Vay nóng Homecredit

Truyện:Phi Thiên - Chương 1888

Phi Thiên
Trọn bộ 3913 chương
Chương 1888: Bóng hình đơn độc (Hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-3913)

Siêu sale Shopee


Hơn một trăm tám mươi vạn người như nước lũ đổ ra ngoài mười hai Chấn Thiên cổ to.

Vừa ra khỏi lằn ranh xuất phát từ cái trống, nhiều người tách ra, cởi chiến giáp đồng phục Thiên Đình, thay vào chiến giáp Tử Tinh càng cao cấp hoặc chiến giáp Hồng Tinh. Người có điều kiện thì chiêu ra tọa kỵ linh thú.

Còn không có điều kiện đa số là thí sinh liều mạng đổi tiền đồ, vốn sống không được như ý nên mới tới đây, sao có thể đặt mua nổi tọa kỵ linh thú. Đa số thậm chí không có chiến giáp cao cấp, chỉ có thể mặc chiến giáp đồng phục Thiên Đình tạm đỡ.

Đám người Chương Hãn Phương thay chiến giáp Hồng Tinh, Tô Lực theo sát bọn họ chỉ có thể phát thèm. Dù sao lăn lộn trong Thiên Nhai, có thể miễn cưỡng gom được chiến giáp Tử Tinh, chiến giáp của Tô Lực không quá cao cấp, thuộc loại bình thường.

Đổi trang phục xong các phe nhanh chóng kéo bè kéo lũ dựa vào đám đông, gật đầu chào nhau thật thân thiết, cười tươi. Các bên khách sáo chưa từng có. Tô Lực theo sát đám người Chương Hãn Phương.

Các đoàn thể lớn nhỏ nhanh chóng tập kết, giữa các thành viên hoặc nhiều hoặc ít nhưng quan trọng là xem bối cảnh nhân vật trung tâm đoàn thể lớn cỡ nào, bối cảnh càng lớn thì càng tụ tập đông người hơn.

Kéo bè kéo lũ không phải để chém giết nhau, đầu tiên là vì ôm đoàn giữ mạng, phòng ngừa bị người đánh giết. Dù có chém giết nhau cũng phải khảo sát kết quả đánh dấu đã, sẽ không xảy ra ngay khí thế.

Những thí sinh bình thường không có bối cảnh cũng nhanh chóng hòa nhập vào đoàn đội lớn, không hề lo lắng trong sát hạch sẽ có nội chiến hoặc thành quả vất vả khảo sát bị người cướp mất. Lý do đơn giản, Thiên Đình có hơn tám ngàn vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai, tức là một đoàn đủ chứa tám ngàn người.

Nghĩa là một người khảo sát được đồ vật có thể chia cho người nguyên đoàn, các thành viên chung đoàn chia sẻ với nhau thì mọi người được đến ích lợi càng lớn, càng dễ kiếm thành tích hơn. Nếu đoàn nào thắng được thành tích sát hạch cuối cùng nghĩa là người nguyên đoàn đều có thể làm đại thống lĩnh Thiên Nhai.

Trên có quy tắc, dưới có đối sách chui khoảng trống.

Một người cao gầy mặc giáp đỏ đấm vào bụng to tên mập bên cạnh:

- Bây giờ còn ăn, bị nhũn não sao?

Mập mạp mặc chiến giáp Hồng Tinh tay cầm đùi gà cắn một miếng, nốc một ngụm rượu, miệng nhai nhóp nhép.

Mập mạp lắc đầu, vừa nhai vừa ngọng nghịu nói:

- Con người của ta trong bụng trống thì không tự tin, bụng căng đầy thì mới yên lòng. Ài, không biết có thể sống bao lâu, cho ta lão làm quỷ chết no đi.

Chuẩn bị xong tất cả, thay đổi xong trang bị, nhóm người cũng tập kết xong phe đám người Chương Hãn Phương mới rảnh chú ý mặt khác.

Phương Ngọc Liên đại thống lĩnh lấy làm lạ kêu lên:

- Ngưu Hữu Đức đâu? Chắc không phải hắn chạy rồi đi?

Tô Lực chỉ tay báo cáo:

- Ở bên kia, còn chưa ra ngoài!

Tô Lực luôn đề phòng Miêu Nghị, chú ý kỹ hướng đi của Miêu Nghị.

Đám người Chương Hãn Phương nghe vậy nhìn hướng trong giới hạn bằng trống có một bóng người mặc áo tím đơn độc đứng ở điểm xuất phát dự bị. Người xung quanh đã đi hết mà kẻ đó vẫn lơ lửng tại chỗ.

Đám đông dâng lên, Chiến Như Ý mặc chiến giáp Hồng Tinh cưỡi thiên kim giáp thú, tay cầm trường thương dẫn đám người chui ra. Nhóm người bao gồm nàng nhìn chằm chằm bóng dáng cô độc trong giới.

