Vay nóng Homecredit

Truyện:Phi Thiên - Chương 2321

Phi Thiên
Trọn bộ 3913 chương
Chương 2321: Bắt giữ một ngàn năm (Hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-3913)

Siêu sale Shopee


- Bị giam giữ ở nơi Hoang Cổ một ngàn năm...

Thiên Nguyên Tinh, ở bên trong hoa viên của Thủ Thành Cung, sau khi Phục Thanh nghe được tin tức, thì thầm tự nói. Hắn có cảm giác trợn mắt hốc mồm.

Thanh Phong ở bên cạnh than thở:

- Ngũ gia thật đúng là to gan lớn mật. Lại dám gây sự ở trong nghi thức hôn lễ của Thiên Đế. Không có bị trực tiếp chém giết đã coi như là mạng lớn.

Quần Anh Hội Quán, nghe được tin đồn, Hoàng Phủ Quân Nhu lập tức liên hệ với Miêu Nghị để xác nhận tình hình.

Có thứ tinh linh này tồn tại, tin tức gần như chỉ trong ngày một ngày hai, rất nhanh đã truyền khắp thiên hạ. Đương nhiên điều này cũng bởi vì Miêu Nghị vốn đã nổi danh. Hình phạt đưa vào nơi Hoang Cổ giam giữ, mặc dù có chút kỳ lạ. Nhưng điều mọi người quan tâm hơn, ngược lại chính là Miêu Nghị ở trong nghi thức hôn lễ của Thanh Chủ đã gây ra chuyện. Người sau danh tiếng sau ép danh tiếng trước.

Miêu Nghị đại quan nhân đang ở đại thế giới. Đó thật sự là thực lực chưa tới, danh tiếng đã sóng sau xô sóng trước, vang danh thiên hạ. Hắn mới vừa ở thành phố quỷ lập công thăng quan. Ngay lập tức lại phạm sai lầm bị đánh vào cấm địa. Thay đổi này thật sự quá nhanh.

Đám người Cơ Mỹ Lệ đều có liên lạc với Miêu Nghị biểu thị sự lo lắng của mình. Tất cả đều đang oán giận Miêu Nghị làm sao có thể gặp phải chuyện như vậy.

Ngu xuẩn! Không ngờ làm ra chuyện như vậy!

Vân Tri Thu nổi giận. Bàng thật sự tức giận không chịu nổi, mắng chửi Miêu Nghị một hồi.

Trong đám thê thiếp cũng chỉ có nàng là vợ chính thức, có địa vị ngang hàng cùng Miêu Nghị, có tư cách mắng hắn như vậy. Sau khi mắng xong, nàng lại cảm thấy có chút kỳ quái. Cùng giường cùng gối nhiều năm như vậy, chồng mình thế nào, nàng vẫn hiểu rất rõ. Tuy rằng bình thường hắn làm việc vọng động, nhưng dưới loại trường hợp này lại không cói người nào làm hắn tức giận, hắn làm gì phải cự tuyệt phần thưởng mắng chửi người? Chắc là ước gì ban cho càng nhiều hơn mới đúng!

Sau khi bị nàng truy hỏi lâu, Miêu Nghị không nói cho nàng nghe bí mật mà trước đó hắn không nói cho bất kỳ người nào. Thật ra hắn cũng muốn tìm một người để nói ra hết. Nếu không cứ để trong lòng, hắn cảm thấy rất khó chịu.

- Tại sao có thể như vậy được...

Ngồi ngay ngắn trong đình ở Động Thiên Phúc Địa, tay Vân Tri Thu cầm tinh linh, ngây người sửng sốt. Nàng không nghĩ tới Chiến Như Ý lại có thể lấy loại phương thức này cầu xin Miêu Nghị. Đường đường là cháu ngoại của Thiên Vương, nàng lại có thể hèn mọn đến mức đó. Vân Tri Thu càng không có nghĩ tới Chiến Như Ý sẽ có ý đối với Miêu Nghị. Không phải là kẻ thù sao? Ai có thể nghĩ tới được?

- Ai!

Vân Tri Thu thở dài một tiếng. Nàng không đành lòng mắng Miêu Nghị. Nam nhân kia có đôi khi thông minh, có đôi khi lại hồ đồ. Nàng có thể cảm nhận được sự áy náy trong lòng hắn mãnh liệt tới mức nào.

Nàng hiểu Miêu Nghị rất rõ. Trượng phu của mình là một thà để người phụ mình, cũng không nguyện phụ lòng người.

