← Ch.0596 | Ch.0598 → |
Dịch giả: Khói
Biên: nila32
"Kẻ này không đơn giản. Hắn trước sau tìm hiểu ba tên tu sĩ tà đạo, mà đến nay ba tên kia đều đã chết rồi. Thời gian cùng thứ tự chết ăn khớp khoảng thời gian người này thăm dò, có lẽ là hắn đích thân ra tay." Lão giả áo đen không nhanh không chậm nói ra suy đoán.
"Hắn thoạt nhìn cũng chỉ có tu vi Ngưng Dịch hậu kỳ, lại có thể săn giết Khô Cốt Tăng Nhân, dường như hắn còn tận lực dùng bí thuật biến đổi tướng mạo. Không biết Cát trưởng lão có thể dựa vào công pháp tu luyện của kẻ này nhìn ra lai lịch của hắn được không?". Trung niên áo trắng nghe vậy, trên mặt lộ ra đôi chút kinh ngạc liền hỏi.
"Kẻ này làm việc rất cẩn thận, nhưng căn cứ từ tin tức trước mắt trong các tập hợp được đến xem thì hắn khẳng định là đến từ Thái Thanh Môn rồi. Ngươi trước tiên phái người đem tin tức liên quan hắn sắp xếp thành tư liệu, ghi vào trong Linh Cơ Điển, để khi cần có thể tra cứu." Lão giả chậm rãi nói ra.
"Vâng!" Người đàn ông trung niên vội vàng lên tiếng đáp lời.
...
Không nói đến trong Bắc Đẩu Các, ngay tại Thái Thanh Môn đã có người chú ý đến Liễu Minh. Bởi vì Huyết Phủ Cuồng Ma, Ma Phong Thượng Nhân, Khô Cốt Tăng Nhân, liên tục ba người bài danh trong mười hạng đầu trên Sinh Tử Đơn liên tiếp bị xóa tên trong lặng yên, mà chuyện này cũng bị một ít đệ tử ngoại môn đi đến nơi đây phát hiện ra, họ liền đem tin tức này truyền ra cực nhanh.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ đệ tử trung hạ tầng Thái Thanh Môn đều trở nên xao động, mọi người giật mình nghị luận không ngớt. Dù sao đây đều là nhân vật trong mười hạng đầu trên Sinh Tử Đơn, tuy rằng chỉ có cảnh giới Ngưng Dịch kỳ nhưng dù là đệ tử nội môn Hóa Tinh kỳ trong môn phái cũng từng bị chúng chém giết, nếu không cũng sẽ không có bài danh cao như thế.
Mà như Khô Cốt Tăng Nhân từ lúc tiến vào Sinh Tử Đơn đến nay đã vài chục năm không có người rung chuyển thứ hạng của gã rồi. Thậm chí một số cường giả Chân Đan cảnh trong nội môn biết đến tin tức này cũng là vô cùng hiếu kỳ, nghe ngóng xem là đệ tử ngoại môn nào làm ra.
Trong động phủ, Liễu Minh chẳng hề quan tâm đến lời đồn phát sinh bên ngoài mà chỉ khoanh chân đả tọa, lặng yên suy nghĩ chuyện của bản thân. Năm năm trôi qua, hắn nhờ vào Lãnh Ngưng đan đã đề cao tu vi Ngưng Dịch hậu kỳ lên rất nhiều, cùng lúc đó tu luyện tầng thứ ba Long Hổ Minh Ngục Công cũng tiếp cận trình độ đại thành. Nhưng đáng tiếc, bởi vì không có cách nào tiến vào Thiên Phong động tu luyện nên trước sau không thể chân chính tu thành cảnh giới đại viên mãn! Đồng thời, hắn cũng bỏ ra không ít tinh lực ở trên các thần thông khác, vì vậy Nhân Kiếm Hợp Nhất, Kiếm Chỉ cùng vài loại thần thông khác đều đề cao một bước dài.
Nhất là Tam Phân Mông Ảnh Đại Pháp lại tu luyện đến đại thành tầng hai, hiện giờ đã có thể tách một cái tàn ảnh đi ra, lúc trước Liễu Minh có thể liên tiếp chém giết bọn người Khô Cốt Tăng Nhân thì công lao của nó có thể nói là vô cùng to lớn.
