← Ch.0708 | Ch.0710 → |
Bàn Tiên Nhi vừa sợ vừa giận, hiện giờ mới biết được, Diệp Húc cho nàng cột buồm căn bản là không có hảo ý, mà là đem một đạo cấm pháp do chính mình tu luyện giấu ở bên trong cột buồm. Một khi cột buồm và Dao Trì thiên thuyền hợp lại làm một, liền nắm giữ trong tay quyền kiểm soát thiên thuyền.
Nàng không phải là không ngờ đến điểm này, mà là thật sự tự tin đối với chính mình, tự nghĩ tu vi của mình mạnh mẽ, cũng đã một phen tế luyện Dao Trì thiên thuyền, trừ phi người khác vượt qua tu vi của nàng rất nhiều, nếu không tuyệt đối không thể cướp đi thiên thuyền của nàng. Tuy nhiên nàng lại thật không ngờ, Diệp Húc đã tu luyện Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh.
Tây Hoàng xuất thân từ Côn Luân thế giới, chính là con trai của Tây Vương Mẫu, y khai sáng Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh, bên trong có bóng dáng Côn Luân thế giới, bao quát đủ loại cấm pháp tinh túy của Côn Luân thế giới.
Bởi vậy Huyền Khung Thượng Cao Ngọc Hoàng Đại Đế kinh tuy rằng không phải cấm pháp mà Dao Trì Kim Mẫu tu luyện, nhưng vẫn có thể dễ dàng tế luyện Dao Trì thiên thuyền.
Bàn Tiên Nhi quát một tiếng rung chuyển, Vạn Long Bảo ấn đột nhiên khuếch trương, hóa thành một phiến đại lục, vạn long vạn giao long bay múa. Ngay sau đó lại có một thân thể Vu Hoàng bay ra, trấn thủ ở phía trên Vạn Long Bảo ấn, đem cái uy năng cấm bảo này thôi phát đến lớn nhất.
Nàng ta nói với âm thanh lạnh lùng: " Năng lực của bổn cung, làm sao ngươi có thể tưởng tượng được? Nói cho ngươi biết, bổn cung chẳng những nắm trong tay một kiện cấm bảo hoàn chỉnh, lại có một thân thể Vu Hoàng đã luyện thành thân ngoại hóa thân! "
Cùng lúc đó, nàng thúc dục Kim thuyền, trấn áp Phượng Yên Nhu và đám người, ý đồ bắt giam cầm tất cả bọn họ. Tiếng nàng như chuông bạc, khẽ quát: " Ta lấy một kiện cấm bảo, một thân thể Vu Hoàng, một kiện cấm bảo bán thành phẩm trấn áp ngươi, xem ngươi ngăn cản như thế nào? "
Có thể nói hiện giờ nàng đã phơi bày chân tướng, Dao Trì thiên thuyền đã bị Diệp Húc dễ dàng cướp lấy. Nàng biết nếu không đem ra tất cả vốn liếng, thì không thể làm gì được Diệp Húc.
Tốc độ của Dao Trì thiên thuyền, thiên hạ có một không hai, có thể tùy ý xuyên qua hàng rào thế giới, thậm chí có thể ở Thiên giới xuyên lăng, cho dù là Vu Hoàng đều không thể đuổi theo kịp chiếc thiên thuyền này. Nếu cho Diệp Húc thời gian, để hắn đem chiếc thuyền này tế luyện hoàn toàn, Diệp Húc tất sẽ đến, đi tự nhiên, Vu Hoàng cũng không có cách gì giữ được hắn.
" Vi Thượng thư, Nhạc tướng quân, các ngươi cùng tiến lên bắt giữ những người khác cho bổn cung!"
Các Nhân Hoàng khác của Thánh Ung Hoàng triều nghe vậy, lập tức bùng lên, hướng Phượng Yên Nhu, Già La minh tôn và Hao Thiên Khuyển công tới.
Bàn Tiên Nhi ánh mắt chớp động, tự biết thực lực tu vi của Diệp Húc so với mình cũng không cao, bởi vậy quyết định chính mình ngăn Diệp Húc lại, để những người khác bắt Phượng Yên Nhu và đám người, khiến Diệp Húc ở vào tình cảnh ném chuột sợ vỡ đồ quý, lấy sinh mệnh Phượng Yên Nhu và đám người để đe dọa Diệp Húc, khiến cho hắn đi vào khuôn khổ.
" Ngươi này là muốn chết! "
Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, bất chấp Dao Trì thiên thuyền chưa được hoàn toàn tế luyện. Ngọc lầu bay lên không, từng thân thể Vu Hoàng bay ra từ trong lầu, mỗi một thân thể Vu Hoàng đều tế lên một tòa đỉnh lớn, trong mỗi đỉnh là chín tòa đại lục, cùng nhau dừng ở phía trên Vạn Long Bảo ấn.
