← Ch.1097 | Ch.1099 → |
Bây giờ chuyện Tiêu Hoằng cần làm là cố gắng tăng cường Ngự lực nhiều nhất có thể, trước khi máu Kim quan điêu biến dị hết dược tính.
Lại thêm 3 tiếng, Ngự lực trong người Tiêu Hoằng mới bình ổn lại, cuối cùng số lượng Ngự lực ngừng ở 81. 200 cổ.
Nếu dựa theo tốc độ này, Tiêu Hoằng tập trung vào tu luyện, không tới nửa năm là Tiêu Hoằng có thể đạt tới Ngự hồn cấp năm. Nhưng lúc này máu Kim quan điêu thường và biến dị của Tiêu Hoằng đã tiêu hao hết.
Thứ này nào có dễ kiếm như vậy, nếu mà xui thì còn khó hơn lên trời, chủ yếu phải xem có ai chịu ra tay hay không, mà người như thế còn phải gặp dịp.
Đứng lên ra khỏi phòng tu luyện, thu dọn những tài liệu cấp Ngự hồn do Mộ Khê Nhi, Bác Sơn đưa tới, Tiêu Hoằng ngồi ngẩn người trên giường, trong đầu thì suy nghĩ về bước phát triển tiếp theo của Lạc Đan Luân đế quốc.
Mơ hồ Tiêu Hoằng đã có phần mệt mỏi, sức mình không đủ, phải tìm người chia xẻ, mà người này phải có tài năng trác tuyệt, cùng với tầm mắt nhìn xa, đưa đoàn tàu Lạc Đan Luân đế quốc tiến lên tốc độ cao theo quỹ đạo.
- Người đâu.
Trầm ngâm chừng nửa giờ, Tiêu Hoằng mới lên tiếng gọi.
- Bệ hạ, có chuyện gì?
Ngay sau đó, Quan Gian Thường vội đi tới, bây giờ hắn vẫn là tiểu đội trưởng trong thủ vệ quân vương điện, chỉ là quản lý khu vực mà Tiêu Hoằng tu luyện. Chức quan không lớn, nhưng đó là tín nhiệm của Tiêu Hoằng đối với hắn.
- Nghe nói Ai Nhĩ Phu ở Bộ tổng chỉ huy lục chiến, gọi hắn đến đây.
Tiêu Hoằng khoát tay nói.
Chừng nửa tiếng sau, Ai Nhĩ Phu mặc quân trang đi tới phòng tu luyện của Tiêu Hoằng, so sánh với quốc vương những Đế Quốc khác, nơi sinh sống của Tiêu Hoằng quả thật quá đơn sơ.
- Tham kiến bệ hạ.
Ai Nhĩ Phu chào quân lễ tiêu chuẩn với Tiêu Hoằng.
- Nói chuyện cá nhân, không cần để ý lễ tiết, tùy tiện ngồi đi.
Tiêu Hoằng ngồi cạnh giường, tùy ý nói.
Ai Nhĩ Phu cũng không khách khí quá mức, nhìn chiếc ghế bên cạnh, hỏi:
- Bệ hạ gọi ta đến, là vì điều gì?
- Ta mọng ngươi có thể giúp ta đề cử một kỳ tài trị quốc.
Tiêu Hoằng ngẫm nghĩ nói.
- Ha ha! Bệ hạ hỏi như vậy, trong lòng đã có sẵn người chọn rồi?
Ai Nhĩ Phu như có điều suy ngâm liếc Tiêu Hoằng, cười nói. -
- Đúng thể, chính là người trong lòng ngươi nghĩ.
Tiêu Hoằng cũng mỉm cười nói.
- Bách Lạp Đồ, bệ hạ đúng là muốn tụ tập tam kiệt Thái Qua mà.
Ai Nhĩ Phu ung dung nói, thực ra nếu mà thành công, vậy thì Lạc Đan Luân Đế Quốc muốn không hừng mạnh cũng khó. Áo Thác phụ trách chiến đấu không gian, Ai Nhĩ Phu phụ trách chiến đấu hành tinh, Bách Lạp Đồ phụ trách phát triển hậu phương, phối hợp như thế là cả một đội hình xa hoa.
- Sao hả? Có ý kiến gì không?
Tiêu Hoằng nói.
- Nếu thật sự thành công, tự nhiên là một chuyện vô cùng hoàn hảo, nhưng Bách Lạp Đồ kia là một con lừa chứng, không dễ dàn xếp được.
Ai Nhĩ Phu đáp.
- Có phải lừa chứng hay không, phải tìm được đến mới biết. Bây giờ ta ra lệnh cho ngươi lập tức xây dựng một tiểu tổ tình báo, ngầm vào trong Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc. Nhiệm vụ duy nhất của tiểu tổ này là tìm kiếm, xác định tung tích của Bách Lạp Đồ.
