← Ch.0533 | Ch.0535 → |
Rời lầu, Tiêu Hoằng từ biệt Ngả Nhĩ Văn, một mình đi tới khe nứt không gian tổng bộ Tập đoàn Thợ Săn.
Nhưng lúc này, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng rung lên, người gọi là Vinh Trạch, sáng nay Vinh Trạch đại biểu cái gọi là Thượng Tri Tự Do Quốc và quân đội Gia Đô chính thức tiến hành đàm phán thu mua tàu Phổ Hưu Tư.
- Vinh Trạch, tiến hành đàm phán sao rồi?
Bấm nghe, Tiêu Hoằng hỏi trước.
- Ông chủ, còn sao chứ, ngài đã thương lượng trước với Áo Thác, đàm phán còn không thông qua hay sao. Bác Sơn đã giao nộp 30 triệu kim tệ, bây giờ tàu Phổ Hưu Tư chính thức thuộc về chúng ta, về phần 11. 000 hạm viên cùng thuộc chúng ta, nhưng bắt đầu từ ngày mai, chúng ta phải toàn quyền phụ trách mọi thứ cho bọn họ, bao gồm tiền lương, ăn ở đi lại.... Gia Đô đế quốc sẽ đình chỉ tiếp tế, đồng thời Gia Đô đế quốc cũng cho phép chúng ta tiến hành sửa chữa ở trong Gia Đô đế quốc, nhưng mà chúng ta phải tự tìm công nhân và nhân viên kỹ thuật.
Vinh Trạch báo cáo rõ ràng, cũng cung cấp tất cả tư liệu về tàu Phổ Hưu Tư truyền cho Tiêu Hoằng.
- Ngày mai phái ra 10 chiếc hạm vận tải, bắt đầu chuyên dùng vận chuyện hàng cung cấp Cho tàu Phổ Hưu Tư. Báo cho hạm viên, tàu Phổ Hưu Tư sẽ tiến hành sửa chữa toàn diện, tiếp tục đưa vào chiến đấu, hơn nữa cam đoan không là địch với Gia Đô đế quốc, tranh thủ đưa hạm viên đến Vĩnh Ngạn Tinh, không nắm giữ được tàu Phổ Hưu Tư, thật không yên tâm.
Tiêu Hoằng dặn dò, mới tắt máy.
Khoảng 10 phút sau, Tiêu Hoằng quay về nhà, mở ra tư liệu tàu Phổ Hưu Tư do Vinh Trạch gửi tới.
Trên hình ảnh, tàu Phổ Hưu Tư dài 7000m, rõ ràng là một con quái vật khổng lồ. Thân hạm màu hồng nâu, nhìn chính diện như hình thang không quy tắc. Hai bên có 20 cửa thả chiến đấu cơ Ma Văn, cùng với 50 ổ bắn phi đạn Ma Văn, ngoài ra còn có ngăn cản chùm tia sáng tự vệ.
Có thể chở 7000 máy bay không người lái, 1000 chiến đấu cơ Ma Văn, cũng là sức chiến đấu chủ yếu của tàu Phổ Hưu Tư.
Nhưng mà bây giờ thân hạm hơi rách nát, lủng lỗ chỗ, một phần động cơ Ma Văn chính còn có lổ thủng lớn, rõ ràng là bị phi đạn Ma Văn bắn phá.
Nhưng nhìn chỉnh thể, coi như không tệ, chỉ là sửa chữa xong, tối thiểu cùng phải 100 triệu kim tệ, cái này không phải là con số nhỏ.
Dưới màn hình là số liệu chi tiết và hiện trạng của tàu Phổ Hưu Tư.
Lúc này tàu Phổ Hưu Tư đang ở gần Hương Sư Tinh, ở gần trung tâm Gia Đô đế quốc, giống như vương phi bị biếm vào lãnh cung, cô đơn neo giữa không gian bao la. Bên trên hạm là những ngọn đèn màu lam yếu ớt, như một con quái vật sắt thép khổng lồ, phần lớn công năng bên trong bị hư hại.
Nhìn bản đồ không gian Gia Đô đế quốc, Tiêu Hoằng suy nghĩ nửa tiếng, mới nói với Vinh Trạch, đưa tàu Phổ Hưu Tư từ gần Hương Sư Tinh, chạy tới gần Liệp Lang Tinh.
Liệp Lang Tinh mặc kệ là cách Vĩnh Ngạn Tinh hay Ngự Phu Tinh, đều chỉ có 1 ngày hành trình, khoảng cách này coi như gần, quan trọng hơn là nơi đó là hành tinh chuyên ngành công nghiệp nặng. Đi đến nơi đó, thông báo tuyển dụng nhân viên sửa chữa thân hạm hay chế tạo linh kiện cỡ lớn đều rất tiện lợi.