Tra Nhân Tuấn cũng thay chiến giáp Hồng Tinh cưỡi băng giáp thiên âm thú, cầm trường thương dẫn đám người chui ra. Tra Nhân Tuấn vẻ mặt châm chọc nhìn bóng dáng cô độc trong giới.

- Chuyện gì vậy?

Tên mập cầm đùi gà nốc rượu phát hiện đám đông phương hướng kỳ kỳ, ngoái đầu nhìn, kêu lên:

- Tên kia là ai? Sao còn chưa ra ngoài?

Nam nhân gầy gụôc má hóp để râu nói:

- Ngưu Hữu Đức, sát hạch lần trước ta và hắn có biết nhau.

Đây là thuộc hạ của Khấu Văn Hoàng lúc trước tham gia sát hạch, Cừu Đãng Hải nên sao không biết Miêu Nghị được.

Lần trước sát hạch không tốt, tiền đồ của Khấu Văn Hoàng trong Khấu gia rớt xuống đáy vực, bị Khấu Văn Lam thay thế. Cừu Đãng Hải lựa chọn sai nên tình cảnh cũng lúng túng, gã chủ động báo danh sát hạch lần này. Cừu Đãng Hải nhìn bóng dáng đơn độc kia thì rất ngứa răng, nếu không tại vị này thì gã không cần báo danh tham gia sát hạch.

Người cao gầy đứng chung với tên mập kinh ngạc kêu lên:

- Hắn là Ngưu Hữu Đức? Chậc chậc, tình huống không tốt, xem ra chạy trời không khỏi nắng. Nhưng không liên quan chúng ta, Khấu đương gia đã lên tiếng, không thể không nể mặt, truyền lời cho nhau hãy cách xa trận thế này chút, làm mặt mũi bề ngoài được rồi, cũng dễ báo cáo với Khấu đương gia, tránh cho lúc đó không nói rõ được.

Bên này truyền lời xong hơn bốn mươi vạn người Dậu, Thú, Hợi Lộ lục lục thoát khỏi trận thế trăm vạn đại quân bay lên cao hơn.

Bên dưới càng nhiều người có máu mặt trong lần sát hạch lục tục chui ra khỏi đám đông, xếp hàng sau đại quân lạnh lùng nhìn bóng dáng cô độc.

Hạ Hầu Long Thành mặc chiến giáp Hồng Tinh cưỡi trên con thanh loan, tay cầm đại đao dẫn cả nhóm chen ra đám đông.

Hạ Hầu Long Thành nhìn đám người rình rập như hổ rình mồi, gã gãi cằm hùng hổ nói:

- Bà nội nó, ký khế ước làm khỉ gì, mới bắt đầu tiểu tử này đã chết chắc!

Đổng Ứng Cao đứng một bên cười nhạt nhìn bóng dáng cô độc:

- Hạ Hầu huynh không cần ra tay, chút nữa nếu có cơ hội ta sẽ lấy đầu của hắn cho Hạ Hầu huynh trút giận.

Hạ Hầu Long Thành quay đầu nói:

- Ngươi có thể giành được không? Người muốn giết hắn không chỉ một, hai người, không chỉ một, hai nhóm.

Đổng Ứng Cao tự phụ nói:

- Đông người thì có sao, Đổng mỗ làm hết sức!

Phàn Ngọc Phỉ chậm rãi xuất hiện ở một bên nói:

- Đừng coi thường, ta từng đánh nhau với hắn, người này là mãnh tướng hiếm thấy, rất thiện chiến, người bình thường không thể địch lại

Phàn Ngọc Phỉ là thuộc hạ của Hạ Hầu Hổ Thành, nguyên nhân nàng tham gia sát hạch lần này cũng giống Cừu Đãng Hải, ngoài ra được Hạ Hầu Hổ Thành phó thác bảo vệ Hạ Hầu Long Thành.

Đổng Ứng Cao châm chích lại:

- Vậy phải xem người đó là ai đã.

Tay Đổng Ứng Cao giơ trường thương, xoa Phá Pháp cung treo xéo trên vai.

Phàn Ngọc Phỉ hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Ánh mắt Phàn Ngọc Phỉ bốc lửa nhìn bóng dáng cô độc kia, bây giờ nàng có ngoại hiệu ‘mỹ nhân tóc ngắn’, đó là sỉ nhục của nàng, là người kia ban cho.

Bên lối ra, Khấu Văn Thanh trong hàng Giám Sát Hành Tẩu nhìn bóng dáng cô độc trong vòng giới hạn, không nỡ nhìn thẳng. Khấu Văn Thanh nhìn một đống dưới tay Khấu gia thoát khỏi đám đông thì thầm thở dài, Khấu gia đã hết lòng hết nghĩa rồi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-3913)