← Ch.1984 | Ch.1986 → |
- Trấn Thiên, Đế Huyền cũng không thể nào cứu được ngươi.
Quỷ Bà Thiên thở dài, quay người đi ra ngoài nói:
- Thiên Đạo là thâm ảo bực nào, ngươi đi nghiên cứu Thiên Đạo bảo quyển, chỉ biết tiêu hao tinh thần của ngươi, gia tốc tử vong của ngươi. Ngươi đột phá không được Hoàng Đạo Cực Cảnh.
Thánh Thiên Tử Quân vội vàng hướng Trấn Thiên Thần Đế cười nói:
- Á phụ, không nên nghe cái bà điên kia hồ ngôn loạn ngữ. Phụ hoàng ta thần thông quảng đại, thế gian này còn không có chuyện có thể khó xử hắn. Á phụ nhất định có thể đột phá Hoàng Đạo Cực Cảnh, thọ cùng trời đất!
Quỷ Bà Thiên dừng bước lại, cười lạnh nói:
- Lão thân hồ ngôn loạn ngữ? Thánh Thiên tử, ngươi cũng đã biết, đôi mắt này của lão thân ngoại trừ nhìn không thấu ngươi cùng bệ hạ, người trong thiên hạ, cho dù là tiên nhân, cũng không thể tránh được lão thân nhìn? Mặc dù là Đế Huyền, cũng cần mượn nhờ đôi mắt này của lão thân!
Thánh Thiên Tử Quân vội vàng cười nói:
- Bà bà, ta cũng chỉ là nói như vậy, ngươi làm gì cùng ta tức giận? Hơn nữa, Thiên Đạo cũng không thể khống chế tất cả mọi người sinh tử, ngươi đôi mắt này hơn phân nửa vẫn là nhìn lầm rồi...
Quỷ Bà Thiên cười lạnh nói:
- Hôm nay lão thân liền cùng ngươi đấu khí rồi!
Nàng đưa tay đem một con mắt của mình từ trong hốc mắt gảy đi ra, máu tươi đầm đìa. Đưa đến trước mặt Thánh Thiên Tử Quân, cười hắc hắc nói:
- Thánh Thiên tử, ngươi đến xem, lão thân cả đời này đến cùng chứng kiến chính là cảnh tượng gì a!
Thánh Thiên Tử Quân kêu sợ hãi, vội vàng liền trốn, bất quá hắn tuy vừa xuất thế là Tiên Thiên Thần Ma, cũng có được tiên thể thể chất. Càng có được đủ loại thể chất bất phàm khác, nhưng hắn từ nhỏ đến lớn đều không có tu luyện qua, ngay cả thần luân cũng luyện không đi ra, ở đâu có thể tránh thoát?
Quỷ Bà Thiên bắt lấy hắn, đem ánh mắt của mình nhét vào mi tâm của hắn, cười khanh khách nói:
- Thánh Thiên tử, ngươi mượn con mắt lão thân, đi xem thiên hạ chúng sinh a!
Thánh Thiên Tử Quân vội vàng đi bắt trán của mình, ý định đem ánh mắt kia gảy đi ra, đột nhiên thân hình chấn động, hắn mượn ánh mắt này chứng kiến Thần Thứu Yêu Vương, chỉ thấy cái này làm bạn với mình từ nhỏ đến lớn, cùng nhau chơi đùa đùa nghịch, cùng một chỗ nổi điên, vậy mà trong mắt hắn càng ngày càng già yếu.
Thân hình hắn cứng ngắc, ngơ ngác dùng con mắt của Quỷ Bà Thiên nhìn xem Thần Thứu Yêu Vương, hắn thấy được Thần Thứu Yêu Vương rốt cục già yếu, đi đứng không được, lông vũ thành phiến thành phiến điêu tàn.
Rốt cục, hắn chứng kiến Thần Thứu Yêu Vương chết rồi, già chết rồi, nhổ ra một hơi cuối cùng, thân thể cứng ngắc.
Thi thể Thần thứu hư thối, huyết nhục hóa thành đất màu mỡ, cốt cách bị chôn ở trong đất.
Thánh Thiên Tử Quân quát to một tiếng, vội vàng nhìn Trấn Thiên Thần Đế, hắn thấy được Trấn Thiên Thần Đế tử vong, Tam Giới vô số Thần Ma lên tiếng bi ca, cung kính vị Thần Đế khả kính này rời đi, đem vị Thần Đế này đưa vào Đại La Thiên, vì hắn chế tạo đế lăng.
Thánh Thiên Tử Quân trên mặt hoảng sợ, lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi, lảo đảo hướng ra phía ngoài bỏ chạy, bịch một tiếng đụng ngã một vị thần nữ Trấn Thiên thần đình, thần nữ kia đúng là nữ tử hắn ái mộ, ý định đến truy cầu vị thần nữ này.
Bất quá ở trong mắt Thánh Thiên Tử Quân, hắn thấy được vị thần nữ tướng mạo đẹp Vô Song này già đi, so với quỷ bà bà còn muốn già nua, rốt cục nữ tử hắn ái mộ trong mắt hắn hóa thành một đống xương khô, tuyệt thế giai nhân kết quả cũng là bạch cốt.
