Vay nóng Tima

Truyện:Ma Ngân - Chương 0615

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0615: Một cái hiệu tay
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Shopee


- Đi chết đi! Hắc Trạch Sâm không kìm được phát ra tiếng rít gào, nhìn lại phía chân trời, tất cả mặt người đều vặn vẹo, đồng loạt bắn xuống mặt đất vô số chùm tia sáng, giống như những hạt mưa to, chỉ chừa ra một khu vực nhỏ chung quanh cổ bảo.

Nhưng mà, ngay lúc Hắc Trạch Sâm nảy sinh lòng ác độc, Hắc Trạch Sâm tuyệt đối không nghĩ tới là: Hành động của Hàn sương long trước đó đối mặt với công kích của Hắc Trạch Sâm liền bỏ chạy, giờ khắc này Hàn sương long lại dũng cảm tiến tới.

"Ầm ầm! Theo tiếng vang cửa sổ vỡ nát, chỉ thấy Hàn sương long mạnh mẽ đánh vỡ cửa sổ, phá tan bức tường đá, rồi nhanh chóng vọt vào bên trong phòng của Hắc Trạch Sâm.

Tiếp theo có vẻ vô cùng hung mãnh, mở ra răng nanh bao bọc màng năng lượng màu vàng, bay thẳng tới cắn xé Hắc Trạch Sâm.

Từ ngoài cổ bảo nhìn vào, cổ bảo khổng lồ trực tiếp sụp đổ một mảng, đồng thời chùm tia sáng giống như mưa to đồng loạt bắn xuống, trong nháy mắt làm hết thảy cây cối, kiến trúc, ngọn núi cho bốn phía hoàn toàn bị san bằng. Ngoại trừ cổ bảo, các chỗ khác đều bị bao trùm trong chùm tia sáng chói mắt, phạm vi cả trăm cây số, không còn một ngọn cây cọng cổ! Mà Hắc Trạch Sâm ở bên trong cổ bảo, giờ này khắc này đã không quan tâm được hết thảy ngoài cửa sổ, đối mặt với Hàn sương long lao tới cắn xé, hắn không thể không đứng dậy chống lại! Lúc nhảy vọt lên Hắc Trạch Sâm chỉ cảm thấy thân thể giống như quả khí cầu, Ngự lực trong cơ thể căng phòng sắp bùng nổ.

"Ầm! Ngay khoảnh khắc thân mình Hắc Trạch Sâm từ trong phòng nhảy lên, cái miệng cực lớn của Hàn sương long táp phập ngay chỗ ngồi của Hắc Trạch Sâm, cắn cái giường gỗ vỡ nát.

Tiếp theo nó đập nát bức tường đá, vung cái đầu cực lớn như cây cự chùy đập thẳng xuống chỗ Hắc Trạch Sâm.

- Đồ khốn! Xúc phạm ta chờ chết đi! Hắc Trạch Sâm kìm lòng không được rít gào, vừa định khởi động Chiến Văn, Hắc Trạch Sâm lại khiếp sợ phát hiện: Trên cánh tay mấy chỗ mạch máu phòng lên đã hoàn toàn nổ tung, máu tươi nhuộm đỏ lớp da, bên trong hai mắt cũng tràn ra máu tươi.

Dù vậy, Hắc Trạch Sâm vẫn giơ cao bàn tay, bổ thẳng về phía đầu của Hàn sương long! "Ầm! Trong nháy mắt, vang lên một tiếng nổ bên trong cổ bảo, tiếng nổ thật lớn, thậm chí làm cho cửa sổ ở chung quanh đồng loạt vỡ vụn! Nếu như trước đây một chưởng của Hắc Trạch Sâm này tuyệt đối có thể đánh chết Hàn sương long tại đương trường. Nhưng, bằng vào trạng thái hiện giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát huy ra năm phần thực lực, chỉ có thể để lại trên đầu Hàn sương long vài vết rách, nhưng cũng đánh bay Hàn sương long ra ngoài, đồng dạng Hắc Trạch Sâm dưới cường lực tấn công của nó, cả người hắn cũng bật ngược đập vào một mặt vách tường nứt rạn, vách tường vỡ nát.