Bây giờ tuy rằng thân hạm Phổ Hưu Tư bị hư hại nghiêm trong, nhưng du hành không gian một khoảng cách cũng không có vấn đề.
Tiếp theo, Tiêu Hoằng lại liên lạc với Mạc Hi, chủ yếu là điều động 20 triệu kim tệ từ tập đoàn Thiên Xà, làm tài chính đầu tư sửa chữa ban đầu tàu Phổ Hưu Tư.
Xác định xong phương án sửa chữa bước đầu tàu Phổ Hưu Tư, Tiêu Hoằng lại chuyển mắt về Vĩnh Ngạn Tinh. Dựa theo kế hoạch Tiêu Hoằng đặt ra, trước khi
Phạm Cương Tinh tiến hành bổ nhiệm lại chức vụ, Vĩnh Ngạn Tinh phải hoàn toàn nằm trong tay Tiêu Hoằng khống chế.
Chỉ cần khống chế được Vĩnh Ngạn Tinh, kiềm chế Ngự Phu Tinh cũng không nói chơi.
Tính thế phát triển đến bước này, mục tiêu tiếp theo của Tiêu Hoằng chính là Tập đoàn chế tạo cơ giới Lăng Vân.
Nhưng Hoàng Mặc Lâm ông chủ tập đoàn Lăng Vân gừng càng già càng cay, đã liên hợp thành một chuỗi với Tập đoàn Văn Sâm.
Điều này đập tan kế hoạch của Tiêu Hoằng, tạo thành một ít khó khăn.
Sản nghiệp chủ yếu của Tập đoàn chế tạo cơ giới Lăng Vẫn là chế tạo xe Ma Văn, xe chở hàng Ma Văn, những thứ có liên quan tới máy móc. Tuy rằng không phải lũng đoạn ở Vĩnh Ngạn Tinh, nhưng cũng chỉếm cứ 70% thị trường Vĩnh Ngạn Tinh.
Trên cơ bản xe Ma Văn chạy trên đường, từ xa xỉ xa hoa đến dạng kinh tế rẻ tiền, phần lớn đều có nhăn hiệu Lăng Vân, đây là sản nghiệp trụ cột của Tập đoàn chế tạo cơ giới Lăng Vân, giống như xưởng sản xuất Dược văn của gia tộc Đông Doanh.
Dễ thấy muốn đánh ngã Tập đoàn chế tạo cơ giới Lăng Vân, xe Ma Văn chính là mấu chốt.
Chế tạo xe Ma Văn, đối với Tiêu Hoằng thật không phải chuyện gì khó, tập đoàn Thiên Xà có thể chế tạo ra Ma Văn khung máy móc, xe Ma Văn tự nhiên chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng vấn đề mấu chốt ở chỗ, bởi vì quan hệ đi trước là chủ, người trên Vĩnh Ngạn Tinh hay Ngự Phu Tinh đã quen với nhăn hiệu xe Ma Văn Lăng Vân, muốn thay đổi, phải đưa ra điều gì bất ngờ, hơn nữa làm người ta không thể kháng cự.
Đồng thời căn cứ nhận thức về xe Ma Văn của Tiêu Hoằng, 2 yếu tố trung tâm của xe Ma Văn là thay đi bộ và khoe khoang. Làm công cụ thay đi bộ hay vận chuyển khoảng cách ngắn, tính năng là một mặt, làm khoe khoang thì phải xa hoa như thế nào.
- Xem ra chỉ có thể sử dụng một ít thủ đoạn phi thường.
Ngẫm nghĩ nửa tiếng, Tiêu Hoằng mới lẩm bẩm.
Mà cái Tiêu Hoằng gọi là thủ đoạn phi thường, chính là hợp kim Vi Mễ.
Nghĩ thể, Tiêu Hoằng cầm lấy Ma Văn thông tin, cũng mặc kệ bây giờ là mấy giờ, gọi cho Vạn Nại.
Vạn Nại là người xuất sắc nhất, cũng là người dẫn đầu 100 nhân viên công trình do tập đoàn Thiên Xà phái tới, Tiêu Hoằng cũng định giao toàn quyền kinh doanh Công ty cơ giới Thợ Săn mới thành lập cho hắn.
- Lão đại, có chuyện gì thế?
Trong Ma Văn thông tin nhanh chóng truyền ra tiếng nói lười biếng, ngáp ngắn ngáp dài.
- Vạn Nại, ngươi biết bao nhiêu về chế tạo xe Ma Văn?
Tiêu Hoằng từ tốn hỏi.
- Thứ đó hả, chế tạo rất đơn giản, nhưng muốn nổi bậc, có đặc sắc, vậy thì không dễ. Nhất là bây giờ, ai chẳng biết chế tạo xe Ma Văn là lãi to, chi phí mười mấy kim tệ liền bán được mấy trăm kim tệ.
