Vay nóng Tinvay

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0380

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0380: Thanh Nhai Tiểu Vũ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


Hoàng tử, nhị công chúa và đám tôi tớ bọn hộ vệ trên trường toa, sắc mặt mỗi người đều trắng bệch.

Ai nấy đều thấy được Bắc Minh tiền bối này đang thật sự nổi giận!

Bọn hắn đều là Tu Tiên giả, đương nhiên không ngu ngốc, tất cả hiểu rõ vừa rồi tiểu công chúa đã ám toán vị Bắc Minh tiền bối này. Bắc Minh tiền bối rõ ràng trợ giúp bọn hắn ngăn cản Hỏa Dực Vệ, vậy mà tiểu công chúa lại đâm dao sau lưng... Loại chuyện này bất kể ở trong thế giới phàm nhân, hay trong Tu tiên giới, đều bị người ta khinh thường!

Đương nhiên nếu như Kỷ Ninh đã chết, việc này cũng coi như xong.

Tuy nhiên Kỷ Ninh không những không chết, mà còn giết chết Hỏa Dực Vệ. Lúc này đối mặt với Kỷ Ninh, bọn hắn không còn điều gì để nói! Hơn nữa còn vô cùng sợ hãi! Với cách thức làm việc của Tu tiên giả, lúc này Kỷ Ninh có giết hết tất cả bọn hắn cũng là chuyện rất bình thường.

"Bắc Minh tiền bối..."

"Bắc Minh..."

Hoàng tử và nhị công chúa lập tức mở miệng, trong lòng hai người vô cùng lo lắng sợ hãi.

Bọn hắn oan ức a.

Vừa rồi thuần túy là tiểu công chúa chủ động gây chuyện, bọn hắn không hề sai khiến! Về phần tiểu công chúa chết, hoàng tử, nhị công chúa, hai người bọn họ chỉ có vẻ bất đắc dĩ, mà không có chút đau khổ nào. Bởi vì trên đường chạy trốn, rất nhiều huynh đệ tỷ muội của bọn họ đã ngã xuống... Tất cả Trưởng bối trong Hoàng tộc cũng chết hết rồi, bọn hắn đã sớm có tâm lý thừa nhận cái chết. Hơn nữa về phần tình cảm, hoàng tử và nhị công chúa còn yêu thương nhau hơn là với tiểu công chúa.

"Vù vù..." Khóe mắt Kỷ Ninh khẽ động, một thiếu nữ áo trắng bỗng xuất hiện bên cạnh, đúng là Kỳ Tiểu Vũ.

"Sư phụ." Kỳ Tiểu Vũ nói. "Ta nhìn thấy tiểu công chúa, nàng..."

Mới nói được một nửa, Kỳ Tiểu Vũ đã phát hiện mình đang ở bên trong trường toa, quay đầu nhìn tình cảnh chung quanh với vẻ nghi hoặc.

"Đồ nhi, hãy nhìn cho kỹ." Kỷ Ninh lãnh đạm nói.

"Vâng." Kỳ Tiểu Vũ cung kính đáp.

"Bắc Minh tiền bối, lúc trước thật sự là Như Huệ tự mình hành động, nàng muốn tiền bối có thể cầm chân những tên Hỏa Dực Vệ kia thêm một chút thời gian." Kỳ Như Phong nói.

"Đây hoàn toàn do một mình tiểu muội hành động." Thiếu nữ áo đen nói.

Kỳ Tiểu Vũ một bên yên lặng nhìn, lúc trước khi Hỏa Dực Vệ đến, một mình Sư phụ nghênh chiến, trong khi đó Hoàng tộc Kỳ quốc lại bỏ chạy thục mạng, hơn nữa lúc đó Kỳ Tiểu Vũ còn tận mắt nhìn thấy tiểu công chúa ném ra một trận pháp. Kỳ Tiểu Vũ đi theo bọn hắn nhiều năm như vậy, hiểu rõ lòng dạ của tiểu công chúa độc ác như thế nào, cho nên cũng có thể đoán được đại khái chân tướng sự việc vừa rồi!

