← Ch.0114 | Ch.0116 → |
- Bộ sư đệ?
Bộ Sơn nhịn không được cười lên nói:
- Ngươi gọi ta là Bộ sư đệ? Ngươi cũng đã biết, chỉ cần trở thành ký danh đệ tử, thân phận sẽ tăng nhiều, Ngoại môn Môn sinh dù ngươi lại tôn quý, đều phải gọi ta một tiếng sư huynh, ngươi rõ ràng gọi ta Bộ sư đệ, không biết lớn nhỏ!
Giang Nam lạnh nhạt nói:
- Thánh tông quy củ, ta nhiều ít vẫn là hiểu rõ một ít. Ta là nhập thất đệ tử, xưng ngươi một tiếng sư đệ như thế nào liền không biết lớn nhỏ?
Trong nội tâm Bộ Sơn không khỏi lộp bộp thoáng một phát, thân phận nhập thất đệ tử nếu so với ký danh đệ tử cao hơn rất nhiều, coi như là bái vào sơn môn thời gian muộn một ít, ký danh đệ tử cũng phải cung kính xưng một tiếng sư huynh!
Cái này là quy củ!
Con ngươi Bộ Sơn đảo một vòng, cười lạnh nói:
- Thì ra là thế. Bất quá Giang sư huynh, ngươi cũng biết ngươi tự tiện đem tuyệt học Thánh tông Đạo Đài cảnh truyền thụ cho một đầu đại yêu, đây là trái với quy củ sư môn? Sư môn quy định, tự tiện đem sở học của mình truyền thụ người khác, liền muốn truy hồi công pháp, phế bỏ tu vi, trục xuất sư môn!
Giang Nam cười nhạt một tiếng:
- Điểm ấy quy củ ta cũng biết, không cần ngươi giải thích, cũng không cần hướng ngươi giải thích.
Bộ Sơn bị chẹn họng thoáng một phát, tức giận nói:
- Ngươi bái vị trưởng lão nào làm môn hạ? Sau khi trở về, ta tất nhiên hướng sư tôn ngươi hảo hảo báo cáo việc này!
Giang Nam càng cảm thấy người này chán ghét, dứt khoát mặc kệ hắn.
Bộ Sơn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, Hồ Nguyệt Sinh thấy thế, vội vàng cười nói:
- Giang sư huynh, ta vừa rồi nghe ý của ngươi là nói, các ngươi cũng tiếp sư môn nhiệm vụ, ý định săn giết Dã Cẩu đạo nhân. Dã Cẩu đạo nhân chính là Thần Thông tam trọng cường giả, học lén Thần Thông Thánh tông ta, thực lực không phải chuyện đùa, trong Vạn Yêu Cốc càng là đại yêu khắp nơi trên đất, mấy vị vẫn là ly khai nơi đây thì tốt hơn.
- Đa tạ Hồ sư đệ nhắc nhở.
Tính cách Giang Nam trong bông có kim, ăn mềm không ăn cứng, đối với Hồ Nguyệt Sinh ngược lại là vẻ mặt ôn hoà, cười nói:
- Bất quá, Dã Cẩu đạo nhân đã từng suýt nữa hại chết ta, khoản sổ sách này vô luận như thế nào ta cũng phải báo.
Bộ Sơn đột nhiên cười nói:
- Bằng ngươi cùng một đám Môn sinh Nội Cương Ngoại Cương cảnh này, hơn nữa một đầu Ngốc Ưng gà mờ, đối phó Dã Cẩu đạo nhân chỉ sợ còn chưa đủ hắn nhét kẽ răng.
Sắc mặt Ngụy Hạo đỏ lên, lắp bắp nói:
- Bộ sư huynh, lời nói không thể nói như vậy, chúng ta dù sao cũng là đồng môn...
- Câm miệng!
Bộ Sơn trừng hắn, lạnh lùng nói:
- Ở trước mặt ta, cũng có phần ngươi nói chuyện?
- Bộ Sơn, ngươi cũng câm miệng cho ta!