Hiện giờ hắn tự hỏi chính là thời cơ chín muồi để khiêu chiến Hư Linh Tháp rồi.
Chẳng qua là tháp này nhìn như là bất luận ai cũng có thể khiêu chiến, nhưng trên thực tế là mỗi lần tiến vào tháp đều phải giao nộp số điểm cống hiến kinh người, dù sao mỗi một lần mở ra tòa tháp này đều sẽ tiêu hao hết số tài nguyên không nhỏ.
Đừng nhìn hiện tại trên người họ Liễu có hơn mười vạn điểm cống hiến, nhưng vẫn còng lưng trả nợ như cũ, cộng thêm sau này hắn tiến vào nội môn thì các loại chi tiêu khác cùng Thiên Phong động đồng dạng đều cần tiêu hao rất nhiều điểm cống hiến, với số điểm cống hiến trên người hắn hiện giờ thì căn bản là làm không đủ ăn.
Đúng là đám tà tu bài danh hạng đầu trên Sinh Tử đơn là cơ hội tốt giúp hắn kiếm điểm cống hiến nhưng mà một khi hắn bước vào Hóa Tinh kỳ dù lại đi săn giết những tà tu này cũng không thể nhận được dù chỉ một điểm cống hiến, ngược lại còn trực tiếp chọc giận những tồn tại cường đại chân chính trong đám tà tu.
Dù sao Sinh Tử đơn cái này vốn chính là một loại trò chơi ngầm hiểu lẫn nhau giữa Thái Thanh môn cùng các đại tà tu cường giả.
Nếu Thái Thanh môn chủ động phái ra đệ tử Hóa Tinh kỳ đuổi giết đám người trên Sinh Tử đơn thì những thế lực tà tu này đồng dạng sẽ trả thù với quy mô lớn, dù là Thái Thanh môn cũng sẽ không chịu đựng nổi! Dù sao đám tà tu trên Sinh Tử đơn chỉ có tu vi Ngưng Dịch cảnh mà thôi, đây chính là chuyện mà tất cả tà tu đều không thể tha thứ dễ dàng.
Mà tam đại tà tu đứng trên đỉnh đại lục Trung Thiên thì ngay cả tứ đại thái tông đều tuyệt đối không muốn đơn giản đi trêu chọc.
Liễu Minh dường như đã hạ quyết tâm muốn đi xông Hư Linh tháp vào mấy ngày sau, nên hắn nhiều lần ra vào một số lầu các có giấu tư liệu về tông môn và tìm được không ít tư liệu để làm chuẩn bị.
"Không ngờ còn có hạn chế như thế..." Trong mật thất động phủ, Liễu Minh chậm rãi rút thần thức từ trong một miếng ngọc giản ra, trên mặt hiện vẻ trầm tư.
Trên ngọc giản rõ ràng chỉ rõ, bên trong Hư Linh tháp có thiết lập cấm chế đặc thù, không cho vận dụng bất luận cái gì linh sủng cùng khôi lỗi.
Mà họ Liễu đã không có Cốt Hạt cùng Phi Lô, rồi ngay cả Tứ Tượng Khôi Lỗi cũng không thể sử dụng thì sẽ khiến thực lực hắn chí ít đột nhiên giảm gần nửa.
Nhưng mà cũng đúng thôi, Hư Linh tháp là nơi kiểm tra thực lực bản thân kẻ xông tháp, nên có quy định này cũng là điều bình thường.
"Ồ, đợi chút, trên ngọc giản này dù định rõ không thể vận dụng linh sủng cùng khôi lỗi thế nhưng phù binh lại tính như một loại phù lục nên không bị tính vào." Liễu Minh suy nghĩ một hồi chợt phát hiện điểm này.
Trong những lần chiến đấu trước, hắn dùng phù binh cũng không nhiều, phần lớn dùng để làm một cỗ hóa thân hấp dẫn người khác chú ý hoặc cung cấp chút ít phụ trợ đơn giản, cũng không có coi nó là chiến lực chủ yếu, đến ngay cả cách dùng còn không có tìm tòi tử tế.