Vạn Long Bảo ấn này gặp phải Cửu Đỉnh và Cửu Đại Ma tộc Vu Hoàng trấn áp, ầm ầm rơi xuống, đến nửa phần uy năng cũng không mơ tưởng phát huy được, mặc dù là Đại Ung Kim Thuyền cũng bị áp chế gắt gao.
" Yên Nhu, muội phong ấn nơi đây. Đừng cho bất kỳ người nào trốn thoát! "
" Già La, Khiếu Thiên! Hãy đuổi hết, giết hết các cao thủ trên thuyền của Thánh Ung, một tên cũng không để lại."
Phượng Yên Nhu nghe vậy lập tức tế Hà Đồ lên, chỉ thấy cái cấm bảo này phóng lên không, bay về phía Kim Thuyền bảo hồn giới, lập tức mở ra, bao phủ trong vòng ngàn dặm, vô số phù văn, trận vân, cấm vân, cấm chế, kỳ dị bay ra, chỉ một thoáng phong ấn hết thảy ngàn dặm hư không, đem Kim Thuyền kia giấu biến tăm tích.
Cùng lúc đó, Già La Minh Tôn liên tục nhe răng cười độc ác, thúc dục Y Doãn huyền quan đại khai sát giới, đầu tiên đem hai Nhân Hoàng thu vào trong quan tài đen.
Hao Thiên Khuyển mới là khủng bố, hóa thành viễn cổ cự thú, răng rắc một ngụm đem một vị Nhân Hoàng cắn thành hai nửa. Nó lập tức tế lên Phong Thần bảng, Đả Thần Tiên, hai kiện Nhân Hoàng chi bảo cũng tung hoành mọi nơi, cũng đánh đập tàn nhẫn, đồng thời trong miệng lại có trái tim Y Doãn bắn ra xúc tu, một vị Nhân Hoàng liền bị kéo vào trong miệng.
Diệp Húc không có nhúng tay, nhưng tu vi Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển đều có thể so với Nhân Hoàng. Một là hoàng tộc Già La, một là bá chủ trong viễn cổ cự thú, lực công kích đều vượt xa Nhân Hoàng sơ kỳ, lại cầm giữ nhiều loại dị bảo, tuy rằng không bằng Thánh chủ, nhưng so với Nhân Hoàng trung kỳ bình thường còn muốn cường hoành hơn rất nhiều.
Đây gần như là một cuộc thảm sát, phần đông cường nhân dưới trướng Diệp Húc, vẻn vẹn hắn một người, ngang hàng với những vị thánh chủ như yêu chủ, Ngọc Chân. Của cải của hắn còn muốn khủng bố hơn so với cả những thánh địa lớn nhất, Già La Minh Tôn và Hao Thiên Khuyển đều vũ trang đến tận răng, hơn nữa trải qua chiến đấu sát phạt, so với Nhân Hoàng Thánh Ung Hoàng triều vốn sống an nhàn sung sướng này thì dũng mãnh không biết gấp bao nhiêu lần.
Phượng Yên Nhu mặc dù không tham chiến, nhưng tế lên Hà Đồ, đem bốn phía phong ấn bao phủ, liền không lo lắng nơi chiến đấu này tạo thành một phá hoại thật lớn bị cường nhân Thánh Ung hoàng triều phát hiện.
" Bàn Tiên Nhi, cái ngươi gọi là tin tưởng, ở trước mặt ta chính là một cái chê cười! "
Diệp Húc phóng người lên, dừng ở đỉnh đầu một pho tượng Ma Tộc Vu Hoàng, cười lạnh nói: " Diệp mỗ cả đời, chỉ làm một lần nô tài, một lần vậy là đủ rồi. Từ giờ khắc này ta liền thề, ai dám để cho ta làm nô tài, ta liền giết người đó, trời, vua, già, trẻ ta đều giết. Hiện giờ, ngươi có thể kêu gọi tên Ung Hoàng cha ngươi, xem cái gọi là Ung Hoàng, cái gọi là Pháp Hoàng, Chiến Hoàng, có cứu được ngươi trong tay ta hay không! "
Bàn Tiên Nhi mặt sắc khẽ biến, đột nhiên cười khanh khách nói: " Ngươi đã dùng cấm bảo giam cầm mảnh không gian này, mặc dù ta kêu gọi bọn họ, bọn họ cũng sẽ không cảm ứng được, nô gia cần gì phải làm điều thừa? "
Ngữ khí của nàng đã phát sinh thay đổi, vừa rồi nàng hăng hái tự xưng là " Bổn cung " giờ phút này đổi thành " Nô gia " tự hạ thân phận. Hơn nữa, nàng nguyên bản tư thế hiên ngang, sát phạt, quyết đoán giờ đã trở thành hư không, ngược lại nhiều thêm một chút quyến rũ, so với vừa rồi càng thêm động lòng người, khổ sở đáng thương, làm cho người ta liếc mắt nhìn không kìm nổi sinh ra ý muốn chinh phục thân thể ngọc ngà của nàng.