Kỷ Ninh nhìn hoàng tử và nhị công chúa, lạnh nhạt nói: "Ta không điếc, các ngươi còn nói để Thiên Tiên lão tổ sau lưng ta báo thù, đi giết Hỏa Dực Yêu Vương ư? Hừ... Ta không muốn giết người, nhưng các ngươi rất đáng chết!"

Hoàng tử, nhị công chúa run lên.

"Nếu như các ngươi đúng là ở sau lưng sai khiến, các ngươi nhất định phải chết. Nếu như không phải, ta còn không đến mức không biết phân biệt." Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn thẳng về phía thiếu nữ áo đen, trực tiếp thi triển thần thông ‘ Mê Thần Thuật ’.

Ngay lập tức, ánh mắt thiếu nữ áo đen trở nên ngây ngốc.

"Nói, tiểu công chúa âm mưu ám toán ta, có quan hệ với ngươi hay không?" Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.

Giọng nói đờ đẫn của của thiếu nữ áo đen truyền tới: "Không liên quan đến ta. Như Huệ tự ý hành động, tuy rằng có thể làm cho Bắc Minh tiền bối trì hoãn thêm một chút thời gian. Thế nhưng Hoàng tộc Kỳ quốc ta cũng có khả năng rước lấy đại địch, nếu như tương lai sư môn sau lưng Bắc Minh tiền bối kia trả thù, chỉ sợ Hoàng tộc Kỳ quốc ta sẽ càng thêm bi thảm. Như Huệ quá mức nông cạn..."

"Ta làm sao vậy?" Thiếu nữ áo đen khôi phục lại vẻ tỉnh táo, kinh ngạc nhìn bốn phía xung quanh, đồng thời nghĩ đến những việc phát sinh trong lúc bị mê thần, không khỏi hoảng sợ nhìn Kỷ Ninh.

Sắc mặt Hoàng tử một bên càng ngày càng trắng bệch.

"Ngươi." Kỷ Ninh nhìn về phía hoàng tử.

Hoàng tử lại cắn răng nói: "Ta tuyệt không có lòng hại tiền bối." Vừa dứt lời, ánh mắt hoàng tử Kỳ Như Phong cũng trở nên ngây ngốc.

Hắn cũng ngây dại nói ra hết từ đầu đến đuôi, việc xảy ra vừa rồi hoàn toàn không do hắn sai khiến.

Kỳ Tiểu Vũ một bên thở phào một hơi, nàng vẫn có hảo cảm với hoàng tử và nhị công chúa.

"Ta hỏi ngươi." Kỷ Ninh bỗng nhiên nói. "Bộ tộc của Kỳ Tiểu Vũ năm đó bị diệt, có phải do Hoàng tộc Kỳ quốc ngươi an bài không?"

Sắc mặt thiếu nữ áo đen lập tức đại biến.

Toàn thân Kỳ Tiểu Vũ cũng run lên, trong mắt lộ rõ sự hoảng sợ bất an.

Hoàng tử vẫn ngây dại, nói một cách máy móc: "Vì muốn Kỳ Tiểu Vũ tuyệt đối trung thành với Hoàng tộc ta, nhất định phải làm cho nàng không còn chỗ dựa là bộ tộc của mình nữa. Nếu không điều quan trọng nhất trong lòng nàng khẳng định vẫn là bộ tộc của nàng... Cho nên Trưởng bối trong tộc đã ép buộc ba gã Tiên Thiên Đại Yêu đi tập kích bộ tộc của nàng. Về phần hai gã cao thủ Tiên Thiên trong bộ lạc cũng bị trưởng bối của ta tính toán, đương nhiên không thể ngăn cản nổi, toàn bộ bộ lạc tán loạn, tất cả thân nhân của Kỳ Tiểu Vũ đều chết, nàng không còn chỗ dựa nào nữa. Lúc này trưởng bối của ta hiện thân bảo hộ nàng, nàng tự nhiên sẽ cảm kích không muốn xa rời.

