← Ch.1035 | Ch.1037 → |
Trong mặt đất, từng ánh sáng phù văn rậm rạp, hợp thành một cự con nhện lớn lưới vậy pháp trận.
Thạch Mục toàn lực vận chuyển Cửu Chuyển Huyền Công. Thân thể hắn chợt thu nhỏ lại, hóa thành một tia ánh sáng màu vàng rất nhỏ, lóe lên, lách qua khoảng cách mạng nhện pháp trận.
Hắn quay đầu lại, liếc mắt nhìn một cái. Pháp trận không có chút biến hóa nào. Hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Ánh sáng màu vàng lóe lên, lao về phía xa. Ở dưới năng lực thấu thị của Thải Nhi trợ giúp, sau một lát hắn từ một góc tối tăm ra khỏi mặt đâts.
Trong miệng hắn lẩm bẩm. Thân thể dần dần trở nên trong suốt. Hắn hóa thành một Ảnh tử bóng ma, bay vào sâu bên trong nội thành.
- Thạch Đầu, ngươi muốn đi tìm Chung Tú tỷ tỷ sao? Nhưng Thiên Phượng Nhất Tộc lớn như vậy, ngươi làm sao tìm được?
Thải Nhi đứng ở trên vai Thạch Mục, tâm thần truyền âm nói.
- Yên tâm đi. Ta tự có biện pháp.
Thạch Mục nói.
Trong nội thành, kiến trúc mọc lên như rừng. Cung điện nối liền. Phòng thủ cũng rất nghiêm mật. Thỉnh thoảng có người tuần tra qua lại.
Các nơi trong cung điện bố trí rất nhiều pháp trận cấm chế, giống như Vạn Hoa Đồng. Người bình thường lẻn vào, cho dù cẩn thận đến mấy, chỉ sợ cũng sẽ động phải một hai cái.
Chỉ có điều Thạch Mục có thần thông Linh Mục, còn lợi hại hơn cả mắt của Thải Nhi. Tất cả cấm chế cũng không có cách nào giấu diếm được mắt của hắn. Dọc đường đi, hắn có phần thoải mái lẻn vào sâu bên trong nội thành.
Nơi này phòng thủ càng nghiêm mật hơn. Nhiều đội hộ vệ tuần tra ở các nơi. Những hộ vệ này đều có thực lực Thiên Vị. Trong đó cũng có một vài tồn tại Thánh Giai.
Lấy tu vi và thực lực của Thạch Mục hiện tại, muốn tránh thoát những hộ vệ này, tất nhiên cũng dễ như trở bàn tay.
Một khắc đồng hồ sau, hắn dừng lại ở gần một dãy phòng. Hắn nối liền thị giác với Thải Nhi, nhìn ra xung quanh.
Trên mặt hắn vui mừng. Thân thể lặng lẽ không một tiếng động bay vào một tiểu viện thấp nhỏ.
Một gian phòng trong tiểu viện, một thanh niên tóc hồng tu vi Thiên Vị đang nhắm mắt khoanh chân tu luyện. Nhìn trang phục trên người, là một hộ vệ. Chắc là đang trong thời gian nghỉ ngơi.
Trên người thanh niên tóc hồng mơ hồ có ánh sáng màu đỏ, tản ra từng sóng chấn động chân khí.
Vào thời khắc này, trước người hắn có bóng người lóe lên. Một người áo đen đột nhiên xuất hiện.
Thanh niên tóc hồng phản ứng khá nhanh, lập tức cảm ứng được sự khác thường. Hắn lập tức mở mắt ra.
Vào thời khắc này, người áo đen vung tay lên. Một lớp sương dày đặc bao phủ ở trên đầu của thanh niên tóc hồng. Trước mắt của người thanh niên tóc hồng nhất thời tối sầm, thần trí trở nên mê hồ.
Bóng người lóe lên. Bóng dáng Thạch Mục cũng hiện ra. Người áo đen kia chính là Thân Ngoại Hóa Thân của hắn.
Thân Ngoại Hóa Thân của Thạch Mục tu luyện chính là ma công hàng thật giá thật của Ma giới. Ngoại trừ lực sát thương cực lớn ra, còn có rất nhiều bí thuật khác. Hiện tại hắn thi triển ra chính đó là một môn bí thuật thôi miên.
Loại bí thuật này đối với cùng giai không có tác dụng gì. Nhưng người thanh niên tóc hồng này lại chỉ là một tu vi Thiên Vị, tất nhiên cũng không có cách nào chống đỡ nổi.