Liễu Minh nghĩ như vậy liền hung hăng vùi đầu tìm đọc điển tịch có quan hệ cùng phù binh một chuyến mới rốt cục làm sáng tỏ vài phần bí mật miếng phù trong tay hắn, thật bất ngờ đây chính là phù Hoàng Cân Lực Sĩ đại danh đỉnh đỉnh thời đại Thượng cổ.
Có điều là cho dù Thái Thanh môn cất giấu nhiều điển tịch nhưng lại không hề nhiều điển tịch có quan hệ tới phù binh, chỉ biết là loại binh phù thượng cổ này lưu truyền hoàn chỉnh tới nay đã chẳng còn có nhiều rồi, hơn nữa mỗi một cái nghe nói đều có rất nhiều chỗ huyền diệu, khác biệt rất lớn với phù binh hiện tại mà các đại tông môn tự thân luyện chế.
Họ Liễu đọc xong hết toàn bộ điển tịch, trên mặt lại lộ ra vẻ đăm chiêu. Sau đó, hắn lập tức rời khỏi Tàng Kinh Các.
Khi Liễu Minh về đến mật thất trong động phủ, một tay hắn khẽ lật, Hoàng Cân Lực Sĩ phù lục liền xuất hiện trên tay, một ngón tay điểm lên trên phù lục.
Pháp lực tinh thuần liên tục không ngừng rót vào trong phù lục, qua giây lát một cái lờ mờ hoàng kim giáp sĩ dần dần thành hình.
Cùng lúc này, Liễu Minh cũng tùy theo rót tinh thần lực vào trong phù lục đi tìm hiểu huyền bí trong đó.
...
Một tháng sau.
Sơn mạch Vạn Linh, trên không trung một cái hồ nước màu lam nhạt, to hơn mười mẫu ở phụ cận ngọn Hư Linh, một đạo hắc quang thu vào, lộ ra một gã thanh niên mặc áo bào xanh, chân giẫm mây đen, chính là Liễu Minh.
Lúc này, đôi mắt hắn híp lại, chính đang ngưng mắt nhìn một tòa tháp lớn, màu xám, cao chìm vào mây xanh cách hắn hơn mười dặm.
Tháp này cao khoảng bốn năm trăm trượng, tọa lạc ở trên đỉnh núi xanh biếc, xung quanh thân tháp bị một tầng sương mờ mịt bao bọc, nơi chân tháp mơ hồ có thể nhìn thấy một cái pháp trận màu đỏ tươi to gần mẫu, hẳn là cấm chế nào đó.
Ở một bên chân tháp có đám người tụm năm tụm ba như những điểm đen lớn nhỏ, tất cả có khoảng hơn mười người.
Sau giây lát dừng lại, Liễu Minh lần nữa hóa thành độn quang màu đen bắn về phía Hư Linh Tháp.
Đối với Liễu Minh hiện giờ thì khoảng cách mười dặm chỉ là thời gian nháy mắt mà thôi, tới gần ngọn núi, tầng tầng Hư Linh tháp cũng dần dần rõ ràng trước mắt.
Toàn thân tháp màu xám nhạt, từng tầng đều cao khoảng bốn năm trượng, mà bên ngoài từng tầng tháp đều in khắc phù văn được cấu thành từ linh văn với đủ loại màu sắc khác nhau, mà số lượng phù văn mỗi tầng cũng khác nhau.
Từ tầng 36 trở xuống, từng tầng đều có ba phù văn màu xanh, tầng 36 đến tầng 71 mỗi tầng là một cái phù văn màu tím, từ tầng 72 trở đi mỗi tầng chỉ có một miếng phù văn màu đen to lớn.
Lúc này, bên ngoài tầng 33 cùng 35, tất cả phù văn màu xanh đang chớp động không ngừng.
Còn pháp trận màu đỏ tươi mà họ Liễu nhìn thấy từ xa lúc nãy dĩ nhiên đều là ngọc thạch màu đỏ tươi được phân bố chằng chịt rậm rạp trong hơn mười trượng vây quanh chân tháp, ngọc thạch không ngừng lóe lên ánh hồng chói lóa, từng khối dường như đều ẩn chứa dạng năng lượng nào đó.