Mà Hàn sương long cũng hoàn toàn bị đánh bay từ bên trong cổ bảo ra ngoài, ngã xuống trên mặt đất giống như một khối vẫn thạch quay cuồng mấy vòng mới ngừng lại, sau đó từng chút từng chút đi lên, quơ quơ cái đầu cực lớn, cũng không có bị thương tổn trí mạng.

Trái lại Hắc Trạch Sâm thì khác nhau lớn, hắn ngã xuống nằm trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt lại bởi vì mạch máu li ti vỡ tan, trở nên một màu đỏ tươi.

Ngự lực trong cơ thể lại vô cùng sôi trào, tình huống đã trở nên không xong đến cực điểm.

Ở phía dưới cổ bảo lúc này cũng có thảm án, Du Khải Minh nhíu sát chân mày, đang nhìn thi thể năm tên bị chùm tia sáng của Hắc Trạch Sâm đánh đến máu thịt bầy nhầy, trong ánh mắt tràn ngập thương xót.

Năm mươi đội thân vệ của Hắc Trạch Sâm, đều là một tay Du Khải Minh tuyển chọn đề bạt, tình cảm với nhau rất thân thiết, mỗi người hy sinh, đều giống như huynh đệ của chính mình hy sinh.

Càng làm cho Du Khải Minh cảm thấy thê lương chính là những người này đều bị Hắc Trạch Sâm giết chết. Trước đó Hắc Trạch Sâm không có bất kỳ thông báo gì. Giờ khắc này, Du Khải mới thật cảm nhận được, chính mình chỉ là một con chó của Hắc Trạch Sâm không hơn không kém, thật đáng buồn đáng tiếc! Nhìn bên trong bầu trời, Hàn sương long lại lần nữa bay lên trời, lần này Du Khải Minh không có liều tính mạng hộ vệ cổ bảo, mà là yên lặng cúi đầu.

Các thành viên vệ đội khác bên cạnh cũng như thế, không hề phản kháng.


Hắc Trạch Sâm ở bên trong cổ bảo, tự nhiên không biết hết thảy chuyện này. Nói đúng ra, có biết hắn cũng không hề bận tâm, đối mặt với Hàn sương long phóng tới, Hắc Trạch Sâm vịn vách tường đứng lên, chùi vết máu nơi khóe miệng, sắc mặt trở nên vô cùng dữ tợn.

Hiện giờ Ngự lực trong cơ thể đã ít nhiều bị hao tổn, điều này làm cho Hắc Trạch Sâm cảm thấy nghiêm trọng cũng tuyệt vọng. Kẻ khởi xướng hết thảy chính là Hàn sương long đại sủng vật của Tiêu Hoằng này.

- Tiêu Hoằng! Hắc Trạch Sâm ta tất phải giết ngươi! Hắc Trạch Sâm bỗng nhiên rít gào một tiếng, tiếp theo liền kéo lê thân thể chật vật không chịu nổi, trực tiếp lao ra cổ bảo, phóng tới công kích Hàn sương long.

Tiếp theo là hai luồng năng lượng thể va chạm, sau đó là ẩu đả, toàn trường trong nháy mắt liền rơi vào trạng thái thảm thiết.

Đương nhiên hiện tại dược tính của máu Kim quan điêu biến dị cũng không có tan hết, thực lực của Hắc Trạch Sâm có thể nói là đại suy giảm, sống mái cùng với Hàn sương long cũng chỉ kẻ tám lạng người nửa cân.

Tiêu Hoằng ở trong Phổ Hưu Tư Hào, trên mặt đã lạnh như băng, nhíu mày, đồng thời không ngừng hạ lệnh tăng nhanh tốc độ! Chuyện cho tới bây giờ, tình thế đã náo động tới nước này rồi, Tiêu Hoằng cũng không có đường lui, chỉ có thể dựa theo quỹ tích số mệnh, một đường đi tới! Một giờ qua đi, hạm đội khổng lồ của Tiều Hoằng rốt cục đến chỗ quỹ đạo của Ngộ Giác Tinh. Nơi này ngày xưa ở Gia Đô liên hợp thể là địa phương tối cao không ai dám chạm tới, hiện giờ Tiêu Hoằng cùng với thủ hạ của mình lại không hề cố kỵ mảy may nào.