Sắc mặt Giang Nam chìm xuống:
- Ở trước mặt ta, há lại cho ngươi hô to gọi nhỏ? Không biết lớn nhỏ!
Bộ Sơn tức giận đến cơ hồ thổ huyết, lại vào lúc này, đột nhiên chỉ nghe một tiếng cười ha ha ở chỗ sâu trong Vạn Yêu Cốc truyền đến, mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy yêu vân cuồn cuộn mà đến, bên trong yêu vân thò ra một ngưu đầu cực lớn, hai cái sừng nhọn như là hai thanh đao nhọn dài vài trượng, thanh âm ầm ầm truyền đến:
- Tân Long Tử, Bộ Sơn, Huyền Thiên Thánh tông các ngươi tự xưng là người trong chính đạo, nhưng lại nhiều lần giết Yêu tộc ta, lần này rõ ràng khi dễ đến Vạn Yêu Cốc, thật to gan!
- Nhân loại là khẩu thị tâm phi!
Lại có một đầu đại yêu hóa thành nho sĩ áo trắng, chân đạp yêu vân hướng bên này mà đến, cười lạnh nói: -
- Nhân loại các ngươi chính mình còn làm không được lạm sát kẻ vô tội, hết lần này tới lần khác dùng loại lý do này đến chỉ trích Yêu tộc chúng ta, nói Yêu tộc ta ăn người, tội đáng chết vạn lần, sau đó liền tới giết chúng ta, chẳng phải là buồn cười sao?
- Nói láo!
Hồ Nguyệt Sinh khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Thiên Thần đại chiến, hủy Trung Thổ, trong đó có nửa số người chết thảm trong dư âm Thiên Thần đại chiến, những người khác lại đại bộ phận là chết ở trong tay các ngươi! Các ngươi bọn yêu nghiệt này, tự nhiên là mỗi người đều có thể chém chết!
Lại có một lão bà chống quải trượng chạy đến, tóc bạc da gà, cười khanh khách nói:
- Tiểu chút chít nhanh mồm nhanh miệng, Huyền Thiên Thánh tông các ngươi ngay ở bên cạnh Trung Thổ, nếu quả có tế thế chi tâm, vì sao năm đó không ra tay cứu những người phàm tục kia, hôm nay ngược lại oán chúng ta ăn người quá nhiều? Còn nữa, giết phàm nhân nhiều nhất, là hai Thiên Thần cao cao tại thượng kia, như thế nào không thấy Huyền Thiên Thánh tông các ngươi thay trời hành đạo, đem hai Thiên Thần kia làm thịt?
Trong nội tâm Giang Nam chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp, trong nội tâm lẩm bẩm nói:
- Đúng vậy a, vì cái gì lúc ấy Huyền Thiên Thánh tông không cứu chúng ta...
Hô!
Giang Nam nhổ ra một ngụm trọc khí, bà lão kia tuy cũng là một đầu đại yêu, nhưng lời của nàng lại cho Giang Nam xúc động thật sâu, năm đó sau khi tai biến phát sinh, yêu ma làm loạn, bốn phía ăn người, Giang gia mấy trăm miệng ăn bị chết chỉ còn lại có hắn và tiểu muội Giang Lâm, hắn một đường chạy nạn, chứng kiến chính là yêu ma hoành hành, thây ngang khắp đồng!
Đối với việc Huyền Thiên Thánh tông vì sao không ngăn cản Thiên Thần đại chiến ảnh hưởng đến phàm nhân này, hắn thật không có đa tưởng, dù sao đó là thần linh cao cao tại thượng, Huyền Thiên Thánh tông dùng nghiêng phái chi lực cũng không cách nào ngăn cản, tự nhiên sẽ không đi làm chuyện sẽ đưa tới tai họa diệt phái này.
Nhưng Huyền Thiên Thánh tông thần thông quảng đại, sau khi tai biến phát sinh, nếu muốn cứu những người phàm tục này tự nhiên là dễ dàng, vì sao lúc ấy lại không có ra tay?
