← Ch.2436 | Ch.2438 → |
Vô số mũi tên ánh sáng thoáng chốc nhấn chìm Giang Nam. Tương Khang Đạo Nhân đánh một kích kia xuất kỳ bất ý, miệng phun ánh sáng trắng bắn trúng nguyên thần của Giang Nam, quấy nhiễu thần trí làm hắn mơ hồ. Sau đó Tương Khang Đạo Nhân bùng nổ, dùng sát chiêu tiêu diệt Giang Nam.
Loại thủ đoan này sắc bén bá đạo, vừa đụng độ đã trực tiếp phân ra sinh tử thắng bại.
Kinh nghiệm chiến đấu đẳng cấp như Tương Khang Đạo Nhân quá phong phú, đánh nhau cùng gã vô cùng nguy hiểm, sơ sẩy một cái là thân chết đạo tiêu ngay.
Thần trí Giang Nam chỉ hơi mơ hồ một chút rồi tỉnh táo lại, nhưng một chớp mắt ngắn ngủi đủ làm hắn rơi vào thế bị động.
Vù vù vù vù vù!
Nguyên thủy chi khí tràn ngập trên đầu Giang Nam, Nguyên Thủy Đại La Thiên dâng lên đóng đinh vô số tên ánh sáng, tầng tầng lớp lớp tên ánh sáng nhiều không đếm xuể khó khăn đâm tới trước. Dù dùng Nguyên Thủy Đại La Thiên cũng khó trấn áp chúng nó, nhữn tên ánh sáng chậm rãi di chuyển đến gần Giang Nam hơn.
Không chỉ thế, Tương Khang Đạo Nhân lắc người, nhiều tên ánh sáng hơn tạo áp lực lớn cho Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Xoẹt!
Tương Khang Đạo Nhân gầm lên, lại một tia sáng trắng chém hướng Giang Nam. Pháp lực Tương Khang Đạo Nhân biến thành cái trống to, tiếng trống ầm ĩ, gã dùng tiếng trống công kích đạo quả, thần hồn, nguyên thần của Giang Nam.
Cùng lúc đó, Tương Khang Đạo Nhân giơ trường cung lên chém hướng Giang Nam, định bắt giữ và chặt đầu hắn xuống.
Mũi tên trong tay Tương Khang Đạo Nhân bay lên cắm vào trán Giang Namm định đóng đinh nguyên thần.
Một chuỗi công kích hoàn thành trong chớp mắt, làm người ta không kịp nhìn, hoa cả mắt. Xác Đạo Quân tiền sử khác thầm giật mình, rất phục thủ đoan của Tương Khang Đạo Nhân.
- Hèn gì Tương Khang đạo hữu giả trang làm thợ săn, thủ đoan săn giết này khiến người khó thể phòng ngự.
Viên Thái Đạo Quân cười to bảo:
- Tiểu khách nhân Tiên giới đúng là tìm đường chết.
Các xác Đạo Quân gật gù.
Nguyên Thủy Đại La Thiên từ từ chuyển động, rất là trúc trắc. Mỗi khi Nguyên Thủy Đại La Thiên xoay một vòng là tầng tầng tên ánh sáng vỡ nát. Nhưng quá nhiều mũi tên, cứ tiếp tục như vậy sớm muộn gì sẽ đè sập Nguyên Thủy Đại La Thiên.
Vạn Chú Đạo Quân thấy tình huống không ổn, thầm nghĩ:
- Huyền Thiên quá sơ sẩy, dù sao hắn còn trẻ, tranh đâu với mấy nhân vật ác ôn đó dù là cùng đẳng cấp cũng không dám lơ là. Ta nên trốn đi sau khi tiểu tử này chết hay đi ngay bây giờ?
- Đáng ghét, đám xấu xa phong ân thời không xung quanh làm ta không trốn đi được. Hay chờ sau khi Huyền Thiên chết, ta kiên trì đơn độc khiêu chiến với đám xấu xa này? Có lẽ bọn họ sẽ khinh thường đấu đơn với ta mà trực tiếp làm thịt kẻ bại hoại như ta.
- Huyền Thiên, tổ cha nhà ngươi, hại ta thảm quá!
Mọi người mới lóe lên suy nghĩ thì bỗng thấy Giang Nam giơ tay chỉ vào ánh sáng trắng phun ra từ miệng Tương Khang Đạo Nhân. Giang Nam lật tay chém, trường cung rung lắc. Giang Nam gầm lên, sóng âm oanh kích làm mũi tên nhọn không thể chạm vào người mình.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, vô số tên ánh sáng đè sập Nguyên Thủy Đại La Thiên, vạn mũi tên cùng bắn ra bao phủ Giang Nam.
Lòng Vạn Chú Đạo Quân lạnh lẽo:
- Tiêu đời, Huyền Thiên chết thì ta cũng không sống được lâu. Phải rồi, dụ dỗ con rồng, con rồng bạo lực kia chắc chắn có thủ đoan cạy thoát thời không các Đạo Quân phong ấn.
Dường như con rồng to tràn đầy tự tin vào Giang Nam, nó nằm dưới đất ngủ gật, không hề lo hắn sẽ thua.
