← Ch.1908 | Ch.1910 → |
Tuyết Linh Lung đỏ mặt nói:
- Ta chỉ là con hát, sao Ngưu đại thống lĩnh vừa mắt ta được. Khi hắn trở về sẽ danh dương thiên hạ, cưới con hát sẽ khiến người cười chê.
Thấy Tuyết Linh Lung không từ chối rõ ràng có hảo cảm với Ngưu Hữu Đức, ít nhất ấn tượng không xấu, nàng không bài xích gả cho hắn.
Mắt Từ ma ma sáng rực cười tủm tỉm nói:
- Vậy thì chưa chắc. Ngưu Hữu Đức thậm chí không chê Lão Bản Nương của Vân Dung quán đã có chồng thì sao để ý xuất thân của ngươi được. Huống chi về nhan sắc thì ngươi không thua gì Lão Bản Nương của Vân Dung quán, thân thể còn trong trắng, chỉ dựa vào điểm này đã mạnh hơn Vân Tri Thu gấp trăm ngàn lần. Linh Lung, miễn ngươi đồng ý việc này thì vì ngươi có chốn về tốt đẹp, ma ma sẽ cố gắng thử một lần. Nếu ta không đủ sức nặng thì mời Hoàng Phủ Quân Nhu ra mặt làm mai, tóm lại tìm cách đốc thúc giúp ngươi chịu không?
Tuyết Linh Lung xấu hổ nói:
- Ma ma nói đùa, Ngưu đại thống lĩnh không thể nào vừa ý ta được, bằng quyền thế của hắn muốn có nữ nhân nào chẳng được.
Tuyết Linh Lung nói xong xoay người đi.
Từ ma ma chộp cổ tay nàng giữ lại:
- Linh Lung, không thể để mất thời cơ, mất rồi là không có lại được. Ma ma xoay vần trong vòng quyền quý nhiều năm, hãy tin tưởng ánh mắt của ma ma. Dù thành tích sát hạch của hắn lần này không hơn người thì vẫn sẽ có người xem trọng hắn. Có đại nhân vật cấp trên xem trọng thì đám giặc không chắn đường hắn được, tương lai chắc chắn rạng rỡ. Linh Lung, ngươi phải suy nghĩ kỹ đi, muốn đặt cược thì hãy nhân lúc còn sớm. Đợi đến khi bắt đầu rồi, chờ hắn thăng chức mới muốn tự tiến cử sẽ bị người khinh thường, không chừng hiệu quả ngược lại. Thừa dịp hắn có kẻ thù khắp nơi, mọi người không xem trọng hắn, còn chưa giương cánh bay cao thì bắt hắn vào tay mới là lẽ phải, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Tuyết Linh Lung giật tay mấy lần mà không rút về được, bất đắc dĩ nói:
- Ma ma, bây giờ nói chuyện này có phải là sớm quá không? Địa Ngục nguy hiểm, có chuyện gì chờ sau khi sát hạch kết thúc rồi nói tiếp.
Từ ma ma cười nói:
- Ta xem như ngươi đồng ý rồi nhé. Tốt, chúng ta chờ kết quả sát hạch, miễn hắn sống sót trở về là ma ma sẽ giải quyết việc này cho ngươi ngay. Ma ma không tin bằng vào tài sắc của Linh Lung chúng ta có nam nhân nào không kiềm được chẳng hề động lòng. Ma ma rành nhất đức tính của đám nam nhân thối này, chúng ta chủ động đưa lên cửa thì tám chín phần mười sẽ thành công, ngươi cứ chờ làm Ngưu phu nhân đi.
Tuyết Linh Lung nũng nịu quát:
- Ma ma!
Tuyết Linh Lung rút mạnh tay về, vẻ mặt xấu hổ chạy trối chết.
Từ ma ma thì vẻ mặt hớn hở, đổi lại trước kia nàng sẽ không đồng ý cho Tuyết Linh Lung gả Miêu Nghị, khi đó địa vị của hắn không ổn định, đắc tội nhiều người, chưa rõ tương lai. Hơn nữa Từ ma ma quanh năm xoay vần giữa các quyền quý, một đại thống lĩnh bình thường không lọt vào mắt nàng. Bây giờ Miêu Nghị một cuộc chiến nổi tiếng, tiền đồ không thể đo lường, thành đối tượng tốt nhất để gả. Cộng thêm Miêu Nghị cho mọi người ấn tượng là không để ý bối cảnh xuất thân của tân nương, chỉ cần đẩy Tuyết Linh Lung lên vị trí phu nhân chính thất của hắn, bằng vào mối quan hệ giữa Từ ma ma và Tuyết Linh Lung, nửa đời sau của nàng đã có bảo đảm. Nếu chỉ tặng Tuyết Linh Lung làm tiểu thiếp thì Từ ma ma không thích chút nào, nếu không đã chẳng để nàng ở giá mãi tới hôm nay.
