Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0573

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0573: Kéo xuống thần đàn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Lazada


Phát hiện điều này, làm cho Bội Gia càng thêm không yên lòng, nhưng nếu đáp ứng chiếu cố Tiêu Hoằng, Bội Gia sẽ không lùi bước. Hơn nữa đảm nhiệm quan chỉ huy hạm đội chủ bài đã lâu, vẫn sẽ có chút năng lực thừa nhận tâm lý thế này.

Đồng thời, mọi người bên dưới và trước màn ảnh, cũng nhìn vào hai người.

- Bội Gia tiền bối, Chiến Văn của Ân Lạc đại sư có tính sát thương rất lợi hại, hy vọng ngài có thể chuẩn bị trước, đừng bị ngộ thương.

Nhâm Quang Nhất đứng trên đài bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở, nhìn như có lòng tốt, kỳ thật là một loại hàm ý khiêu khích.

- Điều này không cần phải lo cho ta.

Bội Gia đáp lại, tự nhiên nhìn ra được Nhâm Quang Nhất trẻ tuổi nông nỗi, miệng háo thắng, chẳng qua Bội Gia cũng không để ý.

Ở một bên sàn đấu giá cũng dâng lên hai mặt bia Ma Văn có năng lực chịu đựng rất mạnh, loại bia Ma Văn này thường được dùng để thí nghiệm Chiến Văn cấp bậc Đại Ngự Sư.

- Bội Gia tiền bối, ta sẽ tới, cẩn thận ngọn lửa.

Bia Ma Văn vừa nâng lên, Nhâm Quang Nhất đã lập tức khởi động Chiến Văn của mình, kích hoạt lên.

Ngay sau đó, lấy Nhâm Quang Nhất làm trung tâm, biển lửa đỏ rực lại khuếch tán, tràn về phía Bội Gia.

Nháy mắt, Bội Gia theo bản năng lui lại, cảm thấy sóng nhiệt ập vào mặt, không dám sơ suất, Bội Gia theo bản năng khởi động Chiến Văn Thủy Vực mà Tiêu Hoằng đưa cho.

Ào! Ngay khoảnh khắc Bội Gia khởi động kích hoạt Chiến Văn, cũng lấy Bội Gia làm trung tâm, dòng nước như bịển khơi khuếch tán ra khắp xung quanh.

đọc truyện ở //truyencuatui. net/

Nếu nói ngọn lửa bảo vệ Nhâm Quang Nhất có nhiệt độ cực cao, vậy thì nhiệt độ này lạnh buốt không dưới khí nitơ lỏng, tạo thành tổn thương càng lớn lên thân thể người.

Thoáng cái, năng lượng một lam một đỏ, một lạnh một nóng va chạm vào nhau, phát ra tiếng xèo xèo do lạnh nóng giao hòa.

Đồng thời, mọi người kinh ngạc phát hiện Bội Gia khởi động Chiến Văn Thủy Vực mạnh mẽ chống đỡ ngọn lửa đỏ xâm nhập, dường như còn đang cắn xé ngọn lửa do Chiến Văn Hỏa Vực phát ra. Cuối cùng, mạnh mẽ hình thành tuyến biên giới giữa Bội Gia và Nhâm Quang Nhất, mỗi bên chiếm một nửa sàn đấu giá.

Nhìn từ góc khán đài trên cao, người ta cảm thấy sàn đấu giá đã hình thành hai bộ phận một lam một đỏ rất rõ ràng.


Còn ở chỗ biên giới, bởi vì cực lạnh cùng cực nóng luân phiên thay đổi, sàn bằng thép hợp kim hình thành một loạt dấu nứt, phát ra tiếng rắc rắc.

Còn phía dưới, mọi người vốn khinh thường Chiến Văn Thủy Vực, cuối cùng biến sắc. Bọn họ ít nhiều bất ngờ, Chiến Văn Thủy Vực của Tiêu Hoằng có phần tương tự Chiến Văn Hỏa Vực của Ân Lạc, nhưng là hai cái cực đoan, làm bọn họ không ngờ là hai bên lại có tư thế ngang nhau.

Kỹ thuật Để văn bảy chiều, vào lúc này lại có tư thế chống lại kỹ thuật Để văn tám chiều, ít nhiều khiến mọi người có phần khó tin.

Ngay cả Bội Gia ở trên sàn đấu giá, đang điều khiển Chiến Văn Thủy Vực, cũng có chút không tin vào mắt mình. Chiến Văn Thủy Vực của Tiêu Hoằng, vào lúc này có thể chống lại được Chiến Văn của Ân Lạc.

Thậm chỉ làm cho Bội Gia có phần kinh ngạc, hiệu quả này còn là hắn không hề dùng hết toàn lực.

Ngược lại Nhâm Quang Nhất giống như cũng không cam chịu ngang hàng, liên tục đánh vào mấy lần, nhưng đều không vượt qua tuyến "biên giới" nước lửa giao hòa, không thể ăn mòn thêm chút nào.

Đứng ở một bên, Ân Lạc cũng thấy được cảnh này, không khỏi híp mắt, tâm tính coi thường đã thoáng thu liễm lại.

Cảnh tượng này cũng chỉ là khúc nhạc dạo, chỉ làm mọi người sáng mắt lên. Một lát sau, Nhâm Quang Nhất đã ra tay trước, một tay giương lên chỉ về phía bia Ma Văn.

Nháy mắt, trên quỹ tích hoạt động của cánh tay Nhâm Quang Nhất, một cái cột lửa phun trào ra, đánh sâu cực nóng vào bia Ma Văn, tốc độ cực nhanh, giống như một bó dung nham mặt độ cực cao.

Cùng với tiếng nổ như sấm rền cuồn cuộn, bia Ma Văn cung cấp ra số liệu tương ứng: Công kích đơn thể, lực công kích 20. 100 điểm.

