← Ch.1277 | Ch.1279 → |
Nhưng vừa thử một lần, hắn lại phát hiện chân khí trên người mình, không ngờ trong lúc vô tình bị giam cầm, hoàn toàn không cách nào điều động.
Bởi vậy, thần thông toàn thân hắn cũng lại không có cách nào phát huy ra.
- Tại sao có thể như vậy được? Chân khí của ta không sử dụng được.
- Ta cũng vậy...
Người của Kim Viên Tộc ở xung quanh cũng phát hiện ra điểm này, đều sợ hãi kêu lên.
Đúng lúc này, trên vách tường hình tròn xung quanh có ánh sáng màu đỏ đột nhiên đột ngột phát ra. Những hình người khắc trên vách tường chợt mơ hồ một hồi. Sau đó không ngờ từng hình người từ trên tường nổi lên, thoát đi ra.
Thạch Mục thoáng quan sát, cuối cùng phát hiện có những mười tám người từ trong bức tường đi ra. Điều càng làm cho hắn kinh ngạc chính là, những người này trong nháy mắt khi thoát khỏi vách tường, màu trên người không ngờ từ than chì chuyển thành màu đồng cổ. Trong hai mắt cũng biến thành màu đen, giống như thật sự biến thành thân thể máu thịt.
Đầu bọn họ quấn khăn vàng, mặc áo giáp không có tay, lộ ra cơ bắp vô cùng rắn chắc trên hai cánh tay, bộ dạng giống như Hoàng Cân Lực Sĩ. Khí tức trên người là Thánh Giai đỉnh phong.
Mười tám Hoàng Cân Lực Sĩ mặt không thay đổi từ bốn phía xung quanh tiến lại gần.
Đám nà Kim Viên Tộc nhìn nhau, chỉ có thể không ngừng lui về phía sau, bị vây khốn ở giữa.
- Không nên hốt hoảng! Cho dù không có cách nào sử dụng chân khí, chỉ bằng vào thân thể máu thịt, Kim Viên Tộc chúng ta còn có thể sợ những vật chết hay sao? Tất cả đều lên cho ta.
Tộc trưởng Phù Đà thấy mọi người vô cùng hoảng loạn, vội vàng hạ lệnh.
Người của Kim Viên Tộc vừa nghe được thủ lĩnh nói thế, mới trấn tĩnh lại. Dù sao thể phách Kim Viên Nhất Tộc bọn họ xét về mức độ cứng rắn mà nói, ở trong Yêu tộc Thiên Hà cũng có thể xếp hàng đầu.
Phù Đà vừa hạ lệnh xong, ánh mắt hắn lạnh lùng đảo qua ở trên người Thạch Mục và Phùng Ly, trên mặt lộ rõ vẻ khinh bỉ không thể nghi ngờ.
Ở dưới tình hình bị động như vậy, Nhân tộc thể trạng gầy yếu, tuyệt đối chỉ có một con đường chết. Đối với hắn mà nói, ngược lại cũng bớt việc.
Thạch Mục cùng Phùng Ly lùi lại cùng nhau, giữ một khoảng cách nhất định đối với người của Kim Viên Tộc. Ánh mắt bọn họ đảo qua những Hoàng Cân Lực Sĩ đó, thần sắc bình tĩnh, cũng không vội vàng ra tay.
Mười tám Hoàng Cân Lực Sĩ không nói một lời đã ép mọi người lại ở giữa. Trên hai cánh tay nổi gân xanh. Cả hai tay đều đập về phía người của Kim Viên Tộc.
- Đâm đầu vào chỗ chết!
Một đại hán áo bào tím của Kim Viên Tộc tức giận quát một tiếng, trong tay nhất thời có ánh sáng phát ra. Hắn lấy ra một thanh Cửu Nhãn Đại Hoàn Đao, xông về phía một Hoàng Cân Lực Sĩ công kích.
Chỉ thấy hắn nhảy lên cao, trên đại đao trong tay có ánh sáng lóe lên, bổ về phía đỉnh đầu của Hoàng Cân Lực Sĩ.
Một thức đao này bổ, dù chưa vận dụng chân khí, nhưng cũng là một pháp bảo. Khí tức của hắn sắc bén cùng với lực khai sơn, đều không thể đánh giá thấp.
Những Hoàng Cân Lực Sĩ này lại dường như hoàn toàn không nhận biết được, giơ nắm đấm lên, liền đánh về phía trên lưỡi của đại đao.
Chỉ nghe một tiếng "Keng" vang lên.
Pháp bảo đại đao trong tay của đại hán áo bào tím đã bị đánh gãy.
