tiêu Hoằng, nàng cứ giống như cô gái nhỏ, không ngừng hỏi đông hỏi tây.

Lạc Tuyết Ninh thấy rõ Tiêu Hoằng điên cuồng, cũng cảm nhận rung động sâu sắc. Tuy rằng Tiêu Hoằng có chút tà dị, nhưng ít nhất Lạc Tuyết Ninh đặc biệt thưởng thức phong cách hành sự như thế, dám yêu dám hận, tràn ngập tâm huyết.

về phần Tiêu Hoằng, tuy rằng trả lời vấn đề của Lạc Tuyết Ninh chưa nói là có lệ, nhưng cố gắng ngắn gọn. Cũng không phải Tiêu Hoằng ngại Lạc Tuyết Ninh phiền hà, mà là trời sinh Tiêu Hoằng như thế, cảm giác lạnh băng, ai cũng thế thôi.

Thái Ngỗ thành ngày trước, chẳng phải là cái dạng này sao?

Đáng tiếc, đúng là trùng hợp, Lạc Tuyết Ninh chỉ thích cảm giác lạnh băng của Tiêu Hoằng thế này, còn mấy cái loại ẻo lả thì chỉ cười nhạt khinh thường.

- Lần này đến Thánh Đàn, Tiêu Hoằng ngươi phải cố gắng lên, một khi trở thành đồ đệ của sư phụ, sẽ có rất nhiều chỗ tốt. Nhất là sư phụ A Di La có một Tàng thư các, bên trong có rất nhiều sách, bao hàm mấy triệu quyển sách từ xưa đến nay, có cái thậm chí không tìm được ở khắp vũ trụ Thái Cách.

Lạc Tuyết Ninh cười hì hì nói tiếp.

- Thật sao?

Nghe tới sách, Tiêu Hoằng lập tức có hứng thú, liền hỏi tiếp, còn thói quen ngồi vào ghế chính phòng điều khiển.

- Đương nhiên, loại dùng võ lực là chủ yếu như ta thì những sách kia không có trọng dụng, nhưng đối với người nghiêng về chế văn như ngươi, nơi đó là bảo tàng đấy.

Lạc Tuyết Ninh cũng không để ý, dù sao nơi này không có người ngoài, Tiêu Hoằng muốn ngồi sao cũng được.

Nhìn bộ dạng Lạc Tuyết Ninh thề thốt như vậy, Tiêu Hoằng không khỏi vuốt cằm. Đối với việc A Di La thu mình làm đồ đệ, Tiêu Hoằng luôn cảm thấy không ổn, nhưng nếu có thể đọc sách ở đó, dù là hai ba ngày cũng được.

- Tóm lại, đời này sư phụ ta cùng lắm có thể thu thêm một hai đồ đệ, ngươi nhất định phải nắm chắc cơ hội này... Nè, ngươi có nghe hay không đấy.

Lạc Tuyết Ninh thấy Tiêu Hoằng suy nghĩ vẩn vơ, kéo tay Tiêu Hoằng, ra vẻ bất mãn.

Trong lúc Tiêu Hoằng cùng Lạc Tuyết Ninh đi trên đường đến Thánh Đàn, quận Nam Du từng bước một tiến hành biến đổi lớn.

Ngày hôm sau khi Tiêu Hoằng bị Lạc Tuyết Ninh đón đi, đại quân Duy Lâm công quốc bắt đầu quay trở lại, tụ tập 50 đoàn phát động công kích Mãnh liệt vào 3 đường chiến tuyến quận Nam Du!

Siêu cấp hạm đội Tây Cương không chút chống cự, ngồi yên xem tình thế diễn biến, chỉ là lập tức tụ tập binh lực mạnh mẽ khóa chặt 6 hành tinh có người ở nằm phía đông nam quận Nam Du, mặc kệ những chỗ khác.

về phần ba người Tá Phu Trịnh Hạo Hiên và Cát Hưu Sâm, trải qua trị liệu ngắn ngủi ở Vũ Nhuận Tinh, liền thả ra như thẻ bạc, điều kiện là Đại Mầu Hạm Gia Thái phải rút khỏi phía đông quận Nam Du.

Biết được tin tức Duy Lâm công quốc toàn lực phát động tấn công quận Nam Du, dù là nằm trong dự kiến của Tần Nhược Bạch, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ nghiêm trọng.