Oa! Số liệu vừa được cho ra, cả phòng đấu giá nổ tung, lực công kích đơn thể tùy tiện đã có thể đột phá 20. 000 điểm? Trời ạ, cái này rõ ràng đã vô hạn tiếp cận trình độ Đại Ngự Sư.

Nên biết, giữa Ngự sư và Đại Ngự Sư, là kém một cảnh giới đó! Nhất là kiến thức qua Chiến Văn của Hà Bác Tư, nếu Hà Bác Tư muốn đạt tới lực công kích cỡ này, phải nén công kích mới được, nhưng bây giờ thì sao? Cũng là Chiến Văn Ngự sư cấp năm, tùy tiện vung tay lên, cũng đã có lực công kích như thế, chênh lệch lớn tới cỡ nào, khỏi cần nói.

Hơn nữa đối với Chiến Văn Ngự sư cấp năm mà nói, một khi đột phá đến 13. 000 điểm, tiến cảnh một chút là cực khó, lập tức tăng nhiều như thế, đủ thấy trình độ mạnh mẽ của Ân Lạc.

Đồng thời, vừa kinh sợ thực lực mạnh mẽ của Ân Lạc, ánh mắt mọi người cũng không ngừng quét qua người Bội Gia. Tuy rằng khúc nhạc dạo trước đó làm bọn họ không dám coi thường Chiến Văn Thủy Vực của Tiêu Hoằng, nhưng muốn đạt tới trình độ như Ân Lạc, gần như không thể, cho dù đột phá cánh cửa 20. 000 điểm, có lẽ cũng cực kỳ khó khăn.

Lúc này rất nhiều người không kìm được lén liếc Tiêu Hoằng, chỉ thấy Tiêu Hoằng vẫn bình tĩnh ngồi đó, lẳng lặng mà nhìn, trong ánh mắt không có kinh sợ, cũng không nặng nề, giống như không thèm để ý tới.

Về phần Bội Gia, nhìn số liệu bia Ma Văn trước mặt Nhâm Quang Nhất, sắc mặt có phần nặng nề không yên. Số liệu thật sự quá biến thái, đồng thời cũng cảm thấy lạnh buốt với Chiến Văn của Ân Lạc, cái tên này quả nhiên không phải là người.


Nhâm Quang Nhất nhìn sắc mặt Bội Gia như thế, toát ra đắc ý nhàn nhạt:

- Bội Gia tiền bối, đến phiên ngài.

Đối mặt Nhâm Quang Nhất thúc giục, Bội Gia đành phải kiên trì, cố gắng làm mình bình tĩnh lại, toàn thân chú ý điều động Ngự lực, vung tay lên.

Rầm! Bội Gia vung tay, theo hướng cánh tay Bội Gia, đột nhiên hình thành cột nước như cơn sóng lớn, lại như một con rồng nước, xen lẫn khối băng, đánh thẳng vào bia Ma Văn phía trước.

Bùm! Một tiếng vang giòn tan như sóng to đập vào đá, đồng thời còn có tiếng khối băng vỡ vụn.

Khỏi nói, chỉ cần nghe âm thanh, sẽ thấy được uy lực không nhỏ được.

Nhưng mọi người tuyệt đối không ngờ tới, chỉ vài giây sau, số liệu biểu hiện là: Công kích đơn thể, uy lực 20. 111 điểm! Im như chết! Số liệu vừa xuất hiện, tất cả âm thanh trong phòng đấu giá im bặt, mọi người trơ mắt nhìn Chiến Văn Thủy Vực lấy số liệu 20. 111 điểm vượt lên đầu Chiến Văn Hỏa Vực 20. 100 điểm, bỗng cảm thấy sống lưng phát lạnh.

Nó có nghĩa gì, cái này giống như Tiêu Hoằng lấy tư thế người phàm, đạp Ân Lạc xuống thần đàn.

Tuy rằng chỉ cao hơn 11 điểm, nhưng phải nghĩ cho kỹ, đối thủ là ai! Ngay cả Quách Tương Võ yên lặng ngồi trong góc, sắc mặt cũng cứng lại, miệng há ra, cứ giống như pho tượng.

Đúng thế, trước đó hắn có nghĩ tới Hồng Lượng kia dám đứng lên, sẽ có biện pháp ngăn cơn sóng dữ. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ, vừa ra tay lại dùng phương thức sở trường nhất của Ân Lạc, mạnh mẽ đè lên đầu Ân Lạc, chỉ có 11 điểm là đúng, nhưng mà đó cũng là rất nhiều.

Quan trọng hơn, kỹ thuật mà Tiêu Hoằng sử dụng là kỹ thuật Để văn bảy chiều, Ân Lạc là kỹ thuật Để văn tám chiều.

Trước đó Quách Tương Võ đã cảm thấy Tập đoàn Thợ Săn là lạ, nhưng không thể ngờ Tập đoàn Thợ Săn là một vũng nước nhỏ, chỉ thống trị kinh tế một hành tinh. Nhưng quan sát cho kỹ, lại sâu không thấy đáy, nhất là Hồng Lượng kia. Quách Tương Võ liếc một cái là nhìn ra được, không đơn giản chỉ là thương nhân, còn trẻ tuổi, trầm lặng bình tĩnh.

Ở trên sàn đấu giá, Ân Lạc vốn còn lạnh nhạt, đột nhiên nhíu mày, ánh mắt toát ra kinh dị không thôi, kinh ngạc và bất ngờ đan vào nhau trong mắt, lập tức nhìn vào Tiêu Hoằng.

Tại sao có thể thế được? Đây là tiếng nói chân thật trong lòng Ân Lạc, theo lý thì trong Thánh Đàn, đã không có ai chế tạo Chiến Văn mạnh hơn hắn. Nhưng khiến Ân Lạc không thể tin được, là một cái Chiến Văn Thủy Vực kỹ thuật Để văn bảy chiều lại có lực lượng ngang hàng, thậm chí còn cao hơn 11 điểm.

