← Ch.2393 | Ch.2395 → |
Thả chúng ta xuống, tên khốn này!
Càn Khôn lão tổ la lên:
- Tẩu tẩu của ngươi mang thai, đừng dể động thai khí!
Lòng Giang Nam máy động mở trói. Càn Khôn lão tổ định lao ra khỏi tử phủ nhưng không được, tức giận nghiến răng.
Bỉ Ngạn Nữ Đế an ủi:
- Tử Xuyên tuy hoạt bát nhưng tiểu tử này không phải người xấu. Chúng ta là sư tôn của phu nhân hắn, Tử Xuyên sẽ không làm gì hại chúng ta.
- Điều ta lo không phải chuyện này, ta lo là chúng ta sẽ bị cuốn vào tranh chấp.
Càn Khôn lão tổ khẽ thở dài:
- Cỡ như Huyền Đô suýt nữa chết, hạ giới náo động tranh đấu năm ngàn bốn trăm vạn năm. Tiên giới không phải chỗ tốt lành gì, trong Tiên giới người tài ba lớp lớp, nếu có gì sơ sẩy thì...
Bỉ Ngạn Nữ Đế cười nói:
- Lúc phu quân ở cảnh giới thần đế đã tụ tập lực lượng mọi người đấu trí đấu sức với Huyền Đô, trấn áp phân thây hắn. Bây giờ phu quân đã là Tiên Vương, sợ gì tương lai tranh đấu? Ngươi và ta ở cùng nhau, mặc dù suốt ngày vui cười nhưng ta biết trong lòng ngươi giấu ngọn lửa, khát vọng muốn thi tài, tranh hùng với cường giả trí mưu thông thiên là tâm nguyện suốt đời của ngươi.
Càn Khôn lão tổ lẩm bẩm lặp lại:
- Tâm nguyện suốt đời...
Đột nhiên trong người Hỗn Độn Long Tổ phát ra tiếng chấn động dữ dội. Càn Khôn lão tổ, Bỉ Ngạn Nữ Đế ở trong tử phủ của Giang Nam nên không cảm thấy gì. Bên ngoài thì Giang Nam bị chấn lảo đảo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong cơ thể Hỗn Độn Long Tổ đột nhiên hiện ra một khung cửa, hai cánh cửa nguy nga mở ra. Ánh sáng tím tuôn ra ngoài, thoáng chốc chiếu không gian một màu tím.
Ma Thiên Tiên Quân mừng rỡ:
- Rốt cuộc cảm ứng được!
Hai phụ tử đứng lên, nhìn vào cánh cửa mở rộng. Không gian bên trong cánh cửa không lớn, chỉ cỡ vạn dặm, phương xa có mấy cây cột rồng đứng thẳng, chính giữa là một ao máu to.
Cột rông cao mấy ngàn trượng, bên trên xoay quanh các hỗn độn cự long khổng lồ, đuôi chĩa lên trên, đầu chĩa xuống, miệng ngâm trong ao.
Ao máu huyễn lệ rực rỡ như thể bên trong không phải máu mà là vô số thái dương bị luyện thành giọt nước, ánh sáng rực rỡ mù mắt người.
Giang Nam nhìn chằm chằm ao máu, mơ hồ hắn các long khí bơi lội trong ao như có con rồng to hỗn độn thật sự dậy sóng.
Chính giữa ao máu loáng thoáng có một ngọc đài nho nhỏ, từng đợt tử khí vòng quanh ngọc đài, bên trên đặt các quyển sách quý.
Linh Lung đạo đồng mừng rỡ kêu lên:
- Long Tổ để lại truyền thừa cho chúng ta!
- Ha ha ha ha ha ha! Không phải truyền thừa để cho các ngươi!
Không gian chấn động dữ dội, một chiếc thuyền lớn lướt tới. Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần đứng ở đầu thuyền. Long La Bồ Đề Tiên Quân đứng bên cạnh hai người nhìn vết nứt trong hư không, mắt bắn ra tiên quang.
Long La Bồ Đề Tiên Quân lẩm bẩm:
- Đây là truyền thừa Long Tổ để lại cho ta. Nhưng phải đa tạ các ngươi, không nhờ các ngươi e rằng ta không tìm thấy nơi này.
Kim Đồng Cổ Thần mỉm cười nói:
- Long La đạo hữu, Long Tổ để lại truyền thừa cho ngươi vậy chúng ta thì sao?
Long La Bồ Đề Tiên Quân vội cười nịnh:
- Truyền thừa của ta cũng là của hiền huynh, Long Tổ để lại kho báu, hiền huynh muốn lấy cái nào cứ cầm.
Ngân Đồng Cổ Thần mỉm cười nói:
- Coi như ngươi biết điều.
Long La Bồ Đề Tiên Quân nuốt nước miếng, thầm nghĩ:
- Chỉ cần được truyền thừa Long Tổ thì ta sẽ tăng huyết mạch lên đến tinh khiết, sợ gì các ngươi nữa?