Chuẩn bị ra lệnh cưỡng ép siêu cấp hạm đội Tây Cương chống cự, siêu cấp hạm đội Tây Cương căn bản không để ý tới mệnh lệnh của Tần Nhược Bạch.

Đối với Tần Nhược Bạch, cái này rõ ràng là đòi mạng, nếu chỉ là siêu cấp hạm đội Tây Cương đơn thuần chống lệnh còn dễ nói, phái đại quân diệt trừ là được, nhưng trước mắt Duy Lâm công quốc lại cắm chân vào, muốn giải quyết cũng không dễ dàng như thế.

Rơi vào đường cùng, Tần Nhược Bạch chỉ còn cách ra lệnh hạm đội quận An Kỳ Lạc chạy tới Vũ Nhuận Tinh quay đầu chạy tới ba đường chiến tuyến quận Nam Du, chống lại Duy Lâm công quốc. Trên thực tế, đây cũng là lựa chọn duy nhất.


Bằng không cố ý trừng phạt siêu cấp hạm đội Tây Cương, hậu quả có khả năng là trước sau đều có địch.

- Đáng chết.

Tần Nhược Bạch luôn luôn trầm ổn, cũng không khỏi mắng to.

Đối với thế cục trước mắt, theo Duy Lâm công quốc tham gia mà bắt đầu trở nên hỗn loạn. Chết người là thế tới của quân đội Duy Lâm công quốc quá hung mành, dựa vào hạm đội An Kỳ Lạc hỗ trợ, căn bản không kịp thời gian.

Rơi vào đường cùng, Tần Nhược Bạch phải ra lệnh Đại Mầu Hạm Gia Thái tuần tra phương bắc quận Nam Du dẫn theo hạm đội bù vào chỗ trống binh lực quận Nam Du.

Nhưng dù là thế, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản quân đội Duy Lâm có 50 đoàn, 200. 000 binh lực tấn công. Chỉ bởi một nguyên nhân: Duy Lâm công quốc tấn công đẩy mạnh một tuyến, còn Đại Mầu Hạm Gia Thái cùng quân đội chỉ có một chút mà thôi.

Có thể bịt kín một lỗ thủng, nhưng không thể ngăn chặn toàn.

Huống chi ngoại trừ Thánh điện ky sĩ đoàn, hạm đội do Đại Mẫu Hạm Gia Thái dẫn đầu, gần như không có bao nhiêu binh lính tham dự chiến đấu liên hành tinh. Nhắm vào một hành tinh còn dễ nói, nếu đồng thời nhắm vào 6 đến 4 hành tinh, rõ ràng lực bất tòng tâm.

Dù sao chi hạm đội này vốn được sử dụng để áp giải Tiêu Hoằng.

Chỉ trong một ngày, ba đường chiến tuyến quân Nam Du lần lượt thất thủ, Duy Lâm công quốc đông đảo tràn vào quận Nam Du cũng không có đốt giết cướp như trong truyền thuyết, chỉ là chiếm lĩnh hoàn toàn một hành tinh, đưa tất cả tài nguyên chuyển về cho Duy Lâm công quốc.

Chẳng qua khiến các binh lính Duy Lâm bất ngờ, đó là phân lớn tài nguyên quý giá ở quận Nam Du đã bị tập đoàn Thiện Xà dựa theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng. đưa toàn bộ vào Vũ Nhuận Tinh.

Cùng lúc đó, Hà Long thuận lợi xông qua chiến tuyến Tây Cương, cũng nhanh chóng đẩy mạnh tiến tới. Bởi vì chiến tuyến Tây Cương ở phía nam, bởi vậy không đụng tới Đại Mầu Hạm Gia Thái cùng với binh lực An Kỳ Lạc chống cự, một đường cùng Vương Ngạo - quan tổng chỉ huy tấn công Quân Thản Phúc Kiều, hai bên tiến mạnh.

Tiến lên như thế kéo dài 2 ngày, thẳng đến Lưu Ly Tinh, nơi này là hành tinh có người ở phía Tây Vũ Nhuận Tinh, cũng là vành đai biên giới siêu cấp hạm đội Tây Cương co rút binh lực.