Về phần Hà Bác Tư và Hạng Văn Sâm, nhìn số liệu trên bia Ma Văn, suýt nữa rớt cằm xuống đất, ánh mắt lồi ra ngoài, như sắp lọt khỏi hốc mắt. Sắc mặt thì tái nhợt, nhìn bia Ma Văn, uy lực 20. 111 điểm. Cái này... Tại sao thế được? Còn mọi người trước màn hình, vốn còn khinh thường bất mãn Tiêu Hoằng quấy rối, lần này trực tiếp im lặng, hai mặt nhìn nhau, miệng há ra, lại không biết nói gì nữa. Cảnh tượng trước mắt, mạnh mẽ chấn động họ.

Ngay cả quốc vương Khang Du cũng bị dọa nhảy dựng, hiệp 1, đã chà đạp Ân Lạc đại nhân? Điều này là không thể tưởng tượng. Theo Khang Du thấy, chỉ cần Chiến Văn Thủy Vực không bị bỏ qua xa đã là Chiến Văn quý rồi, nhưng không ngờ, quả thật không ngờ, trực tiếp đè lên đầu! Nếu là bình thường thì được, nhưng vĩnh viễn đừng quên, đối thủ của Tiêu Hoằng chính là Ân Lạc đó!

- Cái này... Lần này ta không phát huy tốt, chúng ta làm lại! Nhâm Quang Nhất cứng nhắc cả buổi, bỗng lắp bắp nói, hơn nữa cưỡng chế rung động trong lòng, lại triệu hồi ra rắn lửa ngập trời, trực tiếp phun ra dày đặc quả cầu lửa về phía bia Ma Văn!

*****

Bởi vì Nhâm Quang Nhất đã điều động toàn lực, bởi vậy lần này hỏa cầu phun trào còn mãnh liệt hơn nhiều so với lúc trước!

Những người đang quan sát chiến trường lập tức sợ hết hồn, đòn tấn công như thế, nếu oanh kích trên thân người, thì tuyệt đối là chết không toàn thây.

Chỉ sau vài giây ngắn ngủn trôi qua, Ma Văn tấm bia cũng lại lần nữa đưa ra số liệu tương ứng: uy lực 19900 điểm, tần suất bắn liên tục là 180 lần mỗi giây.

Nhìn thấy số liệu như thế, không chút nào khoa trương mà nói, tuy rằng mọi người đã từng thấy qua rồi, vừa rồi Nhâm Quang Nhất biểu diễn kỹ năng này, nhưng lại không thể tưởng tượng được, nói lại còn có đề cao lên đến mức này.

Trong lúc nhất thời, mọi người lại lần nữa kinh hãi, tuy nhiên, bởi vì biểu diễn khi trước của Thủy Vực Chiến Văn, nên mọi người đối với Thủy Vực Chiến Văn của Tiêu Hoằng cũng không dám có quá nhiều khinh thường, ngay sau đó, mọi người đều hướng ánh mắt về phía Bội Gia.

Giờ phút này, trong lòng Bội Gia có thể nói phức tạp đến mức cực điểm, có thể nói, trong lòng có hưng phấn, cũng có rung động, ngay cả chính hắn cũng không thể tin được, Chiến Văn trong tay lại có thể sánh ngang cùng Ân Lạc, thậm chí còn có xu thế lớn là vượt qua nữa.

Tuy nhiên, bất kể nói như thế nào, bởi vì lần đả kích kinh diễm đầu tiên, đã khiến cho Bội Gia có đủ tự tin với Thủy Vực Chiến Văn, hắn hơi nhìn Ma Văn tấm bia trước mặt Nhâm Quang Nhất một cái, vẻ bất an trên mặt Bội Gia đã rút đi, lại biến thành một luồng khí tức lăng lệ.

Sau đó hắn khẽ nâng hai bàn tay, chỉ trong chớp mắt, làn nước yên tĩnh bốn phía Bội Gia lập tức trở nên quay cuồng, giống như hải dương mênh mông, lập tức có thể che phủ cả trời cao, biến thành một cơn lốc đang rít gào trên biển! Làn nước gợn này cũng từ màu lam nhạt biến thành mà lam đậm, sau đó trong làn nước gợn này có một số cá kiếm do khối băng ngưng kết thành, bắt đầu nhảy từ trong nước ra, lao thẳng tới Ma Văn tấm bia.

Ngay sau đó, có vô số tiếng khối băng vỡ nát vang lên không dứt bên tai.

Cũng chỉ sau vài giây ngắn ngủn, Ma Văn tấm bia lại lần nữa đưa ra số liệu: Sát thương thành chùm, lực công kích là 20000 điểm! Tần suất mỗi giây 180 lần.

Sau khi số liệu này được hiện ra, không chút nào khoa trương mà nói, toàn bộ Phòng đấu giá to như vậy lập tức cùng lúc vang lên âm thanh mọi người hít một hơi khí lạnh.

Giả thiết lần đầu tiên có người cho rằng Tiêu Hoằng đã đặt toàn bộ tinh lực vào lực công kích đơn thể, nên đã cạn kiệt các thủ đoạn công kích khác, thì mới có thể miễn cưỡng ép Ân Lạc một đầu, như vậy thì lần này, không thể nghi ngờ chính là đã vô hình cho những kẻ này một cái tát thật mạnh.

Năng lực sát thương thành chùm, hơn nữa lực công kích vẫn cao hơn Ân Lạc!

Kỳ thật điều này chủ yếu quyết định bởi hai đại Pháp bảo biến thái là kỹ thuật thẩm thấu năng lượng của Tiêu Hoằng, cùng với kỹ thuật văn trong văn.

Đương nhiên, kỹ thuật không thể nghi ngờ cũng chính là một bộ phận tạo thành thực lực, không có gì đáng nói cả.

Ân Lạc vốn đang cố gắng trấn định, nhưng lần này cũng vô cùng giật mình, lần đầu tiên Ân Lạc có một loại cảm giác gặp phải đối thủ!

