← Ch.1014 | Ch.1016 → |
- Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc!
Đại hán lông mày đỏ nhìn Thạch Mục, lạnh giọng nói.
Ánh sáng trắng lóe lên. Từ trên một chiếc chiến hạm khác bay ra một bóng người màu trắng, tản ra uy áp trùng thiên. Không ngờ lại là một đại năng Thần cảnh.
Hai mắt Thạch Mục trợn trừng, đồng tử chợt thu nhỏ lại.
Trên người hắn có ánh sáng trắng lóe lên. Trong nháy mắt hắn thu hồi biến thân. Phía sau lưng hắn có ánh sáng lóe lên. Hai cánh đen trắng hiện ra, lóe lên hóa thành một đạo huyễn ảnh đen trắng. Hắn không chút do dự bay về phía xa chạy trốn.
Một Thần cảnh, nếu như hắn ra tay toàn lực, còn có thể miễn cưỡng ứng phó một chút. Nhưng nếu là đồng thời đối mặt với hai Thần cảnh, hắn tuyệt đối không thể là đối thủ. Hắn chỉ có thể tạm thời chạy trốn.
- Tiểu tử đừng hòng chạy. Nạp mạng đi!
Đại hán lông mày đỏ tức giận quát lớn một tiếng. Pháp bảo liêm đao trong tay hắn lóe lên ánh sáng, huyễn hóa ra chín ảo ảnh liêm đao giống nhau như đúc, gần như trong nháy mắt liền ngăn cản ở trước mặt Thạch Mục, mang theo thế không thể phá nổi, chém xuống.
Trong lòng Thạch Mục thầm rùng mình. Trong cơ thể, lực âm dương vận chuyển cực nhanh. Hai cánh đen trắng phía sau lưng trong nháy mắt đã lớn lên gấp mấy lần. Luồng ánh sáng đột nhiên nâng cao lên gấp mấy lần, ở trong thời khắc nguy hiểm tới tính mạng, từ trong ảo ảnh liêm đao bay ra. Thoáng cái hắn mơ hồ liền lao ra cách đó mười mấy trượng. Lại chớp hiện. Liền thấy hắn đã ở phía xa, cuôi phạm vi tàm nhìn. Mắt thấy đã sắp biến mất.
- Chúng ta đuổi theo!
Bóng người màu trắng là một thiếu phụ mặc áo bào màu trắng. Nàng nhìn về phía Thạch Mục đang đi xa, lớn tiếng quát.
- Nàng không cần phải đi. Chẳng qua chỉ là một Thánh Giai nho nhỏ. Một mình ta là được rồi. Ở đây giao lại cho nàng! Phía trên căn dặn chúng ta mau chóng phá hủy nơi này. Nhiệm vụ không thể xảy ra bất kỳ sai lầm nào!
Đại hán lông mày đỏ trầm giọng nói.
Không đợi thiếu phụ mặc áo bào màu trắng đáp lời, phía sau lưng hắn có ánh sáng màu đỏ lóe lên, ngưng tụ thành một đôi cánh lửa màu đỏ, hóa thành một đạo lưu tinh màu đỏ, đuổi theo về phía Thạch Mục đang bỏ chạy.
Thiếu phụ mặc áo bào màu trắng nhìn thấy đại hán lông mày đỏ bay đi, lông mày hơi nhíu lại một chút. Không biết tại sao trong lòng nàng thoáng hiện ra một chút dự cảm không tốt.
Chỉ có điều sau một khắc, nàng cười lắc đầu.
Chỉ là một tộc nhân của Di Thiên Cự Viên với tu vi Thánh Giai trung kỳ. Thực lực của đại hán lông mày đỏ đã đạt đến Thần Cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Hắn làm sao có thể sẽ có bất ngờ gì xảy ra được.
Thiếu phụ mặc áo bào màu trắng nhìn về phía Tử Dương Thành bên dưới, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh. Thân hình nàng thoáng động, bay về phía bên dưới.
...
Toàn thân Thạch Mục có ánh sáng đen trắng cường đại phóng ra. Hai cánh đen trắng phía sau lưng lớn đến vài chục trượng. Toàn thân hắn hóa thành một đạo huyễn ảnh mơ hồ, tốc độ nhanh chóng tới mức tuyệt luân bay về phía trước mặt.
Hai cánh đen trắng mỗi lần vỗ một cái, người liền bay về phía trước hơn mười dặm.
Chỉ có điều dù vậy, đại hán lông mày đỏ phía sau lưng kia vẫn theo sát ở phía sau, khoảng cách hoàn toàn không bị kéo dài ra, trái lại dần dần khoảng cách giữa hai người ngắn lại.
Khoảng cách giữa hai người rất nhanh chỉ còn lại hơn mười dặm.
Đại hán lông mày đỏ hét lớn một tiếng. Pháp bảo lưỡi hái lớn màu đỏ trong tay phóng ra ánh sáng hỏa diễm cường đại, ngưng tụ thành một lưỡi hái lớn hỏa diễm, lao về phía Thạch Mục.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, không có quay người chống đỡ, một tay phất lên.