Lên hướng đông, đó là Vũ Nhuận Tinh, nơi này là hang ổ của Tiêu Hoằng.

Bởi vì trước đó La Kiệt cùng Ngả Nhĩ Văn đều nhận được tờ giấy nhỏ của Tiêu Hoằng, bên trên ghi lại một loạt an bài cho binh lính Nam Du. Tuy rằng không phải rất chi tiết, nhưng đối với các tướng lãnh Nam Du, vừa xem là biết phải nên làm thế nào.

Còn Lưu Ly Tinh cũng là điểm mấu chốt phòng ngự của binh lính Nam Du, nếu Duy Lâm công quốc tiến lên một bước, sẽ đụng phải đả kích hủy diệt.

- Thì ra quân đội quận Nam Du đều co đầu rút cổ vào chỗ này, xem ra đã không có Tiêu Hoằng, không còn cố Hoành Thần, quận Nam Du này như đã mất đi linh hồn.

Vương Ngạo nhìn mười mấy chiếc chiến hạm Ma Văn và ba mươi mấy chiến hạm vận chuyển phía trước, hơi khinh thường nói.

- Ta khuyên Vương huynh không nên hành động thiếu suy nghĩ thì tốt hơn.

Hà Long nói qua Ma Văn thông tin, một phần là lo nơi này có mai phục, mặt khác là lời hứa của hắn với Tiêu Hoằng.

Trước lúc chia tay, Hà Long còn buồn bực vì cái gì Tiêu Hoằng nói lời đó, hy vọng hắn không nên tấn công Vũ Nhuận Tinh, thậm chí là những hành tinh xung quanh.

Tuy rằng vẫn khó hiểu lời nói của Tiêu Hoằng trước đó, nhưng bây giờ Hà Long đã chân chính đối mặt cục diện này, mọi chuyện đều giống như Tiêu Hoằng đã nói trúng.

- Hà tướng quân sợ cái gì? Không phải chỉ là mấy chiếc chiến hạm Ma Văn thôi sao? Căn cứ ý kiến của Bệ Đồ đại nhân, chúng ta phải chiếm toàn bộ quận Nam Du, cá nhân ta đề nghị...


Không cho Vương Ngạo nói hết câu, nửa câu sau đã nghẹn trong cổ họng. Nhìn qua cửa sổ, mặt sau hai hành tinh dạng khí khổng lồ kia, có hơn 30 chiếc chiến hạm Ma Văn quận Nam Du xuất hiện trước mắt Vương Ngạo.

Cộng chung với trước đó, đã lên tới 50 chiến hạm Ma Văn, sức chiến đấu lập tức áp đảo tổng binh lực Vương Ngạo nắm giữ.

- Sao... sao lại nhiều như thế?

Ánh mắt Vương Ngạo trừng ra, nhưng mà nghĩ lại, cũng không có gì kỳ quái, vốn binh lực cả một quận Nam Du đã tụ tập ở chỗ này, còn có thể không nhiều hay sao?

- Vương tướng quân, nếu ngài không hy vọng thuộc hạ của mình sinh linh đồ thán, ta đề nghị chúng ta dừng lại đi thì tốt hơn.

Hà Long nói tiếp.

Nghe lời này, Vương Ngạo còn có lý do gì từ chối? Trừ khi là ngại mình sống lâu quá!

Cứ thế, 4 ngày trôi qua, tình thế quận Nam Du đã xảy ra biến hóa cực kỳ kinh dị.

Đại Mầu Hạm Gia Thái cùng hạm đội An Kỳ Lạc đến tiếp viện cùng nhau chống cự, Phục Thản Để Quốc chỉ bảo vệ 1/4 lành thổ phía bắc quận Nam Du, trong đó bao gồm Nam Du Tinh.

về phần Duy Lâm công quốc thì hoàn toàn bị đánh xuyên qua trung bộ quận Nam Du, một nửa phía tây nam bộ bị chiếm cứ.

1/3 lành thổ còn lại, bao gồm Vũ Nhuận Tinh, 6 hành tinh có người ở Lưu Ly Tinh, đều nắm giữ chặt chẽ trong tay binh lính Nam Du.

Chiến cuộc dường như đã bắt đầu định hình.