Điều làm cho Ân Lạc cảm thấy trong lòng lạnh lẽo chính là, trước kia Ân Lạc hắn giống như một thanh đại thiết chùy, đối mặt với các Chế văn sư không biết tự lượng sức mình, hắn chỉ cần trực tiếp đập một chùy là đã đánh nát đối thủ rồi, nhưng hiện tại, hắn có một loại cảm giác, Tiêu Hoằng này lại cứng như tinh thạch vậy, một chùy đập xuống, ngược lại còn làm cho trên thân chùy có thể một vết nứt thật to.

Có cảm giác như vậy làm cho Ân Lạc cực kỳ không cam lòng, cánh tay dài của hắn đã hơi nắm chặt lại, hiện tại Ân Lạc có thể khẳng định, Thủy Vực Chiến Văn kia xuất ra từ Thánh Đàn, Thánh Đàn chắc chắn có người đang hỗ trợ Tập đoàn Thợ Săn.

Ân?


Bỗng nhiên Ân Lạc nghĩ tới một người, nghĩ tới một việc, đó chính là khi Tiêu Hoằng ở Thánh Lôi dùng các Chiến Văn, tất cả đều được sử dụng kỹ thuật Để Văn sáu hướng.

Mới đầu hắn còn tưởng là do Tát Già chế tạo ra, nhưng sau khi kiểm tra lại nhiều lần, thì thấy cũng không phải, nếu vậy thì còn có ai có thực lực như thế, lại còn có thể ủng hộ Tiêu Hoằng trong thế chân vạc này, dường như chỉ còn lại có một người, đó chính là bản thân Tiêu Hoằng, bởi vì bản thân mình mới là người đáng tin cậy nhất.

Nghĩ vậy, trong lòng Ân Lạc đột nhiên căng thẳng, nếu dựa theo ý nghĩ này mà suy tính tiếp, Chiến Văn dùng kỹ thuật Để Văn bảy hướng trước mắt này cũng là do Tiêu Hoằng chế tạo ra, như vậy đã có thể chứng minh được một điều, đó là Tiêu Hoằng đã nắm giữ kỹ thuật Để Văn bảy hướng rồi.

Nhưng mà Tiêu Hoằng mới chỉ hai mươi mấy tuổi a!

Trên thực tế cho dù là Tát Già tận tay dạy bảo, thì dùng vài năm đã nắm giữ kỹ thuật Để Văn đến tình trạng này, như vậy thì ngộ tính và chỉ số thông minh cũng đã đủ biến thái rồi.

Càng làm cho Ân Lạc nghi ngờ chính là, Hồng Lượng kia có phải chính là bản thân Tiêu Hoằng hay không!

Đối với những ý tưởng này của Ân Lạc, thì những người ở đây cũng không biết được, cũng không quan tâm, hiện tại bọn họ quan tâm nhất chính là Thủy Vực Chiến Văn kia, cùng với tính năng biến thái kia của nó.

Nếu lần đầu tiên là may mắn, như vậy lần thứ hai, không thể nghi ngờ chính là sự thể hiện của thực lực.

Đang ngồi bên trong, Quách Tương Võ có lực cạnh tranh lớn nhất, lúc này trong lòng đã bắt đầu rộn ràng, thân là đầu sỏ súng ống đạn dược, đối với Chiến Văn, Quách Tương Võ tự nhiên hiểu biết rất nhiều.

Hắn hiểu rất rõ một điều, đó chính là người chế tạo Thủy Vực Chiến Văn thì còn cao minh hơn cả Ân Lạc, nguyên nhân đầu tiên chính là, Thủy Vực Chiến Văn rõ ràng là có ý đi theo Hỏa Vực Chiến Văn, nhưng lâm thời lại đổi ý, bởi vì Quách Tương Võ rất rõ ràng, nhiệt độ siêu thấp so với ngọn lửa thì còn đáng sợ hơn, với trình độ tổn thương ngang nhau thì vết thương do giá rét sinh ra còn khó trị liệu hơn so với bỏng rất nhiều.

Đồng thời khi gặp phải nhiệt độ cực nóng, hệ thần kinh sẽ theo bản năng làm ra phản ứng, nhưng dưới tình huống nhiệt độ cực thấp, thần kinh sẽ mất đi tri giác, mất đi tri giác cũng có nghĩa là bị phá hủy hệ thống báo động trước của thân thể con người.

Chỉ riêng từ điểm này, cũng có thể nhìn ra được, người chế tạo Thủy Vực Chiến Văn có tri thức còn rộng hơn, ý tưởng còn sâu hơn so với Ân Lạc rất nhiều.

Hiện tại không thể phủ nhận Quách Tương Võ đã vô cùng muốn biết, người chế tạo Thủy Vực Chiến Văn rốt cuộc là người như thế nào, là Hồng Lượng hay sao? Rất có thể, nhưng mà Hồng Lượng lại có quan hệ gì với Thánh Đàn đây?

Tất cả đều không ngừng quanh quẩn trong đầu Quách Tương Võ, bản thân Quách Tương Võ cũng đã quyết định, nếu Thủy Vực Chiến Văn bán ra, thì phải trước tiên bắt vào tay, sau đó mới nghĩ tới Hỏa Vực Chiến Văn.

Kỳ thật những người có ý tưởng giống Quách Tương Võ thì cũng không phải ít.

Từ giờ khắc này, phản ứng của mọi người đối với Thủy Vực Chiến Văn đã hiện ra rất rõ ràng, nhân vật ở trên thần đàn là Ân Lạc này đang bị "phàm nhân" Tiêu Hoằng dần dần kéo xuống dưới, dù sao thì chế văn cũng không chỉ khảo nghiệm cấp bậc Ngự lực, còn còn khảo nghiệm kỹ thuật và lượng tri thức, cộng thêm mức độ sinh động của ý tưởng nữa.