Nói thẳng ra nếu Miêu Nghị không có thành tích gì thì Từ ma ma đã không suy xét việc này, thấy hắn có tiền đồ nàng mới chủ động đưa lên cửa. Con người Từ ma ma không xấu nhưng nàng đã quen nhìn tình đời ấm lạnh, thế thái quá lạnh bạc, lúc nên làm bộ thì không thể chân chất.
Phủ thống lĩnh khu tây thành, Từ Đường Nhiên xác nhận tin tức rồi vui vẻ hoa tay múa chân trong chính sảnh:
- Mợ ơi, một người một ngựa giết ba vào ba ra trong trăm vạn đại quân, sức một mình giết mấy ngàn người. Quả nhiên đại thống lĩnh thần dũng không làm ty chức thất vọng. Chiến Như Ý cô nương kia không soi gương xem, dám khiêu khích đại thống lĩnh, coi như nàng mạng lớn...
Tin tức này làm Từ Đường Nhiên quá vui sướng, tiền đồ của gã đều đặt trên người Miêu Nghị nên ước gì hắn bình an trở về. Biểu hiện rung động của Miêu Nghị tăng thêm niềm tin cho Từ Đường Nhiên.
Từ Đường Nhiên phất tay đuổi Hoàng Khiếu Thiên hỗ trợ tìm hiểu tin tức đi:
- Đi, có tin gì hãy báo cho ta biết ngay.
Từ Đường Nhiên bước nhanh rời đi, định tìm Phục Thanh tán dóc. Nhưng Từ Đường Nhiên đi ra cửa lớn nội viện thì ngừng lại, suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
Lúc trước Từ Đường Nhiên hay chạy tới chỗ nhóm Phục Thanh vì muốn xem bên bọn họ có chuẩn bị đường lui gì không để gã ké vào. Bây giờ đại thống lĩnh thần dũng, chưa chắc không có đường trở về, giờ lại chạy đi hỏi đường lui nếu đồn ra ngoài thì không hay, cứ ngồi xem tình hình sát hạch của đại thống lĩnh vậy. Từ Đường Nhiên chắp tay sau lưng ngâm nga quay về nhà, hôm nay tâm tình của gã rất tốt.
Dạo này bên Phục Thanh, Ưng Vô Địch gặp áp lực lớn, chủ yếu là chúng huynh đệ cấp dưới khuyên nhị gia, tam gia phải suy tính lâu dài. Hai người không tiện nói cho các huynh đệ là trước khi Miêu Nghị đi có sắp xếp khác, hình như nắm chắc quay về nên không tiện hành động thiếu suy nghĩ. Phục Thanh, Ưng Vô Địch sợ nhiều người nhiều miệng lộ ra làm hỏng chuyện. Bây giờ tin rung động Miêu Nghị một người một ngựa giết ba vào ba ra trong trăm vạn đại quân đã lan tràn, các huynh đệ cấp dưới im lặng, cố gắng kiên nhẫn yên lặng theo dõi kỳ biến.
Mặt trời chiều ngã về tây, trên ban công nhìn xa của phủ thống lĩnh khu bắc thành có thể xem mây khói phồn hoa. Mộ Dung Tinh Hoa một mình dựa vào lan can khoanh tay trông nhìn, váy dài đung đưa trong gió thân hình thướt tha, khuôn mặt quyến rũ bị sắc vàng hoàng hôn nhuộm đẫm khó giấu nét suy tư. Dường như nhớ quá khứ và hiện tại, rèm mi dài run run, rồi tay nhẹ đập lan can, môi khẽ thở dài, khuôn mặt cay đắng dường như trong lòng tràn đầy tâm sự rối bời.
Khi biết tin sát hạch Địa Ngục thì thống lĩnh trong bốn thành đều chủ động liên lạc với Miêu Nghị, chỉ có Mộ Dung Tinh Hoa là không thể liên lạc với hắn.
Mộ Dung Tinh Hoa tìm đến Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Từ Đường Nhiên hỏi tình huống, ba người đều nói dối bảo không thể liên lạc với Miêu Nghị. Nhưng sự thật thì ba người bị Miêu Nghị dặn dò, tiếp tục hạ thấp mình nhường đám thương hội, mọi chuyện cứ chờ hắn về rồi giải quyết.
Kinh nghiệm long đong khiến Mộ Dung Tinh Hoa là loại nữ nhân nhạy cảm, nàng nhìn thái độ ung dung bình tĩnh của ba người đã phát hiện ra điều gì. Ba người không muốn nói thì Mộ Dung Tinh Hoa không hỏi nhiều, tóm lại ba thành đông, tây, nam có làm gì thì khu bắc thành của nàng làm theo là xong.
Tinh quần màu lam ngay đằng trước, từ xa đã thấy nó mênh mông, màu lam xinh đẹp lấp lánh nhấp nháy trong trời sao.
← Ch. 1908 | Ch. 1910 → |