Bộ tổng chỉ huy An Kỳ Lạc Tinh, Tần Nhược Bạch nhìn rõ ràng cục diện chiến đấu, cẩn thận ngẫm nghĩ, sắc mặt liền khó coi.

- Sư phụ, vừa mới lấy được tình báo, binh lính Nam Du nắm giữ đông nam bộ quận Nam Du đã đạt thành hiệp nghị với vương quốc An Ni Á, tuyên bố đồng minh tự trị, trở thành Liên bang An Ni Á, người nhậm chức tổng thống là Ngả Kim Sâm, Thống soái La Kiệt.

Cáp Nhân báo cáo với Tần Nhược Bạch.

Những lời này truyền vào tai Tần Nhược Bạch, sắc mặt khó coi của Tần Nhược Bạch đột nhiên hiện ra vẻ kinh hãi!

-Cái gì...

Tần Nhược Bạch không khỏi hô lên, nháy mắt, Tần Nhược Bạch như hiểu được toàn bộ kế hoạch của Tiêu Hoằng!

Tổng kết lại chỉ có 4 chữ: cắt đất làm vua!

Tuy rằng không còn Tiêu Hoằng, nhưng Tiêu Hoằng lại cắt ra một khối lãnh thổ lớn, xét đến cùng, vẫn là của Tiêu Hoằng.

Hơn nữa Tiêu Hoằng an bài toàn bộ quá trình cực kỳ xảo diệu.

Đúng thế, dựa theo suy nghĩ của người bình thường, Tiêu Hoằng trực tiếp chiếm lấy toàn bộ quận Nam Du, chẳng phải càng thực dụng hơn?

Sai!

Như thế phải thành lập trên điều kiện mấu chốt là phòng thủ được. Thử nghĩ xem, phía bắc có quận Gia Vương tấn công thu phục, phía tây có Duy Lâm công quốc như hổ rình mồi, cho dù Tiêu Hoằng chiếm lấy quận Nam Du, há có thể sống yên ổn?

*****

Còn trước mắt, cách làm của Tiêu Hoằng cao minh hơn nhiều.

Trực tiếp dẫn ra Duy Lâm công quốc, trung bộ bị Duy Lâm công quốc đánh thủng, đã thành lập vách tường kỳ diệu chắn ngang giữa Liên bang An Ni Á và Phục Thản Để Quốc.

Phục Thản Để Quốc muốn thu phục lành thổ mất đi, trước tiên phải qua được một cửa Duy Lâm công quốc, mới có thể uy hiếp đến cái gọi là Liên bang An Ni

Á.

về phần Duy Lâm công quốc, tự nhiên không muốn hai mặt là địch giữa chiến trường quận Nam Du. Không có khả năng thỏa hiệp với Phục Thản Đế Quốc, nhưng Liên bang An Ni Á lại có thể, ký kết được hiệp định ngừng bắn tạm thời.

Như thế, Liên bang An Ni Á triệt để bình yên, sở hữu binh lực một quận, chỉ cần bảo vệ không tới 10 hành tinh có người ở, quả thật nhẹ nhõm thoải mái.

Kể từ đó, Liên bang An Ni Á có được thời gian điên cuồng phát triển, trên chiến trường biến thành Duy Lâm công quốc đối đầu với quận Gia Vương Phục Thản Đế Quốc.

- Tiêu Hoằng, nhìn thật sâu mà.

Phát hiện điều này, Tần Nhược Bạch không khỏi khẽ lẩm bẩm, lúc này Tần Nhược Bạch lại có cảm giác, sau khi Tiêu Hoằng mất tích trở về, đã bắt đầu bắt tay thực hiện kế hoạch lớn mà không ai biết.

Nhìn toàn bộ chiến trường, Phục Thản Để Quốc mất đi quận Nam Du, Duy Lâm công quốc phải bảo vệ lãnh thổ quận Nam Du đánh hạ được mà điên cuồng đưa vào binh lực. Chỉ riêng Liên bang An Ni Á rõ ràng là một khối lãnh thổ lớn mạnh mẽ tách ra khỏi quận Nam Du, vậy mà không chút thương tổn, ngang với cho không.

Thậm chí dù là Duy Lâm công quốc không muốn tình nguyện, cũng phải làm ô dù che cho Liên bang An Ni Á.