Cùng lúc đó, trên Ngộ Giác Tinh, Hắc Trạch Sâm đang nghe Đông Lộc báo cáo, chủ yếu là về nguy cơ thật lớn mà Phạm Cương Tinh đang gặp phải lúc này, đó chính là tất cả lương thực đã hoàn toàn bị phong tỏa!

- Mong Hắc Trạch Sâm sư huynh cứ yên tâm. Ta đã tích cực triệu tập rất nhiều lượng lương thực từ các tinh cầu khác của Phục Thản Đế Quốc tới đây, dự tính chỉ cần một ngày nữa thì sẽtới. Tuy nhiên, Tập đoàn Thợ Săn này thật sự quá khó dây dưa!

Đông Lộc nhíu mày, báo cáo với Hắc Trạch Sâm, trong lòng lại cảm thấy nghiêm trọng.

- Ta đã biết, nhớ kỹ, Phạm Cương Tinh không thể xảy ra nhiễu loạn, về phần Tập đoàn Thợ Săn, rất nhanh nó sẽ xong đời!


Hắc Trạch Sâm ánh mắt âm trầm, nhẹ nhàng nói một tiếng, sau đó trực tiếp cắt liên lạc.

Nghĩ đến Tập đoàn Thợ Săn, Hắc Trạch Sâm tự nhiên liền nghĩ tới Ân Lạc đang ở trên Vĩnh Ngạn Tinh, theo như Hắc Trạch Sâm nghĩ, bước đầu tiên của Ân Lạc có lẽ đã xong rồi. Chỉ cần bước đầu tiên thành công, làm cho Tập đoàn Văn Sâm có khả năng sống sót, thì sắp tới Hắc Trạch Sâm sẽ sử dụng các lực lượng khác của Thánh Đàn, lại lần nữa đem chống đỡ Tập đoàn Văn Sâm lên, sau đó trở nên ngang hàng với Tập đoàn Thợ Săn, tới lúc đó, uy hiếp mà Tập đoàn Thợ Săn mang đến sẽ bị giải trừ toàn bộ.

Không chút tạm dừng, Hắc Trạch Sâm gọi cho Ân Lạc. Nhưng điều khiến cho Hắc Trạch Sâm cảm thấy có chút kinh ngạc chính là, đầu bên kia của Ma Văn thông tin lại không có người nào nhấc máy.

Thấy vậy, ánh mắt Hắc Trạch Sâm hơi giật giật, Ân Lạc đã xuất thủ, theo Hắc Trạch Sâm thấy thì đã rất nắm chắc, căn bản không có khả năng xuất hiện bất ngờ gì, nhưng tại sao lại không có ai nối liên lạc Ma Văn thông tin vậy?

Buông Ma Văn thông tin trong tay ra, Hắc Trạch Sâm liền trực tiếp mở ra tin tức Ma Văn, tùy tiện nối với một Ma Văn đài tin tức. Hiện giờ nơi đó đang chiếu trực tiếp cuộc đấu giá Ân Lạc Chiến Văn.

Tuy nhiên, khi hình ảnh truyền vào vào trong mắt Hắc Trạch Sâm, cặp lông mày của Hắc Trạch Sâm lại đột nhiên nhíu chặt, bởi vì trên đài bán đấu giá cũng không phải là chỉ có Hỏa Vực Chiến Văn của Ân Lạc, mà một bên đài bán đấu giá khác còn có Bội Gia đang khu động Thủy Vực Chiến Văn.

Mà đây vẫn chỉ là bắt đầu, ngay sau đó, ánh mắt hơi âm lãnh của Hắc Trạch Sâm đột nhiên bị kiềm hãm, vẻ kinh ngạc chậm rãi hiện lên.

Bởi vì Hắc Trạch Sâm có thể nhìn thấy rõ ràng, một bên màn hình hiện rõ mười mấy hạng số liệu về Thủy Vực Chiến Văn của Tập đoàn Thợ Săn, tất cả đều ép Hỏa Vực Chiến Văn của Ân Lạc một đầu, trong các hạng mục này thì Thủy Vực Chiến Văn đều hơi cao hơn một chút, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng lại dẫn đầu toàn bộ.

- Đây... đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Hắc Trạch Sâm không kiềm được kinh ngạc thốt lên, lúc trước Hắc Trạch Sâm có thể nói là tràn đầy tin tưởng đối với Ân Lạc, sự thật cũng như vậy, Ân Lạc ở Thánh Đàn thì gần như đã là một đại biểu Chế văn sư đỉnh cấp về Chiến Văn rồi, đừng nói ở Gia Đô Đế Quốc, cho dù ở Thánh Đàn thì cũng là người nổi bật, về phương diện chế văn chính là kẻ bất khả chiến bại.

Nhưng lúc này Hắc Trạch Sâm lại nhìn thấy, Hỏa Vực Chiến Văn của Ân Lạc đã rơi vào hạ phong.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Hắc Trạch Sâm thật sự rất khó có thể tin được chuyện như vậy lại có thể xảy ra.

Đồng thời, trong màn hình lại lần nữa hiện lên hình ảnh Hồng Lượng, vẫn bình thản ngồi tại chỗ, theo thói quen vuốt vuốt cái mũi.

Mà loại bình thản này lại làm cho Hắc Trạch Sâm cảm nhận được vô tận uy hiếp, không nói tới việc Hồng Lượng này rốt cuộc là ai, chỉ riêng loại bình tĩnh này cũng đã chứng minh một điều, Hồng Lượng kia tuyệt đối là một kẻ có lòng dạ thâm sâu, vui buồn không lộ ra mặt, người như thế thường thường chính là kẻ đáng sợ nhất, đây chính là cái gọi là chó cắn người thì không bao giờ để lộ răng nanh!

Nếu đổi làm người bình thường, ép được Ân Lạc một đầu thì khuôn mặt đã sớm hớn hở rồi.