Khí chất nàng biến hóa thật nhanh, từ một nàng công chúa cao quý ung dung, trong nháy mắt biến thành một con thỏ trắng bé nhỏ chờ đợi người khác đến chinh phục.
" Nô gia kính nể nhất là cường nhân, nhìn thấy ngươi cương mãnh như thế, thủ đoạn chồng chất như thế, khiến tim nô gia đập thình thịch, nội tâm thuyết phục. Nếu nô gia không thể thuyết phục ngươi, thu ngươi làm nô, như vậy nô gia đành phải làm đầy tớ của ngươi rồi."
Đôi mắt nàng quyến rũ như tơ, cười ha ha nói: " Chủ nhân, không bằng ta và ngươi liên kết, ngươi giúp ta trở thành Ung Hoàng, thống trị thế giới Huyền Minh, ta liền có thể nghiêng cả một lực lượng thế giới, đến giúp ngươi thống nhất Vu Hoang, trở thành cộng chủ thế giới Vu Hoang."
Cánh mũi nàng mở ra, hơi thở hơi dồn dập, hướng Diệp Húc chân thành đi tới, dường như động tình, cười nói: " Ngươi được thân thể của ta, ta làm sao không hết lòng vì ngươi, chuyên tâm phụ tá ngươi xưng hoàng làm tổ? Đến lúc đó ngươi thống trị hai đại thế giới, đó chẳng phải là một chuyện lớn sao? "
" Bàn Tiên Nhi, nếu đổi lại những người khác, nói không chừng còn có thể tâm động, tuy nhiên..."
Diệp Húc mỉm cười nói: " Lòng ta động sát khí, không người nào có thể sửa đổi, chỉ bằng thấy máu, nhìn thấy đầu rơi xuống đất, mới có thể bình ổn cơn giận trong nội tâm của ta."
Hắn hướng bàn và muỗng đi đến, khẽ ngâm nói: " Ta chí thành ta đạo."
Bàn Tiên Nhi nghe nói như thế, mặt sắc kịch biến, bay nhanh về phía sau, cái miệng thanh tú hé ra, quát tháo khai vân, một cái bàn tay mềm che bầu trời, hướng Phượng Yên Nhu oanh tới, cùng lúc đó, một bàn tay mềm khác vươn ra, năm đầu ngón tay lao ra vô số cành cự long, hướng về đại cấm Hà Đồ bày ra mà xé đi.
Phản ứng của nàng kịch liệt như vậy, cũng là hiểu được ý tứ câu nói kia của Diệp Húc, biết Diệp Húc tâm ý không thể sửa đổi. Cái không thể thay đổi mà chính mình phải đối mặt, cho dù đem mỹ nhân đưa đến trong lòng, đem thiên hạ giao tới trong tay, đem của cải để ngay trước mặt, đều không thể thay đổi tâm ý của hắn.
Ta chí thành ta đạo!
Người có thể nói ra những lời này, tâm tình đã tu luyện tới cảnh giới Vu Hoàng tuyệt đối. Thiên dám nghịch, địa dám phản, tâm niệm vừa động, không người nào có thể làm dao động.
Loại tâm tình này, so với thiên địa động mà ta không động thiên địa phá hư mà ta không xấu tâm cảnh, cao thâm hơn, Bàn Tiên Nhi chỉ nhìn thấy tâm cảnh như vậy ở trên người Vu Hoàng.
Người có được loại tâm tình này không ngoại lệ đều là cường nhân, tất cả người chắn ở trước mặt hắn, hắn đều sẽ không chút lưu tình nghiền ép quá khứ, mặc kệ đối phương là khuynh quốc, khuynh thành, tuyệt sắc, nữ tử, hay là hoàng thân, quốc thích, ngay cả Vu Hoàng. Tất cả nghiền nát, thần chắn giết thần, phật ngăn giết phật.
Chỉ có như vậy, mới là ta chí thành ta đạo chân chính.
Điều này ở trong mắt phàm nhân, nhất định là tâm tính một loại tẩu hỏa nhập ma, không biết biến báo, mà ở trong mắt Bàn Tiên Nhi người Nhân Hoàng bậc này lại cảm thấy khủng bố, cảm thấy đáng sợ.