Ngay sau đó một đạo quyền phong vang lên. Hoàng Cân Lực Sĩ lại một quyền đập tới, tốc độ nhanh tới mức kinh người.
Ầm.
Đại hán áo bào tím ngay cả hét thảm một tiếng cũng không kịp phát ra, đã bị một quyền đập trúng ngực, toàn thân giống như bao tải rách, bay ra. Máu thịt toàn thân đột ngột nổ tung mà chết.
Mọi người thấy thế, nhất thời vô cùng kinh ngạc. Trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ sợ hãi. Có mấy người vốn định xông lên, cũng lập tức câm như hến lui trở về.
- Những Hoàng Cân Lực Sĩ có lực lượng cực lớn. Hơn nữa thân thể của bọn chúng hình như cũng rất rắn chắc.
Chân mày Phùng Ly nhíu lại, nói với Thạch Mục.
- Chỉ lấy lực máu và thịt chống lại, quả thực khó đối phó.
Trong miệng Thạch Mục nói như vậy, chỉ có điều trong mắt lại hoàn toàn không có vẻ gì lo âu.
- Ngao...
Đúng lúc này, một tiếng gầm rú cực lớn vang lên.
Trên người Phù Đà có kim quang lóe lên. Bộ lông của hắn vốn có màu vàng dày rậm nhất thời mạnh mẽ mọc ra. Các cơ bắp trên người cũng nhanh chóng to ra. Rất nhanh hắn lại hóa thân trở thành một con vượn lớn toàn thân mọc đầy lông màu vàng.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên. Nơi này tuy rằng cấm chế giam cầm chân khí, nhưng lực lượng huyết mạch lại không chịu sự ảnh hưởng, còn có thể thi triển ra.
Phù Đà này biến thành vượn lớn màu vàng, dáng vẻ bên ngoài có chút tương tự với Di Thiên Cự Viên. Nhưng Thạch Mục lại có thể từ trong đó cảm giác được bản chất khác nhau.
Bất luận lực lượng máu và thịt hay khí tức của bản thân, kim viên này đều kém hơn so với Di Thiên Cự Viên Nhất Tộc thậm chí không chỉ là một đẳng cấp.
Phù Đà hóa thân thành con vượn lớn màu vàng, hai cánh tay đấm mạnh vào ngực, hai chân đạp một cái xống mặt đất lao nhanh ra. Hắn chợt đập về phía trước một quyền.
Ầm.
Một tiếng động vang lên, hắn đã đánh cho Hoàng Cân Lực Sĩ ở gần đó phải lảo đảo lui lại phía sau.
Đám người của Kim Viên Tộc thấy thế, lập tức mừng rỡ. Trên thân có ánh sáng màu vàng lóe lên. Bọn họ đđều hóa thân trở thành hình thái con vượn, đánh Hoàng Cân Lực Sĩ từ bốn phương tám hướng lao tới.
Trong lúc nhất thời, trong không gian không ngừng vang lên những tiếng nổ lớn!
Kim Viên Tộc hóa thân thành dạng vượn lớn lông màu vàng. Bất luận về xét về lực lượng, hay là cường độ thân thể, gần như trong khoảng thời gian ngắn tất cả đều tăng lên mấy lần. Nhưng đối với những Hoàng Cân Lực Sĩ đó, bọn họ lại vẫn đang ở hạ phong.
Gần như chỉ trong chốc lát, mấy người Kim Viên Tộc cảnh giới Thiên Vị đã bị Hoàng Cân Lực Sĩ giết chết.
Mà tộc nhân Thánh Giai còn sót lại, ngoại trừ mấy người cá biệt có thể ứng phó ra, số còn lại cũng đang liên tiếp bại, lui xuống.
Ngay từ khi cuộc chiến đấu bắt đầu, Thạch Mục và Phùng Ly đã lặng lẽ tránh thoát được công kích của hai Hoàng Cân Lực Sĩ, tránh sang một bên.
- Những Hoàng Cân Lực Sĩ chắc là con rối. Con rối thượng cổ thật lợi hại, có thể so với người tu vi Thánh Giai.
Thạch Mục thản nhiên nói.
Đối với sự bình tĩnh của Thạch Mục, trong lòng Phùng Ly kinh ngạc không thôi. Lúc này chân khí trong cơ thể hắn đang bị giam cầm. Mặc dù thân là tồn tại Thần cảnh, lúc này chiến lực cũng không lợi hại được bằng những Hoàng Cân Lực Sĩ kia.
Chẳng lẽ trên thực tế Thạch Mục, cũng không bị cấm chế nơi này ảnh hưởng?
← Ch. 1277 | Ch. 1279 → |