Không kềm được, Hắc Trạch Sâm lần đầu tiên từ lúc chào đời tới nay có một loại cảm giác lạnh buốt, điều này làm cho Hắc Trạch Sâm cực kỳ chán ghét.

Thế cục Phạm Cương Tinh bắt đầu không khống chế được, không thể tưởng được trên Vĩnh Ngạn Tinh thì kế hoạch tiến quân của Hắc Trạch Sâm lại bị Tiêu Hoằng đánh một gậy bắn ngược về.

Càng làm cho trong lòng Hắc Trạch Sâm vô cùng nghi hoặc đó là, người chế tạo Thủy Vực Chiến Văn kia rốt cuộc là ai? Hiển nhiên không phải là Tát Già, bởi vì nếu là Tát Già, vì sao không dùng kỹ thuật Để Văn tám hướng, như vậy sẽ càng bảo hiểm hơn, mà lại dùng kỹ thuật Để Văn bảy hướng!

Về phần người tại Thánh Đàn biết kỹ thuật Để Văn bảy hướng, không sai biệt lắm đều là người Ngộ Giác Tinh, trong suy nghĩ của Hắc Trạch Sâm thì bọn họ không có khả năng có liên hệ với Tập đoàn Thợ Săn được.

*****

- Hay là...

Vừa nghĩ, Hắc Trạch Sâm không kềm được hít ngược một hơi khí lạnh, bởi vì hắn nghĩ tới một người, đó chính là Tiêu Hoằng!

Không phải là những người nghiên cứu kỹ thuật Để Văn lâu năm tại Thánh Đàn, như vậy thì chỉ có một loại khả năng, đó chính là Tiêu Hoằng, bởi vì hắn tìm hiểu từ mọi mặt, thì đã biết được, A Di La từng đưa bí tịch Để Văn cho Tiêu Hoằng.

Chỉ là điều khiến Hắc Trạch Sâm nằm mơ cũng không nghĩ tới chính là, Tiêu Hoằng lại có thể ở trong khoảng thời gian quá ngắn này đột phá đến bảy loại kỹ thuật Để Văn, đồng thời trên mặt chế văn lại còn có thể ép được Ân Lạc một đầu, điều này rất khó tin.

Đúng vậy, Tiêu Hoằng không thể chế tạo Chiến Văn cấp bậc Ngự Hồn, đây là ưu thế của Ân Lạc. Nhưng mà trước mắt lại so đấu Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm, nói cách khác, ngoài cấp bậc Ngự lực ra, thì kỹ thuật của Tiêu Hoằng còn cao hơn cả Ân Lạc.

Nghĩ tới điều này, trong lòng Hắc Trạch Sâm trở nên lạnh như băng!

Hắc Trạch Sâm cho dù nằm mơ cũng không nghĩ tới, con kiến nhỏ nhoi khi trước vậy mà lại bắt đầu khó đối phó như vậy!

Hơn nữa bởi vì có nguy cơ lương thực trên Phạm Cương Tinh, Hắc Trạch Sâm có thể khẳng định, Hồng Lượng này chính là bản thân Tiêu Hoằng, hoặc chính là con rối của Tiêu Hoằng.

- Chết tiệt!

Hắc Trạch Sâm bỗng nhiên thẹn quá thành giận, không kềm được phát ra thanh âm thất thố này.

Cùng lúc đó, trên đài bán đấu giá, Nhâm Quang Nhất đã đổ đầy mồ hôi, tuy nhiên vẫn nhanh chóng điều động Ngự lực, sau đó hai bàn tay rung lên.

Ngay sau đó, bốn phía thân thể Nhâm Quang Nhất có các ngọn lửa màu đỏ bắt đầu điên cuồng chuyển động, giống như một lốc xoáy hỏa diễm, vài giây sau, đã hình thành một con rồng lửa, há mồm ra, lập tức oanh kích trên Ma Văn tấm bia.

Ầm...

Một tiếng nổ vang lên, Ma Văn tấm bia không kềm được truyền đến chấn động kịch liệt, làm cho người ta có một loại cảm giác lung lay sắp đổ, ánh lửa lại làm cho mọi người lóa mắt, có thể nói là vô cùng hoa lệ.

Đồng thời Ma Văn tấm bia cũng đã số liệu tương ứng: Lực công kích, uy lực 30022 điểm.

Rống...

Ngay khi số liệu này biểu hiện ra, đã làm cho mọi người trở nên cực kỳ khiếp sợ, đều không kềm được gào lên, Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm lại có lực công kích đột phá 3 vạn. Điều này có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết. Quả thực chính là một thứ đồ biến thái.

Lần này, Thủy Vực Chiến Văn phiền toái lớn rồi.

Rất nhiều người đều cho rằng như vậy, mặc dù khi trước cái gọi là "cho rằng" của bọn họ đều bị Thủy Vực Chiến Văn mạnh mẽ đập tan, nhưng lần này, ý tưởng của bọn họ tuyệt đối là kiên định, Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm có lực tấn công đột phá 3 vạn, điều này có nghĩa là, chỉ từ uy lực mà nói, thì đã có thể khiêu chiến với Chiến Văn của Đại Ngự Sư cùng cấp bậc rồi.

Thủy Vực Chiến Văn mà muốn vượt qua, có vẻ như không có khả năng xảy ra!

Ngay cả Quốc vương Khang Du đang ngồi trước màn hình, trên mặt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn lần đầu tiên được nhìn thấy, trên thế gian lại có người có thể chế tạo Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm tới trình độ như vậy.

Không thể nghi ngờ, trước mắt cái gọi là hội đấu giá, đã biến thành một hồi đấu văn rung động lòng người, hơn nữa đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

Lúc này, gần như toàn bộ công dân của Gia Đô liên hợp thể đã cùng hướng ánh mắt về phía Tiêu Hoằng vẫn rất bình thản kia, ở trong mắt bọn họ, đây là một người duy nhất dùng thân phận "phàm nhân" tại Gia Đô Đế Quốc dám khiêu chiến Ân Lạc, đồng thời kéo Ân Lạc xuống dưới thần đàn.