Vạn Nại hàm hồ trả lời, đang trong nửa mơ nửa tỉnh, bây giờ gần đêm khuya, mà Vạn Nại cũng không phải cú đêm.
- Vậy sáng mai, ngươi triệu tập 100 nhân viên kỹ thuật công trình tới, chúng ta thảo luận một chút.
Tiêu Hoàng nói.
- Đã rõ, lão đại.
Vạn Nại đáp ngay, trong lòng thổn thức không thôi, đã giờ này rồi, có chuyện sáng mai nói không được hay sao?
- Còn nữa, ngươi tinh luyện hợp kim Vi Mễ, biết bao nhiêu?
Tiêu Hoàng lại hỏi, kỳ thật Tiêu Hoàng hoàn toàn nắm giữ tinh luyện họp kim Vi Mễ, nhưng Tiêu Hoàng không có thời gian tự tinh luyện.
- Thứ đó chỉ cần có Hàn băng vạn năm, thì dễ nói thôi.
Vạn Nại trả lời tiếp, vẫn còn cứ nửa mơ nửa tỉnh.
- Được rồi, như vậy sáng mai ngươi thương lượng với Bác Sơn, bảo hắn giúp ngươi chuẩn bị, sẵn sàng tinh luyện họp kim Vi Mễ.
Tiêu Hoàng căn dặn xong, mới tắt liên lạc, lấy ra cuốn số mới, bắt đầu viết vẽ trên đó.
Chủ yếu là cố nhớ lại hình dạng xe Ma Văn trước kia, và vẽ Ma Văn cần thiết cho xe. Tiêu Hoàng không thiếu kỹ thuật, tập đoàn Thiên Xà cũng không thiếu kỹ thuật, bởi vậy muốn làm cho xe Ma Văn đạt tới tính năng hơn người, hoàn toàn có thể được.
Trên bản thiết kế, Tiêu Hoàng suy nghĩ nhiều nhất là nhu cầu của mọi người, đó là mọi người thích loại xe gì, nhắm vào loại người nào. Điều này rất mấu chốt, nếu không thiết kế xe Ma Văn bán ra, người ta không thích, thì trực tiếp đóng dấu có hoa không quả, thành sắt vụn.
Một ngày sau, Tập đoàn Thợ Săn như một cái máy móc khổng lồ bắt đầu vận chuyển. Tiêu Hoàng cũng thế, nhảy xuống dây thừng, bắt đầu bận rộn như con quay.
Nhưng khi Tiêu Hoàng chuẩn bị lấy ra tế bào tái sinh tử thằn lằn chăn nuôi, lại ngạc nhiên phát hiện Thương Luân đang nằm ngủ khò trên giường.
Lúc Tiêu Hoàng đang ngủ, tính cảnh giác vẫn rất mạnh, nhưng vẫn không cảm nhận được Thương Luân xuất hiện, làm cho Tiêu Hoàng cảm giác một chút khó chịu. Chỉ là khác với trước kia, bởi vì Tiêu Hoàng cảm nhận được Thương Luân luôn không gò bó có vẻ mệt mỏi hơn.
Nhưng Tiêu Hoàng cũng không để ý, chỉ khẽ lắc đầu, bắt đầu tiếp tục lấy ra tế bào tái sinh.
- Nè, tiểu tử.
Bỗng nhiên Thương Luân kêu một tiếng, khiến người ta cảm giác quá sức mỏi mệt.
- Chuyện gì?
Tiêu Hoàng quay đầu, khẽ hỏi.
- Cho một viên Văn đan bổ huyết nếm thử.
Thương Luân nói, tiếp đó đưa một tay quấn toàng hạt ra, ngón tay dính chút bùn đất.
- Văn đan bổ huyết? Sao ngươi lại muốn ăn thứ này?
Tiêu Hoàng hơi kinh ngạc, nhưng cũng lấy ra một viên Văn đan bổ huyết đặt vào tay Thương Luân.
Thương Luân không trả lời, trực tiếp nuốt xuống, liền nặng nề ngủ mất.
Thấy Thương Luân như thế, Tiêu Hoàng có phần kỳ quái, hay là lo lắng. Tuy ràng Tiêu Hoàng không có quá nhiều hảo cảm với lão già này, nhưng dù sao cũng coi như người quen.
Tiêu Hoàng liền dùng Ma Văn kiểm toa thân thể, kiểm toa toàn diện thân thể cho Thương Luân, xem có phải bị thương hay sinh bệnh gì không.
Nhưng mà không kiểm toa thì không nói, vừa kiểm toa, kết quả dọa sốc Tiêu Hoàng. Thông qua số liệu trả về từ Ma Văn kiểm toa, Tiêu Hoàng thấy được toái tim Thương Luân gần như không đập, khoảng 1 phút mới đập một lần, máu trong người cũng chảy với tốc độ cực chậm.
← Ch. 0533 | Ch. 0535 → |