← Ch.1284 | Ch.1286 → |
- So sánh với thần nguyệt còn muốn sáng ngời? Ta xem ngươi là thấy cái mình thích là thèm a?
Thi Mạc Sơn tàn bạo trừng hắn một cái nói:
- Chúng ta hai người trước tìm đất đặt chân. Kiến Vũ Thần Tôn chỉ là một tòa đăng tháp không đáng để lo, hoàn hảo ngươi không có chọc tới Thiên Nhãn Thần Tôn chưởng khống Thần Đình Lăng Kính Đốc Thiên Nghi, nếu không hắn tế lên Lăng Kính Đốc Thiên Nghi, đó chính là trời cao không đường chạy, địa ngục không cửa vào.
Cẩm Tú thần thành hàng năm cũng muốn chiêu đãi không biết bao nhiêu đại nhân vật, vì vậy thật sớm chuẩn bị nhiều bí cảnh, cung nghênh những đại nhân này vật đặt chân, nếu như tính luôn những bí cảnh không gian này, Thần Thành địa vực bát ngát, chỉ sợ có ngàn ức dặm!
Mà Cẩm Tú thần thành bất quá là một góc của Cẩm Tú Thiên, Cẩm Tú Thiên lại là một góc của Thần Giới Chư Thiên, Thần Giới chân chính rộng lớn vô tận, Chư Thiên ôm lấy Cửu Trọng Thiên, đắm chìm trong thần quang, lại càng lớn không cách nào tưởng tượng!
Đây chính là Thần Giới, có diện tích lãnh thổ bát ngát, mới có thể cho nhiều Thần Ma ở trong đó phồn diễn sinh sống như thế.
Thi Mạc Sơn lão gia tử quen việc dễ làm, mướn một bí cảnh, Thi Mạc Sơn từ trong tay chủ quán nhận lấy một tấm phù đồng, nhẹ nhàng dán ở trên hư không, trong hư không nhất thời xuất hiện một đạo môn hộ.
Tiến vào bí cảnh, Giang Nam mọi nơi nhìn lại, nơi này cực kỳ tráng lệ, không gian bát ngát, có khoảng mấy vạn dặm chu vi, hẳn là không gian Tử Phủ của một Thần Ma chết đi.
Ở trong bí cảnh có thể dễ dàng thấy hết thảy ngoại giới, đem trọn Thần Thành cất vào đáy mắt, mà ở bên ngoài thì mơ tưởng thấy nhân vật trong bí cảnh.
Thi Mạc Sơn cười nói:
- Đây là bí cảnh cấp thấp, bí cảnh cao đẳng là Tử Phủ không gian của Thần Tôn vẫn lạc, bên trong tự động hấp thu Thần Giới linh khí, ngưng tụ thành Linh Dịch thậm chí linh thạch, còn có đạo âm mênh mông cuồn cuộn, có công hiệu giúp người Ngộ Đạo. Mướn một ngày, tốn hao linh thạch cũng đầy đủ để cho một Thần Minh bình thường táng gia bại sản.
Đột nhiên, ngoài Thần Thành phong vân cuốn động, chỉ thấy ly long đầy trời, nhiều ly long ôm lấy một chiếc lâu thuyền chạy nhanh vào Cẩm Tú Thiên, đem thần quang đăng tháp tách ra không ít.
- Kiến Vũ Thần Tôn đăng tháp thật sự quá chói mắt.
Trên chiếc lâu thuyền kia, có một thanh âm vang lên, cười nói:
- Phải áp chúi xuống mới được, tránh cho cản tầm mắt của ta.
Bá...
Một thanh thần kiếm từ trên lâu thuyền ly long bay ra, một mảnh sáng như tuyết, quay chung quanh đăng tháp khúc khích chuyển động, nhanh như Thiểm Điện, liên tục lột bỏ thần hỏa trong đăng tháp!
Trên Đăng tháp, nam tử áo bào trắng Lưu Vân Thần Chủ tay áo trên dưới tung bay, ngăn cản kiếm quang, nhưng vẫn bị kiếm quang kia đột phá phòng ngự của hắn, thần hỏa trong đăng tháp bị kiếm quang gọt mấy kiếm, nhất thời trở nên ảm đạm rất nhiều.
Lưu Vân Thần Chủ giận dữ, cao giọng quát lên:
- Lộ Phong Trần, Kiến Vũ nhất mạch ta cùng ngươi có oán thù gì, mà ngươi muốn tiêu diệt uy phong của ta?
Trên lâu thuyền ly long, một nam tử tuổi còn trẻ đứng ở đầu thuyền, ha ha cười nói:
- Ngươi quá uy phong, dĩ nhiên muốn tiêu diệt tắt một cái. Nếu không uy phong cũng bị ngươi chiếm, ta ở đâu ra uy phong?
Ly long lâu thuyền ở dưới đám người Lưu Vân Thần Chủ căm tức nhìn chằm chằm nghênh ngang chạy nhanh vào Thần Thành, nhất thời có cầu vồng từ trong thành bay ra, hóa thành một đạo Trường Hà, nhiều Thần Ma Cẩm Tú Minh nghênh đón, đem đám người Lộ Phong Trần đón vào trong Thần Thành.