Các xác Đạo Quân tiền sử nở nụ cười chắc ăn:
- Nên chấm dứt.
Đột nhiên nụ cười đông trên mặt bọn họ. Vạn mũi tên bắn vào người Giang Nam như con nhím, nhưng tên ánh sáng chậm rãi tan rã, một giây sau tất cả biến mất.
Giang Nam vẫn đứng tại chỗ, làn da toàn thân bị tiễn khí bắn thủng lỗ chỗ nhưng không sâu, chỉ làm rách da.
Mới rồi vô số tên ánh sáng bị vết thương của Giang Nam hút vào trong người hắn.
- Cơ thể mạnh mẽ quá, biến thái hơn cả Cự Linh đạo hữu đẳng cấp Tiên Quân.
Đám người Thiên Hi Thánh Nhân vẻ mặt cực kỳ trầm trọng. Tuy Tương Khang Đạo Nhân chỉ có cảnh giới Tiên Quân nhưng thủ đoan công kích là thần thông Đạo Quân.
Bị thần thông như thế công kích, có thể nói dưới Thiên Quân không ai đỡ nổi.
Đổi lại bọn họ ở vào tình thế của Giang Nam cũng khó mà chống đỡ, vì công kích của Tương Khang Đạo Nhân nhằm vào thần hồn nguyên thần, bắn chết nguyên thần thần hồn, hồn phi phách tán thì thân chết đạo tiêu.
Nhưng Giang Nam đỡ được, chỉ có làn da bị tên ánh sáng bắn thủng, nguyên thần thần hồn không bị tổn thương chút nào.
Nghe rợn tcó gáy.
Chức Mẫu Đạo Quân mở miệng nói:
- Ta biết rồi! Hắn đi con đường giống Cự Linh Đạo Quân, thân, đạo, quả hợp nhất. Thân chính là nguyên thần, đạo quả, đại đạo, không phá thân thì khó phá thần hồn.
- Hắn có pháp lực, đi càng xa hơn Cự Linh Đạo Quân. Đây là pháp, thân, đạo, quả hợp nhất!
Viên Thái Đạo Quân lắc đầu, nói:
- Hắn làm sao luyện thành được? Biến thái như Cự Linh Đạo Quân cũng chỉ làm được ba vị hợp nhất, cả đời không thể luyện ra chút pháp lực.
Bốn vị hợp nhất nói thì dơn giản nhưng tồn tại đẳng cấp cỡ bọn họ biết rõ trong đó khó khăn thế nào. Đạo Quân xưng hùng các thời đại cũng không mấy ai luyện thành ba vị hợp nhất, càng đừng nói đến pháp, thân, đạo, quả hợp nhất vô cùng khó khăn.
Muốn luyện thành bốn vị một thể, khó giải quyết nhất không phải khiến cả bốn dung hợp mà là công pháp. Cần công pháp có thể thống nhất pháp thân đạo quả.
Công pháp của Cự Linh Đạo Quân chỉ làm được thân, đạo, quả ba hợp nhất đã là nổi bật trong Đạo Quân, muốn khai phá ra công pháp bốn hợp nhất cần tài hoa, trí tuệ sâu cỡ nào?
Thành tựu kinh người biết mấy.
Một Tiên Quân nho nhỏ sao làm được điều này?
Các Đạo Quân chưa hết hồn xong Giang Nam đã đánh nhau với Tương Khang Đạo Nhân. Sở trường của Tương Khang Đạo Nhân là công pháp nhằm vào nguyên thần thần hồn, gã chủ tu nguyên thần thần hồn, nguyên thần thần hồn của gã vô cùng cường đại. Nhưng uy lực thần thông, cơ thể, tạo nghệ pháp bảo của Tương Khang Đạo Nhân yếu hơn Đạo Quân khác nhiều.
Tương Khang Đạo Nhân công kích Giang Nam không tạo hiệu quả lớn, dánh xáp lá cà với hắn càng rơi vào thế yếu. Bây giờ chỗ dựa duy nhất của Tương Khang Đạo Nhân là kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo sâu sắc.
Về mặt này Tương Khang Đạo Nhân vượt trội rất nhiều, cũng là cơ hội cuối cùng cho gã chiến thắng.
Tồn tại đẳng cấp cỡ này khi đánh nhau đôi khi thực lực không quan trọng, kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo mới có tác dụng quyết định.
Nên Tương Khang Đạo Nhân trải qua năm mươi sáu ức năm chiến đấu rèn luyện, chém giết, kinh nghiệm chiến đấu, kỹ xảo của Giang Nam còn rất non.
Hai người nhanh chóng đnhá nhau, mây giây ngắn ngủi đã đánh mấy trăm vạn hiệp. Đánh nhau ngay mặt với đẳng cấp như Tương Khang Đạo Nhân là thử thách rất lớn cho Giang Nam. Đây là lần đầu tiên Giang Nam đánh nhau ngay mặt với Đạo Quân, hắn thu hoạch rất lớn từ trận chiến.
Trước kia Giang Nam đấu với Thần Mẫu Đạo Quân, Vạn Chú Đạo Quân đều dùng uy lực pháp bảo nghiền áp đối phương, không có cơ hội xung đột ngay mặt.
← Ch. 2436 | Ch. 2438 → |