Chỉ có có được loại tâm tính này, mới có thể đi trên đỉnh vu đạo, xưng hoàng làm tổ, trở thành Vu Hoàng, Thánh hoàng, thậm chí tiến lên cảnh giới rất cao.
Bởi vậy với nàng khi Diệp Húc nói ra lời này, liền biết mình chỉ có một con đường có thể đi đó là chạy trối chết, bởi vì bất kể mình nói cái gì, Diệp Húc tâm đều không thể dao động, bất kể tung ra cái dạng gì dụ dỗ, cũng không thể thay đổi tâm ý của hắn.
Sát tâm hắn vừa động, cho dù là Vu Hoàng, Thánh hoàng thậm chí Thiên đế đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng sẽ một đao chém tới.
Tuy nhiên Bàn Tiên Nhi cũng không phải không có thủ đoạn, nàng hướng công vào Phượng Yên Nhu, nói cho đúng là dương đông kích tây, chủ ý vây Nguỵ cứu Triệu, khiến cho Diệp Húc đi cứu Phượng Yên Nhu, do đó để cho nàng có hy vọng chạy thoát.
" Chết cho ta! "
Trong lúc đó Diệp Húc hiện ra ở ngay trước mặt nàng, bàn tay to che bầu trời, một chưởng áp xuống, Bàn Tiên Nhi không kịp xé rách cấm chế Hà Đồ, cũng không kịp nghĩ ngợi vội vàng đưa tay liền chắn.
Răng rắc!
Cánh tay ngọc của nàng không chịu nổi sức nặng phát ra tiếng vang, gãy ra từng khúc, liền bị Diệp Húc nắm lấy đầu vai.
Tay kia Diệp Húc vươn ra, nắm lấy cánh tay nàng bắt được kia, xoay thành tê dại.
Bàn Tiên Nhi bị đau, mặt mày méo mó, sau đầu đột nhiên dâng lên Huyền U thế giới, Thánh hoàng trấn thủ, chỉ thấy tôn Thánh Hoàng kia hai mắt mở, giống như nhật nguyệt, đột nhiên vươn ra một cái tay lớn, một quyền hướng Diệp Húc oanh đến.
" Bàn Tiên Nhi ngươi sống an nhàn sung sướng, trong ý chí chiến đấu, so với ta kém nghìn lần, vạn lần, đừng nói thực lực của ngươi không bằng ta, cho dù so với ta cao, cũng chỉ có thể chết ở trong tay của ta! "
Diệp Húc làm như không thấy, đột nhiên tiếng vang răng rắc, răng rắc không ngừng truyền đến, trong chớp mắt dưới nách hắn liền chui ra không biết bao nhiêu cánh tay, hai cánh tay bắt lấy đầu vai Bàn Tiên Nhi. Hơn sáu mươi bàn tay khác hóa thành các loại Chư Thiên Thần Vương Công Đức ấn, nhất tề đánh vào ngực miệng Bàn Tiên Nhi, gần như trong nháy mắt công ra hàng triệu đạo ấn pháp.
Lại vào lúc này, nắm tay Thánh Hoàng rốt cục cũng oanh đến trán Diệp Húc, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, quyền của Thánh hoàng ầm ầm phá nát, Diệp Húc vẫn như cũ bình yên vô sự.
Thân thể của hắn đã gần đến vô hạn Vu Hoàng, cấm bảo, cấm bảo bán thành phẩm mới có thể làm cho hắn bị thương, Bàn Tiên Nhi sử dụng chỉ có một đạo vu pháp, tự nhiên không thể làm hỏng thân thể của hắn.
Oanh!
Thân hình Bàn Tiên Nhi nổ bung, Nguyên Thần và thiên địa pháp tướng tất cả nổ tung, Nhân Hoàng cấm pháp phân thân cũng bị đánh nát.
Chân linh bất diệt của nàng đột nhiên ẩn nấp vào hư không, biến mất không thấy gì nữa. Ngay lập tức nghìn vạn đạo ráng xanh mặt trời chói chang chải đến, chải ra khắp hư không, ngay chân linh bất diệt của nàng ta cũng không thể trốn thoát.
" Thần đăng của Tiên Nhi và Sơn nhi, đều tắt rồi! "
Hoàng cung Thánh Ung hoàng triều ở trong chỗ sâu, đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận long trời lở đất: "Là ai giết con trai ta con gái ta, trẫm bắt ngươi phải trả giá, thiên đại phải trả giá! "
← Ch. 0708 | Ch. 0710 → |