Trên người hắn lóe lên một bóng đen. Thân Ngoại Hóa Thân hiện ra, trong tay tàn kiếm huyết sắc phóng ra ánh sáng cường đại, ngưng tụ thành một kiếm lớn huyết sắc khổng lồ, nghênh đón về phía lưỡi hái lớn hỏa diễm kia.
- Leng keng.
Một tiếng kim loại va chạm, phát nổ!
Lưỡi hái lớn hỏa diễm phản chấn quay về. Thân hình đại hán lông mày đỏ hơi dừng lại một chút.
Thân Ngoại Hóa Thân bị đánh bay. Kiếm lớn màu đỏ chợt chấn động, trở nên tán loạn. Khí tức cuồn cuộn một hồi. Mơ hồ nhận chút nội thương. Chỉ có điều không nghiêm trọng lắm.
Thạch Mục phất tay triệu hồi Thân Ngoại Hóa Thân. Nhân một sơ hở này, lại kéo dài khoảng cách giữa hai người, bay vọt về phía xa.
- Ma Hóa Thân Ngoại Hóa Thân? Trên người tiểu tử ngươi có không ít bí mật. Đừng mong chạy trốn được!
Đại hán lông mày đỏ thấy vậy, vô cùng kinh hãi. Hắn lập tức hừ lạnh một tiếng, cánh lửa phía sau lưng phóng ra ánh sáng cường đại, lại đuổi theo.
Hai người một đuổi một chạy, trong nháy mắt đã bay ra gần vạn dặm.
Đại hán lông mày đỏ lộ ra vẻ mặt tức giận, da mặt cũng có chút tím bầm.
Luận về tốc độ, tốc độ hắn nhanh hơn một chút. Chỉ có điều mỗi lần hắn vừa tới gần, Thạch Mục đều sử dụng Thân Ngoại Hóa Thân chống đỡ.
Tàn kiếm huyết sắc trong tay Thân Ngoại Hóa Thân phát ra sát khí kinh người. Cho dù là đại hán lông mày đỏ cũng không dám khinh thường. Hết lần này tới lần khác, mắt thấy dễ như trở bàn tay, lại để cho Thạch Mục chạy thoát.
- Tiểu tử, đừng hòng mơ tưởng lại chạy trốn!
Đại hán lông mày đỏ lại đuổi tới gần Thạch Mục. Hắn há miệng phun ra một đạo hỏa diễm thuần một màu trắng, tiến vào trong liêm đao màu đỏ trong tay.
Pháp bảo liêm đao nhất thời tản ra ánh sáng màu trắng, chấn động kịch liệt. Trên lưỡi đao phun ra từng ánh lửa màu trắng.
Đại hán lông mày đỏ vung cánh tay lên. Trong nháy mắt pháp bảo liêm đao lớn lên, dài ra. Hắn cười khúc khích, bắn về phía trong hư không ở trước mặt.
Sau một khắc, hư không phía trước Thạch Mục thoáng cái đã vỡ nát. Lưỡi hái lửa màu trắng hiện ra một cách quỷ dị, chém về phía mặt hắn.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, một tay chợt bấm pháp quyết. Thân thể đang bay, nhiều lần gặp nguy hiểm lại ngừng lại. Đồng thời Như Ý Tấn Thiết Côn trong tay hắn phóng ra ánh sáng cường đại, hóa thành một đạo côn ảnh dài gần trăm trượng, nghênh hướng lưỡi hái lửa màu trắng.
Đại hán lông mày đỏ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt lóe lên một nụ cười lạnh đầy châm chọc.
ngọn lửa màu trắng này là thần thông hắn ép dưới đáy hòm. Hơn nữa pháp bảo lưỡi hái lửa bản mạng của hắn, cho dù là tồn tại Thần Cảnh sơ kỳ cũng không dám cứng rắn chống đỡ.
Thánh Giai kia không ngờ không nỗ lực né tránh, lại lựa chọn cứng rắn chống đỡ. Thực sự không biết sống chết. Chỉ có điều hắn cũng không ngại một đòn kết thúc chiến đấu. Dù sao lần này hắn tới đây, trên người còn mang theo nhiệm vụ.
Bàn tay đại hán lông mày đỏ nắm pháp bảo liêm đao chợt căng thẳng. Lưỡi hái lửa màu trắng tản ra hỏa diễm lại tăng lớn.
Keng.
Một tiếng kim loại va chạm phát nổ! Lưỡi hái lửa màu trắng phun ra một ngọn lửa màu trắng, nhấn chìm thân thể Thạch Mục vào bên trong.
Trên mặt đại hán lông mày đỏ lộ vẻ vui vẻ, đắc ý cười ha ha.
Bị Tịch Diệt Bạch Diễm trực tiếp đánh trúng, không chết cũng trọng thương.
← Ch. 1014 | Ch. 1016 → |