Lúc này, rõ ràng là Phục Thản Để Quốc bị Tiêu Hoằng đùa giỡn, Duy Lâm công quốc cũng bị Tiêu Hoằng dùng làm khiên đỡ đòn.

Hai bên đối đầu là tất nhiên, quân đội thuộc hạ của Tiêu Hoằng lại có thể yên ổn giữa ba mẫu đất của mình không ngừng phát triển lớn mạnh.

Dù cho Tiêu Hoằng rời đi, nhưng nơi này lại biến thành "tiền gửi" của Tiêu Hoằng, nếu phát triển tốt, còn có tiền lãi rất cao.

Lúc này Tần Nhược Bạch càng nghĩ càng giận, không chỉ vì hắn bị Tiêu Hoằng đùa giỡn, còn là bởi hắn sống mấy trăm năm, lịch duyệt phong phú, vậy mà không hay biết gì bị Tiêu Hoằng ám toán một phen.

Chết người ở chỗ Phục Thản Đế Quốc cũng khó mà nói cái gì, theo pháp luật vũ trụ Thái Qua, chỉ cần Phục Thản Đế Quốc mất đi quyền khống chế thực tế với lành thổ, có trên một nửa công dân lành thổ đồng ý tách khỏi Phục Thản Đế Quốc, hơn nữa lựa chọn nhân vật đầu não, vậy thì vùng lãnh thổ này sẽ có được quyền độc lập tự chủ.

Trên thực tế, Liên bang An Ni Á lúc này hoàn toàn có đủ hai điều đó, những quốc gia khác cũng khó mà nói cái gì.

- Truyền lệnh xuống, ra lệnh quận Gia Vương toàn lực tấn công quận Nam Du, tranh thủ trước khi Duy Lâm công quốc đứng vững chân, đánh thủng quận Nam Du, trực tiếp đánh vào đông nam bộ quận Nam Du!

Tần Nhược Bạch mặt xanh mét ra lệnh.

Trong lòng Tần Nhược Bạch rất rõ ràng, đánh tiếp như vậy, 100% là sẽ làm Duy Lâm công quốc tập trung chú ý vào tuyến phía bắc, triệt để bỏ qua đông nam bộ, để cho quỷ kể của Tiêu Hoằng thực hiện thêm một bước.

Nhưng trước mắt ngoại trừ cách này, đã có cách khác hay sao? Bỏ mặc không để ý, lựa chọn đình chiến? Đến lúc đó Tần Nhược Bạch có thể khẳng định, dù làm thế thì Duy Lâm công quốc cũng sẽ không tấn công Liên bang An Ni Á binh lực hung hăn, mà lựa chọn xây dựng phòng ngự ở trong phần lớn lãnh thổ quận Nam Du, củng cố căn cơ ở quận Nam Du, đến lúc đó sẽ chỉ càng khó khăn hơn.

Mặc kệ tính như thế nào, mặc kệ Tần Nhược Bạch dùng biện pháp gì, Tiêu Hoằng cũng là người hưởng lợi lớn nhất. Từ khi Tiêu Hoằng trở về đến lúc bị đi đày, Tần Nhược Bạch khiếp sợ phát hiện trong thời gian đó, Tiêu Hoằng trả giá gần như bằng 0.


Có lẽ trước đó còn trả giá một ít, đó là bị đi đày Ma Duệ Tinh, nhưng bây giờ thì sao? Tiêu Hoằng đang đi cùng đại mỹ nữ Lạc Tuyết Ninh, nhàn nhã tự tại chạy tới Thánh Đàn, thậm chí còn được sư phụ A Di La tự mình chỉ đạo.

Mỗi khi nghĩ đến đây, Tần Nhược Bạch suýt nữa phun máu tại chỗ.

- Báo cáo trưởng quan, ba đại tướng lành Tá Phu, Trịnh Hạo Hiên, Cát Hưu Sâm đã được thả ra, bây giờ đang trên Đại Mầu Hạm Gia Thái đưa đi Gia Vương Tinh.

Cáp Nhân nhìn Tần Nhược Bạch đang đen mặt, vội báo cáo.

