← Ch.2616 | Ch.2618 → |
Huyết Tổ cảm thấy lực lượng trong cơ thể liên tục xói mòn. Giang Nam ở trong người Huyết Tổ dùng đại đạo tịch diệt luyện hóa lực lượng chảy ngược về bản thân hắn, tăng thêm gánh nặng cho Huyết Tổ.
Người ta không làm gì được Huyết Tổ bởi lực lượng của Huyết Tổ là đạo siêu bẩn, tất cả dơ bẩn. Nhưng Giang Nam đi qua thời đại huyết tộc, nghiên cứu sâu sắc về đạo dơ bẩn, luyện đến cảnh giới tiên thiên bất diệt, dung nhập vào Nguyên Thủy đại đạo của mình.
Giang Nam dùng đại đạo tịch diệt ăn mất lực lượng của Huyết Tổ, dung nhập vào tu vi của mình, nhanh chóng phục hồi tổn thương, nâng cao pháp lực. Đổi lại Huyết Tổ yếu dần.
Huyết Tổ nhanh chóng chạy trốn, định phun Giang Nam ra. Nhưng Giang Nam như cắm rễ trong cơ thể Huyết Tổ, không phun mầm họa này ra được.
Huyết Tổ la lối:
- Tổ cha Huyền Thiên, ngươi có giỏi thì ra đây, gia gia cùng ngươi đại chiến ba trăm hiệp!
Không lâu sau Huyết Tổ bị đánh mình đầy vết thương, hơi thở héo mòn, lại bị năm trấn đạo đỉnh đóng đinh giữa không trung. Huyết Tổ vặn vẹo thân hình, không thoát ra được.
Huyết Tổ la lên:
- Huyền Thiên đại gia, ngươi ra đi... Gia gia, ngươi ra giùm đi, ngươi muốn gì ta cũng cho. Ngươi ra đi, có gì từ từ tính.
Hiếm khi Giang Nam yên lặng giây lát, đấu với tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo giúp hắn thu hoạch rất nhiều. Khi mới ra khỏi dòng thời gian, tuy Giang Nam lĩnh ngộ tiên thiên bất diệt nhưng Tu luyện hơn hai vạn năm chưa đủ ổn định cảnh giới. Qua cuộc chiến này khiến Giang Nam lĩnh ngộ nhiều hơn nữa, thừa dịp nhờ tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo đánh dung hợp lĩnh ngộ vào bản thân hoàn toàn.
Pháp, thân, đạo, quả hợp nhất càng cường đại hơn, bây giờ Giang Nam nhờ vào tinh khí của Huyết Tổ độ qua thời kỳ suy yếu sơ kỳ Thiên Quân, thực lực tu vi củng cố lại.
Cảnh giới Thiên Quân ổn định, Tịch Diệt Đạo Nhân đến trạng thái cao nhất trước giờ chưa từng có. Có một loại cảm ngộ vô hình, lĩnh ngộ nguyên thủy tiên thiên càng sâu một bậc.
Nhưng Giang Nam bị Tiên Tôn đánh gãy quá trình ngộ đạo nguyên thủy tiên thiên, hiện tại không thể tiến vào trạng thái ngộ đạo huyền diệu như vậy. Giang Nam chiến đấu đã lâu, trải qua sinh tử mới chỉ lĩnh ngộ thêm được một phần, không cách nào hoàn toàn tham ngộ ra nguyên thủy tiên thiên.
- Tiên thiên pháp bảo, Tịch Trọng đúng là hung ác, nhưng chưa đến phút nguy hiểm nhất.
Nguyên Thủy Đại La Thiên dâng lên dưới chân hắn. Tiên thiên bất diệt linh quang biến thành Đại La Thiên vô cùng thần thánh, tự thành một mảnh thiên địa tỏa sáng sức sống trong biển máu.
Giang Nam thầm nghĩ:
- Phút nguy hiểm nhất là khi tất cả tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo thức tỉnh, trạng thái lên đỉnh. Không chỉ thế, nguyên tháp, nguyên đỉnh, nguyên chung hoàn toàn thức tỉnh, đó mới là ván chết chắc.
- Nhân kiếp không đáng lo, thiên kiếp mới là kiếp số lấy mạng. Một người, một thời đại, nói thì dễ nhưng làm được rất khó khăn.
Giang Nam nhìn chằm chằm bản thân, Nguyên Thủy Đại La Thiên, tham ngộ tiên thiên nguyên thủy, lĩnh ngộ đạo và lý càng cao sâu hơn.
Giang Nam nhỏ giọng nói:
- Tiên đạo không cho ta được một góc nhỏ nhoi sao? Nếu vậy... Đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt!
Ầm!
Huyết Tổ bị tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo oanh kích cơ thể nổ tung, huyết vụ dâng lên định ghép lại. Tiên thiên chi hỏa của tiên thiên thần đăng đốt Huyết Tổ, vô số huyết vụ biến thành tro bụi, các con mắt ma quái lần lượt nổ tung.
Huyết Tổ chống chọi ngắn hơn Giang Nam, không giống hắn có cách luyện thân, đạo, quả, pháp thành tiên thiên bất diệt linh quang. Cơ thể Huyết Tổ bị đánh thành tro, khó cứu vãn xu hướng suy tàn, không thể lật bàn ngược lại.