Nhưng điều kiện đầu tiên đó là, lần này Thủy Vực Chiến Văn còn có thể tiếp tục làm ra kinh ngạc.


Không để mọi người phải chờ quá lâu, Bội Gia trên đài bán đấu giá, được Thủy Vực Chiến Văn giao cho tự tin cường đại, ánh mắt đã bắt đầu trở nên lăng lệ hơn, sau đó hắn liền vận dụng toàn lực để điều động Chiến Văn!

Trong chớp mắt, nước gợn bốn phía thân thể Bội Gia dường như sôi trào lên, sau đó một người bằng nước to lớn chậm rãi trồi lên, lao ra, đánh thẳng vào Ma Văn tấm bia trước mặt, hắn nâng hay tay bằng nước lên, oanh kích lên trên Ma Văn tấm bia, sau đó lại là quyền thứ hai, khi đánh xong quyền thứ ba, người nước này trực tiếp ngưng kết lại, lập tức va chạm lên trên Ma Văn tấm bia.

Ầm ầm!

Cùng với một tiếng tiếng vang nặng nề, Ma Văn tấm bia được cố định trên giá đỡ hợp kim đã trực tiếp bị đâm ngã, đài Ma Văn biến dạng, trên Ma Văn tấm bia đổ sụp xuống kia đã xuất hiện các vết nứt nhỏ.

Tĩnh mịch!

Nhìn thấy cảnh tượng như thế, toàn bộ phòng đấu giá đã trở thành một mảnh tĩnh mịch, mọi người đều hơi há hốc mồm, dùng ánh mắt khó tin nhìn Ma Văn tấm bia đổ sụp trước mặt kia, điều này có ý nghĩa gì, đã không cần nói cũng biết.

Thậm chí ngay cả Bội Gia nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cũng hiện rõ vẻ kinh hãi trên mặt, hắn vạn lần không ngờ, kết quả lại tới mức này.

Tuy nhiên, phá hư như vậy cũng không làm chỏng Ma Văn tấm bia, chỉ là cái giá đỡ bị hỏng mà thôi, sau một lát, Ma Văn tấm bia liền đưa ra số liệu tương ứng: Lực công kích, uy lực, 30023, 30100, 32001 điểm.

Rống...

Sau khi số liệu này được báo ra, toàn bộ phòng đấu giá lập tức bùng nổ, từng đôi mắt khiếp sợ đã nhắm ngay về phía Tiêu Hoằng, tất cả đều nhìn hắn giống như đang nhìn một con quái vật vậy!

Một cú đánh này đã giáng một đòn mạnh mẽ vào Ân Lạc, không nói đến việc uy lực rốt cuộc cường đại hơn bao nhiêu so với Hỏa Vực Chiến Văn, mà trên số liệu cũng đã ghi rõ, một lần súc lực lại có thể liên tục oanh kích ba lượt, lần sau cao hơn lần trước!

Điều này dường như đã sử dụng một loại kỹ xảo đặc biệt, khiến cho súc lực đả kích so với tính năng của Hỏa Vực Chiến Văn thì còn cao hơn gấp ba lần, đây không chỉ là đột phá về mặt kỹ xảo, mà còn có cả phương diện ý tưởng nữa.

Không chỉ trong phòng đấu giá, ngay cả toàn bộ Gia Đô liên hợp thể đều chìm trong rung động, một màn trước mắt rốt cuộc có ý nghĩa gì, không cần nói cũng biết, Tiêu Hoằng dùng thân phận một mao đầu tiểu tử, chưa từng được xem trọng, bị coi là kẻ gây rối, nhưng lại trực tiếp giẫm nát Ân Lạc dưới chân.

Nếu lúc trước Ân Lạc chỉ hơi kém hơn một chút, thì lúc này chính là bị Tiêu Hoằng đề bẹp, hoàn toàn giẫm nát dưới chân.

Không chỉ Gia Đô liên hợp thể, ngay cả Hắc Trạch Sâm trong cổ bảo đại sảnh cũng cứng người lại, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, Ân Lạc tự thân xuất mã mà vẫn phải chịu cục diện như thế.

Chẳng những không có bồi dưỡng Tập đoàn Văn Sâm lên được, mà ngược lại còn làm cho Tiêu Hoằng đạp lên Ân Lạc, tiến về phía đỉnh cao hơn.

Nếu trước kia nói kỹ thuật chế văn của Tiêu Hoằng là cao minh, có lẽ ai cũng sẽ không ở ý, nhưng mà trước mắt, có một vật tham chiếu siêu cấp như Ân Lạc, thì lại khác xa.

Một đòn này của Tiêu Hoằng, không thể nghi ngờ chính là đã làm cho Hắc Trạch Sâm ít nhiều có chút phát mộng, sau lưng lại lạnh buốt. Lần này, Hắc Trạch Sâm rốt cục bắt đầu cảm nhận được, uy hiếp mà Tiêu Hoằng mang đến lớn tới mức nào.

Trái lại Ân Lạc đứng ở góc đài bán đấu giá, sắc mặt đã biến đổi nay lại càng khó coi hơn, có giật mình, nhưng càng nhiều hơn là xấu hổ, hắn là một nhân vật luôn được người khác kính ngưỡng, nhưng lúc này lại bị Tiêu Hoằng ép một đầu, tâm tình là có thể nghĩ mà biết.

Đối với Tập đoàn Thợ Săn, đối với Tiêu Hoằng, hắn chỉ biết nghiến răng nghiến lợi. Trong mắt Ân Lạc, chính là vì Tiêu Hoằng xuất hiện, nên mới khiến cho hắn bị lăng nhục thế này.

