← Ch.1526 | Ch.1528 → |
- Tuyết nhi, đi nói với chưởng quầy, đem mấy đồ trang sức trân phẩm mang ra cho mấy vị phu nhân nhìn qua.
Bên trong Vân Tri Thu vừa mới dứt lời, Tuyết Nhi đã vạch rèm cửa đi ra ngoài thì phát hiện Miêu Nghị đang nghe lén bên ngoài. Nàng lặng lẽ lè lưỡi với Miêu Nghị, sau đó nhanh chóng rời đi.
Chỉ chốc lát sau nàng mang theo mấy chiếc hộp tinh xảo trở về, rất nhanh bên trong truyền tới tiếng chậc chậc tán thưởng của chúng nữ.
Trong tiếng líu ríu của nữ nhân, lại nghe Vân Tri Thu lên tiếng:
- Hàn phu nhân, đây xem như là thứ thích hợp nhất với Hàn phu nhân. Phu nhân xem xem, thứ này hợp với khí chất, tướng mạo của phu nhân. Phu nhân thử xem.
Lời này khiến nàng giống như muốn kết giao bằng hữu không muốn tiền. Miêu Nghị nghe lén cảm thấy nhức răng, cười khổ lắc đầu quay người rời đi. Hắn phát hiện ra phu nhân mình ở phương diện giao tế quả thực là hảo thủ. Xem ra cửa hàng này muốn không kiếm được tiền cũng khó khăn.
Một tháng sau, Miêu Nghị lại tới. Lúc này hắn phát hiện ra bên ngoài cửa hàng có cỗ kiệu màu đen. Ở cửa có người canh gác, đám người nho sinh, đầu bếp đứng chặn cửa.
Miêu Nghị cảm thấy kỳ lạ, đang định đi vào xem xảy ra chuyện gì, kết quả lại bị nho sinh và đầu bếp vươn tay ngăn lại:
- Xin lỗi, tiểu điếm tạm thời không tiếp tục kinh doanh.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Miêu Nghị kỳ quái lên tiếng.
Nho sinh lúc này mới truyền âm:
- Bích Nguyệt phu nhân tới, tạm thời tránh đi. Nam nhân tránh đi toàn bộ, lão bản nương tự mình tới tiếp. Đại nhân tới sau đi.
...
Miêu Nghị buồn bực, không nghĩ tới Vân Dung quán này lại khiến cho Bích Nguyệt phu nhân cũng bị hấp dẫn. Xem ra sức hấp dẫn của đồ trang sức với nữ nhân mà nói, quả thực rất lớn.
Ngày kế tiếp hắn lại tới. Lần này không có tiếp tục đóng cửa nữa. Đi qua quầy hàng, hắn thuận miệng hỏi:
- Lão bản đâu rồi?
Nho sinh trả lời:
- Hoàng Phủ chưởng quỹ tới, đang nói chuyện phiếm với lão bản nương ở hậu viện.
Chân Miêu Nghị cứng đờ, không rét mà run, tranh thủ thời gian quay người đi về, giống như gà trống bại trận.
Một tháng sau hắn lại tới, không thấy Vân Tri Thu, Miêu Nghị tìm người hỏi, đầu bếp báo lại:
- Bích Nguyệt phu nhân mời lão bản nương đi tới Thủ Thành cung ngắm hoa. Lão bản nương mang Thiên Nhi, Tuyết Nhi đi theo.
Lại cấu kết với Bích Nguyệt phu nhân. Miêu Nghị cười khổ, hắn phát hiện ra vị phu nhân này của mình quả thực có bản lĩnh, có thể nhấc lên quan hệ với Bích Nguyệt phu nhân. Về sau ở Thiên nhai chỉ cần không xảy ra đại sự gì, hắn cũng không cần lo lắng tới vấn đề an toàn của Vân Tri Thu. Nàng làm như vậy, cửa hàng bên này không cần Miêu Nghị lo lắng.
Sau khi trở lại phủ thống lĩnh, Miêu Nghị đã biết đại khái tại sao Bích Nguyệt phu nhân có tâm tư ngắm hoa. Bởi vì hai gia hỏa khiến cho nàng đau đầu ở trong Thiên nhai rốt cuộc đã bị nàng đuổi đi.
Thủ thành cung đã phái người tới khu Đông thành tọa trấn. Mà Khấu Văn Lam chỉ có một chữ nhanh, tụ tập hơn ba mươi tên tu sĩ Kim Liên dưới trướng, không có một lời nói nhảm nào, rất nhanh hắn đã tuyên bố:
- Bên Thiên đình truyền tới tin tức, có người phát hiện Hắc Vương hiện thân ở Đãng Âm sơn trong U Minh chi địa. Tổng trấn mệnh lệnh chúng ta đi điều tra, truy nã, hành quyết hắn. Chư vị theo bổn thống lĩnh xuất phát. Cần phải tới trước khi Hạ Hầu Long Thành tới trước.
- Vâng.
Mọi người cũng chỉ có thể lĩnh mệnh.