Tiêu Hoằng nhỏ giọng hạ lệnh cho Ai Nhĩ Phu.
- Đã rõ. Bệ hạ, tóm lại là cứ đưa Bách Lạp Đồ đến Lạc Đan Luân đế quốc rồi nói sau.
Ai Nhĩ Phu gật đầu đáp.
- Đúng thế, lập tức làm ngay, càng nhanh càng tốt.
Tiêu Hoằng nói.
- Rõ! Bệ hạ.
Ai Nhĩ Phu đáp xong, liền đi ra ngoài.
Ai Nhĩ Phu vừa đi ra, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng lại rung lên, người gọi là Kiều Lâm Sâm.
- Kiều Lâm Sâm chủ quản, có chuyện gì?
Bấm nghe, Tiêu Hoằng hỏi.
- Bệ hạ, dựa theo đơn hàng của ngài, 12 chiếc chiến hạm Ma Văn Trường Tích Liên Hợp đã chế tạo xong
Kiều Lâm Sâm vẻ mặt hưng phấn báo cho Tiêu Hoằng.
- Cái gì? Nhanh như vậy?
Tiêu Hoằng không dám tin vào tai mình, từ khi hắn đưa ra đơn hàng đến này, hình như mới có 1 tháng mà thôi.
- Có gì là lạ, trước đó căn cứ hải quân của chúng ta không được dọn sạch, toàn bộ đều giữ lại, hơi cải tạo một chút là trở thành bến tàu chiến hạm Ma Văn. Hơn nữa có Tập đoàn Thiên Xà hỗ trợ, tự nhiên làm ít công to, 1 tháng 12 chiếc đã là chậm rồi.
Kiều Lâm Sâm tràn đầy tin tưởng nói.
- Đợi chút, ta đi qua ngay.
Tiêu Hoằng nói một tiếng, sau đó tắt liên lạc, rồi gọi Áo Thác, mở ra khe nứt không gian.
Hơn 10 phút sau, Tiêu Hoằng lại đến bến tàu ngầm ở căn cứ hải quân, liền thấy được một chiếc chiến hạm Ma Văn Trường Tích Liên Hợp kiểu 1 đã được điều chỉnh xong, đưa lên bãi phóng.
Hơn nữa đa số dụng cụ đều được tự động hóa, cho nên mỗi một chiến hạm Ma Văn Trường Tích Liên Hợp chỉ cần 60 hạm viên là đủ làm hết nhiệm vụ, tiết kiệm rất nhiều nhân lực.
Nhìn ngắm chiến hạm Ma Văn Trường Tích Liên Hợp phía dưới, cùng với những chiếc khác đang nằm trong bến tàu trên màn hình, đang phun sơn quân hiệu Lạc Đan Luân, cuối cùng Tiêu Hoằng mới mỉm cười vui mừng.
Chỉ cần 12 chiếc Trường Tích Liên Hợp này có thể phát huy được sức chiến đấu trên lý luận, vậy đó sẽ là đưa than trong tuyết cho kế hoạch tiếp theo.
Trước mắt, chuyện làm Tiêu Hoằng cảm thấy khó giải quyết, tự nhiên là thể liên hiệp Á Tế Á.
Có 12 chiếc chiến hạm Ma Văn tính năng cao này, Tiêu Hoằng càng có thêm chỗ dựa vững vàng.
Trong lúc Tiêu Hoằng cùng Kiều Lâm Sâm thương lượng bước mua sắm tiếp theo, Áo Thác cũng đang đi tới. Bây giờ bản thân Áo Thác cũng cực kỳ khó xử, đã qua gần 1 năm, Khang Du thấy Tiêu Hoằng cứ luôn chơi lưu manh với mình, mỗi lần tìm ra chuyện hay chỗ khó, luôn nắm chắc Áo Thác không chịu nhả ra. Rơi vào đường cùng, Khang Du đành phải hai lần ba lượt thương lượng với Áo Thác, thúc giục đừng để ý tên vô lại Tiêu Hoằng kia nữa, mau quay về Gia Đô Đế Quốc.
Lúc này Khang Du thật là hận Tiêu Hoằng quá mà, chỉ đáng trách lúc trước mình lại tham món lợi nhỏ, thu 110 tỷ kim tệ của Tiêu Hoằng.
Còn bản thân Áo Thác, tự nhiên cũng một lòng ở Gia Đô Đế Quốc, nhưng cũng bắt đầu dính dáng tới Lạc Đan Luân Đế Quốc, có thể nói lực lượng chiến đấu không gian của Lạc Đan Luân Đế Quốc toàn do một tay Áo Thác bồi dưỡng ra, nếu so sánh Gia Đô Đế Quốc như cha mẹ, vậy Lạc Đan Luân Đế Quốc cũng như đứa nhỏ của hắn, hơn nữa còn là con ruột.