Nhưng thời đại của Huyết Tổ chưa bị giết, điều Huyết Tổ khác với mọi người là sinh ra từ máu đen dơ bẩn, đạo quả là cục máu chưa từng bị xóa bỏ hoàn toàn. Miễn cục máu đen còn thì Huyết Tổ sẽ không thân chết đạo tiêu.
Nhưng tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo tiếp tục oanh kích, đạo quả của Huyết Tổ không thoát khỏi kiếp này.
Trong huyết vụ mỏng manh truyền ra tiếng hét chói tai của Huyết Tổ:
- Ta đầu hàng, ta chuyển thế vào tiên đạo, đừng giết ta!
Vù vù vù vù vù!
Tiên thiên linh căn huơ cành lá, một nhánh đâm vào huyết vụ xuyên thủng cục máu, đó là đạo quả của Huyết Tổ.
Nhánh rút ra cuốn lấy thần hồn Huyết Tổ, cành khô búng một cái đưa thần hồn Huyết Tổ đến một tòa tiên châu.
Giang Nam ở sâu trong huyết vụ thấy thế tim rớt cái bịch, vươn tay chộp Hỗn Độn Thiên Cung.
Giang Nam truyền âm:
- La nhi, thả Hỗn Độn Ôn Đế ra!
Huyết Tổ chưa chuyển thế, nhưng sau khi gã chuyển thế thì Giang Nam sẽ trở thành đối tượng bị các tiên thiên pháp bảo vây công.
hiện giờ Giang Nam còn cần một thời gian tham ngộ nguyên thủy tiên thiên thâm sâu hơn, để Hỗn Độn Ôn Đế chịu tội thay là tuyệt nhất, ít ra câu thêm giờ. Linh Nữ, Ma Kha Thiên Quân sớm truyền âm cho La Hầu La nhưng mãi không thấy gã hành động, lòng nóng như lửa đốt liên tục truyền âm hỏi.
Giờ Linh Nữ, Ma Kha Thiên Quân thấy tiên thiên Ôn Đế quan đằng trước La Hầu La dựng đứng lên, các ấn pháp khuếch tán cưỡng ép mở ra phong ấn của Bất Không Đạo Nhân, mở tiên thiên Ôn Đế quan.
Linh Nữ, Ma Kha Thiên Quân rợn tóc gáy, lớn tiếng hét to:
- La nhi? La Hầu La giáo chủ, ngươi đang làm gì?
La Hầu La giận dữ gầm lên:
- Im miệng hết đi!
La Hầu La dốc hết sức mạnh laạt tung phong ấn của Bất Không Đạo Nhân. Các phong ấn biến thành phù văn hỗn độn nhập vào người La Hầu La, khí thế tăng vọt. La Hầu La chộp một góc quan tài, giở nắp ra.
La Hầu La tức giận nói:
- Các người làm ta rối trí, lúc thì bảo mở quan tài ngay, lúc thì bảo chút nữa mở. Ta mặc kệ, mở ngay bây giờ!
Linh Nữ tức giận choáng váng:
- Trẻ hư!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiên thiên Ôn Đế quan dần bị La Hầu La giở nắ ra. Các chí bảo tiên đạo, tiên thiên pháp bảo khựng giã không trung. Có pháp bảo rung lắc định dọn dẹp huyết vụ, có pháp bảo định công kích Giang Nam, có pháp bảo uy thế tăng vọt tỏa định tồn tại trong tiên thiên Ôn Đế quan.
- Ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc sắp thoát khốn!
Trong tiên thiên Ôn Đế quan, một luồng khí thế siêu khủng bố bay ra biến thành khí ôn dịch vô tận nhìn xuống hư không, như muốn nhấn chìm tầng hư không thứ chín trong ôn dịch.
Khí thế còn kinh khủng hơn Huyết Tổ, Hỗn Độn Ôn Đế bị tiên thiên Ôn Đế quan tiêu trừ luyện hóa mười mấy ức năm, tu vi vẫn còn ở cảnh giới Đạo Quân.
Một nhân vật vô cùng đáng sợ, tiên thiên Ôn Đế, không uổng là Đạo Chủ sinh trong hỗn độn, hỗn độn thần đế đời thứ nhất.
- Bất Không, ngươi dẫn nhiều tiên thiên pháp bảo, chí bảo tiên đạo đến là muốn ám toán, để ta gặp nạn sao?
Nắp quan tài mở hẳn ra, Hỗn Độn Ôn Đế bước nhanh ra tiên thiên Ôn Đế quan, mặt vặn vẹo nhìn Giang Nam.
Hỗn Độn Ôn Đế cười nanh tranh:
- Muốn ta chịu kiếp thay ngươi? Thật nham hiểm, nhưng ngươi sẽ không ngờ ta làmg như thế nào.
Trước mắt bao người, Hỗn Độn Ôn Đế đột nhiên phát ra đại đạo biến thành lưỡi dao ôn dịch chém vào mình. Trường đao đánh trúng thân thể Hỗn Độn Ôn Đế, xuyên qua người, không tổn thương chút nào.
← Ch. 2616 | Ch. 2618 → |