Tất cả đều đúng như kế hoạch, Kỳ Tiểu Vũ vô cùng trung thành với Hoàng tộc Kỳ quốc ta. Mà từ khi Kỳ Tiểu Vũ trở thành một thành viên của Hoàng tộc Kỳ quốc ta, vận khí của chúng ta rõ ràng chuyển biến rất tốt, số lần bị đuổi giết trở nên ít hơn, trưởng bối ngã xuống cũng ít hơn..."

"Không, không..." Mặt Kỳ Tiểu Vũ đầy nước mắt, không ngừng lắc đầu.

Kỷ Ninh thở dài trong lòng.

Hắn thi triển Mê Thần Thuật, chủ yếu muốn tra xét sự tình vừa phát sinh. Với kinh nghiệm của Kỷ Ninh, hắn đương nhiên phát hiện việc bộ lạc của Tiểu Vũ sinh sống lúc nhỏ bị diệt có điểm kỳ quái. Loại bộ lạc lớn cỡ này sẽ không dễ dàng bị Đại Yêu tập kích.

"Quả nhiên." Kỷ Ninh thầm gật đầu, cảm tình của Kỳ Tiểu Vũ với Hoàng tộc Kỳ quốc này quá sâu, Kỷ Ninh lo lắng về sau sẽ xuất hiện phiền toái, cho nên muốn nhanh chóng biết rõ việc này.

"Các ngươi một mực âm mưu ta, âm mưu ta." Kỳ Tiểu Vũ nhìn về phía hoàng tử, sắc mặt tái nhợt. "Sư phụ ta thì sao, sư phụ ta cũng âm mưu với ta sao?"

"Sư thúc Lâu Hà là người phản đối kế hoạch lúc trước, sư thúc muốn chủ động tới bộ lạc của ngươi thu ngươi làm đồ đệ, nhưng lúc đó Hoang tộc ta đang chạy trốn, tất cả phải có lợi nhất cho Hoàng tộc ta." Hoàng tử Kỳ Như Phong tiếp tục ngây ngốc nói tiếp. "Sư thúc Lâu Hà đau lòng thay cho ngươi, cho nên mới thu ngươi làm đồ đệ, dạy bảo, bồi dưỡng ngươi, yêu thương ngươi. Thậm chí còn khiến cho một vài hoàng tử công chúa phải ghen ghét."

Trong lòng Kỳ Tiểu Vũ buông lỏng.

Trong toàn bộ hoàng tộc Kỳ quốc, người làm nàng cảm kích nhất đúng là sư phụ Lâu Hà, dường như là tình cảm giữa mẹ và con gái vậy.

Che chở nàng, yêu thương nàng.

Kỳ Tiểu Vũ có thể cảm nhận được tình cảm sâu đậm mà sư phụ dành cho mình. Nàng được sư phụ dạy dỗ từ lúc còn nhỏ, nên không nhớ được nhiều về bộ lạc Thanh Nhai, ngay cả kí ức về cha mẹ đẻ của nàng cũng rất mơ hồ. Tình cảm với sư phụ Lâu Hà mới là sâu sắc nhất, dù sao thời gian hai thấy trò ở chung cũng là dài nhất.

Kỳ Tiểu Vũ cảm giác rất chuẩn những thiện ý, ác ý, quan tâm của người khác dành cho mình, nàng luôn luôn cảm giác được lòng yêu thương của sư phụ Lâu Hà, cho nên nàng mới cảm kích Hoàng tộc Kỳ quốc như vậy, thậm chí người lãnh đạo Hoàng tộc Kỳ quốc lúc trước bảo nàng phát ra lời thề Thiên Đạo, nàng cũng không chần chờ chút nào.

"Làm sao vậy?" Hoàng tử Kỳ Như Phong tỉnh táo lại, rất nhanh đã nhớ lại, sắc mặt ngày càng tái nhợt.