Khấu Văn Lam vung tay lên, dẫn đầu bay vút lên trên không trung rời đi. Hơn ba mươi tên tu sĩ Kim Liên lập tức theo đuôi. Một chuyến trực tiếp dùng phương thức bay lao ra khỏi cửa thành từ khu Đông thành.
Cùng lúc đó ở cửa thành phía Tây cũng có một đội nhân mã lao ra. Nhìn thấy đám người Khấu Văn Lam bay phía xa, Hạ Hầu Long Thành giận dữ hét lớn như muốn vỡ cuống họng:
- Nhanh một chút cho lão tử.
Hai đội ngũ trước sau bay lên bầu trời, ngươi truy ta đuổi bay vào trong tinh không.
Hạ Hầu Long Thành không muốn chậm hơn Khấu Văn Lam, nhìn thấy tu vi thuộc hạ không bằng mình, tốc độ phi hành theo không kịp mình cho nên lại ra lệnh một tiếng:
- Đều tiến vào thú nang của ta!
Đám bộ hạ của hắn im lặng, đều có chút kháng cự nhưng nếu không phải người thập phần tín nhiệm sẽ không ai chui vào thú nang của người khác, một khi đối phương hơi có ác ý, chỉ cần chặt một đao vào thú nang, người trong thú nan có chết cũng không biết chết như thế nào, cần biết thú nang không có năng lực phòng ngự nào cả. Chuyện giao tính mạng cho người khác, đụng phải thống lĩnh không đáng tin cậy, ai mà không sợ?
Nhưng không có biện pháp, gia hỏa này không nói đạo lý, đành phải thành thành thật thật chui vào trong thú nang.
Không có thủ hạ tu vi khá thấp liên lụy, Hạ Hầu Long Thành lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo đám người Khấu Văn Lam, hắn cười ngang ngược càng rỡ vượt qua đám người, còn lắc mông với Khấu Văn Lam.
Khấu Văn Lam mặt trầm như nước, hắn vỗ hông lộ ra thú nang, nói với mọi người:
- Các ngươi cũng tiến vào!
- Đại nhân, nhiều người như vậy...
Từ Đường Nhiên chưa nói xong, Khấu Văn Lam đã quát:
- Ngươi muốn kháng mệnh?
Mọi người im lặng, đành phải thành thật chui vào trong thú nang, vào bên trong nhưng nội tâm lại mắng mẹ nó..
Thú nang vô cùng chật chội, cũng không phải nói không gian nhỏ mà là căn cứ đồ vật lớn nhỏ mà co rút lại, nếu thu trăm người không thành vấn đề, chỉ có chút chật chội, nhưng cảm giác bị chôn trong một đống sợi bông, đám người không thấy gì cả, trong thú nang không có chút ánh sáng nào khác, cho dù mở pháp nhãn cũng vô dụng.
Miêu Nghị không biết trước mặt là ai, dùng sức đẩy tới. Lập tức phát hiện thân thể người bị đẩy uốn éo, thi pháp hô:
- Mẹ kiếp, ai sờ mông của lão tử!
Miêu Nghị đổ mồ hôi, cười khan nói:
- Hứa đại ca, thứ lỗi, không phải cố ý.
Từ Đường Nhiên đứng trước ngực Miêu Nghị cười nói:
- Ngưu lão đệ, còn tưởng là ngươi thích nữ nhân. Không nghĩ tới ngươi cảm thấy hứng thú với mông của nam nhân nha.
- Khốn kiếp, lão tử không bán mông!
Hứa Đức cong chân đạp vào mặt Từ Đường Nhiên.
Từ Đường Nhiên quát lớn:
- Hứa Đức! Ngươi dám giẫm lên mặt ta!
Hắn đấm tới một quyền.
- Ôi!
Khổng Phi Phàm rú lên quái dị, quát:
- Ai đánh ta? Từ Đường Nhiên, có phải ngươi hay không?
Hơn ba mươi người chồng chất lên nhau như mông cuộn len rối cãi cọ đánh nhau loạn xạ, đột nhiên bọn họ phát hiện phía trên có quái vật khổng lồ xuất hiện.
- Ai nha?
Miêu Nghị rất khó chịu nói:
- Mọi người chen chúc như thế, đừng có lộn xộn, bằng không thì...
Đột nhiên thú nang sáng ngời, hai hạt châu màu xanh xuất hiện, nó chuyển động nhìn mọi người trước mắt.
Mượn nhờ ánh sáng, mọi người lập tức có thể sử dụng pháp nhãn, Miêu Nghị che miệng lại, hắn hãi hùng khiếp vía nhìn trước mặt.
Đó là một quái vật to lớn, cơ giác dữ tợn, một cái răng nanh có thể to bằng một ngườ, đôi mắt xanh nhìn qua mọi người, ánh mắt làm người ta hãi hùng khiếp vía, hơi thở giống như bão cát quét ngang sa mạc, vừa nhìn đã biết gia hỏa này rất lợi hại.
← Ch. 1526 | Ch. 1528 → |