Bất đắc dĩ, Áo Thác đành dùng chiến thuật kéo dài, liên tục nhấn mạnh chỉ cần bàn giao xong cộng chuyện, sẽ lập tức dân tàu Tiên Nữ quay về Gia Đô Đế Quốc.
- Áo Thác lão ca, mau tới đây.
Thấy Áo Thác bước đến, Tiêu Hoằng tùy ý vẫy tay gọi, sau đó chỉ ra ngoài cửa sổ:
- Nhìn thử xem, đây là chiến hạm Ma Văn kiểu mới do chúng ta phát triển ra.
Áo Thác đi tới, nhìn cảnh tượng bên ngoài, ánh mắt đại biến tràn đầy kinh dị:
- Nó là thứ gì vậy?
- Chiến hạm Ma Văn Trường Tích Liên Hợp, là một loại chiến hạm Ma Văn kiểu mới do căn cứ hải quân cùng Tập đoàn Thiên Xà liên hợp phát triển.
Tiêu Hoằng trả lời chi tiết, sau đó đưa tài liệu cơ mật cho Áo Thác, bên trên ghi lại toàn bộ số liệu tính năng của chiến hạm Ma Văn này.
Áo Thác mở tài liệu cơ mật ra xem, nhìn một loạt số liệu của Trường Tích Liên Hợp, liền kinh hãi không thôi. Kết cấu toàn bằng hợp kim Vi Mễ, áo giáp ngoài có thể tháo dỡ, kết cấu thân hạm đúc, còn có tổ Ma Văn cực kỳ tiên tiến, toàn bộ mấy thứ này dung hợp hoàn mỹ vào trong Trường Tích Liên Hợp.
- Đây... Cái này...
Áo Thác càng xem càng kinh hãi, liên tục hô lên.
- Bây giờ chúng ta có 12 chiếc chiến hạm Ma Văn loại này, tiếp theo phải mua bao nhiêu mới hợp lý, chuyện này cần Áo Thác chủ soái quyết định. Bây giờ ta định dự toán cho Bộ tổng chỉ huy không gian khoảng 300 tỷ kim tệ.
Tiêu Hoằng nói với Áo Thác.
- Loại mua sắm này tự nhiên phải càng nhiều càng tốt.
Áo Thác trả lời, thức tế một khi loại chiến hạm Ma Văn này bắt đầu phục vụ quy mô lớn, trong thời gian ngắn là năng lực chiến đấu không gian của Lạc Đan Luân đế quốc sẽ độc chiếm hạng đầu, không ai có thể với tới.
Thậm chí lúc này Áo Thác ném hết suy nghĩ về việc Khang Du muốn mình trở về ra đằng sau, toàn bộ lực chú ý tập trung vào chiến hạm Ma Văn trước mắt. Thấy Tiêu Hoằng cho mình quyền điều động 300 tỷ kim tệ, Áo Thác một làm hai không, lấy ra toàn bộ đặt hàng tiếp 30 chiếc.
Ngay khi Áo Thác đưa ra quyết định, 12 chiến hạm Ma Văn trước mắt đã đi lên đường dẫn lực trường Ma Văn, dẫn tới đường vận chuyển.
Một lát sau, thông qua màn hình, Tiêu Hoằng nhìn 12 chiếc Trường Tích Liên Hợp lao ra khỏi mặt biển, sau đó linh hoạt bay vụt ra ngoài tầng khí quyển, tiến vào trong vùng bí ẩn ở hệ Hằng tinh Ma Dực, tiến hành huấn luyện thích ứng.
Hạm viên bên trong toàn là hạm viên tàu Trường Tích đã trải qua huấn luyện.
- Bây giờ Trường Tích Liên Hợp đã không còn vấn đề, liền xác định kế hoạch sản xuất, sau đó hạ lệnh cho thành viên trung tâm căn cứ hải quân như Phất Minh Qua, còn có đám người Mạc Hi, lập tức đi phòng họp căn cứ hải quân, mờ hội nghị phát triển bí mật, ta có chút ý tưởng mới.
Tiêu Hoằng nói với Kiều Lâm Sâm.
Hai tiếng sau, phòng họp lớn ở căn cứ hải quản đã không còn chỗ, mấy chục người trong phòng toàn là nhân tài trung tâm nghiên cứu hải quân, trong đó có 5-6 người rất trẻ tuổi. Bọn họ đều mới tốt nghiệp đại học ở Thiên Tế Tinh, hiện giờ đã có thể tự phụ trách một mặt.
Ngồi ở ghế chủ, Tiêu Hoằng nhìn mọi người, mới từ từ lên tiếng:
- Đầu tiên, đối với việc sản xuất số lượng lớn chiến hạm Ma Văn Trường Tích Liên Hợp thành công, ta chân thành chúc mừng mọi người.
← Ch. 1097 | Ch. 1099 → |