Tin tức này cũng không làm sắc mặt Tần Nhược Bạch dễ coi hơn, theo hắn hiểu được tâm cơ của Tiêu Hoằng, thả Tá Phu ra cũng không phải có lòng tốt gì, đương nhiên có ý đồ của hắn. Đó là làm cho toàn bộ quan chỉ huy chiến khu Tây Nam, quận Gia Vương trở về, càng dễ đối đầu với Duy Lâm công quốc, hai bên càng đánh lớn, Liên bang An Ni Á lại càng an nhàn. , ')

Đương nhiên, quốc vương Gia Lạc Tư cũng biết được tin tức này, đối với lành thổ thất thủ, lĩnh vực chia cắt, đều là chuyện tuyệt đối không thể tha thứ, trừ khi quốc gia này đã yếu đuối tận trong khung.

Lúc này, Gia Lạc Tư tuyên bố mệnh lệnh đầu tiên; đó là không tiếc mọi giá, thu phục quận Nam Du!

Giống như lại trúng ngay ý nguyện của Tiêu Hoằng, đây là điều Tiêu Hoằng hy vọng nhất, đó là Phục Thản Đế Quốc cùng Quy Lâm công quốc đánh đến chết đi song lại.

về phần cái gì gọi là tình cảm yêu nước, Tiêu Hoằng càng nhìn rõ ràng hơn những người khác. Yêu nước mù quáng, cái đó gọi là ngu trung, yêu nước chân chính giống như đôi tình nhân hai bên yêu nhau. Điều kiện đầu tiên là quốc gia phải yêu ngươi trước, nếu một quốc gia coi thường sống chết của con dân, vậy quốc gia này có gì đáng để hết lòng yêu thương?

Đương nhiên, yêu nước cùng yêu chủng tộc của mình, là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Ở mặt khác, trải qua mấy ngày hành trình, Tiêu Hoằng ngồi tàu Trân Ny đã đến Thánh Đàn, hiện giờ sư chiến lược Tây Điểm đã trở về vị trí phòng thủ ban đầu, chỉ còn tàu Trần Ny đi trong không gian.

Lúc này, Tiêu Hoằng đang ngồi ở ghế trống trong phòng điều khiển, ánh mắt bình thản lấp lóe những tia ngạc nhiên, không ngừng nhìn những đốm sáng màu vàng xẹt qua bên ngoài cửa sổ.

- Đó là kết tinh Ngự lực của sư phụ ta, trên thực tế ngươi cũng có thể đã nghe nói, sau khi trở thành Đại Ngự sư, thân thể bắt đầu khác với người thường, Ngự lực chẳng những đổi màu, tính chất trạng thái cũng sẽ thay đổi. Ngự lực của Đại Ngự sư đạt tới cường độ nhất định, sẽ hóa thành sương, đạt đến cấp bậc Ngự hồn, Ngự lực sẽ hoàn toàn biến thành trạng thái dịch, cấp bậc Ngự không thì trạng thái dịch hoàn toàn biến thành kết tinh trở thành trạng thái rắn. Nghe nói tới Ngự thần, trạng thái rắn sẽ đột phá trở thành sinh mệnh mới, vĩnh hằng cùng với thế giới.

Lạc Tuyết Ninh đứng ở bên cạnh Tiêu Hoằng, chăm chỉ giải thích.

Tiêu Hoằng tự nhiên sẽ hiểu những điều này, chỉ hơi gật đầu, sau đó hỏi:

- Khi nào cô có thể trở thành Đại Ngự sư?

- Lập tức thôi, sư phụ đã giúp ta gom đủ tài liệu, chỉ thiếu việc tăng Ngự lực lên mức tương ứng.

Lạc Tuyết Ninh thoải mái trả lời.

Tiêu Hoằng chỉ hơi gật đầu, không nói gì thêm, đối với Lạc Tuyết Ninh có sư phụ chiếu cố, Tiêu Hoằng cũng không nghĩ nhiều, đó là vì người ta tốt số. về phần

Tiêu Hoằng, mọi chuyện đều phải dựa vào tự mình làm.

- À, đúng rồi, mấy người Phùng Triết Minh, ngươi... lúc này trả lại cho ta đây. Lạc Tuyết Ninh hỏi tiếp, tuy rằng Tiêu Hoằng là tù binh chiến tranh, hơn nữa bị đế quốc đi đày, nhưng Lạc Tuyết Ninh cũng không ngốc. Bây giờ ai là lão đại của Liên bang An Ni Á, Lạc Tuyết Ninh rõ ràng nhất, hơn nữa nhìn đủ mọi dấu hiệu cho thấy, mấy người Phùng Triết Minh dường như đã quyết tâm đi theo Tiêu Hoàng.