Bởi vì khi mười một quốc gia bị diệt, Tiêu Hoằng cũng đã thấy được tương lai của mình.

Đại khái trôi qua thời gian năm phút, hạm đội siêu cấp khổng lồ chấn nhiếp lòng người của Tiêu Hoằng, đã bao vây chung quanh Ngộ Giác Tinh.

- Tất cả hạm pháo tiến vào trạng thái chờ lệnh! Ma Văn Mẫu Hạm chuẩn bị phi cơ không người lái, xuất động! Tiêu Hoằng không có tạm dừng, một tay chỉ về phía trước, phát ra mệnh lệnh như thế! Giọng điệu cao vút, trong ánh mắt nổi lên hung quang bắn ra bốn phía! Giờ khắc này, Tiêu Hoằng quyết định liều mạng triệt để, không hề so do hậu quả hết thảy, nếu Hắc Trạch Sâm khống chết, người chết có thể chính là Tiêu Hoằng.

Có lẽ giờ này khắc này, Hắc Trạch Sâm và Tiêu Hoằng chính là địch nhân của số mệnh.

Cùng lúc đó, lại nhìn trên bầu trời cổ bảo, Hắc Trạch Sâm bao phủ trong Ma Văn biến ảo màu xám đen có dạng ác quỷ, vẫn đang liều mạng tử chiến với Hàn sương long.

Giờ phút này ngoài thân Hàn sương long chỗ xương lộ ra, đã xuất hiện nhiều vết rạn nứt, nhìn qua giống như một chiến sĩ bi tráng; Hắc Trạch Sâm cũng không tốt hơn bao nhiêu, bởi vì mạch máu vỡ tan toàn thân máu chảy đầm đìa.

Mái tóc chải vuốt vô cùng chỉnh tề của hắn đã trở nên rối bù không chịu nổi, thậm chí trên vai còn có một vết thương thật sâu, ẩn ẩn lộ ra xương trắng. Đó đúng là kiệt tác của Hàn sương long lưu lại, các bộ vị khác không có vết thương lớn, nhưng vết thương nhỏ vô số.

Lại trải qua một hồi quấn lấy nhau, Hắc Trạch Sâm đã nửa quỳ trên đỉnh chóp cổ bảo. Toàn bộ cổ bảo cũng bị tàn phá không còn gì.

Hàn sương long thỉnh thoảng lúc lắc lảo đảo lượn quanh bốn phía cổ bảo, ít nhiều đã có vẻ suy yếu hết chịu nổi, hiện giờ nó đã gần kiệt sức.

Đúng lúc này, Hắc Trạch Sâm đột nhiên cảm nhận được, Ngự lực sôi trào trong cơ thể đã dần dần bắt đầu trở nên bình ổn lại, dược tính của máu Kim quan điêu biến dị đã hoàn toàn tan đi.


Có phát hiện như vậy, khóe miệng đầy máu của Hắc Trạch Sâm không kìm được khẽ nhếch lên dần dần lộ vẻ dữ tợn, tàn nhẫn.

- Con ruồi bọ lớn chết tiệt! Lần này, để ta xem ngươi còn khống chế! Hắc Trạch Sâm rít mấy chữ trong kẽ răng, Chiến Văn trên cánh tay đã dần dần trở nên sáng ngời lên.

Chỉ có điều, ngay khoảnh khắc Hắc Trạch Sâm phát ra thanh âm như thế, hắn đột nhiên cảm thấy bầu trời trở nên sa sầm xuống, ngẩng đầu lên liền thấy phía chân trời chi chít vô số phi cơ không người lái chớp mắt đã hiện lên trên đỉnh đầu, bay thẳng đến va chạm vào Hắc Trạch Sâm! Không sai, Hắc Trạch Sâm là gian nan vượt qua giai đoạn Ngự lực sôi trào, đồng thời rơi vào cái giá phải trả thật thảm trọng: Ngự lực bị tổn thương, thân thể cũng bị thương nghiêm trọng, nhưng giai đoạn sôi trào qua đi, hắn cũng tỏ rõ quyết tâm phải giết chết Tiêu Hoằng.