Về phần Hạng Văn Sâm cùng Hà Bác Tư phía sau Ân Lạc, lúc này đã giống như hai bức tượng, khóe miệng hơi mở ra, vẫn không nhúc nhích nhìn tất cả những việc xảy ra trước mặt, đại não gần như trống rỗng, trường hợp như vậy điều mà bọn hắn trước đó chưa bao giờ đoán trước được.

Tất cả mọi thứ mà bọn họ bố trí thì đều là "may áo" cho Tiêu Hoằng, cho Tập đoàn Thợ Săn.

Đồng thời sau khi Ma Văn tấm bia đổ xuống, thí nghiệm tất cả tính năng cũng đã hoàn thành, số liệu được thể hiện vô cùng rõ ràng trên màn hình.


Nếu trước đó bao vây tiễu trừ Ni Lạc khiến cho Tập đoàn Thợ Săn bị người khác chú ý, như vậy lần này chính là sự thể hiện thực lực chân chính của Tập đoàn Thợ Săn, ngay cả Ân Lạc cũng không phải là đối thủ.

Tiêu Hoằng vốn đang bình tĩnh ngồi, lại lần nữa chậm rãi đứng dậy, động tác không nhanh không chậm.

Gần như ngay khi Tiêu Hoằng đứng dậy, toàn bộ phòng đấu giá cũng lại lần nữa trở nên im lặng, ngay cả trên Ma Văn đài tin tức, gần một nửa ánh mắt trong Gia Đô liên hợp thể đã cùng lúc nhắm ngay vào Tiêu Hoằng, bất kể là quyền quý, hay là bình dân bình thường.

Bội Gia còn đứng trên Ma Văn đài, vẫn còn đang hưng phấn, nhìn thấy Tiêu Hoằng đứng lên, tự nhiên hiểu được điều này đại biểu cho cái gì, lúc này cạnh tranh đã xong, ai thắng ai bại, đã có số liệu định đoạt.

Đi xuống đài bán đấu giá, bước tới bên cạnh Tiêu Hoằng, Bội Gia lại lần nữa âu yếm nhìn Thủy Vực Chiến Văn rong tay, tuy rằng chỉ có Ngự Sư cấp năm, nhưng nó lại làm cho người khác phải tràn ngập rung động, cuối cùng hắn chỉ đành cắn răng đặt lại vào tay Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng cũng không dây dưa nhiều, đứng thẳng tắp tại chỗ, một tay cầm Thủy Vực Chiến Văn, âm điệu bình thản, nhẹ nhàng nói:

- Ngày mai, tiến hành bán đấu giá Thủy Vực Chiến Văn ở Cửa hàng Ma Văn Long Lập, ai có hứng thú có thể tới nhìn một chút, bây giờ ta sẽ không quấy rầy nữa.

Nói xong, Tiêu Hoằng liền hơi xoay người, cầm theo cây gậy nhỏ, chậm rãi đi ra ngoài, đi theo Tiêu Hoằng còn có Bác Sơn và Dương Khải, về phần Bội Gia thì suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đi theo ra ngoài.

Mà khán giả trong phòng đấu giá và những người khác đều không nói gì, cứ như vậy mà dùng ánh mắt tràn ngập rung động nhìn theo Tiêu Hoằng bình thản, chậm rãi đi ra khỏi phòng đấu giá, cuối cùng biến mất không thấy nữa.

Về phần Ân Lạc, cùng với Hỏa Vực Chiến Văn của hắn, lúc này lập tức rơi vào trong một trạng thái cực kỳ xấu hổ, bất kể thổi phồng như thế nào đi nữa, thì đều có không đủ sức thuyết phục, cũng không khác gì đã tuyên bố với toàn bộ Gia Đô liên hợp thể rằng, thứ mà Tập đoàn Văn Sâm có, thì Tập đoàn Thợ Săn cũng có, hơn nữa còn tốt hơn nhiều.

Tập đoàn Văn Sâm muốn nhờ Ân Lạc để tăng nhân khí, Đông Sơn tái khởi, nhưng cũng phải hỏi một câu xem Tập đoàn Thợ Săn có đáp ứng hay không!

Sau khi đi ra phòng đấu giá, Tiêu Hoằng liền hơi quay đầu, nhìn Bội Gia đang mang thần sawdcs cung kính một cái, vẻ mặt hắn vẫn không có chút dao động nào.

- Bội Gia lão huynh, chuyện gì vậy? Không vào thưởng thức Ân Lạc đại sư biểu diễn hay sao?

Tiêu Hoằng dừng chân, hướng ánh mắt về phía Bội Gia, lạnh nhạt nói.

- Hỏa Vực Chiến Văn của Ân Lạc ư? Có cái gì hay đâu!

Bội Gia nói, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thủy Vực Chiến Văn trong tay Tiêu Hoằng, trong mắt tràn ngập các điểm sáng thèm muốn.

- Bội Gia lão huynh cảm thấy hứng thú với Thủy Vực Chiến Văn ư?

Tiêu Hoằng hỏi tiếp.

Nghe vậy, Bội Gia trong lòng lập tức vừa động, sau đó gật đầu như gà mổ thóc, trong mắt còn tràn ngập vẻ ngượng ngùng.

- Không biết, Hồng lão đệ lấy Chiến Văn này từ đâu vậy, ngài xem có thể cũng chế tạo cho ta một cái được không, chỉ là...

Bội Gia bắt đầu rụt rè nói, mặt đã đỏ lên như quả táo chín, hắn tự nhiên biết, nếu Chiến Văn này bị tên đầu sỏ Quách Tương Võ nhắm trúng, rốt cuộc sẽ có thể bán ra cái gì cao tới mức nào rồi, nhưng Bội Gia đã được tự mình sử dụng Chiến Văn này, tự nhiên hiểu được, tính năng của Chiến Văn này rốt cuộc biến thái tới cỡ nào.

- Bội Gia lão huynh thích ư?

Tiêu Hoằng tươi cười hỏi.

VIP xem xong vui lòng bấm nút "Đã Xem", nhóm dịch rất cảm ơn!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1129)