Hắn hoảng sợ nhìn về phía Kỷ Ninh, sau đó nhìn về phía Kỳ Tiểu Vũ.

"Sư thúc Lâu Hà... Ta có thể hiểu cảm giác của người, ta không trách người, không trách người." Nước mắt Kỳ Tiểu Vũ chảy dài, nàng nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo đen, hoàng tử, cắn răng nói. "Hoàng tộc Kỳ quốc các ngươi phá hủy bộ lạc của ta, quê hương ta, hại chết người thân của ta. Cho dù sư phụ Lâu Hà đối với ta ân trọng như núi, nhưng từ nay về sau, Kỳ Tiểu Vũ ta không còn bất kỳ liên quan gì với Kỳ thị các ngươi nữa. Từ nay về sau tên ta là Thanh Nhai Tiểu Vũ!"

"Sư phụ." Thanh Nhai Tiểu Vũ nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt vẫn đọng lại nước mắt. "Cám ơn sư phụ đã giúp ta tỉnh ngộ, nếu không đệ tử vẫn một mực mơ mơ màng màng. Hiện giờ đệ tử muốn ở một mình."

"Được rồi." Kỷ Ninh gật đầu, trong lòng khẽ động.

Xoạt.

Kỳ Tiểu Vũ đã được Kỷ Ninh thu vào trong Tiên Phủ tùy thân.

Ánh mắt Kỷ Ninh rơi trên người hoàng tử, công chúa.

Hai người Hoàng tử, công chúa cũng không có cách nào, vừa rồi hai người bị mê thần, còn tưởng rằng chỉ là tra xét việc tiểu công chúa ám toán. Thật không ngờ vị Bắc Minh tiền bối này vậy mà lại vạch trần chuyện bộ lạc Thanh Nhai bị diệt năm đó. Tuy nhiên chuyện đã đến nước này, bọn hắn cũng không muốn gì khác, chỉ mong có thể được sống.

"Nếu các người không có lòng hại ta, đương nhiên ta sẽ không động tới các ngươi. Ta vẫn sẽ tuân thủ hứa hẹn như trước." Kỷ Ninh nói. "Tuy nhiên, bây giờ các ngươi hãy theo ta tới một nơi."

Kỷ Ninh vừa nói xong lập tức vung tay lên, thu tất cả Hoàng tộc Kỳ quốc và con thoi kia vào trong Tiên Phủ tùy thân.

Sau đó con thuyền dưới chân Kỷ Ninh lập tức đạp sóng nước sông Ác Long, nhanh chóng rời đi.

Sau thời gian dùng cạn một chén trà nhỏ.

Một ngọn núi cao vút, đỉnh núi chui trong mây xuất hiên trước mắt. Trên không trung ngọn núi bỗng nhiên rung động, một thiếu niên mặc da thú xuất hiện từ hư không, lập tức hạ xuống.

"Ở nơi này đi." Thiếu niên mặc da thú gật đầu, sau đó vung tay lên, một tòa Tiên Phủ xuất hiện ngay bên cạnh.

Bên trong Tiên Phủ.

Hoàng tử, nhị công chúa cung kính hành lễ, hoàng tử mở miệng trước: "Tiền bối, nơi này là ...?"

"Các ngươi có thể ra ngoài, nhưng tốt nhất đừng đi quá xa. Khoảng cách quá xa, ta không thể bảo vệ được tính mạng của các ngươi." Kỷ Ninh lạnh nhạt nói. "Nơi này cách địa điểm vừa rồi chỉ khoảng ngàn vạn dặm. Chắc chắn Hỏa Dực Yêu Vương lần theo các ngươi cũng phải cần một khoảng thời gian mới có thể đến đây được. Trong khoảng thời gian này, các ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt đi, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo."

"Chuẩn bị trận chiến tiếp theo ư?" Hoàng tử, công chúa cả kinh.