Trước kia còn có thể gửi một ít tin tức báo cáo cho Lạc Tuyết Ninh, từ khi Tiêu Hoằng trở về, Phùng Triết Minh căn bản không liên hệ với Lạc Tuyết Ninh nữa. Nhưng 4 người Phùng Triết Minh đều là Ngự sư cấp ba, hơn nữa được bổ nhiệm chức cao ở sư chiến lược Tây Điểm, địa vị cực kỳ trọng yếu.

- Yên tâm, bọn họ đang bận bố trí, sẽ mang theo Ma Văn khung máy móc trở lại bên cạnh cô.

Tiêu Hoằng nhìn ngoài cửa sổ, nói.

- Vậy thì tốt, có được 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, xem ra sư chiến lược Tây Điểm sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Lạc Tuyết Ninh nghe Tiêu Hoằng nói vậy, trong lòng liền thả lỏng.

- 4 chiếc? Không, là 10, tăng thêm 6 chiếc coi như tặng cho cô. Tiêu Hoằng nhìn ngoài cửa sổ nói, không nhìn tới Lạc Tuyết Ninh.

- Hả?

Nghe thế, Lạc Tuyết Ninh híp mắt, trở nên cảnh giác, tiếp theo đặt sát khuôn mặt xinh đẹp nhìn thẳng vào Tiêu Hoằng, khoảng cách rất gần, thậm chí Tiêu Hoằng có thể cảm nhận được không khí mà Lạc Tuyết Ninh thở ra.

- Ngươi luôn luôn vắt cổ chày ra nước, lập tức tăng thêm 6 chiếc, ngươi có ý đồ gì?

Lạc Tuyết Ninh ép hỏi.

- Cô có thể không lấy mà.

Đối với bộ dáng này của Lạc Tuyết Ninh, Tiêu Hoằng lạnh nhạt đáp lời.

- Như vậy sao được, ngươi luôn vắt cổ chày ra nước, khó có khi xả ra, bổn tiểu thư làm sao không cần chứ?

Lạc Tuyết Ninh mỉm cười đáp lại.

- Kỳ thật không có mục đích gì khác, hai ta quan hệ không tệ, ta chỉ hy vọng cô mạnh hơn một chút mà thôi. Tuy rằng sư chiến lược Tây Điểm của cô được gọi là sư chủ lực Tân Cách công quốc, nhưng vẫn quá yểu.

Tiêu Hoằng trả lời.

Nghe vậy, sắc mặt Lạc Tuyết Ninh hơi khựng một chút. Nếu là người khác nói thế, nàng nhất định sẽ nổi giận, nhưng đối mặt với Tiêu Hoằng, nàng thật sự không có vốn liếng gì mà nổi giận. Nhìn Tiêu Hoằng dẫn quân đội thì biết, ngay cả quân đoàn Thiên Dực số 5 cũng trực tiếp bóp chết, Tiêu Hoằng có vốn để nói lời này.

Đi qua 4-5 tiếng hành trình, tàu Trân Ny đà đến gần thiên thạch của A Di La ngồi, kết tinh Ngự lực màu vàng xung quanh càng đông đúc hơn, giống như đom đóm trong đêm, bay múa trong không gian xung quanh.

Nhìn qua cửa sổ, lần này Tiêu Hoằng coi như thấy được A Di La, áo giáp màu vàng ngồi xếp bằng trên thiên thạch, nửa người dưới được áo giáp che phủ, không thể nhìn rõ, mái tóc dài màu vàng không ngừng bay trong không gian, mắt khép hờ, thần sắc không có chút dao động.

Bên cạnh hắn chỉ có một mình Tát Già, phía trước là khu vực nhỏ dùng thiên thạch trải ra, giống như bình đài nhỏ.

Tàu Trân Ny bỏ neo bên cạnh bình đài, cửa khoang từ từ mở ra.

Đứng ở phòng điều khiển, Tiêu Hoằng nhìn cửa khoang thuyền mở ra, bên trong hạm lại không có dấu hiệu mất áp suất, ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1129)