Hiện giờ hạm đội khổng lồ này dường như đã biến thành cánh tay của Tiêu Hoằng, hết thảy đều bằng mọi giá phải chém chết Hắc Trạch Sâm.

Nếu ở trạng thái đỉnh phong, va chạm như vậy đối với Hắc Trạch Sâm gần như không hề có uy hiếp, nhưng trước mắt thì lại khác.

Bởi vậy đối mặt với va chạm Hắc Trạch Sâm vẫn là nhảy lên cao né tránh, nhưng số phi cơ không người lái này cũng không phải là một hai chiếc, mà là hơn mấy ngàn chiếc, gần như ngay lúc Hắc Trạch Sâm nhảy lên cao, mười mấy phi cơ không người lái trong bầu trời cao cứng chắc mạnh mẽ liên tiếp đụng vào thân thể Hắc Trạch Sâm. Liên tiếp tiếng nổ qua đi, hình thành một đoàn bùng nổ vô cũng khổng lồ.

"Bùm! Ngay sau đó, liền thấy Hắc Trạch Sâm trực tiếp té lăn quay trên mặt đất, mặt trên trường bào của Hắc Trạch Sâm lộ ra đầy vết cháy xém.

Gần như ngay lúc Hắc Trạch Sâm vừa mới đứng lên, lại có hơn hai mươi chiếc phi cơ không người lái bay tới va chạm vào Hắc Trạch Sâm.

Lúc này Hắc Trạch Sâm rất rõ ràng, nếu cứ tiêu hao dần như vậy, hắn đã trở thành người cô đơn sẽ bị Tiêu Hoằng làm tiêu hao chết tươi. Lúc này hắn không còn mảy may phần thắng nào đáng nói, trước mắt chỉ có giữ được cái mạng là quan trọng nhất.

Không dám dừng lại lâu, Hắc Trạch Sâm chắp hai tay tạo thành hình chữ thập, trong nháy mắt bốn phía quanh thân thể Hắc Trạch Sâm liền hình thành một dòng khí dạng vòng xoáy. Ngay sau đó, dòng khí này lấy Hắc Trạch Sâm làm trung tâm, hình thành một lốc xoáy màu xám đen, đường kính ước chừng một trăm thước, từ xa nhìn lại giống như một cây cột chống trời.

Dòng khí xoay tròn tốc độ cao, thậm chí có thể nhìn thấy không gian bốn phía đều bắt đầu trở nên vặn vẹo, phi cơ không người lái ở phụ cận bị hút vào trong đó, trực tiếp bị xé nát thành bột kim loại.

đọc truyện cùng //truyencuatui.net/

Chi ngắn ngủn hai giây đã có 300 chiếc phi cơ không người lái bị hoàn toàn dập nát.

- Tiêu Hoằng! Ngươi nghĩ ràng Hắc Trạch Sâm ta sẽ dễ dàng bị giết chết như vậy sao? Ngươi quá ngây thơ rồi! Hắc Trạch Sâm đắc ý bật thốt ra như thế, bên trong giọng điệu đã không có cao cao tại thượng, không thể xâm phạm như thời điểm mới gặp Tiêu Hoằng, mà biến thành là điên cuồng, vô tận điên cuồng.

Gương mặt hắn vặn vẹo so với tầng mây trước đó vừa hiện ra kém không có mấy, giống như ác quỷ trên đời! Tiêu Hoằng ở trong phòng điều khiển chính Phổ Hưu Tư Hào, tự nhiên có thể nhìn thấy bộ dáng của Hắc Trạch Sâm như thế, sắc mặt hắn trước sau như một lạnh như băng, chỉ là khóe miệng không kìm được giật giật mấy cái. Tuy rằng trước đó Tiêu Hoằng không từ thủ đoạn tiến hành một loạt làm tiêu hao thực lực của Hắc Trạch Sâm, nhưng Hắc Trạch Sâm phát ra sức chiến đấu, vân ít nhiều vượt qua dự tính của Tiêu Hoằng.

Chi hơi tạm dừng một chút, Tiêu Hoằng giơ lên cánh tay, giơ ra ngón cái, ngón trỏ và ngón út, bày ra một dấu hiệu tay thực đặc biệt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1129)