Ánh mắt hắn lại chuyển động nhìn xuống, mới nhận ra đám người bên ngoài Hư Linh tháp mơ hồ chia thành hai nhóm, mà trong đám người đông hơn có một cô gái xinh đẹp, dáng người uyển chuyển, nàng chính là Long Nhan Phỉ. Sau lưng nàng đang đứng vài người mặc trang phục đệ tử nội môn, khí tức thấp thoáng là Hóa Tinh sơ kỳ, một góc quần áo và trang sức bất ngờ đều có hai chữ 'Thiên Kiếm'.
Vài tên đệ tử này lộ ra cực kỳ cung kính Long Nhan Phỉ, có vẻ như lấy nàng làm kẻ dẫn đầu.
Lúc trước Liễu Minh nhiều lần liên hệ với nàng, nhưng chỉ biết nàng tu luyện công pháp ẩn nặc nào đó, cảnh giới hắn lại thấp hơn nên không có cách nào cảm ứng được tu vi của nàng, cơ mà hôm nay nhìn từ tình huống này ra thì nàng bất ngờ cũng có tu vi ít nhất là Hóa Tinh trung kì trở lên.
Liễu Minh sờ sờ sống mũi, liền hạ xuống một chỗ đất trống bên cạnh mấy người.
Cô nàng cũng sớm đã phát hiện ra hành tung của Liễu Minh, không chờ hắn mở miệng, nàng liền quay đầu lại, cười xinh đẹp nói:
"Liễu sư đệ, lâu ngày không gặp, hôm nay lại gặp ở đây, hẳn không phải là trùng hợp đi ngang qua chứ?"
"Hóa ra Long sư tỷ ở đây, trách không được từ thật xa ta đã cảm thấy có chút quen mắt. Hôm nay tại hạ cũng là đến xông Hư Linh tháp." Liễu Minh vẻ mặt bình tĩnh, từ tốn đáp lời.
Nghe Liễu Minh nói vậy, Long Nhanh Phỉ liền lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mấy tên đệ tử Thiên Kiếm Phong sau lưng nàng nghe vậy, trước tiên cũng là cả kinh, sau đó đa số đều là hiện lên vẻ khinh miệt trên mặt, hiển nhiên cho rằng dùng tu vi Ngưng Dịch kỳ của Liễu Minh đi xông tháp chính là hành động tự tìm mất mặt.
"Liễu sư đệ cũng biết, đệ tử ngoại môn muốn xông Hư Linh Tháp cần phải giao nộp năm vạn điểm cống hiến, đây cũng không phải là số lượng nhỏ nha." Long Nhan Phỉ chớp động đôi mắt trong suốt, hơi trầm mặt một chút mới khẽ mở môi son nhẹ nhàng nhắc nhở.
"Điều này tại hạ biết rõ, nhưng mà nghe nói thông qua ba mươi sáu tầng sẽ có ban thưởng, ngoài ra điểm cống hiến giao nộp xông tháp cũng đều được hoàn lại, còn sẽ có một khoản ban thưởng không nhỏ." Liễu Minh chẳng hề để ý đến ánh mắt đám đệ tử Thiên Kiếm Phong khác, đơn giản nhẹ nhàng nói ra.
Khi Liễu Minh nói ra con số ba mươi sáu tầng, vẻ mặt Long Nhan Phỉ lần nữa hơi biến đổi, còn nét mặt mấy kẻ sau lưng lập tức trở nên có chút cổ quái.
"Liễu sư đệ nói không sai, vượt qua tầng ba mươi sáu sẽ có ban thưởng. Ngoài việc điểm cống hiến giao nộp để xông tháp cũng đều được trả lại sẽ trực tiếp trở thành đệ tử nội môn. Mỗi đệ tử nội môn đều có một lần cơ hội miễn phí xông Hư Linh tháp, nên điểm cống hiến giao nộp sẽ được trả về. Mặt khác chỉ cần thông qua Hư Linh tháp tầng ba mươi sáu, tầng năm mươi bốn, tầng bảy mươi hai, tầng chín mươi, tầng một trăm lẻ tám liền có càng nhiều phần thưởng. Chỉ là mấy năm gần đây, có thể dùng phương thức xông tháp để trở thành đệ tử nội môn quả thực là rải rác không có mấy." Đôi mắt đẹp dịu dàng của Long Nhan Phỉ cũng là lộ ra vẻ kỳ quái, nhưng nàng vẫn từ tốn giảng giải vài câu.
← Ch. 0596 | Ch. 0598 → |