Giang Nam quát to:
- Đi!
Giang Nam lắc người đáp xuống thuyền báu của Ma Thiên Tiên Quân, lấy tịch diệt ma trống ra đặt ngay đầu thuyền. Ma Thiên Tiên Quân, Linh Lung đạo đồng lập tức khởi động thuyền báu xông hướng cánh cửa.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần điều khiển thuyền báu lao tới. Nhưng đám người Giang Nam cách gần hơn, trước tiên lao vào trong cửa. Mắt thấy Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân cũng sắp vào theo. Giang Nam đột nhiên nhảy xuống đầu thuyền đứng chắn trước cửa, tịch diệt ma trống dựng thẳng, nắm đấm là dùi, tiếng trống thùng thùng vang lên. Tận thế kiếp âm cuồn cuộn ập hướng Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân.
Long La Bồ Đề Tiên Quân cười khẩy nói:
- Huyền Thiên giáo chủ, ngươi nghĩ có thể ngăn cản chúng ta sao?
Long La Bồ Đề Tiên Quân lấy hỗn độn thiên nguyên chung ra, kêu đinh đang đối kháng ma âm. Nhưng tận thế kiếp âm khủng bố biết mấy, trong khoảnh khắc hỗn độn thiên nguyên chung ngừng kêu, chuông to tối tăm.
Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần hú dài, vận chuyển thuyền báu, thuyền tỏa tiên quang rực rỡ hiện ra nửa đóa sen phá mở ma âm xông hướng cánh cửa.
Chiếc thuyền to này là dấu chân của Tiên Tôn, nửa đóa sen là công pháp tàn khuyết của Tiên Tôn biến ra. Uy lực thuyền báu tăng mạnh nên mới hiện ra dị tượng nửa đóa sen.
Đám người Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ khống chế ba chiếc thuyền báu nhưng không tạo ra dị tượng như thế. Tu vi của Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần không bằng Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, bọn họ có thể khởi động dị tượng này là nhờ Đại Diễn Cổ Thần chỉ điểm.
Vẻ mặt Giang Nam trầm trọng, nhún chân hất tịch diệt ma trống lên cao, chân đạp trống to lạnh lùng nhìn thuyền báuc lao tới.
Đầu thuyền, Long La Bồ Đề Tiên Quân cất hỗn độn thiên nguyên chung, tay ngoắc một cái, Long Huyết Bồ Đề thụ hiện ra trong tay gã. Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần lấy ra lưỡi hái dài, ưỡi liềm dài mấy trăm trượng, đao như trăng khuyết, làm bằng trụ hoang thần thạch.
Trong mảnh đất bỏ hoang có tịch diệt thiên hỏa, muốn luyện hóa trụ hoang thần thạch không khó khăn. Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần sẽ không bỏ qua cơ hội, mỗi người luyện một lưỡi hái to.
Ầm!
thuyền báu vang tiếng nổ điếc tai đụng vào tịch diệt ma trống, va chạm trống ma bay ra sau, rơi vào cánh cửa. Thuyền báu bị đụng rung bần bật, tạm dừng lại.
Trên thuyền lớn, Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân bị chấn khí huyết cuồn cuộn, đứng không vững. Long La Bồ Đề Tiên Quân bất chấp người còn lảo đảo, Long Huyết Bồ Đề thụ bay ra khỏi tay. Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần huơ lưỡi liềm chém hướng Giang Nam.
Kiếp quang phóng lên cao, Giang Nam cầm kiếp quang như rồng tước ngang Long Huyết Bồ Đề thụ chỉ còn lại rễ cây. Long La Bồ Đề Tiên Quân giật nảy mình, vội vàng cúi đầu xuống. Xoẹt một tiếng, búi tóc Long La Bồ Đề Tiên Quân bị chặt đứt gần như cắt trúng não gã.
Keng!
kiếp quang va chạm lưỡi liềm của Ngân Đồng Cổ Thần, hỏa hoa văng tung tóe. Kiếp quang bị chém thành hai khúc, kiếp quang bị chém đứt bay lên cắt vào ba người đứng trên thuyền báu.
Cùng lúc đó, Kim Đồng Cổ Thần chặt lưỡi liềm xuống cánh tay trái Giang Nam, lưỡi đao hất lên, cánh tay rơi xuống thuyền báu.
Giang Nam khẽ rên, thụt lùi trốn vào trong cánh cửa.
Trên thuyền báu, kiếp quang chém hướng ba người. Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần cười to, đóa sen tiên quang như nước, hồng mông đại đạo tuôn ra chặn kiếp quang lại, luyện hóa nó.
Kim Đồng Cổ Thần cười to bảo:
- Huyền Thiên giáo chủ, không biết mùi vị của ngươi như thế nào?
← Ch. 2393 | Ch. 2395 → |