- Đó là Thần Đô Lộ Phong Trần, cũng là Thần Chủ tuổi còn trẻ, là một nhân vật cực kỳ cường đại, Thần Đô bồi dưỡng được nhân vật thiên tài!
Sắc mặt Thi Mạc Sơn ngưng trọng, hướng Giang Nam trầm giọng nói:
- Đương kim hạo kiếp sắp tới, Thần Giới thiên tài giống như cỏ dại sau mưa, Thần Ma lục đại cảnh giới, Thần Minh, Thiên Thần, Chân Thần, Thần Chủ, Thần Tôn, Thần Quân, đều có nhiều thiên tài hiện lên, hôm nay chỉ kém Đế cấp cường giả tranh phong.
Có người thậm chí đoán chừng, nếu như hạo kiếp bộc phát, chỉ sợ chư thiên vạn giới ta sẽ xuất hiện cảnh tượng chư Đế tranh phong kinh khủng!
Trong mắt Giang Nam tinh quang lóe lên, mới vừa rồi vị Thần Đô Lộ Phong Trần Thần Chủ kia đúng là kinh thái tuyệt diễm, một thanh thần kiếm ngay cả Kiến Vũ Thần Tôn đăng tháp cũng dám gọt, có thể nói là nhân vật đứng đầu trong Thần Chủ, so với hắn ở Bỉ Ngạn Thần Chu gặp phải Thần Chủ còn muốn cường đại, chẳng qua là so sánh với Tố Thần Hầu còn kém một hai phân!
- Lão gia tử, Phong Trần Thần Chủ này so sánh với ngươi như thế nào?
Hắn hiếu kỳ nói.
Da thịt khóe mắt Thi Mạc Sơn nhảy loạn, sắc mặt có chút khó coi, cả giận nói:
- Nước trong bầu còn không mở, ngươi đừng vội nói loạn!
Cái trán Giang Nam toát ra vài giọt mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nói:
- Chiến Thần lão gia tử cũng tự nhận không phải là đối thủ của Lộ Phong Trần, xem ra người này đúng là có chút tài năng...
- Trong Thần Giới ngũ đô đều có thiên tài Thần Chủ, ngũ đô này là Thiên Đô, Đế Đô, Thần Đô, Phong Đô cùng Tiên Đô, đều không thể khinh thường. Phong Trần Thần Chủ là đến từ Thần Đô... Di? Phong Đô cường giả cũng tới!
Thi Mạc Sơn đột nhiên kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ lần thịnh hội này, khiến Thần Ma này cũng kìm nén không được, muốn mở ra uy phong sao?
Một chiếc thuyền hoa quỷ khí um tùm chạy nhanh vào Cẩm Tú Thiên, trời u ám, tình cảnh bi thảm, ngay cả đăng tháp Thần Hỏa Thần quang cũng ảm đạm rất nhiều.
Chiếc thuyền hoa này lái tới, đột nhiên một cỗ âm phong thổi qua, Kiến Vũ Thần Tôn đăng tháp nhất thời trở nên xanh mượt, thần quang sáng như tuyết cũng trở nên xanh mượt, đăng tháp ảm đạm vô cùng.
- Kiến Vũ Thần Tôn thật to gan, đem đăng tháp phóng ở ngoài thành, là muốn cho Phong Đô ta một hạ mã uy sao?
Trong thuyền hoa truyền tới tiếng cười như chuông bạc của một cô gái, thuyền hoa chạy nhanh vào Thần Thành, lại có cầu vồng nước chảy bay ra, nghênh đón người trong thuyền hoa.
Giang Nam nhìn về phía đăng tháp, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ đồng tình, cười nói:
- Tòa đăng tháp này thật sự quá chói mắt, chỉ sợ cao thủ đi tới Cẩm Tú thần thành ai cũng muốn áp xuống, mấy ngày này, Lưu Vân Thần Chủ phải nếm mùi đau khổ.
Không ngoài hắn dự đoán, các lộ Thiên Thần giới ngang ngược phong quyển vân dũng chuyển đến Cẩm Tú thần thành, có tính tình tốt, đối với Lưu Vân Thần Chủ cùng đăng tháp làm như không thấy, bay thẳng vào thành, nhưng nhiều hơn là muốn đưa tay áp chúi xuống tòa đăng tháp này.
Thậm chí, Tiên Đô Thần Chủ đến, một cái đại thủ thăm dò, đem thần hỏa trong đăng tháp đắp diệt, để cho Lưu Vân Thần Chủ chật vật không chịu nổi. Cho đến Tiên Đô cường giả tiến vào Cẩm Tú thần thành, lúc này đăng tháp mới châm lại thần hỏa.
- Lưu Vân đại sư huynh, chúng ta có phải là quá rêu rao một chút hay không?
Chân Ngôn Thiên Thần mấy ngày nay trôi qua lo lắng đề phòng, e sợ cho bị cường giả nào dữ dội tỳ khí bóp chết, cẩn thận từng li từng tí nói:
- Ta cảm thấy được, chúng ta chẳng qua là tới tìm tên tiểu bối kia, không đến nỗi đại động can qua như thế, nên ít bị chú ý sẽ tốt hơn...
← Ch. 1284 | Ch. 1286 → |