- Nói cho ta biết, ngươi có biết trong Thiên Phượng Nhất Tộc có một nữ tử tên là Chung Tú hay không? Mấy trăm năm trước, nàng từ Lam Hải Tinh tới đây.
Thạch Mục mở miệng hỏi, ánh mắt hiện lên vẻ chờ mong.
- Chưa... từng nghe nói...
Người thanh niên tóc hồng mờ mịt lắc đầu.
Trên mặt Thạch Mục lộ ra vẻ thất vọng. Chỉ có điều cái này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
- Trưởng lão Triệu Linh Lung đang ở nơi nào?
Hắn lại hỏi.
Triệu Linh Lung chính là tên nữ thanh niên năm đó đã dẫn Chung Tú đi.
Hắn đã sớm dự đoán được mình không có cách nào tìm được Chung Tú. Cách làm tương đối ổn thoả tốt đẹp là tìm được Triệu Linh Lung trước đó. Sau đó sẽ gián tiếp tìm kiếm Chung Tú.
- Ở... Khu tây... Minh Diễm Điện...
Ánh mắt người thanh niên tóc hồng đầy mơ hồ, đờ đẫn nói.
- Hiện tại ngươi lập tức vẽ địa đồ nội thành. Ở phía trên đánh dấu rõ ràng Minh Diễm Điện.
Thạch Mục lấy ra một khối ngọc giản, đưa cho người thanh niên tóc hồng.
Người thanh niên tóc hồng ngây ngô nhận lấy, một tia thần thức được rót vào trong ngọc giản.
Sau một lát, hắn liền hoàn tất.
Thạch Mục cầm ngọc giản qua, kiểm tra kiểm tra một chút.
Hắn không thuần thục về bí thuật vẽ. Trong ngọc giản, địa đồ rất đơn giản thô sơ. Chỉ có thể xem hiểu đại khái. Chỉ có điều vị trí Minh Diễm Điện kia được đánh dấu rất rõ ràng.
Thạch Mục gật đầu, thu ngọc giản vào.
- Ngủ đi. Tất cả những điều này đều là mơ. Ngày mai thức dậy, quên hết tất cả đi.
Hắn mở miệng nói, giọng nói có chút mơ hồ, mộng ảo.
Hai tay Thân Ngoại Hóa Thân vung lên. Từng ánh sáng màu đen tiến vào trong đầu của người thanh niên tóc hồng.
Thân thể người thanh niên tóc hồng lay động một cái, nằm xuống, ngủ thật say.
Thân Ngoại Hóa Thân thi triển bí thuật xóa đi ký ức của hắn đêm nay. Sau khi tỉnh lại, hắn sẽ không nhớ tới chuyện đêm nay.
- Thạch Đầu, không ngờ ngươi còn có thể bản lĩnh như vậy. Lợi hại.
Thải Nhi nói.
- Ta không đặc biệt tu luyện qua bí thuật này. Chỉ có thể miễn cưỡng đạt tu sĩ hạ giai.
Thạch Mục nói, phất tay thu hồi Thân Ngoại Hóa Thân, sau đó xoay người bay ra khỏi tiểu viện.
Dựa theo địa đồ trong ngọc giản chỉ dẫn, hắn rất nhanh liền đi tới khu tây.
- Thạch Đầu ngươi mau nhìn kia. Minh Diễm Diện ở phía trước.
Trong mắt Thải Nhi lóe lên ánh sáng, nhìn về phía trước.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, phóng thần thức ra. Hắn thận trọng người nhẹ nhàng đi về phía trước. Không bao lâu hắn đã đi tới phía trước một tòa cung điện khổng lồ, nằm ẩn ở trong bóng tối.
Trên cung điện treo một biển màu đỏ, phía trên có ba chữ lớn màu đỏ sáng ngời Minh Diễm Điện viết theo lối chữ khải.
Sắc mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng. Chỉ có điều, ngay lập tức chân mày hắn lại nhíu lại.
Trong thần thông Linh Mục, toàn bộ đại điện bị vô số tầng cấm chế bao phủ. Những cấm chế này hàon toàn khác với cầm chế ở trong lòng đất vừa rồi. Quá mức tinh diệu. Tuyệt đối không thể lặng lẽ không một tiếng động lẻn vào bên trong.
← Ch. 1035 | Ch. 1037 → |