Nàng nghe xong mọi thứ xảy ra, đã biết vấn đề xuất hiện ở chỗ nào. Ngay từ đầu Chiến Như Ý cầu xin hắn như vậy, hắn đều có thể không hề động tâm. Vấn đề xuất hiện sau khi hắn biết được tâm ý của Chiến Như Ý, biết được Chiến Như Ý không ngờ nguyện ý vì hắn buông tha cho vinh hoa phú quý cao cao tại thượng như vậy. Một thiên chi kiêu nữ hèn mọn cầu xin hắn như vậy, ngay cả một chút tôn nghiêm cuối cùng cũng buông tha. Hắn lại phái trọng binh bao vây đã hoàn toàn cắt đứt đường lui của Chiến Như Ý, chẳng khác nào tự tay đưa Chiến Như Ý vào hậu cung của Thiên Đình.

Nam nhân kia cảm thấy tội lỗi, đâu còn có thể đón nhận thêm ban thưởng gì đó nữa.

Vân Tri Thu đối với hành vi của Miêu đại quan nhân khi nóng giận, đúng là vừa buồn bực lại vừa yêu thương. Nói chung nàng không trách cứ nổi nữa...

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh. Tả Đốc Vệ phái người tự mình áp giải Miêu Nghị. Nói rộng rãi một chút, đều là huynh đệ trong một hệ thống, đều là người một nhà, hơn nữa lại là người Chỉ huy sứ đại nhân tự mình bảo vệ, ngược lại cũng sẽ không làm khó Miêu Nghị. Nói là áp giải, thật ra không khác hộ tống là mấy.

Ngự Viên, bên trong biệt viện của Chiến Bình Hầu, một căn lầu các phạm vi nhìn bát ngát. Một người nữ tử mặc bảo y bảy màu, váy dài tỏa hào quang, bộ dạng cao gầy đang lặng im đứng thẳng. Trên đầu nàng đội mũ phượng, chói lòa. Cách ăn mặc có vẻ quý khí vô cùng. Chỉ có điều thần sắc lạnh lùng. Đó chính là Chiến Như Ý sau ba ngày được ra khỏi cung thấy cha mẹ.

Đồng thời cũng khép lại ban thưởng của Thiên Đế đối với Chiến gia. Chiến Bình lên một bậc. Phẩm cấp ngang với Tinh Quân Tề, trở thành đại tướng ngũ tiết. Cáo mệnh của Doanh Lạc Hoàn cũng lên một bậc. Ngoài ra còn ban thưởng một đống kỳ trân dị bảo.

Chiến Như Ý lặng im nhìn về phía xa. Phương hướng chính là Phủ tổng trấn Ngự Viên. Nàng nhìn thấy bên kia có mấy thiên tướng áp giải một người lao thẳng lên tinh không. Nàng biết người bị áp giải đi là ai, cũng biết người kia bị áp giải đi chỗ nào. Đó là một nơi gần như chỉ có chết mà không có sống.

Nàng đã nghe nói về nguyên nhân hắn bị áp giải đi. Người này đã làm một chuyện ngu xuẩn đến cực độ. Trong nghi thức vào cung của mình, hắn lại xúc phạm thiên uy. Nếu không phải Phá Quân Chỉ huy sứ Tả Đốc Vệ ra sức bảo vệ, sợ là đã đi đời nhà ma.

Không người nào biết, lúc này nàng lặng lẽ đứng ở nơi đó suy nghĩ điều gì.

Có lẽ có một người biết. Chiến Bình cũng đứng ở trong đình đài lầu các, chắp tay lặng lẽ nhìn nữ nhi.

Chỉ có hắn biết hành động của Miêu Nghị ở trên nghi thức đón dâu, bất chấp mọi giá đã tổn thương sâu sắc nữ nhi của mình. Nếu như Miêu Nghị không làm như vậy, còn tốt một chút. Hắn làm như vậy, trái lại càng tổn thương nữ nhi của mình sâu hơn, thành tổn thương vĩnh viễn không hết được. Bởi vì Miêu Nghị làm quá muộn. Quá muộn rồi!

Đồng thời trả giá rất lớn, tất nhiên là bản thân Miêu Nghị đã làm ra chuyện ngu xuẩn.

Giống như lối vào nơi luyện ngục, lối vào của Hoang Cổ Tử Địa cũng bị một đại trận hình thái tương tự phong tỏa. Chỉ có điều hôm nay Hoang Cổ Tử Địa đối với Thiên Đình mà nói, không quan trọng nhiều bằng nơi luyện ngục. Việc canh phòng ở nơi luyện ngục có vẻ càng nghiêm khắc thận trọng hơn một chút. Hoang Cổ Tử Địa lại trực tiếp do thế lực địa phương ở đó trông coi.

Hoang Cổ Tử Địa ở trên địa bàn của Hạo Đức Phương - Hạo Thiên Vương. Tất nhiên nơi đây cũng chính là do nhân mã của Hạo Thiên Vương trông coi. Càng khéo hơn chính là, địa điểm cụ thể rơi vào trên lãnh địa của Thiên Mão Tinh Quân.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3913)