Chuyện này trong lòng hắn đã biến thành một cây gai, bế tắc, nhớ tới cũng cảm giác được không thoải mái, để cho hắn đối với Huyền Thiên Thánh tông thiếu rất nhiều cảm giác nhận đồng.
- Đa tạ mấy vị đạo huynh trượng nghĩa ra tay!
Đột nhiên, sâu trong cốc lại truyền tới một tiếng cười to, chỉ thấy Dã Cẩu đạo nhân áo mũ chỉnh tề bước đi ra, cười nói:
- Chư vị đạo huynh, lần này chúng ta đưa tới đệ tử Huyền Thiên Thánh tông, đã đầy đủ rồi, giết bọn chúng đi, đạt được tâm pháp của bọn hắn, chúng ta đều là đại yêu đắc đạo, tu vi thực lực đột nhiên tăng mạnh!
Đầu Ngưu đầu Nhân thân kia, cao tới bảy tám trượng, thẳng hướng Bộ Sơn phóng đi, nhe răng cười nói:
- Chỉ là mấy tiểu bối, lại muốn xông vào Vạn Yêu Cốc ta, thật tình không biết chúng ta cho các ngươi xông tới, chính là muốn giết chết các ngươi, đạt được tâm pháp của các ngươi!
- Không cần nói nhiều, chỉ cần giết hết bọn hắn, Huyền Thiên Thánh tông cũng không biết là chúng ta làm!
Nho sĩ áo trắng kia thân hình khẽ động, lao thẳng tới Hồ Nguyệt Sinh.
Bà lão kia tay cầm quải trượng, hướng Tân Long Tử bức tới, cười khanh khách nói:
- Ta đi trợ giúp Hoàng đại tiên một tay, giết Tân Long Tử lại đến giúp đỡ bọn ngươi! Chó hoang, mấy tiểu bối kia, liền giao cho các ngươi, cẩn thận một chút, đầu đại điểu kia cũng là cường giả tu thành Thần Thông, không dễ đối phó!
- Bại tướng dưới tay mà thôi.
Dã Cẩu đạo nhân thoáng nhìn bọn người Giang Nam, lập tức nhận ra bọn hắn, lúc này đi nhanh tới, cười hắc hắc nói:
- Lần trước cho các ngươi chạy thoát, rõ ràng không an phận trốn ở Huyền Thiên Thánh tông, còn đi tìm cái chết. Đặc biệt là ngươi!
Ánh mắt của hắn quét về phía Giang Nam, không khỏi đại hỉ:
- Ta nhớ được ngươi, tinh thần ý niệm của ngươi rất cường, có thể chống đỡ được thần niệm của ta trùng kích, môn công pháp này để ta triêu tư mộng tưởng, không nghĩ tới ngươi tự động đưa đến tận cửa, thật sự là trời cũng giúp ta!
Bọn người Hồ Nguyệt Sinh, Bộ Sơn giờ phút này ốc còn không mang nổi mình ốc, đầu ngưu yêu cùng áo trắng nho sĩ kia đều là đại yêu Thần Thông cấp, tu vi thực lực chưa hẳn yếu so với bọn hắn, hơn nữa nhiều ra quải trượng lão bà, càng làm cho bọn hắn giật gấu vá vai, e sợ cho bị "Hoàng đại tiên" cùng bà lão kia trước đánh chết Tân Long Tử, sau đó bầy yêu vây công bọn hắn.
Giờ phút này Tân Long Tử cũng bất chấp ẩn dấu thực lực, lập tức đem loại Thần Thông thứ ba của mình thi triển đi ra, bên trong đạo Thần Luân thứ ba lập tức xuất hiện một mặt Đại Cổ, tiếng trống chấn động, đem Hoàng đại tiên cùng bà lão kia đều chấn đến bay ngược, trong miệng tràn huyết!
Một đạo Thần Luân ý nghĩa một loại Thần Thông, sở dĩ tu sĩ muốn che dấu Thần Thông mình tu luyện, chủ yếu là sợ bị đối thủ trước đó hiểu rõ, đã có phòng bị, thậm chí tìm được Thần Thông khắc chế đến tu luyện.