Vẻ hoảng sợ trên mặt Thánh Thiên Tử Quân càng đậm, té hướng Trấn Thiên thần đình chạy đi, kinh động thần đình rất nhiều thần quan thần tướng, nhao nhao đến đây nâng.
Thánh Thiên Tử Quân giãy giụa tay tất cả mọi người, trên mặt lộ ra đại sợ hãi, lảo đảo hướng ra phía ngoài chạy.
Hắn chứng kiến, Trấn Thiên thần đình cả triều văn võ Chư Thần, hết thảy già yếu, hết thảy sẽ chết, hết thảy hóa thành xương khô, bạch cốt trắng như tuyết, chồng chất thành núi.
Chư Thần hắn quen thuộc, Chư Thần cùng hắn xưng huynh gọi đệ, huyết nhục hóa thành đất màu mỡ, không một người còn sống!
Khắp nơi đều là bạch cốt, khắp nơi đều là mồ, khắp nơi đều là ma trơi phiêu động!
Hắn phảng phất đứng ở thời gian cuối cùng, thấy được tương lai vô cùng tiêu điều vô cùng hoang vu!
Không có người có thể Vĩnh Sinh!
Ở bên trong Trấn Thiên thần đình, Quỷ Bà Thiên lẩm bẩm nói:
- Các ngươi đã nghe được sao?
- Nghe được cái gì?
Trấn Thiên Thần Đế cùng Thần Thứu Yêu Vương nghi hoặc, nghiêng tai lắng nghe, không có nghe được cái thanh âm đặc biệt gì, chỉ có tiếng kêu hoảng sợ của Thánh Thiên Tử Quân.
- Bánh xe lịch sử đang về phía trước nhấp nhô.
Quỷ Bà Thiên phát ra tiếng cười quái dị như khóc:
- Chiếc chiến xa lịch sử này đang về phía trước nhấp nhô, muốn đem thần đạo nghiền nát bấy, thanh âm này thật sự là mỹ diệu êm tai...
Thánh Thiên Tử Quân kêu to, chạy như điên, lảo đảo, đem mình làm cho vô cùng chật vật. Thần Thứu Yêu Vương vỗ cánh bay tới, một đạo Thần Quang cuốn xuống, đưa hắn xoáy lên, đưa đến trên lưng của mình, quay đầu lại cả giận nói:
- Quỷ Bà Thiên, ngươi đang làm cái trò gì?
Quỷ Bà Thiên tay trụ quải trượng, xuất hiện ở trước đại điện Trấn Thiên thần đình, ngẩng đầu dùng độc nhãn nhìn Thần thứu cùng Thánh Thiên Tử Quân trên lưng hắn, độc nhãn chớp động ánh sáng âm u, cười khanh khách nói:
- Lão thân chỉ là để cho hắn chứng kiến, cảnh tượng mà lão thân hằng ngày chứng kiến, nếu Thánh Thiên tử không thích, vậy thì đem con mắt trả lại cho lão thân.
Thánh Thiên Tử Quân bị cảnh tượng mình thấy sợ tới mức run rẩy, đã qua thật lâu mới định trụ tâm thần, thấp giọng nói:
- Bà bà là tốt với ta, Thần thứu, chúng ta đi thần đình khác, nhìn xem Thần Đế khác...
Thần Thứu Yêu Vương bất đắc dĩ, chỉ phải mang theo hắn bay về phía thần đình gần đây, nơi đó là Nhạc Ấu Nương sở kiến thần đình, Nữ Đế đang xử lý chính vụ, văn võ bá quan vào triều yết kiến.
Thánh Thiên Tử Quân xâm nhập triều đình, liếc nhìn Nhạc Ấu Nương, trong mắt rưng rưng, rung giọng nói:
- Vì cái gì? Vì cái gì ngay cả sư tỷ xinh đẹp nhất cũng sẽ già, cũng sẽ chết...
Nhạc Ấu Nương thả chính vụ trong tay xuống, tiến lên ở trên đầu của hắn dùng sức nện cho hai cái, nộ cười nói:
- Xú tiểu tử, dám nói ta già? Lão nương vĩnh viễn bảo trì thanh xuân, vĩnh viễn là xuân xanh mười sáu!
Thánh Thiên Tử Quân trong mắt nước mắt chảy dài, đứng ở nơi đó tùy ý nàng đánh, khóc ròng nói:
- Tỷ tỷ, ta nhìn thấy ngươi chết...
- Ngươi mới chết, lão nương muốn vĩnh sinh!
Nhạc Ấu Nương bắt lấy hắn tàn bạo đánh, ở trước mặt cả triều văn võ bá quan đánh cho mặt mũi hắn bầm dập, thấy mà cả triều văn võ bá quan trong nội tâm run rẩy, thầm nghĩ:
- Nữ Đế quá độc ác, rõ ràng ngay cả nhi tử của Đế Huyền bệ hạ cũng dám đánh, còn dám đánh ác như vậy, cũng không sợ bệ hạ cùng nương nương trả thù...
← Ch. 1984 | Ch. 1986 → |