"Ta đã giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, trong đó còn có ba Tán Tiên Lão Yêu. Ngươi cho rằng Hỏa Dực Yêu Vương sẽ bỏ qua như vậy sao?" Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.

Hoàng tử công chúa đều lắc đầu.

Làm sao có thể?

Khu vực Đông Lưu này chính là thiên hạ của mười hai Yêu Vương, vị Bắc Minh tiền bối này dám can đảm giết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, Hỏa Dực Yêu Vương làm sao có thể không giận dữ? Phải biết rằng Hỏa Dực Vệ này chính là đội ngũ trung thành nhất của Hỏa Dực Yêu Vương, lần này chết nhiều người như vậy, chỉ sợ Hỏa Dực Yêu Vương sẽ tự thân xuất mã đuổi giết đến đây.

"Hỏa Dực Yêu Vương tự mình tới đây." Trong lòng hai người Hoàng tử, nhị công chúa đều thấp thỏm bất an. "Vị Bắc Minh tiền bối này còn muốn chiến một trận sao?"

"Rút cuộc hắn mạnh đến thế nào, chẳng lẽ lúc trước ta dùng bí thuật dò xét là sai, hắn không phải là Nguyên Thần viên mãn sao?"

Trong lòng Hoàng tử công chúa đang rất bối rối.

Lúc trước Hỏa Dực Vệ chỉ trong một thời gian rất ngắn đã lần theo đuổi giết Kỷ Ninh, theo lý mà nói thì bọn chúng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Kỷ Ninh. Như vậy chỉ e đúng như lời hắn nói... mấy trăm Hỏa Dực Vệ đã chết rồi.

"Chỉ trong tích tắc giết chết mấy trăm Hỏa Dực Vệ, phá khốn trận, đuổi theo chúng ta. Rút cuộc thực lực Kỷ Ninh này mạnh như thế nào. Chẳng lẽ thật có thể chiến một trận với Hỏa Dực Yêu Vương sao?" Tâm tư của Hoàng tử, công chúa hỗn loạn vô cùng.

Song Kỷ Ninh lại không hơi đâu đi quản bọn hắn nghĩ cái khỉ gió gì, mà hắn tiến vào một gian mật thất trong Tiên Phủ. Một góc gian mật thất bỗng nhiên rung động, Kỷ Ninh bước từng bước vào trong Thủy Phủ.

"Không thể coi thường thực lực của Hỏa Dực Yêu Vương được, thậm chí ta còn muốn đối phó những tên Yêu Vương khác. Trước tiên, thực lực của ta nên tăng thêm một chút." Kỷ Ninh thầm nghĩ. "Bản thể của ta thi triển Ba Đầu Sáu Tay cần sáu thanh Tiên kiếm. Trong đó ba thanh là Bắc Minh kiếm, tốt nhất ba thanh khác nên là Tiên giai phi kiếm."

Mình còn có ‘ Thiên Ngưu kiếm ’ là pháp bảo Tiên giai cực phẩm trong cực phẩm, lần trước ở Tiên Duyên đại hội, Đại Hạ Hoàng Đế đã ban cho mình một thanh phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.

Vừa rồi mình chém giết ba Tán Tiên Lão Yêu, cũng thu được hai kiện pháp bảo Tiên giai hạ phẩm, trong đó có một thanh phi kiếm Tiên giai hạ phẩm.

"Bản thể của ta, tranh thủ thời gian đột phá lên Phản Hư tiền kỳ. Như vậy mới có thể phát ra uy lực cao nhất của pháp bảo Tiên giai." Kỷ Ninh thầm nghĩ, uy năng của hai kiện Tiên giai hạ phẩm phi kiếm tương đương với Bắc Minh kiếm, Thiên Ngưu kiếm mới được Kỷ Ninh coi trọng nhất! Uy năng của nó gần đạt tới cấp bậc pháp bảo Thuần Dương rồi.

Lúc này, Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi giữa tĩnh thất trong Thủy Phủ.

Bắt đầu sử dụng Nguyên dịch thể tu luyện...


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1832)