Đối với Thần Thông cường giả mà nói, có thể lựa chọn Thần Thông tu luyện không nhiều lắm, nếu bị đối thủ biết rõ Thần Thông của mình, liền cực kỳ nguy hiểm.
Mà lựa chọn một môn Thần Thông cũng cần cẩn thận từng li từng tí, bởi vì cảnh giới tu sĩ ở đó, ví dụ như Tân Long Tử Thần Thông tam trọng tu vi, liền chỉ có thể tu luyện ba loại Thần Thông, muốn tu luyện Thần Thông khác, liền chỉ có thể phế bỏ một môn Thần Thông mà mình nguyên bản tu luyện, hoặc là tu thành Thần Thông tứ trọng.
Lúc Thần Thứu Yêu Vương tu luyện Thượng Thanh Thần Quang, chính là phế bỏ một môn Thần Thông mà lúc trước tu luyện, hủy bỏ mất một môn Thần Thông liền ý nghĩa mình lúc trước cố gắng hết thảy trôi theo nước chảy, chỉ có thể trọng đầu tu lại.
Chính là vì mấy cái duyên cớ này, cho nên Thần Thông cấp cường giả sẽ rất ít khiến người khác biết rõ mình tu luyện Thần Thông.
Cùng lúc đó, Hoàng đại tiên cùng bà lão kia từng người hiện ra nguyên hình, theo thứ tự là một con chồn cao vài trượng cùng Thất Thải vĩ dực mẫu kê cao hai ba trượng, cùng thi triển Thần Thông, đem Tân Long Tử đánh cho thổ huyết!
- Có mẫu kê...
Thần Thứu Yêu Vương chứng kiến bà lão kia hiện ra nguyên hình, nước miếng rầm rầm chảy xuống, con mắt đều thẳng, lẩm bẩm nói:
- Lão tử thích làm sự tình nhất, là lão Ưng bắt mẫu kê...
Mà bọn người Hồ Nguyệt Sinh cùng Bộ Sơn cũng sử xuất thế võ toàn thân, cùng ngưu yêu, nho sĩ áo trắng đánh đập tàn nhẫn, các loại Thần Thông mạn thiên phi vũ, mấy vị Thần Thông cường giả cơ hồ đem toà núi nhỏ này san thành bình địa!
Trong đó Hồ Nguyệt Sinh cùng Bộ Sơn thực lực cường đại, dù sao cũng là đệ tử Huyền Thiên Thánh tông, trải qua hệ thống tu luyện, căn cơ thâm hậu, so với những đại yêu này thực lực mạnh hơn rất nhiều, bọn hắn cũng biết tình hình nguy cơ, nếu Tân Long Tử bị thua, chút ít người mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho nên cũng không dám lưu thủ nữa, rất nhanh liền đem ngưu yêu cùng áo trắng nho sĩ kia đặt ở hạ phong.
Dã Cẩu đạo nhân cười ha ha, Thần Luân một chuyến, Lãm Nguyệt Thủ cách tầm hơn mười trượng liền hướng bọn người Giang Nam chộp tới:
- Lão Ngưu, sơn điêu, các ngươi đừng nóng vội, ta trước xử trí mấy tiểu bối này, lại đến giúp đỡ bọn ngươi!
Lãm Nguyệt Thủ tu luyện đến cảnh giới cực cao, được xưng có thể thượng Cửu Thiên Lãm Nguyệt, Dã Cẩu đạo nhân tự nhiên xa xa chưa đạt tới cảnh giới này, nhưng chiêu Thần Thông này một khi thi triển, còn chưa rơi xuống, liền cơ hồ đem bọn người Giang Nam cùng núi đá dưới chân bọn hắn cùng một chỗ bắt lại!
- Thượng Thanh Thần Quang!
Cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, Thần Thứu Yêu Vương không đợi Giang Nam phân phó, lập tức hét giận dữ một tiếng, hai cánh chấn động hướng Dã Cẩu đạo nhân đánh tới, hai móng về phía trước cầm ra, đem Lãm Nguyệt Thủ trảo nát bấy, đồng thời mi tâm Thần Luân một chuyến, Thần Quang phún dũng, Thượng Thanh Thần Quang trút xuống, hóa thành một đạo sóng cồn cao ngập trời hơn mười trượng, ầm ầm chụp đến!
Dã Cẩu đạo nhân gào thét, đón đỡ một kích này, lập tức thân hình rung mạnh, không khỏi lùi lại mấy bước, trong nội tâm vừa sợ vừa giận:
- Hơn một tháng không thấy, thực lực đầu chim này như thế nào tăng lên một mảng lớn?
Thực lực của Thần Thứu Yêu Vương so với lúc trước cao hơn rất nhiều, lần trước gặp được Dã Cẩu đạo nhân, một cái đối mặt Thần Thứu Yêu Vương liền bị thương thế không nhẹ.
Mà lần này hắn khổ tu Thượng Thanh Thần Quang hơn một tháng thời gian, lại trải qua Giang Nam thay hắn rèn luyện thân thể, thậm chí cùng Bộ Sơn liều mạng một cái cũng không có bị thương, thực lực dĩ nhiên có thể cùng Dã Cẩu đạo nhân sánh vai, thậm chí còn muốn cao hơn một bậc!
Thần Thứu Yêu Vương đại hỉ, nhe răng cười liên tục, đột nhiên chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng thét chói tai của bọn người La Thanh:
- Yêu Vương, chạy nhanh cứu Giang sư huynh, Giang sư huynh bị yêu quái trảo đi!
- Uông sư đệ, Ngụy sư đệ cũng bị yêu quái trảo đi!
- Ah! Còn có ta...
Thần Thứu Yêu Vương vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Giang Nam cùng bọn người La Thanh bị một bàn tay lớn đen kịt bắt lấy, hướng Dã Cẩu đạo nhân bay đi, là Dã Cẩu đạo nhân ra tay.
Đầu chó hoang này vô cùng khôn khéo, đồng thời thi triển hai chủng Thần Thông, một tay đối phó Thần Thứu Yêu Vương, tay còn lại lại chụp vào bọn người Giang Nam.
- Đầu chó hoang này ngay cả chủ công nhà ta cũng dám trảo, nó chết chắc rồi!
Thần Thứu Yêu Vương nhìn thoáng qua, đột nhiên hai cánh chấn động, dứt bỏ Dã Cẩu đạo nhân quay người hướng Kê yêu vây công Tân Long Tử đánh tới, cười hắc hắc nói:
- Lão tử vẫn là ưa thích lão Ưng kỵ mẫu kê!
Oanh!
Hắn từ trên cao trụy lạc, ầm ầm đặt ở trên người đầu Kê yêu Thất Thải vĩ dực kia, cơ hồ đem đầu Kê yêu hình thể cực đại này đè ép.
Kê yêu kia khanh khách gọi không ngừng, ra sức giãy dụa, tiếc rằng đụng phải thiên địch, thủy chung không cách nào giãy giụa, Thần Thứu Yêu Vương nhe răng cười, điểu mỏ như mưa mổ xuống, trong chớp mắt liền mổ Thất Thải Kê yêu đến huyết nhục mơ hồ, mệnh tang tại chỗ.
Mà vào lúc này, Dã Cẩu đạo nhân thực sự đem bọn người Giang Nam hết thảy chộp tới, mở ra miệng lớn dính máu, liền đợi bọn người Giang Nam rơi vào trong miệng của hắn, cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử, hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, giao ra tâm pháp của ngươi...
Giang Nam nhịn không được cười lên:
- Ngu xuẩn cẩu, ta nguyên bản vẫn còn sầu muộn như thế nào mới có thể tiếp cận ngươi, không nghĩ tới chính ngươi ngược lại đưa tới cửa!
← Ch. 0114 | Ch. 0116 → |